Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 545
Thiên Thần áo đỏ dựa ngửa vào ở trên ghế sa lon, chậm rãi nói: " Quỷ vương, đây là thất bại lớn nhất của cậu."
"Thất bại?" Cố Thanh Sơn lộ ra biểu tình nghi hoặc.
"Đúng vậy, địa ngục không còn một ai, trong tay cậu chẳng còn người để dùng nữa."
"Cậu đã biến thành cô hồn dã quỷ, có biết không?"
Thiên Thần áo đỏ cố làm ra vẻ tiếc nuối thở dài.
"Cho nên, bây giờ cậu chỉ có..."
"Không đúng! Chỉ có cách này của tôi, mới có thể đối phó chiếc trường mâu kia." Cố Thanh Sơn cắt đứt lời nói của đối phương.
Hắn giải thích: "Theo tôi biết, ngay cả thần linh Hoàng Tuyền cũng không có cách nào đối phó với trường mâu, nếu tôi không làm như vậy, căn bản chẳng có cách nào giải quyết được những vấn đề mà nó đem tới."
Đầu lâu thứ sáu xuất hiện.
Thiên Thần áo đỏ buông tay nói: "Cần gì phải xen vào cây trường mâu kia? Thân là Vương giả, cậu hẳn nên quan tâm quyền lực trong tay mình thì hơn."
Cố Thanh Sơn nói: "Bọn họ đã làm việc, công đức là phần thưởng bọn họ nên có."
"Khó trách vì sao cậu lại ra nông nỗi này, cậu vẫn không rõ, Vương giả nên điều khiển chúng sinh, giành được uy quyền của mình." Thiên Thần áo đỏ phê bình nói.
"Một điểm này, tôi có ý kiến bất đồng." Cố Thanh Sơn phản bác.
"Ồ, mời nói."
"Tôi phải để bọn họ thực sự khát vọng đi làm một chuyện, mới có thể kích thích tiềm lực của bọn họ, hoàn thành chuyện đó."
Đầu lâu thứ bảy xuất hiện.
Còn có năm chiếc nữa.
Thiên Thần áo đỏ nhìn hắn, rơi vào yên lặng.
Ông ta giống như đang nhìn một sinh vật kỳ quái.
Chỉ chốc lát sau.
"Mà thôi, tuỳ cậu, dù sao chuyện cậu làm, không thể nào thay đổi được kết cục ta sớm đã đặt ra cho thế giới này."
Thiên Thần áo đỏ tiếp tục nói: "Vậy nên, điều ta muốn nói là..."
Cố Thanh Sơn lại lập tức hỏi: "Xin hỏi ông xưng hô như thế nào?"
Ông lão nghi ngờ nhìn về phía hắn,
Cố Thanh Sơn giải thích: "Tôi cũng không thể ngay cả tôn xưng của ông mà cũng không biết, nãy giờ vẫn luôn tuỳ tiện vô lễ xưng hô."
Thiên Thần áo đỏ dừng một hồi, dường như đã lâm vào trầm tư.
Đầu lâu thứ tám xuất hiện.
"Nói ra tên của ta, sẽ dẫn tới rất nhiều sự theo dõi, lần bàn chuyện riêng này sẽ biến thành cuộc thảo luận công khai." Ông tỏ ra có chút phiền não.
"Không bằng cậu cứ gọi ta là thiên thần đi."
"Như vậy ông chính là chủ nhân của Thiên giới?"
"Đúng vậy."
Trên mặt Cố Thanh Sơn lộ ra biểu tình kích động.
"Dựa vào thân phận tôn quý của ông, đang lúc nhân gian rơi vào ngày tận thế, không tiếc tự mình xuống nhân gian, là vì cứu giúp loài người sao?" Hắn hỏi.
"Không, xem ra cậu hoàn toàn hiểu lầm rồi." Thiên Thần áo đỏ phe phẩy ngón tay, trên mặt lộ ra thần sắc tiếc nuối.
Đầu lâu thứ chín xuất hiện.
Thiên Thần áo đỏ nói: "Ta nghĩ rằng mình đã biểu đạt rất rõ ràng, đây cũng là điều ta đang định nói với cậu."
"Ồ? mời ông nói." Cố Thanh Sơn đáp.
Trên mặt Thiên Thần áo đỏ hiện ra nụ cười lạnh nhạt, nói: "Ta tới nơi này, là vì thưởng thức sự vùng vẫy của kẻ bại sắp chết."
