Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-276
Chương 276
Chương 276
Nửa tiếng sau.
Mấy người Lý Hàng mãn nguyện xách hộp giữ nhiệt, bên trong đựng mấy loại đồ ăn vặt nổi tiếng ở Cô Tô.
Một đoàn người vui vẻ về Ninh Châu.
Nhìn hai chiếc xe phóng vút dần xa.
Ngô Chính Đức thở phào nhẹ nhõm.
Đồng thời, ông ta trầm giọng nói với Ngô Văn Xương ở sau lưng: “Nhớ rõ, từ nay vê sau, tuyệt đối không được xung đột với người của Lý Hàng!”
“Đặc biệt là phụ nữ của hắn, tuyệt đối! Tuyệt đối đừng chọc vào!”
Hứa Hạo Nhiên ở bệnh viện hai ngày, cuối cùng cũng xuất viện.
Vừa về đến nhà, Hứa Hạo Nhiên khit mũi đánh hơi ngó đông ngó tây như chó khắp nhà.
“Lạ quá, thật lạ quá.”
Liễu Ngọc Phần từ phía sau đi đến, đá Hứa Hạo Nhiên một cái rồi hỏi: “Lạ chỗ nào?”
Hứa Hạo Nhiên tỏ vẻ tổn thương, chớp chớp đôi mát sáng lấp lánh nhìn Liễu Ngọc Phần.
“Mẹ, bây giờ con là bệnh nhân đấy, mẹ không thể đối xử tốt với con một chút sao?”
“Chẳng phải chỉ gãy hai cái xương sườn thôi sao, có gì mà ngạc nhiên chứ” Liễu Ngọc Phần nói dỗi.
Hứa Hạo Nhiên khổ sở: “Ba, lẽ nào ba không cảm thấy trong nhà chúng ta có một bầu không khí rất kỳ lạ sao?”
Liễu Ngọc Phần và Hứa Hiếu Dương đưa mắt nhìn nhau, đều không hiểu Hứa Hạo Nhiên bị gắn lộn sợi dây thần kinh nào.
Hứa Hạo Nhiên nói tiếp: ‘Con cứ có cảm giác trong bầu không khí của nhà chúng ta có thêm một mùi mờ ám”
Hứa Hạo Nhiên thình lình nói một câu, ngược lại khiến Hứa Mộc Tình và Lý Hàng liếc nhìn nhau.
Lập tức, gò má thanh tú của Hứa Mộc Tình đỏ ửng lên.
Ánh mắt cô nhìn Lý Hàng ngọt ngào như muốn tan chảy ra.
Từ tối hôm đó, rào cản giữa hai người đã bị phá vỡ hoàn †oàn, sau khi có sự tiếp xúc cực kỳ thân mật.
Tình cảm giữa hai người họ vô hình trung đạt đến một loại thăng hoa.
Có lẽ đây chính là “mùi đặc biệt” mà mũi chó của Hứa Hạo Nhiên ngửi được.
Có điều, hai ngày nay Lý Hàng lại không thể chạm được vào Hứa Mộc Tình nữa.
Mỗi lần anh chu miệng đến.
Hứa Mộc Tình đều dùng bàn tay ấm nóng của cô chặn lại.
Cô giống như con mèo nhỏ mắc cỡ, cuộn vào lòng Lý Hàng.
Có thể hôn hôn, ôm ôm, bế lên cao.
Nhưng không thể tiếp tục phong nguyệt như đêm hôm đó.
Khi Lý Hàng đang nghĩ có nên tìm một đối thủ lợi lại, đâm cho anh một dao, sau đó lại lừa bà xã lần nữa, Hứa Hạo Nhiên đột nhiên lại nói một câu: “Loại mùi mờ ám này khiến khắp người con khó chịu.”
“Mẹt Bây giờ nói thế nào mẹ cũng là quý phụ rồi, có thể giúp con trai giải quyết chuyện chung thân đại sự được không”
“Con không có yêu cầu gì khác, chỉ cần tìm một thiên kim tiểu thư ngực to, mông nẩy, cao một mét bảy, dưới hông là đùi là được rồi.”
Liễu Ngọc Phan chỉ qua một ngôi biệt thự nhỏ ở góc chéo đối diện với họ rồi nói: “Cố tiểu thư chẳng phải là thần tượng của con sao, con đi mà theo đuổi cô ấy”
Hứa Hạo Nhiên nằm viện hai ngày nay, Cố Ngôn Hy đến thăm hai lần.
