Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-242
Chương 242
Chương 242
Ba người này đứng với nhau giống như một ngọn núi cao chót vớt.
Bọn họ chỉ có thể để người khác ngước nhìn.
Người bình thường đứng trước mặt bọn họ đều không khỏi muốn nằm rạp xuống.
Nhưng!
Tất cả những đội viên ở đây, cho dù là người mới gia nhập cũng đều nám chặt tay, hai mát nhìn chăm chăm vào ba người này.
Lúc này, Hắc Hổ đứng chính giữa ba người cười lạnh.
“Đều nói Ninh Châu là vùng cấm địa”
“Tao còn tưởng là đầm rồng hang hổ gì chứ”
“Không ngờ chỉ là đám tép riu đang giày vò ở đây.”
Tự tin hống hách.
Khinh thường kiêu ngạo.
Ba người bọn Hắc Hổ kiêu ngạo đứng trước mặt đám đông, lớn tiếng hỏi: “Đứa nào là Lý Hàng, còn không mau cút ra đây chịu chết!”
Hắc Hổ vừa nói xong, những đội viên bên trên lập tức gầm lên như dã thú.
Trong lòng tất cả đội viên, Lý Hàng là vị thần của họ!
Lý Nhị Ngưu, Vương Tiểu Thất, Dương Thiện Tề lần lượt đứng ra.
Ngoài ra, Lôi Phi Phi cũng đứng bên cạnh Lý Nhị Ngưu.
“Ba tên tạp chủng này nhìn có vẻ khá mạnh đấy, các anh phải chú ý một chút”
“Nếu như tôi đoán không nhầm thì bọn họ chính là ba anh em Hắc Hổ hai mươi năm trước đã thành danh.
Hắc Hổ cười khinh khỉnh: “Không ngờ chỗ bé tí này mà cũng có người biết đến ba anh em tao.”
“Cô nhìn cũng gọi là khá, dáng người cũng được”
“Bây giờ tôi cho cô một con đường sống, lăn qua đây bò lên chân tôi, liếm ngón chân tôi thì tôi sẽ tha cho cô một con đường sống.”
“Tao nhổ vào! Dựa vào ba thằng tạp chủng như chúng mày mà dám huênh hoang ở đây!”
Cuộc chiến của hai bên hết sức căng thẳng.
ộp bộp bộp!”
Lúc này Lý Hàng đột nhiên võ tay.
Sân tập luyện này rất lớn, mọi người đứng cũng phân tán.
Nhưng từng lời Lý hàng nói ra, mọi người đều nghe rất rõ ràng.
Lý Hàng nhẹ nhàng nói: “Ba vị này là tôi đặc biệt mời từ Thượng Hải đến chuyên làm bao cát cho mọi người.”
“Đợi lát nữa khi mọi người ra tay nhớ chú ý chân tay, đừng mạnh tay với họ quá.”
“Thằng nhãi ngông cuồng, mày muốn chết à!”
Một người đàn ông bên cạnh Hắc Hổ đột nhiên gầm lên.
Hắn giống như một chiếc xe bọc thép chạy hết mã lực.
nhào đến Lý Hàng.
“Mày đi chết cho tao!”
Gió lạnh điên cuồng hòa trộn với nắm đấm mang theo.
một khí thế bất khuất của người đàn ông, đập mạnh vào trán Lý Hàng.
“Bịch!”
Âm thanh chấn động màng nhĩ mỗi người.
Ba anh em Hắc Hổ kinh hãi vô cùng, phát hiện ra Lý Hàng dùng tay nhẹ nhàng chặn cú đấm này lại.
Lúc này, Lý Hàng đột nhiên giơ một ngón tay ra.
Đột nhiên vụt qua trước trán người đàn ông.
Nhẹ nhàng búng một cái.
Ngay lập tức, người đàn ông hét lên một tiếng, sau đó cả người bay ngược ra ngoài, ngã mạnh xuống bên cạnh Hắc Hổ.
Hắc Hổ kinh sợ nhìn Lý Hàng!
Lúc nãy Hắc Hổ không hề chú ý đến sự tồn tại của Lý Hàng.
Còn bây giờ khi trực tiếp đối diện với Lý Hàng, hắn cảm thấy mình đột nhiên trở nên vô cùng nhỏ bé.
Nếu như hắn chỉ là ngọn núi trên mặt đất bằng phẳng.
Thì Lý Hàng chính là đỉnh Everest nóc nhà của thế giới!
Là đỉnh cao mà kiếp này, kiếp sau, kiếp sau sau nữa hắn cũng không cách nào vượt qua đượ!
c Đáng sợi Trên đời này sao lại có người như vậy?
Anh em hắn sống hơn bốn mươi năm, chưa từng gặp đối thủ nào đáng sợ đến vậy!
“Bộp bộp bộp!”
Lý Hàng lại vỗ nhẹ tay, nói với ba anh em Hắc Hổ: “Ba vị, các người rất may mắn”
“Bởi vì đối thủ của các người không phải là tôi, mà là những đội viên bên cạnh tôi.”
“Tới đây thì phải vất vả cho các vị rồi.”
