Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 35: Bị Bỏ Lại Giữa Đường
Khi ngồi nói chuyện với bà nội cố và ba mẹ cố họ đã dặn dò Tiểu Di và Cố Minh Kiệt rất nhiều điều khi hai người họ bắt đầu cuộc sống ở chung với nhau vì bà nội cố và ba mẹ cố biết với một cặp vợ chồng trẻ như Cố Minh Kiệt và Tiểu Di sẽ có rất nhiều chuyện ngoài ý muốn xảy ra.
Sau khi chào mọi người để ra,về hiện tại Cố Minh Kiệt đang chở Tiểu Di về biệt thự riêng của hắn đang ở.Tiểu Di đang im lặng chạy theo những suy nghĩ của riêng mình thì bất chợt Cố Minh Kiệt lên tiếng nói.
- Có phải cô đang cảm thấy rất vui mừng vì cuối cùng cô cũng được được làm dâu một gia đình giàu có như nhà họ Cố không Uông Tiểu Di?.
Tiểu Di lúc này đang mải chạy theo suy nghĩ của riêng mình bỗng nghe Cố Minh Kiệt im lặng nãy giờ bất chợt lên tiếng hỏi làm cô giật mình nhưng khi nghe câu hỏi của Cố Minh Kiệt Tiểu Di nhíu mày hỏi lại.
- Anh muốn hỏi chuyện gì Cố Minh Kiệt?tôi không hiểu anh muốn nói gì cả?
Đối mặt với khuôn mặt bất ngờ và đôi mắt to tròn mở thật to của Tiểu Di lúc này Cố Minh Kiệt có chút rung động nhưng rồi rất nhanh hắn đã kịp lấy lại vẻ lạnh lùng vốn có của mình,bỗng hắn dừng xe lại rồi nhếch môi cười đểu nói.
- Đừng tỏ ra mình vô tội Uông Tiểu Di khuôn mặt đó của cô chỉ có thể đánh lừa được bà nội và ba mẹ tôi mà thôi còn với tôi cô không cần tỏ ra mình vô tội thế đâu bởi lẽ tôi biết thừa cô là thể loại phụ nữ gì mà.
Nghe Cố Minh Kiệt nói Tiểu Di mặt tái nhợt quay sang hỏi hắn.
- Vậy anh nghĩ tôi là dạng phụ nữ gì Cố Minh Kiệt?anh có thấy anh đang rất quá đáng không hả?.
Cố Minh Kiệt nhếch môi nói.
- Là loại phụ nữ bất chấp tất cả để được gả vào một gia đình giàu có,đánh đổi cả sự trong trắng và quý giá nhất của mình để đạt được mục đích,mưu mô và đầy toan tính là cô đấy Uông Tiểu Di.
Lần này thì mắt của Tiểu Di đã đỏ hoe sẽ chẳng một cô gái nào chịu được việc mới ngày đầu có chồng mà phải nghe những lời chồng mình sỉ nhục và gán tội cho như Tiểu Di hiện tại cả,nhưng dù rất muốn khóc nhưng Tiểu Di vẫn cố không để nó rơi xuống vì đơn giản Tiểu Di biết nếu cô để nước mắt rơi xuống Cố Minh Kiệt sẽ lại gán cho cô cái mác dùng nước mắt để tìm kiếm sự thương hại của anh ta mà thôi.cố lấy lại bình tĩnh Tiểu Di nhìn hắn hỏi.
- Vậy anh đã nghĩ tôi là người như thế thì anh còn muốn kết hôn với tôi làm gì Cố Minh Kiệt?tôi chưa bao giờ có ý định bắt anh chịu trách nhiệm và kết hôn với anh cả là do anh tự mình muốn kết hôn với tôi kia mà?mục đích của anh là gì.
Lúc này Cố Minh Kiệt vỗ tay nở nụ cười nguy hiểm.
- Cô rất thông minh đấy Uông Tiểu Di tôi đồng ý kết hôn với cô là có mục đích,sao?giờ cô có hối hận cũng không kịp nữa đâu,tôi nói cho cô biết cuộc sống sau này của cô sẽ không thoải mái như hiện tại nữa đâu nếu đã có gan tính kế tôi thì cô cũng nên có,gạn chịu đựng hình phạt của tôi dành cho cô chứ.
