Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 380
"Không sao đâu mà, cô ấy là bạn gái của Diệp Phi Ly, mọi người đừng có mà nghĩ vớ vẩn nữa."
"Bạn gái ư?"
Trương Anh Hào và Liêu Hành đồng thanh hét lên.
Trong lòng hai người bắt đầu run rẩy.
Con người mà còn qua lại với ma quỷ ư?
Không đúng, nói một cách cụ thể là, đây là mối quan hệ giữa một tên Quỷ giết người và ma quỷ.
Tuy rằng bọn họ đều là quỷ nhưng mà dù sao cũng thuộc về hai thế giới âm dương cách biệt.
Không được, chuyện này quá khủng khiếp rồi, hoàn toàn vượt ra khỏi nhận thức của loài người.
"Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì vậy?" Trương Anh Hào lấy hết can đảm để hỏi.
Cố Thanh Sơn liền kể lại từ đầu đến cuối câu chuyện cho bọn họ nghe.
Sau khi hiểu một cách rõ ràng tình hình thực tế trước lúc cô gái kia chết, rồi lại biết được chân tướng sự việc, thì hai người này cuối cùng cũng bình tĩnh trở lại.
Trương Anh Hào trầm ngâm nói: "Nói như vậy thì cái tên Vương Minh Trạch đúng là đáng chết."
Liêu Hành đột nhiên hưng phấn hét lên: "Thì ra trên thế giới này đúng thật là có ma quỷ! Đây đúng là một phát hiện vĩ đại nhất trên phương diện khoa học, chúng ta cần phải thành lập một đội nghiên cứu khoa học để nghiên cứu thật kỹ càng về ma quỷ."
Diệp Phi Ly lườm ông ta một cái.
Hắn ta đè bả vai của Liêu Hành xuống rồi nói: "Đó là bạn gái của tôi đấy, ông thực sự muốn nghiên cứu à?"
Huyết quang màu đỏ tươi tỏa ra từ cơ thể của hắn ta, sau đó nó từ từ bao phủ lấy cơ thể của Liêu Hành.
Loại huyết quang này đã từng giết rất nhiều người bất tử rồi.
Liêu Hành là một người biết phân biệt tốt xấu, ông ta bị Diệp Phi Ly dọa đến nỗi vội vàng muốn lùi thẳng về phía sau.
Thế nhưng ông ta vẫn bị Diệp Phi Ly giữ lại, nên không có cách nào để nhúc nhích cả.
Thấy luồng ánh sáng đỏ tươi kia đang từ từ tới gần, Liêu Hành không ngừng nói: "Ha Ha, tôi chỉ đùa thôi, tôi làm sao mà dám làm vậy chứ."
"Nếu như ông còn có những suy nghĩ như vậy nữa thì tốt nhất là đừng có nói với tôi." Diệp Phi Ly nhẹ nhàng nói.
"Cậu yên tâm đi, tôi tuyệt đối sẽ không có ý nghĩ đó nữa." Cả người Liêu Hành đều toát ra mồ hôi lạnh.
Trừng trị xong lão già khốn khiếp này, Diệp Phi Ly đan hai tay lại rồi thành khẩn nói: "Tôi chỉ muốn ở bên cạnh cô ấy thôi, mong mọi người tạo điều kiện cho chúng tôi."
Cố Thanh Sơn quan sát Trương Gia Hào thì liền phát hiện ra Trương Gia Hào cũng đang nhìn mình.
"Tôi cũng không có ý kiến gì." Cố Thanh Sơn nói.
"Tôi thực sự còn có rất nhiều bí mật của sát thủ mà không thể để cho người ngoài nhìn thấy được ở trong căn phòng này." Trương Anh Hào khoanh tay lại nói.
Diệp Phi Ly bày ra vẻ mặt cầu xin.
Cố Thanh Sơn lặng lẽ nháy mắt với Trương Anh Hào.
Trương Anh Hào bất đắc dĩ nói: "Nhưng mà linh hồn có biết cũng không sao cả, bởi vì cô ấy sẽ không tiết lộ bí mật với con người."
