Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 377
Thân là kiếm tu mà lại đi luyện tập quyền pháp, sẽ gây ra trở ngại vô cùng lớn cho con đường kiếm tu.
Đối với kiếm tu mà nói, lý tưởng nhất chính là có thể học được một thần kỹ có tính phụ trợ tựa như Súc Địa Thành Thốn hoặc Di Hình Hoán Ảnh, còn không thì thần kỹ Lục Đạo đặc biệt nào đó cũng được. Đáng tiếc là điều kiện luyện tập quá khắc nghiệt, bản thân hắn không phù hợp.
Chẳng hạn như thần kỹ Atula "Vimalamitra" có khoảng mười chín điều kiện tiên quyết, Cố Thanh Sơn chỉ nhìn lướt qua một cái là lập tức từ bỏ.
Hắn bỏ tất cả thần kỹ pháp quyết vào lại túi thơm bảy màu, tạm thời dập tắt suy nghĩ này.
Thôi vậy, hiện tại vẫn nên thu gom vật liệu, sửa chữa thanh kiếm Triều Âm trước.
Cố Thanh Sơn mở quang não ra, bắt đầu ghi chép những tư liệu liên quan. Để tu sửa kiếm Triều Âm tổng cộng cần mấy chục loại vật liệu, mà tất cả đều là những loại vô cùng quý giá, hắn không chắc thế giới này có tất cả hay không. Đây là kiếm từ thời Thượng cổ của thế giới Thần Võ, ngay cả thế giới Tu hành e là cũng không có đủ tất cả những vật liệu này.
Thôi thì bây giờ cũng chỉ đành thu gom trước xem sao đã.
"Đá Hắc Huyền, toàn thân đen bóng, bề mặt gập ghềnh, gặp lửa sẽ tỏa ra ánh sáng, gặp nước co lại thành hình tròn."
"Áp Phương Lãnh Thiết, tảng đá nằm sâu trăm nghìn mét dưới đáy biển, tồn tại ít nhất một trăm ngàn năm, mặt ngoài lam lục giao nhau, gặp nhiệt độ cao sẽ nở ra."
"Nhật Nguyệt Huyết, ngôi sao sáng ngời nhất trong tất cả các vì sao, màu sắc trong suốt, tỏa ra ánh sáng lung linh, một khi hình thành, vĩnh viễn không mài mòn."
...
Cố Thanh Sơn dùng hết mười lăm phút để ghi chép toàn bộ tất cả những vật liệu mà kiếm Triều Âm cần.
"Làm phiền cô, có lẽ những đồ vật này không bán trên thế giới, cần phải tìm mới có thể phát hiện được." Hắn nói.
[Ngài cứ yên tâm, tôi sẽ nhanh chóng điều động người máy đi tìm.] Nữ Thần Công Chính đáp lại.
Bấy giờ, Cố Thanh Sơn mới bắt đầu chuyển sự chú ý đến những điều khác.
"Nữ Thần Công Chính, trên thế giới có xảy ra chuyện gì kì lạ không?” Hắn hỏi.
[Xin chờ một chút.] Nữ Thần Công Chính nói.
Ở trên tinh cầu, tại bất kỳ nơi nào có con người sinh sống, tất cả những thiết bị này có thể thu hình ảnh đều lặng lẽ bật lên, quan sát tình hình khắp nơi.
Cho dù thỉnh thoảng vẫn có Hải thú đổ bộ đến, nhưng đối với loại quái vật không hề có trí tuệ này, con người đã tích lũy đầy đủ kinh nghiệm, dần dần tìm được tất cả phương pháp hữu hiệu đối phó với nó.
Còn những con quỷ ăn thịt người và quỷ giết người vẫn còn đầy rẫy kia, không cách nào tiêu diệt toàn bộ, nhưng biện pháp phòng ngừa tương ứng vẫn được đưa ra liên tục.
Chức nghệp giả phối hợp cùng chiến giáp cơ động, bất cứ lúc nào cũng chú ý đến cục diện ở mỗi một địa phương nhất định.
