Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-161
Chương 162
CHƯƠNG 162: TRÔNG NHƯ BẠC TÌNH, THỰC RA LẠI ÔN NHU
Cố Tuyết Trinh nghe được lời này, động tác uống nước ngừng lại.
Sau đó cô khôi phục lại sự tự nhiên, không nhanh không chậm buông cốc nước cười nói: ”Trước kia không ăn cơm đúng giờ, lại thích uống rượu, không biết sao lại biến thành như thế.”
Phong Diệp Chương cũng không tin câu trả lời hàm hồ này của cô.
Theo tư liệu Hứa Khiêm đưa cho anh trước đó, báo cáo sức khỏe của Cố Tuyết Trâm không có vấn đề gì, hơn nữa nhà họ Cố cũng thường xuyên sắp xếp cho cô đi khám sức khỏe định kỳ, mặc dù ăn uống bất quy tắc, uống rượu một thời gian dài đi nữa thì cũng không khác biệt lắm.
Nhưng giờ, người phụ nữ này không chỉ không uống được rượu, dạ dày lại kém vô cùng.
Nhất thời, trong lòng Phong Diệp Chương hiện lên vô số nghi vấn.
Anh luôn cảm thấy Cố Tuyết Trâm lừa anh gì đó.
Mà Cố Tuyết Trinh cũng không nhận ra được sự nghi hoặc của anh.
Cô uống thuốc xong, nhìn Phong Diệp Chương có chút rối rắm.
”Vậy, Phong Diệp Chương, chuyện trước đó em đề nghị, anh suy nghĩ thế nào rồi?”
Phong Diệp Chương bị lời nói của cô kéo lại suy nghĩ.
Thấy cô bị bệnh thành như vậy vẫn không quên chuyện gia đình, sắc mặt trầm xuống.
”Chuyện này tôi sẽ lo liệu, em yên tâm dưỡng bệnh đi.”
Cố Tuyết Trinh tất nhiên là nhìn ra được sự bất mãn của anh, nhưng không nhịn được mà thở ra một hơi.
Đừng nhìn thái độ không ra gì này của anh, cô biết, anh nói sẽ lo liệu tức là đã đồng ý với cô rồi.
”Cảm ơn.”
Cô cảm kích nói, Phong Diệp Chương khẽ hừ, lách mình đi vào phòng tắm.
Cố Tuyết Trinh nhìn về hướng anh biến mất, không khỏi cong khóe miệng.
Người đàn ông này nhìn thì bạc tình, nhưng lại mềm lòng nhất.
Cô nghĩ rồi ngủ từ lúc nào không biết.
Không lâu sau, Phong Diệp Chương rửa mặt xong rồi bước ra từ phòng tắm.
Anh nhìn người ngủ say trên giường, khẽ cau mày rồi bước qua.
Sau khi ngủ, Cố Tuyết Trinh cũng không biết có phải là ngửi thấy được mùi quen thuộc hay không, trong tiềm thức liền dính sát lại, hai tay còn tự nhiên nắm lấy áo ngủ của Phong Diệp Chương.
Phong Diệp Chương thấy động tác của cô, cả người bị căng cứng.
Anh nhìn người gần trong gang tấc, sự tiếp cận kia theo bản năng khiến anh mềm lòng.
Cuối cùng anh cũng không thể kiên quyết đẩy người kia ra,
Một đêm yên ổn vô sự trôi qua.
…
Hôm sau, Cố Tuyết Trinh tỉnh lại, bên cạnh đã không còn bóng dáng của Phong Diệp Chương.
Cô cũng không để ý, tự mình dậy rửa mặt.
Cùng lúc đó, tập đoàn Phong Thị.
Sắc mặt Cố Hải Sâm hớn hở đi theo Hứa Khiêm vào văn phòng của tổng giám đốc.
”Tổng giám đốc, ông Cố đến rồi.”
Hứa Khiêm báo cáo xong liền cung kích lui ra ngoài.
Phong Diệp Chương nhìn về phía Cố Hải Sâm, môi mỏng hơi cong lên nói: ”Ngồi xuống đi.”
Cố Hải Sâm gật đầu, ngồi xuống bên cạnh ghế sô pha.
Phong Diệp Chương thấy thế, hai mắt nheo lại.
”Tôi gọi ông đến đây chắc trong lòng ông cũng biết là vì chuyện gì, tôi cũng nói ngắn gọn, muốn Phong Thị giúp ông cũng không phải là không thể, có điều tôi có vài điều kiện.”