Diệp Phi Ly mừng rỡ, sau đó hắn ta lại quay về phía Liêu Hành.
Liêu Hành nhìn thấy hai lão đại đều đã nói như vậy nên trong lòng ông ta biết rõ chuyện này đã được quyết định rồi.
Ông ta chỉ có thể nghiêm túc dặn dò: "Cậu nói với bạn gái cậu rằng, buổi tối thì đừng có đi lại lung tung, nếu không thì cô ấy sẽ nhìn thấy những thứ không nên nhìn thấy đấy, lỡ như có bị làm cho hoảng sợ thì cũng đừng có mà trách tôi."
"Ông yên tâm đi, những thứ kia của ông làm sao dọa người ta được chứ." Diệp Phi Ly nói.
"Không sợ ư? Thằng nhóc kia, Bước nhảy siêu tốc cỡ nhở của tôi có liên quan đến thời không đấy, lỡ như bạn gái của cậu bị cuốn vào trong đấy rồi biến mất thì cậu đừng có mà trách tôi đấy nhé." Liêu Hành nói.
"Được thôi, tôi hiểu rồi, tôi sẽ nói với cô ấy một tiếng." Diệp Phi Ly nghiêm túc đáp lời.
Việc này được quyết định như thế.
"Cảm ơn mọi người!" Diệp Phi Ly vui vẻ híp mắt nói.
"Vậy thì, Diệp Phi Ly này, cậu nhất định phải nghe tôi nói một lời." Trương Anh Hào nói.
"Anh cứ nói đi." Thái độ của Diệp Phi Ly hòa ái vô cùng.
"Cậu đã giết người rồi, việc này xảy ra là có nguyên nhân của nó cho nên tôi cũng không nói gì nữa."
"Ừm."
"Nhưng mà mỗi một nhóm người đều có những điều kiêng kỵ của họ, những điều kiêng kỵ này là những kinh nghiệm mà người đi trước đã tổng kết lại, chúng có thể giúp chúng ta tránh được những tình huống nguy hiểm đáng sợ, sau này cậu phải đi theo tôi để học tập thêm." Trương Anh Hào nói.
"Tôi là Quỷ giết người rồi mà vẫn cần phải học ám sát sao?" Diệp Phi Ly hỏi.
Trương Anh Hào không nói gì nữa, anh ta chỉ nhìn chằm chằm Diệp Phi Ly.
"Được." Diệp Phi Ly thỏa hiệp nói.
Trương Anh Hào nhìn về phía Cố Thanh Sơn, nói với hắn: "Cậu để cậu ta theo tôi học tập, vậy còn cậu thì sao?"
"Tôi cũng sẽ tham gia, hơn nữa tôi còn cần anh dốc hết toàn lực để giúp đỡ." Cố Thanh Sơn nói.
Trương Anh Hào tỉnh táo lại, anh ta vội hỏi: "Đã xảy ra chuyện gì rồi? Tôi chưa thấy cậu nghiêm túc như thế này bao giờ."
Cố Thanh Sơn trả lời: "Tôi phải vào vai một người thật hoàn hảo thì lúc đó mới có thể đạt được mục đích của mình."
"Cậu có những tài liệu liên quan đến người này không?" Trương Anh Hào hỏi.
"Tôi có."
"Ngoại hình thì có thể dùng kỹ thuật gen để xử lý, nhưng mà giọng nói của một người, bao gồm cả âm sắc, ngữ điệu, tâm tình và thói quen của người đó mới là những thứ mà cậu nhất định phải được huấn luyện chuyên nghiệp." Trương Anh Hào nói.
"Vì vậy nên tôi mới tới đây tìm anh." Cố Thanh Sơn cười nói.
Trương Anh Hào tiếp tục: "Chuyện này không thành vấn để, cứ để đấy cho tôi sắp xếp."
