Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 181
Từ sau bữa tiệc tối của công ty Hàn Trạch Dương, Bạch Lăng Diệp chợt nhận ra một điều là ba bữa ăn trong ngày của cô đều là những thức ăn rất giàu năng lượng, này không phải là muốn nuôi cô thành heo sao? Hơn nữa ngày mai là bắt đầu kỳ nghỉ lễ mừng năm mới rồi, đây không phải nói là muốn cho cô sau kỳ nghỉ lễ trở nên béo ú luôn sao?
Nhưng mà đây không phải trọng điểm! Trọng điểm là còn ba ngày nữa là sẽ đến tết! Mọi việc sắp xếp trong nhà đều đã được Hàn Trạch Dương thu xếp chu đáo, dù sao anh cũng nghỉ tết trước cô, đây cũng do đặc thù công việc mà thôi.
Vì đã hứa sẽ cùng hai mẹ đi sắm sửa đồ tết, cho nên mới bước vào kỳ nghỉ lễ nhưng Bạch Lăng Diệp lại không thể dậy quá trễ.
Bạch Lăng Diệp bộ dạng ngái ngủ ngồi ở trên giường liếc mắt trừng trừng Hàn Trạch Dương đang mặc tạp dề đứng ở cửa phòng ngủ, nếu không phải tại anh đêm qua đem cô lăn lộn tới nửa đêm thì cô cũng đâu có mệt mỏi đến vậy.
Ngược lại Hàn Trạch Dương lại có bộ dạng hết sức thoải mái, anh đứng tựa lưng vào cửa mỉm cười nhìn cô, "Dậy rồi thì mau rửa mặt rồi ra ăn sáng! Lát nữa anh lái xe đưa mọi người đi!"
Tất nhiên Bạch Lăng Diệp sẽ không phản đối ý kiến này của anh, dù sao bọn họ đi mua sắm cũng cần người xách đồ, mà việc này một mình Bạch Tuấn Hiên dĩ nhiên là không đủ.
Khi Bạch Lăng Diệp ra ngoài, Hàn Trạch Dương đã ngồi trước bàn ăn đợi cô, Bạch Lăng Diệp nhìn một bàn đồ ăn phong phú trước mặt, cô không khỏi chép miệng, "Ông xã à, hình như dạo này đồ ăn của nhà chúng ta hơi dư giả rồi phải không?"
"?" Hàn Trạch Dương khó hiểu nhìn cô.
Bạch Lăng Diệp thở dài, "Anh nói xem tại sao dạo này anh lại làm nhiều đồ ăn như vậy, đến nỗi em ăn đến tăng lên vài cân rồi này!" Bạch Lăng Diệp lại nghiêm túc lắc đầu, "Không được! Ngày mai em phải bắt đầu ăn kiêng mới được!"
Hàn Trạch Dương vừa nghe lập tức ngồi thẳng lưng, nhìn cô nói: "Khoan đã! Em có chắc là mình tăng cân không nhỡ đâu là cân của nhà chúng ta sai thì sao? Hơn nữa em như vậy cũng đâu có mập!"
Bạch Lăng Diệp cầm một miếng bánh mì trên tay liếc nhìn anh, "Cân nhà chúng ta có thể sai nhưng cân ở bệnh viện chắc chắn không sai! Cho nên em chắc chắn là mình đã tăng cân! Còn nữa nếu cứ tiếp tục chế độ ăn như vậy thì coi như em bây giờ không có mập thì sớm hay muộn cũng sẽ mập lên thôi! Cho nên anh đừng cản em giảm cân!"
"Bà xã! Nhưng mà còn ba ngày nữa là tới tết rồi! Em có chắc ăn kiêng vào thời điểm này là thích hợp không? Dù sao thì tết cũng có rất nhiều món ăn ngon! Hay là em đợi qua tết rồi hãy giảm cân được không?"
Bạch Lăng Diệp nghe vậy thì có chút chần chừ, ý chí quyết tâm giảm cân của cô cũng đã sớm bay biến mất một nửa.
Thấy cô đã bị lay động, Hàn Trạch Dương lại bắt đầu nói thêm, "Còn nữa, không phải vào kỳ nghỉ tết chúng ta sẽ đi du lịch ở Jakarta sao? Nghe nói ở đó có rất nhiều đồ ăn ngon! Em không định sẽ ăn kiêng trong cả kỳ nghỉ đấy chứ?"
Hàn Trạch Dương đã nói đến đây rồi, Bạch Lăng Diệp làm sao có thể còn quyết tâm nữa chứ? Cô chỉ có thể thoả hiệp mà thôi.
