Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 479
Trong nhà chỉ còn lại bà nội, hơn nữa lại bệnh nặng nằm giường.
Cho nên nó chỉ đành đi lang lang ngoài đường, kết bạn với những đứa trẻ giống mình, lấy trộm để có thu nhập.
"Nói như vậy, ngươi là đồ vật được trang bị kĩ thuật vô cùng cao cấp." Đứa bé tổng kết nói.
“Nói như ngôn ngữ của mấy người, thực ra tôi có thể coi như kĩ thuật đen (*).” Máy Phán Xét Nguyện Vọng nói.
(*) Kĩ thuật đen: những nghiên cứu và phát minh vượt qua năng lực của loài người ở hiện tại.
Đám bạn của đứa bé kia quay lại, muốn kéo nó rời đi.
Đứa bé lại tức giận nói: “Vớ vẩn! nếu như ngươi thật sự là kĩ thuật đen, vậy có giỏi thì tiêu diệt Michael đi.”
Michael, lão đại hắc bang của khu này.
Tất cả những vụ mua bán ma túy, mua bán dân số, cướp bóc giết người, bá chiếm thị trường, đều là do gã định đoạt.
Cha mẹ của lũ trẻ này, đều từng chịu nhiều thua thiệt từ người này, thậm chí có người phải bỏ cả mạng sống ra để trả.
Đứa trẻ kia chính là một cô nhi.
Cha nó là một người thẳng tính không bao giờ chịu khuất phục, bị Michael tìm cơ hội giết chết, mẹ cũng bị bán đi.
Máy Phán Xét Nguyện Vọng nói: “Tôi không thể tùy tiện giết chết một người vô tội.”
Đám trẻ nghe xong, phá lên cười điên cuồng.
"Vô... Vô tội..."
“Ha ha ha, Michael vô tội, đây là chuyện tiếu lâm buồn cười nhất tao nghe được trong năm nay.”
"Cái máy này, thiết bị trí tuệ có vấn đề rồi sao."
Trong đôi mắt của đứa trẻ lộ ra sự thất vọng tràn trề.
“Nhưng!” Máy Phán Xét Nguyệt Vọng nói: "Nếu như mấy người đồng ý để hắn ta tiếp nhận xét xử, sau khi xét xử phát hiện hắn là kẻ ác, tôi sẽ có biện pháp để thủ tiêu hắn ta."
"Mấy đứa đồng ý để tôi xét xử hắn không?"
"Dĩ nhiên đồng ý!" Đứa trẻ hô lên.
Đám bạn của nó cũng rối rít lên tiếng: "Đồng ý! Đồng ý!"
"Được, vậy hãy hiến máu tươi của mấy đứa đi." Máy Phán Xét Nguyện Vọng nói.
Xung quanh yên tĩnh lại.
Máy Phán Xét Nguyện Vọng giải thích: "Máu tươi của chúng sinh có có nhiễm một ít nguyện vọng mỏng manh, chỉ có nguyện vọng với có thể khởi động cỗ máy này."
"Đi thôi, đây là một thứ quái quỷ." Bạn của đứa bé nói.
Bọn họ kéo đứa bé kia, nhanh chóng rời khỏi nơi này.
Đường phố khôi phục lại sự yên tĩnh.
Cũng không lâu lắm.
Đứa bé đó lại đứng trước cỗ máy Phán Xét Nguyện Vọng.
Nó lau đi nước mưa trên mặt, hỏi: "Ngươi thật sự có thể lan toả chính nghĩa?"
"Đúng vậy, chỉ cần cậu hiến máu tươi của mình." Máy Phán Xét Nguyện Vọng đáp.
"Muốn bao nhiêu?"
"Tôi đoán người mấy đứa muốn đối phó rất ác độc, cho nên phải phát động xét xử cao nhất."
"Muốn bao nhiêu?"
"Đúng như tôi mới vừa nói, sẽ phải cần không ít máu, bởi vì trong máu bao hàm nguyện vọng yếu ớt."
"Muốn bao nhiêu?" Cả người đứa bé không ngừng phát run, trong ánh mắt tràn đầy khát vọng.
