Hai người gặp nhau như một sự sắp đặt của số mệnh. Cô và anh ở hai thế giới khác nhau, chỉ một lần gặp gỡ, khoảng cách giữa hai người như kéo gần hơn vô số lần.
Tình yêu là thứ diệu kỳ.
Cả anh và em đều không biết trước được ai là định mệnh của đối phương. Nhưng cảm ơn ông trời đã cho chúng ta gặp nhau, cho chúng ta cảm nhận được những cảm xúc diệu kỳ ấy!
Trích đoạn:
- Im lặng nếu không tôi giết cô.
Đang mơ màng ngủ thì có tiếng nói lạnh lùng cùng với một khẩu súng kề bên đầu làm cô giật mình tỉnh giấc.
- Các người là ai?
.Cô nhíu mày hỏi, nửa đêm khuya khoắt lại vào nhà người khác như vậy, thật là không có lễ phép mà.
- Chúng tôi bị người khác tấn công.
Một giọng nói lạnh lùng vang lên là người đang dí súng vào đầu cô
- Tại sao?
Cô nhíu mày hỏi lại, lúc này đèn phòng ngủ của cô được bật sáng. Cô nhìn bọn họ, có một người đang bị thương khá nặng, cô hất cây súng đang chỉ vào đầu mình ra rồi chạy đi.
Lúc này bọn đàn ông nhìn nhau.
Cứ nghĩ rằng cô sẽ bỏ đi nhưng không ngờ khoảng 3 phút sau cô lại đi lên và trên tay cầm theo hộp cứu thương.