Mod nhà sắc
Tác Giả
-
Chương 49
Tiêu Hạo cười cười bộ dáng không quan trọng.
“Biết thì sao?sự thật vốn là vậy mà?”
Tô Tích Trúc cũng bội phục thằng này độ dày da mặt, suy nghĩ một chút mới nói.
“Hừ, bà đây có lòng tốt nhắc nhở mày.Nếu không như vậy đi, bà thu mày làm cái người hầu, bà bảo kê mày không bị Chung Diệu Tài cho đem đi luyện thành quỷ thi.Mày chỉ cần đưa bà khối mẫu khoáng là được.”
Tiêu Hạo nghe vậy mặt không đổi sắc mắng một câu “đồ bệnh thần kinh.” rồi cùng ba nữ lên xe lách qua nàng xe mà lái đi xa.
Tô Tích Trúc quả thật giận không chỗ phát tiết, hôm nay tưởng đâu may mắn thuận lợi chiếm được mẫu khoáng đâu.Không ngờ cái tên này khó chơi hơn tưởng tượng, mềm không được mà cứng cũng không xong, tức chết bà, tức chết bà.Tô Tích Trúc trong lòng mắng to Tiêu Hạo cái yếu gà cậy non lên mặt zzz.Vì khối mẫu khoáng, Tô Tích Trúc lái xe đuổi theo Tiêu Hạo mà nhất định phải vòi bằng được khối mẫu khoáng đó mới thôi.
Thiên Huyền đại lục, Tịnh gia.
Vì thời gian pháp tắc do thiên đạo định ra ở Địa Cầu cùng nơi này rất khác biệt, 1 ngày ở Địa Cầu bằng 10 ngày ở đây.
Trong khu vực linh điền trồng linh dược, Tịnh Tố Huân tức giận dùng linh lực cách không ném đá nảy trên mặt hồ tức giận mắng.
“Thối lưu manh, xú lưu manh, quả thật là tức chết bà mà.Đừng để bà biết mày là ai, nếu không thì bà băm mày thành trăm mảnh cho cá ăn.”
Tay còn sờ sờ lấy bờ môi của mình, nhớ đến cái kia khuôn mặt vô lại, Tịnh Tố Huân càng nghĩ càng tức mà dùng vũ kỹ phát tiết xuống hồ.
Nghe thấy động tĩnh, đám người hầu Tịnh gia cũng chạy đến xem là tình huống gì.Khi cả đám nhìn thấy cảnh tượng trước mặt cho trợn tròn mắt:tiểu thư như cái bà điên mà thi triển vũ kỹ đập xuống hồ nước.
Đang ở đám người hầu lúng túng không biết làm sao.Một cái thiếu niên dáng vẻ có chút gầy yếu tiến đến hỏi.
“Chuyện gì xảy ra?Huân nhi đây là làm sao?”
Đám người hầu thuật lại tình huống cho thiếu niên gầy yếu nghe.Sau khi nghe xong, thiếu niên phất tay bảo đám người rời đi không việc gì.
Tịnh Tố Huân nhìn lên cuồn cuộn từng cột sóng do mình đánh ra, trong lòng phát tiết cũng được một ít, khẽ thở một ngụm trọc khí, đang lúc chuẩn bị rời đi, Tịnh Tố Huân nhìn thấy thiếu niên gầy yếu hướng mình mà đến vội vàng chạy đến lo lắng.
“Anh hai, sao anh lại ra đây?của anh bệnh không thật tốt dưỡng lại chạy loạn làm gì đâu.”
Tịnh Vô Ngân cười cười giả vờ tức giận điểm nàng cái trán.
“Còn không phải vì em cái cô em gái này sao?nói cho anh hai nghe, là ai to gan lớn mật dám chọc giận Tịnh gia chúng ta công chúa nhỏ đây?”
Tịnh Tố Huân bĩu môi một cái tức giận mắng.
“Cũng là cái kia lưu manh, hắn, hắn bắt nạt em.”
“Là ai?mấy nhà kia thiên kiêu hay là đệ tử chân truyền muốn theo đuổi em đâu?”
Tịnh Vô Ngân có chút không xác định hỏi.
Tịnh Tố Huân lắc đầu.
“Không. Hắn là đồ lưu manh, đồ đáng ghét nhất ở Thiên Huyền đại lục này.”
Tịnh Vô Ngân càng nghe càng mơ hồ.