Trong bóng đêm thê lương mà tăm tối, đứa bé đã khát vọng có một tia ánh sáng rạng đông như vậy dù đây rất có thể chỉ là một trò đùa, nhưng nó vẫn nguyện ý thử.
Máy Phán Xét Nguyện Vọng phát ra một tia sáng, quét qua cơ thể gầy gò trơ xương của thằng bé.
Hồi lâu, máy Phán Xét Nguyện Vọng phát ra một tiếng thở dài.
"Cậu là vị khách đầu tiên của chúng tôi trong cả thế giới này, cho nên chỉ cần một giọt máu mang tính tượng trưng thôi." Nó nói.
Thằng bé thở phào nhẹ nhõm, đáp: "Tôi nguyện ý hiến ra một giọt máu này!"
"Cậu là một đứa bé rất giỏi, dám đấu tranh với tà ác, bây giờ, hãy đưa bàn tay cậu áp lên vùng màu đen bên trái tôi."
"Là như vậy sao?"
"Đúng... chính là như vậy."
"Được rồi!"
Thằng bé rụt tay về, giơ lên trước mắt nhìn kỹ nhìn.
Không có vết thương.
Hình như vừa rồi cũng không có cảm giác gì.
Quả thật, chỉ là một giọt máu.
Cho dù là một đứa bé đã chịu đói cả một ngày thì vẫn có thể tiếp nhận.
Máy Phán Xét Nguyện Vọng phát ra âm thanh ầm ầm.
"A, mình đã có được giọt máu đầu tiên!" Nó nhỏ giọng nói.
"Khách hàng yêu quý, mời nói ra tội nhân cậu muốn xét xử, cùng với thân phận của người đó."
Trong lòng đứa bé mang theo đầy mong đợi hét lớn: "Michael, lão đại hắc bang Michael!"
Máy Phán Xét Nguyện Vọng phát ra tiếng động rền vang.
"Xét xử sắp bắt đầu."
Nó dùng giọng nói trang nghiêm tuyên bố.
"Bởi vì là vụ phán xét đầu tiên, cho nên phải thận trọng."
"Đang tìm kiếm phương thức xét xử của thế giới hiện tại."
"Đã tìm thấy được phương thức xét xử được sử dụng nhiều nhất trong thế giới này,."
"Chuẩn bị áp dụng phát trực tiếp hiện trường xét xử trên quang não của toàn cầu.”
"Đang lựa chọn thẩm phán trưởng ở thế giới này."
"Trong thế giới hiện tại, đã tìm được thẩm phán trưởng khiến con người sợ hãi nhất."
"Mời Chú Hề Tử Thần làm thẩm phán mở màn."
"Trả giá tương ứng."
"Chú Hề Tử Thần đã đồng ý”
"Tiếp sau đây, xét xử bắt đầu!"
Trên khắp tinh cầu, tất cả thiết bị có thể hiển thị hình ảnh, vào giờ khắc này đều đồng loạt sáng lên.
Cảnh tượng khi Chú Hề Tử Thần xét xử quán quân bất tử, lại một lần nữa xuất hiện ở trước mắt mọi người.
Đeo chiếc mặt nạ cười vừa lạnh lùng lại cứng ngắc, cả người mặc chiến giáp đen nhánh, sau lưng là một đôi cánh hắc quang.
Chú Hề Tử Thần từ trong bóng tối đi ra, vừa hay có một chùm đèn chiếu rọi lên người.
Chú Hề đưa bàn tay duỗi thẳng đến bên miệng, nói nhỏ: "Tôi tìm được công việc mới rồi."
Hắn ta căng thẳng hết nhìn đông lại nhìn tây, hồi lâu sau mới thở dài một hơi.
Không biết móc ra một tờ giấy nhăn nhúm từ đâu, Chú Hề Tử Thần mở giấy ra, thì thầm: "Như vậy, khách quý tối nay là Michael, Michael của Thánh quốc!”
Chú hề bắt đầu nghiêm túc vỗ tay.
Bên cạnh hắn ta đột nhiên xuất hiện một người.
Đầu búi một cục lớn, trên người mặc áo gi-lê màu đen, mũi hơi cong, râu đen, trong tay còn cầm một ly rượu.
Lão đại hắc bang, Michael.
