Chapter 2 : 3 lý do
Quán thì có mỗi nhỏ là con gái , tôi lúc bấy giờ thì cũng mám gái nên giả vờ lảng ra đằng trước lau bàn lau ghế
, thằng nhóc kia cũng mới vào nên có vẻ nhanh nhảu làm theo lời chủ , thế là khu này còn tôi với nhỏ. Khoảng 1 tuần sau khi khai trương quán thì quán cũng bắt đầu vắng dần , khách thưa nên có cơ hội để tiếp cận với nhỏ , 2 đứa bắt đầu giao lưu số đt và trao đổi thông tin cơ bản
. Nhỏ tên Tr , quê ở Đồng Nai , nhà ở quận Tân Phú , sinh viên trường CN4 nghành công nghệ thực phẩm , đang đi bụi vì gia đình bắt đi Hàn Quốc , nhỏ đi làm chung với thằng bạn học , xưng nhau là sư huynh , sư muội , nhân viên cả quán ai cũng nghĩ là 2 đứa này yêu nhau , mặc áo khoác cặp , đi đưa về đón , ngồi sau thì nhỏ ôm eo . Sau 1 thời gian tâm sự thì 2 đứa bắt đầu thân hơn , tâm sự nhiều hơn , và biết được rằng thằng này luôn đối xử tốt với nhỏ nên gọi nó là sư huynh.
Tuy quán mới mở , nhân viên ít nói chuyện với nhau , nhưng có 1 vài thằng nó mám bia hơn mám gái , vậy là tụi nó lên kế hoạch tổ chức nhậu đêm sau khi hết giờ làm việc , tôi không có dịp và cũng không thích bia bọt cho lắm , về sớm ngủ sớm mai còn đi học . Các cuộc ăn chơi truỵ lạc diễn ra với tần suất ngày càng nhiều , tuẩn 3 buổi , tôi luôn tự hỏi là cái bọn này bưng bê cà phê đc bao nhiêu đâu mà sao nhậu khiếp thế . Một hôm khó ngủ , tôi nhắn tin cho nhỏ .
- Tôi : “ Chị Tr về chưa vậy “.
- Tr : “ chưa nhox “
- Tôi : “ cái gì ?? , giờ này gần 2h sáng rồi sao không về ngủ đi “ ( đến đây thì tôi suy nghĩ lại thì thấy nhỏ này chắc dạng ăn chơi rồi , đi bụi , làm quán cà phê , nhậu , đi đêm )
- Tr : “ oh , chị ngồi chơi thôi , chứ không có ăn uống , với lại sư huynh chở đi thì sư huynh chở về “.
Các tin nhắn gửi cho nhau ngày càng nhiều , ngoài lúc đi làm ra thì 2 đứa nhắn cho nhau suốt , tiền lương tôi nhận được hầu hết là mua card mobi , trung bình 2 ngày hết 50k
. Một hôm nhỏ xin nghỉ để đi công chuyện , một mình tôi một khu , vừa ghi order , vừa bưng bê dọn dẹp , ngồi không một chỗ tôi suy nghĩ về nhỏ , tôi nhớ nhỏ . Hôm sau gặp nhỏ , hỏi thăm thì mới biết nhỏ đã về nhà , và xin được ra ở riêng , và kiên quyết không qua HQ . Tối đó mấy thằng ôn thần lại mở cuộc ăn chơi truỵ lạc , tôi lại lủi thủi đi về một mình , trời vẫn mưa lâm râm , Sài Gòn vào mùa mưa thật dễ chịu , dễ chịu với tôi , vì tôi thích mưa , nó thổi bay đi bầu không khí ngột ngạt xung quanh tôi
, lấy gói thuốc to ra móc cái hộp quẹt nhỏ mồi điếu thuốc , vừa lê từng bước chân mỏi nhừ vì đứng cả ngày vừa rít từng hơi thuốc cho ấm lại , từ đằng sau có một chiếc xe vụt vội qua mặt, là nhỏ và sư huynh , ngó nhỏ ôm sư huynh trên xe , tôi cảm thấy khó chịu . Về đến nhà , tôi nhắn cho nhỏ :
- Tôi : “ chị Tr , em có chuyện muốn nói “ .
- Nhỏ : “ chuyện gì vậy nhox , nói chị nghe nè “ .
- Tôi : “ mai em nghỉ làm “
- Nhỏ : “ sao nghỉ ? “
- Tôi : “ Em thích chị mất rồi , em biết nói ra cũng không được gì , em biết chị không có tc gì với em cả nhưng em thà nói ra còn hơn để trong lòng khó chịu lắm “ .