“Hắn là ai?em nói rõ xem anh có biết không?”
Tịnh Tố Huân cười cười không trả lời Tịnh Vô Ngân mà hỏi hắn cái vấn đề.
“Anh hai, anh đã từng gặp qua người nào ở Luyện Khí kỳ mà lĩnh ngộ được kiếm ý chưa?”
Tịnh Vô Ngân nghe vậy mà hung hăng lắc đầu như trống bỏi.
“Không có khả năng. Luyện Khí kỳ còn không có khai mở linh giác, vì vậy mà không có chuyện lĩnh ngộ được kiếm ý.Điều kiện lĩnh ngộ ý cảnh là phải ở Trúc Cơ kỳ trở về sau cảnh giới mới có thể thực hiện. Dù có là yêu nghiệt đi chăng nữa cũng không thể nào lĩnh ngộ được. Cho dù có quán thâu truyền thừa ý cảnh từ cường giả cũng không thể được, nó sẽ chỉ hình thành trong thức hải một loại hạt giống ý cảnh. Đợi khi đột phá Trúc Cơ trở lên mới có thể làm hạt giống đó nảy mầm mới có thể tiếp thu truyền thừa từ từ.”
Hơi dừng lại một chút, Tịnh Vô Ngân nói tiếp.
“Tu luyện là quá trình lội ngược dòng nước, nghịch thiên mà đi, đó là hành vi đoạt thiên địa tạo hóa để trở nên càng cường đại.Cho nên, tu luyện là cả một con đường dài rất dài, không phải một sớm một chiều có thể vấn đỉnh.Như vậy rất dễ để căn cơ bất ổn mà con đường tu hành sao này gặp bất lợi.”
Tịnh Tố Huân gật đầu, ánh mắt có chút thương tâm nhìn Tịnh Vô Ngân.
“Quả thật không cách nào chữa trị linh căn của anh sao anh hai?”
Tịnh Vô Ngân khẽ cười cười lắc đầu.
“Không có gì, anh hiện tại không phải sống rất tốt sao?dù nhiều lúc cũng ăn thống khổ dằn vặt nhưng bấy nhiêu đó không đáng nhắc tới.”
Tịnh Tố Huân nghe vậy có chút thất vọng, trong lòng muốn tìm kiếm phương pháp chữa trị linh căn cho anh hai.
“Là cái người không theo lẽ thường để cân nhắc sao?bà đây cũng thật hiếu kì về ngươi nha đồ lưu manh háo sắc.Lần sau gặp lại nhất định phải tra hỏi bí mật trên người mày kakaka.”
Tịnh Vô Ngân cũng thất thần đứng một bên suy nghĩ về câu hỏi của em gái lúc nãy, chân mày hơi nhíu lại lâm vào trầm tư sâu.
Vào đến bãi đổ xe khu biệt thự, Tiêu Hạo nhóm 4 người vừa xuống xe đã thấy một chiếc Lamborghini chạy vào đậu bên cạnh.
Khi nhìn thấy Tô Tích Trúc xuống xe một bộ dai như đỉa đói, Tiêu Hạo có chút bất đắc dĩ.
“Tôi nói chứ bà điên.Lời nói thật có vẻ hơi mất lòng nhưng sự thật Hạo ca chỉ là truyền thuyết, đừng nên mê luyến anh quá rồi không thoát ra kịp à.”
Tô Tích Trúc nghe vậy bĩu môi một cái hừ lạnh.
“Đúng là đồ tự luyến cuồng, hừ hừ, bà cô chỉ vừa ý của mày khối mẫu khoáng.Nhanh đưa ra đây đi, bà cũng sẽ không theo mày nữa.”
Tiêu Hạo trong lòng có chút nghi ngờ:tu vi đủ nghiền nát mình thành cặn mà sao lại không ra tay cướp thẳng mẹ nó đi, còn làm cái trò đeo bám đòi đồ là thế méo nào?
Cũng lười nhác quản cái này bà điên.Chắc là mụ điên này kiêng kị cái gì mới không dám ra tay cướp đoạt, Tiêu Hạo cũng mang ba nữ đi vào biệt thự.Ở cửa vừa mở ra, Tô Tích Trúc còn mặc cái quần ngắn cùng áo tập vọt vào trong mà không thèm xin phép Tiêu Hạo nhóm người cái gì.
Khương Du Du thấy vậy tức giận mắng.
