Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 156
Sáng hôm sau khi Bạch Lăng Diệp mở mắt, đập vào mắt cô là lồng ngực rắn chắc của Hàn Trạch Dương.
Anh lúc này vẫn còn chưa tỉnh, đôi mắt nhắm lại nhưng không làm mất đi nét anh tuấn trên khuôn mặt anh, Bạch Lăng Diệp đưa tay vừa muốn đưa tay chạm vào gương mặt anh tuấn đó thì tiếng chuông điện thoại của cô chợt vang lên.
Bạch Lăng Diệp ngồi dậy với tay định tắt điện thoại tránh làm ảnh hưởng đến anh, nhưng dường như Hàn Trạch Dương đã tỉnh, anh đưa tay vòng qua ôm lấy eo cô với khuôn mặt ngái ngủ, "Mau nghe điện thoại đi!"
"À! Ừm!" Bạch Lăng Diệp liền cầm máy điện thoại lên nghe máy.
Vừa đưa lên tai đã nghe thấy giọng nói của Cố Thành: "Lăng Diệp! Cô mau xem tin tức đi! Chuyện này nên giải quyết thế nào?"
Bạch Lăng Diệp ngơ ngác, "Đợi tôi một chút! Tôi lập tức xem liền!"
"Được! Vậy cô xem xong thì nhớ gọi điện lại cho tôi!"
Cúp điện thoại, Bạch Lăng Diệp vội vã tìm kiếm tin tức, sẽ là tin tức gì mà khiến Cố Thành hốt hoảng như vậy chứ?
Mà Hàn Trạch Dương còn đang ngái ngủ, khi nghe thấy giọng nói của Cố Thành truyền ra từ trong điện thoại của cô, anh lập tức tỉnh ngủ hẳn, anh ngồi dậy vòng tay qua ôm lấy eo cô, tựa cằm lên vai cô, "Có chuyện gì vậy?"
Bạch Lăng Diệp lắc lắc đầu, "Em cũng không biết!" Nói rồi cô liền mở tin tức ra xem, vừa nhìn tới màn hình điện thoại mắt cô lập tức trợn to, trời ạ, vậy mà cô lại lên tin tức nữa rồi! Hơn nữa đối tượng lần này cùng lên tin tức với cô vậy mà là Cố Thành.
Cái tiêu đề to đùng: "Vợ sắp cưới của tổng giám đốc tập đoàn Hàn thị nghi ngờ có quan hệ không rõ với tổng giám đốc tập đoàn Bạch Long" này là gì vậy chứ?
Hơn nữa còn có ảnh chụp của cô và Cố Thành trước cửa công ty, đây chẳng phải là chụp lúc Cố Thành tiễn cô rời khỏi sao? Lại còn ảnh chụp cô và Cố Thành cùng ăn trưa trong nhà hàng, hôm đó là cô và Cố Thành tới đó bàn công việc, rõ ràng nhà hàng đó là nhà hàng tư nhân tại sao có thể bị chụp trộm chứ?
Sau khi bình tĩnh lại, Bạch Lăng Diệp liền quay đầu nói với Hàn Trạch Dương: "Trạch Dương! Anh tin em chứ? Chuyện này tuyệt đối là hiểu lầm!"
Hàn Trạch Dương bình thản gật đầu: "Ừ! Anh tin em!"
Bạch Lăng Diệp liền ôm lấy anh: "Cảm ơn anh! Anh yên tâm đi, chuyện này em sẽ giải quyết thật tốt!"
Hàn Trạch Dương xoa đầu cô: "Không cần anh giúp gì sao?"
Bạch Lăng Diệp ngẩng đầu lên nhìn anh: "Không cần! Không phải em đã nói với anh rồi sao? Đợi em giải quyết xong chuyện cá nhân, chúng ta sẽ kết hôn!"
"Ừm! Anh đợi tin tốt từ em! Nhưng trước tiên em nên đền bù cho anh đã!" nói rồi không đợi cô kịp phản ứng, Hàn Trạch Dương liền đưa kéo gáy cô lại hôn lên môi cô, tay lại không nhịn được mà vuốt ve thân thể cô.
Cảm nhận được bàn tay nóng rực của anh, Bạch Lăng Diệp vội vã đẩy anh ra: "Mau dậy đi! Nếu không sẽ muộn làm đó!" Nói rồi cô liền đứng dậy đi vào nhà vệ sinh.
Lúc này ánh mắt của Hàn Trạch Dương mới trở nên âm trầm, anh nhìn chằm chằm vào tin tức trên điện thoại, mặc dù anh tin cô, nhưng người khác chưa chắc đã tin.
Những tấm ảnh trên tin tức thật là chói mắt, mặc dù biết đó chỉ là lựa góc để chụp, nhưng trong lòng anh vẫn có chút khó chịu.
Lúc Bạch Lăng Diệp đi ra ngoài, Hàn Trạch Dương vẫn còn đang thản nhiên ngồi ở trên giường, hơn nữa cơ thể anh vẫn còn loã lồ cứ thế mà phơi bày ra trước mặt cô.