Tuy cả xã hội loài người đã phải chịu tổn thất nặng nề, nhưng cũng dần dần khôi phục được trật tự.
Trên khắp thế giới không hề có chuyện kì lạ nào khác xảy ra.
Nữ Thần Công Chính lại nhìn lên bầu trời, điều động mấy trăm vệ tinh quan sát khắp Trái Đất, thậm chí dò tìm vào cả những lớp khí quyển xung quanh.
Trong vũ trụ hắc ám lạnh lẽo, những quái vật kinh khủng của vũ trụ đang kéo lê thân xác nặng nề to ngang ngửa Trái Đất, chậm chạp chuyển động giữa dải ngân hà. Có điều, không có bất kỳ một con nào phát hiện ra tinh cầu mà loài người đang cư trú.
Nữ Thần Công Chính lại điều động vệ tinh khí tượng toàn cầu, bắt đầu giám sát tình trạng của khí tượng.
Trên tinh cầu của loài người, vì mưa gió triền miên nên thời tiết càng ngày càng rét lạnh, nhiệt độ không ngừng hạ thấp xuống, những hồ nước khắp nơi cũng bắt đầu đóng băng.
Đóng băng…
Đúng vậy, trên mặt nước tiếp xúc với không khí đang chậm rãi đông kết thành băng.
Có điều, đây là một hiện tượng tự nhiên hết sức bình thường, là quy luật chung khi khí hậu thay đổi, cũng không có gì kì lạ.
Nữ Thần Công Chính chú ý quan sát một lúc, sau khi xác nhận trong khu vực đại dương cũng như ao hồ sông suối khắp nơi không có gì khác lạ, thì lập tức đi ra khỏi đài giám sát khí tượng.
Có điều, ở một nơi máy móc không thể nào nhìn tới, tại đáy sông của một dòng sông lớn nào đó, trong một mạch nước ngầm, từng mảng băng vụn đang chậm rãi ngưng kết lại. Tốc độ đóng băng này chậm vô cùng, đến mức những con cá bơi ngang qua cũng không có bất kì phản ứng nào với chuyện này…
Quay lại trong sa mạc.
[Tạm thời chưa phát hiện sự kiện bất thường nào.] Nữ Thần Công Chính nói với Cố Thanh Sơn.
Hắn lại cảm thấy khá hoang mang.
Sao lạ thế? Chẳng lẽ chỉ là một đợt mưa bình thường thôi sao?
Nhưng kiếp trước chưa từng xảy ra chuyện như vậy.
Hắn nghi ngờ suy nghĩ.
Hy vọng thật sự chỉ do hắn đoán nhầm.
"Nếu có chuyện kì lạ gì xảy ra, lập tức báo cho tôi biết." Cố Thanh Sơn nói.
Hiện tại cũng chỉ đành vậy thôi.
[Ngài cứ yên tâm, nhất định tôi sẽ báo ngài biết đầu tiên.] Nữ Thần Công Chính đáp lại: [Mặt khác, ở ngoài vũ trụ xảy ra một chuyện, bây giờ tôi sẽ thông báo cho ngài biết.]
“Chuyện gì?”
[Có một chiếc chiến hạm vũ trụ cỡ nhỏ đang cố gắng tiếp cận phi thuyền Thần Điện trạm Tinh Không.]
"Thân phận thế nào?"
[Những người này đều là sĩ quan biên chế của Liên Bang.]
"Bọn họ muốn làm gì?"
[Tôi đã cảnh cáo rồi, nhưng bọn họ bảo là vào bảo dưỡng máy móc.]
Cố Thanh Sơn hỏi: "Dựa theo quy định, bình thường Thần Điện đều do người máy tự động tiến hành bảo trì, phải vài năm mới có nhân viên đến xem một lần… Chẳng lẽ đã đến thời gian rồi sao?"
[Thời gian vừa khớp, nhưng những người đến lại khác lần trước.]
"Cô phát hiện chuyện gì rồi?"
[Lần này ngoại trừ các chuyên gia công trình máy móc vũ trụ, còn có thêm một chức nghiệp giả rất giỏi.]
