Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 217
Chỉ nghe một giọng nữ đang đọc lời thoại, sau đó bắt đầu thở dịu dàng, bắt đầu làm nhiều "chuyện" hơn nữa.
Diệp Phi Ly và Cố Thanh Sơn lẳng lặng nghe trong chốc lát.
"Ông ta không giống như "người bình thường" mà ông ta vừa nói." Diệp Phi Ly nhận xét.
"Dù gì cũng có thể coi như là đàn ông bình thường." Cố Thanh Sơn đáp lại.
Lúc này, bên trong gian phòng của Liêu Hành truyền đến vài tiếng trẻ con khóc.
"Nghe đi, có trẻ con rất mệt mỏi, khó trách ông ta muốn đi chỗ khác vui vẻ với phụ nữ." Diệp Phi Ly tiếp tục nói.
"Cậu suy nghĩ một chút xem, ông ta có bao nhiêu con? Tôi nghe nói mấy năm gần đây còn đang đẻ tiếp... Vợ của ông ta vừa hát vừa dỗ nhiều đứa bé như vậy đi ngủ, dĩ nhiên là bận tới mức thở hồng hộc rồi." Cố Thanh Sơn tán đồng. Sau đó, hắn hỏi Diệp Phi Ly: "Không nói đến ông ta nữa, hai ngày này cậu cảm thấy như thế nào?".
Diệp Phi Ly nghiêng đầu trầm tư: "Ăn uống no đủ, giết cũng giết đủ, dường như còn tốt hơn so với trước lúc tận thế nhiều!"
"Nữ Thần Công Chính đang tìm kiếm mục tiêu mới cho cậu." Cố Thanh Sơn nói: "Lần sau, đến ban đêm thì trò chơi Người Bất Tử mới bắt đầu, trong thời gian này cậu cũng nghỉ ngơi đi!"
"Vậy thì tôi đi tăng hạng game thủ trên thế giới cho mình đây." Diệp Phi Ly gật gật đầu. Hắn ta duỗi lưng một cái, ngả người trên ghế sofa, lẩm bẩm nói: "Tôi lại cảm thấy, thực ra tôi mới là người bình thường."
Chỉ chốc lát sau, một màn ánh sáng chiếu lên vách tường đối diện ghế sofa, trò chơi đã bắt đầu.
Cố Thanh Sơn ngồi thêm một lúc nữa, từ từ uống nửa chén rượu còn lại rồi mới đứng dậy. Hắn ra khỏi phòng, đi một mạch ra khỏi biệt thự, về phía đỉnh núi. Hắn tìm chỗ khuất gió ở đỉnh núi, vỗ túi trữ vật, lấy ra một đĩa bát quái.
Vận khởi linh lực, hai tay đánh liên tục trên đĩa bát quái.
Hai trận pháp Phong Linh được bố trí chồng lên nhau, cả đỉnh núi đều đã nằm trong phạm vi cảnh giác của Cố Thanh Sơn.
Đây là trận pháp duy nhất mà hắn biết, dùng để giám thị và báo động, hữu hiệu vô cùng.
Bố trí trận pháp xong, Cố Thanh Sơn cất đĩa bát quái đi, gọi: "Nữ Thần Công Chính."
[Tôi đây.] Quang não phát sáng.
"Chú ý xung quanh giúp tôi, đừng để bất kỳ kẻ nào tới gần nơi này!"
[Vâng, thưa ngài.]
Cố Thanh Sơn lấy ra một cái bồ đoàn, khoanh chân ngồi xuống.
Hắn vừa lấy ngọc giản mà Bách Hoa tiên tử đưa cho mình ra, trên Giao diện Chiến Thần lập tức hiện lên mấy hàng chữ nhỏ.
[Phát hiện công pháp Trúc Cơ kỳ: Bách Thánh Kết Đan quyết.]
[Cảnh giới tu hành hiện nay của bạn là: Trúc Cơ hậu kỳ.]
[Lĩnh ngộ Bách Thánh Kết Đan quyết (Trúc Cơ đỉnh phong) cần tiêu hao 50 điểm hồn lực.]
[Bạn có lựa chọn lĩnh ngộ ngay bây giờ hay không?]
"Có."
[Lĩnh ngộ xong, hồn lực còn thừa là 220 điểm.]
Một luồng khí nóng hừng hực tràn vào tay Cố Thanh Sơn theo ngọc giản. Luồng khí nóng trào lên trong thân thể theo cánh tay, mãi cho đến khi vào trong ý thức của hắn thì bỗng nhiên hóa thành rất nhiều hình tượng và cảm ngộ.
Ngay sau đó, Cố Thanh Sơn đã nắm rõ Trúc Cơ đỉnh phong như lòng bàn tay.