- Nhỏ : “ từ khi nào “
- Tôi : “ hôm chị nghỉ làm về nhà , e thấy nhớ , hôm nay thấy chị ngồi sau ôm sư huynh , em thấy khó chịu “ .
- Nhỏ : “ thằng nhóc ngốc dễ sợ , vài ngày nữa là quen ấy mà “ .
- Tôi : “ Mai em nghỉ làm “.
Tôi cảm thấy hụt hẫng , tôi lại ước giá như tôi chưa nói ra , cứ để trong lòng , có lẽ tôi đã quá vội vàng , cảm giác thật kinh khủng , tôi chưa bao giờ có cảm giác như vậy , chưa tỏ tình tạch lần nào cả , tôi không muốn suy nghĩ nữa , cầm điện thoại , bật album nhạc có sẵn trong máy , tôi thiếp đi lúc nào không hay.
…..
Sáng ngủ dậy , mở điện thoại kiểm tra thì thấy nhỏ nhắn tin cho tôi khá nhiều , đại khái với 3 lý do mà nhỏ không thể quen tôi.
1/ Em nhỏ hơn chị ( 3 tuổi )
2/ Hai đứa khác tôn giáo ( nhỏ bên Phật , tôi bên Đạo Thiên Chúa )
3/ Làm chung chỗ.
Quán thì có mỗi nhỏ là con gái , tôi lúc bấy giờ thì cũng mám gái nên giả vờ lảng ra đằng trước lau bàn lau ghế
Tuy quán mới mở , nhân viên ít nói chuyện với nhau , nhưng có 1 vài thằng nó mám bia hơn mám gái , vậy là tụi nó lên kế hoạch tổ chức nhậu đêm sau khi hết giờ làm việc , tôi không có dịp và cũng không thích bia bọt cho lắm , về sớm ngủ sớm mai còn đi học . Các cuộc ăn chơi truỵ lạc diễn ra với tần suất ngày càng nhiều , tuẩn 3 buổi , tôi luôn tự hỏi là cái bọn này bưng bê cà phê đc bao nhiêu đâu mà sao nhậu khiếp thế . Một hôm khó ngủ , tôi nhắn tin cho nhỏ .
- Tôi : “ Chị Tr về chưa vậy “.
- Tr : “ chưa nhox “
- Tôi : “ cái gì ?? , giờ này gần 2h sáng rồi sao không về ngủ đi “ ( đến đây thì tôi suy nghĩ lại thì thấy nhỏ này chắc dạng ăn chơi rồi , đi bụi , làm quán cà phê , nhậu , đi đêm )
- Tr : “ oh , chị ngồi chơi thôi , chứ không có ăn uống , với lại sư huynh chở đi thì sư huynh chở về “.
Các tin nhắn gửi cho nhau ngày càng nhiều , ngoài lúc đi làm ra thì 2 đứa nhắn cho nhau suốt , tiền lương tôi nhận được hầu hết là mua card mobi , trung bình 2 ngày hết 50k
- Tôi : “ chị Tr , em có chuyện muốn nói “ .
- Nhỏ : “ chuyện gì vậy nhox , nói chị nghe nè “ .
- Tôi : “ mai em nghỉ làm “
- Nhỏ : “ sao nghỉ ? “
- Tôi : “ Em thích chị mất rồi , em biết nói ra cũng không được gì , em biết chị không có tc gì với em cả nhưng em thà nói ra còn hơn để trong lòng khó chịu lắm “ .
- Nhỏ : “ từ khi nào “
- Tôi : “ hôm chị nghỉ làm về nhà , e thấy nhớ , hôm nay thấy chị ngồi sau ôm sư huynh , em thấy khó chịu “ .
- Nhỏ : “ thằng nhóc ngốc dễ sợ , vài ngày nữa là quen ấy mà “ .
- Tôi : “ Mai em nghỉ làm “.
Tôi cảm thấy hụt hẫng , tôi lại ước giá như tôi chưa nói ra , cứ để trong lòng , có lẽ tôi đã quá vội vàng , cảm giác thật kinh khủng , tôi chưa bao giờ có cảm giác như vậy , chưa tỏ tình tạch lần nào cả , tôi không muốn suy nghĩ nữa , cầm điện thoại , bật album nhạc có sẵn trong máy , tôi thiếp đi lúc nào không hay.
…..
Sáng ngủ dậy , mở điện thoại kiểm tra thì thấy nhỏ nhắn tin cho tôi khá nhiều , đại khái với 3 lý do mà nhỏ không thể quen tôi.
1/ Em nhỏ hơn chị ( 3 tuổi )
2/ Hai đứa khác tôn giáo ( nhỏ bên Phật , tôi bên Đạo Thiên Chúa )
3/ Làm chung chỗ.