Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-189
Chương 189: Sống chết cùng nhau
Chương 189: Sống chết cùng nhau
“Không hay rồi, đội hình của chúng ta bị phá vỡ rồi!”
Lúc này, ở trêи cao truyền tới bốn năm tiếng súng, sau khi cảm nhận được đầu đạn dài và hẹp của tay bắn tỉa đang bắn về phía bọn họ, Cuồng Phong lập tức dịch chuyển chớp nhoáng, một viên đạn tạo thành lỗ nhỏ ở vị trí mà Cuồng Phong vừa đứng, tiếp sau đó hai ba viên đạn nữa lại bắn về phía hắn, hắn lại lăn lộn thêm hai vòng nữa.
Không chỉ riêng Cuồng Phong mà cả Triệu Thế Hy, Lôi Tiểu Minh và Chu Bảo Bảo cũng bị đánh lén. Một viên đạn nhắm chuẩn vào lồng ngực của Lôi Tiểu Minh, cậu ta lập tức lấy hai con đao ra chặn lại, keng một tiếng, con đao trong tay cậu ta chấn động, cả người không khỏi lùi về sau hai bước, quả bom ở ngực cũng suýt chút nữa bị tay bắn tỉa làm cho nổ tung.
Cùng lúc này đàn em của Quỷ Đói lại lao tới tấn công dữ dội. Do khoảng cách năm người Lý Thiệu Minh khá xa vì vậy sau khi đàn em của Quỷ Đói xông lên như thủy triều dâng, đội hình nhỏ của bọn họ liền lập tức bị tản ra, năm người họ bị vùi lấp trong đám đông.
Lý Thiệu Minh liếc xéo Lãnh Thi và đập thanh sắt gỉ trong tay ra khiến cho một cao thủ cấp Tông Sư đang lao nhanh tới bị anh chặn đầu, hắn kêu lên tiếng kêu thảm thiết rồi ngã phịch xuống đất.
Đàn em của Quỷ Đói quá đông, cả đám đông có hơn chục nghìn người ùn ùn kéo đến, cho dù mấy người Lý Thiệu Minh đã hạ gục được hơn một nghìn tên đàn em của hắn thì số đàn em còn lại vẫn đánh không hết được.
Ngoài việc người chỉ huy có thể bố trí nhiều loại đội hình và tạo ra nhiều chiến thuật khắc chế võ sĩ khác nhau ra thì ưu thế lớn nhất của đám đông này vẫn nằm ở số lượng quá nhiều. Bất kể là cao thủ thế nào, thể lực của anh ta cũng sẽ có hạn. Người bình thường đánh nhau cật lực cũng kiên trì được không tới ba phút, còn các cao thủ kiên trì nhất cũng chỉ được năm phút. Chỉ cần đàn em của Quỷ Đói không sợ chết, cứ liên tục tấn công mấy người Lý Thiệu Minh, kết cục cuối cùng của bọn họ chỉ có thể là bị tiêu hao hết sạch chân khí, chết một cách đột ngột ở trong biệt thự này.
“Tiểu Minh, đưa hai quả bom cuối cùng trêи người cậu cho tôi”, Lý Thiệu Minh đột ngột dịch chuyển nhanh chóng, xuất hiện bên cạnh Lôi Tiểu Minh. Khi một tên võ sĩ muốn dùng ám khí để đánh lén Lôi Tiểu Minh, Lý Thiệu Minh vung tay ra đằng sau bắn hạ tên đó.
“Vâng”, Lôi Tiểu Minh không hề do dự đưa hai quả bom sấm sét khói lửa cho Lý Thiệu Minh.