Cố Hải Sâm nghe được một nửa, đáy mắt tràn đầy vẻ đắc ý, nhưng câu sau của Phong Diệp Chương vừa thốt ra, sắc mặt ông ta trầm xuống.
”Ý cậu là gì?”
Tất nhiên Phong Diệp Chương biết ông ta sẽ không hài lòng, khẽ cười nói: ”Cố Tổng, tôi chỉ là bàn chuyện làm ăn, nếu ông không đồng ý thì cửa chính ở ngay phía sau.”
Anh ngầm cảnh cáo khiến Cố Hải Sâm muốn dùng suy nghĩ lấy mối quan hệ giữa hai gia đình bị bóp chết trong đầu.
Cuối cùng Cố Hải Sâm vẫn thoả hiệp, bắt đầu đàm phán theo ý của Phong Diệp Chương.
Mà Cố Tuyết Trinh lại không biết những chuyện này.
Mãi đến lúc cô ăn cơm xong về phòng mới thấy tin tức mới nhất về Cố Thị trên mạng.
#Sự chấp thuận của tập đoàn Cố Thị, tuyệt đối sẽ không tự ý dùng nơi an táng làm thành làng du lịch#
#Cố Thị xin lỗi muộn là thật hay giả?#
#Lời xin lỗi của Cố thị là khuất phục trước kinh tế hay là chiến thuật#
Cố Tuyết Trinh đọc mấy tin tức đầu đề, cuối cùng cũng tìm được thư xin lỗi công bố của tập đoàn Cố Thị.
Chỉ thấy bên trên nói về dự định ban đầu, điều đó cho thấy ban đầu họ không biết khu đất đó là nơi an táng, thứ hai là làm rõ việc cải tạo đã công bố tại cuộc họp báo rằng sẽ không xây thành làng du lịch rồi bán mà sẽ cùng chính quyền phát triển thành nghĩa trang, trong quá trình phát triển sẽ xây nghĩa trang cho những linh hồn vô danh.
Đồng thời cuối cùng, tập đoàn Cố Thị cũng kêu gọi các doanh nghiệp tẩy chay những nhà phát triển bất động sản vô đạo đức, không để bị lừa.
Kết thúc thư, bên dưới đăng thông tin về mảnh đất ban đầu mà nhà họ Cố mua lại để tăng độ uy tín cho lời nói của họ.
Không thể không nói việc làm này đã xoa dịu những cư dân mạng tức giận ban đầu không ít.
Đặc biệt là những thông tin được đăng tải khiến bọn họ bắt đầu do dự.
Không lẽ bọn họ trách nhầm rồi?
”Những tư liệu này có điều khoản có thời gian, chắc là Cố Thị không nói dối đâu.”
”Tôi cũng thấy vậy, nếu là giả, bị điều tra ra thì Cố Thị tiêu đời thật.”
”Vậy cũng không chắc, giờ kỹ thuật làm giả rất giỏi, không có sự chứng minh của cơ quan công an thì vẫn không thể tin được.”
”Phải đấy, lời này ai cũng nói được, hơn nữa đến giờ cũng là Cố Thị tự quyết, bên chính phủ còn chưa có phản ứng gì, vừa nhìn đã biết Cố Thị lừa chúng ta.”
”Không được, kiên quyết chống lại Cố Thị lòng dạ hiểm độc!”
Với làn sóng này, những cư dân mạng vốn đã bớt chống lại Cố Thị lại càng cảm thấy mình bị lừa rồi mà càng tấn công dữ dội hơn trên mạng.
”Mẹ nó, suýt nữa thì bị Cố Thị lòng dạ hiểm độc này lừa rồi.”
”Đúng đấy, quả nhiên là gian thương, lừa gạt lòng thiện lương của ông đây.”
”Không được, tức quá, tôi phải gửi một lưỡi dao cho ông tổng giám đốc tập đoàn Cố Thị mới được.”
…
Cùng với việc càng náo càng hung hăng hơn của những người này, Cố Hải Sâm và Phong Diệp Chương đang đàm phán cũng nhận được tin.
Sắc mặt Cố Hải Sâm lập tức trầm xuống.
Phong Diệp Chương cười như không cười nhìn về phía Cố Hải Sâm.
” Cố Tổng, còn muốn tiếp tục cách của ông không?”
