• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Hot Cố thiếu gia, đừng giả vờ nữa! - Quân Dao - Cố Khang Dật (1 Viewer)

  • Chương 116-119

Cố Tư Bạch cũng bật cười trước dáng vẻ đáng yêu của cô.

“Thiếu gia, thiết bị đã kết nối xong hết rồi, sẵn sàng cho buổi họp ạ”

“Tôi biết rồi.” Cố Tư Bạch gật đầu, hôn nhẹ lên trán Quân Dao, “Anh đi họp một lát, em cứ nghỉ ngơi trước đi nhé”.

“Vâng.”

Ăn no quả thực hơi buồn ngủ, nhưng cô đã ngủ cả buổi chiều rồi, giờ ngủ nữa sẽ thành heo mất. Quân Dao bèn lấy sách vở ra học, cả ngày nay chưa học chữ gì rồi. Nhưng cả người mỏi như dần, tay viết cũng run run, chữ như gà bới.

Đọc tiếp tại TАмliπh247.me nhé !
Học một lúc Quân Dao đã thấy gà gật, nhưng cô cố gắng đi rửa mặt nước lạnh cho tỉnh ngủ,

1

sau đó tiếp tục học. Dù cho Cố Tư Bạch có thể nuôi cổ cả đời không cần lo nghĩ chuyện tiền bạc, nhưng cô vẫn muốn bản thân mình giỏi hơn, tốt hơn mỗi ngày như thế mới xứng đáng với người ưu tú như anh.

Đến tận khuya Cố Tư Bạch mới xử lý xong công việc, có rất nhiều việc cần sắp xếp, đúng là thoải mái vài tháng, bây giờ quay lại công việc chất như núi. Anh về phòng ngủ, thấy vẫn sáng đèn, “Không lẽ Dao Dao còn đợi mình?”

Nhưng khi đẩy cửa bước vào Cố Tư Bạch thấy Quần Dao đang nằm bò trên bàn ngủ gật, anh mỉm cười, “Cô nhóc này, sao như trẻ con thế chứ.”

Anh bế cô đặt lên giường, chiếc áo choàng rộng trượt qua, lộ ra bắp chân của Quân Dao. Cố Tư Bạch nhíu mày, cầm bắp chân cô lên xem, chỗ vết thương rõ ràng hôm qua lúc anh bôi thuốc liền sẹo cho cô thấy đầu có bị sưng thế này.Anh nhìn qua tay cô, thấy lòng bàn tay có mấy chỗ phồng lên, sắp tạo thành vết chai. Lông mày Cố Tư Bạch càng cau chặt, nhớ tới dáng vẻ ngủ mê mệt suốt buổi chiều cùng việc đi xiêu xiêu vẹo vẹo lúc ra ăn cơm của cô, Cố Tư Bạch có thể đoán được phần nào rồi.

Anh nhẹ nhàng đóng cửa lại, đi ra ngoài, gọi to, “Tiểu Hoa?”

Tiểu Hoa vừa họp xong, đang ngáp ngắn ngáp

dài chuẩn bị đi ngủ thì nghe tiếng gọi, vội chạy từ phòng của mình ra.

“Thiếu gia, có chuyện gì thế?”

Nhìn sắc mặt tối thui của Cố Tư Bạch, đáy lòng Tiểu Hoa càng thấp thỏm bất an.

“Nói, cả ngày hôm nay thiếu phu nhân làm gì?” Tiểu Hoa chột dạ, không phải lộ rồi chứ?

“Thiếu... thiếu phu nhân ăn sáng sau đó học bài... sau đó ăn trưa... rồi ngủ đến lúc thiếu gia về.”

Huấn luyện cũng được coi là học bài đúng không?

Cô ấy đâu có nói dối.

Nhìn dáng vẻ lắp bắp của Tiểu Hoa, mày kiếm của Cố Tư Bạch càng chau lại.

“Có muốn chịu phạt không? Từ bao giờ cô dám nói dối cả tôi?”

Tiểu Hoa sợ hãi, vội vàng xua tay, “Thiếu gia, tôi không dám, tôi không dám” Cô ấy gãi đầu gãi tai, cuối cùng quyết định đành phải bán rẻ thiếu phu nhân vậy, nếu để thiếu gia nhà cô ấy nổi giận, hậu quả khôn lường lắm, dù sao thiếu gia cũng không dám nổi giận hay trách phạt thiếu phu nhân gì đâu, cô ấy còn không hiểu thiếu gia nhà cô ấy bị sao “thế nổ” chiếu mạng hay sao.“Thiếu gia, sáng nay thiếu phu nhân năn nỉ tôi giúp cô ấy nâng cao thể lực để bảo vệ mình. Tôi

thấy cũng có lý, vì vậy... vì vậy... giúp thiếu phu nhân một chút.”