"Tôi cho rằng vẫn chưa đến tình cảnh hoàn toàn tuyệt vọng” Cố Thanh Sơn nói.
Ông lão mặc áo đỏ đáp lại: "Đây chính là chỗ ta tán thưởng cậu, cũng điều thú vị trong cả chuyện này."
"Đại quân của yêu ma đang tiến vào luân hồi của lục giới, mà ta sẽ đem theo chúng thần rời đi, thời gian rất quý báu, cho nên chúng ta nói tóm lược thôi."
"Xin rửa tai lắng nghe." Cố Thanh Sơn nói.
Hắn phóng Thần Niệm vào trong đầu.
Chỉ thấy mười bộ đầu lâu đã xuất hiện, chỉ còn thiếu ba bộ nữa thôi.
Cả người A Tu La phát ra ánh sáng rực rỡ, tập trung tụng niệm thần chú thệ ước.
Đại Quỷ Tướng nói với Cố Thanh Sơn: "Làm hay lắm, kiên trì đến phút cuối cùng, sắp hoàn thành rồi!"
Trong phòng khách, rốt cuộc Thiên Thần áo đỏ đã nói ra ý đồ của mình.
"Địa ngục sẽ trống rỗng, nhân gian yếu đuối, hai thế giới này đều hết đường cứu vớt rồi, ta hi vọng cậu hãy suy nghĩ về việc nương nhờ vào ta."
"Nương nhờ vào ngài?"
"Đúng vậy, ta đã giết một tên Quỷ vương địa ngục, mà bây giờ ta hy vọng có được một tên nô dịch."
"Ông đã giết một tên Quỷ Vương địa ngục? Điều này không thể nào!" Cố Thanh Sơn lắc đầu nói.
"Sao lại không thể nào." Thiên Thần áo đỏ thản nhiên trả lời.
"Thế giới Hoàng Tuyền chỉ có một Trấn Ngục Quỷ Vương trượng, cũng chỉ có một Quỷ vương là tôi."
"Điều này cũng đúng, nhưng ta nói là chuyện từ mười ngàn năm trước rồi."
Thiên Thần áo đỏ lộ ra biểu tình đang hồi tưởng lại.
Mười ngàn năm trước, mưu đồ nguy hiểm bậc nhất đó, cho tới giờ khắc này hồi tưởng lại cũng thấy kinh tâm động phách.
Càng bởi vì cuối cùng đã thành công, cho nên mỗi một lần hồi tưởng lại, cũng sẽ mang đến chút cảm giác thành tựu.
Trên mặt thiên thần lộ ra một ý cười nhàn nhạt.
Mười một đầu lâu.
Chỉ còn hai bộ nữa
Thiên thần hoàn hồn lại.
Ông ta đột nhiên cảm thấy không cần nói nhảm thêm nữa, trực tiếp ngửa bài với tên Quỷ vương trước mặt là được.
Lại nghe Cố Thanh Sơn hỏi: "Ông tới chiêu hàng tôi, nhất định là có nguyên nhân."
"Dĩ nhiên."
"Ông muốn lấy được thứ gì từ tôi?"
"Thuật pháp đặc biệt... cậu có thể rời khỏi cơ thể, linh hồn đi tới thế giới Hoàng Tuyền, sau đó trở về."
"Trừ cái này ra, cậu còn hóa thành người chết, trở thành Quỷ vương, đây chính là chỗ bí ẩn ngay cả ta cũng chưa bao giờ nghe qua."
Trong con ngươi của Thiên Thần áo đỏ phủ lên một lớp hào quang.
Ông ta người nghiêng về trước, nhìn Cố Thanh Sơn nói: "Giao ra bí kíp của cậu, ta sẽ cho cậu làm nô bộc của Thiên giới, mang cậu thoát khỏi lục giới."
"Đây chính là đường sống duy nhất." ông lão mặc áo đỏ cười nói: "Ngẫm lại xem đi, thế giới Yêu Ma cùng với Ma Thần sắp tiến đến thế giới này, mà cậu chỉ là một cô hồn dã quỷ, không có bất kỳ thủ hạ nào… cậu sẽ phải chờ chết trong tuyệt vọng."
"Ta đã quan sát cậu rất lâu, rất hiển nhiên ngươi là một người thông minh, ta tin tưởng cậu biết nên lựa chọn thế nào."
Cố Thanh Sơn cúi đầu, làm ra dáng vẻ suy tư.
