Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1777
Chương 1777:
“Ở đây, ai cũng có thể bắt nạt mình, bọn họ có thể tùy tiện sỉ nhục mình, giống như đang trêu đùa một con mồi, đuổi theo mình chạy vòng quanh khắp nơi, đợi đến khi bọn họ chơi chán thì sẽ vung đồ đao về phía mình. Mình có thể tiếp tục sống sót đều là nhờ vào sự bố thí của người phụ nữ trước mặt này, hoặc là nói, dựa vào sự thương hại của cô ta!”
“Tôi nói?”
Khóe miệng Châu Ninh kéo ra một nụ cười khinh thường: “Những gì cần nói tôi đều đã nói với anh từ lâu rồi, chỉ là bản thân anh cứ chần chừ mãi không chịu đưa ra lựa chọn mà thôi. Tôi hiểu rõ tình cảm của anh đối với Cựu Vương, đối với anh, ông ta giống như là người đã ban cho anh một sinh mệnh mới. Nhưng mà hiện tại phần tình cảm này đã không thể cứu mạng của anh được nữa, có người muốn giết anh! Anh tình nguyện vì phần tình cảm này mà chết đi sao? Anh chết ở đây, mồ mả của anh thậm chí còn không được xuất hiện trên thế giới này, thân thể của anh sẽ trở thành chất dinh dưỡng cho.
hòn đảo này. Đến lúc đó, anh sẽ thật sự trở thành một thứ không bằng rác rưởi. Ít ra người ta sẽ thử lật rác rưởi lên xem có còn tác dụng gì không, mà thi thể thì sẽ trở thành thứ phổ biến nhất ở đây!”
Châu Ninh bước tới hai bước, nhìn thẳng vào mắt Tổ Lâm, nói tiếp: “Cho dù anh không quan tâm những điều này, vậy thì sau khi anh chết đi, rất nhanh thôi, anh sẽ được gặp lại người phụ nữ đã bị anh giết chết kia, cô ấy sẽ tiếp tục chế giễu anh rằng không phải là anh nghĩ rằng mình đã có được cả thế giới sao?
Sao lại đi theo tôi nhanh thế? Anh là rác rưởi, vẫn luôn là một thứ rác rưởi mà thôi!”
Tổ Lâm nhìn người phụ nữ trước mặt, trong phút chốc, dường như cậu ta đã nhìn thấy Chu Ngọc Ninh đang đứng trước mặt mình.
Châu Ninh giơ tay lên chỉ thẳng vào mũi Tổ Lâm, tiếp tục nói: “Anh chính là một con rối, lúc trước Chu Ngọc Ninh tôi đây rời khỏi anh đúng là chẳng sai chút nào. Tôi biết, tôi là người thứ ba, nhưng cho dù là một người thứ ba thì cũng mạnh hơn anh nhiều lắm. Tôi mang thai con của người khác, tôi lựa chọn bỏ nó đi cũng không thèm tới tìm anh, bởi vì, anh không xứng nuôi con của anh ấy! Anh chính là một thứ rác rưởi, từ đầu đến chân đều là rác rưởi!”
“Mày nói thối lắm!”
Tổ Lâm vung tay lên tát vào mặt Châu Ninh và hét lên: “Tao không phải là con rối! Tao không phải là rác rưởi! Đúng là bọn chúng muốn giết tao! Nhưng mà tao không chết, tao còn sống, tao vẫn còn giá trị, tao có giá trị lợi dụng! Tao có thể sử dụng những thứ này để hủy hoại tất cả những kẻ đã xem thường tao. Tao muốn nói cho chúng nó biết rằng Tổ Lâm tao.
là quan trọng nhất, tao sẽ là nhân vật chính của thế giới này!
Cho dù không có hòn đảo kia thì tao vẫn có thể làm được!”
“Ha ha ha! Ha ha ha ha!”
Châu Ninh đột nhiên cười phá lên, cô ta cũng chẳng tức giận vì bị Tổ Lâm tát cho một cái mà lại nói: “Tốt lắm, nếu anh đã suy nghĩ rõ ràng rồi, vậy thì từ nay trở đi hãy thay đổi đi. Nói xem nào, anh muốn giết ai trên hòn đảo này?”
Tổ Lâm cắn răng, cả người run rẩy, cậu ta siết chặt nắm đấm và nói: “Giết toàn bộ người của đảo Quang Minh!”