Nữ Thần Công Chính lấy danh sách nhân viên và giấy chứng nhận ra, vẽ một vòng tròn đỏ trên một người trong đó.
[Thượng tá Hải quân Trương Vĩnh, Thiên tuyển giả cấp bốn, có năng lực tạo ta không gian độc lập cỡ nhỏ.]
Cố Thanh Sơn nghe xong, nhíu mày. Bình thường những người tham gia bảo dưỡng phi thuyền Thần Điện đều là chuyên gia công trình máy móc vũ trụ, sao lần này lại này xuất hiện một chức nghiệp giả chứ? Rốt cuộc những người này muốn làm gì?
Nữ Thần Công Chính nói: [Tôi sẽ từ chối cho bọn họ vào, xin hỏi ngài có ý kiến gì không?]
Cố Thanh Sơn trầm ngâm, nói: "Chi bằng chúng ta xem mục đích của bọn họ là gì trước."
[Mời ngài sắp xếp.]
"Tìm một lý do chính đáng để bọn họ chờ, khởi động tất cả người máy tạo hình bên trong phi thuyền Thần Điện, chúng ta sẽ tạo một cảnh tượng giả."
[Được.]
"Hãy đưa tôi đến vệ tinh quỹ đạo gần mặt đất, để tôi có thể trợ giúp bất cứ lúc nào."
[Vâng.]
Mấy phút sau, trên một chiến hạm vũ trụ cỡ nhỏ, quan chỉ huy chiến hạm hỏi: "Thế nào? Phải chăng Nữ Thần Công Chính đã cho phép chúng ta lên phi thuyền?"
Bộ phận liên lạc đáp lại: "Nữ Thần Công Chính đã đồng ý, nhưng lúc này chiến hạm của trạm Tinh Không đang tiến hành tự kiểm tra toàn diện, dự tính ba mươi lăm phút sau chúng ta mới lên được."
"Chuyện này bình thường không?" Quan chỉ huy hỏi chuyên gia công trình máy móc vũ trụ ngồi cạnh mình.
Đối với kiếm tu mà nói, lý tưởng nhất chính là có thể học được một thần kỹ có tính phụ trợ tựa như Súc Địa Thành Thốn hoặc Di Hình Hoán Ảnh, còn không thì thần kỹ Lục Đạo đặc biệt nào đó cũng được. Đáng tiếc là điều kiện luyện tập quá khắc nghiệt, bản thân hắn không phù hợp.
Chẳng hạn như thần kỹ Atula "Vimalamitra" có khoảng mười chín điều kiện tiên quyết, Cố Thanh Sơn chỉ nhìn lướt qua một cái là lập tức từ bỏ.
Hắn bỏ tất cả thần kỹ pháp quyết vào lại túi thơm bảy màu, tạm thời dập tắt suy nghĩ này.
Thôi vậy, hiện tại vẫn nên thu gom vật liệu, sửa chữa thanh kiếm Triều Âm trước.
Cố Thanh Sơn mở quang não ra, bắt đầu ghi chép những tư liệu liên quan. Để tu sửa kiếm Triều Âm tổng cộng cần mấy chục loại vật liệu, mà tất cả đều là những loại vô cùng quý giá, hắn không chắc thế giới này có tất cả hay không. Đây là kiếm từ thời Thượng cổ của thế giới Thần Võ, ngay cả thế giới Tu hành e là cũng không có đủ tất cả những vật liệu này.
Thôi thì bây giờ cũng chỉ đành thu gom trước xem sao đã.
"Đá Hắc Huyền, toàn thân đen bóng, bề mặt gập ghềnh, gặp lửa sẽ tỏa ra ánh sáng, gặp nước co lại thành hình tròn."
"Áp Phương Lãnh Thiết, tảng đá nằm sâu trăm nghìn mét dưới đáy biển, tồn tại ít nhất một trăm ngàn năm, mặt ngoài lam lục giao nhau, gặp nhiệt độ cao sẽ nở ra."