Tiểu Di nhìn Cố Minh Kiệt hóa ra anh ta muốn kết hôn với cô là có mục đích,đã rất nhiều lần Tiểu Di tự hỏi lí do tại sao hắn lại muốn kết hôn với cô hóa ra vẫn là vì muốn trừng phạt cô vì hắn nghĩ chuyện xảy ra giữa họ là do Tiểu Di gây ra.
Thấy sự ngây ngốc của Tiểu Di,Cố Minh Kiệt bên cạnh lại nghĩ hắn đã nói trúng tim đen của Tiểu Di nên cô mới ngây ngoics như hiện tại gằn giọng hắn nói.
- Tôi không biết mục đích cuối cùng của cô khi gài bẫy tôi là gì nhưng Uông Tiểu Di tôi nói cho cô biết cô chọc vào nhầm người rồi đấy,tôi sẽ khiến cô hối hận vì những việc đã làm với tôi.
Lúc này Tiểu Di cũng quay sang nhìn hắn.
- Cố Minh Kiệt đã có ai từng nói anh rất cứng đầu và bảo thủ chưa?anh luôn gán cho người khác tội danh mà ngay cả họ cũng không biết lí do vì sao họ bị anh kết tội cả nhưng khi người ta muốn giải thích với anh mọi chuyện thì thậm chí anh còn không cho họ có quyền để giải thích nữa.
Cố Minh Kiệt bóp lấy cằm của Tiểu Di nhìn thẳng vào mắt cô nói.
- Tôi biết hiện tại cô vẫn đang rất mạnh miệng nhưng cô chờ xem tôi sẽ trừng phạt cô ra sao Uông Tiểu Di.
Tiểu Di bất ngờ bị Cố Minh Kiệt bóp lấy cằm mình nên cô có chút đau dãy dụa muốn bỏ tay hắn ra khỏi cằm mình Tiểu Di kêu lên một Tiếng.
- Đau.
Cố Minh Kiệt lúc này mới bỏ tay ở cằm Tiểu Di ra hắn nhếch môi cười nói.
- Yên tâm cảm giác đau đớn đó sẽ không là gì so với nỗi đau cô sắp phải chịu đựng đâu.
Nói xong hắn lấy bút viết gì đó rồi ném cho Tiểu Di buông một câu lạnh lùng.
- Xuống xe dù sao cô cũng thừa biết địa chỉ nhà tôi rồi tự mình tới đó đi và nhớ đừng động vào những thứ đồ của tôi cô hiểu chưa?.
Chưa để Tiểu Di hiểu chuyện gì hắn đã đi xuống mở cửa xe và kéo Tiểu Di ra ngoài sau đó lên xe phóng tới Cố Thị làm việc.vốn dĩ hắn muốn đưa Tiểu Di về nhà rồi mới tới Cố Thị làm việc nhưng những câu nói của Tiểu Di đã chọc giận hắn vậy nên hắn mới bỏ cô ta lại ở đó để cô ta tự mình về nhà.
Với Tiểu Di bất ngờ bị bỏ lại ờ giữa đường như hiện tại Tiểu Di sau một lúc bất ngờ thì hiện tại cô đang thẫn thờ nhìn vào mảnh giấy Cố Minh Kiệt ném cho cô vừa nãy đó là địa chỉ và mật khẩu của ngôi nhà của Cố Minh Kiệt.đang hoang mang thì điện thoại Tiểu Di báo có người gọi tới,vừa bắt máy Tiểu Di đã nghe thấy tiếng Tiểu Nhiên bên kia lên tiếng hỏi.
- Tiểu Di vừa nãy quản gia Lý tới nói lấy đòi giúp cậu chyển tới biệt thự của Cố Minh Kiệt,cậu và anh ta ở chung với nhau sao?.
Dù tâm trạng của Tiểu Di đang không tốt nhưng vì không muốn để bạn mình lo lắng Tiểu Di cố lấy lại bình tĩnh nói.
- Đúng vậy Tiểu Nhiên,tớ xin lỗi vì không báo cho các cậu biết trước chuyện đó làm các cậu lo lắng.
Nghe Tiểu Di nói bên này Tiểu Nhiên,Gia Linh và Tiểu Hi có chút lo lắng khi Tiểu Di ở chung với hắn liệu có chuyện gì xảy ra không đây? Tiểu Nhiên nhỏ giọng hỏi Tiểu Di.
