Lớp tôi tôi chơi khá thân với nhiều đứa con trai trong lớp. Coi nhau như anh em,giúp đỡ bảo ban lẫn nhau.Chúng nó biết chuyện của tôi và em. Chúng nó đã ngắn cản nhiều lần, nhưng lời nói.những tôi vẫn bỏ qua hết vì tôi sẽ cố chiếm được em,cố dành lấy em trong vòng tay tôi. Một thời gian nhắn tin với em khá nhiều. Những tin nhắn vui vẻ quan tâm. Tôi biết là mình hơi quá đáng .Tôi đã dần dần muốn nuôi tham vọng chiếm em khỏi tay người đàn ông kia.Rồi dần dần tôi đã quên mất một điều là tôi không giữ được bình tĩnh, cảm xúc của mình nữa .... Sau đó xuất hiện những tin nhắn cãi vã nhau giữa em và người yêu em. Tôi mới bừng tỉnh. Tôi đã hơi đi quá. Em đã có người yêu..Tôi vẫn cố tiến vào .
Một câu hỏi trong đầu tôi là tôi tiếp tục hay tôi muốn từ bỏ em.Nhưng lúc em nói với tôi nhưng câu nói lạnh nhạt.Hay nhưng tâm trạng buồn. Tôi nghĩ em khóc.Chắc vì e quá mệt mỏi.Và tôi dần dần biết là người yêu em đã biết tôi muốn chiếm em.Nhưng cuộc cãi vã trên FB. Tôi theo dõi mà không nghĩ mọi chuyện có thể xảy ra như vậy.Tôi đã cố hỏi em tại sao như vậy?.Câu trả lời vẫn là không phải do tôi.Nhưng tôi thừa biết là từ khi em nhắn với tôi thì e càng trở nên mệt mỏi hơn.
Em dần dần ít nói với tôi hơn.Hôm đó.Tôi nhìn đồng hồ 11h đêm.Tôi lướt lại FB xem em có trả lời không.Những đêm dài.tôi cố chờ em.chờ em.chờ em nhắn với tôi một tin để tôi có thể thấy an tâm hơn.Cuối cùng e nhắn cho tôi 1 tin nhưng không như trước.Lạnh lùng,chắc em có vẻ buồn.Và sáng hôm sau. Tôi nhắn e k trả lời.Em cứ bơ tôi.Cảm giác đó tôi không bao giờ quên được. Tôi đã cố quên em.Nhưng tôi không thể.Tôi vẫn tiếp tục.Em dần như chiếm chọn trong trái tim tôi. Dù nhắm mắt lại, hình ảnh cô bé ngây thơ,xinh xắn hiện ra trong đầu tôi.
Và rồi.một ngày tôi tệ xảy ra. Em chặn FB tôi.Một cảm giác tức tối. Hàng vạn câu hỏi muốn hỏi em nhưng tôi không thể. Tôi có quyền gì mà hỏi em. Em là của người khác chứ không phải là của tôi. Tôi vẫn im lặng. Dần dần tôi càng không thể chiu được cảm giác đó. Bao nhiêu người bạn đã muốn bảo tôi từ bỏ. Nhưng tính tôi là vậy.'Tôi đã yêu ai thì tôi sẽ yêu và chờ người đó trừ khi người đó rời bỏ tôi'. Tôi dần dần trở lại với cuộc sống trước khi thấy em. Tôi chơi điện tử đi uống đến khuya,tôi bỏ mọi thứ .Tôi đã bỏ đi một khoảng thời gian ,một khoảng thời gian nhàm chán.Những người bạn tốt an ủi tôi. Và người bạn thân của tôi đã khuyên tôi rất nhiều. Nhưng ai trong trường hợp tôi có thể không như vậy. Đến lớp tôi mệt mỏi.Tôi đã bị nhắc nhở quá nhiều. Những câu nói động viên làm tôi thấy tốt hơn nhưng tôi không cảm nhận được điều đó.!!!!
Đến lớp.Tôi gục mặt xuống bàn.Tôi cứ nghĩ, suy nghĩ rất nhiều. Và rồi người bạn thân Linh đã giúp tôi. Người bạn đó đã giúp đỡ tôi quá nhiều trong thời gian tôi quen em . Linh cố nhắn với e để sắp xếp cho tôi một cuộc hẹn với em.Tôi nhớ là buổi chiều.Và chắc là cuộc hẹn cuối cùng.Tôi sẽ bỏ em để em có được hạnh phúc bên người em yêu.Chắc điều đó là điều tôi muốn làm.Chiều đó là một buổi chiều mùa động lạnh lẽo.Những ngày mưa càng làm cho tôi cảm thấy buồn hơn.Tôi ghét mưa.Con mưa rào nó đi ngang qua rất nhanh và nhẹ như tôi đã mất em.Chiều đó.Chúng tôi học xong.Tôi đang chuẩn bị sang lớp văn học ca 5 h thì Linh gọi cho tôi.Tôi lên tầng 3. Thấy em,một người con gái áo đen đang đứng ở lan can chắc muốn nói với tôi.Nhìn thấy em ban đầu tôi thấy vui nhưng bất chợt một cảm xúc khác.Người mà tôi muốn tìm để hỏi rất lâu rồi.Lúc nhìn thấy em tôi đã nghĩ trong đầu rất nhiều câu hỏi? Nhưng khi gặp em .Tôi như có gì nghẹn trong cổ.Nhìn mặt e buồn buồn làm tôi cảm thấy chả nói được câu gì ngoài câu ‘Tại sao em chặn FB của anh’.Em trả lời.’Vì người yêu em ghen không muốn e nhắn tin vs a’.