Mặc dù đã đoán được, nhưng nghe những lời này của Tiểu Hoa, Cố Tư Bạch vẫn không kìm nổi tức giận.

“Cô huấn luyện thế nào?

“Dạ... nhẹ nhàng lắm thiếu gia... chỉ chạy bộ năm mươi vòng và tập các nhóm cơ, còn có thời gian nghỉ ngơi nữa.” Tiểu Hoa nói, đây là chế độ hồi cô ấy năm, sáu tuổi đã thực hiện rồi đó, quả thực vô cùng nhẹ nhàng.

“Choang!”


“Choang!”

Âm thanh chói tai vang lên làm Tiểu Hoa giật nảy mình. Cố Tư Bạch vừa hất đổ lọ hoa đặt trên bàn, sắc mặt anh vô cùng âm u, khó coi.

“Ai cho phép cô làm như vậy, hả? Cô có biết chân cô ấy còn chưa hồi phục, bây giờ đang sưng đỏ lên rồi. Cô...”

Đi theo thiếu gia nhiều năm như vậy, Tiểu Hoa đã chứng kiến đủ mọi cảm xúc của anh, nhưng thấy anh tức giận đến mức đập phá đồ đạc như này thì chưa từng. Tiểu Hoa sợ xanh mắt, mấp máy môi muốn nói gì đó nhưng lại không biết phải nói gì.

“Từ ngày mai tăng cường vệ sĩ bảo vệ thiếu phu nhân, tôi mà biết ai dám hành hạ thiếu phu nhân như thế thì đừng có trách”

“Vâng, thiếu gia.” Tiểu Hoa lí nhí đáp, sao huấn luyện nâng cao thể lực mà trong lời thiếu gia nhà họ đã thành “hành hạ thiếu phu nhân” rồi, cô ấy nào có lá gan đó, cô ấy cũng chỉ muốn tốt cho thiếu phu nhân thôi mà. Thiếu phu nhân yếu ớt như cành liễu, gió thổi một cái là bay, khỏe lên thì có gì xấu chứ. Huống hồ cũng là thiếu phu nhân

yêu cầu mà.

“Còn đứng đó làm gì? Đi đi.” CỐ Tư Bạch lớn tiếng.

“Vâng.”

Tiểu Hoa ỉu xìu, vừa định lui xuống thì một giọng nói trong trẻo vang lên, “Có chuyện gì mà ầm Ĩ thế?”

Quân Dao còn ngái ngủ, cô dụi dụi mắt, đi ra chỗ Cố Tư Bạch.Anh quay đầu lại thấy cô đang đi chân trần thì vội hét lên, “Cẩn thận, đừng qua đây”

Nhưng muốn mất rồi, Quân Dao không để ý đã giẫm phải một mảnh nhỏ của lọ hoa vỡ “Á!” cô kêu lên.

Cố Tư Bạch vội vàng sải bước, bế cô lên, đi về phía ghế sô pha, “Mau mang đồ sơ cứu đến đây.”

Anh đã bình tĩnh hơn, không còn nổi nóng như vừa nãy nữa. Có lẽ công việc quá mệt mỏi, lại thấy cô gái anh nâng niu hơn trứng mỏng phải chịu khổ đến vậy, bắp chân sưng đỏ chắc chắn rất đau nên anh mới nhất thời không kìm chế được cảm xúc.

Tiểu Hoa vội vàng chạy đi lấy bông băng và thuốc sát trùng. Quân Dao xua xua tay, bây giờ cô tỉnh hẳn ngủ rồi, “Em không sao, xước chút thôi.”

“Ngồi im” Cố Tư Bạch lạnh lùng ra lệnh.

“Sao anh quát em?” Quân Dao bĩu môi.