Cố Hải Sâm thấy thế, nghĩ đến một đống điều kiện không công bằng kia, cuối cùng vẫn cắn răng nhận.
”Được, tôi đồng ý!”
Phong Diệp Chương nhận được câu trả lời thỏa đáng, liền ấn điện thoại nội bộ gọi Hứa Khiêm vào.
Anh thấp giọng nói với Hứa Khiêm vài câu, chỉ thấy trong mắt Hứa Khiêm hiện lên sự kinh ngạc.
Nhưng anh ta cũng không nhiều lời, nhận lệnh rồi xoay người đi làm.
Không lâu sau, các tài khoản có liên quan đến phía chính phủ thừa nhận hợp tác với Cố Thị.
Trên mạng nhất thời tĩnh lặng.
Những anh hùng bàn phím lần lượt ẩn đi.
Dù sao phía chính phủ cũng đã ra tay, nếu bọn họ lộng hành tiếp thì khó mà đảm bảo rằng không bị điều tra.
Cũng chính vì không có sự trợ giúp của bọn họ mà sóng gió của Cố Thị mới dần lắng xuống.
Nhưng dù là vậy thì đối với Cố Thị mà nói, tổn thất của bọn họ cũng rất lớn.
Nhiều hạng mục trong công ty đều rơi vào tay kẻ khác, thậm chí còn bị người ta mượn gió bẻ măng.
Nhưng mà những chuyện này Cố Tuyết Trinh lại không biết.
Có điều sau khi cô nhìn thấy chuyển biến của Cố Thị, trong lòng ít nhiều đoán được chuyện này có liên quan đến Phong Diệp Chương.
Dù sao hôm qua cô mới nói chuyện nhà họ Cố cho Phong Diệp Chương, hôm nay đã giải quyết rồi.
Hơn nữa thời gian chỉ vỏn vẹn trong một buổi sáng có thể giúp Cố Thị ngăn cơn sóng dữ, thêm cả tác phong làm việc mạnh mẽ, chỉ có Phong Diệp Chương anh mới làm được.
Tất nhiên cô cũng biết Phong Diệp Chương sẽ không giúp Cố Thị không công, chắc chắn hai người đã thỏa thuận gì đó.
CHƯƠNG 162: TRÔNG NHƯ BẠC TÌNH, THỰC RA LẠI ÔN NHU
Cố Tuyết Trinh nghe được lời này, động tác uống nước ngừng lại.
Sau đó cô khôi phục lại sự tự nhiên, không nhanh không chậm buông cốc nước cười nói: ”Trước kia không ăn cơm đúng giờ, lại thích uống rượu, không biết sao lại biến thành như thế.”
Phong Diệp Chương cũng không tin câu trả lời hàm hồ này của cô.
Theo tư liệu Hứa Khiêm đưa cho anh trước đó, báo cáo sức khỏe của Cố Tuyết Trâm không có vấn đề gì, hơn nữa nhà họ Cố cũng thường xuyên sắp xếp cho cô đi khám sức khỏe định kỳ, mặc dù ăn uống bất quy tắc, uống rượu một thời gian dài đi nữa thì cũng không khác biệt lắm.
Nhưng giờ, người phụ nữ này không chỉ không uống được rượu, dạ dày lại kém vô cùng.
Nhất thời, trong lòng Phong Diệp Chương hiện lên vô số nghi vấn.
Anh luôn cảm thấy Cố Tuyết Trâm lừa anh gì đó.
Mà Cố Tuyết Trinh cũng không nhận ra được sự nghi hoặc của anh.
Cô uống thuốc xong, nhìn Phong Diệp Chương có chút rối rắm.
”Vậy, Phong Diệp Chương, chuyện trước đó em đề nghị, anh suy nghĩ thế nào rồi?”
Phong Diệp Chương bị lời nói của cô kéo lại suy nghĩ.
Thấy cô bị bệnh thành như vậy vẫn không quên chuyện gia đình, sắc mặt trầm xuống.
”Chuyện này tôi sẽ lo liệu, em yên tâm dưỡng bệnh đi.”
Cố Tuyết Trinh tất nhiên là nhìn ra được sự bất mãn của anh, nhưng không nhịn được mà thở ra một hơi.
Đừng nhìn thái độ không ra gì này của anh, cô biết, anh nói sẽ lo liệu tức là đã đồng ý với cô rồi.
”Cảm ơn.”