"Nhật Nguyệt Huyết, ngôi sao sáng ngời nhất trong tất cả các vì sao, màu sắc trong suốt, tỏa ra ánh sáng lung linh, một khi hình thành, vĩnh viễn không mài mòn."
...
Cố Thanh Sơn dùng hết mười lăm phút để ghi chép toàn bộ tất cả những vật liệu mà kiếm Triều Âm cần.
"Làm phiền cô, có lẽ những đồ vật này không bán trên thế giới, cần phải tìm mới có thể phát hiện được." Hắn nói.
[Ngài cứ yên tâm, tôi sẽ nhanh chóng điều động người máy đi tìm.] Nữ Thần Công Chính đáp lại.
Bấy giờ, Cố Thanh Sơn mới bắt đầu chuyển sự chú ý đến những điều khác.
"Nữ Thần Công Chính, trên thế giới có xảy ra chuyện gì kì lạ không?” Hắn hỏi.
[Xin chờ một chút.] Nữ Thần Công Chính nói.
Ở trên tinh cầu, tại bất kỳ nơi nào có con người sinh sống, tất cả những thiết bị này có thể thu hình ảnh đều lặng lẽ bật lên, quan sát tình hình khắp nơi.
Cho dù thỉnh thoảng vẫn có Hải thú đổ bộ đến, nhưng đối với loại quái vật không hề có trí tuệ này, con người đã tích lũy đầy đủ kinh nghiệm, dần dần tìm được tất cả phương pháp hữu hiệu đối phó với nó.
Còn những con quỷ ăn thịt người và quỷ giết người vẫn còn đầy rẫy kia, không cách nào tiêu diệt toàn bộ, nhưng biện pháp phòng ngừa tương ứng vẫn được đưa ra liên tục.
Chức nghệp giả phối hợp cùng chiến giáp cơ động, bất cứ lúc nào cũng chú ý đến cục diện ở mỗi một địa phương nhất định.
Tuy cả xã hội loài người đã phải chịu tổn thất nặng nề, nhưng cũng dần dần khôi phục được trật tự.
Trên khắp thế giới không hề có chuyện kì lạ nào khác xảy ra.
Nữ Thần Công Chính lại nhìn lên bầu trời, điều động mấy trăm vệ tinh quan sát khắp Trái Đất, thậm chí dò tìm vào cả những lớp khí quyển xung quanh.
Trong vũ trụ hắc ám lạnh lẽo, những quái vật kinh khủng của vũ trụ đang kéo lê thân xác nặng nề to ngang ngửa Trái Đất, chậm chạp chuyển động giữa dải ngân hà. Có điều, không có bất kỳ một con nào phát hiện ra tinh cầu mà loài người đang cư trú.
Nữ Thần Công Chính lại điều động vệ tinh khí tượng toàn cầu, bắt đầu giám sát tình trạng của khí tượng.
Trên tinh cầu của loài người, vì mưa gió triền miên nên thời tiết càng ngày càng rét lạnh, nhiệt độ không ngừng hạ thấp xuống, những hồ nước khắp nơi cũng bắt đầu đóng băng.
Đóng băng…
Đúng vậy, trên mặt nước tiếp xúc với không khí đang chậm rãi đông kết thành băng.
Có điều, đây là một hiện tượng tự nhiên hết sức bình thường, là quy luật chung khi khí hậu thay đổi, cũng không có gì kì lạ.
Nữ Thần Công Chính chú ý quan sát một lúc, sau khi xác nhận trong khu vực đại dương cũng như ao hồ sông suối khắp nơi không có gì khác lạ, thì lập tức đi ra khỏi đài giám sát khí tượng.
Có điều, ở một nơi máy móc không thể nào nhìn tới, tại đáy sông của một dòng sông lớn nào đó, trong một mạch nước ngầm, từng mảng băng vụn đang chậm rãi ngưng kết lại. Tốc độ đóng băng này chậm vô cùng, đến mức những con cá bơi ngang qua cũng không có bất kì phản ứng nào với chuyện này…
Quay lại trong sa mạc.