“Sao quát em? Anh còn chưa đánh em đó. Tại sao dám lén lút bắt Tiểu Hoa huấn luyện thể lực, em có biết chân em giờ sưng to như cái bát rồi không?”
1638406259581.png

Tiểu Hoa mừng như bắt được vàng, vội vàng chạy một mạch sang dãy nhà cho vệ sĩ. Thực ra Tiểu Hoa có hai phòng, một phòng giúp việc ở trong dãy nhà chính, để thuận tiện bảo vệ cho Quân Dao, một phòng nhỏ trong khu nhà cho vệ sĩ.Thi thoảng đến ca trực cô ấy mới ngủ lại phòng vệ sĩ mà thôi. Nhưng bây giờ thiếu gia đang nổi giận, dại gì mà quấn quanh trước mắt anh ấy, chẳng may lửa cháy tới mình thì sao.Vậy nên ba mươi sáu kế, chuồn là thượng sách.

Với năng lực thể nổ của thiếu gia, Tiểu Hoa tin thiếu phu nhân chỉ vài câu là có thể dập được lửa giận của thiếu gia ngay.

“Còn không xem lại mình, em xem giờ em thành cái dạng gì rồi? Anh đang nói chuyện nghiêm túc với em đấy” .

Cố Tư Bạch cau mày, sát trùng vết thương rồi dán băng cá nhân lại, may mà chỉ xước một đường nhỏ, chảy chút máu, nếu chẳng may giẫm trúng lòng bàn chân, e là sẽ đau hơn rất nhiều.

“Em biết rồi mà, em cũng chỉ muốn khỏe hơn xíu, anh đừng giận nữa.” Quân Dao nũng nịu kéo kéo vạt áo của anh.

“Đừng có mè nheo, lần này anh không dễ tính tha cho em dễ dàng như vậy đâu. Thật đúng là, em không coi lời anh ra gì”.

Quân Dao choàng tay qua cỔ anh, ghé mặt sát khuôn mặt đen như than của anh. “Đừng giận nữa mà, chồng, đừng giận em!”

Nhìn dáng vẻ mềm ngọt như kẹo bông của cô, CỐ Tư Bạch làm gì còn tâm trí nào mà mắng cô nữa chứ.

“Được rồi, đưa chân đây anh thoa thuốc cho, sưng hết lên rồi”

Quân Dao ngoan ngoãn duỗi chân về phía anh. Anh nắm lấy cổ chân nhỏ nhắn, trắng mịn của cô, tỉ mỉ thoa thuốc giảm sưng lên chỗ vết thương.

“Vết thương còn chưa khỏi hẳn đã vận động mạnh như vậy, em đúng là coi thường tính mạng bản thân mà.”

“Tự Bạch là tốt nhất, chồng em tốt nhất trên đời, lỗi đều do em đòi, không phải lỗi của Tiểu Hoa đâu, anh đừng trách cô ấy, nhé!”

Nhìn dáng vẻ sà vào lòng anh như mèo con của cô khiến Cố Tư Bạch vô cùng hưởng thụ, cô nhóc này không ngờ cũng biết làm nũng, mè nheo như vậy.

“Vậy phải xem biểu hiện hối lỗi của em như thế nào đã.” .

Quân Dao rướn người, hôn chụt lên má anh, nhưng cũng như lúc sáng, Cố Tư Bạch quay đầu, áp môi lên môi cô. Nụ hôn nồng nàn, dây dưa không dứt, rất lâu sau Quân Dao mới đây được anh ra, cô đỏ bừng cả mặt.

“Đừng mà, đây là phòng khách đấy, nhỡ ai thấy thì sao?”

Cố Tư Bạch bật cười, nụ cười trầm khàn, vô cùng nam tính và gợi cảm. “Vậy vào phòng ngủ, anh xem biểu hiện hối lỗi của em ra sao.”

Nói rồi anh đứng thẳng người, bế bổng cố lên, đi thẳng vào phòng ngủ.

Đáy lòng Quần Dao khóc không ra nước mắt. Cô tập luyện cả buổi sáng, cơ thể mệt như bị xe tăng nghiến qua, vậy mà ông chồng độc ác này không chút thương xót, còn muốn hành hạ cô nữa hả?

Cố Tự Bạch đặt cô xuống giường, rồi anh cởi

áo sơ mi, nằm xuống giữa giường, dáng vẻ thong dong như ông lớn, “Vợ yêu, thể hiện anh xem nào.”Quân Dao gượng gạo cười, bò bò tới gần, cố gắng lấy lòng, “Chồng ơi, hay mai được không? Giờ em mệt lắm, mệt thật đấy!”.

“Được, vậy mai cho Tiểu Hoa chạy một nghìn vòng quanh sân tập.”

Một nghìn vòng?