Trong trận chiến lớn này, số người bị Lôi Tiểu Minh giết chết và làm bị thương là nhiều nhất, quả bom hẹn giờ của cậu ta đã xử lý được cả nơi đóng quân, nổ chết mấy trăm tên đàn em ở dưới núi của Quỷ Đói. Sau trận chiến lớn, quả bom của cậu ta lại nổ chết và bị thương thêm mấy trăm tên đàn em của hắn. Bởi vì quả bom có uy lực lớn trêи người của cậu ta đã dùng để phá nơi đóng quân ở dưới núi khiến cho đám đàn em của Quỷ Đói náo loạn một trận, bây giờ thứ mà cậu ta sử dụng toàn là bom có uy lực cấp trung.
“Tiểu Minh, là tôi đã đánh giá thấp thực lực của Quỷ Đói rồi, tôi thực sự chỉ nhìn thấy lợi ích trước mắt, tôi cho rằng chúng ta đã đắc tội với Quỷ Đói thì ông ta chắc chắn sẽ phái người đi giết chúng ta, nếu như vậy chi bằng chúng ta đi thẳng đến tìm ông ta, xử lý ông ta trước sau đó kiếm được một khoản tiền từ chỗ của ông ta. Nhưng thật sự không ngờ được rằng chúng ta lại bị Quỷ Đói đánh bại, bị đàn em của ông ta bao vây công kϊƈɦ như vậy”.
“Nếu chúng ta liều mạng dốc hết sức lực cũng không thể đánh bại Quỷ Đói, nhưng Quỷ Đói và đàn em của ông ta cũng không thể giữ được chúng ta. Vì quyết sách sai lầm của mình tôi bằng lòng trả giá, các cậu đi đi”, Lý Thiệu Minh nắm lấy vai của Lôi Tiểu Minh.
“Đại ca, anh muốn yểm hộ để chúng tôi chạy trốn sao?”, Lôi Tiểu Minh nhìn Lý Thiệu Minh bằng ánh mắt ngạc nhiên.
“Đúng vậy, đi đi!”, cổ tay của Lý Thiệu Minh dùng lực, anh hét lên một tiếng, lúc này cơ bắp ở cánh tay cũng nhanh chóng nổi lên, Lôi Tiểu Minh chỉ cảm thấy cơ thể nhẹ bẫng, cậu ta bị Lý Thiệu Minh ném văng ra hơn hai mươi mét.
Một tiếng nổ vang lên, khi đám đàn em của Quỷ Đói đang cầm vũ khí hung hăng lao tới vây quanh lấy Cuồng Phong thì gần chỗ Cuồng Phong đứng xảy ra một vụ nổ dữ dội.
Lý Thiệu Minh đã sử dụng bom sấm sét khói lửa ném tới làm nổ bay đàn em của Quỷ Đói, sau đó anh lập tức xuất hiện bên cạnh của Cuồng Phong, nắm lấy bả vai của hắn ném mạnh ra khỏi đám người đang bao vây: “Đi đi!”
“Lý Thiệu Minh, anh làm gì vậy?”, Cuồng Phong bị rơi xuống bên ngoài trung tâm vòng vây của đám đàn em của Quỷ Đói, hai mắt kinh ngạc nhìn Lý Thiệu Minh.
“Còn cả em nữa, Tiểu Chu, Tiểu Hy, hai người cũng đi đi!”, Lý Thiệu Minh lại nhanh chóng xuất hiện bên cạnh Triệu Thế Hy và Chu Bảo Bảo, ném hai người họ ra ngoài vòng vây.
Sau khi ném bọn họ ra bên ngoài vòng vây, Lý Thiệu Minh một mình ở giữa đám đông, áp lực lập tức tăng lên gấp năm lần. Vẻ mặt của anh dần dần trở nên hung dữ, nắm chặt thanh sắt gỉ trong tay, liều mạng vung ra, không ngừng đánh bay từng tên võ sĩ. Khi anh đánh bay những tên võ sĩ kia, lớp gỉ sắt trêи thanh sắt của anh cũng dần dần bong ra, thanh sắt dài hơn hai mét rộng ba centimet dần dần chỉ còn một mét rưỡi, độ rộng cũng nhỏ hơn, bên trong tỏa ra ánh sáng màu đỏ.
