Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 505
"Thần chú triệu hồi Khí Linh?”
"Đúng vậy, Vong Xuyên Ly Hồn Câu là do quy luật của Vong Xuyên biến hóa ra, chỉ có thần linh của Hoàng Tuyền mới có thể nắm giữ, bình thường sẽ không tùy tiện hiện thân."
"Bất kỳ thứ tồn tại nào ngoài thân linh ra mà muốn kết nối với nó thì nhất định phải sử dụng thần chú triệu hồi Khí Linh của nó, sau đó nó mới có thể đến đây để gặp mặt."
"Ta hiểu rồi." Cố Thanh Sơn gật đầu.
...
Cố Thanh Sơn và đao Tước Cốt Qủy lên bờ.
Hắn cẩn thận ngồi lên khối đá nham thạch trên bờ, nhanh chóng đánh giá tình hình xung quanh.
Nơi này và miếu thờ thần khí cách nhau một dốc núi, khoảng cách còn xa.
Bỗng nhiên, Cố Thanh Sơn nhớ đến một chuyện.
Đây là núi Đại Thiết Vi.
Hắn cúi đầu, nhìn chằm chằm xuống đất.
Bản thân hắn đang đứng trên một ngọn núi có trong truyền thuyết Sơn Thần.
Cố Thanh Sơn không nhịn được cầm kiếm chọc chọc mặt đất.
Tia lửa văng tung tóe trên mặt đất, nhưng không để lại chút vết tích nào.
Chim nhỏ màu trắng nói: "Ngươi làm cái gì vậy? Đây chính là địa phận núi Đại Thiết Vi, dù có sức mạnh gì thì cũng không thể động vào nó một chút nào đâu. ""
Cố Thanh Sơn nhìn mặt đất nham thạch toàn đá grafit màu xám tro, không nhịn được hỏi: "Sao núi này lại có thể giống hệt như nham thạch dưới đáy sông Vong Xuyên vậy? ""
"Đáy sông Vong Xuyên cũng là một phần của ngọn núi này. "" Chim nhỏ màu trắng tự nhiên nói.
Cố Thanh Sơn sửng sốt, lúc này mới phản ứng kịp.
"Ý của ngươi là sông Vong Xuyên chảy xuyên vào trong núi Đại Thiết Vi, mà toàn bộ Hoàng Tuyền đều được tạo thành từ núi Đại Thiết Vi ư? "" Cố Thanh Sơn nói.
"Đúng là như thế, không có sức mạnh nào có thể dao động núi thần, ngay cả phong ba bão táp ở thế giới ngoài kia cũng không thể làm tổn hao chút gì dù đến núi thần! "" Chim nhỏ màu trắng tự hào nói.
Cố Thanh Sơn nghe xong lòng khẽ dao động.
Ai có thể ngờ được rằng, toàn bộ thế giới Hoàng Tuyền đều được tạo thành từ một ngọn núi chứ.
Ngọn núi thần này yên lặng sừng sững ở chỗ Hoàng Tuyền, vì sự luân hồi của lục giới mà chống đỡ bão kiếp phong ba!
"Được rồi, ta đã hiểu, nhưng vì sao binh khí như ngươi lại ngủ say như vậy? ""
Chim nhỏ màu trắng giải thích nói: "Khoảng ngàn năm nay Hoàng Tuyền tiến vào thời đại cách mạng công nghiệp, sau khi 88 chiếc máy tự động hóa xuất hiện thì tất cả đều rất có trật tự. ""
"Cho nên có rất nhiều binh khí thời thượng cổ dần dần biến mất. ""
Cố Thanh Sơn hỏi: "Các ngươi đều ở đây ư? ""
"Thần khí như chúng ta cũng được bố trí trong miếu thờ phụng này, nhưng tất cả thần khí đều bị buộc rơi vào trạng thái ngủ say. ""
"Chỉ có thể nghe thấy lời triệu hồi hoặc cảm nhận được kiếp nạn lớn trên đời thì chúng ta mới có thể xuất đầu lộ diện xem xét tình hình. ""
"Cho nên ngôi miếu thờ phụng này có rất ít người đến ư? "" Cố Thanh Sơn nhìn chằm chằm vào ngôi miếu nói.
"Đúng vậy, đi thôi. "" Chim nhỏ màu trắng vỗ cánh nói.
