Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 88
CÔ VỢ CỦA ÔNG TRÙM ÂU MỸ
#Chương_89
Nghe Hạ Khải Phong nói cô thầm khinh bỉ. Mặt anh ta mà mỏng thì trên thế giới này tìm đâu ra người mặt dày hơn? Đang đùa cô đấy à?
-" Trên sợi dây chuyền của anh nó có...". Cô đang nhâm nhi ăn cherry thì thấy mặt dây chuyền của Hạ Khải Phong hình như là có gì đó. Cô đưa tay định tháo ra hộ anh ta thì Hạ Khải Phong nhanh chóng tránh đi.
-" Không có gì đâu". Anh ta tránh khỏi cánh tay cô rất nhanh rồi lại mỉm cười nhìn cô.
-" Mặt dây chuyền này có thể mở ra. Bên trong là ảnh của người rất quan trọng với anh đúng không?". Cô như hiểu ra gì đó nhìn Hạ Khải Phong hỏi bằng chất giọng vô cùng nghiêm túc.
-" Quan trọng hơn cả sinh mạng của tôi". Hạ Khải Phong dùng một tay sờ lên mặt dây chuyền nói. Ánh mắt hiện lên một tia hạnh phúc khác lạ dường như trong ánh mắt của anh ta còn có chuyện gì đó mà chưa thể nói được.
-" Chắc là của tiểu mĩ nhân nào rồi. Đó là dây chuyền tự thiết kế cơ mà". Cô nhếch môi thích thú nhìn Hạ Khải Phong. Cô và anh ta tuy ít tiếp xúc nhưng rất hiếm khi cô thấy ánh mắt đó của Hạ Khải Phong.
-" Là cô ấy tự thiết kế". Hạ Khải Phong vừa nói vừa cầm ly rượu trên bàn uống một ngụm. Chất lỏng màu hổ phách chảy xuống cổ họng khiến anh ta dường như có phần dễ chịu hơn.
-" Cô gái đó đâu?". Nghe Hạ Khải Phong nói thế cô liền tỏ thái độ thích thú nhìn anh ta cất giọng hứng thú hỏi.
-" Không biết". Nghe cô hỏi vậy Hạ Khải Phong chợt nhếch môi cười tự giễu. Nụ cười này khiến cho Hạ Khải Phong thêm phần buồn bả.
-" Thế anh và cô ấy gặp ở đâu?". Cô nhìn anh ta hỏi tiếp. Cô rất thích thú với những việc như vậy a~.
-" Trên trái đất". Hạ Khải Phong vừa nói tay cầm ly rượu lắc nhẹ.
-" Chẳng lẽ trên trời". Đúng thật là làm cô mất hứng. Nhưng mà không sao, cô và anh ta còn gặp nhau dài dài mà.
-" Tôi đi ngủ đây ". Cô nói rồi đứng dậy đi về phòng.
-" Cẩn thận đấy". Hạ Khải Phong nhìn theo cô nói rồi tiếp tục uống rượu.
Đối với anh ta cô cũng như là em gái nên anh ta có phần quan tâm đến cô. Nhìn cô anh ta lại càng thêm nhớ đến cô gái đặc biệt trong lòng anh ta. Phải nếu anh ta nhận ra tình cảm của mình sớm thì anh ta đã không mất đi cô gái ấy.
Bây giờ cô gái anh ta yêu đang ở đâu bản thân anh ta cũng không rõ. Anh ta đã cho người tìm rất nhiều nơi, rất nhiều đất nước nhưng dù chỉ là một chút tung tích của cô gái kia cũng không có. Cứ như thể cô gái đó đã hoàn toàn biến mất khỏi thế gian này vậy.
- ----------------------------------------------------------
Tối hôm đó anh về đến cô liền chạy ra ôm chặt anh. Tuy nhiên anh lại gạt tay cô ra khỏi người mình. Ánh mắt liếc qua Hạ Khải Phong rồi đi nhanh về phòng họp của họ. Đám Tuấn Thành cũng vội đi theo sau anh chỉ có cô vẫn chưa kịp ú ớ gì cả.
Một cảm giác hụt hẫng chợt ập đến cô chỉ biết lặng lẽ bước về phòng mình. Khi khóa cửa phòng lại nước mắt cô chợt rơi xuống. Là vì bản thân cô dạo gần đây nhạy cảm hay vì sự vô tình khi nãy của anh?
Nước mắt cô cứ thế rơi xuống liên tục. Cô ngồi co chân trên giường nhìn về cửa phòng. Có lẽ anh đã dẫn chán cô rồi.