“Đó là một thanh bảo kiếm tuyệt thế”, Quỷ Đói đứng ở cửa chính của biệt thự, hai mắt không khỏi xoẹt qua tia sáng khi nhìn hình dạng ban đầu của thanh sắt trong tay Lý Thiệu Minh.
“Nếu thật sự là bảo kiếm tuyệt thế, vậy thì giá trị của bảo vật không chỉ là mười tỷ, thật là giá trị to lớn, bỏ ra năm mươi tỷ cũng chưa chắc đã mua được”, hai mắt của Thanh Phong cũng không khỏi sáng lên, nín thở nhìn bảo vật trong tay của Lý Thiệu Minh.
“Không sai, thanh bảo kiếm tuyệt thế này là vô giá, thế gian khó tìm, cô chủ của nhà Diệp Hách quả nhiên hào phóng, tôi nhất định phải có được thanh bảo kiếm này”, hô hấp của Quỷ Đói dần trở nên gấp gáp, đột nhiên hét lớn với đám đàn em ở dưới núi: “Giết chết Lý Thiệu Minh”.
Quỷ Đói hạ lệnh xuống khiến cho đám đàn em của hắn càng tấn công dữ dội hơn. Lý Thiệu Minh không ngừng bị Quỷ Đói đánh bị thương, chân khí cũng chỉ còn lại một nửa. Bây giờ lại bị đám đông vây quanh tấn công khiến anh bị cho tiêu hao không ít thể lực, lúc này thể lực chỉ còn lại ba phần.
Khi đám võ sĩ kia lại liều mạng vây lấy và công kϊƈɦ anh, Lý Thiệu Minh thật sự không thể chịu được nữa.
Anh mạnh mẽ xoay người, vô số kim bạc bay vèo vèo như mưa xối xả bắn ra tứ phía. Lúc này chỉ nghe thấy tiếng kêu la thảm thiết khắp nơi, đám đàn em của Quỷ Đói lập tức ngã xuống một loạt.
Khi thanh sắt trong tay anh vung mạnh lên, từng lớp gỉ vẫn không ngừng bong ra. Anh nghiến răng lại giết đám người phía trước mặt để mở ra một con đường máu, cố gắng thu hút ánh mắt của đám võ sĩ kia về phía mình.
Trêи người anh chỉ còn lại quả bom cuối cùng, anh biết rằng Quỷ Đói có tâm địa tàn độc mà thủ đoạn cũng rất tàn nhẫn, hơn nữa hắn còn có minh chủ võ lâm Hắc Ám làm chỗ dựa. Nếu như anh rơi vào tay của Quỷ Đói chắc chắn sẽ bị sỉ nhục sống không bằng chết. Khi sức lực đã kiệt, anh liền ném quả bom cuối cùng đi.
Không ngờ rằng Lý Thiệu Minh anh cả đời oanh liệt, không bại trong tay kẻ thù không đội trời chung Hàn Sương, không bị chôn vùi trong biển cả bao la mà lại chết dưới tay của một trong sáu ác quỷ của Long Ngâm.
Triệu Thế Hy, Lôi Tiểu Minh, Cuồng Phong, Chu Bảo Bảo, cảm ơn những người bạn tốt của tôi đã bằng lòng đồng hành cùng tôi, tôi thất bại rồi, đã phụ sự kỳ vọng của mọi người đối với tôi rồi.
Tôi cô đơn nửa đời người, đến lúc gần chết mới có thể quen biết được những người bạn tốt như mọi người, hi vọng kiếp sau chúng ta lại là anh em.
“Giết chết hắn!”, đám đàn em của Quỷ Đói nhìn thấy Lý Thiệu Minh chỉ có một mình cô độc, tinh thần chiến đấu càng tăng lên, mắt bọn chúng đỏ lên, điên cuồng lao về phía Lý Thiệu Minh.