[Tạm thời chưa phát hiện sự kiện bất thường nào.] Nữ Thần Công Chính nói với Cố Thanh Sơn.
Hắn lại cảm thấy khá hoang mang.
Sao lạ thế? Chẳng lẽ chỉ là một đợt mưa bình thường thôi sao?
Nhưng kiếp trước chưa từng xảy ra chuyện như vậy.
Hắn nghi ngờ suy nghĩ.
Hy vọng thật sự chỉ do hắn đoán nhầm.
"Nếu có chuyện kì lạ gì xảy ra, lập tức báo cho tôi biết." Cố Thanh Sơn nói.
Hiện tại cũng chỉ đành vậy thôi.
[Ngài cứ yên tâm, nhất định tôi sẽ báo ngài biết đầu tiên.] Nữ Thần Công Chính đáp lại: [Mặt khác, ở ngoài vũ trụ xảy ra một chuyện, bây giờ tôi sẽ thông báo cho ngài biết.]
“Chuyện gì?”
[Có một chiếc chiến hạm vũ trụ cỡ nhỏ đang cố gắng tiếp cận phi thuyền Thần Điện trạm Tinh Không.]
"Thân phận thế nào?"
[Những người này đều là sĩ quan biên chế của Liên Bang.]
"Bọn họ muốn làm gì?"
[Tôi đã cảnh cáo rồi, nhưng bọn họ bảo là vào bảo dưỡng máy móc.]
Cố Thanh Sơn hỏi: "Dựa theo quy định, bình thường Thần Điện đều do người máy tự động tiến hành bảo trì, phải vài năm mới có nhân viên đến xem một lần… Chẳng lẽ đã đến thời gian rồi sao?"
[Thời gian vừa khớp, nhưng những người đến lại khác lần trước.]
"Cô phát hiện chuyện gì rồi?"
[Lần này ngoại trừ các chuyên gia công trình máy móc vũ trụ, còn có thêm một chức nghiệp giả rất giỏi.]
Nữ Thần Công Chính lấy danh sách nhân viên và giấy chứng nhận ra, vẽ một vòng tròn đỏ trên một người trong đó.
[Thượng tá Hải quân Trương Vĩnh, Thiên tuyển giả cấp bốn, có năng lực tạo ta không gian độc lập cỡ nhỏ.]
Cố Thanh Sơn nghe xong, nhíu mày. Bình thường những người tham gia bảo dưỡng phi thuyền Thần Điện đều là chuyên gia công trình máy móc vũ trụ, sao lần này lại này xuất hiện một chức nghiệp giả chứ? Rốt cuộc những người này muốn làm gì?
Nữ Thần Công Chính nói: [Tôi sẽ từ chối cho bọn họ vào, xin hỏi ngài có ý kiến gì không?]
Cố Thanh Sơn trầm ngâm, nói: "Chi bằng chúng ta xem mục đích của bọn họ là gì trước."
[Mời ngài sắp xếp.]
"Tìm một lý do chính đáng để bọn họ chờ, khởi động tất cả người máy tạo hình bên trong phi thuyền Thần Điện, chúng ta sẽ tạo một cảnh tượng giả."
[Được.]
"Hãy đưa tôi đến vệ tinh quỹ đạo gần mặt đất, để tôi có thể trợ giúp bất cứ lúc nào."
[Vâng.]
Mấy phút sau, trên một chiến hạm vũ trụ cỡ nhỏ, quan chỉ huy chiến hạm hỏi: "Thế nào? Phải chăng Nữ Thần Công Chính đã cho phép chúng ta lên phi thuyền?"
Bộ phận liên lạc đáp lại: "Nữ Thần Công Chính đã đồng ý, nhưng lúc này chiến hạm của trạm Tinh Không đang tiến hành tự kiểm tra toàn diện, dự tính ba mươi lăm phút sau chúng ta mới lên được."
"Chuyện này bình thường không?" Quan chỉ huy hỏi chuyên gia công trình máy móc vũ trụ ngồi cạnh mình.