Mười hai đầu lâu đã hiện ra, bọn họ quỳ xuống trước mặt A Tu La Vương, cùng nhau kêu gọi chiếc đầu lâu cuối cùng.
"Có thể cho tôi một phút để cân nhắc không?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Xin lỗi, cậu phải lập tức quyết định... nhờ vào chai rượu chiêu đãi kia của cậu, ta mới tạm thời không động thủ, hy vọng cậu tỉnh táo nhận rõ một điểm này." Thiên thần nói.
"Được rồi, nhưng ông vừa mới vừa nói sai rồi, tôi cũng sẽ không chờ chết trong tuyệt vọng đâu" Cố Thanh Sơn tiếp tục nói.
Thiên Thần áo đỏ bất ngờ bật cười.
"Sai ở chỗ nào? Giới nhân gian không có bao nhiêu cường giả, chiến sĩ chân chính cũng hết sức thưa thớt, cục diện như vậy ngay cả ta cũng không còn cách nào, cậucó thể làm gì chứ?" Ông ta cảm thấy hứng thú hỏi.
"Thế giới Hoàng Tuyền, đã dung với hợp giới nhân gian."
"Đúng vậy, như thế thì đã sao? Ta vô cùng chắc chắn, tấm bình phong bảo vệ thế giới kia không kịp mở ra nữa, đối diện với biển yêu ma vô tận, cậu có thể làm gì?"
"Có lẽ tôi sẽ chết trận trước." Cố Thanh Sơn nói.
"Chết trận trước?" Thiên Thần áo đỏ có chút nghe không hiểu.
"Chết trận trước, sau đó hóa thành người chết, không sợ sinh tử, vĩnh viễn ở trên thế giới này chém chết yêu ma."
Giọng nói Cố Thanh Sơn chậm lại, biểu tình bình tĩnh giống như đang nói một chuyện không hề hiên quan đến mình.
"Một năm, mười năm, trăm năm, ngàn năm, vạn năm, tôi sẽ không ngừng chém giết yêu ma, để xem bọn chúng có thật sự không biết sợ hãi là gì không."
Thiên Thần áo đỏ nghe hắn từ từ giải thích, nụ cười trên mặt dần dần biến mất.
"Ta vốn tưởng rằng cậu là người thông minh, nhưng cậu đúng là một tên Quỷ vương xứng xứng với cái danh xưng đó lắm." Thiên thần nói.
"Tôi lại rất mong đợi chuỗi ngày chém giết sau này." Cố Thanh Sơn nói.
Giọng nói thiên thần mang chút tức giận: "Chẳng lẽ cậu không biết? Người chết bị pháp quy của Lục đạo Hoàng Tuyền trói buộc, sẽ vĩnh viễn bị vây trên mảnh đất này, hơn nữa vô số yêu ma đã chiếm lĩnh cái thế giới này, ngươi vĩnh viễn cũng không thể đầu thai được."
"Vậy thì sao?" Cố Thanh Sơn hỏi.
Thiên thần ngẩn ra.
Cố Thanh Sơn suy tư nói: "Thật ra thì ngẫm nghĩ kỹ một chút, như vậy cũng làm tâm tình tôi rất dễ chịu"
Hắn tựa như đã nghĩ thông suốt, vẻ mặt dần dần thanh tĩnh lại.
Đúng vậy, hắn đã không thèm để ý nữa.
Chiến đấu vĩnh viễn không thoả hiệp.
Đây cũng ý chí cuối cùng của hắn.
Thiên Thần áo đỏ cũng nhận ra được một điểm này.
Ông ta im miệng, yên lặng hồi lâu.
"Một kẻ điên..." Thiên Thần áo đỏ lẩm bẩm nói.
Thiên thần bỗng nhiên đứng lên: "Không được, sự tồn tại như ngươi quá nguy hiểm, ta sẽ lập tức giết ngươi, linh hồn của ngươi cũng nên bị huỷ diệt."
Ông ta vung quyền trượng lên.
Sức mạnh dồi dào mênh mông dâng trào từ trên người ông ta, ngưng tụ ở trên quyền trượng.
Cùng thời khắc đó, trong đầu Cố Thanh Sơn.
Toàn bộ mười ba cái đầu lâu đã xuất hiện, đồng loạt phát ra tiếng gào thét: "Phục... Thù..."
Chỉ một thoáng, đám đầu lâu biến mất khỏi trong đầu Cố Thanh Sơn, xuất hiện ở ngoài phòng khách.