"Tôi cần phải làm những thứ gì?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Đầu tiên cậu phải tiến hành huấn luyện, học cách khống chế cách biểu đạt ngữ âm, hành động, thần thái của bản thân, các hành động và cử chỉ nhất định không thể để xuất hiện sai sót."
"Được."
"Sau đó thì cậu mới có thể bắt đầu thử hóa thân vào người đó, khiến cho người khác cảm thấy rằng cậu chính là hắn ta."
Trương Anh Hào lại tiếp tục nói: "Bây giờ tôi sẽ sắp xếp cho cậu, ngày mai chúng ta sẽ bắt đầu tiến hành huấn luyện."
"Cảm ơn anh, chuyện lần này rất quan trọng đối với tôi." Cố Thanh Sơn thành thực nói.
"Đều là người một nhà cả mà, không cần phải cảm ơn làm gì, sau này lỡ như nghiệp đoàn của tôi xảy ra vấn đề gì cậu bao nuôi tôi là được rồi."
"Đấy là chuyện đương nhiên."
Lúc này Liêu Hành mới xen vào: "Các cậu mau xem tin tức đi."
Cả ba người quay đầu nhìn về phía màn hình đang phát sáng.
Bọn họ thấy bản tin thời sự đang chiếu một tin tức quan trọng khẩn cấp.
Vì việc kêu gọi sự ủng hộ cho Đảng phái của mình trước cuộc Tổng tuyển cử, mà ngài Tổng thống đã bị một lực lượng lớn mạnh nào đó ám sát trong đêm dạ tiệc của Đảng phái.
May mắn là kẻ ám sát đã bị bắt lại kịp thời, các bác sĩ đã tiến hành kiểm tra cho ngài Tổng thống, kết quả sau khi kiểm tra là sức khỏe của ngài không có gì đáng ngại cả.
Tổng thống bày tỏ rằng ông mong muốn có thể tiếp tục chức vụ của mình.
Mặc dù cuộc vận động tranh cử nghị viên ngày hôm qua đã xảy ra chuyện nhưng cuộc tổng tuyển cử Tổng thống Liên Bang vẫn sẽ được tổ chức đúng kỳ hạn.
"Bạn gái ư?"
Trương Anh Hào và Liêu Hành đồng thanh hét lên.
Trong lòng hai người bắt đầu run rẩy.
Con người mà còn qua lại với ma quỷ ư?
Không đúng, nói một cách cụ thể là, đây là mối quan hệ giữa một tên Quỷ giết người và ma quỷ.
Tuy rằng bọn họ đều là quỷ nhưng mà dù sao cũng thuộc về hai thế giới âm dương cách biệt.
Không được, chuyện này quá khủng khiếp rồi, hoàn toàn vượt ra khỏi nhận thức của loài người.
"Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì vậy?" Trương Anh Hào lấy hết can đảm để hỏi.
Cố Thanh Sơn liền kể lại từ đầu đến cuối câu chuyện cho bọn họ nghe.
Sau khi hiểu một cách rõ ràng tình hình thực tế trước lúc cô gái kia chết, rồi lại biết được chân tướng sự việc, thì hai người này cuối cùng cũng bình tĩnh trở lại.
Trương Anh Hào trầm ngâm nói: "Nói như vậy thì cái tên Vương Minh Trạch đúng là đáng chết."
Liêu Hành đột nhiên hưng phấn hét lên: "Thì ra trên thế giới này đúng thật là có ma quỷ! Đây đúng là một phát hiện vĩ đại nhất trên phương diện khoa học, chúng ta cần phải thành lập một đội nghiên cứu khoa học để nghiên cứu thật kỹ càng về ma quỷ."
Diệp Phi Ly lườm ông ta một cái.
Hắn ta đè bả vai của Liêu Hành xuống rồi nói: "Đó là bạn gái của tôi đấy, ông thực sự muốn nghiên cứu à?"
Huyết quang màu đỏ tươi tỏa ra từ cơ thể của hắn ta, sau đó nó từ từ bao phủ lấy cơ thể của Liêu Hành.