Cô cảm kích nói, Phong Diệp Chương khẽ hừ, lách mình đi vào phòng tắm.
Cố Tuyết Trinh nhìn về hướng anh biến mất, không khỏi cong khóe miệng.
Người đàn ông này nhìn thì bạc tình, nhưng lại mềm lòng nhất.
Cô nghĩ rồi ngủ từ lúc nào không biết.
Không lâu sau, Phong Diệp Chương rửa mặt xong rồi bước ra từ phòng tắm.
Anh nhìn người ngủ say trên giường, khẽ cau mày rồi bước qua.
Sau khi ngủ, Cố Tuyết Trinh cũng không biết có phải là ngửi thấy được mùi quen thuộc hay không, trong tiềm thức liền dính sát lại, hai tay còn tự nhiên nắm lấy áo ngủ của Phong Diệp Chương.
Phong Diệp Chương thấy động tác của cô, cả người bị căng cứng.
Anh nhìn người gần trong gang tấc, sự tiếp cận kia theo bản năng khiến anh mềm lòng.
Cuối cùng anh cũng không thể kiên quyết đẩy người kia ra,
Một đêm yên ổn vô sự trôi qua.
…
Hôm sau, Cố Tuyết Trinh tỉnh lại, bên cạnh đã không còn bóng dáng của Phong Diệp Chương.
Cô cũng không để ý, tự mình dậy rửa mặt.
Cùng lúc đó, tập đoàn Phong Thị.
Sắc mặt Cố Hải Sâm hớn hở đi theo Hứa Khiêm vào văn phòng của tổng giám đốc.
”Tổng giám đốc, ông Cố đến rồi.”
Hứa Khiêm báo cáo xong liền cung kích lui ra ngoài.
Phong Diệp Chương nhìn về phía Cố Hải Sâm, môi mỏng hơi cong lên nói: ”Ngồi xuống đi.”
Cố Hải Sâm gật đầu, ngồi xuống bên cạnh ghế sô pha.
Phong Diệp Chương thấy thế, hai mắt nheo lại.
”Tôi gọi ông đến đây chắc trong lòng ông cũng biết là vì chuyện gì, tôi cũng nói ngắn gọn, muốn Phong Thị giúp ông cũng không phải là không thể, có điều tôi có vài điều kiện.”
Cố Hải Sâm nghe được một nửa, đáy mắt tràn đầy vẻ đắc ý, nhưng câu sau của Phong Diệp Chương vừa thốt ra, sắc mặt ông ta trầm xuống.
”Ý cậu là gì?”
Tất nhiên Phong Diệp Chương biết ông ta sẽ không hài lòng, khẽ cười nói: ”Cố Tổng, tôi chỉ là bàn chuyện làm ăn, nếu ông không đồng ý thì cửa chính ở ngay phía sau.”
Anh ngầm cảnh cáo khiến Cố Hải Sâm muốn dùng suy nghĩ lấy mối quan hệ giữa hai gia đình bị bóp chết trong đầu.
Cuối cùng Cố Hải Sâm vẫn thoả hiệp, bắt đầu đàm phán theo ý của Phong Diệp Chương.
Mà Cố Tuyết Trinh lại không biết những chuyện này.
Mãi đến lúc cô ăn cơm xong về phòng mới thấy tin tức mới nhất về Cố Thị trên mạng.
#Sự chấp thuận của tập đoàn Cố Thị, tuyệt đối sẽ không tự ý dùng nơi an táng làm thành làng du lịch#
#Cố Thị xin lỗi muộn là thật hay giả?#
#Lời xin lỗi của Cố thị là khuất phục trước kinh tế hay là chiến thuật#
Cố Tuyết Trinh đọc mấy tin tức đầu đề, cuối cùng cũng tìm được thư xin lỗi công bố của tập đoàn Cố Thị.
Chỉ thấy bên trên nói về dự định ban đầu, điều đó cho thấy ban đầu họ không biết khu đất đó là nơi an táng, thứ hai là làm rõ việc cải tạo đã công bố tại cuộc họp báo rằng sẽ không xây thành làng du lịch rồi bán mà sẽ cùng chính quyền phát triển thành nghĩa trang, trong quá trình phát triển sẽ xây nghĩa trang cho những linh hồn vô danh.
Đồng thời cuối cùng, tập đoàn Cố Thị cũng kêu gọi các doanh nghiệp tẩy chay những nhà phát triển bất động sản vô đạo đức, không để bị lừa.