Cũng phải dù trước kia cô xinh đẹp, quyến rũ đến thế nào nhưng bây giờ cô đã là phụ nữ mang thai rồi. Dáng vẻ không còn đẹp nữa nên anh cũng không còn tình cảm với cô nữa.
Có lẽ anh đã mệt mỏi với cô rất nhiều. Khi nảy anh gạt tay cô ra tuy là hành động không bình thường như thế nhưng lại làm cho cô suy nghĩ đến rất nhiều chuyện.
Đột nhiên một cơn đau quặn thắt từ bụng, cô dùng tay ôm chặt bụng mình chạy thật nhanh lên phòng họp của anh. Cơn đau ở bụng càng dữ dội hơn khiến cô không thể đứng vững cô đã ngất đi ở trước cửa phòng của mình, máu cũng bắt đầu chảy ra.
Lúc này một người giúp việc đang từ lầu 2 đi lên thấy cô thế liền gọi người đỡ cô vào phòng và gọi bác sỉ đến.
Sau đó cô ta chạy thật nhanh lên phòng hợp của anh.Trước phòng họp của anh cô giúp việc kia liên tục gõ cửa thật mạnh. Đang bàn về cồng việc nghe thấy có người làm phiền mình anh nhíu mày liếc mắt cho Tuấn Thành ý bảo ra xem ai to gan đến thế.
- " Tiểu....Tiểu...Thư bị động thai rồi". Cô ta thấy Tuấn Thành liền nhanh chống nói có lẽ vì gấp rút mà lời nói có phần ngắt quảng.
- " Cô xuống trước đi". Tuấn Thành nói rồi xoay người vào trong.
- " Lão đại, vừa nãy có người báo Lạc Y bị động thai rồi". Tuấn Thành cúi người nhìn anh nói.
Anh nghe thế ánh mắt hiện lên tia tức giận, nhanh chống đứng dậy rồi đi tìm cô. Hạ Khải Phong cùng những người còn lại cũng nhanh chóng chạy theo sau anh. Xuống đến trước cửa phòng ngủ của mình và cô đập vào mắt anh là 1 cô giúp việc đang xử lí một vũng máu. Lòng anh chợt hiện lên tia lo lắng nhanh chóng vào phòng xem tình hình của cô.
#Chương_89
Nghe Hạ Khải Phong nói cô thầm khinh bỉ. Mặt anh ta mà mỏng thì trên thế giới này tìm đâu ra người mặt dày hơn? Đang đùa cô đấy à?
-" Trên sợi dây chuyền của anh nó có...". Cô đang nhâm nhi ăn cherry thì thấy mặt dây chuyền của Hạ Khải Phong hình như là có gì đó. Cô đưa tay định tháo ra hộ anh ta thì Hạ Khải Phong nhanh chóng tránh đi.
-" Không có gì đâu". Anh ta tránh khỏi cánh tay cô rất nhanh rồi lại mỉm cười nhìn cô.
-" Mặt dây chuyền này có thể mở ra. Bên trong là ảnh của người rất quan trọng với anh đúng không?". Cô như hiểu ra gì đó nhìn Hạ Khải Phong hỏi bằng chất giọng vô cùng nghiêm túc.
-" Quan trọng hơn cả sinh mạng của tôi". Hạ Khải Phong dùng một tay sờ lên mặt dây chuyền nói. Ánh mắt hiện lên một tia hạnh phúc khác lạ dường như trong ánh mắt của anh ta còn có chuyện gì đó mà chưa thể nói được.
-" Chắc là của tiểu mĩ nhân nào rồi. Đó là dây chuyền tự thiết kế cơ mà". Cô nhếch môi thích thú nhìn Hạ Khải Phong. Cô và anh ta tuy ít tiếp xúc nhưng rất hiếm khi cô thấy ánh mắt đó của Hạ Khải Phong.
-" Là cô ấy tự thiết kế". Hạ Khải Phong vừa nói vừa cầm ly rượu trên bàn uống một ngụm. Chất lỏng màu hổ phách chảy xuống cổ họng khiến anh ta dường như có phần dễ chịu hơn.
-" Cô gái đó đâu?". Nghe Hạ Khải Phong nói thế cô liền tỏ thái độ thích thú nhìn anh ta cất giọng hứng thú hỏi.
-" Không biết". Nghe cô hỏi vậy Hạ Khải Phong chợt nhếch môi cười tự giễu. Nụ cười này khiến cho Hạ Khải Phong thêm phần buồn bả.