Khuôn mặt Quân Dao xám ngoét, dù biết Tiểu Hoa rất khỏe, nhưng cô ấy cũng là con gái đó, chạy như vậy chẳng khác gì muốn lấy mạng người ta. Cô thở dài, nghiến răng mắng tên chồng xấu xa thật biết lợi dụng cơ hội này của mình.

Khuôn mặt nhỏ nhắn nở nụ cười, hai mắt cong cong như vầng trăng khuyết, “Đừng mà, đừng mà, em đùa thôi.Anh đừng phạt Tiểu Hoa nhé!”

“Vậy phải xem vợ anh thể hiện thế nào đã

Quân Dao vụng về trèo lên ngồi trên bụng anh, Cơ thể anh rất săn chắc, Cơ ngực nở nang, còn có thể thấy rõ cơ bụng sáu múi rõ ràng. Quân Dao

miết nhẹ ngón tay nhỏ bé, mềm mại trên cơ bụng của anh, vẽ vòng lung tung.

Rõ ràng động tác vụng về nhưng có khả năng châm lửa kinh khủng, khiến cả cơ thể Cố Tư Bạch nóng bừng, thật muốn ăn cô nhóc này ngay lập tức. Nhưng chẳng mấy khi bắt được cô vợ bướng bỉnh này chịu chủ động một lần, nên anh cố

gắng nhẫn nhịn, tận hưởng cảm giác này.

Quân Dao cúi đầu, hôn nhẹ lên môi anh. Cố Tư Bạch để mặc cô dẫn dắt. Những nụ hôn vụn vặt rơi lên môi, lên xương hàm, lên yết hầu của anh. Cả cơ thể Cố Tư Bạch khô nóng vô cùng, anh giơ tay siết lấy vòng eo mảnh mai của cô. Quân Dao cố gắng bắt chước những hành động thường ngày của anh. Cô hồn chầm chậm, nhè nhẹ lên từng tấc da thịt trên cơ thể anh. Mỗi nụ hôn khiến Cơ thể cả hai càng ngày càng nóng bừng lên.

Chẳng biết từ lúc nào, quần áo trên người đã bị trút sạch, hai làn da ấm áp tựa sát vào nhau. Lần đầu tiên Quân Dao chủ động ở bên trên, động tác của cô vẫn còn rất vụng về, nhưng chính sự vụng về ấy khiến Cố Tư Bạch như muốn nổ tung.

Mỗi chuyển động của chiếc hông nhỏ bé trên người anh đều là cảm giác muốn đoạt mạng người ta. Rất lâu, rất lâu sau, khi Quân Dao mệt lả ngã người trên cơ ngực rắn chắc của anh, thì thầm, “Tư Bạch, em mệt quá”.

Anh liền lật người, đặt cô nằm xuống giường, chuyển bị động thành chủ động, mạnh mẽ tấn công cô gái nhỏ.Anh biết cô huấn luyện cả ngày thực sự mệt rồi, vì vậy cố gắng nhanh chóng xong.

Sau khi Cố Tư Bạch nằm xuống bên cạnh, Quân Dao thở một hơi, cuộn vào lòng anh, hai mắt đã dính vào nhau, cả người mềm nhũn không chút sức lực.Anh bế cô vào nhà tắm, giúp cô tắm nước ấm sạch sẽ, rồi lại bế ra, bọc trong chiếc khăn tắm lớn, rồi đặt xuống giường.

Anh nằm xuống bên cạnh cô, hôm nay cô gái nhỏ của anh biểu hiện quá tuyệt vời rồi. Liệu có khi nào thi thoảng anh nên kiếm cớ giận dỗi một chút, để cô vợ nhỏ chủ động như này nữa không nhỉ?

Sáng hôm sau, tận hơn tám giờ Quân Dao mới mở mắt, cả người cô mềm nhũn, chân tay mỏi rã rời. Cô đảo mắt nhìn quanh, Cố Tư Bạch đã dậy từ lúc nào, có lẽ đi xử lý công việc rồi.

Cô đi vào nhà tắm đánh răng rửa mặt, nhìn dấu vết chói mắt trên cỔ, Quân Dao thở dài, tên sói đói này, lần nào cũng để lại dấu vết ám muội trên người cô, hại cô phải mặc áo cao cổ để che đi mấy vết này.

Quân Dao vừa bước vào phòng ăn thì nhìn thấy Tiểu Hoa đang bận rộn xào nấu trong bếp, bếp nối liền với phòng ăn, chỉ cách vài bước chân, cô mỉm cười chào hỏi, “Tiểu Hoa, chào buổi sáng!”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom