Viet Writer
Và Mai Có Nắng
- Ảnh bìa
- Tác giả
- Tử Thiếu Ngôn
- Thể loại
- Ngôn tình
- Tình trạng
- Hoàn thành
- Số chương
- 104
- Lượt đọc
- 40,887
- Cập nhật
Editor: Mỳ
Vưu Châu Châu là cơ trưởng của hãng hàng không Bắc Hàng.
Cô quen biết Lương Tấn, và mến mộ anh.
Lần đầu gặp nhau, Vưu Châu Châu đã nói thế này: "Tôi là nữ cơ trưởng Trung Quốc trẻ nhất của hãng"
Lần thứ hai gặp nhau, Vưu Châu Châu nói rằng: "Tôi là nữ cơ trưởng đẹp nhất của hãng"
Sau này Vưu Châu Châu hỏi Lương Tấn: Anh đang ở đâu thế? Tôi tới tìm anh.
Từ lúc biết nhau đến giờ Lương Tấn chưa bao giờ chịu trả lời tin nhắn đó cô nhắn, không biết vì sao lần này Lương Tấn lại chịu trả lời tin nhắn của cô: Tôi đang ở Toronto. Sở dĩ lần này, anh trả lời là vì anh biết hôm nay cô sẽ bay đi Luân Đôn, anh cho rằng cô sẽ không tìm được anh, do đó anh mới trả lời tin nhắn.
Thế nhưng Lương Tấn lại không ngờ rằng cô lại bay đến Toronto chỉ để gặp anh, sau đó bay về chuẩn bị chuyến bay kế tiếp. Vưu Châu Châu đứng trước cửa phòng khách sạn của Lương Tấn, cười híp mắt nhìn anh.
Cô nhếch khóe môi: “Tôi đã tính hết rồi. Tôi có hai tiếng để gặp anh, nên tôi đã bay tới.”
Lúc ấy cơ trưởng hàng không dân dụng không thể nói lời nào, bay qua khắp nơi trên thế giới chỉ để nói chuyện yêu đương.
Vưu Châu Châu là cơ trưởng của hãng hàng không Bắc Hàng.
Cô quen biết Lương Tấn, và mến mộ anh.
Lần đầu gặp nhau, Vưu Châu Châu đã nói thế này: "Tôi là nữ cơ trưởng Trung Quốc trẻ nhất của hãng"
Lần thứ hai gặp nhau, Vưu Châu Châu nói rằng: "Tôi là nữ cơ trưởng đẹp nhất của hãng"
Sau này Vưu Châu Châu hỏi Lương Tấn: Anh đang ở đâu thế? Tôi tới tìm anh.
Từ lúc biết nhau đến giờ Lương Tấn chưa bao giờ chịu trả lời tin nhắn đó cô nhắn, không biết vì sao lần này Lương Tấn lại chịu trả lời tin nhắn của cô: Tôi đang ở Toronto. Sở dĩ lần này, anh trả lời là vì anh biết hôm nay cô sẽ bay đi Luân Đôn, anh cho rằng cô sẽ không tìm được anh, do đó anh mới trả lời tin nhắn.
Thế nhưng Lương Tấn lại không ngờ rằng cô lại bay đến Toronto chỉ để gặp anh, sau đó bay về chuẩn bị chuyến bay kế tiếp. Vưu Châu Châu đứng trước cửa phòng khách sạn của Lương Tấn, cười híp mắt nhìn anh.
Cô nhếch khóe môi: “Tôi đã tính hết rồi. Tôi có hai tiếng để gặp anh, nên tôi đã bay tới.”
Lúc ấy cơ trưởng hàng không dân dụng không thể nói lời nào, bay qua khắp nơi trên thế giới chỉ để nói chuyện yêu đương.
Last edited:
Bình luận facebook