“... Sự trừng phạt của người phản bội lời thề!" Sắc mặt của ông ta đại biến.
"Thất bại?" Cố Thanh Sơn lộ ra biểu tình nghi hoặc.
"Đúng vậy, địa ngục không còn một ai, trong tay cậu chẳng còn người để dùng nữa."
"Cậu đã biến thành cô hồn dã quỷ, có biết không?"
Thiên Thần áo đỏ cố làm ra vẻ tiếc nuối thở dài.
"Cho nên, bây giờ cậu chỉ có..."
"Không đúng! Chỉ có cách này của tôi, mới có thể đối phó chiếc trường mâu kia." Cố Thanh Sơn cắt đứt lời nói của đối phương.
Hắn giải thích: "Theo tôi biết, ngay cả thần linh Hoàng Tuyền cũng không có cách nào đối phó với trường mâu, nếu tôi không làm như vậy, căn bản chẳng có cách nào giải quyết được những vấn đề mà nó đem tới."
Đầu lâu thứ sáu xuất hiện.
Thiên Thần áo đỏ buông tay nói: "Cần gì phải xen vào cây trường mâu kia? Thân là Vương giả, cậu hẳn nên quan tâm quyền lực trong tay mình thì hơn."
Cố Thanh Sơn nói: "Bọn họ đã làm việc, công đức là phần thưởng bọn họ nên có."
"Khó trách vì sao cậu lại ra nông nỗi này, cậu vẫn không rõ, Vương giả nên điều khiển chúng sinh, giành được uy quyền của mình." Thiên Thần áo đỏ phê bình nói.
"Một điểm này, tôi có ý kiến bất đồng." Cố Thanh Sơn phản bác.
"Ồ, mời nói."
"Tôi phải để bọn họ thực sự khát vọng đi làm một chuyện, mới có thể kích thích tiềm lực của bọn họ, hoàn thành chuyện đó."
Đầu lâu thứ bảy xuất hiện.
Còn có năm chiếc nữa.
Thiên Thần áo đỏ nhìn hắn, rơi vào yên lặng.
Ông ta giống như đang nhìn một sinh vật kỳ quái.
Chỉ chốc lát sau.
"Mà thôi, tuỳ cậu, dù sao chuyện cậu làm, không thể nào thay đổi được kết cục ta sớm đã đặt ra cho thế giới này."
Thiên Thần áo đỏ tiếp tục nói: "Vậy nên, điều ta muốn nói là..."
Cố Thanh Sơn lại lập tức hỏi: "Xin hỏi ông xưng hô như thế nào?"
Ông lão nghi ngờ nhìn về phía hắn,
Cố Thanh Sơn giải thích: "Tôi cũng không thể ngay cả tôn xưng của ông mà cũng không biết, nãy giờ vẫn luôn tuỳ tiện vô lễ xưng hô."
Thiên Thần áo đỏ dừng một hồi, dường như đã lâm vào trầm tư.
Đầu lâu thứ tám xuất hiện.
"Nói ra tên của ta, sẽ dẫn tới rất nhiều sự theo dõi, lần bàn chuyện riêng này sẽ biến thành cuộc thảo luận công khai." Ông tỏ ra có chút phiền não.
"Không bằng cậu cứ gọi ta là thiên thần đi."
"Như vậy ông chính là chủ nhân của Thiên giới?"
"Đúng vậy."
Trên mặt Cố Thanh Sơn lộ ra biểu tình kích động.
"Dựa vào thân phận tôn quý của ông, đang lúc nhân gian rơi vào ngày tận thế, không tiếc tự mình xuống nhân gian, là vì cứu giúp loài người sao?" Hắn hỏi.
"Không, xem ra cậu hoàn toàn hiểu lầm rồi." Thiên Thần áo đỏ phe phẩy ngón tay, trên mặt lộ ra thần sắc tiếc nuối.
Đầu lâu thứ chín xuất hiện.
Thiên Thần áo đỏ nói: "Ta nghĩ rằng mình đã biểu đạt rất rõ ràng, đây cũng là điều ta đang định nói với cậu."
"Ồ? mời ông nói." Cố Thanh Sơn đáp.
Trên mặt Thiên Thần áo đỏ hiện ra nụ cười lạnh nhạt, nói: "Ta tới nơi này, là vì thưởng thức sự vùng vẫy của kẻ bại sắp chết."
"Tôi cho rằng vẫn chưa đến tình cảnh hoàn toàn tuyệt vọng” Cố Thanh Sơn nói.
