Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 531
Chỉ nghe Sơn Nữ nhỏ giọng trầm ngâm nói: "Bảy kiếm hóa rồng, cưỡi rồng mà bay... Thật sự muốn thử một lần đó là cảm giác gì nhỉ..."
Giữa không trung, Cố Thanh Sơn đã cầm lấy tấm thẻ bài phong ấn Trấn Ngục Quỷ vương trượng kia.
Thẻ bài tới tay, cảnh tượng bốn phía dần dần biến mất.
Trong khoảnh khắc Cố Thanh Sơn trở nên ngẩn ngơ.
Một phút sau, hắn phát hiện mình vẫn ngồi ở quán bar.
Người đàn ông mặc áo bào đen đối mặt với hắn, vẫn giơ tấm thẻ bài chiến tranh cỡ lớn.
Cố Thanh Sơn rút tay từ thẻ bài chiến tranh về.
"Đã qua bao lâu?" Hắn hỏi.
"Ba giây." Người đàn ông mặc áo bào đen nói.
"Trận chiến tranh này là chuyện khi nào rồi?"
"Một vạn năm trước."
Cố Thanh Sơn nghe, hít một ngụm thật sâu.
“Hình như tôi qua cửa rồi." Hắn nói.
"Đúng vậy, anh lấy được quyền sử dụng Trấn Ngục Quỷ vương trượng, về chuyện này, cô ấy cũng cho phép."
"Cô ấy?"
"Quỷ Vương trong miệng các người. "
"Rốt cuộc cô ấy là ai?"
Người đàn ông mặc áo bào đen trầm tư một chút, nói: "Nếu anh đã vượt qua bài kiểm tra, vậy thì anh cũng có tư cách biết tên của bọn tôi."
"Cô ấy tên Khinh Âm, tôi là Lam."
Người đàn ông mặc áo bào đen tên Lam nói: "Nói thế nào đây, Khinh Âm thích nghiên cứu sự vật chưa được biết đến, cho nên mới đến thế giới Lục đạo của các người."
"Vốn cô ấy và tôi sẽ liên lạc với nhau sau một khoảng thời gian."
"Nhưng có một ngày tôi nhận được ba lá bài cầu cứu của cô ấy."
"Lá bài cầu cứu?"
"Chính là Đại Quỷ Tướng, A Tu La Vương, Trấn Ngục Quỷ vương trượng."
"Có lẽ anh không thể nào hiểu được nhưng đó chính là tài năng của Thẻ bài sư kiệt xuất nhất. Cô ấy biến tất cả những người cùng phe đáng tin cậy nhất thành thẻ bài, báo tin cho tôi xuyên qua không gian."
Người đàn ông mặc áo đen tên là Lam thở dài một hơi rồi nói: "Khinh Âm chỉ không nghĩ đến chuyện đối phương lại có được sự lưu giữ phân ảnh của Chân Thần, vì thế nên mới rơi vào kết cục như thế này."
"Một vạn năm... Chắc là anh đã cứu được cô ấy."
"Tôi vẫn chưa thành công."
Trên mặt của Lam hiện ra vẻ bi thương.
"Ba tấm thẻ cầu cứu này, Khinh Âm đều đã xây dựng vấn đề tương ứng rồi."
"Vì sao lại như thế?"
"Cô ấy cho rằng chỉ có cách giải quyết hết những vấn đề này thì mới có cơ hội cứu được cô ấy."
Cố Thanh Sơn suy nghĩ một lúc, sau đó hắn đáp lời: "Đã một vạn năm trôi qua, chắc là anh đã phá giải vấn đề trong ba lá bài này rồi chứ."
"Cho dù tôi có phá giải được thì cũng vô ích mà thôi."
"Vì sao lại thế? Không phải anh là là Thẻ bài sư à?"
"Nói ra thì dài dòng lắm."
"Tôi xin rửa tai lắng nghe."
"Thôi được." Lam nghiêm túc giải thích: "Ở trong thế giới của các anh thì rất ít khi có thể nhìn thấy thế giới của Lục đạo luân hồi."
"Trong toàn bộ tất cả các kết cấu của thế giới, thế giới Lục đạo là thế giới đặc biệt nhất, nó nằm ở giữa Loạn kiếp, nhưng cũng rất ổn định."
