Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-208
Chương 208
Chương 208
Người đàn ông bÍấ: Cậu ta có tài sản kếch xù, có thể tùy tiện bỏ ra hàng tỷ tiền hỗ trợ tập đoàn Lăng Tiêu.
Cậu ta phi thường xuất chúng, giải quyết cao thủ số một của nhà họ Tống chỉ bằng một chiếc lá.
Người đàn ông như vậy ngàn năm hiếm có!
Vốn dĩ Đao Gia luôn nghi ngờ động cơ của Lý Hàng.
Mà hôm nay, sau khi tận mắt nhìn thấy Hứa Mộc Tình, cuối cùng ông cũng hiểu rằng tất cả những gì Lý Hàng làm bây giờ quả thực giống với truyền thuyết, đều là vì vợ mình.
Tên chiều vợ điên cuồng này có thể làm bất cứ điều gì cho vợ mình!
Đao Gia ho nhẹ rồi kết luận: “Theo tôi biết, vai trò lớn nhất của nhà họ Tô ở Giang Châu không phải là khai thác thị trường ngoại tỉnh, mà là phụ trách chuyển tiền mặt”
“Tiền mặt?” Lý Hàng cau mày.
“Đúng, nói trắng ra thì đó là tiền bẩn”
“Nhóm tập đoàn đôi bên cùng có lợi này sẽ gom đủ loại tiền bẩn lại với nhau, sau đó vận chuyển ra nước ngoài qua cầu cảng ở Giang Châu”
“Tôi biết rồi” Lý Hàng nói xong liền xoay người đi vào trong.
Cứ thế đi luôn?
Ông vẫn chưa nói xong mà?
Đao Gia bây giờ bị làm cho hồ đồ rồi.
Phía sau vẫn còn rất nhiều thông tin hữu ích chưa nói nữa mà.
Đao Gia vội vàng bước vào từ ban công, lúc này Hứa Mộc Tình và Diêu Nhược Nam đang ngồi trên sô pha nói chuyện rôm rả.
“Anh Lý, tiền bẩn của nhà họ Tô được phân chia trong các kho ngầm ở nhiều nơi trong tỉnh chúng ta”
“Những năm gần đây, tôi luôn phái người đi theo dõi, nhưng đến nay vẫn không tìm thấy gì, không lẽ cậu có cách nào tìm được sao?”
“Lý Hàng cười nhạt, lấy điện thoại di động ra bấm một dãy số: “Tiểu Thất, lên lầu đi”
Không bao lâu sau, Vương Tiểu Thất đã chạy tới cửa phòng.
Anh cung kính đứng ở cửa: “Đại ca có gì giao phó ạ?”
“Đợt trước, không phải cậu luôn muốn học kỹ thuật theo.
dõi từ tôi sao, hôm nay tôi sẽ dạy cho cậu.”
Ngày này đã tới, Vương Tiểu Thất lập tức siết chặt nắm đấm, vô cùng kích động.
So với đám người Lý Nhị Ngưu, thực ra Vương Tiểu Thất thích làm chuyện bí mật hơn.
Bảy tuổi cậu đã bị bắt cóc và bán đến Ninh Châu, từ khi còn nhỏ đã làm một số việc trộm gà trộm chó.
Mặc dù bây giờ đã tốt rồi, nhưng cậu ta vẫn thích làm những chuyện sau lưng người khác hơn!
Lý Hàng rất giỏi dạy dỗ người có năng khiếu, còn Vương Tiểu Thất là hạt giống tốt trong lĩnh vực trinh sát.
Khi Lý Hàng đi ngang qua Diêu Nhược Nam và Hứa Mộc Tình, Hứa Mộc Tình đột nhiên vươn tay nắm lấy tay áo Lý Hàng.
Lý Hàng quay lại.
Hứa Mộc Tình ngẩng đầu lên, chớp đôi mắt sáng ngời, sâu thẩm và xinh đẹp, hỏi Lý Hàng.
“Ông xã, em có thể ở bên cạnh học cùng không?”
Lý Hàng không chút nghĩ ngợi, gật đầu: “Đương nhiên, em muốn học gì anh đều có thể dạy”
“Tôi cũng muốn học” Diêu Nhược Nam ở một bên giơ tay lên.
Trên ngực cô là một vùng trắng như tuyết, động tác giơ †ay tương đối mạnh khiến cho hai ngọn núi lần lượt rung động lên xuống như từng đợt sóng.
Lý Hàng bình thản rời mắt: “Cô thì không được”
“Tình Tình, chị cho em cùng học được không? Hai chúng †a là chị em tốt mà”
Lý Hàng không cho, Diêu Nhược Nam cũng không làm phiền.
Cô rất khôn ngoan, quay sang hỏi Hứa Mộc Tình.
Hứa Mộc Tình quay đầu nhìn Lý Hàng.
Đôi mắt long lanh ấy khiến Lý Hàng chớp mắt.
“Được rồi” Lý Hàng thực sự không nỡ từ chối yêu cầu của vợ mình.
Chẳng mấy chốc, Lý Hàng đã dẫn ba người ra khỏi phòng.