-" Thế anh và cô ấy gặp ở đâu?". Cô nhìn anh ta hỏi tiếp. Cô rất thích thú với những việc như vậy a~.
-" Trên trái đất". Hạ Khải Phong vừa nói tay cầm ly rượu lắc nhẹ.
-" Chẳng lẽ trên trời". Đúng thật là làm cô mất hứng. Nhưng mà không sao, cô và anh ta còn gặp nhau dài dài mà.
-" Tôi đi ngủ đây ". Cô nói rồi đứng dậy đi về phòng.
-" Cẩn thận đấy". Hạ Khải Phong nhìn theo cô nói rồi tiếp tục uống rượu.
Đối với anh ta cô cũng như là em gái nên anh ta có phần quan tâm đến cô. Nhìn cô anh ta lại càng thêm nhớ đến cô gái đặc biệt trong lòng anh ta. Phải nếu anh ta nhận ra tình cảm của mình sớm thì anh ta đã không mất đi cô gái ấy.
Bây giờ cô gái anh ta yêu đang ở đâu bản thân anh ta cũng không rõ. Anh ta đã cho người tìm rất nhiều nơi, rất nhiều đất nước nhưng dù chỉ là một chút tung tích của cô gái kia cũng không có. Cứ như thể cô gái đó đã hoàn toàn biến mất khỏi thế gian này vậy.
- ----------------------------------------------------------
Tối hôm đó anh về đến cô liền chạy ra ôm chặt anh. Tuy nhiên anh lại gạt tay cô ra khỏi người mình. Ánh mắt liếc qua Hạ Khải Phong rồi đi nhanh về phòng họp của họ. Đám Tuấn Thành cũng vội đi theo sau anh chỉ có cô vẫn chưa kịp ú ớ gì cả.
Một cảm giác hụt hẫng chợt ập đến cô chỉ biết lặng lẽ bước về phòng mình. Khi khóa cửa phòng lại nước mắt cô chợt rơi xuống. Là vì bản thân cô dạo gần đây nhạy cảm hay vì sự vô tình khi nãy của anh?
Nước mắt cô cứ thế rơi xuống liên tục. Cô ngồi co chân trên giường nhìn về cửa phòng. Có lẽ anh đã dẫn chán cô rồi.
Cũng phải dù trước kia cô xinh đẹp, quyến rũ đến thế nào nhưng bây giờ cô đã là phụ nữ mang thai rồi. Dáng vẻ không còn đẹp nữa nên anh cũng không còn tình cảm với cô nữa.
Có lẽ anh đã mệt mỏi với cô rất nhiều. Khi nảy anh gạt tay cô ra tuy là hành động không bình thường như thế nhưng lại làm cho cô suy nghĩ đến rất nhiều chuyện.
Đột nhiên một cơn đau quặn thắt từ bụng, cô dùng tay ôm chặt bụng mình chạy thật nhanh lên phòng họp của anh. Cơn đau ở bụng càng dữ dội hơn khiến cô không thể đứng vững cô đã ngất đi ở trước cửa phòng của mình, máu cũng bắt đầu chảy ra.
Lúc này một người giúp việc đang từ lầu 2 đi lên thấy cô thế liền gọi người đỡ cô vào phòng và gọi bác sỉ đến.
Sau đó cô ta chạy thật nhanh lên phòng hợp của anh.Trước phòng họp của anh cô giúp việc kia liên tục gõ cửa thật mạnh. Đang bàn về cồng việc nghe thấy có người làm phiền mình anh nhíu mày liếc mắt cho Tuấn Thành ý bảo ra xem ai to gan đến thế.
- " Tiểu....Tiểu...Thư bị động thai rồi". Cô ta thấy Tuấn Thành liền nhanh chống nói có lẽ vì gấp rút mà lời nói có phần ngắt quảng.
- " Cô xuống trước đi". Tuấn Thành nói rồi xoay người vào trong.
- " Lão đại, vừa nãy có người báo Lạc Y bị động thai rồi". Tuấn Thành cúi người nhìn anh nói.
Anh nghe thế ánh mắt hiện lên tia tức giận, nhanh chống đứng dậy rồi đi tìm cô. Hạ Khải Phong cùng những người còn lại cũng nhanh chóng chạy theo sau anh. Xuống đến trước cửa phòng ngủ của mình và cô đập vào mắt anh là 1 cô giúp việc đang xử lí một vũng máu. Lòng anh chợt hiện lên tia lo lắng nhanh chóng vào phòng xem tình hình của cô.