Loại huyết quang này đã từng giết rất nhiều người bất tử rồi.
Liêu Hành là một người biết phân biệt tốt xấu, ông ta bị Diệp Phi Ly dọa đến nỗi vội vàng muốn lùi thẳng về phía sau.
Thế nhưng ông ta vẫn bị Diệp Phi Ly giữ lại, nên không có cách nào để nhúc nhích cả.
Thấy luồng ánh sáng đỏ tươi kia đang từ từ tới gần, Liêu Hành không ngừng nói: "Ha Ha, tôi chỉ đùa thôi, tôi làm sao mà dám làm vậy chứ."
"Nếu như ông còn có những suy nghĩ như vậy nữa thì tốt nhất là đừng có nói với tôi." Diệp Phi Ly nhẹ nhàng nói.
"Cậu yên tâm đi, tôi tuyệt đối sẽ không có ý nghĩ đó nữa." Cả người Liêu Hành đều toát ra mồ hôi lạnh.
Trừng trị xong lão già khốn khiếp này, Diệp Phi Ly đan hai tay lại rồi thành khẩn nói: "Tôi chỉ muốn ở bên cạnh cô ấy thôi, mong mọi người tạo điều kiện cho chúng tôi."
Cố Thanh Sơn quan sát Trương Gia Hào thì liền phát hiện ra Trương Gia Hào cũng đang nhìn mình.
"Tôi cũng không có ý kiến gì." Cố Thanh Sơn nói.
"Tôi thực sự còn có rất nhiều bí mật của sát thủ mà không thể để cho người ngoài nhìn thấy được ở trong căn phòng này." Trương Anh Hào khoanh tay lại nói.
Diệp Phi Ly bày ra vẻ mặt cầu xin.
Cố Thanh Sơn lặng lẽ nháy mắt với Trương Anh Hào.
Trương Anh Hào bất đắc dĩ nói: "Nhưng mà linh hồn có biết cũng không sao cả, bởi vì cô ấy sẽ không tiết lộ bí mật với con người."
Diệp Phi Ly mừng rỡ, sau đó hắn ta lại quay về phía Liêu Hành.
Liêu Hành nhìn thấy hai lão đại đều đã nói như vậy nên trong lòng ông ta biết rõ chuyện này đã được quyết định rồi.
Ông ta chỉ có thể nghiêm túc dặn dò: "Cậu nói với bạn gái cậu rằng, buổi tối thì đừng có đi lại lung tung, nếu không thì cô ấy sẽ nhìn thấy những thứ không nên nhìn thấy đấy, lỡ như có bị làm cho hoảng sợ thì cũng đừng có mà trách tôi."
"Ông yên tâm đi, những thứ kia của ông làm sao dọa người ta được chứ." Diệp Phi Ly nói.
"Không sợ ư? Thằng nhóc kia, Bước nhảy siêu tốc cỡ nhở của tôi có liên quan đến thời không đấy, lỡ như bạn gái của cậu bị cuốn vào trong đấy rồi biến mất thì cậu đừng có mà trách tôi đấy nhé." Liêu Hành nói.
"Được thôi, tôi hiểu rồi, tôi sẽ nói với cô ấy một tiếng." Diệp Phi Ly nghiêm túc đáp lời.
Việc này được quyết định như thế.
"Cảm ơn mọi người!" Diệp Phi Ly vui vẻ híp mắt nói.
"Vậy thì, Diệp Phi Ly này, cậu nhất định phải nghe tôi nói một lời." Trương Anh Hào nói.
"Anh cứ nói đi." Thái độ của Diệp Phi Ly hòa ái vô cùng.
"Cậu đã giết người rồi, việc này xảy ra là có nguyên nhân của nó cho nên tôi cũng không nói gì nữa."
"Ừm."
"Nhưng mà mỗi một nhóm người đều có những điều kiêng kỵ của họ, những điều kiêng kỵ này là những kinh nghiệm mà người đi trước đã tổng kết lại, chúng có thể giúp chúng ta tránh được những tình huống nguy hiểm đáng sợ, sau này cậu phải đi theo tôi để học tập thêm." Trương Anh Hào nói.