“Cái đồ gái không đứng đắn, nhà người ta không chào đón mà cũng mặt dày xông vào.Nếu em khôi phục tu vi mà không trù hồn luyện phách con nhỏ này thì không cam tâm.”
Hai nữ còn lại đứng một bên không nói gì, Tiêu Hạo khoát tay nói ra.
“Cứ mặc kệ cô ta, miễn sao đừng đụng chạm đến giới hạn của anh là được.Cho cô ta ở lại cũng không phải không thể.Nhưng mà chỉ sợ mụ điên này ở lại không đến một đêm là chạy ngay hắc hắc.”
Ba nữ thấy Tiêu Hạo cười gian, có chút không hiểu.Đến khi Tiêu Hạo dùng tay chỉ đũng quần, ba nữ sắc mặt đỏ lên mắng “đồ biến thái.” mà vọt nhanh lên lầu đi tắm. Phòng tắm phòng khách bị con mụ điên kia chiếm mất rồi, ba nữ đành bất đắc dĩ mà dùng ba phòng tắm còn lại ở lầu trên.
Tiêu Hạo thấy cả nhóm ai cũng đi tắm hết rồi, trong lòng có chút ngứa ngáy khó nhịn:hắc hắc, tắm xong lại chăn lớn cùng ngủ thôi.
Nhìn đồng hồ đã 6 giờ tối có hơn, Tiêu Hạo gọi điện cho gia đình.
“Alo mẹ à? mọi người chờ ở nhà nha, con lái xe đến đón.”
“Hì hì, tóm lại là bí mật.Đến nơi thì cả nhà sẽ biết thôi mà.Vậy nha, con cúp máy đây.”
Ở lúc Tiêu Hạo chuẩn bị rời đi, trong phòng tắm vang lên thanh âm của Tô Tích Trúc.
“Thằng nhóc, lấy cho chị cái khăn tắm nào.”
Tiêu Hạo quả thật giận muốn điên quát lên.
“Cô cái đồ điên này, tu đạo giả đi tắm còn phải dùng khăn sao?tự đi mà lấy.Tôi đi có việc, không rảnh hầu mụ điên như cô.”
Trong nhà tắm, Tô Tích Trúc tức giận mà ngực phập phồng liên tục hét lên phản bác.
“Bà đây là thích làm thế đấy.Làm sao?có ý kiến với bà sao?đúng là cái đồ con trai ích kỷ, bà đây tự mình đi lấy.”
Tiếng nói vừa dứt, thân thể trần truồng còn hơi ướt Tô Tích Trúc cũng bước ra khỏi.Cặp ngực ngạo nhân kèm theo hai khỏa anh đào hồng hồng căng cứng lên như bình sữa di động mời chào khách hàng nếm thử, phía dười vùng thảo nguyên cũng còn chút ướt nhẹ làm nó trở nên càng thần bí.
Tiêu Hạo nhìn thấy cảnh này máu mũi chảy ra một mớ, ánh mắt nhìn chằm chằm lấy Tô Tích Trúc.
“Thân thể của bà đây đẹp mắt không?”
Tô Tích Trúc còn cố ý ưỡn ngực lên một cái làm Tiêu Hạo cậu nhỏ cũng bắt đầu phản ứng lên mà vô ý thức trả lời.
“Quá đẹp mắt, quả thật là tuyệt thế vưu vật.”
“Thân thể cũng đã nhìn hết, mày nên chịu trách nhiệm với bà nha.”
Tô Tích Trúc lộ ra nụ cười đạt được mục đích đắc ý nói.
“What?”
Tiêu Hạo bây giờ còn không hiểu mình bị dẫn nhảy vào hố thì cũng quá ngu rồi.Sắc mặt có chút khó coi nhìn Tô Tích Trúc.
“Cô quả thật là cái bà điên không giới hạn mà.Ngay cả việc này cũng dám làm.”
“Haha, vì đạt được mục đích, cái này có là gì.Thân thể cũng chỉ là cái túi da mà thôi, cần gì phải quan trọng mấy cái trinh tiết chi cho nó mệt.Nếu mày muốn chơi bà thì cứ tiến lên đây mà chơi, nhưng mà sau đó phải đưa bà khối mẫu khoáng là được.”