Bằng! Ngực của Lý Thiệu Minh lại trúng một viên đạn, anh vừa đánh xong một đám võ sĩ, lại bị người đâm vào sau lưng.
Sắc mặt anh càng lúc càng nhợt nhạt, chân khí trong cơ thể cũng càng lúc càng suy yếu.
Đột nhiên một thân hình nhỏ nhắn từ trêи không trung rơi xuống, đập ra một cái hố lớn bên cạnh của Lý Thiệu Minh khiến cho đám võ sĩ kia bị chấn động.
Là Cuồng Phong đã ném Triệu Thế Hy lên không trung, Chu Bảo Bảo dựa vào khinh công cao cường lao lên không trung tiếp thêm mấy phần khí lực cho Triệu Thế Hy. Hai tay của Triệu Thế Hy cầm búa Bá Vương nặng bốn trăm cân, vì vậy lực khi rơi xuống cũng phải tới nửa tạ. Sự xuất hiện của cô lập tức giảm bớt không ít áp lực cho Lý Thiệu Minh.
Sau đó Cuồng Phong cũng nhảy lên, Chu Bảo Bảo liền đá hắn đến bên cạnh Lý Thiệu Minh. Khi Cuồng Phong vừa rơi xuống đất lập tức mạnh mẽ dùng giáo đánh nhau với đám võ sĩ kia.
Chu Bảo Bảo lại ném Tiểu Minh quay trở lại, Lôi Tiểu Minh lập tức dùng hai đao bảo vệ cho Lý Thiệu Minh.
Chu Bảo Bảo nhẹ nhàng đáp xuống bên cạnh của Lý Thiệu Minh, nhìn cơ thể của anh đầy máu, nước mắt không kiềm lại được mà rơi xuống: “Đại ca, chúng ta chết thì cùng chết, sống thì phải cùng sống!”
—————————–
Chương 189: Sống chết cùng nhau
“Không hay rồi, đội hình của chúng ta bị phá vỡ rồi!”
Lúc này, ở trêи cao truyền tới bốn năm tiếng súng, sau khi cảm nhận được đầu đạn dài và hẹp của tay bắn tỉa đang bắn về phía bọn họ, Cuồng Phong lập tức dịch chuyển chớp nhoáng, một viên đạn tạo thành lỗ nhỏ ở vị trí mà Cuồng Phong vừa đứng, tiếp sau đó hai ba viên đạn nữa lại bắn về phía hắn, hắn lại lăn lộn thêm hai vòng nữa.
Không chỉ riêng Cuồng Phong mà cả Triệu Thế Hy, Lôi Tiểu Minh và Chu Bảo Bảo cũng bị đánh lén. Một viên đạn nhắm chuẩn vào lồng ngực của Lôi Tiểu Minh, cậu ta lập tức lấy hai con đao ra chặn lại, keng một tiếng, con đao trong tay cậu ta chấn động, cả người không khỏi lùi về sau hai bước, quả bom ở ngực cũng suýt chút nữa bị tay bắn tỉa làm cho nổ tung.
Cùng lúc này đàn em của Quỷ Đói lại lao tới tấn công dữ dội. Do khoảng cách năm người Lý Thiệu Minh khá xa vì vậy sau khi đàn em của Quỷ Đói xông lên như thủy triều dâng, đội hình nhỏ của bọn họ liền lập tức bị tản ra, năm người họ bị vùi lấp trong đám đông.
Lý Thiệu Minh liếc xéo Lãnh Thi và đập thanh sắt gỉ trong tay ra khiến cho một cao thủ cấp Tông Sư đang lao nhanh tới bị anh chặn đầu, hắn kêu lên tiếng kêu thảm thiết rồi ngã phịch xuống đất.