"Sáu thế giới tạo thành một sợi dây liên kết tuần hoàn khép kín hoàn chỉnh của thế giới, nó sở hữu bức chắn thế giới tự nhiên và sự bảo vệ của Thần Sơn mạnh mẽ nhất."
"Chuyện này đối với việc cứu người của anh thì có ảnh hưởng gì chứ?"
"Một khi có người lạ như tôi xuất hiện ở Thiên giới, thì những Thần Duệ kia sẽ lập tức cảm nhận được sự tồn tại của tôi ngay."
"Bọn chúng sẽ dùng linh hồn của Khinh Âm để uy hiếp tôi, bắt tôi làm việc cho bọn chúng, thế nhưng Khinh Âm cũng vẫn sẽ không được cứu."
"Anh không đối phó lại được bọn chúng ư?"
"Chiến đấu trực tiếp với Thần Duệ thì tôi không thể khẳng định được kết quả sẽ ra sao, huống hồ trong tay bọn chúng còn có cả linh hồn của Khinh Âm nữa."
"Linh hồn của cô ấy vẫn toàn vẹn như trước ư?"
"Đúng vậy, bọn họ không dám đối phó với linh hồn của cô ấy, bởi vì nếu chúng làm như vậy thì Khinh Âm nhất định sẽ ngọc nát đá tan."
"Lời này của anh là có ý gì."
"Với một vị Thẻ bài sư mạnh mẽ, lúc sống có lẽ đã rất lợi hại, nhưng lợi hại hơn chính là sau khi chết đi cô ấy sẽ đánh cuộc linh hồn của bản thân để xây dựng một số trật tự đặc thù riêng."
"Đám thiên thần sợ nhất là loại tình huống này, vì thế mà bọn chúng chỉ có thể phong ấn cô ấy lại."
"Cục diện bế tắc vẫn không thể phá vỡ được."
Người đàn ông mặc áo đen thở dài một hơi: "Tất cả các tình huống tôi đều đã tính đi tính lại hàng ngàn hàng vạn lần rồi nhưng mà tôi vẫn chưa thể nghĩ ra biện pháp thích hợp để giải quyết vấn đề hóc búa này."
Cố Thanh Sơn cười cười, sau đó hắn nói: "Thật là ngại quá, có rất nhiều chỗ tôi nghe mà không hiểu chút nào, kể cả Thần Duệ là gì tôi cũng không biết."
"Thần Duệ chính là đời sau của thần linh."
"Đã rất lâu trước đây, tất cả các thần linh không chết thì cũng mất tích, chỉ còn mỗi con cháu của bọn họ là còn sống mà thôi."
"Những Thần Duệ này từ lúc sinh ra đã là người kế nghiệp rồi, đến lúc họ trưởng thành thì sẽ tự động thức tỉnh những thần kỹ hạng nhất, ngoại trừ điều đó ra thì Thần Duệ còn sở hữu những thần khí và của cải của thần linh ở thời đại thượng cổ để lại nữa."
"Nghe có vẻ rất khó đối phó đấy nhỉ."
"Đúng vậy, bọn họ rất mạnh mẽ, ngay cả một Thẻ bài sư như Khinh Âm mà cũng bất cẩn để rồi trúng phải loại thần kỹ được thần linh truyền lại từ thời thượng cổ là ngưng đọng thời gian."
Cố Thanh Sơn hỏi: "Cho nên vạn năm nay, những người canh giữ Hoàng Tuyền đều là Thần Duệ à? Những người canh giữ Thiên giới cũng là Thần Duệ ư?"
"Đúng thế."
Cố Thanh Sơn cảm thán nói: "Nếu như Thần Duệ mạnh mẽ như vậy thì muốn giải cứu một linh hồn từ trong tay của bọn họ đúng thật là quá khó khăn rồi."
"Đúng vậy, những việc mà mỗi ngày tôi có thể làm chỉ là chờ những lá bài tiên đoán tiết lộ cho tôi một ít tin tức của cô ấy mà thôi." Lam than khổ.