Tiêu Hạo hôm nay mới chính thức bái phỏng cao nhân mặt dày vô sỉ còn hơn cả mình.Quả thật là núi này cao còn có núi khác cao hơn à.Khẽ lắc đầu, Tiêu Hạo từ trong trữ vật không gian ném ra một cái khăn tắm dài cho Tô Tích Trúc.
“Quấn tạm đi thôi, đợi ba cô bà xã của ông đây tắm xong thì cho cô mượn đồ mặc.”
Để lại cho nàng câu nói, Tiêu Hạo xoay người rời đi.
Tô Tích Trúc thấy kế hoạch B thất bại, sắc mặt có chút khó coi, trên mặt không hiểu cũng xuất hiện vệt triều hồng.
“Đồ lưu manh, đồ khốn nạn.Nhìn hết cơ thể của bà mà dám không chịu trách nhiệm.Chờ đó cho bà hừ hừ.”
Quấn lấy khăn tắm lên người, Tô Tích Trúc buồn bực nằm trên ghế sofa phòng khách mà mở ti vi xem.
Tiêu Hạo lái chiếc xế xịn của mình về nhà.Khi Tiêu phụ Tiêu mẫu cùng em gái thấy Tiêu Hạo lái cái xe sang trọng đến đón cả nhà, thần sắc đều kinh ngạc nhìn Tiêu Hạo.
“Tiểu Hạo, xe này ở đâu ra?là con thuê đến sao?”
“Mày cái thằng trời đánh, học không lo học mà đi lêu lổng bên ngoài học đòi thuê xe tán gái.Chắc là vay tiền để thuê xe này chứ gì, đúng là thằng bất trị mà.”
Tiêu Hạo cười khổ nhìn hai người cùng em gái nói.
“Xe này là con mua, để con chở mọi người đến nhà mới rồi sẽ nói hết mọi chuyện cho cả nhà biết luôn.”
Ba người cũng áp chế trong lòng tức giận cùng tò mò, lên xe mà theo Tiêu Hạo khởi động lái đi mà rời khỏi.
Khi đến khu biệt thự bãi đổ xe, cả nhà ba người đều nhìn cho trợn mắt hốc mồm. Khi Tiêu Hạo dắt ba người đi vào biệt thự thời điểm, cả nhà đều chết lặng không nói nên lời.
Tô Tích Trúc cũng đã thay một bộ váy màu đỏ hồng phấn mặc vào người, nhìn vào quả thật tựa như mấy nữ minh tinh thậm chí còn hơn hẳn.
Nàng đang cùng nhóm 3 nữ cầm điện thoại chơi game đâu, nhóm 4 người vậy mà cười nói như chị em thân thiết làm Tiêu Hạo một trận khó chịu ngoắc tay.
“Mấy em, đến đây chào cha mẹ chồng cùng em gái anh nào.”
Khi Diêu Ái Phương, Tiêu Chính Hào cùng Tiêu Ly nhìn thấy trong biệt thự có 4 cái nữ nhân đang ôm điện thoại chơi game cùng nhau cười nói, ba người ánh mắt chấn kinh nhìn Tiêu Hạo.
Tiêu Ly ánh mắt sùng bái nhìn mình anh hai.
“Oa, anh hai quả thật trâu phát nổ, một lần nuôi tận 4 cái con dâu cho cha mẹ.Phen này em sắp được làm dì rồi sao, ngại quá, ngại quá.”
Diêu Ái Phương sắc mặt âm trầm nhìn Tiêu Hạo.
“Con giải thích cho mẹ thế nào về chuyện này?”
Tiêu Chính Hào thấy vợ mình sắc mặt không đúng vội vàng giải vây giúp con trai.
“Bà nó à, cái này là chuyện của tiểu Hạo.Con nó cũng lớn rồi, cái này là do nó có bản sự mà làm,...”
Diêu Ái Phương tức giận xách Tiêu Chính Hào lỗ tai.
“Ông im miệng cho tôi, chuyện này không cần ông xía vào.”
Tiêu Hạo lúc này cũng lộ nụ cười khổ.Biết một ngày này sẽ đến nhưng không ngờ nhanh như vậy, Tiêu Hạo nói với thần sắc khẩn trương mấy nữ.
“Mấy em giải thích cho mẹ giúp anh với, anh không biết giải thích thế nào cho mẹ hiểu nữa.”
Mấy người trong biệt thự cùng ngồi thành một cái tụ hội trên ghế sofa.Tiêu Hạo sắc mặt căng thẳng như sắp chờ lấy quan tòa thẩm phán.