Liễu Ngọc Phần và Hứa Hiếu Dương có ấn tượng rất tốt với Cố Ngôn Hy.
Hai vợ chồng còn thầm nghĩ, có nên ghép đôi cho Cố Ngôn Hy với Hứa Hạo Nhiên không.
Kết quả, Liễu Ngọc Phần vừa nói ra.
Hứa Hạo Nhiên vội xua tay: “Mẹ, thần tượng với bà xã là hai chuyện khác nhau.”
“Thần tượng là để treo trên tường ngắm nhìn.”
“Bà xã thì đặt trên giường, ai da, mẹ, đừng đánh, đừng đánh!”
Rất nhanh sau đó, Liễu Ngọc Phần nấu mấy tô mì rau trứng gà.
Hứa Hạo Nhiên nhìn tô mì không mấy dầu mỡ, vẻ mặt hụt hãng.
“Mẹ, hai ngày nay trong bệnh viện, miệng con đã nhạt lắm rồi”
“Hôm nay nhà không mua thức ăn, hay là chúng ta ra ngoài ăn đi?”
Liễu Ngọc Phần ngẫm nghĩ một lúc, cảm thấy rất có lý.
Thế là, bà đứng dậy bưng tô mì đặt vào tay Hứa Hạo.
Nhiên, lại đưa thêm một đôi đũa, kéo Hứa Hạo Nhiên đi ra ngoài vườn.
Sau đó, đóng sầm cánh cửa kính ngoài vườn trước mặt Hứa Hạo Nhiên, đồng thời khóa lại.
“Con cứ ở ngoài từ từ ăn.”
Hứa Hạo Nhiên: ‘Mẹ! Không thể thế này được, con là con trai mẹ, con ruột, con ruột đấy!”
Trong lúc này, trong phòng bệnh VỊP của một bệnh viện tư ở Cô Tô.
Ngô Chí Vinh hôn mê hai ngày, cuối cùng cũng từ từ mở mất ra.
“Ba, cuối cùng ba cũng tỉnh rồi.”
Chương 276
Nửa tiếng sau.
Mấy người Lý Hàng mãn nguyện xách hộp giữ nhiệt, bên trong đựng mấy loại đồ ăn vặt nổi tiếng ở Cô Tô.
Một đoàn người vui vẻ về Ninh Châu.
Nhìn hai chiếc xe phóng vút dần xa.
Ngô Chính Đức thở phào nhẹ nhõm.
Đồng thời, ông ta trầm giọng nói với Ngô Văn Xương ở sau lưng: “Nhớ rõ, từ nay vê sau, tuyệt đối không được xung đột với người của Lý Hàng!”
“Đặc biệt là phụ nữ của hắn, tuyệt đối! Tuyệt đối đừng chọc vào!”
Hứa Hạo Nhiên ở bệnh viện hai ngày, cuối cùng cũng xuất viện.
Vừa về đến nhà, Hứa Hạo Nhiên khit mũi đánh hơi ngó đông ngó tây như chó khắp nhà.
“Lạ quá, thật lạ quá.”
Liễu Ngọc Phần từ phía sau đi đến, đá Hứa Hạo Nhiên một cái rồi hỏi: “Lạ chỗ nào?”
Hứa Hạo Nhiên tỏ vẻ tổn thương, chớp chớp đôi mát sáng lấp lánh nhìn Liễu Ngọc Phần.
“Mẹ, bây giờ con là bệnh nhân đấy, mẹ không thể đối xử tốt với con một chút sao?”
“Chẳng phải chỉ gãy hai cái xương sườn thôi sao, có gì mà ngạc nhiên chứ” Liễu Ngọc Phần nói dỗi.
Hứa Hạo Nhiên khổ sở: “Ba, lẽ nào ba không cảm thấy trong nhà chúng ta có một bầu không khí rất kỳ lạ sao?”
Liễu Ngọc Phần và Hứa Hiếu Dương đưa mắt nhìn nhau, đều không hiểu Hứa Hạo Nhiên bị gắn lộn sợi dây thần kinh nào.