Michael vừa mới xuất hiện, hiển nhiên cũng sững lại trong chốc lát.
"Chú Hề Tử Thần..." Gã nhìn chú hề, chật vật nuốt nước miếng nói.
Michael thò tay vào trong ngực lấy vật gì đó.
Một giây kế tiếp, gã tựa hồ ý thức được sự tồn tại ở trước mặt mình là như thế nào.
Tay gã cứng đờ, trên mặt cố nặn ra nụ cười: "Ngài muốn cái gì?"
Chú Hề Tử Thần bắt lấy tay gã, nắm lấy.
Chú hề nói: "Chúc mừng ông, tôi rất muốn cùng trò chuyện với ông thêm lát nữa, nhưng thời gian truyền trực tiếp của chúng ta có hạn, lại không có nhà quảng cáo tài trợ chúng ta, cho nên bây giờ chúng ta bắt đầu xét xử luôn."
"Cuộc đời đặc sắc của Michael sắp bắt đầu rồi, xin mọi người theo dõi!"
Chuyển giao hình ảnh.
Tất cả những việc ác mà Michael đã làm trong đời, đều lần lượt xuất hiện trên màn ảnh.
Đánh nhau, cướp bóc, mưu sát, buôn bán phụ nữ trẻ em, thu phí bảo hộ, sử dụng và buôn bán thuốc phiện, mở sòng bạc, đánh bài gian lận, hại người ta tan cửa nát nhà.
Những bạo hành khiến người ta lộn ruột kia, những hành vi ác độc vô nhân tính đến cực điểm, từng cái từng cái xuất hiện ở trong màn hình.
Mỗi một màn, cũng kéo dài mấy giây, cho mọi người thấy được đầu đuôi của hành vi phạm tội.
Ước chừng sau mấy phút đồng hồ, hình ảnh trên màn sáng mới hoàn toàn biến mất.
Chú Hề Tử Thần cùng Michael lại xuất hiện ở trước mặt tất cả mọi người.
Chú Hề Tử Thần buông tay đối phương ra, nói: "Căn cứ vào hành vi phạm tội đã tìm được của ông Michael, đã tìm được hình phạt cổ điển phù hợp với ông ấy."
Cho nên nó chỉ đành đi lang lang ngoài đường, kết bạn với những đứa trẻ giống mình, lấy trộm để có thu nhập.
"Nói như vậy, ngươi là đồ vật được trang bị kĩ thuật vô cùng cao cấp." Đứa bé tổng kết nói.
“Nói như ngôn ngữ của mấy người, thực ra tôi có thể coi như kĩ thuật đen (*).” Máy Phán Xét Nguyện Vọng nói.
(*) Kĩ thuật đen: những nghiên cứu và phát minh vượt qua năng lực của loài người ở hiện tại.
Đám bạn của đứa bé kia quay lại, muốn kéo nó rời đi.
Đứa bé lại tức giận nói: “Vớ vẩn! nếu như ngươi thật sự là kĩ thuật đen, vậy có giỏi thì tiêu diệt Michael đi.”
Michael, lão đại hắc bang của khu này.
Tất cả những vụ mua bán ma túy, mua bán dân số, cướp bóc giết người, bá chiếm thị trường, đều là do gã định đoạt.
Cha mẹ của lũ trẻ này, đều từng chịu nhiều thua thiệt từ người này, thậm chí có người phải bỏ cả mạng sống ra để trả.
Đứa trẻ kia chính là một cô nhi.
Cha nó là một người thẳng tính không bao giờ chịu khuất phục, bị Michael tìm cơ hội giết chết, mẹ cũng bị bán đi.
Máy Phán Xét Nguyện Vọng nói: “Tôi không thể tùy tiện giết chết một người vô tội.”
Đám trẻ nghe xong, phá lên cười điên cuồng.
"Vô... Vô tội..."
“Ha ha ha, Michael vô tội, đây là chuyện tiếu lâm buồn cười nhất tao nghe được trong năm nay.”
"Cái máy này, thiết bị trí tuệ có vấn đề rồi sao."
Trong đôi mắt của đứa trẻ lộ ra sự thất vọng tràn trề.