Chậm rãi ăn xong bữa sáng, cô mới ngẩng đầu nhìn Hàn Trạch Dương đầy nghi ngờ, "Hàn Trạch Dương! Không phải anh đang cố tình ngăn cản em giảm cân đấy chứ?"
"Không có! Là em nghĩ nhiều rồi!" Hàn Trạch Dương cười nhìn cô, "Cũng đã muộn rồi! Em mau thay đồ đi! Mọi người còn đang chờ chúng ta đó!"
Bạch Lăng Diệp bị anh giục đi thay đồ trong tâm trạng hết sức hỗn loạn, càng nghĩ càng thấy Hàn Trạch Dương dường như đang ngăn cản cô giảm cân, nhưng mà những điều anh nói đều là điểm yếu chí mạng với cô.
Bạch Lăng Diệp liếc nhìn thân hình mình ở trong gương, cũng không có béo lắm, thôi thì cứ đợi qua kỳ nghỉ tết rồi lại giảm cân vậy.
Vì từ ngày mồng ba cả nhà sẽ cùng đi du lịch cho nên những đồ ăn cần mua cũng không có nhiều, chủ yếu là sắm thêm cho mỗi người vài bộ quần áo cùng với vài vật dụng cần thiết.
Mấy tháng này Hạ Mộng Di và Trần Nhã Tịnh làm việc ở cửa hàng hoa cũng khá vất vả, vì vậy nhân dịp năm mới Bạch Lăng Diệp quyết định mua một chiếc ghế massage để ở trong nhà để hai người có thể thư giãn.
Hàn Trạch Dương định mua một ít thực phẩm chức năng để tặng cho hai người, ý kiến của anh ngay lập tức bị Bạch Lăng Diệp bác bỏ, cô nói những thực phẩm chức năng đó đều không có ý nghĩa, thay vì sử dụng những thứ đó thì duy trì thói quen sống lành mạnh vẫn hữu ích hơn.
Mua sắm xong mọi người lại trở về nhà bắt đầu công cuộc dọn dẹp và trang trí nhà cửa chào đón năm mới.
Vì nhà cửa đều được dọn dẹp hàng ngày nên công việc đều không tốn nhiều sức, tuy nhiên khi sắp xếp lại đồ đạc lại có chút chật vật, phải nói cô mới sống ở đây mấy tháng mà căn nhà này có thêm không ít đồ đạc, bây giờ sắp xếp lại mới thấy.
Bạch Lăng Diệp tự nhủ sau này sẽ bớt mua sắm đồ đạc không cần thiết đi.
Nhưng mà đây không phải trọng điểm! Trọng điểm là còn ba ngày nữa là sẽ đến tết! Mọi việc sắp xếp trong nhà đều đã được Hàn Trạch Dương thu xếp chu đáo, dù sao anh cũng nghỉ tết trước cô, đây cũng do đặc thù công việc mà thôi.
Vì đã hứa sẽ cùng hai mẹ đi sắm sửa đồ tết, cho nên mới bước vào kỳ nghỉ lễ nhưng Bạch Lăng Diệp lại không thể dậy quá trễ.
Bạch Lăng Diệp bộ dạng ngái ngủ ngồi ở trên giường liếc mắt trừng trừng Hàn Trạch Dương đang mặc tạp dề đứng ở cửa phòng ngủ, nếu không phải tại anh đêm qua đem cô lăn lộn tới nửa đêm thì cô cũng đâu có mệt mỏi đến vậy.
Ngược lại Hàn Trạch Dương lại có bộ dạng hết sức thoải mái, anh đứng tựa lưng vào cửa mỉm cười nhìn cô, "Dậy rồi thì mau rửa mặt rồi ra ăn sáng! Lát nữa anh lái xe đưa mọi người đi!"
Tất nhiên Bạch Lăng Diệp sẽ không phản đối ý kiến này của anh, dù sao bọn họ đi mua sắm cũng cần người xách đồ, mà việc này một mình Bạch Tuấn Hiên dĩ nhiên là không đủ.
Khi Bạch Lăng Diệp ra ngoài, Hàn Trạch Dương đã ngồi trước bàn ăn đợi cô, Bạch Lăng Diệp nhìn một bàn đồ ăn phong phú trước mặt, cô không khỏi chép miệng, "Ông xã à, hình như dạo này đồ ăn của nhà chúng ta hơi dư giả rồi phải không?"
"?" Hàn Trạch Dương khó hiểu nhìn cô.