“Biết thì sao?sự thật vốn là vậy mà?”
Tô Tích Trúc cũng bội phục thằng này độ dày da mặt, suy nghĩ một chút mới nói.
“Hừ, bà đây có lòng tốt nhắc nhở mày.Nếu không như vậy đi, bà thu mày làm cái người hầu, bà bảo kê mày không bị Chung Diệu Tài cho đem đi luyện thành quỷ thi.Mày chỉ cần đưa bà khối mẫu khoáng là được.”
Tiêu Hạo nghe vậy mặt không đổi sắc mắng một câu “đồ bệnh thần kinh.” rồi cùng ba nữ lên xe lách qua nàng xe mà lái đi xa.
Tô Tích Trúc quả thật giận không chỗ phát tiết, hôm nay tưởng đâu may mắn thuận lợi chiếm được mẫu khoáng đâu.Không ngờ cái tên này khó chơi hơn tưởng tượng, mềm không được mà cứng cũng không xong, tức chết bà, tức chết bà.Tô Tích Trúc trong lòng mắng to Tiêu Hạo cái yếu gà cậy non lên mặt zzz.Vì khối mẫu khoáng, Tô Tích Trúc lái xe đuổi theo Tiêu Hạo mà nhất định phải vòi bằng được khối mẫu khoáng đó mới thôi.
Thiên Huyền đại lục, Tịnh gia.
Vì thời gian pháp tắc do thiên đạo định ra ở Địa Cầu cùng nơi này rất khác biệt, 1 ngày ở Địa Cầu bằng 10 ngày ở đây.
Trong khu vực linh điền trồng linh dược, Tịnh Tố Huân tức giận dùng linh lực cách không ném đá nảy trên mặt hồ tức giận mắng.
“Thối lưu manh, xú lưu manh, quả thật là tức chết bà mà.Đừng để bà biết mày là ai, nếu không thì bà băm mày thành trăm mảnh cho cá ăn.”
Tay còn sờ sờ lấy bờ môi của mình, nhớ đến cái kia khuôn mặt vô lại, Tịnh Tố Huân càng nghĩ càng tức mà dùng vũ kỹ phát tiết xuống hồ.
Nghe thấy động tĩnh, đám người hầu Tịnh gia cũng chạy đến xem là tình huống gì.Khi cả đám nhìn thấy cảnh tượng trước mặt cho trợn tròn mắt:tiểu thư như cái bà điên mà thi triển vũ kỹ đập xuống hồ nước.
Đang ở đám người hầu lúng túng không biết làm sao.Một cái thiếu niên dáng vẻ có chút gầy yếu tiến đến hỏi.
“Chuyện gì xảy ra?Huân nhi đây là làm sao?”
Đám người hầu thuật lại tình huống cho thiếu niên gầy yếu nghe.Sau khi nghe xong, thiếu niên phất tay bảo đám người rời đi không việc gì.
Tịnh Tố Huân nhìn lên cuồn cuộn từng cột sóng do mình đánh ra, trong lòng phát tiết cũng được một ít, khẽ thở một ngụm trọc khí, đang lúc chuẩn bị rời đi, Tịnh Tố Huân nhìn thấy thiếu niên gầy yếu hướng mình mà đến vội vàng chạy đến lo lắng.
“Anh hai, sao anh lại ra đây?của anh bệnh không thật tốt dưỡng lại chạy loạn làm gì đâu.”
Tịnh Vô Ngân cười cười giả vờ tức giận điểm nàng cái trán.
“Còn không phải vì em cái cô em gái này sao?nói cho anh hai nghe, là ai to gan lớn mật dám chọc giận Tịnh gia chúng ta công chúa nhỏ đây?”
Tịnh Tố Huân bĩu môi một cái tức giận mắng.
“Cũng là cái kia lưu manh, hắn, hắn bắt nạt em.”
“Là ai?mấy nhà kia thiên kiêu hay là đệ tử chân truyền muốn theo đuổi em đâu?”
Tịnh Vô Ngân có chút không xác định hỏi.
Tịnh Tố Huân lắc đầu.
“Không. Hắn là đồ lưu manh, đồ đáng ghét nhất ở Thiên Huyền đại lục này.”
Tịnh Vô Ngân càng nghe càng mơ hồ.
“Hắn là ai?em nói rõ xem anh có biết không?”