“Đội viên của tôi sẽ lên từng tổ khiêu chiến với các người”
Chương 242
Ba người này đứng với nhau giống như một ngọn núi cao chót vớt.
Bọn họ chỉ có thể để người khác ngước nhìn.
Người bình thường đứng trước mặt bọn họ đều không khỏi muốn nằm rạp xuống.
Nhưng!
Tất cả những đội viên ở đây, cho dù là người mới gia nhập cũng đều nám chặt tay, hai mát nhìn chăm chăm vào ba người này.
Lúc này, Hắc Hổ đứng chính giữa ba người cười lạnh.
“Đều nói Ninh Châu là vùng cấm địa”
“Tao còn tưởng là đầm rồng hang hổ gì chứ”
“Không ngờ chỉ là đám tép riu đang giày vò ở đây.”
Tự tin hống hách.
Khinh thường kiêu ngạo.
Ba người bọn Hắc Hổ kiêu ngạo đứng trước mặt đám đông, lớn tiếng hỏi: “Đứa nào là Lý Hàng, còn không mau cút ra đây chịu chết!”
Hắc Hổ vừa nói xong, những đội viên bên trên lập tức gầm lên như dã thú.
Trong lòng tất cả đội viên, Lý Hàng là vị thần của họ!
Lý Nhị Ngưu, Vương Tiểu Thất, Dương Thiện Tề lần lượt đứng ra.
Ngoài ra, Lôi Phi Phi cũng đứng bên cạnh Lý Nhị Ngưu.
“Ba tên tạp chủng này nhìn có vẻ khá mạnh đấy, các anh phải chú ý một chút”
“Nếu như tôi đoán không nhầm thì bọn họ chính là ba anh em Hắc Hổ hai mươi năm trước đã thành danh.
Hắc Hổ cười khinh khỉnh: “Không ngờ chỗ bé tí này mà cũng có người biết đến ba anh em tao.”
“Cô nhìn cũng gọi là khá, dáng người cũng được”
“Bây giờ tôi cho cô một con đường sống, lăn qua đây bò lên chân tôi, liếm ngón chân tôi thì tôi sẽ tha cho cô một con đường sống.”
“Tao nhổ vào! Dựa vào ba thằng tạp chủng như chúng mày mà dám huênh hoang ở đây!”
Cuộc chiến của hai bên hết sức căng thẳng.
ộp bộp bộp!”
Lúc này Lý Hàng đột nhiên võ tay.
Sân tập luyện này rất lớn, mọi người đứng cũng phân tán.
Nhưng từng lời Lý hàng nói ra, mọi người đều nghe rất rõ ràng.
Lý Hàng nhẹ nhàng nói: “Ba vị này là tôi đặc biệt mời từ Thượng Hải đến chuyên làm bao cát cho mọi người.”
“Đợi lát nữa khi mọi người ra tay nhớ chú ý chân tay, đừng mạnh tay với họ quá.”
“Thằng nhãi ngông cuồng, mày muốn chết à!”
Một người đàn ông bên cạnh Hắc Hổ đột nhiên gầm lên.
Hắn giống như một chiếc xe bọc thép chạy hết mã lực.
nhào đến Lý Hàng.
“Mày đi chết cho tao!”
Gió lạnh điên cuồng hòa trộn với nắm đấm mang theo.
một khí thế bất khuất của người đàn ông, đập mạnh vào trán Lý Hàng.
“Bịch!”
Âm thanh chấn động màng nhĩ mỗi người.
Ba anh em Hắc Hổ kinh hãi vô cùng, phát hiện ra Lý Hàng dùng tay nhẹ nhàng chặn cú đấm này lại.
Lúc này, Lý Hàng đột nhiên giơ một ngón tay ra.
Đột nhiên vụt qua trước trán người đàn ông.
Nhẹ nhàng búng một cái.
Ngay lập tức, người đàn ông hét lên một tiếng, sau đó cả người bay ngược ra ngoài, ngã mạnh xuống bên cạnh Hắc Hổ.
Hắc Hổ kinh sợ nhìn Lý Hàng!
Lúc nãy Hắc Hổ không hề chú ý đến sự tồn tại của Lý Hàng.
Còn bây giờ khi trực tiếp đối diện với Lý Hàng, hắn cảm thấy mình đột nhiên trở nên vô cùng nhỏ bé.
Nếu như hắn chỉ là ngọn núi trên mặt đất bằng phẳng.
Thì Lý Hàng chính là đỉnh Everest nóc nhà của thế giới!
Là đỉnh cao mà kiếp này, kiếp sau, kiếp sau sau nữa hắn cũng không cách nào vượt qua đượ!
c Đáng sợi Trên đời này sao lại có người như vậy?
Anh em hắn sống hơn bốn mươi năm, chưa từng gặp đối thủ nào đáng sợ đến vậy!
“Bộp bộp bộp!”
Lý Hàng lại vỗ nhẹ tay, nói với ba anh em Hắc Hổ: “Ba vị, các người rất may mắn”
“Bởi vì đối thủ của các người không phải là tôi, mà là những đội viên bên cạnh tôi.”
“Tới đây thì phải vất vả cho các vị rồi.”
“Đội viên của tôi sẽ lên từng tổ khiêu chiến với các người”