Ông lão mặc áo đỏ đáp lại: "Đây chính là chỗ ta tán thưởng cậu, cũng điều thú vị trong cả chuyện này."
"Đại quân của yêu ma đang tiến vào luân hồi của lục giới, mà ta sẽ đem theo chúng thần rời đi, thời gian rất quý báu, cho nên chúng ta nói tóm lược thôi."
"Xin rửa tai lắng nghe." Cố Thanh Sơn nói.
Hắn phóng Thần Niệm vào trong đầu.
Chỉ thấy mười bộ đầu lâu đã xuất hiện, chỉ còn thiếu ba bộ nữa thôi.
Cả người A Tu La phát ra ánh sáng rực rỡ, tập trung tụng niệm thần chú thệ ước.
Đại Quỷ Tướng nói với Cố Thanh Sơn: "Làm hay lắm, kiên trì đến phút cuối cùng, sắp hoàn thành rồi!"
Trong phòng khách, rốt cuộc Thiên Thần áo đỏ đã nói ra ý đồ của mình.
"Địa ngục sẽ trống rỗng, nhân gian yếu đuối, hai thế giới này đều hết đường cứu vớt rồi, ta hi vọng cậu hãy suy nghĩ về việc nương nhờ vào ta."
"Nương nhờ vào ngài?"
"Đúng vậy, ta đã giết một tên Quỷ vương địa ngục, mà bây giờ ta hy vọng có được một tên nô dịch."
"Ông đã giết một tên Quỷ Vương địa ngục? Điều này không thể nào!" Cố Thanh Sơn lắc đầu nói.
"Sao lại không thể nào." Thiên Thần áo đỏ thản nhiên trả lời.
"Thế giới Hoàng Tuyền chỉ có một Trấn Ngục Quỷ Vương trượng, cũng chỉ có một Quỷ vương là tôi."
"Điều này cũng đúng, nhưng ta nói là chuyện từ mười ngàn năm trước rồi."
Thiên Thần áo đỏ lộ ra biểu tình đang hồi tưởng lại.
Mười ngàn năm trước, mưu đồ nguy hiểm bậc nhất đó, cho tới giờ khắc này hồi tưởng lại cũng thấy kinh tâm động phách.
Càng bởi vì cuối cùng đã thành công, cho nên mỗi một lần hồi tưởng lại, cũng sẽ mang đến chút cảm giác thành tựu.
Trên mặt thiên thần lộ ra một ý cười nhàn nhạt.
Mười một đầu lâu.
Chỉ còn hai bộ nữa
Thiên thần hoàn hồn lại.
Ông ta đột nhiên cảm thấy không cần nói nhảm thêm nữa, trực tiếp ngửa bài với tên Quỷ vương trước mặt là được.
Lại nghe Cố Thanh Sơn hỏi: "Ông tới chiêu hàng tôi, nhất định là có nguyên nhân."
"Dĩ nhiên."
"Ông muốn lấy được thứ gì từ tôi?"
"Thuật pháp đặc biệt... cậu có thể rời khỏi cơ thể, linh hồn đi tới thế giới Hoàng Tuyền, sau đó trở về."
"Trừ cái này ra, cậu còn hóa thành người chết, trở thành Quỷ vương, đây chính là chỗ bí ẩn ngay cả ta cũng chưa bao giờ nghe qua."
Trong con ngươi của Thiên Thần áo đỏ phủ lên một lớp hào quang.
Ông ta người nghiêng về trước, nhìn Cố Thanh Sơn nói: "Giao ra bí kíp của cậu, ta sẽ cho cậu làm nô bộc của Thiên giới, mang cậu thoát khỏi lục giới."
"Đây chính là đường sống duy nhất." ông lão mặc áo đỏ cười nói: "Ngẫm lại xem đi, thế giới Yêu Ma cùng với Ma Thần sắp tiến đến thế giới này, mà cậu chỉ là một cô hồn dã quỷ, không có bất kỳ thủ hạ nào… cậu sẽ phải chờ chết trong tuyệt vọng."
"Ta đã quan sát cậu rất lâu, rất hiển nhiên ngươi là một người thông minh, ta tin tưởng cậu biết nên lựa chọn thế nào."
Cố Thanh Sơn cúi đầu, làm ra dáng vẻ suy tư.
Mười hai đầu lâu đã hiện ra, bọn họ quỳ xuống trước mặt A Tu La Vương, cùng nhau kêu gọi chiếc đầu lâu cuối cùng.
