Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 11
11h bar Queen Mary.
Rầm.
Cánh cửa lớn của quán bar đổ xuống,
- Ơ cái cửa nó....nó - Nó bất ngờ trước hành động của Thảo Anh.
- Thôi ko sao, ko sao đâu
Nói rồi Thảo Anh kéo tay nó đi vào. Mới bước vào hai đứa nó đã làm cho tất cả mọi người trong quán ngừng hoạt động mà nhìn nó và Thảo Anh. Thảo Anh mặc một chiếc áo lệch vai kết hợp với chiếc quần sort, mái tóc xoăn được móc lai một ít thành màu tím. Chân mang giày cao gót 5 phân, rất khác với Thảo Anh dịu dàng ngày thường.Còn nó thì sao? Khỏi nói rất đẹp và cá tính. Mái tóc dài đen được thắt bím kiểu thác nước, khuôn mặt được trang điểm nhẹ, đôi môi được tô một lớp son hồng. Nó diện một cái váý liền đỏ ngang đầu gối, hở vai, một đôi giày cao gót cao 4 phân cùng bô trang sức saphia. Lúc trang điểm cho nó xong, Thảo Anh mới nhận ra nó có một vẻ đẹp mà ít ai có được.
-Đẹp không? - Thảo Anh quay sang hỏi nó
- Uk rất đẹp nhưng ở đây ồn ào quá - Nó vừa nói vừa lấy tay bịt tai lại
- Hihi từ từ cậu cũng quen thôi, mình qua kia ngồi đi - Nói đoạn nhỏ kéo tay nó ngồi vào ghế ở phía tường.
Nhưng vừa mới ngồi xuống chưa lâu thì có một đám con trai kéo đến
- Nè hai em đi đâu mà đi có một mình vậy? Có cần tụi anh giúp em bớt cô đơn không? Tụi anh bảo đảm đi với tụi anh một đêm là em hết buồn liền hà ?- Một tên kéo đến ve vãn Thảo Anh nói
- Biến - Thảo Anh lên tiếng giọng mang một chút lạnh lùng
- Thôi mà ! em đưng có như vậy đi với tụi anh đi - Nói tên đó kéo tay Thảo Anh và nó
Bốp......bốp.....binh
Tên đó được chị Thảo Anh nhà ta tặng cho một cú vào bụng, văng một đoạn đập đầu vào cạnh bàn kế đó (t/g: chậc tội nghiệp ai kêu đụng vào chị Thảo Anh nhà ta) máu từ đầu tên đó tuôn ra, tên đó lồm cồm đứng dậy, chỉ thẳng vào mặt Thảo Anh và nó:
- Hai con ranh ! Rượu mời ko uống muốn uống rượu phạt sao? Tụi bây nhào vô bắt hai đứa nó cho tao. Hôm nay tao bắt hai đứa mày biết thế nào lễ độ
Tụi đàn em của tên đó từ phía sao nhào tới, Thảo Anh ko nói gì miệng khẽ vẽ lên nụ cười chết chốc, nó nhìn Thảo Anh mà khẽ run sợ ko biết đó có phải là Thảo Anh dịu dàng mà nó biết ko nữa. Thảo Anh quay lại:
- Bảo Ngọc cậu ngồi đây tí nha, tớ quay trở lại liền
- Thảo Anh ơi.....- Nhưng nó chưa kịp nói gì thì Thảo Anh đã bước đi hướng bọn đàn em của tên yêu râu xanh đó.