Bạch Lăng Diệp cũng không để ý đi tới tủ quần áo mà nói: "Anh còn không chịu dậy thì sẽ muộn làm thật đó!"
Hàn Trạch Dương lập tức đứng dậy: "Ừm! Tuân lệnh bà xã!"
Bạch Lăng Diệp lập tức đỏ mặt, "Ai là bà xã của anh chứ?"
"Không phải em đã đồng ý lời cầu hôn của anh rồi sao? Chẳng lẽ em lại muốn đổi ý?"
Bạch Lăng Diệp vội vã ném một bộ quần áo cho anh, "Mau thay đồ đi! Em đi làm bữa sáng!"
Ăn sáng xong, Bạch Lăng Diệp cũng không cần tới bệnh viện, mới sáng sau khi tin tức bùng nổ, các phóng viên lại lần nữa bao vây xung quanh bệnh viện, bây giờ cô chỉ cần xuất hiện thì lại sẽ trở thành tiêu điểm.
Mà Lăng Hạo Thiên ngoài gọi điện kêu than oán trách với cô thì cũng chẳng thể làm gì, ai bảo nguồn đầu tư cho bệnh viện của hắn còn nằm trên người của cô cơ chứ.
Ở nhà cũng không có việc gì làm, sau khi tiễn Hàn Trạch Dương đi làm, Bạch Lăng Diệp trở lại phòng ngủ gọi điện cho Cố Thành.
Mà Cố Thành sau khi thấy tin tức cũng đã bắt tay vào điều tra nguồn gốc tin tức.
Kết quả tra ra người tung tin vậy mà lại là Thẩm Nhạc Y, hơn nữa tấm ảnh của hai người ở trước cổng công ty cũng là do cô ta chụp lại và bán cho phóng viên.
Tuy nhiên, bức ảnh chụp hai người trong nhà hàng lại không phải do cô ta chụp, nhà hàng đó vốn là nhà hàng tư nhân cao cấp, cô ta tuyệt đối sẽ không thể tới những nơi đó.
Hơn nữa Cố Thành còn điều tra ra có người đang âm thầm thuê thủy quân bôi xấu bọn họ ở trên mạng, người này chắc chắn không phải Thẩm Nhạc Y, với hoàn cảnh của cô ta làm sao có đủ tiền để thuê nổi thủy quân chứ. Cho nên chuyện ngày hôm nay chắc chắn là có người bắt tay cùng cô ta gây ra.
Anh lúc này vẫn còn chưa tỉnh, đôi mắt nhắm lại nhưng không làm mất đi nét anh tuấn trên khuôn mặt anh, Bạch Lăng Diệp đưa tay vừa muốn đưa tay chạm vào gương mặt anh tuấn đó thì tiếng chuông điện thoại của cô chợt vang lên.
Bạch Lăng Diệp ngồi dậy với tay định tắt điện thoại tránh làm ảnh hưởng đến anh, nhưng dường như Hàn Trạch Dương đã tỉnh, anh đưa tay vòng qua ôm lấy eo cô với khuôn mặt ngái ngủ, "Mau nghe điện thoại đi!"
"À! Ừm!" Bạch Lăng Diệp liền cầm máy điện thoại lên nghe máy.
Vừa đưa lên tai đã nghe thấy giọng nói của Cố Thành: "Lăng Diệp! Cô mau xem tin tức đi! Chuyện này nên giải quyết thế nào?"
Bạch Lăng Diệp ngơ ngác, "Đợi tôi một chút! Tôi lập tức xem liền!"
"Được! Vậy cô xem xong thì nhớ gọi điện lại cho tôi!"
Cúp điện thoại, Bạch Lăng Diệp vội vã tìm kiếm tin tức, sẽ là tin tức gì mà khiến Cố Thành hốt hoảng như vậy chứ?
Mà Hàn Trạch Dương còn đang ngái ngủ, khi nghe thấy giọng nói của Cố Thành truyền ra từ trong điện thoại của cô, anh lập tức tỉnh ngủ hẳn, anh ngồi dậy vòng tay qua ôm lấy eo cô, tựa cằm lên vai cô, "Có chuyện gì vậy?"
Bạch Lăng Diệp lắc lắc đầu, "Em cũng không biết!" Nói rồi cô liền mở tin tức ra xem, vừa nhìn tới màn hình điện thoại mắt cô lập tức trợn to, trời ạ, vậy mà cô lại lên tin tức nữa rồi! Hơn nữa đối tượng lần này cùng lên tin tức với cô vậy mà là Cố Thành.
Cái tiêu đề to đùng: "Vợ sắp cưới của tổng giám đốc tập đoàn Hàn thị nghi ngờ có quan hệ không rõ với tổng giám đốc tập đoàn Bạch Long" này là gì vậy chứ?
