Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2285
Chương 2285
Ngay từ đầu Bùi Vũ Ninh rất yêu anh ta, mới khiến anh ta tự tin như vậy.
Khóe môi Tô Khiết hơi mím lại, đôi mắt liếc nhìn về phía anh Phó.
Miêu Ngôn táo bạo như vậy, không biết anh Phó có thể tiếp chiêu lại không?
Miêu Ngôn đã chủ động như vậy, nhưng anh Phó vẫn ngồi yên, không lẽ Bùi Vũ Ninh sẽ bị Miêu Ngôn lừa về sao?
“Ninh Nhi, tôi đang đợi câu trả lời của em.” Miêu Ngôn biết được mục đích của mình đã đạt được, trong lòng càng thêm đắc ý, Bùi Vũ Ninh yêu anh ta nhiều như vậy, chỉ cần anh ta nguyện ý, Bùi Vũ Ninh làm sao thoát khỏi lòng bàn tay của anh ta chứ.
Bùi Vũ Ninh không trả lời Miêu Ngôn ngay lập tức, cô lại đưa mắt sang nhìn anh Phó.
Miêu Ngôn khẽ giật mình, hai mắt nhanh chóng nheo lại, không ngờ anh ta đã đạt nói đến bước này rồi, nhưng Bùi Vũ Ninh không lập tức đồng ý về với anh ta, mà lại đi nhìn sang anh Phó?!
“Nếu em muốn trở về cùng cậu ta thì đi đi, chuyện em đã hứa với tôi …” Anh Phó cầm cái ly trong tay, nhưng lúc này trong ly không còn một chút rượu, anh ta cũng không lắc nữa, cứ bưng lên như vậy.
Anh ta nhìn Bùi Vũ Ninh, có vẻ suy nghĩ rất nghiêm túc, sau đó lại nở nụ cười: “Nếu em muốn nuốt lời thì cứ làm đi.”
Lúc này anh ta vẫn chỉ nở nụ cười, nhưng hoàn toàn khác với nụ cười trước đây, nụ cười trước đây khiến người ta cảm thấy tươi sáng và ấm áp.
Nhưng nụ cười lúc này của anh ta khiến người ta không khỏi xót xa, thậm chí có cảm giác đau lòng.
Tô Khiết sửng sốt, sau đó khóe môi nhếch lên, anh Phó quả nhiên lợi hại, không hổ là người được Nguyễn Hạo thần mời tới.
Vẫn là anh Phó hiểu rõ Bùi Vũ Ninh, Bùi Vũ Ninh luôn là người đề cao chữ tín nhất và dễ mềm lòng nhất.
Lúc này, lời nói của anh Phó đã đánh trúng điểm yếu của Bùi Vũ Ninh.
Bùi Vũ Ninh thích Miêu Ngôn, đã thích rất nhiều năm, nhưng Bùi Vũ Ninh không phải loại người từ bỏ nguyên tắc vì tình yêu.
Ánh mắt Sở Bách Hà nhanh chóng lóe lên, có vẻ hơi sững sờ một chút, xong vẫn duy trì sự im lặng.
“Tôi, những gì tôi đã hứa đương nhiên sẽ không nuốt lời.” Vẻ mặt Bùi Vũ Ninh không được tự nhiên, cô dời mắt đi, giọng nói lúc này hiển nhiên có chút nhỏ, nhưng cũng đủ để mọi người có mặt ở đây nghe rõ.
Anh Phó đương nhiên cũng nghe thấy, khóe môi nhếch lên rõ ràng, anh ta rất hài lòng với kết quả đó.
Hai mắt Sở Bách Hà chớp chớp, rồi lại chớp chớp, con bà nó, anh Phó này thật cao tay…
Cũng quá lợi hại rồi.
“Khiết Khiết, anh Phó này rốt cuộc là loại người gì?” Sở Bách Hà nhỏ giọng hỏi Tô Khiết, ngay từ đầu Sở Bách Hà đã biết anh Phó này không đơn giản.
“Em cũng không biết, em chỉ biết anh ta là do Nguyễn Hạo thần mời tới.” Tô Khiết cũng trầm giọng đáp.
“Chết tiệt, khó trách.” Môi Sở Bách Hà co rút kịch liệt, người được Nguyễn Hạo thần mời tới có thể là người thường sao?
Khó trách lại cao tay đến vậy!!
Miêu Ngôn đó chắc chắn không phải là đối thủ của anh Phó!
Anh Phó hài lòng, nhưng Miêu Ngôn chắc chắn không hài lòng.
“Ninh Nhi, đây là câu trả lời của em sao?” Lúc này, Miêu Ngôn chỉ cảm thấy trong lồng ngực nóng như lửa đốt, Bùi Vũ Ninh thật sự sẽ không cùng anh ta trở về vì tên anh Phó kia sao?
