Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 193: Sự thật liên quan tới đứa trẻ
Sau khi bác sĩ kiểm tra xong, ông ấy vẫn nhìn Tô Thanh Anh. Cô cúi đầu cảm thấy khó hiểu, cô nhớ rất rõ mình không có người thân nào làm bác sĩ cả, càng không quen vị bác sĩ này.
Ánh mắt bác sĩ rất kỳ lạ, cũng không biết làm muốn biểu đạt điều gì.
"Bác sĩ, ông có gì muốn nói với tôi hả?"
"Tôi muốn hỏi một chút, cô là Tô Khiết đúng không?"
Bác sĩ đột nhiên hỏi ngược lại, khiến Tô Thanh Anh sửng sốt. Rất nhiều người không nhận ra cô chính là Tô Khiết, nhưng vị bác sĩ này lại trực tiếp hỏi cô có phải hay không.
Nhưng đồng thời, bây giờ cô cũng trở nên cảnh giác hơn, vẫn phải đề phòng một số người. Huống hồ còn là một vị bác sĩ không quen biết nữa.
Nguyễn Hạo Thần cũng lấy làm lạ, bác sĩ này không quen Tô Khiết. Trước kia, anh cũng chưa từng thấy cô đến bệnh viện tiếp xúc với bác sĩ này.
Cho dù Tô Khiết tới bệnh viện, cũng chỉ đi khám cổ họng, có liên quan gì đến bác sĩ khoa Chỉnh hình này chứ?
"Bác sĩ, xin hỏi sao ông biết Tô Khiết? Ông có quan hệ gì với cô ấy à?"
Bác sĩ đột nhiên nhận ra mình đã quá đường đột nên nói: "Chuyện là thế này, tôi biết một vài chuyện liên quan tới cô ấy, muốn nhắc nhở cô ấy thôi. Nhưng chuyện đó cũng đã qua năm năm rồi, cụ thể thế nào tôi cũng không nhớ rõ lắm nữa. Tóm lại là có liên quan tới người phụ nữ tên Tô Khiết kia."
Chuyện năm năm trước, lại còn có liên quan tới cô?
Nếu như có chuyện liên quan giữa cô và bác sĩ, còn ở trong bệnh viện, vậy sẽ là cái gì nhỉ...
Tô Thanh Anh nhìn Lâm Tiêu trên giường bệnh, nhẹ giọng hỏi: "Có phải có liên quan đến Lâm Tiêu không?"
Bác sĩ gật đầu.
Sau đó, Tô Thanh Anh và bác sĩ đi ra ngoài. Nguyễn Hạo Thần đề phòng bác sĩ sẽ làm gì đó nên cũng đi theo cô.
Không phải anh nghĩ nhiều, mà vì những chuyện đã xảy ra cho đến nay khiến anh lo nghĩ.
Ngoài cửa phòng bệnh, bác sĩ tháo khẩu trang xuống. Khi Tô Thanh Anh thấy gương mặt ấy, dường như có ký ức gì đó thoáng lướt qua.
Hình như cô đã từng gặp bác sĩ này, lại cũng giống như chưa từng gặp.
Bởi vì hai người họ căn bản chưa từng có bất cứ tiếp xúc nào, nên làm sao có thể gặp nhau được chứ?
Nhưng cảm giác quen thuộc ấy thật khó hiểu.
Tô Thanh Anh cẩn thận nhớ lại. Trước đây, khi cô đi xét nghiệm ADN cho đứa con đầu tiên, hình như bác sĩ này có đi ngang qua trước mặt cô. Hơn nữa, ông ấy cũng đi ra từ phòng xét nghiệm ADN.
Cô nhanh chóng liên tưởng tới một chuyện. Sẽ không phải là chuyện liên quan tới kết quả ADN năm đó chứ?
"Bác sĩ, xin hỏi năm năm trước, ở trong bệnh viện này, tôi ngồi ở hành lang bên ngoài phòng xét nghiệm ADN. Hình như lúc đó ông đi qua trước mặt tôi, đúng không?"
Tô Thanh Anh không chắc lắm về chuyện này, chỉ có thể nói cô vẫn còn một chút kí ức mơ hồ.
"Hóa ra cô đúng là cô Tô khiết. Năm năm qua, cô đã thay đổi quá nhiều. Tôi chính là bác sĩ đã đi ngang qua cô khi ấy, lúc đó tôi đi từ phòng xét nghiệm ADN ra."
"Chuyện liên quan tới cô, tôi có nghe được chút ít, nhưng trước kia không kịp nói."