"Tôi là Quỷ giết người rồi mà vẫn cần phải học ám sát sao?" Diệp Phi Ly hỏi.
Trương Anh Hào không nói gì nữa, anh ta chỉ nhìn chằm chằm Diệp Phi Ly.
"Được." Diệp Phi Ly thỏa hiệp nói.
Trương Anh Hào nhìn về phía Cố Thanh Sơn, nói với hắn: "Cậu để cậu ta theo tôi học tập, vậy còn cậu thì sao?"
"Tôi cũng sẽ tham gia, hơn nữa tôi còn cần anh dốc hết toàn lực để giúp đỡ." Cố Thanh Sơn nói.
Trương Anh Hào tỉnh táo lại, anh ta vội hỏi: "Đã xảy ra chuyện gì rồi? Tôi chưa thấy cậu nghiêm túc như thế này bao giờ."
Cố Thanh Sơn trả lời: "Tôi phải vào vai một người thật hoàn hảo thì lúc đó mới có thể đạt được mục đích của mình."
"Cậu có những tài liệu liên quan đến người này không?" Trương Anh Hào hỏi.
"Tôi có."
"Ngoại hình thì có thể dùng kỹ thuật gen để xử lý, nhưng mà giọng nói của một người, bao gồm cả âm sắc, ngữ điệu, tâm tình và thói quen của người đó mới là những thứ mà cậu nhất định phải được huấn luyện chuyên nghiệp." Trương Anh Hào nói.
"Vì vậy nên tôi mới tới đây tìm anh." Cố Thanh Sơn cười nói.
Trương Anh Hào tiếp tục: "Chuyện này không thành vấn để, cứ để đấy cho tôi sắp xếp."
"Tôi cần phải làm những thứ gì?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Đầu tiên cậu phải tiến hành huấn luyện, học cách khống chế cách biểu đạt ngữ âm, hành động, thần thái của bản thân, các hành động và cử chỉ nhất định không thể để xuất hiện sai sót."
"Được."
"Sau đó thì cậu mới có thể bắt đầu thử hóa thân vào người đó, khiến cho người khác cảm thấy rằng cậu chính là hắn ta."
Trương Anh Hào lại tiếp tục nói: "Bây giờ tôi sẽ sắp xếp cho cậu, ngày mai chúng ta sẽ bắt đầu tiến hành huấn luyện."
"Cảm ơn anh, chuyện lần này rất quan trọng đối với tôi." Cố Thanh Sơn thành thực nói.
"Đều là người một nhà cả mà, không cần phải cảm ơn làm gì, sau này lỡ như nghiệp đoàn của tôi xảy ra vấn đề gì cậu bao nuôi tôi là được rồi."
"Đấy là chuyện đương nhiên."
Lúc này Liêu Hành mới xen vào: "Các cậu mau xem tin tức đi."
Cả ba người quay đầu nhìn về phía màn hình đang phát sáng.
Bọn họ thấy bản tin thời sự đang chiếu một tin tức quan trọng khẩn cấp.
Vì việc kêu gọi sự ủng hộ cho Đảng phái của mình trước cuộc Tổng tuyển cử, mà ngài Tổng thống đã bị một lực lượng lớn mạnh nào đó ám sát trong đêm dạ tiệc của Đảng phái.
May mắn là kẻ ám sát đã bị bắt lại kịp thời, các bác sĩ đã tiến hành kiểm tra cho ngài Tổng thống, kết quả sau khi kiểm tra là sức khỏe của ngài không có gì đáng ngại cả.
Tổng thống bày tỏ rằng ông mong muốn có thể tiếp tục chức vụ của mình.
Mặc dù cuộc vận động tranh cử nghị viên ngày hôm qua đã xảy ra chuyện nhưng cuộc tổng tuyển cử Tổng thống Liên Bang vẫn sẽ được tổ chức đúng kỳ hạn.