Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 45 - Học nghề
Triệu Hi Thành nghĩ, đại tiểu thư này chưa từng làm chuyện gì, kiếm tiền, cô có thể làm gì? Hơn nữa nếu thực sự để cô ra ngoài làm việc chẳng phải là làm mất mặt Triệu gia, chẳng lẽ con dâu nhà họ Triệu còn cần phải ra ngoài làm việc? Chỉ sợ cha sẽ là người phản đối đầu tiên.
Anh nghĩ rồi nói:
- Nếu không em đi học cái gì đó đi, anh thấy đám phu nhân tiểu thư hay học cái gì cắm hoa, nấu nướng gì đó, em cũng đăng kí lấy lớp học! Dù sao chỉ cần giết thời gian là được
Vừa không vất vả cũng không tính là xuất đầu lộ diện, cha sẽ không quản. Hơn nữa những người tiếp xúc cũng toàn là phu nhân, tiểu thư, mình cũng yên tâm. Nói không chừng cô học được hai ngày sẽ mất hứng, Triệu Hi Thành càng nghĩ càng thấy đó là ý hay.
Chu Thiến đen mặt. Học cắm hoa? Nấu nướng?… Học mấy cái này có lợi ích gì, chẳng lẽ sau này cô mở cửa hàng hoa hay làm đầu bếp? Nhưng cái này cũng nhắc nhở cô, đúng vậy, cô có thể đi học nghề! Nghề đó phải có ích, nhân lúc giờ có tiền, có thời gian thì học, tương lai sẽ có ích.
Nhưng học gì bây giờ? Cái này cần phải nghĩ cẩn thận, phải học môn học hữu dụng, có thể kiếm tiền!
Đôi mắt to của Chu Thiến lưu chuyển, dưới ánh đèn nhu hòa tựa như hai viên bảo thạch lóng lánh, phát ra ánh sáng trong suốt. Triệu Hi Thành yêu nhất là đôi mắt linh động của cô, tràn ngập sức sống, linh động. Anh nhìn cô, trong lòng dạt dào tình cảm, hận không thể để cô ở dưới thân mà hung hăng ra sức (Nghĩ hay thế cha nội)
Anh cũng không biết mình đã xảy ra chuyện gì, vì sao mình lại để ý cảm thụ của cô gái này như thế. Dựa vào tính cách của anh, muốn sao thì sao, việc gì phải để ý đến suy nghĩ của một người con gái! Đương nhiên không phải anh không biết theo đuổi phụ nữ. Cũng từng gặp loại thanh cao nhưng nhà ở, xe, kim cương đủ khiến cô ta hoảng hốt nhưng nếu không thì cũng thôi, anh cũng chẳng buồn theo đuổi. Chẳng phải chỉ là một mỹ nữ sao? Người hối hận đâu phải anh.
Nhưng người con gái này, mua chuộc thế nào, anh đã cho cô những gì tốt nhất, cho cô địa vị mà người phụ nữ nào cũng muốn. Nhà ở, xe cộ, châu báu có thiếu thứ gì. Căn bản mua không nổi
Đáng lẽ anh phải không để ý đến cô nhưng lại không làm được. Không thấy cô là nhớ, nhìn thấy cô rồi lại muốn ôm cô vào lòng. Nghiêm khắc lạnh lùng với cô chỉ càng khiến cô ghét anh, đó không phải là điều anh muốn, anh phải làm sao?
Cứng không được thì chỉ đành mềm! Áp dụng chính sách dụ dỗ, để cho cô dần dần tiếp nhận anh, quen thuộc với anh. Hiệu quả không tệ, xem giờ đó, chẳng phải giờ cô có thể yên lặng nằm trong lòng anh nói chuyện phiếm cùng anh sao?
Anh đột nhiên nghĩ, cảm giác lo được lo mất, cẩn cẩn thận thận này có phải là tình yêu trong truyền thuyết? Anh bật cười, trò chơi nhàm chán đó cũng xảy ra với anh?
Nhưng mà, hình như… cảm giác cũng không tệ!
Về phần “nhược điểm” như cha nói… Hừ, cho dù có nhược điểm thì Triệu Hi Thành cũng không phải là người dễ dàng chịu thua.