Đàn em của Quỷ Đói quá đông, cả đám đông có hơn chục nghìn người ùn ùn kéo đến, cho dù mấy người Lý Thiệu Minh đã hạ gục được hơn một nghìn tên đàn em của hắn thì số đàn em còn lại vẫn đánh không hết được.
Ngoài việc người chỉ huy có thể bố trí nhiều loại đội hình và tạo ra nhiều chiến thuật khắc chế võ sĩ khác nhau ra thì ưu thế lớn nhất của đám đông này vẫn nằm ở số lượng quá nhiều. Bất kể là cao thủ thế nào, thể lực của anh ta cũng sẽ có hạn. Người bình thường đánh nhau cật lực cũng kiên trì được không tới ba phút, còn các cao thủ kiên trì nhất cũng chỉ được năm phút. Chỉ cần đàn em của Quỷ Đói không sợ chết, cứ liên tục tấn công mấy người Lý Thiệu Minh, kết cục cuối cùng của bọn họ chỉ có thể là bị tiêu hao hết sạch chân khí, chết một cách đột ngột ở trong biệt thự này.
“Tiểu Minh, đưa hai quả bom cuối cùng trêи người cậu cho tôi”, Lý Thiệu Minh đột ngột dịch chuyển nhanh chóng, xuất hiện bên cạnh Lôi Tiểu Minh. Khi một tên võ sĩ muốn dùng ám khí để đánh lén Lôi Tiểu Minh, Lý Thiệu Minh vung tay ra đằng sau bắn hạ tên đó.
“Vâng”, Lôi Tiểu Minh không hề do dự đưa hai quả bom sấm sét khói lửa cho Lý Thiệu Minh.
Trong trận chiến lớn này, số người bị Lôi Tiểu Minh giết chết và làm bị thương là nhiều nhất, quả bom hẹn giờ của cậu ta đã xử lý được cả nơi đóng quân, nổ chết mấy trăm tên đàn em ở dưới núi của Quỷ Đói. Sau trận chiến lớn, quả bom của cậu ta lại nổ chết và bị thương thêm mấy trăm tên đàn em của hắn. Bởi vì quả bom có uy lực lớn trêи người của cậu ta đã dùng để phá nơi đóng quân ở dưới núi khiến cho đám đàn em của Quỷ Đói náo loạn một trận, bây giờ thứ mà cậu ta sử dụng toàn là bom có uy lực cấp trung.
“Tiểu Minh, là tôi đã đánh giá thấp thực lực của Quỷ Đói rồi, tôi thực sự chỉ nhìn thấy lợi ích trước mắt, tôi cho rằng chúng ta đã đắc tội với Quỷ Đói thì ông ta chắc chắn sẽ phái người đi giết chúng ta, nếu như vậy chi bằng chúng ta đi thẳng đến tìm ông ta, xử lý ông ta trước sau đó kiếm được một khoản tiền từ chỗ của ông ta. Nhưng thật sự không ngờ được rằng chúng ta lại bị Quỷ Đói đánh bại, bị đàn em của ông ta bao vây công kϊƈɦ như vậy”.
“Nếu chúng ta liều mạng dốc hết sức lực cũng không thể đánh bại Quỷ Đói, nhưng Quỷ Đói và đàn em của ông ta cũng không thể giữ được chúng ta. Vì quyết sách sai lầm của mình tôi bằng lòng trả giá, các cậu đi đi”, Lý Thiệu Minh nắm lấy vai của Lôi Tiểu Minh.
“Đại ca, anh muốn yểm hộ để chúng tôi chạy trốn sao?”, Lôi Tiểu Minh nhìn Lý Thiệu Minh bằng ánh mắt ngạc nhiên.
“Đúng vậy, đi đi!”, cổ tay của Lý Thiệu Minh dùng lực, anh hét lên một tiếng, lúc này cơ bắp ở cánh tay cũng nhanh chóng nổi lên, Lôi Tiểu Minh chỉ cảm thấy cơ thể nhẹ bẫng, cậu ta bị Lý Thiệu Minh ném văng ra hơn hai mươi mét.