“Nhưng!” Máy Phán Xét Nguyệt Vọng nói: "Nếu như mấy người đồng ý để hắn ta tiếp nhận xét xử, sau khi xét xử phát hiện hắn là kẻ ác, tôi sẽ có biện pháp để thủ tiêu hắn ta."
"Mấy đứa đồng ý để tôi xét xử hắn không?"
"Dĩ nhiên đồng ý!" Đứa trẻ hô lên.
Đám bạn của nó cũng rối rít lên tiếng: "Đồng ý! Đồng ý!"
"Được, vậy hãy hiến máu tươi của mấy đứa đi." Máy Phán Xét Nguyện Vọng nói.
Xung quanh yên tĩnh lại.
Máy Phán Xét Nguyện Vọng giải thích: "Máu tươi của chúng sinh có có nhiễm một ít nguyện vọng mỏng manh, chỉ có nguyện vọng với có thể khởi động cỗ máy này."
"Đi thôi, đây là một thứ quái quỷ." Bạn của đứa bé nói.
Bọn họ kéo đứa bé kia, nhanh chóng rời khỏi nơi này.
Đường phố khôi phục lại sự yên tĩnh.
Cũng không lâu lắm.
Đứa bé đó lại đứng trước cỗ máy Phán Xét Nguyện Vọng.
Nó lau đi nước mưa trên mặt, hỏi: "Ngươi thật sự có thể lan toả chính nghĩa?"
"Đúng vậy, chỉ cần cậu hiến máu tươi của mình." Máy Phán Xét Nguyện Vọng đáp.
"Muốn bao nhiêu?"
"Tôi đoán người mấy đứa muốn đối phó rất ác độc, cho nên phải phát động xét xử cao nhất."
"Muốn bao nhiêu?"
"Đúng như tôi mới vừa nói, sẽ phải cần không ít máu, bởi vì trong máu bao hàm nguyện vọng yếu ớt."
"Muốn bao nhiêu?" Cả người đứa bé không ngừng phát run, trong ánh mắt tràn đầy khát vọng.
Trong bóng đêm thê lương mà tăm tối, đứa bé đã khát vọng có một tia ánh sáng rạng đông như vậy dù đây rất có thể chỉ là một trò đùa, nhưng nó vẫn nguyện ý thử.
Máy Phán Xét Nguyện Vọng phát ra một tia sáng, quét qua cơ thể gầy gò trơ xương của thằng bé.
Hồi lâu, máy Phán Xét Nguyện Vọng phát ra một tiếng thở dài.
"Cậu là vị khách đầu tiên của chúng tôi trong cả thế giới này, cho nên chỉ cần một giọt máu mang tính tượng trưng thôi." Nó nói.
Thằng bé thở phào nhẹ nhõm, đáp: "Tôi nguyện ý hiến ra một giọt máu này!"
"Cậu là một đứa bé rất giỏi, dám đấu tranh với tà ác, bây giờ, hãy đưa bàn tay cậu áp lên vùng màu đen bên trái tôi."
"Là như vậy sao?"
"Đúng... chính là như vậy."
"Được rồi!"
Thằng bé rụt tay về, giơ lên trước mắt nhìn kỹ nhìn.
Không có vết thương.
Hình như vừa rồi cũng không có cảm giác gì.
Quả thật, chỉ là một giọt máu.
Cho dù là một đứa bé đã chịu đói cả một ngày thì vẫn có thể tiếp nhận.
Máy Phán Xét Nguyện Vọng phát ra âm thanh ầm ầm.
"A, mình đã có được giọt máu đầu tiên!" Nó nhỏ giọng nói.
"Khách hàng yêu quý, mời nói ra tội nhân cậu muốn xét xử, cùng với thân phận của người đó."
Trong lòng đứa bé mang theo đầy mong đợi hét lớn: "Michael, lão đại hắc bang Michael!"
Máy Phán Xét Nguyện Vọng phát ra tiếng động rền vang.
"Xét xử sắp bắt đầu."
Nó dùng giọng nói trang nghiêm tuyên bố.
"Bởi vì là vụ phán xét đầu tiên, cho nên phải thận trọng."
"Đang tìm kiếm phương thức xét xử của thế giới hiện tại."
"Đã tìm thấy được phương thức xét xử được sử dụng nhiều nhất trong thế giới này,."