Hơn nữa còn có ảnh chụp của cô và Cố Thành trước cửa công ty, đây chẳng phải là chụp lúc Cố Thành tiễn cô rời khỏi sao? Lại còn ảnh chụp cô và Cố Thành cùng ăn trưa trong nhà hàng, hôm đó là cô và Cố Thành tới đó bàn công việc, rõ ràng nhà hàng đó là nhà hàng tư nhân tại sao có thể bị chụp trộm chứ?
Sau khi bình tĩnh lại, Bạch Lăng Diệp liền quay đầu nói với Hàn Trạch Dương: "Trạch Dương! Anh tin em chứ? Chuyện này tuyệt đối là hiểu lầm!"
Hàn Trạch Dương bình thản gật đầu: "Ừ! Anh tin em!"
Bạch Lăng Diệp liền ôm lấy anh: "Cảm ơn anh! Anh yên tâm đi, chuyện này em sẽ giải quyết thật tốt!"
Hàn Trạch Dương xoa đầu cô: "Không cần anh giúp gì sao?"
Bạch Lăng Diệp ngẩng đầu lên nhìn anh: "Không cần! Không phải em đã nói với anh rồi sao? Đợi em giải quyết xong chuyện cá nhân, chúng ta sẽ kết hôn!"
"Ừm! Anh đợi tin tốt từ em! Nhưng trước tiên em nên đền bù cho anh đã!" nói rồi không đợi cô kịp phản ứng, Hàn Trạch Dương liền đưa kéo gáy cô lại hôn lên môi cô, tay lại không nhịn được mà vuốt ve thân thể cô.
Cảm nhận được bàn tay nóng rực của anh, Bạch Lăng Diệp vội vã đẩy anh ra: "Mau dậy đi! Nếu không sẽ muộn làm đó!" Nói rồi cô liền đứng dậy đi vào nhà vệ sinh.
Lúc này ánh mắt của Hàn Trạch Dương mới trở nên âm trầm, anh nhìn chằm chằm vào tin tức trên điện thoại, mặc dù anh tin cô, nhưng người khác chưa chắc đã tin.
Những tấm ảnh trên tin tức thật là chói mắt, mặc dù biết đó chỉ là lựa góc để chụp, nhưng trong lòng anh vẫn có chút khó chịu.
Lúc Bạch Lăng Diệp đi ra ngoài, Hàn Trạch Dương vẫn còn đang thản nhiên ngồi ở trên giường, hơn nữa cơ thể anh vẫn còn loã lồ cứ thế mà phơi bày ra trước mặt cô.
Bạch Lăng Diệp cũng không để ý đi tới tủ quần áo mà nói: "Anh còn không chịu dậy thì sẽ muộn làm thật đó!"
Hàn Trạch Dương lập tức đứng dậy: "Ừm! Tuân lệnh bà xã!"
Bạch Lăng Diệp lập tức đỏ mặt, "Ai là bà xã của anh chứ?"
"Không phải em đã đồng ý lời cầu hôn của anh rồi sao? Chẳng lẽ em lại muốn đổi ý?"
Bạch Lăng Diệp vội vã ném một bộ quần áo cho anh, "Mau thay đồ đi! Em đi làm bữa sáng!"
Ăn sáng xong, Bạch Lăng Diệp cũng không cần tới bệnh viện, mới sáng sau khi tin tức bùng nổ, các phóng viên lại lần nữa bao vây xung quanh bệnh viện, bây giờ cô chỉ cần xuất hiện thì lại sẽ trở thành tiêu điểm.
Mà Lăng Hạo Thiên ngoài gọi điện kêu than oán trách với cô thì cũng chẳng thể làm gì, ai bảo nguồn đầu tư cho bệnh viện của hắn còn nằm trên người của cô cơ chứ.
Ở nhà cũng không có việc gì làm, sau khi tiễn Hàn Trạch Dương đi làm, Bạch Lăng Diệp trở lại phòng ngủ gọi điện cho Cố Thành.
Mà Cố Thành sau khi thấy tin tức cũng đã bắt tay vào điều tra nguồn gốc tin tức.
Kết quả tra ra người tung tin vậy mà lại là Thẩm Nhạc Y, hơn nữa tấm ảnh của hai người ở trước cổng công ty cũng là do cô ta chụp lại và bán cho phóng viên.
Tuy nhiên, bức ảnh chụp hai người trong nhà hàng lại không phải do cô ta chụp, nhà hàng đó vốn là nhà hàng tư nhân cao cấp, cô ta tuyệt đối sẽ không thể tới những nơi đó.
Hơn nữa Cố Thành còn điều tra ra có người đang âm thầm thuê thủy quân bôi xấu bọn họ ở trên mạng, người này chắc chắn không phải Thẩm Nhạc Y, với hoàn cảnh của cô ta làm sao có đủ tiền để thuê nổi thủy quân chứ. Cho nên chuyện ngày hôm nay chắc chắn là có người bắt tay cùng cô ta gây ra.