"Tôi đoán là anh muốn nhờ tôi làm một số việc gì đó." Cố Thanh Sơn nói với hắn ta.
Người đàn ông mặc áo đen cười.
Hắn ta tự mở một bình rượu ra, sao đó rót cho Cố Thanh Sơn một chén đầy.
"Thần Duệ vô cùng cảnh giác đối với những người đến từ một thế giới bên ngoài, nhưng đối với chúng sinh bên trong Lục giới thì lại rất khinh suất."
"Linh hồn của Khinh Âm bị bọn họ phong ấn ở Thiên giới, chỉ có người trong cuộc như anh thì mới có thể cứu cô ấy."
"Dựa vào những miêu tả của anh về Thần Duệ thì thực lực của tôi hoàn toàn không đủ." Cố Thanh Sơn nói.
Người đàn ông mặc áo đen nói: "Anh không cần phải đặc biệt đi làm cái gì cả, tôi chỉ chào hỏi anh trước mà thôi, để anh có thể biết được việc này."
"Anh có ý gì thế?"
"Tôi có một tấm thẻ bài tiên đoán tìm ra lời giải, chín nghìn năm trăm năm trước nó đã nói với tôi rằng mãi cho đến thời khắc ngày hôm nay thì Khinh Âm mới có một có hội được cứu nhỏ nhoi."
Hắn ta lấy toàn bộ thẻ bài của chính mình ta, sau đó rải ra trên mặt bàn.
Tổng cộng có 54 lá.
Mặt sau của những lá bài này có một loại hình vẽ phông nền và hoa văn thống nhất.
Ánh sáng Thánh khiết rực rỡ bao quanh một vị thiên sứ, thiên sứ bày ra dáng vẻ đang nhắm mắt cầu nguyện.
"Nhóm thẻ bài sẽ dựa vào cấu trúc mơ ước của Thẻ bài sư mà tạo thành."
"Nhóm thẻ bài chính của tôi khá là đặc biệt, không có cách nào phá đi để xây dựng lại được, vì vậy mà tôi chỉ có thể tách rời linh hồn của mình, rồi dùng linh hồn thứ hai để xây dựng lại nhóm thẻ bài một lần nữa."
"Nghe có vẻ rất khó khăn ấy nhỉ."
"Chín nghìn năm trước, tôi đã bắt đầu làm chuyện này rồi, trong khoảng thời gian rất dài tôi đã xây dựng lại nhóm bài từng chút từng chút một."
Người đàn ông mặc áo đen chỉ vào bài mà nói: "Bộ bài này được gọi là cứu vớt Khinh Âm."
Cố Thanh Sơn nhìn chằm chằm 54 lá bài thiên sứ, hắn không nhịn được mà hỏi: "Tất cả những là bài này đều là dùng để cứu cô ấy ư?"
"Đúng vậy, ba mươi sáu lá bài cứu rỗi, mười sáu lá bài chiến đấu, một lá bài tiên đoán, và một lá định vị thời không."
"Tách rời linh hồn..." Cố Thanh Sơn trầm ngâm nói, "Loại đau khổ này dường như là rất khó có thể chịu đựng nổi, hơn nữa nó lại tạo ra sự ảnh hưởng đến chủ linh hồn."
"Đúng thế, 9000 năm nay, mỗi ngày tôi đều phải hứng chịu những đau đớn mà các thương tích trên linh hồn mang lại."
Trong mắt Lam lộ ra vẻ kiên định: "Nhưng mà nhất định tôi phải cứu cô ấy cho bằng được."
Cố Thanh Sơn suy nghĩ một lúc, sau đó hắn nâng chén rượu lên.
"Tách rời linh hồn, đợi hàng vạn năm, tôi thật sự rất bái phục anh." Hắn nói.
Lam thấy thế nên cũng liền giơ chén rượu của mình lên.
Hai người cùng cụng ly với nhau.
"Tôi nói về nguyện vọng của tôi một chút, ta cần phải trở thành Quỷ Vương đế có thể cứu vớt con người trên thế gian." Cố Thanh Sơn nói.
"Về điểm này thì tôi hoàn toàn đồng ý với anh, mặt khác, sau khi ra khỏi phòng bảo mật rồi thì anh hãy cứ làm những việc mà anh muốn làm."