Kết thúc thư, bên dưới đăng thông tin về mảnh đất ban đầu mà nhà họ Cố mua lại để tăng độ uy tín cho lời nói của họ.
Không thể không nói việc làm này đã xoa dịu những cư dân mạng tức giận ban đầu không ít.
Đặc biệt là những thông tin được đăng tải khiến bọn họ bắt đầu do dự.
Không lẽ bọn họ trách nhầm rồi?
”Những tư liệu này có điều khoản có thời gian, chắc là Cố Thị không nói dối đâu.”
”Tôi cũng thấy vậy, nếu là giả, bị điều tra ra thì Cố Thị tiêu đời thật.”
”Vậy cũng không chắc, giờ kỹ thuật làm giả rất giỏi, không có sự chứng minh của cơ quan công an thì vẫn không thể tin được.”
”Phải đấy, lời này ai cũng nói được, hơn nữa đến giờ cũng là Cố Thị tự quyết, bên chính phủ còn chưa có phản ứng gì, vừa nhìn đã biết Cố Thị lừa chúng ta.”
”Không được, kiên quyết chống lại Cố Thị lòng dạ hiểm độc!”
Với làn sóng này, những cư dân mạng vốn đã bớt chống lại Cố Thị lại càng cảm thấy mình bị lừa rồi mà càng tấn công dữ dội hơn trên mạng.
”Mẹ nó, suýt nữa thì bị Cố Thị lòng dạ hiểm độc này lừa rồi.”
”Đúng đấy, quả nhiên là gian thương, lừa gạt lòng thiện lương của ông đây.”
”Không được, tức quá, tôi phải gửi một lưỡi dao cho ông tổng giám đốc tập đoàn Cố Thị mới được.”
…
Cùng với việc càng náo càng hung hăng hơn của những người này, Cố Hải Sâm và Phong Diệp Chương đang đàm phán cũng nhận được tin.
Sắc mặt Cố Hải Sâm lập tức trầm xuống.
Phong Diệp Chương cười như không cười nhìn về phía Cố Hải Sâm.
” Cố Tổng, còn muốn tiếp tục cách của ông không?”
Cố Hải Sâm thấy thế, nghĩ đến một đống điều kiện không công bằng kia, cuối cùng vẫn cắn răng nhận.
”Được, tôi đồng ý!”
Phong Diệp Chương nhận được câu trả lời thỏa đáng, liền ấn điện thoại nội bộ gọi Hứa Khiêm vào.
Anh thấp giọng nói với Hứa Khiêm vài câu, chỉ thấy trong mắt Hứa Khiêm hiện lên sự kinh ngạc.
Nhưng anh ta cũng không nhiều lời, nhận lệnh rồi xoay người đi làm.
Không lâu sau, các tài khoản có liên quan đến phía chính phủ thừa nhận hợp tác với Cố Thị.
Trên mạng nhất thời tĩnh lặng.
Những anh hùng bàn phím lần lượt ẩn đi.
Dù sao phía chính phủ cũng đã ra tay, nếu bọn họ lộng hành tiếp thì khó mà đảm bảo rằng không bị điều tra.
Cũng chính vì không có sự trợ giúp của bọn họ mà sóng gió của Cố Thị mới dần lắng xuống.
Nhưng dù là vậy thì đối với Cố Thị mà nói, tổn thất của bọn họ cũng rất lớn.
Nhiều hạng mục trong công ty đều rơi vào tay kẻ khác, thậm chí còn bị người ta mượn gió bẻ măng.
Nhưng mà những chuyện này Cố Tuyết Trinh lại không biết.
Có điều sau khi cô nhìn thấy chuyển biến của Cố Thị, trong lòng ít nhiều đoán được chuyện này có liên quan đến Phong Diệp Chương.
Dù sao hôm qua cô mới nói chuyện nhà họ Cố cho Phong Diệp Chương, hôm nay đã giải quyết rồi.
Hơn nữa thời gian chỉ vỏn vẹn trong một buổi sáng có thể giúp Cố Thị ngăn cơn sóng dữ, thêm cả tác phong làm việc mạnh mẽ, chỉ có Phong Diệp Chương anh mới làm được.
Tất nhiên cô cũng biết Phong Diệp Chương sẽ không giúp Cố Thị không công, chắc chắn hai người đã thỏa thuận gì đó.