"Đợi một chút. ""
Cố Thanh Sơn nằm sấp trên bờ.
Nơi này thuộc vùng ven sông Vong Xuyên, chỉ cần Cố Thanh Sơn có ý thì có thể trốn đi bất cứ lúc nào.
"Nơi quan trọng như thế, ta không tin yêu ma lại bỏ qua. "" Hắn nói khẽ.
Cố Thanh Sơn nhìn chằm chằm vào miếu thờ phụng thần khí, vẻ mặt dần dần cứng lại.
Dù mảnh đất kia có vẻ yên tĩnh nhưng lại có hơi thở kỳ chuyển động,
Bốn phía miếu thần, mặt đất đều là tro bụi, giống như bị gió thổi tới.
"Hai ngày qua ta đã gặp không ít yêu ma, hình như chúng chỉ biết tấn công và giết chóc thôi. "" Chim nhỏ màu trắng nói.
"Thứ này chỉ là yêu, chẳng phải ma, ma mới là quái vật thông minh lợi hại nhất. "" Cố Thanh Sơn nói.
Suy nghĩ của hắn vừa động, bỗng nhiên kiếm Triều Âm đã lơ lửng giữa không trung.
Gió kiếm xẹt qua hư không, nhắm thẳng vào miếu thờ phụng.
"Đi. "" Cố Thanh Sơn quát khẽ nói.
Vù vù!
Triều Âm hóa thành cái bóng, lướt qua dốc núi.
Kiếm bay nhanh nhẹn một vòng quanh miếu thần, nhằm về phía xa, biến mất không thấy nữa.
Đợi khoảng nhịp thở.
Phía trên thần miếu xuất hiện hiện tượng bị bóp méo.
Loại bóp méo không gian này tản ra bốn phía, sau khi phát không có thiệt hại gì mới từ từ biến mất.
"Đây là thứ gì? "" Chim nhỏ màu trắng hỏi.
Cố Thanh Sơn cau mày nói: "Yêu không có cách ẩn nấp như thế, ta đoán là ma quỷ cấp cao. ""
"Chúng ta xử lý nó không? ""
Cố Thanh Sơn cẩn thận nói: "Không được, thủ đoạn của ma quỷ vô cùng kỳ lạ, chúng ta lại không biết rốt cuộc trong miếu thần có bao nhiêu ma quỷ, trước tiên cứ lùi một bước rồi tính tiếp. ""
Sau nửa phút đồng hồ.
Ở một chỗ yên tĩnh khác trên dốc núi.
Chim nhỏ màu trắng tức giận nói: "Yêu ma đang chiếm lĩnh cả ngọn núi thần, muốn tìm một nơi đặt chân thì càng lúc càng khó khắn. ""
Cố Thanh Sơn nói: "Không bằng ta nghĩ biện pháp dẫn yêu ma rời đi, sau đó ngươi vào thức tỉnh thần khí. ""
"Không được, Khí Linh không thể dùng chú triệu hồi, vẫn để ngươi làm thì hơn. ""
Chim nhỏ màu trắng nói xong liền bay vào đao Tước Cốt Qủy.
Ngọn lửa màu xanh nhợt nhạt tỏa từ thân đao ra ngoài, rồi toàn bộ thấm xuống đất.
"Ngươi làm gì vậy? "" Cố Thanh Sơn ngạc nhiên nói.
"Gọi vài vị cường giả đã chết đến hỗ trợ. "" Trường đao trả lời.
Chỉ chốc lát sau.
Một con sói xám đầu to bơi theo nước sông đến.
Đầu con sói xám cao bằng năm người, nhìn qua vô cùng oai phong.
Sói xám nhìn đao Tước Cốt Qủy, mở miệng lên tiếng: "Tìm chúng ta có việc gì? ""
"Lang Vương, viện quân đến từ nhân gian muốn vào miếu thần, cho nên bây giờ mời các ngài đến hỗ trợ. "" Đao Tước Cốt Qủy nói.
Lang Vương liếc mắt đánh giá Cố Thanh Sơn một cái, không nói gì.
Chỉ chốc lát sau, có mấy người chết lần lượt nổi từ dưới Vong Xuyên lên.
"Bọn chúng từ đâu mà tới? "" Cố Thanh Sơn nhỏ giọng hỏi.