Năm năm trước, lúc làm kiểm tra ADN cho con với Nguyễn Hạo Thần, khi Lâm Tiêu lên kế hoạch vụ bắt cóc đó đã nói tất cả sự thật cho cô biết. Nhưng chẳng lẽ bây giờ còn có chuyện gì khác sao?
Trước kia, vì không để cô sinh ra đứa con này, Nguyễn Hạo Thần đã nhờ bác sĩ làm giả báo cáo giám định ADN, chính là để cô phá thai. Khi đó, anh không chỉ vô cùng hận cô, mà còn vô cùng yêu Lâm Tiêu.
Bất kể Lâm Tiêu nói gì, anh đều nghe theo hết, mà còn tin vô điều kiện. Ngay cả chuyện liên quan tới đứa bé, từ đầu tới cuối Nguyễn Hạo Thần vẫn tin tưởng vào câu chuyện hoang đường của Lâm Tiêu, mà trước giờ chưa từng tin lời vợ mình nói dù chỉ một chút.
"Bác sĩ, là chuyện kết quả ADN bị làm giả sao? Nếu ông muốn nói chuyện đó thì tôi đã biết rồi. Năm năm trước, tôi đã biết báo cáo giám định ADN kia bị người ta động tay chân. Nhưng lúc đó không ai tin tôi cả, tôi có vùng vẫy thế nào cũng vô ích. Tôi giải thích thế nào cũng không ai tin. Huống hồ, khi ấy tôi cũng không thể mở miệng nói chuyện được."
Bác sĩ nghe Tô Thanh Anh nói vậy, trong lòng không khỏi lấy làm ngạc nhiên.
Nếu đã biết từ năm năm trước, vì sao vẫn còn phá thai?
Cô bị đưa lên bàn phẫu thuật ép nạo thai, chuyện này đã truyền khắp bệnh viện. Đã biết rõ báo cáo giám định ADN là giả, nhưng kết quả vẫn không thay đổi.
Nguyễn Hạo Thần ở bên cạnh lắng nghe lại mờ mịt, chuyện này rốt cuộc là thế nào?
Kết quả giám định ADN năm năm trước bị làm giả, rốt cuộc chuyện này là sao?
Lốc xoáy trong đôi mắt đen nhánh dần trở nên hung ác, trong lòng anh bắt đầu cảm thấy bất an. Nếu như kết quả giám định ADN bị người động tay chân, vậy kết quả giám định ban đầu đâu?
Vậy nên khi đó, đứa con trong bụng Tô Khiết là của anh, mà không phải của Tôn Tử Phàm!
Cách đây không lâu, ở trong bệnh viện, Tôn Tử Phàm cũng đã nói với anh. Anh ta và Tô Khiết trong sạch, trước giờ hai người chưa từng làm chuyện gì vượt giới hạn.
Anh ta không phải trẻ con, biết chuyện gì nên làm, chuyện gì không nên làm. Trong lòng Tôn Tử Phàm hiểu rõ những điều này hơn bất kỳ ai.
Thế nên, mọi chuyện giống như Tôn Tử Phàm đã nói đêm đó, trước nay đều là lỗi của anh!
"Tại sao lúc ấy em không nói cho tôi biết kết quả giám định ADN bị làm giả?"
Đột nhiên bị Nguyễn Hạo Thần chất vấn, Tô Thanh Anh chỉ cảm thấy có chút quái lạ.
"Không phải anh làm giả báo cáo giám định ADN à? Khi đó vì muốn ở bên Lâm Tiêu, nên anh vẫn luôn không muốn tôi sinh con ra. Vì thế, anh mới bảo bác sĩ làm giả kết quả giám định. Không phải anh làm những chuyện này à? Giờ anh còn hỏi tôi? Hơn nữa, lúc đó tôi đau khổ cầu xin anh đã nói báo cáo giám định đó là giả, nhưng anh có nghe không?"
"Anh có biết thời điểm đó làm giám định ADN sẽ gây tổn thương cho con thế nào không? Anh căn bản không biết những điều này! Hơn nữa, anh vẫn luôn cho rằng tôi phản bội anh, tôi giải thích nữa cũng có ích gì đâu? Lúc đó tôi đau bụng rúc ở trong góc, anh và Lâm Tiêu đứng ở hành lang này, anh anh em em, tình chàng ý thiếp thật vui vẻ biết bao!"
"Chính anh đã làm tất cả mọi chuyện, giờ anh lại tới chất vấn tôi, anh không cảm thấy nực cười à?"
Bác sĩ đứng đối diện bọn họ không khỏi có chút xấu hổ. Hình như ông ấy nghe được chuyện gì không nên nghe rồi. Chẳng lẽ năm năm trước, ba người họ chơi tam giác tình yêu đấy à?