- Cậu thật sự quyết định sẽ ở cùng anh ta thật sao Tiểu Di?còn bọn tớ thì sao cậu không muốn ở cùng bọn tớ à?.
Dĩ nhiên là Tiểu Di muốn sống chung với 3 cô bạn của mình nhưng Tiểu Di đã nói cô muốn thử một lần vậy nên Tiểu Di chỉ biết an ủi bạn mình.
- Nếu rảnh tớ sẽ về đó chơi với các cậu mà hơn nữa mai chúng ta bắt đầu đi học lại rồi chúng ta sẽ lại gặp nhau mà các cậu lo gì.
Lúc sáng khi 3 cô bạn của Tiểu Di thức dậy đã không thấy Tiểu Di đâu cả vốn dĩ họ chỉ nghĩ Tiểu Di đi chợ mua đồ về làm bữa sáng nhưng sau đó chuông cửa nhà họ vang lên khi Tiểu Nhiên ra mở cổng họ đã thấy qhanr gia nhà họ cố đang đứng,ngoài chờ họ mở cổng rồi,cả 3 có chút thắc mắc không biết mới sáng sớm mà bà ấy đến nhà họ làm gì?khi họ còn chưa kịp hỏi lí do bà ấy tới đây thì quản gia nhà họ cố đã nói cho họ biết Tiểu Di đang ở nhà họ cố,và bà ấy được mẹ Cố Minh Kiệt kêu tới đây để mang đồ của Tiểu Di sang biệt thự của Cố Minh Kiệt,dẫu họ biết khi Tiểu Di đồng ý kết hôn với Cố Minh Kiệt thì hai người họ chắc chắn sẽ ở chung với nhau nhưng hình như mọi chuyện diễn ra nhanh quá mức họ nghĩ rồi thì phải? và 3 cô bạn của Tiểu Di cũng biết dù họ có nói gì đi nữa thì cũng không thay đổi được quyết định của Tiểu Di một khi cậu ấy đã muốn làm gì đó thì không bao giờ Tiểu Di dừng lại giữa chừng cả.chính vì thế sau đó họ cũng phụ giúp bà quản gia sắp xếp đồ của Tiểu Di để họ chuyển sang biệt thự của Cố Minh Kiệt.nhìn căn phòng trống không của Tiểu Di cả ba có chút hụt hẫng nhưng dù sao miễn Tiểu Di bạn họ hạnh phúc là được dù sao căn phòng đó với họ vẫn luôn là của Tiểu Di.
thở dài Tiểu Nhiên nói.
- Vậy giờ cậu đang về nhà Cố Minh Kiệt sao?anh ta có đưa cậu về không thế Tiểu Di?.
Tiểu Di có chút tủi thân khi nghe Tiểu Nhiên hỏi mình câu đó nhưng Tiểu Di không thể nói cho họ biết việc hắn bỏ cô giữa đường như hiện tại được cố gắng lấy giọng vui vẻ nhất Tiểu Di nói.
- Ừ bọn tớ đang ở cố gia nói chuyện với bà nội và ba mẹ cố một lúc nữa mới về.
May là lời nói dối của Tiểu Di đã thành công không khiến những cô bạn của Tiểu Di nghi ngờ nếu họ mà biết Tiểu Di bị Cố Minh Kiệt bỏ ở giữa đường như hiện tại chắc chắn họ sẽ tới và mang Tiểu Di về nhà mất.
Sau khi nói chuyện với Tiểu Nhiên xong Tiểu Di tự an ủi bản thân mình sau này khi họ ở cùng với nhau lâu mọi chuyện sẽ tốt lên thôi.Tiểu Di sau đó tự mình bắt một chiếc xe để tới biệt thự của Cố Minh Kiệt ngồi trong xe Tiểu Di lại nghĩ tới những lời Cố Minh Kiệt vừa nói,đến bao giờ thì anh ấy mới thôi dùng những lời nói để làm tổn thương cô đây?tự hỏi rồi Tiểu Di lại tự thở dài với chính mình có lẽ sẽ còn lâu lắm chuyện đó mới xảy ra nhưng Tiểu Di vẫn có niềm tin rằng chỉ cần Tiểu Di đủ trân thành sẽ có một ngày anh ấy sẽ đáp lại tình cảm của cô mà thôi.