Một tiếng nổ vang lên, khi đám đàn em của Quỷ Đói đang cầm vũ khí hung hăng lao tới vây quanh lấy Cuồng Phong thì gần chỗ Cuồng Phong đứng xảy ra một vụ nổ dữ dội.
Lý Thiệu Minh đã sử dụng bom sấm sét khói lửa ném tới làm nổ bay đàn em của Quỷ Đói, sau đó anh lập tức xuất hiện bên cạnh của Cuồng Phong, nắm lấy bả vai của hắn ném mạnh ra khỏi đám người đang bao vây: “Đi đi!”
“Lý Thiệu Minh, anh làm gì vậy?”, Cuồng Phong bị rơi xuống bên ngoài trung tâm vòng vây của đám đàn em của Quỷ Đói, hai mắt kinh ngạc nhìn Lý Thiệu Minh.
“Còn cả em nữa, Tiểu Chu, Tiểu Hy, hai người cũng đi đi!”, Lý Thiệu Minh lại nhanh chóng xuất hiện bên cạnh Triệu Thế Hy và Chu Bảo Bảo, ném hai người họ ra ngoài vòng vây.
Sau khi ném bọn họ ra bên ngoài vòng vây, Lý Thiệu Minh một mình ở giữa đám đông, áp lực lập tức tăng lên gấp năm lần. Vẻ mặt của anh dần dần trở nên hung dữ, nắm chặt thanh sắt gỉ trong tay, liều mạng vung ra, không ngừng đánh bay từng tên võ sĩ. Khi anh đánh bay những tên võ sĩ kia, lớp gỉ sắt trêи thanh sắt của anh cũng dần dần bong ra, thanh sắt dài hơn hai mét rộng ba centimet dần dần chỉ còn một mét rưỡi, độ rộng cũng nhỏ hơn, bên trong tỏa ra ánh sáng màu đỏ.
“Đó là một thanh bảo kiếm tuyệt thế”, Quỷ Đói đứng ở cửa chính của biệt thự, hai mắt không khỏi xoẹt qua tia sáng khi nhìn hình dạng ban đầu của thanh sắt trong tay Lý Thiệu Minh.
“Nếu thật sự là bảo kiếm tuyệt thế, vậy thì giá trị của bảo vật không chỉ là mười tỷ, thật là giá trị to lớn, bỏ ra năm mươi tỷ cũng chưa chắc đã mua được”, hai mắt của Thanh Phong cũng không khỏi sáng lên, nín thở nhìn bảo vật trong tay của Lý Thiệu Minh.
“Không sai, thanh bảo kiếm tuyệt thế này là vô giá, thế gian khó tìm, cô chủ của nhà Diệp Hách quả nhiên hào phóng, tôi nhất định phải có được thanh bảo kiếm này”, hô hấp của Quỷ Đói dần trở nên gấp gáp, đột nhiên hét lớn với đám đàn em ở dưới núi: “Giết chết Lý Thiệu Minh”.
Quỷ Đói hạ lệnh xuống khiến cho đám đàn em của hắn càng tấn công dữ dội hơn. Lý Thiệu Minh không ngừng bị Quỷ Đói đánh bị thương, chân khí cũng chỉ còn lại một nửa. Bây giờ lại bị đám đông vây quanh tấn công khiến anh bị cho tiêu hao không ít thể lực, lúc này thể lực chỉ còn lại ba phần.
Khi đám võ sĩ kia lại liều mạng vây lấy và công kϊƈɦ anh, Lý Thiệu Minh thật sự không thể chịu được nữa.