Lần lượt 6,7 thằng xông lên, rồi củng lần lượt ôm đất mẹ thân yêu. Thảo Anh thì chẳng hề bị xây xước gì, đặc biệt từ đầu đến cuối nhỏ chưa đụng đến đôi tay ngọc ngà của mình mà chỉ dùng chân đánh. Nở một nụ cười nửa miệng, nhỏ nói:
- Hừ một lũ sâu bọ
- Con kia mày giỏi lắm ! Tụi bây con đứng đó làm gì giết nó cho tao
Thế là trận đấu lại tiếp tục ngoài quán là vậy chứ bên trong căn phòng vip thì lại khác hoàn toàn: tiếng cười đùa khúc khích, tiếng ly rượu đụng nhau, mùi nước hoa cùng với mùi rượu đắt tiền hòa lẫn vào nhau, một ko gian thiên đường để tận hưởng cho đến khi một người chạy vào thì thầm to nhỏ với Grace
- Tôi biết rồi, cậu tìm cách giảng hòa hai bên đi tôi ra liền - Grace điềm đạm nói cố gắng ko để lộ rõ vẻ lo lắng ra bên ngoài
Đợi khi tên đó ra ngoài, Ryan vừa lắc lắc ly rượu vừa hỏi:
- Có việc gì vậy anh Grace?
- Ko có gì đâu chỉ là các bang phái ẩu đả với nhau thôi mà - Grace gượng cười nói
- Nều chỉ là ẩu đả bình thường sao nhin anh có vẻ lo lắng thế ? - Justin hỏi
- Ừm là vì việc này có liên quan đến đàn em của bang Hắc Long nên tôi có hơi lo một tí - Grace nói
- Bang Hắc Long sao? Thú vị đấy thôi ta ra xem kịch hay nek - Wind nói kéo ba thằng còn lại đi luôn
Ngoài này, những tên đàn em của hắn ngày càng thưa dần đứa thì bể đầu, không thì gảy tay gãy chân,.....(T/g: chị Anh ơi chị ác quá con người ta mất 9 tháng 10 ngày sinh ra mà chị làm như thế thì con gì là công sức của người ta ; Thảo Anh: kệ tụi nó; T/g: bótay.co.vn). Những tên còn lại cũng định xông vô thì....
- Đủ rồi đấy, dừng lại - Grace lên tiếng giảng hòa
- Này mày là tên nào mà cản tụi tao muốn chết à - Một tên trong đám ko biết sống chết lên tiếng
- Mày vừa nói gì ? - Ryan vừa nói vừa bước tới bẻ tay hắn
- Á..... tụi bây còn....còn đứng đấy vô đập nó cho tao- Tên đó nói (t/g: bị bẻ tay mà còn lớn miệng)
- Thôi thôi, đừng đánh nhau mà có gì từ từ nói - Grace lên tiếng can ngăn nêu như bọn Ryan mà đánh nhau ở đây chắc cái bar này sập quá
- Tụi mày đúng là ko biết sống chết nhìn đây là gì? - Nói rồi Justin rút trong tui ra cái thẻ đen lồng đỏ rực, ẩn hiện hình một con quỷ mang đôi cánh đỏ.
- Là bang The Deaf of Evil? Người có thẻ này lẽ nào là.....- tên đó nói khuôn mặt từ hồng hào chuyển sang trắng bệt - Xin anh tha cho tụi em.....em xin anh
- Tụi mày còn ko biết điều sao? Mau cút khỏi mắt tao nếu tao thấy mày thêm một lần nào nữa thì tao sẽ cho mày biết bang The deaf of evil ko phải chỉ có hư danh- Ryan nở một nụ cười chết chóc nói
Thấy đại ca của mình rất sợ chứng tỏ người trước mặt mình ko tầm thường, chúng mau chóng đem quân về rút khỏi quán bar.
- Thảo Anh cậu có sao không? - Nó quan tâm chạy lại hỏi Thảo Anh thực ra thì nó rất lo cho nhỏ khi thấy nhỏ đánh nhau, thấy bọn chúng kéo đi nhanh nó thở phào nhẹ nhõm.
- Ko sao - Thảo Anh cười tươi nhìn nó
- Haiz cậu thật là hết nói nổi cậu rồi - Nó vổ nhẹ vào vai Thảo Anh
- Hai em ko sao chứ? - Wind chạy đến hỏi (t/g: anh này đào hoa ghê mới thấy người đẹp là chạy lại liền), 3 người kia cũng bước theo
- Mấy bọn đó mà làm gì được tụi em - Thảo Anh quay qua nháy mắt với nó
- Ừm vậy là anh yên tâm rồi, còn em? - Wind quay qua hỏi nó
- Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa- nó hét lên khi nhìn thấy Wind, Ryan,Wind,William
Rầm.