( Min quên thông báo với mọi người là từ giờ Min sẽ gọi ba mẹ của Cố Minh Kiệt là ba mẹ Cố nhé mọi người).
Sau khi chào mọi người để ra,về hiện tại Cố Minh Kiệt đang chở Tiểu Di về biệt thự riêng của hắn đang ở.Tiểu Di đang im lặng chạy theo những suy nghĩ của riêng mình thì bất chợt Cố Minh Kiệt lên tiếng nói.
- Có phải cô đang cảm thấy rất vui mừng vì cuối cùng cô cũng được được làm dâu một gia đình giàu có như nhà họ Cố không Uông Tiểu Di?.
Tiểu Di lúc này đang mải chạy theo suy nghĩ của riêng mình bỗng nghe Cố Minh Kiệt im lặng nãy giờ bất chợt lên tiếng hỏi làm cô giật mình nhưng khi nghe câu hỏi của Cố Minh Kiệt Tiểu Di nhíu mày hỏi lại.
- Anh muốn hỏi chuyện gì Cố Minh Kiệt?tôi không hiểu anh muốn nói gì cả?
Đối mặt với khuôn mặt bất ngờ và đôi mắt to tròn mở thật to của Tiểu Di lúc này Cố Minh Kiệt có chút rung động nhưng rồi rất nhanh hắn đã kịp lấy lại vẻ lạnh lùng vốn có của mình,bỗng hắn dừng xe lại rồi nhếch môi cười đểu nói.
- Đừng tỏ ra mình vô tội Uông Tiểu Di khuôn mặt đó của cô chỉ có thể đánh lừa được bà nội và ba mẹ tôi mà thôi còn với tôi cô không cần tỏ ra mình vô tội thế đâu bởi lẽ tôi biết thừa cô là thể loại phụ nữ gì mà.
Nghe Cố Minh Kiệt nói Tiểu Di mặt tái nhợt quay sang hỏi hắn.
- Vậy anh nghĩ tôi là dạng phụ nữ gì Cố Minh Kiệt?anh có thấy anh đang rất quá đáng không hả?.
Cố Minh Kiệt nhếch môi nói.
- Là loại phụ nữ bất chấp tất cả để được gả vào một gia đình giàu có,đánh đổi cả sự trong trắng và quý giá nhất của mình để đạt được mục đích,mưu mô và đầy toan tính là cô đấy Uông Tiểu Di.
Lần này thì mắt của Tiểu Di đã đỏ hoe sẽ chẳng một cô gái nào chịu được việc mới ngày đầu có chồng mà phải nghe những lời chồng mình sỉ nhục và gán tội cho như Tiểu Di hiện tại cả,nhưng dù rất muốn khóc nhưng Tiểu Di vẫn cố không để nó rơi xuống vì đơn giản Tiểu Di biết nếu cô để nước mắt rơi xuống Cố Minh Kiệt sẽ lại gán cho cô cái mác dùng nước mắt để tìm kiếm sự thương hại của anh ta mà thôi.cố lấy lại bình tĩnh Tiểu Di nhìn hắn hỏi.
- Vậy anh đã nghĩ tôi là người như thế thì anh còn muốn kết hôn với tôi làm gì Cố Minh Kiệt?tôi chưa bao giờ có ý định bắt anh chịu trách nhiệm và kết hôn với anh cả là do anh tự mình muốn kết hôn với tôi kia mà?mục đích của anh là gì.
Lúc này Cố Minh Kiệt vỗ tay nở nụ cười nguy hiểm.
- Cô rất thông minh đấy Uông Tiểu Di tôi đồng ý kết hôn với cô là có mục đích,sao?giờ cô có hối hận cũng không kịp nữa đâu,tôi nói cho cô biết cuộc sống sau này của cô sẽ không thoải mái như hiện tại nữa đâu nếu đã có gan tính kế tôi thì cô cũng nên có,gạn chịu đựng hình phạt của tôi dành cho cô chứ.
Tiểu Di nhìn Cố Minh Kiệt hóa ra anh ta muốn kết hôn với cô là có mục đích,đã rất nhiều lần Tiểu Di tự hỏi lí do tại sao hắn lại muốn kết hôn với cô hóa ra vẫn là vì muốn trừng phạt cô vì hắn nghĩ chuyện xảy ra giữa họ là do Tiểu Di gây ra.