"Vậy thì kế hoạch cứu viện của anh là gì?"
Giữa không trung, Cố Thanh Sơn đã cầm lấy tấm thẻ bài phong ấn Trấn Ngục Quỷ vương trượng kia.
Thẻ bài tới tay, cảnh tượng bốn phía dần dần biến mất.
Trong khoảnh khắc Cố Thanh Sơn trở nên ngẩn ngơ.
Một phút sau, hắn phát hiện mình vẫn ngồi ở quán bar.
Người đàn ông mặc áo bào đen đối mặt với hắn, vẫn giơ tấm thẻ bài chiến tranh cỡ lớn.
Cố Thanh Sơn rút tay từ thẻ bài chiến tranh về.
"Đã qua bao lâu?" Hắn hỏi.
"Ba giây." Người đàn ông mặc áo bào đen nói.
"Trận chiến tranh này là chuyện khi nào rồi?"
"Một vạn năm trước."
Cố Thanh Sơn nghe, hít một ngụm thật sâu.
“Hình như tôi qua cửa rồi." Hắn nói.
"Đúng vậy, anh lấy được quyền sử dụng Trấn Ngục Quỷ vương trượng, về chuyện này, cô ấy cũng cho phép."
"Cô ấy?"
"Quỷ Vương trong miệng các người. "
"Rốt cuộc cô ấy là ai?"
Người đàn ông mặc áo bào đen trầm tư một chút, nói: "Nếu anh đã vượt qua bài kiểm tra, vậy thì anh cũng có tư cách biết tên của bọn tôi."
"Cô ấy tên Khinh Âm, tôi là Lam."
Người đàn ông mặc áo bào đen tên Lam nói: "Nói thế nào đây, Khinh Âm thích nghiên cứu sự vật chưa được biết đến, cho nên mới đến thế giới Lục đạo của các người."
"Vốn cô ấy và tôi sẽ liên lạc với nhau sau một khoảng thời gian."
"Nhưng có một ngày tôi nhận được ba lá bài cầu cứu của cô ấy."
"Lá bài cầu cứu?"
"Chính là Đại Quỷ Tướng, A Tu La Vương, Trấn Ngục Quỷ vương trượng."
"Có lẽ anh không thể nào hiểu được nhưng đó chính là tài năng của Thẻ bài sư kiệt xuất nhất. Cô ấy biến tất cả những người cùng phe đáng tin cậy nhất thành thẻ bài, báo tin cho tôi xuyên qua không gian."
Người đàn ông mặc áo đen tên là Lam thở dài một hơi rồi nói: "Khinh Âm chỉ không nghĩ đến chuyện đối phương lại có được sự lưu giữ phân ảnh của Chân Thần, vì thế nên mới rơi vào kết cục như thế này."
"Một vạn năm... Chắc là anh đã cứu được cô ấy."
"Tôi vẫn chưa thành công."
Trên mặt của Lam hiện ra vẻ bi thương.
"Ba tấm thẻ cầu cứu này, Khinh Âm đều đã xây dựng vấn đề tương ứng rồi."
"Vì sao lại như thế?"
"Cô ấy cho rằng chỉ có cách giải quyết hết những vấn đề này thì mới có cơ hội cứu được cô ấy."
Cố Thanh Sơn suy nghĩ một lúc, sau đó hắn đáp lời: "Đã một vạn năm trôi qua, chắc là anh đã phá giải vấn đề trong ba lá bài này rồi chứ."
"Cho dù tôi có phá giải được thì cũng vô ích mà thôi."
"Vì sao lại thế? Không phải anh là là Thẻ bài sư à?"
"Nói ra thì dài dòng lắm."
"Tôi xin rửa tai lắng nghe."
"Thôi được." Lam nghiêm túc giải thích: "Ở trong thế giới của các anh thì rất ít khi có thể nhìn thấy thế giới của Lục đạo luân hồi."
"Trong toàn bộ tất cả các kết cấu của thế giới, thế giới Lục đạo là thế giới đặc biệt nhất, nó nằm ở giữa Loạn kiếp, nhưng cũng rất ổn định."