Không hổ là nhà giàu trong đám hào môn, đúng là cực kỳ biết chơi!
Ánh mắt bác sĩ rất kỳ lạ, cũng không biết làm muốn biểu đạt điều gì.
"Bác sĩ, ông có gì muốn nói với tôi hả?"
"Tôi muốn hỏi một chút, cô là Tô Khiết đúng không?"
Bác sĩ đột nhiên hỏi ngược lại, khiến Tô Thanh Anh sửng sốt. Rất nhiều người không nhận ra cô chính là Tô Khiết, nhưng vị bác sĩ này lại trực tiếp hỏi cô có phải hay không.
Nhưng đồng thời, bây giờ cô cũng trở nên cảnh giác hơn, vẫn phải đề phòng một số người. Huống hồ còn là một vị bác sĩ không quen biết nữa.
Nguyễn Hạo Thần cũng lấy làm lạ, bác sĩ này không quen Tô Khiết. Trước kia, anh cũng chưa từng thấy cô đến bệnh viện tiếp xúc với bác sĩ này.
Cho dù Tô Khiết tới bệnh viện, cũng chỉ đi khám cổ họng, có liên quan gì đến bác sĩ khoa Chỉnh hình này chứ?
"Bác sĩ, xin hỏi sao ông biết Tô Khiết? Ông có quan hệ gì với cô ấy à?"
Bác sĩ đột nhiên nhận ra mình đã quá đường đột nên nói: "Chuyện là thế này, tôi biết một vài chuyện liên quan tới cô ấy, muốn nhắc nhở cô ấy thôi. Nhưng chuyện đó cũng đã qua năm năm rồi, cụ thể thế nào tôi cũng không nhớ rõ lắm nữa. Tóm lại là có liên quan tới người phụ nữ tên Tô Khiết kia."
Chuyện năm năm trước, lại còn có liên quan tới cô?
Nếu như có chuyện liên quan giữa cô và bác sĩ, còn ở trong bệnh viện, vậy sẽ là cái gì nhỉ...
Tô Thanh Anh nhìn Lâm Tiêu trên giường bệnh, nhẹ giọng hỏi: "Có phải có liên quan đến Lâm Tiêu không?"
Bác sĩ gật đầu.
Sau đó, Tô Thanh Anh và bác sĩ đi ra ngoài. Nguyễn Hạo Thần đề phòng bác sĩ sẽ làm gì đó nên cũng đi theo cô.
Không phải anh nghĩ nhiều, mà vì những chuyện đã xảy ra cho đến nay khiến anh lo nghĩ.
Ngoài cửa phòng bệnh, bác sĩ tháo khẩu trang xuống. Khi Tô Thanh Anh thấy gương mặt ấy, dường như có ký ức gì đó thoáng lướt qua.
Hình như cô đã từng gặp bác sĩ này, lại cũng giống như chưa từng gặp.
Bởi vì hai người họ căn bản chưa từng có bất cứ tiếp xúc nào, nên làm sao có thể gặp nhau được chứ?
Nhưng cảm giác quen thuộc ấy thật khó hiểu.
Tô Thanh Anh cẩn thận nhớ lại. Trước đây, khi cô đi xét nghiệm ADN cho đứa con đầu tiên, hình như bác sĩ này có đi ngang qua trước mặt cô. Hơn nữa, ông ấy cũng đi ra từ phòng xét nghiệm ADN.
Cô nhanh chóng liên tưởng tới một chuyện. Sẽ không phải là chuyện liên quan tới kết quả ADN năm đó chứ?
"Bác sĩ, xin hỏi năm năm trước, ở trong bệnh viện này, tôi ngồi ở hành lang bên ngoài phòng xét nghiệm ADN. Hình như lúc đó ông đi qua trước mặt tôi, đúng không?"
Tô Thanh Anh không chắc lắm về chuyện này, chỉ có thể nói cô vẫn còn một chút kí ức mơ hồ.
"Hóa ra cô đúng là cô Tô khiết. Năm năm qua, cô đã thay đổi quá nhiều. Tôi chính là bác sĩ đã đi ngang qua cô khi ấy, lúc đó tôi đi từ phòng xét nghiệm ADN ra."
"Chuyện liên quan tới cô, tôi có nghe được chút ít, nhưng trước kia không kịp nói."
Năm năm trước, lúc làm kiểm tra ADN cho con với Nguyễn Hạo Thần, khi Lâm Tiêu lên kế hoạch vụ bắt cóc đó đã nói tất cả sự thật cho cô biết. Nhưng chẳng lẽ bây giờ còn có chuyện gì khác sao?