Thấy sự ngây ngốc của Tiểu Di,Cố Minh Kiệt bên cạnh lại nghĩ hắn đã nói trúng tim đen của Tiểu Di nên cô mới ngây ngoics như hiện tại gằn giọng hắn nói.
- Tôi không biết mục đích cuối cùng của cô khi gài bẫy tôi là gì nhưng Uông Tiểu Di tôi nói cho cô biết cô chọc vào nhầm người rồi đấy,tôi sẽ khiến cô hối hận vì những việc đã làm với tôi.
Lúc này Tiểu Di cũng quay sang nhìn hắn.
- Cố Minh Kiệt đã có ai từng nói anh rất cứng đầu và bảo thủ chưa?anh luôn gán cho người khác tội danh mà ngay cả họ cũng không biết lí do vì sao họ bị anh kết tội cả nhưng khi người ta muốn giải thích với anh mọi chuyện thì thậm chí anh còn không cho họ có quyền để giải thích nữa.
Cố Minh Kiệt bóp lấy cằm của Tiểu Di nhìn thẳng vào mắt cô nói.
- Tôi biết hiện tại cô vẫn đang rất mạnh miệng nhưng cô chờ xem tôi sẽ trừng phạt cô ra sao Uông Tiểu Di.
Tiểu Di bất ngờ bị Cố Minh Kiệt bóp lấy cằm mình nên cô có chút đau dãy dụa muốn bỏ tay hắn ra khỏi cằm mình Tiểu Di kêu lên một Tiếng.
- Đau.
Cố Minh Kiệt lúc này mới bỏ tay ở cằm Tiểu Di ra hắn nhếch môi cười nói.
- Yên tâm cảm giác đau đớn đó sẽ không là gì so với nỗi đau cô sắp phải chịu đựng đâu.
Nói xong hắn lấy bút viết gì đó rồi ném cho Tiểu Di buông một câu lạnh lùng.
- Xuống xe dù sao cô cũng thừa biết địa chỉ nhà tôi rồi tự mình tới đó đi và nhớ đừng động vào những thứ đồ của tôi cô hiểu chưa?.
Chưa để Tiểu Di hiểu chuyện gì hắn đã đi xuống mở cửa xe và kéo Tiểu Di ra ngoài sau đó lên xe phóng tới Cố Thị làm việc.vốn dĩ hắn muốn đưa Tiểu Di về nhà rồi mới tới Cố Thị làm việc nhưng những câu nói của Tiểu Di đã chọc giận hắn vậy nên hắn mới bỏ cô ta lại ở đó để cô ta tự mình về nhà.
Với Tiểu Di bất ngờ bị bỏ lại ờ giữa đường như hiện tại Tiểu Di sau một lúc bất ngờ thì hiện tại cô đang thẫn thờ nhìn vào mảnh giấy Cố Minh Kiệt ném cho cô vừa nãy đó là địa chỉ và mật khẩu của ngôi nhà của Cố Minh Kiệt.đang hoang mang thì điện thoại Tiểu Di báo có người gọi tới,vừa bắt máy Tiểu Di đã nghe thấy tiếng Tiểu Nhiên bên kia lên tiếng hỏi.
- Tiểu Di vừa nãy quản gia Lý tới nói lấy đòi giúp cậu chyển tới biệt thự của Cố Minh Kiệt,cậu và anh ta ở chung với nhau sao?.
Dù tâm trạng của Tiểu Di đang không tốt nhưng vì không muốn để bạn mình lo lắng Tiểu Di cố lấy lại bình tĩnh nói.
- Đúng vậy Tiểu Nhiên,tớ xin lỗi vì không báo cho các cậu biết trước chuyện đó làm các cậu lo lắng.
Nghe Tiểu Di nói bên này Tiểu Nhiên,Gia Linh và Tiểu Hi có chút lo lắng khi Tiểu Di ở chung với hắn liệu có chuyện gì xảy ra không đây? Tiểu Nhiên nhỏ giọng hỏi Tiểu Di.
- Cậu thật sự quyết định sẽ ở cùng anh ta thật sao Tiểu Di?còn bọn tớ thì sao cậu không muốn ở cùng bọn tớ à?.