"Cửa địa ngục nằm ở sông dưới đáy núi, chúng từ địa ngục mà tới. "" Trường đao trả lời.
Lang Vương là thủ lĩnh, hai người khổng lồ, một Ma nhân, ba con người đứng đối diện với Cố Thanh Sơn và đao Tước Cốt Qủy.
Trên người gã khổng lồ có buộc một đoạn xiềng xích nặng nề bị chặt đứt, trên mặt đầy vẻ độc ác, nhưng trong ánh mắt lại có chút bình thản.
Ma nhân được bao phủ trong một kim mang lợi hại, không thấy rõ được cơ thể.
Con người còn lại là hai nam một nữ.
Bảy người đã chết cùng nhìn chằm chằm Cố Thanh Sơn, nhìn không ngừng.
Một lúc sau bọn họ tụ tập với nhau, nhỏ giọng trao đổi điều gì đó.
"Bọn họ trông cũng có vẻ có khí thế đấy. "" Cố Thanh Sơn nói.
Chim nhỏ màu trắng nhảy từ trong đao Tước Cốt Qủy ra ngoài rồi nói:"Sau khi thần linh biến mất, mười tám tầng địa ngục đều do người chết mạnh nhất tầng địa ngục đó thống lĩnh, bọn họ là bảy vị thống lĩnh trong số đó. ""
"Bọn họ muốn cứu vớt Hoàng Tuyền, muốn dùng công đức này cứu vãn tội nghiệt trước đây? ""
"Phải. ""
"Mười tám vị... Nói như vậy, còn lại 11 vị thống lĩnh đều hợp tác với yêu ma, muốn cùng nhau hủy diệt địa ngục ư? ""
Chim nhỏ màu trắng thở dài nói: "Đúng vậy, yêu ma đều rất lợi hại, hơn nữa còn có 11 vị thống lĩnh địa ngục tham gia vào, khiến nơi đâu ở địa ngục cũng có nguy hiểm. ""
Lúc này bảy vị thống lĩnh địa ngục ở đối diện cũng đã thảo luận xong.
Trong đó, có một ông lão loài người đi đến, chào hỏi Cố Thanh Sơn.
"Đúng vậy, Vong Xuyên Ly Hồn Câu là do quy luật của Vong Xuyên biến hóa ra, chỉ có thần linh của Hoàng Tuyền mới có thể nắm giữ, bình thường sẽ không tùy tiện hiện thân."
"Bất kỳ thứ tồn tại nào ngoài thân linh ra mà muốn kết nối với nó thì nhất định phải sử dụng thần chú triệu hồi Khí Linh của nó, sau đó nó mới có thể đến đây để gặp mặt."
"Ta hiểu rồi." Cố Thanh Sơn gật đầu.
...
Cố Thanh Sơn và đao Tước Cốt Qủy lên bờ.
Hắn cẩn thận ngồi lên khối đá nham thạch trên bờ, nhanh chóng đánh giá tình hình xung quanh.
Nơi này và miếu thờ thần khí cách nhau một dốc núi, khoảng cách còn xa.
Bỗng nhiên, Cố Thanh Sơn nhớ đến một chuyện.
Đây là núi Đại Thiết Vi.
Hắn cúi đầu, nhìn chằm chằm xuống đất.
Bản thân hắn đang đứng trên một ngọn núi có trong truyền thuyết Sơn Thần.
Cố Thanh Sơn không nhịn được cầm kiếm chọc chọc mặt đất.
Tia lửa văng tung tóe trên mặt đất, nhưng không để lại chút vết tích nào.
Chim nhỏ màu trắng nói: "Ngươi làm cái gì vậy? Đây chính là địa phận núi Đại Thiết Vi, dù có sức mạnh gì thì cũng không thể động vào nó một chút nào đâu. ""
Cố Thanh Sơn nhìn mặt đất nham thạch toàn đá grafit màu xám tro, không nhịn được hỏi: "Sao núi này lại có thể giống hệt như nham thạch dưới đáy sông Vong Xuyên vậy? ""
"Đáy sông Vong Xuyên cũng là một phần của ngọn núi này. "" Chim nhỏ màu trắng tự nhiên nói.
Cố Thanh Sơn sửng sốt, lúc này mới phản ứng kịp.