Cánh cửa lớn của quán bar đổ xuống,
- Ơ cái cửa nó....nó - Nó bất ngờ trước hành động của Thảo Anh.
- Thôi ko sao, ko sao đâu
Nói rồi Thảo Anh kéo tay nó đi vào. Mới bước vào hai đứa nó đã làm cho tất cả mọi người trong quán ngừng hoạt động mà nhìn nó và Thảo Anh. Thảo Anh mặc một chiếc áo lệch vai kết hợp với chiếc quần sort, mái tóc xoăn được móc lai một ít thành màu tím. Chân mang giày cao gót 5 phân, rất khác với Thảo Anh dịu dàng ngày thường.Còn nó thì sao? Khỏi nói rất đẹp và cá tính. Mái tóc dài đen được thắt bím kiểu thác nước, khuôn mặt được trang điểm nhẹ, đôi môi được tô một lớp son hồng. Nó diện một cái váý liền đỏ ngang đầu gối, hở vai, một đôi giày cao gót cao 4 phân cùng bô trang sức saphia. Lúc trang điểm cho nó xong, Thảo Anh mới nhận ra nó có một vẻ đẹp mà ít ai có được.
-Đẹp không? - Thảo Anh quay sang hỏi nó
- Uk rất đẹp nhưng ở đây ồn ào quá - Nó vừa nói vừa lấy tay bịt tai lại
- Hihi từ từ cậu cũng quen thôi, mình qua kia ngồi đi - Nói đoạn nhỏ kéo tay nó ngồi vào ghế ở phía tường.
Nhưng vừa mới ngồi xuống chưa lâu thì có một đám con trai kéo đến
- Nè hai em đi đâu mà đi có một mình vậy? Có cần tụi anh giúp em bớt cô đơn không? Tụi anh bảo đảm đi với tụi anh một đêm là em hết buồn liền hà ?- Một tên kéo đến ve vãn Thảo Anh nói
- Biến - Thảo Anh lên tiếng giọng mang một chút lạnh lùng
- Thôi mà ! em đưng có như vậy đi với tụi anh đi - Nói tên đó kéo tay Thảo Anh và nó
Bốp......bốp.....binh
Tên đó được chị Thảo Anh nhà ta tặng cho một cú vào bụng, văng một đoạn đập đầu vào cạnh bàn kế đó (t/g: chậc tội nghiệp ai kêu đụng vào chị Thảo Anh nhà ta) máu từ đầu tên đó tuôn ra, tên đó lồm cồm đứng dậy, chỉ thẳng vào mặt Thảo Anh và nó:
- Hai con ranh ! Rượu mời ko uống muốn uống rượu phạt sao? Tụi bây nhào vô bắt hai đứa nó cho tao. Hôm nay tao bắt hai đứa mày biết thế nào lễ độ
Tụi đàn em của tên đó từ phía sao nhào tới, Thảo Anh ko nói gì miệng khẽ vẽ lên nụ cười chết chốc, nó nhìn Thảo Anh mà khẽ run sợ ko biết đó có phải là Thảo Anh dịu dàng mà nó biết ko nữa. Thảo Anh quay lại:
- Bảo Ngọc cậu ngồi đây tí nha, tớ quay trở lại liền
- Thảo Anh ơi.....- Nhưng nó chưa kịp nói gì thì Thảo Anh đã bước đi hướng bọn đàn em của tên yêu râu xanh đó.
Lần lượt 6,7 thằng xông lên, rồi củng lần lượt ôm đất mẹ thân yêu. Thảo Anh thì chẳng hề bị xây xước gì, đặc biệt từ đầu đến cuối nhỏ chưa đụng đến đôi tay ngọc ngà của mình mà chỉ dùng chân đánh. Nở một nụ cười nửa miệng, nhỏ nói:
- Hừ một lũ sâu bọ
- Con kia mày giỏi lắm ! Tụi bây con đứng đó làm gì giết nó cho tao
Thế là trận đấu lại tiếp tục ngoài quán là vậy chứ bên trong căn phòng vip thì lại khác hoàn toàn: tiếng cười đùa khúc khích, tiếng ly rượu đụng nhau, mùi nước hoa cùng với mùi rượu đắt tiền hòa lẫn vào nhau, một ko gian thiên đường để tận hưởng cho đến khi một người chạy vào thì thầm to nhỏ với Grace
- Tôi biết rồi, cậu tìm cách giảng hòa hai bên đi tôi ra liền - Grace điềm đạm nói cố gắng ko để lộ rõ vẻ lo lắng ra bên ngoài
Đợi khi tên đó ra ngoài, Ryan vừa lắc lắc ly rượu vừa hỏi:
- Có việc gì vậy anh Grace?