Tịnh Tố Huân cười cười không trả lời Tịnh Vô Ngân mà hỏi hắn cái vấn đề.
“Anh hai, anh đã từng gặp qua người nào ở Luyện Khí kỳ mà lĩnh ngộ được kiếm ý chưa?”
Tịnh Vô Ngân nghe vậy mà hung hăng lắc đầu như trống bỏi.
“Không có khả năng. Luyện Khí kỳ còn không có khai mở linh giác, vì vậy mà không có chuyện lĩnh ngộ được kiếm ý.Điều kiện lĩnh ngộ ý cảnh là phải ở Trúc Cơ kỳ trở về sau cảnh giới mới có thể thực hiện. Dù có là yêu nghiệt đi chăng nữa cũng không thể nào lĩnh ngộ được. Cho dù có quán thâu truyền thừa ý cảnh từ cường giả cũng không thể được, nó sẽ chỉ hình thành trong thức hải một loại hạt giống ý cảnh. Đợi khi đột phá Trúc Cơ trở lên mới có thể làm hạt giống đó nảy mầm mới có thể tiếp thu truyền thừa từ từ.”
Hơi dừng lại một chút, Tịnh Vô Ngân nói tiếp.
“Tu luyện là quá trình lội ngược dòng nước, nghịch thiên mà đi, đó là hành vi đoạt thiên địa tạo hóa để trở nên càng cường đại.Cho nên, tu luyện là cả một con đường dài rất dài, không phải một sớm một chiều có thể vấn đỉnh.Như vậy rất dễ để căn cơ bất ổn mà con đường tu hành sao này gặp bất lợi.”
Tịnh Tố Huân gật đầu, ánh mắt có chút thương tâm nhìn Tịnh Vô Ngân.
“Quả thật không cách nào chữa trị linh căn của anh sao anh hai?”
Tịnh Vô Ngân khẽ cười cười lắc đầu.
“Không có gì, anh hiện tại không phải sống rất tốt sao?dù nhiều lúc cũng ăn thống khổ dằn vặt nhưng bấy nhiêu đó không đáng nhắc tới.”
Tịnh Tố Huân nghe vậy có chút thất vọng, trong lòng muốn tìm kiếm phương pháp chữa trị linh căn cho anh hai.
“Là cái người không theo lẽ thường để cân nhắc sao?bà đây cũng thật hiếu kì về ngươi nha đồ lưu manh háo sắc.Lần sau gặp lại nhất định phải tra hỏi bí mật trên người mày kakaka.”
Tịnh Vô Ngân cũng thất thần đứng một bên suy nghĩ về câu hỏi của em gái lúc nãy, chân mày hơi nhíu lại lâm vào trầm tư sâu.
Vào đến bãi đổ xe khu biệt thự, Tiêu Hạo nhóm 4 người vừa xuống xe đã thấy một chiếc Lamborghini chạy vào đậu bên cạnh.
Khi nhìn thấy Tô Tích Trúc xuống xe một bộ dai như đỉa đói, Tiêu Hạo có chút bất đắc dĩ.
“Tôi nói chứ bà điên.Lời nói thật có vẻ hơi mất lòng nhưng sự thật Hạo ca chỉ là truyền thuyết, đừng nên mê luyến anh quá rồi không thoát ra kịp à.”
Tô Tích Trúc nghe vậy bĩu môi một cái hừ lạnh.
“Đúng là đồ tự luyến cuồng, hừ hừ, bà cô chỉ vừa ý của mày khối mẫu khoáng.Nhanh đưa ra đây đi, bà cũng sẽ không theo mày nữa.”
Tiêu Hạo trong lòng có chút nghi ngờ:tu vi đủ nghiền nát mình thành cặn mà sao lại không ra tay cướp thẳng mẹ nó đi, còn làm cái trò đeo bám đòi đồ là thế méo nào?
Cũng lười nhác quản cái này bà điên.Chắc là mụ điên này kiêng kị cái gì mới không dám ra tay cướp đoạt, Tiêu Hạo cũng mang ba nữ đi vào biệt thự.Ở cửa vừa mở ra, Tô Tích Trúc còn mặc cái quần ngắn cùng áo tập vọt vào trong mà không thèm xin phép Tiêu Hạo nhóm người cái gì.
Khương Du Du thấy vậy tức giận mắng.