"Ý của ngươi là sông Vong Xuyên chảy xuyên vào trong núi Đại Thiết Vi, mà toàn bộ Hoàng Tuyền đều được tạo thành từ núi Đại Thiết Vi ư? "" Cố Thanh Sơn nói.
"Đúng là như thế, không có sức mạnh nào có thể dao động núi thần, ngay cả phong ba bão táp ở thế giới ngoài kia cũng không thể làm tổn hao chút gì dù đến núi thần! "" Chim nhỏ màu trắng tự hào nói.
Cố Thanh Sơn nghe xong lòng khẽ dao động.
Ai có thể ngờ được rằng, toàn bộ thế giới Hoàng Tuyền đều được tạo thành từ một ngọn núi chứ.
Ngọn núi thần này yên lặng sừng sững ở chỗ Hoàng Tuyền, vì sự luân hồi của lục giới mà chống đỡ bão kiếp phong ba!
"Được rồi, ta đã hiểu, nhưng vì sao binh khí như ngươi lại ngủ say như vậy? ""
Chim nhỏ màu trắng giải thích nói: "Khoảng ngàn năm nay Hoàng Tuyền tiến vào thời đại cách mạng công nghiệp, sau khi 88 chiếc máy tự động hóa xuất hiện thì tất cả đều rất có trật tự. ""
"Cho nên có rất nhiều binh khí thời thượng cổ dần dần biến mất. ""
Cố Thanh Sơn hỏi: "Các ngươi đều ở đây ư? ""
"Thần khí như chúng ta cũng được bố trí trong miếu thờ phụng này, nhưng tất cả thần khí đều bị buộc rơi vào trạng thái ngủ say. ""
"Chỉ có thể nghe thấy lời triệu hồi hoặc cảm nhận được kiếp nạn lớn trên đời thì chúng ta mới có thể xuất đầu lộ diện xem xét tình hình. ""
"Cho nên ngôi miếu thờ phụng này có rất ít người đến ư? "" Cố Thanh Sơn nhìn chằm chằm vào ngôi miếu nói.
"Đúng vậy, đi thôi. "" Chim nhỏ màu trắng vỗ cánh nói.
"Đợi một chút. ""
Cố Thanh Sơn nằm sấp trên bờ.
Nơi này thuộc vùng ven sông Vong Xuyên, chỉ cần Cố Thanh Sơn có ý thì có thể trốn đi bất cứ lúc nào.
"Nơi quan trọng như thế, ta không tin yêu ma lại bỏ qua. "" Hắn nói khẽ.
Cố Thanh Sơn nhìn chằm chằm vào miếu thờ phụng thần khí, vẻ mặt dần dần cứng lại.
Dù mảnh đất kia có vẻ yên tĩnh nhưng lại có hơi thở kỳ chuyển động,
Bốn phía miếu thần, mặt đất đều là tro bụi, giống như bị gió thổi tới.
"Hai ngày qua ta đã gặp không ít yêu ma, hình như chúng chỉ biết tấn công và giết chóc thôi. "" Chim nhỏ màu trắng nói.
"Thứ này chỉ là yêu, chẳng phải ma, ma mới là quái vật thông minh lợi hại nhất. "" Cố Thanh Sơn nói.
Suy nghĩ của hắn vừa động, bỗng nhiên kiếm Triều Âm đã lơ lửng giữa không trung.
Gió kiếm xẹt qua hư không, nhắm thẳng vào miếu thờ phụng.
"Đi. "" Cố Thanh Sơn quát khẽ nói.
Vù vù!
Triều Âm hóa thành cái bóng, lướt qua dốc núi.
Kiếm bay nhanh nhẹn một vòng quanh miếu thần, nhằm về phía xa, biến mất không thấy nữa.
Đợi khoảng nhịp thở.
Phía trên thần miếu xuất hiện hiện tượng bị bóp méo.
Loại bóp méo không gian này tản ra bốn phía, sau khi phát không có thiệt hại gì mới từ từ biến mất.
"Đây là thứ gì? "" Chim nhỏ màu trắng hỏi.