"Chuẩn bị áp dụng phát trực tiếp hiện trường xét xử trên quang não của toàn cầu.”
"Đang lựa chọn thẩm phán trưởng ở thế giới này."
"Trong thế giới hiện tại, đã tìm được thẩm phán trưởng khiến con người sợ hãi nhất."
"Mời Chú Hề Tử Thần làm thẩm phán mở màn."
"Trả giá tương ứng."
"Chú Hề Tử Thần đã đồng ý”
"Tiếp sau đây, xét xử bắt đầu!"
Trên khắp tinh cầu, tất cả thiết bị có thể hiển thị hình ảnh, vào giờ khắc này đều đồng loạt sáng lên.
Cảnh tượng khi Chú Hề Tử Thần xét xử quán quân bất tử, lại một lần nữa xuất hiện ở trước mắt mọi người.
Đeo chiếc mặt nạ cười vừa lạnh lùng lại cứng ngắc, cả người mặc chiến giáp đen nhánh, sau lưng là một đôi cánh hắc quang.
Chú Hề Tử Thần từ trong bóng tối đi ra, vừa hay có một chùm đèn chiếu rọi lên người.
Chú Hề đưa bàn tay duỗi thẳng đến bên miệng, nói nhỏ: "Tôi tìm được công việc mới rồi."
Hắn ta căng thẳng hết nhìn đông lại nhìn tây, hồi lâu sau mới thở dài một hơi.
Không biết móc ra một tờ giấy nhăn nhúm từ đâu, Chú Hề Tử Thần mở giấy ra, thì thầm: "Như vậy, khách quý tối nay là Michael, Michael của Thánh quốc!”
Chú hề bắt đầu nghiêm túc vỗ tay.
Bên cạnh hắn ta đột nhiên xuất hiện một người.
Đầu búi một cục lớn, trên người mặc áo gi-lê màu đen, mũi hơi cong, râu đen, trong tay còn cầm một ly rượu.
Lão đại hắc bang, Michael.
Michael vừa mới xuất hiện, hiển nhiên cũng sững lại trong chốc lát.
"Chú Hề Tử Thần..." Gã nhìn chú hề, chật vật nuốt nước miếng nói.
Michael thò tay vào trong ngực lấy vật gì đó.
Một giây kế tiếp, gã tựa hồ ý thức được sự tồn tại ở trước mặt mình là như thế nào.
Tay gã cứng đờ, trên mặt cố nặn ra nụ cười: "Ngài muốn cái gì?"
Chú Hề Tử Thần bắt lấy tay gã, nắm lấy.
Chú hề nói: "Chúc mừng ông, tôi rất muốn cùng trò chuyện với ông thêm lát nữa, nhưng thời gian truyền trực tiếp của chúng ta có hạn, lại không có nhà quảng cáo tài trợ chúng ta, cho nên bây giờ chúng ta bắt đầu xét xử luôn."
"Cuộc đời đặc sắc của Michael sắp bắt đầu rồi, xin mọi người theo dõi!"
Chuyển giao hình ảnh.
Tất cả những việc ác mà Michael đã làm trong đời, đều lần lượt xuất hiện trên màn ảnh.
Đánh nhau, cướp bóc, mưu sát, buôn bán phụ nữ trẻ em, thu phí bảo hộ, sử dụng và buôn bán thuốc phiện, mở sòng bạc, đánh bài gian lận, hại người ta tan cửa nát nhà.
Những bạo hành khiến người ta lộn ruột kia, những hành vi ác độc vô nhân tính đến cực điểm, từng cái từng cái xuất hiện ở trong màn hình.
Mỗi một màn, cũng kéo dài mấy giây, cho mọi người thấy được đầu đuôi của hành vi phạm tội.
Ước chừng sau mấy phút đồng hồ, hình ảnh trên màn sáng mới hoàn toàn biến mất.
Chú Hề Tử Thần cùng Michael lại xuất hiện ở trước mặt tất cả mọi người.
Chú Hề Tử Thần buông tay đối phương ra, nói: "Căn cứ vào hành vi phạm tội đã tìm được của ông Michael, đã tìm được hình phạt cổ điển phù hợp với ông ấy."