"Sáu thế giới tạo thành một sợi dây liên kết tuần hoàn khép kín hoàn chỉnh của thế giới, nó sở hữu bức chắn thế giới tự nhiên và sự bảo vệ của Thần Sơn mạnh mẽ nhất."
"Chuyện này đối với việc cứu người của anh thì có ảnh hưởng gì chứ?"
"Một khi có người lạ như tôi xuất hiện ở Thiên giới, thì những Thần Duệ kia sẽ lập tức cảm nhận được sự tồn tại của tôi ngay."
"Bọn chúng sẽ dùng linh hồn của Khinh Âm để uy hiếp tôi, bắt tôi làm việc cho bọn chúng, thế nhưng Khinh Âm cũng vẫn sẽ không được cứu."
"Anh không đối phó lại được bọn chúng ư?"
"Chiến đấu trực tiếp với Thần Duệ thì tôi không thể khẳng định được kết quả sẽ ra sao, huống hồ trong tay bọn chúng còn có cả linh hồn của Khinh Âm nữa."
"Linh hồn của cô ấy vẫn toàn vẹn như trước ư?"
"Đúng vậy, bọn họ không dám đối phó với linh hồn của cô ấy, bởi vì nếu chúng làm như vậy thì Khinh Âm nhất định sẽ ngọc nát đá tan."
"Lời này của anh là có ý gì."
"Với một vị Thẻ bài sư mạnh mẽ, lúc sống có lẽ đã rất lợi hại, nhưng lợi hại hơn chính là sau khi chết đi cô ấy sẽ đánh cuộc linh hồn của bản thân để xây dựng một số trật tự đặc thù riêng."
"Đám thiên thần sợ nhất là loại tình huống này, vì thế mà bọn chúng chỉ có thể phong ấn cô ấy lại."
"Cục diện bế tắc vẫn không thể phá vỡ được."
Người đàn ông mặc áo đen thở dài một hơi: "Tất cả các tình huống tôi đều đã tính đi tính lại hàng ngàn hàng vạn lần rồi nhưng mà tôi vẫn chưa thể nghĩ ra biện pháp thích hợp để giải quyết vấn đề hóc búa này."
Cố Thanh Sơn cười cười, sau đó hắn nói: "Thật là ngại quá, có rất nhiều chỗ tôi nghe mà không hiểu chút nào, kể cả Thần Duệ là gì tôi cũng không biết."
"Thần Duệ chính là đời sau của thần linh."
"Đã rất lâu trước đây, tất cả các thần linh không chết thì cũng mất tích, chỉ còn mỗi con cháu của bọn họ là còn sống mà thôi."
"Những Thần Duệ này từ lúc sinh ra đã là người kế nghiệp rồi, đến lúc họ trưởng thành thì sẽ tự động thức tỉnh những thần kỹ hạng nhất, ngoại trừ điều đó ra thì Thần Duệ còn sở hữu những thần khí và của cải của thần linh ở thời đại thượng cổ để lại nữa."
"Nghe có vẻ rất khó đối phó đấy nhỉ."
"Đúng vậy, bọn họ rất mạnh mẽ, ngay cả một Thẻ bài sư như Khinh Âm mà cũng bất cẩn để rồi trúng phải loại thần kỹ được thần linh truyền lại từ thời thượng cổ là ngưng đọng thời gian."
Cố Thanh Sơn hỏi: "Cho nên vạn năm nay, những người canh giữ Hoàng Tuyền đều là Thần Duệ à? Những người canh giữ Thiên giới cũng là Thần Duệ ư?"
"Đúng thế."
Cố Thanh Sơn cảm thán nói: "Nếu như Thần Duệ mạnh mẽ như vậy thì muốn giải cứu một linh hồn từ trong tay của bọn họ đúng thật là quá khó khăn rồi."
"Đúng vậy, những việc mà mỗi ngày tôi có thể làm chỉ là chờ những lá bài tiên đoán tiết lộ cho tôi một ít tin tức của cô ấy mà thôi." Lam than khổ.
"Tôi đoán là anh muốn nhờ tôi làm một số việc gì đó." Cố Thanh Sơn nói với hắn ta.
Người đàn ông mặc áo đen cười.