Trước kia, vì không để cô sinh ra đứa con này, Nguyễn Hạo Thần đã nhờ bác sĩ làm giả báo cáo giám định ADN, chính là để cô phá thai. Khi đó, anh không chỉ vô cùng hận cô, mà còn vô cùng yêu Lâm Tiêu.
Bất kể Lâm Tiêu nói gì, anh đều nghe theo hết, mà còn tin vô điều kiện. Ngay cả chuyện liên quan tới đứa bé, từ đầu tới cuối Nguyễn Hạo Thần vẫn tin tưởng vào câu chuyện hoang đường của Lâm Tiêu, mà trước giờ chưa từng tin lời vợ mình nói dù chỉ một chút.
"Bác sĩ, là chuyện kết quả ADN bị làm giả sao? Nếu ông muốn nói chuyện đó thì tôi đã biết rồi. Năm năm trước, tôi đã biết báo cáo giám định ADN kia bị người ta động tay chân. Nhưng lúc đó không ai tin tôi cả, tôi có vùng vẫy thế nào cũng vô ích. Tôi giải thích thế nào cũng không ai tin. Huống hồ, khi ấy tôi cũng không thể mở miệng nói chuyện được."
Bác sĩ nghe Tô Thanh Anh nói vậy, trong lòng không khỏi lấy làm ngạc nhiên.
Nếu đã biết từ năm năm trước, vì sao vẫn còn phá thai?
Cô bị đưa lên bàn phẫu thuật ép nạo thai, chuyện này đã truyền khắp bệnh viện. Đã biết rõ báo cáo giám định ADN là giả, nhưng kết quả vẫn không thay đổi.
Nguyễn Hạo Thần ở bên cạnh lắng nghe lại mờ mịt, chuyện này rốt cuộc là thế nào?
Kết quả giám định ADN năm năm trước bị làm giả, rốt cuộc chuyện này là sao?
Lốc xoáy trong đôi mắt đen nhánh dần trở nên hung ác, trong lòng anh bắt đầu cảm thấy bất an. Nếu như kết quả giám định ADN bị người động tay chân, vậy kết quả giám định ban đầu đâu?
Vậy nên khi đó, đứa con trong bụng Tô Khiết là của anh, mà không phải của Tôn Tử Phàm!
Cách đây không lâu, ở trong bệnh viện, Tôn Tử Phàm cũng đã nói với anh. Anh ta và Tô Khiết trong sạch, trước giờ hai người chưa từng làm chuyện gì vượt giới hạn.
Anh ta không phải trẻ con, biết chuyện gì nên làm, chuyện gì không nên làm. Trong lòng Tôn Tử Phàm hiểu rõ những điều này hơn bất kỳ ai.
Thế nên, mọi chuyện giống như Tôn Tử Phàm đã nói đêm đó, trước nay đều là lỗi của anh!
"Tại sao lúc ấy em không nói cho tôi biết kết quả giám định ADN bị làm giả?"
Đột nhiên bị Nguyễn Hạo Thần chất vấn, Tô Thanh Anh chỉ cảm thấy có chút quái lạ.
"Không phải anh làm giả báo cáo giám định ADN à? Khi đó vì muốn ở bên Lâm Tiêu, nên anh vẫn luôn không muốn tôi sinh con ra. Vì thế, anh mới bảo bác sĩ làm giả kết quả giám định. Không phải anh làm những chuyện này à? Giờ anh còn hỏi tôi? Hơn nữa, lúc đó tôi đau khổ cầu xin anh đã nói báo cáo giám định đó là giả, nhưng anh có nghe không?"
"Anh có biết thời điểm đó làm giám định ADN sẽ gây tổn thương cho con thế nào không? Anh căn bản không biết những điều này! Hơn nữa, anh vẫn luôn cho rằng tôi phản bội anh, tôi giải thích nữa cũng có ích gì đâu? Lúc đó tôi đau bụng rúc ở trong góc, anh và Lâm Tiêu đứng ở hành lang này, anh anh em em, tình chàng ý thiếp thật vui vẻ biết bao!"
"Chính anh đã làm tất cả mọi chuyện, giờ anh lại tới chất vấn tôi, anh không cảm thấy nực cười à?"
Bác sĩ đứng đối diện bọn họ không khỏi có chút xấu hổ. Hình như ông ấy nghe được chuyện gì không nên nghe rồi. Chẳng lẽ năm năm trước, ba người họ chơi tam giác tình yêu đấy à?
Không hổ là nhà giàu trong đám hào môn, đúng là cực kỳ biết chơi!