Ngay từ đầu Bùi Vũ Ninh rất yêu anh ta, mới khiến anh ta tự tin như vậy.
Khóe môi Tô Khiết hơi mím lại, đôi mắt liếc nhìn về phía anh Phó.
Miêu Ngôn táo bạo như vậy, không biết anh Phó có thể tiếp chiêu lại không?
Miêu Ngôn đã chủ động như vậy, nhưng anh Phó vẫn ngồi yên, không lẽ Bùi Vũ Ninh sẽ bị Miêu Ngôn lừa về sao?
“Ninh Nhi, tôi đang đợi câu trả lời của em.” Miêu Ngôn biết được mục đích của mình đã đạt được, trong lòng càng thêm đắc ý, Bùi Vũ Ninh yêu anh ta nhiều như vậy, chỉ cần anh ta nguyện ý, Bùi Vũ Ninh làm sao thoát khỏi lòng bàn tay của anh ta chứ.
Bùi Vũ Ninh không trả lời Miêu Ngôn ngay lập tức, cô lại đưa mắt sang nhìn anh Phó.
Miêu Ngôn khẽ giật mình, hai mắt nhanh chóng nheo lại, không ngờ anh ta đã đạt nói đến bước này rồi, nhưng Bùi Vũ Ninh không lập tức đồng ý về với anh ta, mà lại đi nhìn sang anh Phó?!
“Nếu em muốn trở về cùng cậu ta thì đi đi, chuyện em đã hứa với tôi …” Anh Phó cầm cái ly trong tay, nhưng lúc này trong ly không còn một chút rượu, anh ta cũng không lắc nữa, cứ bưng lên như vậy.
Anh ta nhìn Bùi Vũ Ninh, có vẻ suy nghĩ rất nghiêm túc, sau đó lại nở nụ cười: “Nếu em muốn nuốt lời thì cứ làm đi.”
Lúc này anh ta vẫn chỉ nở nụ cười, nhưng hoàn toàn khác với nụ cười trước đây, nụ cười trước đây khiến người ta cảm thấy tươi sáng và ấm áp.
Nhưng nụ cười lúc này của anh ta khiến người ta không khỏi xót xa, thậm chí có cảm giác đau lòng.
Tô Khiết sửng sốt, sau đó khóe môi nhếch lên, anh Phó quả nhiên lợi hại, không hổ là người được Nguyễn Hạo thần mời tới.
Vẫn là anh Phó hiểu rõ Bùi Vũ Ninh, Bùi Vũ Ninh luôn là người đề cao chữ tín nhất và dễ mềm lòng nhất.
Lúc này, lời nói của anh Phó đã đánh trúng điểm yếu của Bùi Vũ Ninh.
Bùi Vũ Ninh thích Miêu Ngôn, đã thích rất nhiều năm, nhưng Bùi Vũ Ninh không phải loại người từ bỏ nguyên tắc vì tình yêu.
Ánh mắt Sở Bách Hà nhanh chóng lóe lên, có vẻ hơi sững sờ một chút, xong vẫn duy trì sự im lặng.
“Tôi, những gì tôi đã hứa đương nhiên sẽ không nuốt lời.” Vẻ mặt Bùi Vũ Ninh không được tự nhiên, cô dời mắt đi, giọng nói lúc này hiển nhiên có chút nhỏ, nhưng cũng đủ để mọi người có mặt ở đây nghe rõ.
Anh Phó đương nhiên cũng nghe thấy, khóe môi nhếch lên rõ ràng, anh ta rất hài lòng với kết quả đó.
Hai mắt Sở Bách Hà chớp chớp, rồi lại chớp chớp, con bà nó, anh Phó này thật cao tay…
Cũng quá lợi hại rồi.
“Khiết Khiết, anh Phó này rốt cuộc là loại người gì?” Sở Bách Hà nhỏ giọng hỏi Tô Khiết, ngay từ đầu Sở Bách Hà đã biết anh Phó này không đơn giản.
“Em cũng không biết, em chỉ biết anh ta là do Nguyễn Hạo thần mời tới.” Tô Khiết cũng trầm giọng đáp.
“Chết tiệt, khó trách.” Môi Sở Bách Hà co rút kịch liệt, người được Nguyễn Hạo thần mời tới có thể là người thường sao?
Khó trách lại cao tay đến vậy!!
Miêu Ngôn đó chắc chắn không phải là đối thủ của anh Phó!
Anh Phó hài lòng, nhưng Miêu Ngôn chắc chắn không hài lòng.
“Ninh Nhi, đây là câu trả lời của em sao?” Lúc này, Miêu Ngôn chỉ cảm thấy trong lồng ngực nóng như lửa đốt, Bùi Vũ Ninh thật sự sẽ không cùng anh ta trở về vì tên anh Phó kia sao?