- Ko có gì đâu chỉ là các bang phái ẩu đả với nhau thôi mà - Grace gượng cười nói
- Nều chỉ là ẩu đả bình thường sao nhin anh có vẻ lo lắng thế ? - Justin hỏi
- Ừm là vì việc này có liên quan đến đàn em của bang Hắc Long nên tôi có hơi lo một tí - Grace nói
- Bang Hắc Long sao? Thú vị đấy thôi ta ra xem kịch hay nek - Wind nói kéo ba thằng còn lại đi luôn
Ngoài này, những tên đàn em của hắn ngày càng thưa dần đứa thì bể đầu, không thì gảy tay gãy chân,.....(T/g: chị Anh ơi chị ác quá con người ta mất 9 tháng 10 ngày sinh ra mà chị làm như thế thì con gì là công sức của người ta ; Thảo Anh: kệ tụi nó; T/g: bótay.co.vn). Những tên còn lại cũng định xông vô thì....
- Đủ rồi đấy, dừng lại - Grace lên tiếng giảng hòa
- Này mày là tên nào mà cản tụi tao muốn chết à - Một tên trong đám ko biết sống chết lên tiếng
- Mày vừa nói gì ? - Ryan vừa nói vừa bước tới bẻ tay hắn
- Á..... tụi bây còn....còn đứng đấy vô đập nó cho tao- Tên đó nói (t/g: bị bẻ tay mà còn lớn miệng)
- Thôi thôi, đừng đánh nhau mà có gì từ từ nói - Grace lên tiếng can ngăn nêu như bọn Ryan mà đánh nhau ở đây chắc cái bar này sập quá
- Tụi mày đúng là ko biết sống chết nhìn đây là gì? - Nói rồi Justin rút trong tui ra cái thẻ đen lồng đỏ rực, ẩn hiện hình một con quỷ mang đôi cánh đỏ.
- Là bang The Deaf of Evil? Người có thẻ này lẽ nào là.....- tên đó nói khuôn mặt từ hồng hào chuyển sang trắng bệt - Xin anh tha cho tụi em.....em xin anh
- Tụi mày còn ko biết điều sao? Mau cút khỏi mắt tao nếu tao thấy mày thêm một lần nào nữa thì tao sẽ cho mày biết bang The deaf of evil ko phải chỉ có hư danh- Ryan nở một nụ cười chết chóc nói
Thấy đại ca của mình rất sợ chứng tỏ người trước mặt mình ko tầm thường, chúng mau chóng đem quân về rút khỏi quán bar.
- Thảo Anh cậu có sao không? - Nó quan tâm chạy lại hỏi Thảo Anh thực ra thì nó rất lo cho nhỏ khi thấy nhỏ đánh nhau, thấy bọn chúng kéo đi nhanh nó thở phào nhẹ nhõm.
- Ko sao - Thảo Anh cười tươi nhìn nó
- Haiz cậu thật là hết nói nổi cậu rồi - Nó vổ nhẹ vào vai Thảo Anh
- Hai em ko sao chứ? - Wind chạy đến hỏi (t/g: anh này đào hoa ghê mới thấy người đẹp là chạy lại liền), 3 người kia cũng bước theo
- Mấy bọn đó mà làm gì được tụi em - Thảo Anh quay qua nháy mắt với nó
- Ừm vậy là anh yên tâm rồi, còn em? - Wind quay qua hỏi nó
- Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa- nó hét lên khi nhìn thấy Wind, Ryan,Wind,William