Hắn ta tự mở một bình rượu ra, sao đó rót cho Cố Thanh Sơn một chén đầy.
"Thần Duệ vô cùng cảnh giác đối với những người đến từ một thế giới bên ngoài, nhưng đối với chúng sinh bên trong Lục giới thì lại rất khinh suất."
"Linh hồn của Khinh Âm bị bọn họ phong ấn ở Thiên giới, chỉ có người trong cuộc như anh thì mới có thể cứu cô ấy."
"Dựa vào những miêu tả của anh về Thần Duệ thì thực lực của tôi hoàn toàn không đủ." Cố Thanh Sơn nói.
Người đàn ông mặc áo đen nói: "Anh không cần phải đặc biệt đi làm cái gì cả, tôi chỉ chào hỏi anh trước mà thôi, để anh có thể biết được việc này."
"Anh có ý gì thế?"
"Tôi có một tấm thẻ bài tiên đoán tìm ra lời giải, chín nghìn năm trăm năm trước nó đã nói với tôi rằng mãi cho đến thời khắc ngày hôm nay thì Khinh Âm mới có một có hội được cứu nhỏ nhoi."
Hắn ta lấy toàn bộ thẻ bài của chính mình ta, sau đó rải ra trên mặt bàn.
Tổng cộng có 54 lá.
Mặt sau của những lá bài này có một loại hình vẽ phông nền và hoa văn thống nhất.
Ánh sáng Thánh khiết rực rỡ bao quanh một vị thiên sứ, thiên sứ bày ra dáng vẻ đang nhắm mắt cầu nguyện.
"Nhóm thẻ bài sẽ dựa vào cấu trúc mơ ước của Thẻ bài sư mà tạo thành."
"Nhóm thẻ bài chính của tôi khá là đặc biệt, không có cách nào phá đi để xây dựng lại được, vì vậy mà tôi chỉ có thể tách rời linh hồn của mình, rồi dùng linh hồn thứ hai để xây dựng lại nhóm thẻ bài một lần nữa."
"Nghe có vẻ rất khó khăn ấy nhỉ."
"Chín nghìn năm trước, tôi đã bắt đầu làm chuyện này rồi, trong khoảng thời gian rất dài tôi đã xây dựng lại nhóm bài từng chút từng chút một."
Người đàn ông mặc áo đen chỉ vào bài mà nói: "Bộ bài này được gọi là cứu vớt Khinh Âm."
Cố Thanh Sơn nhìn chằm chằm 54 lá bài thiên sứ, hắn không nhịn được mà hỏi: "Tất cả những là bài này đều là dùng để cứu cô ấy ư?"
"Đúng vậy, ba mươi sáu lá bài cứu rỗi, mười sáu lá bài chiến đấu, một lá bài tiên đoán, và một lá định vị thời không."
"Tách rời linh hồn..." Cố Thanh Sơn trầm ngâm nói, "Loại đau khổ này dường như là rất khó có thể chịu đựng nổi, hơn nữa nó lại tạo ra sự ảnh hưởng đến chủ linh hồn."
"Đúng thế, 9000 năm nay, mỗi ngày tôi đều phải hứng chịu những đau đớn mà các thương tích trên linh hồn mang lại."
Trong mắt Lam lộ ra vẻ kiên định: "Nhưng mà nhất định tôi phải cứu cô ấy cho bằng được."
Cố Thanh Sơn suy nghĩ một lúc, sau đó hắn nâng chén rượu lên.
"Tách rời linh hồn, đợi hàng vạn năm, tôi thật sự rất bái phục anh." Hắn nói.
Lam thấy thế nên cũng liền giơ chén rượu của mình lên.
Hai người cùng cụng ly với nhau.
"Tôi nói về nguyện vọng của tôi một chút, ta cần phải trở thành Quỷ Vương đế có thể cứu vớt con người trên thế gian." Cố Thanh Sơn nói.
"Về điểm này thì tôi hoàn toàn đồng ý với anh, mặt khác, sau khi ra khỏi phòng bảo mật rồi thì anh hãy cứ làm những việc mà anh muốn làm."
"Vậy thì kế hoạch cứu viện của anh là gì?"