Chỉ còn lại Đao Gia đứng ở ban công trong gió lạnh, kỳ thật vừa rồi ông cũng muốn giơ tay tham gia…
Chương 208
Người đàn ông bÍấ: Cậu ta có tài sản kếch xù, có thể tùy tiện bỏ ra hàng tỷ tiền hỗ trợ tập đoàn Lăng Tiêu.
Cậu ta phi thường xuất chúng, giải quyết cao thủ số một của nhà họ Tống chỉ bằng một chiếc lá.
Người đàn ông như vậy ngàn năm hiếm có!
Vốn dĩ Đao Gia luôn nghi ngờ động cơ của Lý Hàng.
Mà hôm nay, sau khi tận mắt nhìn thấy Hứa Mộc Tình, cuối cùng ông cũng hiểu rằng tất cả những gì Lý Hàng làm bây giờ quả thực giống với truyền thuyết, đều là vì vợ mình.
Tên chiều vợ điên cuồng này có thể làm bất cứ điều gì cho vợ mình!
Đao Gia ho nhẹ rồi kết luận: “Theo tôi biết, vai trò lớn nhất của nhà họ Tô ở Giang Châu không phải là khai thác thị trường ngoại tỉnh, mà là phụ trách chuyển tiền mặt”
“Tiền mặt?” Lý Hàng cau mày.
“Đúng, nói trắng ra thì đó là tiền bẩn”
“Nhóm tập đoàn đôi bên cùng có lợi này sẽ gom đủ loại tiền bẩn lại với nhau, sau đó vận chuyển ra nước ngoài qua cầu cảng ở Giang Châu”
“Tôi biết rồi” Lý Hàng nói xong liền xoay người đi vào trong.
Cứ thế đi luôn?
Ông vẫn chưa nói xong mà?
Đao Gia bây giờ bị làm cho hồ đồ rồi.
Phía sau vẫn còn rất nhiều thông tin hữu ích chưa nói nữa mà.
Đao Gia vội vàng bước vào từ ban công, lúc này Hứa Mộc Tình và Diêu Nhược Nam đang ngồi trên sô pha nói chuyện rôm rả.
“Anh Lý, tiền bẩn của nhà họ Tô được phân chia trong các kho ngầm ở nhiều nơi trong tỉnh chúng ta”
“Những năm gần đây, tôi luôn phái người đi theo dõi, nhưng đến nay vẫn không tìm thấy gì, không lẽ cậu có cách nào tìm được sao?”
“Lý Hàng cười nhạt, lấy điện thoại di động ra bấm một dãy số: “Tiểu Thất, lên lầu đi”
Không bao lâu sau, Vương Tiểu Thất đã chạy tới cửa phòng.
Anh cung kính đứng ở cửa: “Đại ca có gì giao phó ạ?”
“Đợt trước, không phải cậu luôn muốn học kỹ thuật theo.
dõi từ tôi sao, hôm nay tôi sẽ dạy cho cậu.”
Ngày này đã tới, Vương Tiểu Thất lập tức siết chặt nắm đấm, vô cùng kích động.
So với đám người Lý Nhị Ngưu, thực ra Vương Tiểu Thất thích làm chuyện bí mật hơn.
Bảy tuổi cậu đã bị bắt cóc và bán đến Ninh Châu, từ khi còn nhỏ đã làm một số việc trộm gà trộm chó.
Mặc dù bây giờ đã tốt rồi, nhưng cậu ta vẫn thích làm những chuyện sau lưng người khác hơn!
Lý Hàng rất giỏi dạy dỗ người có năng khiếu, còn Vương Tiểu Thất là hạt giống tốt trong lĩnh vực trinh sát.
Khi Lý Hàng đi ngang qua Diêu Nhược Nam và Hứa Mộc Tình, Hứa Mộc Tình đột nhiên vươn tay nắm lấy tay áo Lý Hàng.
Lý Hàng quay lại.
Hứa Mộc Tình ngẩng đầu lên, chớp đôi mắt sáng ngời, sâu thẩm và xinh đẹp, hỏi Lý Hàng.
“Ông xã, em có thể ở bên cạnh học cùng không?”
Lý Hàng không chút nghĩ ngợi, gật đầu: “Đương nhiên, em muốn học gì anh đều có thể dạy”
“Tôi cũng muốn học” Diêu Nhược Nam ở một bên giơ tay lên.
Trên ngực cô là một vùng trắng như tuyết, động tác giơ †ay tương đối mạnh khiến cho hai ngọn núi lần lượt rung động lên xuống như từng đợt sóng.
Lý Hàng bình thản rời mắt: “Cô thì không được”
“Tình Tình, chị cho em cùng học được không? Hai chúng †a là chị em tốt mà”
Lý Hàng không cho, Diêu Nhược Nam cũng không làm phiền.
Cô rất khôn ngoan, quay sang hỏi Hứa Mộc Tình.
Hứa Mộc Tình quay đầu nhìn Lý Hàng.
Đôi mắt long lanh ấy khiến Lý Hàng chớp mắt.
“Được rồi” Lý Hàng thực sự không nỡ từ chối yêu cầu của vợ mình.
Chẳng mấy chốc, Lý Hàng đã dẫn ba người ra khỏi phòng.
Chỉ còn lại Đao Gia đứng ở ban công trong gió lạnh, kỳ thật vừa rồi ông cũng muốn giơ tay tham gia…