“Cái đồ gái không đứng đắn, nhà người ta không chào đón mà cũng mặt dày xông vào.Nếu em khôi phục tu vi mà không trù hồn luyện phách con nhỏ này thì không cam tâm.”
Hai nữ còn lại đứng một bên không nói gì, Tiêu Hạo khoát tay nói ra.
“Cứ mặc kệ cô ta, miễn sao đừng đụng chạm đến giới hạn của anh là được.Cho cô ta ở lại cũng không phải không thể.Nhưng mà chỉ sợ mụ điên này ở lại không đến một đêm là chạy ngay hắc hắc.”
Ba nữ thấy Tiêu Hạo cười gian, có chút không hiểu.Đến khi Tiêu Hạo dùng tay chỉ đũng quần, ba nữ sắc mặt đỏ lên mắng “đồ biến thái.” mà vọt nhanh lên lầu đi tắm. Phòng tắm phòng khách bị con mụ điên kia chiếm mất rồi, ba nữ đành bất đắc dĩ mà dùng ba phòng tắm còn lại ở lầu trên.
Tiêu Hạo thấy cả nhóm ai cũng đi tắm hết rồi, trong lòng có chút ngứa ngáy khó nhịn:hắc hắc, tắm xong lại chăn lớn cùng ngủ thôi.
Nhìn đồng hồ đã 6 giờ tối có hơn, Tiêu Hạo gọi điện cho gia đình.
“Alo mẹ à? mọi người chờ ở nhà nha, con lái xe đến đón.”
“Hì hì, tóm lại là bí mật.Đến nơi thì cả nhà sẽ biết thôi mà.Vậy nha, con cúp máy đây.”
Ở lúc Tiêu Hạo chuẩn bị rời đi, trong phòng tắm vang lên thanh âm của Tô Tích Trúc.
“Thằng nhóc, lấy cho chị cái khăn tắm nào.”
Tiêu Hạo quả thật giận muốn điên quát lên.
“Cô cái đồ điên này, tu đạo giả đi tắm còn phải dùng khăn sao?tự đi mà lấy.Tôi đi có việc, không rảnh hầu mụ điên như cô.”
Trong nhà tắm, Tô Tích Trúc tức giận mà ngực phập phồng liên tục hét lên phản bác.
“Bà đây là thích làm thế đấy.Làm sao?có ý kiến với bà sao?đúng là cái đồ con trai ích kỷ, bà đây tự mình đi lấy.”
Tiếng nói vừa dứt, thân thể trần truồng còn hơi ướt Tô Tích Trúc cũng bước ra khỏi.Cặp ngực ngạo nhân kèm theo hai khỏa anh đào hồng hồng căng cứng lên như bình sữa di động mời chào khách hàng nếm thử, phía dười vùng thảo nguyên cũng còn chút ướt nhẹ làm nó trở nên càng thần bí.
Tiêu Hạo nhìn thấy cảnh này máu mũi chảy ra một mớ, ánh mắt nhìn chằm chằm lấy Tô Tích Trúc.
“Thân thể của bà đây đẹp mắt không?”
Tô Tích Trúc còn cố ý ưỡn ngực lên một cái làm Tiêu Hạo cậu nhỏ cũng bắt đầu phản ứng lên mà vô ý thức trả lời.
“Quá đẹp mắt, quả thật là tuyệt thế vưu vật.”
“Thân thể cũng đã nhìn hết, mày nên chịu trách nhiệm với bà nha.”
Tô Tích Trúc lộ ra nụ cười đạt được mục đích đắc ý nói.
“What?”
Tiêu Hạo bây giờ còn không hiểu mình bị dẫn nhảy vào hố thì cũng quá ngu rồi.Sắc mặt có chút khó coi nhìn Tô Tích Trúc.
“Cô quả thật là cái bà điên không giới hạn mà.Ngay cả việc này cũng dám làm.”
“Haha, vì đạt được mục đích, cái này có là gì.Thân thể cũng chỉ là cái túi da mà thôi, cần gì phải quan trọng mấy cái trinh tiết chi cho nó mệt.Nếu mày muốn chơi bà thì cứ tiến lên đây mà chơi, nhưng mà sau đó phải đưa bà khối mẫu khoáng là được.”
Tiêu Hạo hôm nay mới chính thức bái phỏng cao nhân mặt dày vô sỉ còn hơn cả mình.Quả thật là núi này cao còn có núi khác cao hơn à.Khẽ lắc đầu, Tiêu Hạo từ trong trữ vật không gian ném ra một cái khăn tắm dài cho Tô Tích Trúc.