Bạch Lăng Diệp thở dài, "Anh nói xem tại sao dạo này anh lại làm nhiều đồ ăn như vậy, đến nỗi em ăn đến tăng lên vài cân rồi này!" Bạch Lăng Diệp lại nghiêm túc lắc đầu, "Không được! Ngày mai em phải bắt đầu ăn kiêng mới được!"
Hàn Trạch Dương vừa nghe lập tức ngồi thẳng lưng, nhìn cô nói: "Khoan đã! Em có chắc là mình tăng cân không nhỡ đâu là cân của nhà chúng ta sai thì sao? Hơn nữa em như vậy cũng đâu có mập!"
Bạch Lăng Diệp cầm một miếng bánh mì trên tay liếc nhìn anh, "Cân nhà chúng ta có thể sai nhưng cân ở bệnh viện chắc chắn không sai! Cho nên em chắc chắn là mình đã tăng cân! Còn nữa nếu cứ tiếp tục chế độ ăn như vậy thì coi như em bây giờ không có mập thì sớm hay muộn cũng sẽ mập lên thôi! Cho nên anh đừng cản em giảm cân!"
"Bà xã! Nhưng mà còn ba ngày nữa là tới tết rồi! Em có chắc ăn kiêng vào thời điểm này là thích hợp không? Dù sao thì tết cũng có rất nhiều món ăn ngon! Hay là em đợi qua tết rồi hãy giảm cân được không?"
Bạch Lăng Diệp nghe vậy thì có chút chần chừ, ý chí quyết tâm giảm cân của cô cũng đã sớm bay biến mất một nửa.
Thấy cô đã bị lay động, Hàn Trạch Dương lại bắt đầu nói thêm, "Còn nữa, không phải vào kỳ nghỉ tết chúng ta sẽ đi du lịch ở Jakarta sao? Nghe nói ở đó có rất nhiều đồ ăn ngon! Em không định sẽ ăn kiêng trong cả kỳ nghỉ đấy chứ?"
Hàn Trạch Dương đã nói đến đây rồi, Bạch Lăng Diệp làm sao có thể còn quyết tâm nữa chứ? Cô chỉ có thể thoả hiệp mà thôi.
Chậm rãi ăn xong bữa sáng, cô mới ngẩng đầu nhìn Hàn Trạch Dương đầy nghi ngờ, "Hàn Trạch Dương! Không phải anh đang cố tình ngăn cản em giảm cân đấy chứ?"
"Không có! Là em nghĩ nhiều rồi!" Hàn Trạch Dương cười nhìn cô, "Cũng đã muộn rồi! Em mau thay đồ đi! Mọi người còn đang chờ chúng ta đó!"
Bạch Lăng Diệp bị anh giục đi thay đồ trong tâm trạng hết sức hỗn loạn, càng nghĩ càng thấy Hàn Trạch Dương dường như đang ngăn cản cô giảm cân, nhưng mà những điều anh nói đều là điểm yếu chí mạng với cô.
Bạch Lăng Diệp liếc nhìn thân hình mình ở trong gương, cũng không có béo lắm, thôi thì cứ đợi qua kỳ nghỉ tết rồi lại giảm cân vậy.
Vì từ ngày mồng ba cả nhà sẽ cùng đi du lịch cho nên những đồ ăn cần mua cũng không có nhiều, chủ yếu là sắm thêm cho mỗi người vài bộ quần áo cùng với vài vật dụng cần thiết.
Mấy tháng này Hạ Mộng Di và Trần Nhã Tịnh làm việc ở cửa hàng hoa cũng khá vất vả, vì vậy nhân dịp năm mới Bạch Lăng Diệp quyết định mua một chiếc ghế massage để ở trong nhà để hai người có thể thư giãn.
Hàn Trạch Dương định mua một ít thực phẩm chức năng để tặng cho hai người, ý kiến của anh ngay lập tức bị Bạch Lăng Diệp bác bỏ, cô nói những thực phẩm chức năng đó đều không có ý nghĩa, thay vì sử dụng những thứ đó thì duy trì thói quen sống lành mạnh vẫn hữu ích hơn.
Mua sắm xong mọi người lại trở về nhà bắt đầu công cuộc dọn dẹp và trang trí nhà cửa chào đón năm mới.
Vì nhà cửa đều được dọn dẹp hàng ngày nên công việc đều không tốn nhiều sức, tuy nhiên khi sắp xếp lại đồ đạc lại có chút chật vật, phải nói cô mới sống ở đây mấy tháng mà căn nhà này có thêm không ít đồ đạc, bây giờ sắp xếp lại mới thấy.
Bạch Lăng Diệp tự nhủ sau này sẽ bớt mua sắm đồ đạc không cần thiết đi.