Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 72: Kéo lên giường (2)
Hộp đêm mà Tô Tử Thiến tới vẫn là A-Pub, bởi vì nơi này không chỉ có quy mô lớn, bầu không khí tốt, rượu ngon muốn có đều có, quan trọng là tính riêng tư rất cao. Đây là nơi mà các nhân vật nổi tiếng, ngôi sao nổi tiếng đều thích đến.
Hôm nay, Cố Khiết Thần cũng đến đây.
Cuộc điện thoại của Hứa Tịnh Nhi khiến anh sa sầm mặt, kết thúc cuộc họp thì lái xe thẳng đến đây. Trợ lý thấy vậy lo anh sẽ xảy ra chuyện, vội vàng gọi điện cho sếp Tiểu Từ.
Từ Soái vốn đang ôm ấp cô gái chân dài vừa mới tán đổ, quần áo cởi ra quăng đầy đất, chuẩn bị chiến đấu thì nhận được cuộc điện thoại này.
Trợ lý nói qua tình hình một cách sơ lược, cầu xin anh ta đi sang với Boss.
Từ Soái nhìn cô nàng người mẫu cơ thể ngọc ngà, trong lòng hơi băn khoăn. Nhưng chỉ mấy giây sau, anh ta vẫn nhặt quần áo của mình lên, lần lượt mặc vào.
Dục vọng đúng là đáng quý, nhưng anh em càng quý giá hơn.
Trước khi ra khỏi cửa, anh ta hôn gió với cô người mẫu: “Baby, lần sau chúng ta hẹn tiếp nhé!”.
Lúc Từ Soái đến nơi, Cố Khiết Thần đã uống không ít rượu. Anh ngồi ở quầy bar, khí tức toàn thân lạnh lẽo, toát ra vẻ đáng sợ không cho ai lại gần, dọa mấy cô gái xinh đẹp đến bắt chuyện khóc như mưa, ôm mặt bỏ chạy.
Đúng là phí của trời!
Anh ta tiến tới, đầu tiên là chào hỏi Cố Khiết Thần, sau đó đi vào quầy bar, xắn tay áo bắt đầu pha rượu một cách thuần thục, vô cùng đẹp trai lưu loát, khiến cho các cô gái xinh đẹp ở xung quanh đều hô hào bày tỏ sự mến mộ.
Pha chế xong, anh ta đẩy ly rượu đến trước mặt Cố Khiết Thần, giới thiệu: “Tên của ly rượu này là: “Kẻ đau lòng đứt ruột”, rất hợp với anh lúc này!”.
Cố Khiết Thần mệt mỏi nhướng mày, đôi mắt đen liếc nhìn anh ta. Mặc dù không nói lời nào, nhưng ánh mắt lạnh lẽo ấy đủ khiến người ta không rét mà run.
Từ Soái sờ chiếc gáy lạnh toát của mình, không sợ chết mà nói tiếp: “Khiết Thần, tôi nói chứ mấy chuyện xấu xa mà Hứa Tịnh Nhi đã làm trước kia, cộng thêm bây giờ lợi dụng ông cụ ép anh cưới cô ta, anh còn có gì mà không buông được hả? Đến nông nỗi phải vì một người phụ nữ như vậy mà mất kiểm soát cảm xúc, tìm rượu giải sầu sao?”.
Ha, anh vì Hứa Tịnh Nhi mà tìm rượu giải sầu? Thật là nực cười!
“Anh câm miệng, không thì cút đi!”.
Giọng nói lạnh lùng xen lẫn lửa giận mãnh liệt, tầng tầng nguy hiểm ập về phía Từ Soái. Anh ta nhìn Cố Khiết Thần, há miệng định nói, cuối cùng suy xét đến sự an toàn của mình, anh ta vẫn ngậm miệng lại, sau đó lấy một ly rượu không ra rót rượu, uống cùng anh.Đọc nhanh tại truyenapp.online
Cố Khiết Thần không phải đang uống rượu, mà là đang nốc rượu. Từ Soái ngăn cản vài lần không được, chỉ đành trơ mắt nhìn anh uống đến say.
Bây giờ đã tối muộn, anh say như chết. Từ Soái đang định đưa anh về chung cư có Hứa Tịnh Nhi, nhưng vừa đứng lên thì Tô Tử Thiến lại xuất hiện ở trước mặt giống như kỳ tích.
Đúng rồi, sao anh ta lại quên mất cô gái hồng nhan tri kỷ này chứ?
Từ Soái giao Cố Khiết Thần cho Tô Tử Thiến, thoải mái cả người mà rời đi. Tô Tử Thiến đặt một căn phòng ở khách sạn năm sao đối diện hộp đêm, cùng với chị Lệ dìu anh ta lên phòng, đặt lên giường.
Chị Lệ hòa thứ đã chuẩn bị sẵn trước đó vào nước lọc, đưa cho Tô Tử Thiến, sau đó rời khỏi phòng, khóa cửa.
Tô Tử Thiến cho Cố Khiết Thần uống thứ đó xong thì vào phòng tắm tắm rửa, xịt nước hoa, chỉ quấn một chiếc khăn lông đi ra ngoài. Đến bên giường, cô ta cúi người nhìn gương mặt tuấn tú của anh, đôi môi đỏ định hôn xuống.
Giây lát sau, đôi mắt đen láy của Cố Khiết Thần mở ra, ánh mắt sâu lắng xen lẫn dục vọng nồng đậm.
Cô ta dừng lại, nói: “Khiết Thần, là em…”.