Một câu hỏi trong đầu tôi là tôi tiếp tục hay tôi muốn từ bỏ em.Nhưng lúc em nói với tôi nhưng câu nói lạnh nhạt.Hay nhưng tâm trạng buồn. Tôi nghĩ em khóc.Chắc vì e quá mệt mỏi.Và tôi dần dần biết là người yêu em đã biết tôi muốn chiếm em.Nhưng cuộc cãi vã trên FB. Tôi theo dõi mà không nghĩ mọi chuyện có thể xảy ra như vậy.Tôi đã cố hỏi em tại sao như vậy?.Câu trả lời vẫn là không phải do tôi.Nhưng tôi thừa biết là từ khi em nhắn với tôi thì e càng trở nên mệt mỏi hơn.
Em dần dần ít nói với tôi hơn.Hôm đó.Tôi nhìn đồng hồ 11h đêm.Tôi lướt lại FB xem em có trả lời không.Những đêm dài.tôi cố chờ em.chờ em.chờ em nhắn với tôi một tin để tôi có thể thấy an tâm hơn.Cuối cùng e nhắn cho tôi 1 tin nhưng không như trước.Lạnh lùng,chắc em có vẻ buồn.Và sáng hôm sau. Tôi nhắn e k trả lời.Em cứ bơ tôi.Cảm giác đó tôi không bao giờ quên được. Tôi đã cố quên em.Nhưng tôi không thể.Tôi vẫn tiếp tục.Em dần như chiếm chọn trong trái tim tôi. Dù nhắm mắt lại, hình ảnh cô bé ngây thơ,xinh xắn hiện ra trong đầu tôi.
Và rồi.một ngày tôi tệ xảy ra. Em chặn FB tôi.Một cảm giác tức tối. Hàng vạn câu hỏi muốn hỏi em nhưng tôi không thể. Tôi có quyền gì mà hỏi em. Em là của người khác chứ không phải là của tôi. Tôi vẫn im lặng. Dần dần tôi càng không thể chiu được cảm giác đó. Bao nhiêu người bạn đã muốn bảo tôi từ bỏ. Nhưng tính tôi là vậy.'Tôi đã yêu ai thì tôi sẽ yêu và chờ người đó trừ khi người đó rời bỏ tôi'. Tôi dần dần trở lại với cuộc sống trước khi thấy em. Tôi chơi điện tử đi uống đến khuya,tôi bỏ mọi thứ .Tôi đã bỏ đi một khoảng thời gian ,một khoảng thời gian nhàm chán.Những người bạn tốt an ủi tôi. Và người bạn thân của tôi đã khuyên tôi rất nhiều. Nhưng ai trong trường hợp tôi có thể không như vậy. Đến lớp tôi mệt mỏi.Tôi đã bị nhắc nhở quá nhiều. Những câu nói động viên làm tôi thấy tốt hơn nhưng tôi không cảm nhận được điều đó.!!!!
Đến lớp.Tôi gục mặt xuống bàn.Tôi cứ nghĩ, suy nghĩ rất nhiều. Và rồi người bạn thân Linh đã giúp tôi. Người bạn đó đã giúp đỡ tôi quá nhiều trong thời gian tôi quen em . Linh cố nhắn với e để sắp xếp cho tôi một cuộc hẹn với em.Tôi nhớ là buổi chiều.Và chắc là cuộc hẹn cuối cùng.Tôi sẽ bỏ em để em có được hạnh phúc bên người em yêu.Chắc điều đó là điều tôi muốn làm.Chiều đó là một buổi chiều mùa động lạnh lẽo.Những ngày mưa càng làm cho tôi cảm thấy buồn hơn.Tôi ghét mưa.Con mưa rào nó đi ngang qua rất nhanh và nhẹ như tôi đã mất em.Chiều đó.Chúng tôi học xong.Tôi đang chuẩn bị sang lớp văn học ca 5 h thì Linh gọi cho tôi.Tôi lên tầng 3. Thấy em,một người con gái áo đen đang đứng ở lan can chắc muốn nói với tôi.Nhìn thấy em ban đầu tôi thấy vui nhưng bất chợt một cảm xúc khác.Người mà tôi muốn tìm để hỏi rất lâu rồi.Lúc nhìn thấy em tôi đã nghĩ trong đầu rất nhiều câu hỏi? Nhưng khi gặp em .Tôi như có gì nghẹn trong cổ.Nhìn mặt e buồn buồn làm tôi cảm thấy chả nói được câu gì ngoài câu ‘Tại sao em chặn FB của anh’.Em trả lời.’Vì người yêu em ghen không muốn e nhắn tin vs a’.