Dĩ nhiên là Tiểu Di muốn sống chung với 3 cô bạn của mình nhưng Tiểu Di đã nói cô muốn thử một lần vậy nên Tiểu Di chỉ biết an ủi bạn mình.
- Nếu rảnh tớ sẽ về đó chơi với các cậu mà hơn nữa mai chúng ta bắt đầu đi học lại rồi chúng ta sẽ lại gặp nhau mà các cậu lo gì.
Lúc sáng khi 3 cô bạn của Tiểu Di thức dậy đã không thấy Tiểu Di đâu cả vốn dĩ họ chỉ nghĩ Tiểu Di đi chợ mua đồ về làm bữa sáng nhưng sau đó chuông cửa nhà họ vang lên khi Tiểu Nhiên ra mở cổng họ đã thấy qhanr gia nhà họ cố đang đứng,ngoài chờ họ mở cổng rồi,cả 3 có chút thắc mắc không biết mới sáng sớm mà bà ấy đến nhà họ làm gì?khi họ còn chưa kịp hỏi lí do bà ấy tới đây thì quản gia nhà họ cố đã nói cho họ biết Tiểu Di đang ở nhà họ cố,và bà ấy được mẹ Cố Minh Kiệt kêu tới đây để mang đồ của Tiểu Di sang biệt thự của Cố Minh Kiệt,dẫu họ biết khi Tiểu Di đồng ý kết hôn với Cố Minh Kiệt thì hai người họ chắc chắn sẽ ở chung với nhau nhưng hình như mọi chuyện diễn ra nhanh quá mức họ nghĩ rồi thì phải? và 3 cô bạn của Tiểu Di cũng biết dù họ có nói gì đi nữa thì cũng không thay đổi được quyết định của Tiểu Di một khi cậu ấy đã muốn làm gì đó thì không bao giờ Tiểu Di dừng lại giữa chừng cả.chính vì thế sau đó họ cũng phụ giúp bà quản gia sắp xếp đồ của Tiểu Di để họ chuyển sang biệt thự của Cố Minh Kiệt.nhìn căn phòng trống không của Tiểu Di cả ba có chút hụt hẫng nhưng dù sao miễn Tiểu Di bạn họ hạnh phúc là được dù sao căn phòng đó với họ vẫn luôn là của Tiểu Di.
thở dài Tiểu Nhiên nói.
- Vậy giờ cậu đang về nhà Cố Minh Kiệt sao?anh ta có đưa cậu về không thế Tiểu Di?.
Tiểu Di có chút tủi thân khi nghe Tiểu Nhiên hỏi mình câu đó nhưng Tiểu Di không thể nói cho họ biết việc hắn bỏ cô giữa đường như hiện tại được cố gắng lấy giọng vui vẻ nhất Tiểu Di nói.
- Ừ bọn tớ đang ở cố gia nói chuyện với bà nội và ba mẹ cố một lúc nữa mới về.
May là lời nói dối của Tiểu Di đã thành công không khiến những cô bạn của Tiểu Di nghi ngờ nếu họ mà biết Tiểu Di bị Cố Minh Kiệt bỏ ở giữa đường như hiện tại chắc chắn họ sẽ tới và mang Tiểu Di về nhà mất.
Sau khi nói chuyện với Tiểu Nhiên xong Tiểu Di tự an ủi bản thân mình sau này khi họ ở cùng với nhau lâu mọi chuyện sẽ tốt lên thôi.Tiểu Di sau đó tự mình bắt một chiếc xe để tới biệt thự của Cố Minh Kiệt ngồi trong xe Tiểu Di lại nghĩ tới những lời Cố Minh Kiệt vừa nói,đến bao giờ thì anh ấy mới thôi dùng những lời nói để làm tổn thương cô đây?tự hỏi rồi Tiểu Di lại tự thở dài với chính mình có lẽ sẽ còn lâu lắm chuyện đó mới xảy ra nhưng Tiểu Di vẫn có niềm tin rằng chỉ cần Tiểu Di đủ trân thành sẽ có một ngày anh ấy sẽ đáp lại tình cảm của cô mà thôi.
( Min quên thông báo với mọi người là từ giờ Min sẽ gọi ba mẹ của Cố Minh Kiệt là ba mẹ Cố nhé mọi người).