“Quấn tạm đi thôi, đợi ba cô bà xã của ông đây tắm xong thì cho cô mượn đồ mặc.”
Để lại cho nàng câu nói, Tiêu Hạo xoay người rời đi.
Tô Tích Trúc thấy kế hoạch B thất bại, sắc mặt có chút khó coi, trên mặt không hiểu cũng xuất hiện vệt triều hồng.
“Đồ lưu manh, đồ khốn nạn.Nhìn hết cơ thể của bà mà dám không chịu trách nhiệm.Chờ đó cho bà hừ hừ.”
Quấn lấy khăn tắm lên người, Tô Tích Trúc buồn bực nằm trên ghế sofa phòng khách mà mở ti vi xem.
Tiêu Hạo lái chiếc xế xịn của mình về nhà.Khi Tiêu phụ Tiêu mẫu cùng em gái thấy Tiêu Hạo lái cái xe sang trọng đến đón cả nhà, thần sắc đều kinh ngạc nhìn Tiêu Hạo.
“Tiểu Hạo, xe này ở đâu ra?là con thuê đến sao?”
“Mày cái thằng trời đánh, học không lo học mà đi lêu lổng bên ngoài học đòi thuê xe tán gái.Chắc là vay tiền để thuê xe này chứ gì, đúng là thằng bất trị mà.”
Tiêu Hạo cười khổ nhìn hai người cùng em gái nói.
“Xe này là con mua, để con chở mọi người đến nhà mới rồi sẽ nói hết mọi chuyện cho cả nhà biết luôn.”
Ba người cũng áp chế trong lòng tức giận cùng tò mò, lên xe mà theo Tiêu Hạo khởi động lái đi mà rời khỏi.
Khi đến khu biệt thự bãi đổ xe, cả nhà ba người đều nhìn cho trợn mắt hốc mồm. Khi Tiêu Hạo dắt ba người đi vào biệt thự thời điểm, cả nhà đều chết lặng không nói nên lời.
Tô Tích Trúc cũng đã thay một bộ váy màu đỏ hồng phấn mặc vào người, nhìn vào quả thật tựa như mấy nữ minh tinh thậm chí còn hơn hẳn.
Nàng đang cùng nhóm 3 nữ cầm điện thoại chơi game đâu, nhóm 4 người vậy mà cười nói như chị em thân thiết làm Tiêu Hạo một trận khó chịu ngoắc tay.
“Mấy em, đến đây chào cha mẹ chồng cùng em gái anh nào.”
Khi Diêu Ái Phương, Tiêu Chính Hào cùng Tiêu Ly nhìn thấy trong biệt thự có 4 cái nữ nhân đang ôm điện thoại chơi game cùng nhau cười nói, ba người ánh mắt chấn kinh nhìn Tiêu Hạo.
Tiêu Ly ánh mắt sùng bái nhìn mình anh hai.
“Oa, anh hai quả thật trâu phát nổ, một lần nuôi tận 4 cái con dâu cho cha mẹ.Phen này em sắp được làm dì rồi sao, ngại quá, ngại quá.”
Diêu Ái Phương sắc mặt âm trầm nhìn Tiêu Hạo.
“Con giải thích cho mẹ thế nào về chuyện này?”
Tiêu Chính Hào thấy vợ mình sắc mặt không đúng vội vàng giải vây giúp con trai.
“Bà nó à, cái này là chuyện của tiểu Hạo.Con nó cũng lớn rồi, cái này là do nó có bản sự mà làm,...”
Diêu Ái Phương tức giận xách Tiêu Chính Hào lỗ tai.
“Ông im miệng cho tôi, chuyện này không cần ông xía vào.”
Tiêu Hạo lúc này cũng lộ nụ cười khổ.Biết một ngày này sẽ đến nhưng không ngờ nhanh như vậy, Tiêu Hạo nói với thần sắc khẩn trương mấy nữ.
“Mấy em giải thích cho mẹ giúp anh với, anh không biết giải thích thế nào cho mẹ hiểu nữa.”
Mấy người trong biệt thự cùng ngồi thành một cái tụ hội trên ghế sofa.Tiêu Hạo sắc mặt căng thẳng như sắp chờ lấy quan tòa thẩm phán.