Nhoáng cái đã qua hơn mười ngày, mới đầu thì đám người tới tham gia huấn luyện vẫn còn nhẩm tính từng ngày. Nhưng cứ từng ngày từng ngày trôi qua, chẳng còn ai để ý đến chuyện này nữa, mỗi ngày đều sẽ có người chết, mỗi ngày đều sẽ có chuyện nguy hiểm xảy ra, vấn đề về thời gian đã không còn nằm trong phạm vi quan tâm của mọi người nữa rồi.
Bên trong rừng mưa, mấy người đội Sát Đao dọn dẹp mấy xác chết trước mặt, đây đều là những kẻ đã đói đến phát điên, thèm thuồng mấy thứ đồ ăn mà bọn họ kiếm được, muốn chạy tới đánh cướp.
“Đội trưởng, chúng ta không thể cứ đợi mãi ở chỗ này được, bây giờ có rất nhiều người đang để ý đến khu rừng mưa này, không phải ai cũng có năng lực phân biệt các loại thực.
vật thân thảo, cho nên bọn họ lựa chọn đi cướp. Hôm nay chúng ta đã đụng phải nhóm thứ ba rồi!”
“Đúng vậy”
Hàn Như Ôn đắp một ít thảo dược lên cánh tay của mình và ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, cô nói: “Thời gian trôi qua, các loại vật tư mà mọi người mang theo đều đã cạn kiệt cả rồi, bây giờ bọn họ chỉ còn cách đi cướp đoạt mà thôi”
“Dù sao thì đội trưởng à, chúng ta không thể ở lại chỗ này được nữa. Hôm qua để xổng mất một tên chạy thoát, tin tức của chúng ta đã bị tiết lộ ra ngoài. Ba nhóm người đến đây hôm nay đều là nhóm được thành lập tạm thời, bọn họ là có chuẩn bị mà đến. Số lượng kẻ thù mà chúng ta phải đối mặt sắp tới có thể sẽ còn nhiều hơn nữa”
Hàn Như Ôn gật đầu, quấn một lớp băng gạc lên trên thảo.
dược, cô nhẹ nhàng cử động cánh tay, vẫn có thể cảm nhận được sự đau đớn đến tê liệt. Người có thể tham gia huấn luyện đều không phải là kẻ yếu, trận chiến mà bọn họ phải đối mặt hoàn toàn chẳng dễ dàng chút nào cả.
“Ở đây, ai cũng có thể bắt nạt mình, bọn họ có thể tùy tiện sỉ nhục mình, giống như đang trêu đùa một con mồi, đuổi theo mình chạy vòng quanh khắp nơi, đợi đến khi bọn họ chơi chán thì sẽ vung đồ đao về phía mình. Mình có thể tiếp tục sống sót đều là nhờ vào sự bố thí của người phụ nữ trước mặt này, hoặc là nói, dựa vào sự thương hại của cô ta!”
“Tôi nói?”
Khóe miệng Châu Ninh kéo ra một nụ cười khinh thường: “Những gì cần nói tôi đều đã nói với anh từ lâu rồi, chỉ là bản thân anh cứ chần chừ mãi không chịu đưa ra lựa chọn mà thôi. Tôi hiểu rõ tình cảm của anh đối với Cựu Vương, đối với anh, ông ta giống như là người đã ban cho anh một sinh mệnh mới. Nhưng mà hiện tại phần tình cảm này đã không thể cứu mạng của anh được nữa, có người muốn giết anh! Anh tình nguyện vì phần tình cảm này mà chết đi sao? Anh chết ở đây, mồ mả của anh thậm chí còn không được xuất hiện trên thế giới này, thân thể của anh sẽ trở thành chất dinh dưỡng cho.
hòn đảo này. Đến lúc đó, anh sẽ thật sự trở thành một thứ không bằng rác rưởi. Ít ra người ta sẽ thử lật rác rưởi lên xem có còn tác dụng gì không, mà thi thể thì sẽ trở thành thứ phổ biến nhất ở đây!”
Châu Ninh bước tới hai bước, nhìn thẳng vào mắt Tổ Lâm, nói tiếp: “Cho dù anh không quan tâm những điều này, vậy thì sau khi anh chết đi, rất nhanh thôi, anh sẽ được gặp lại người phụ nữ đã bị anh giết chết kia, cô ấy sẽ tiếp tục chế giễu anh rằng không phải là anh nghĩ rằng mình đã có được cả thế giới sao?
Sao lại đi theo tôi nhanh thế? Anh là rác rưởi, vẫn luôn là một thứ rác rưởi mà thôi!”