Cố Thanh Sơn cau mày nói: "Yêu không có cách ẩn nấp như thế, ta đoán là ma quỷ cấp cao. ""
"Chúng ta xử lý nó không? ""
Cố Thanh Sơn cẩn thận nói: "Không được, thủ đoạn của ma quỷ vô cùng kỳ lạ, chúng ta lại không biết rốt cuộc trong miếu thần có bao nhiêu ma quỷ, trước tiên cứ lùi một bước rồi tính tiếp. ""
Sau nửa phút đồng hồ.
Ở một chỗ yên tĩnh khác trên dốc núi.
Chim nhỏ màu trắng tức giận nói: "Yêu ma đang chiếm lĩnh cả ngọn núi thần, muốn tìm một nơi đặt chân thì càng lúc càng khó khắn. ""
Cố Thanh Sơn nói: "Không bằng ta nghĩ biện pháp dẫn yêu ma rời đi, sau đó ngươi vào thức tỉnh thần khí. ""
"Không được, Khí Linh không thể dùng chú triệu hồi, vẫn để ngươi làm thì hơn. ""
Chim nhỏ màu trắng nói xong liền bay vào đao Tước Cốt Qủy.
Ngọn lửa màu xanh nhợt nhạt tỏa từ thân đao ra ngoài, rồi toàn bộ thấm xuống đất.
"Ngươi làm gì vậy? "" Cố Thanh Sơn ngạc nhiên nói.
"Gọi vài vị cường giả đã chết đến hỗ trợ. "" Trường đao trả lời.
Chỉ chốc lát sau.
Một con sói xám đầu to bơi theo nước sông đến.
Đầu con sói xám cao bằng năm người, nhìn qua vô cùng oai phong.
Sói xám nhìn đao Tước Cốt Qủy, mở miệng lên tiếng: "Tìm chúng ta có việc gì? ""
"Lang Vương, viện quân đến từ nhân gian muốn vào miếu thần, cho nên bây giờ mời các ngài đến hỗ trợ. "" Đao Tước Cốt Qủy nói.
Lang Vương liếc mắt đánh giá Cố Thanh Sơn một cái, không nói gì.
Chỉ chốc lát sau, có mấy người chết lần lượt nổi từ dưới Vong Xuyên lên.
"Bọn chúng từ đâu mà tới? "" Cố Thanh Sơn nhỏ giọng hỏi.
"Cửa địa ngục nằm ở sông dưới đáy núi, chúng từ địa ngục mà tới. "" Trường đao trả lời.
Lang Vương là thủ lĩnh, hai người khổng lồ, một Ma nhân, ba con người đứng đối diện với Cố Thanh Sơn và đao Tước Cốt Qủy.
Trên người gã khổng lồ có buộc một đoạn xiềng xích nặng nề bị chặt đứt, trên mặt đầy vẻ độc ác, nhưng trong ánh mắt lại có chút bình thản.
Ma nhân được bao phủ trong một kim mang lợi hại, không thấy rõ được cơ thể.
Con người còn lại là hai nam một nữ.
Bảy người đã chết cùng nhìn chằm chằm Cố Thanh Sơn, nhìn không ngừng.
Một lúc sau bọn họ tụ tập với nhau, nhỏ giọng trao đổi điều gì đó.
"Bọn họ trông cũng có vẻ có khí thế đấy. "" Cố Thanh Sơn nói.
Chim nhỏ màu trắng nhảy từ trong đao Tước Cốt Qủy ra ngoài rồi nói:"Sau khi thần linh biến mất, mười tám tầng địa ngục đều do người chết mạnh nhất tầng địa ngục đó thống lĩnh, bọn họ là bảy vị thống lĩnh trong số đó. ""
"Bọn họ muốn cứu vớt Hoàng Tuyền, muốn dùng công đức này cứu vãn tội nghiệt trước đây? ""
"Phải. ""
"Mười tám vị... Nói như vậy, còn lại 11 vị thống lĩnh đều hợp tác với yêu ma, muốn cùng nhau hủy diệt địa ngục ư? ""
Chim nhỏ màu trắng thở dài nói: "Đúng vậy, yêu ma đều rất lợi hại, hơn nữa còn có 11 vị thống lĩnh địa ngục tham gia vào, khiến nơi đâu ở địa ngục cũng có nguy hiểm. ""
Lúc này bảy vị thống lĩnh địa ngục ở đối diện cũng đã thảo luận xong.
Trong đó, có một ông lão loài người đi đến, chào hỏi Cố Thanh Sơn.