Hứa Hạo Nhiên nói tiếp: ‘Con cứ có cảm giác trong bầu không khí của nhà chúng ta có thêm một mùi mờ ám”
Hứa Hạo Nhiên thình lình nói một câu, ngược lại khiến Hứa Mộc Tình và Lý Hàng liếc nhìn nhau.
Lập tức, gò má thanh tú của Hứa Mộc Tình đỏ ửng lên.
Ánh mắt cô nhìn Lý Hàng ngọt ngào như muốn tan chảy ra.
Từ tối hôm đó, rào cản giữa hai người đã bị phá vỡ hoàn †oàn, sau khi có sự tiếp xúc cực kỳ thân mật.
Tình cảm giữa hai người họ vô hình trung đạt đến một loại thăng hoa.
Có lẽ đây chính là “mùi đặc biệt” mà mũi chó của Hứa Hạo Nhiên ngửi được.
Có điều, hai ngày nay Lý Hàng lại không thể chạm được vào Hứa Mộc Tình nữa.
Mỗi lần anh chu miệng đến.
Hứa Mộc Tình đều dùng bàn tay ấm nóng của cô chặn lại.
Cô giống như con mèo nhỏ mắc cỡ, cuộn vào lòng Lý Hàng.
Có thể hôn hôn, ôm ôm, bế lên cao.
Nhưng không thể tiếp tục phong nguyệt như đêm hôm đó.
Khi Lý Hàng đang nghĩ có nên tìm một đối thủ lợi lại, đâm cho anh một dao, sau đó lại lừa bà xã lần nữa, Hứa Hạo Nhiên đột nhiên lại nói một câu: “Loại mùi mờ ám này khiến khắp người con khó chịu.”
“Mẹt Bây giờ nói thế nào mẹ cũng là quý phụ rồi, có thể giúp con trai giải quyết chuyện chung thân đại sự được không”
“Con không có yêu cầu gì khác, chỉ cần tìm một thiên kim tiểu thư ngực to, mông nẩy, cao một mét bảy, dưới hông là đùi là được rồi.”
Liễu Ngọc Phan chỉ qua một ngôi biệt thự nhỏ ở góc chéo đối diện với họ rồi nói: “Cố tiểu thư chẳng phải là thần tượng của con sao, con đi mà theo đuổi cô ấy”
Hứa Hạo Nhiên nằm viện hai ngày nay, Cố Ngôn Hy đến thăm hai lần.
Liễu Ngọc Phần và Hứa Hiếu Dương có ấn tượng rất tốt với Cố Ngôn Hy.
Hai vợ chồng còn thầm nghĩ, có nên ghép đôi cho Cố Ngôn Hy với Hứa Hạo Nhiên không.
Kết quả, Liễu Ngọc Phần vừa nói ra.
Hứa Hạo Nhiên vội xua tay: “Mẹ, thần tượng với bà xã là hai chuyện khác nhau.”
“Thần tượng là để treo trên tường ngắm nhìn.”
“Bà xã thì đặt trên giường, ai da, mẹ, đừng đánh, đừng đánh!”
Rất nhanh sau đó, Liễu Ngọc Phần nấu mấy tô mì rau trứng gà.
Hứa Hạo Nhiên nhìn tô mì không mấy dầu mỡ, vẻ mặt hụt hãng.
“Mẹ, hai ngày nay trong bệnh viện, miệng con đã nhạt lắm rồi”
“Hôm nay nhà không mua thức ăn, hay là chúng ta ra ngoài ăn đi?”
Liễu Ngọc Phần ngẫm nghĩ một lúc, cảm thấy rất có lý.
Thế là, bà đứng dậy bưng tô mì đặt vào tay Hứa Hạo.
Nhiên, lại đưa thêm một đôi đũa, kéo Hứa Hạo Nhiên đi ra ngoài vườn.
Sau đó, đóng sầm cánh cửa kính ngoài vườn trước mặt Hứa Hạo Nhiên, đồng thời khóa lại.
“Con cứ ở ngoài từ từ ăn.”
Hứa Hạo Nhiên: ‘Mẹ! Không thể thế này được, con là con trai mẹ, con ruột, con ruột đấy!”
Trong lúc này, trong phòng bệnh VỊP của một bệnh viện tư ở Cô Tô.
Ngô Chí Vinh hôn mê hai ngày, cuối cùng cũng từ từ mở mất ra.
“Ba, cuối cùng ba cũng tỉnh rồi.”