Tổ Lâm nhìn người phụ nữ trước mặt, trong phút chốc, dường như cậu ta đã nhìn thấy Chu Ngọc Ninh đang đứng trước mặt mình.
Châu Ninh giơ tay lên chỉ thẳng vào mũi Tổ Lâm, tiếp tục nói: “Anh chính là một con rối, lúc trước Chu Ngọc Ninh tôi đây rời khỏi anh đúng là chẳng sai chút nào. Tôi biết, tôi là người thứ ba, nhưng cho dù là một người thứ ba thì cũng mạnh hơn anh nhiều lắm. Tôi mang thai con của người khác, tôi lựa chọn bỏ nó đi cũng không thèm tới tìm anh, bởi vì, anh không xứng nuôi con của anh ấy! Anh chính là một thứ rác rưởi, từ đầu đến chân đều là rác rưởi!”
“Mày nói thối lắm!”
Tổ Lâm vung tay lên tát vào mặt Châu Ninh và hét lên: “Tao không phải là con rối! Tao không phải là rác rưởi! Đúng là bọn chúng muốn giết tao! Nhưng mà tao không chết, tao còn sống, tao vẫn còn giá trị, tao có giá trị lợi dụng! Tao có thể sử dụng những thứ này để hủy hoại tất cả những kẻ đã xem thường tao. Tao muốn nói cho chúng nó biết rằng Tổ Lâm tao.
là quan trọng nhất, tao sẽ là nhân vật chính của thế giới này!
Cho dù không có hòn đảo kia thì tao vẫn có thể làm được!”
“Ha ha ha! Ha ha ha ha!”
Châu Ninh đột nhiên cười phá lên, cô ta cũng chẳng tức giận vì bị Tổ Lâm tát cho một cái mà lại nói: “Tốt lắm, nếu anh đã suy nghĩ rõ ràng rồi, vậy thì từ nay trở đi hãy thay đổi đi. Nói xem nào, anh muốn giết ai trên hòn đảo này?”
Tổ Lâm cắn răng, cả người run rẩy, cậu ta siết chặt nắm đấm và nói: “Giết toàn bộ người của đảo Quang Minh!”
Nhoáng cái đã qua hơn mười ngày, mới đầu thì đám người tới tham gia huấn luyện vẫn còn nhẩm tính từng ngày. Nhưng cứ từng ngày từng ngày trôi qua, chẳng còn ai để ý đến chuyện này nữa, mỗi ngày đều sẽ có người chết, mỗi ngày đều sẽ có chuyện nguy hiểm xảy ra, vấn đề về thời gian đã không còn nằm trong phạm vi quan tâm của mọi người nữa rồi.
Bên trong rừng mưa, mấy người đội Sát Đao dọn dẹp mấy xác chết trước mặt, đây đều là những kẻ đã đói đến phát điên, thèm thuồng mấy thứ đồ ăn mà bọn họ kiếm được, muốn chạy tới đánh cướp.
“Đội trưởng, chúng ta không thể cứ đợi mãi ở chỗ này được, bây giờ có rất nhiều người đang để ý đến khu rừng mưa này, không phải ai cũng có năng lực phân biệt các loại thực.
vật thân thảo, cho nên bọn họ lựa chọn đi cướp. Hôm nay chúng ta đã đụng phải nhóm thứ ba rồi!”
“Đúng vậy”
Hàn Như Ôn đắp một ít thảo dược lên cánh tay của mình và ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, cô nói: “Thời gian trôi qua, các loại vật tư mà mọi người mang theo đều đã cạn kiệt cả rồi, bây giờ bọn họ chỉ còn cách đi cướp đoạt mà thôi”
“Dù sao thì đội trưởng à, chúng ta không thể ở lại chỗ này được nữa. Hôm qua để xổng mất một tên chạy thoát, tin tức của chúng ta đã bị tiết lộ ra ngoài. Ba nhóm người đến đây hôm nay đều là nhóm được thành lập tạm thời, bọn họ là có chuẩn bị mà đến. Số lượng kẻ thù mà chúng ta phải đối mặt sắp tới có thể sẽ còn nhiều hơn nữa”
Hàn Như Ôn gật đầu, quấn một lớp băng gạc lên trên thảo.
dược, cô nhẹ nhàng cử động cánh tay, vẫn có thể cảm nhận được sự đau đớn đến tê liệt. Người có thể tham gia huấn luyện đều không phải là kẻ yếu, trận chiến mà bọn họ phải đối mặt hoàn toàn chẳng dễ dàng chút nào cả.
Bình luận facebook