"Có thể cho tôi một phút để cân nhắc không?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Xin lỗi, cậu phải lập tức quyết định... nhờ vào chai rượu chiêu đãi kia của cậu, ta mới tạm thời không động thủ, hy vọng cậu tỉnh táo nhận rõ một điểm này." Thiên thần nói.
"Được rồi, nhưng ông vừa mới vừa nói sai rồi, tôi cũng sẽ không chờ chết trong tuyệt vọng đâu" Cố Thanh Sơn tiếp tục nói.
Thiên Thần áo đỏ bất ngờ bật cười.
"Sai ở chỗ nào? Giới nhân gian không có bao nhiêu cường giả, chiến sĩ chân chính cũng hết sức thưa thớt, cục diện như vậy ngay cả ta cũng không còn cách nào, cậucó thể làm gì chứ?" Ông ta cảm thấy hứng thú hỏi.
"Thế giới Hoàng Tuyền, đã dung với hợp giới nhân gian."
"Đúng vậy, như thế thì đã sao? Ta vô cùng chắc chắn, tấm bình phong bảo vệ thế giới kia không kịp mở ra nữa, đối diện với biển yêu ma vô tận, cậu có thể làm gì?"
"Có lẽ tôi sẽ chết trận trước." Cố Thanh Sơn nói.
"Chết trận trước?" Thiên Thần áo đỏ có chút nghe không hiểu.
"Chết trận trước, sau đó hóa thành người chết, không sợ sinh tử, vĩnh viễn ở trên thế giới này chém chết yêu ma."
Giọng nói Cố Thanh Sơn chậm lại, biểu tình bình tĩnh giống như đang nói một chuyện không hề hiên quan đến mình.
"Một năm, mười năm, trăm năm, ngàn năm, vạn năm, tôi sẽ không ngừng chém giết yêu ma, để xem bọn chúng có thật sự không biết sợ hãi là gì không."
Thiên Thần áo đỏ nghe hắn từ từ giải thích, nụ cười trên mặt dần dần biến mất.
"Ta vốn tưởng rằng cậu là người thông minh, nhưng cậu đúng là một tên Quỷ vương xứng xứng với cái danh xưng đó lắm." Thiên thần nói.
"Tôi lại rất mong đợi chuỗi ngày chém giết sau này." Cố Thanh Sơn nói.
Giọng nói thiên thần mang chút tức giận: "Chẳng lẽ cậu không biết? Người chết bị pháp quy của Lục đạo Hoàng Tuyền trói buộc, sẽ vĩnh viễn bị vây trên mảnh đất này, hơn nữa vô số yêu ma đã chiếm lĩnh cái thế giới này, ngươi vĩnh viễn cũng không thể đầu thai được."
"Vậy thì sao?" Cố Thanh Sơn hỏi.
Thiên thần ngẩn ra.
Cố Thanh Sơn suy tư nói: "Thật ra thì ngẫm nghĩ kỹ một chút, như vậy cũng làm tâm tình tôi rất dễ chịu"
Hắn tựa như đã nghĩ thông suốt, vẻ mặt dần dần thanh tĩnh lại.
Đúng vậy, hắn đã không thèm để ý nữa.
Chiến đấu vĩnh viễn không thoả hiệp.
Đây cũng ý chí cuối cùng của hắn.
Thiên Thần áo đỏ cũng nhận ra được một điểm này.
Ông ta im miệng, yên lặng hồi lâu.
"Một kẻ điên..." Thiên Thần áo đỏ lẩm bẩm nói.
Thiên thần bỗng nhiên đứng lên: "Không được, sự tồn tại như ngươi quá nguy hiểm, ta sẽ lập tức giết ngươi, linh hồn của ngươi cũng nên bị huỷ diệt."
Ông ta vung quyền trượng lên.
Sức mạnh dồi dào mênh mông dâng trào từ trên người ông ta, ngưng tụ ở trên quyền trượng.
Cùng thời khắc đó, trong đầu Cố Thanh Sơn.
Toàn bộ mười ba cái đầu lâu đã xuất hiện, đồng loạt phát ra tiếng gào thét: "Phục... Thù..."
Chỉ một thoáng, đám đầu lâu biến mất khỏi trong đầu Cố Thanh Sơn, xuất hiện ở ngoài phòng khách.
“... Sự trừng phạt của người phản bội lời thề!" Sắc mặt của ông ta đại biến.
Bình luận facebook