Cố Khiết Thần im lặng nhìn cô ta mấy giây, sau đó dường như đã nhận ra cô ta, đột ngột nắm lấy cổ tay cô ta, kéo cô ta lên giường.
Hôm nay, Cố Khiết Thần cũng đến đây.
Cuộc điện thoại của Hứa Tịnh Nhi khiến anh sa sầm mặt, kết thúc cuộc họp thì lái xe thẳng đến đây. Trợ lý thấy vậy lo anh sẽ xảy ra chuyện, vội vàng gọi điện cho sếp Tiểu Từ.
Từ Soái vốn đang ôm ấp cô gái chân dài vừa mới tán đổ, quần áo cởi ra quăng đầy đất, chuẩn bị chiến đấu thì nhận được cuộc điện thoại này.
Trợ lý nói qua tình hình một cách sơ lược, cầu xin anh ta đi sang với Boss.
Từ Soái nhìn cô nàng người mẫu cơ thể ngọc ngà, trong lòng hơi băn khoăn. Nhưng chỉ mấy giây sau, anh ta vẫn nhặt quần áo của mình lên, lần lượt mặc vào.
Dục vọng đúng là đáng quý, nhưng anh em càng quý giá hơn.
Trước khi ra khỏi cửa, anh ta hôn gió với cô người mẫu: “Baby, lần sau chúng ta hẹn tiếp nhé!”.
Lúc Từ Soái đến nơi, Cố Khiết Thần đã uống không ít rượu. Anh ngồi ở quầy bar, khí tức toàn thân lạnh lẽo, toát ra vẻ đáng sợ không cho ai lại gần, dọa mấy cô gái xinh đẹp đến bắt chuyện khóc như mưa, ôm mặt bỏ chạy.
Đúng là phí của trời!
Anh ta tiến tới, đầu tiên là chào hỏi Cố Khiết Thần, sau đó đi vào quầy bar, xắn tay áo bắt đầu pha rượu một cách thuần thục, vô cùng đẹp trai lưu loát, khiến cho các cô gái xinh đẹp ở xung quanh đều hô hào bày tỏ sự mến mộ.
Pha chế xong, anh ta đẩy ly rượu đến trước mặt Cố Khiết Thần, giới thiệu: “Tên của ly rượu này là: “Kẻ đau lòng đứt ruột”, rất hợp với anh lúc này!”.
Cố Khiết Thần mệt mỏi nhướng mày, đôi mắt đen liếc nhìn anh ta. Mặc dù không nói lời nào, nhưng ánh mắt lạnh lẽo ấy đủ khiến người ta không rét mà run.
Từ Soái sờ chiếc gáy lạnh toát của mình, không sợ chết mà nói tiếp: “Khiết Thần, tôi nói chứ mấy chuyện xấu xa mà Hứa Tịnh Nhi đã làm trước kia, cộng thêm bây giờ lợi dụng ông cụ ép anh cưới cô ta, anh còn có gì mà không buông được hả? Đến nông nỗi phải vì một người phụ nữ như vậy mà mất kiểm soát cảm xúc, tìm rượu giải sầu sao?”.
Ha, anh vì Hứa Tịnh Nhi mà tìm rượu giải sầu? Thật là nực cười!
“Anh câm miệng, không thì cút đi!”.
Giọng nói lạnh lùng xen lẫn lửa giận mãnh liệt, tầng tầng nguy hiểm ập về phía Từ Soái. Anh ta nhìn Cố Khiết Thần, há miệng định nói, cuối cùng suy xét đến sự an toàn của mình, anh ta vẫn ngậm miệng lại, sau đó lấy một ly rượu không ra rót rượu, uống cùng anh.Đọc nhanh tại truyenapp.online
Cố Khiết Thần không phải đang uống rượu, mà là đang nốc rượu. Từ Soái ngăn cản vài lần không được, chỉ đành trơ mắt nhìn anh uống đến say.
Bây giờ đã tối muộn, anh say như chết. Từ Soái đang định đưa anh về chung cư có Hứa Tịnh Nhi, nhưng vừa đứng lên thì Tô Tử Thiến lại xuất hiện ở trước mặt giống như kỳ tích.
Đúng rồi, sao anh ta lại quên mất cô gái hồng nhan tri kỷ này chứ?
Từ Soái giao Cố Khiết Thần cho Tô Tử Thiến, thoải mái cả người mà rời đi. Tô Tử Thiến đặt một căn phòng ở khách sạn năm sao đối diện hộp đêm, cùng với chị Lệ dìu anh ta lên phòng, đặt lên giường.
Chị Lệ hòa thứ đã chuẩn bị sẵn trước đó vào nước lọc, đưa cho Tô Tử Thiến, sau đó rời khỏi phòng, khóa cửa.
Tô Tử Thiến cho Cố Khiết Thần uống thứ đó xong thì vào phòng tắm tắm rửa, xịt nước hoa, chỉ quấn một chiếc khăn lông đi ra ngoài. Đến bên giường, cô ta cúi người nhìn gương mặt tuấn tú của anh, đôi môi đỏ định hôn xuống.
Giây lát sau, đôi mắt đen láy của Cố Khiết Thần mở ra, ánh mắt sâu lắng xen lẫn dục vọng nồng đậm.
Cô ta dừng lại, nói: “Khiết Thần, là em…”.
Cố Khiết Thần im lặng nhìn cô ta mấy giây, sau đó dường như đã nhận ra cô ta, đột ngột nắm lấy cổ tay cô ta, kéo cô ta lên giường.