Nói tóm lại, anh sẽ không buông tay người con gái này. Bất kể là con người hay tâm hồn cô, anh phải có được tất cả. Triệu Hi Thành một khi đã quyết thì chưa bao giờ thất bại
Lần này cũng sẽ không là ngoại lệ
Anh nghĩ rồi nói:
- Nếu không em đi học cái gì đó đi, anh thấy đám phu nhân tiểu thư hay học cái gì cắm hoa, nấu nướng gì đó, em cũng đăng kí lấy lớp học! Dù sao chỉ cần giết thời gian là được
Vừa không vất vả cũng không tính là xuất đầu lộ diện, cha sẽ không quản. Hơn nữa những người tiếp xúc cũng toàn là phu nhân, tiểu thư, mình cũng yên tâm. Nói không chừng cô học được hai ngày sẽ mất hứng, Triệu Hi Thành càng nghĩ càng thấy đó là ý hay.
Chu Thiến đen mặt. Học cắm hoa? Nấu nướng?… Học mấy cái này có lợi ích gì, chẳng lẽ sau này cô mở cửa hàng hoa hay làm đầu bếp? Nhưng cái này cũng nhắc nhở cô, đúng vậy, cô có thể đi học nghề! Nghề đó phải có ích, nhân lúc giờ có tiền, có thời gian thì học, tương lai sẽ có ích.
Nhưng học gì bây giờ? Cái này cần phải nghĩ cẩn thận, phải học môn học hữu dụng, có thể kiếm tiền!
Đôi mắt to của Chu Thiến lưu chuyển, dưới ánh đèn nhu hòa tựa như hai viên bảo thạch lóng lánh, phát ra ánh sáng trong suốt. Triệu Hi Thành yêu nhất là đôi mắt linh động của cô, tràn ngập sức sống, linh động. Anh nhìn cô, trong lòng dạt dào tình cảm, hận không thể để cô ở dưới thân mà hung hăng ra sức (Nghĩ hay thế cha nội)
Anh cũng không biết mình đã xảy ra chuyện gì, vì sao mình lại để ý cảm thụ của cô gái này như thế. Dựa vào tính cách của anh, muốn sao thì sao, việc gì phải để ý đến suy nghĩ của một người con gái! Đương nhiên không phải anh không biết theo đuổi phụ nữ. Cũng từng gặp loại thanh cao nhưng nhà ở, xe, kim cương đủ khiến cô ta hoảng hốt nhưng nếu không thì cũng thôi, anh cũng chẳng buồn theo đuổi. Chẳng phải chỉ là một mỹ nữ sao? Người hối hận đâu phải anh.
Nhưng người con gái này, mua chuộc thế nào, anh đã cho cô những gì tốt nhất, cho cô địa vị mà người phụ nữ nào cũng muốn. Nhà ở, xe cộ, châu báu có thiếu thứ gì. Căn bản mua không nổi
Đáng lẽ anh phải không để ý đến cô nhưng lại không làm được. Không thấy cô là nhớ, nhìn thấy cô rồi lại muốn ôm cô vào lòng. Nghiêm khắc lạnh lùng với cô chỉ càng khiến cô ghét anh, đó không phải là điều anh muốn, anh phải làm sao?
Cứng không được thì chỉ đành mềm! Áp dụng chính sách dụ dỗ, để cho cô dần dần tiếp nhận anh, quen thuộc với anh. Hiệu quả không tệ, xem giờ đó, chẳng phải giờ cô có thể yên lặng nằm trong lòng anh nói chuyện phiếm cùng anh sao?
Anh đột nhiên nghĩ, cảm giác lo được lo mất, cẩn cẩn thận thận này có phải là tình yêu trong truyền thuyết? Anh bật cười, trò chơi nhàm chán đó cũng xảy ra với anh?
Nhưng mà, hình như… cảm giác cũng không tệ!
Về phần “nhược điểm” như cha nói… Hừ, cho dù có nhược điểm thì Triệu Hi Thành cũng không phải là người dễ dàng chịu thua.
Nói tóm lại, anh sẽ không buông tay người con gái này. Bất kể là con người hay tâm hồn cô, anh phải có được tất cả. Triệu Hi Thành một khi đã quyết thì chưa bao giờ thất bại
Lần này cũng sẽ không là ngoại lệ