Bởi vì thất tình mà cô nhìn nhầm đại ca xã hội đen một tay che trời thành Ngưu Lang. Cô nói: “Uống rượu với tôi đi!"
Đã có phụ nữ chủ động đưa tới cửa, sao anh lại không muốn? Ánh mắt lạnh lùng của người đàn ông chợt lóe, khóe miệng nhếch lên nụ cười: "Thì ra là xử nữ đấy."
"Không...không được......" Vừa tỉnh rượu cô liền kinh hoàng nhìn người đàn ông tuấn mỹ gian manh đè trên người mình, giờ mới biết, mình đã gây ra họa lớn ngập trời….
★☆★☆★☆
Hai năm sau
Cô đi Nhật Bản du học, bởi vì gia đình túng quẫn nên cô phải làm việc ngoài giờ. Một lần ngoài ý muốn, ở bên trong thang máy, cô tình cờ gặp chủ tịch tập đoàn này, lại có mắt nhưng không tròng coi anh ta như trai lơ ở bộ phận PR: "Anh làm việc ở phòng PR sao?"
Ngô Hiểu Dao à, Ngô Hiểu Dao, hai năm trước em xem tôi là Ngưu Lang; hai năm sau em không chỉ quên mất gương mặt đẹp khiến người và thần ghen tỵ, còn tưởng tôi là trai lơ? Chẳng lẽ Dạ Thiên Ưng tôi - lật tay làm mây úp tay làm mưa thật sự có gương mặt ăn cơm chùa?
"Bảo bối, xem ra chuyện lần trước chúng ta chưa xong, lần này cần tiếp tục!"