Anh mạnh mẽ xoay người, vô số kim bạc bay vèo vèo như mưa xối xả bắn ra tứ phía. Lúc này chỉ nghe thấy tiếng kêu la thảm thiết khắp nơi, đám đàn em của Quỷ Đói lập tức ngã xuống một loạt.
Khi thanh sắt trong tay anh vung mạnh lên, từng lớp gỉ vẫn không ngừng bong ra. Anh nghiến răng lại giết đám người phía trước mặt để mở ra một con đường máu, cố gắng thu hút ánh mắt của đám võ sĩ kia về phía mình.
Trêи người anh chỉ còn lại quả bom cuối cùng, anh biết rằng Quỷ Đói có tâm địa tàn độc mà thủ đoạn cũng rất tàn nhẫn, hơn nữa hắn còn có minh chủ võ lâm Hắc Ám làm chỗ dựa. Nếu như anh rơi vào tay của Quỷ Đói chắc chắn sẽ bị sỉ nhục sống không bằng chết. Khi sức lực đã kiệt, anh liền ném quả bom cuối cùng đi.
Không ngờ rằng Lý Thiệu Minh anh cả đời oanh liệt, không bại trong tay kẻ thù không đội trời chung Hàn Sương, không bị chôn vùi trong biển cả bao la mà lại chết dưới tay của một trong sáu ác quỷ của Long Ngâm.
Triệu Thế Hy, Lôi Tiểu Minh, Cuồng Phong, Chu Bảo Bảo, cảm ơn những người bạn tốt của tôi đã bằng lòng đồng hành cùng tôi, tôi thất bại rồi, đã phụ sự kỳ vọng của mọi người đối với tôi rồi.
Tôi cô đơn nửa đời người, đến lúc gần chết mới có thể quen biết được những người bạn tốt như mọi người, hi vọng kiếp sau chúng ta lại là anh em.
“Giết chết hắn!”, đám đàn em của Quỷ Đói nhìn thấy Lý Thiệu Minh chỉ có một mình cô độc, tinh thần chiến đấu càng tăng lên, mắt bọn chúng đỏ lên, điên cuồng lao về phía Lý Thiệu Minh.
Bằng! Ngực của Lý Thiệu Minh lại trúng một viên đạn, anh vừa đánh xong một đám võ sĩ, lại bị người đâm vào sau lưng.
Sắc mặt anh càng lúc càng nhợt nhạt, chân khí trong cơ thể cũng càng lúc càng suy yếu.
Đột nhiên một thân hình nhỏ nhắn từ trêи không trung rơi xuống, đập ra một cái hố lớn bên cạnh của Lý Thiệu Minh khiến cho đám võ sĩ kia bị chấn động.
Là Cuồng Phong đã ném Triệu Thế Hy lên không trung, Chu Bảo Bảo dựa vào khinh công cao cường lao lên không trung tiếp thêm mấy phần khí lực cho Triệu Thế Hy. Hai tay của Triệu Thế Hy cầm búa Bá Vương nặng bốn trăm cân, vì vậy lực khi rơi xuống cũng phải tới nửa tạ. Sự xuất hiện của cô lập tức giảm bớt không ít áp lực cho Lý Thiệu Minh.
Sau đó Cuồng Phong cũng nhảy lên, Chu Bảo Bảo liền đá hắn đến bên cạnh Lý Thiệu Minh. Khi Cuồng Phong vừa rơi xuống đất lập tức mạnh mẽ dùng giáo đánh nhau với đám võ sĩ kia.
Chu Bảo Bảo lại ném Tiểu Minh quay trở lại, Lôi Tiểu Minh lập tức dùng hai đao bảo vệ cho Lý Thiệu Minh.
Chu Bảo Bảo nhẹ nhàng đáp xuống bên cạnh của Lý Thiệu Minh, nhìn cơ thể của anh đầy máu, nước mắt không kiềm lại được mà rơi xuống: “Đại ca, chúng ta chết thì cùng chết, sống thì phải cùng sống!”
—————————–