Từ Trúc Cơ hậu kỳ đến Trúc Cơ đỉnh phong, thực ra chủ yếu ở chỗ cảm ngộ đối với cảnh giới và thông suốt thiên địa pháp tắc. Nói cho dễ hiểu một chút thì giai đoạn này để thử thách năng khiếu ngộ tính của người ta.
Có người tiến hành tu hành một mạch, thế như chẻ tre, nhưng ở giai đoạn này thường kẹt lại mấy tháng, thậm chí một hai năm dài đằng đẵng.
Nhưng đối với "Kỹ nghệ Chiến Thần" thì loại đột phá thiên về lĩnh ngộ cảnh giới này lại gãi đúng ngay chỗ ngứa.
Cố Thanh Sơn vỗ túi trữ vật, lấy ra một viên đan dược bổ sung linh lực, nhét vào trong miệng. Làm xong mọi chuyện, cuối cùng hắn cũng nhắm hai mắt, chính thức bắt đầu đột phá.
Một đêm trôi qua.
Trời sáng dần, trăng tàn mờ đi theo ánh mặt trời, gió sớm se lạnh.
Cố Thanh Sơn giống như không cảm giác được gì cả, mãi đến tận khi tia nắng đầu tiên chiếu rọi khuôn mặt của hắn, truyền tới sự ấm áp, hắn mới bỗng nhiên mở to mắt nhìn bốn phía.
Ở trong ánh mắt của hắn dường như có một loại thần quang hóa thành vật chất thực, bắn đi theo cái nhìn chăm chú của hắn.
Mắt như bắn điện.
Đây là dấu hiệu của Trúc Cơ đại thành.
Cố Thanh Sơn đột nhiên rút kiếm ra, vọt lên trên trời, múa một bài Lưu Vân kiếm quyết trên không.
Thân hình của hắn như chim bay, lại như cá bơi, cưỡi gió tới lui, tự do rong chơi, cử chỉ tràn đầy nhịp điệu và linh tính.
Bộ kiếm quyết "Lưu Vân" này vốn là kiếm quyết bay bổng, sở trường là chiến đấu chém giết trên không trung, còn có khả năng ngự phong bằng kiếm trong trời gian ngắn.
Ánh kiếm chớp tắt, lượn quanh tới lui ở giữa không trung, thỉnh thoảng bộc phát ra từng tiếng vù vù. Nhìn lên từ giữa sườn núi, chỉ thấy một người cầm trường kiếm thoải mái múa ở trên trời, như là tiên nhân giáng thế.
Trúc Cơ đỉnh phong đã có thể phi hành trong thời gian ngắn, nếu không Cố Thanh Sơn cũng không múa ra được bộ Lưu Vân kiếm quyết này. Còn nếu muốn xông lên tận trời, ra vào âm phủ, cầm kiếm rong chơi trên biển mây, nhất định phải đến Kim Đan cảnh giới mới được.
Cố Thanh Sơn múa xong bộ kiếm quyết này rồi, mới từ từ đáp xuống mặt đất.
Sau khi hồn lực thăng cấp, linh lực tràn đầy quanh thân gột đi tất cả mệt nhọc, cả người hắn tràn trề sinh lực.
Hắn nhìn về phía Giao diện Chiến Thần, thấy trên "Kỹ nghệ Chiến Thần" không có bất kỳ nhắc nhở gì, điều này nghĩa là hắn có thể tiếp tục dùng "Kỹ nghệ Chiến Thần" để lĩnh ngộ công pháp tu hành.
"Bước kế tiếp, lập tức có thể kết thành Kim Đan..." Cố Thanh Sơn lẩm bẩm nói.
Có câu nói là "Nuốt một hạt Kim Đan vào bụng, mới biết mệnh ta không do trời", tu sĩ Kim Đan là lực lượng trung kiên của thế giới tu hành, sức chiến đấu hoàn toàn ở một lĩnh vực khác so với Luyện Khí, Trúc Cơ.
Đây cũng là nguyên nhân Cố Thanh Sơn cố gắng mời Lãnh Thiên Tinh cùng đi tra xét chân tướng linh thú làm phản lúc trước.
Bỗng nhiên, vòng tròn "Thần thông Chiến Thần " bên trong Giao diện Chiến Thần chậm rãi chuyển động.
Cố Thanh Sơn chăm chú nhìn lại, đã thấy trên đó hiện ra mấy hàng chữ nhỏ.
[Kiểm tra đo lường thấy người chơi bước vào Trúc Cơ đỉnh phong.]
[Thần thông đã sẵn sàng lên cấp.]
[Thần thông đã sẵn sàng lấy ra.]
Khi Cố Thanh Sơn vừa đọc xong, hàng chữ lập tức tiêu tan. Bên trên Giao diện Chiến Thần xuất hiện hai vòng tròn một lớn một nhỏ, vòng tròn lớn ở trên, vòng tròn nhỏ ở dưới, hai cái vòng tròn từ từ chuyển động.
Chính giữa vòng tròn nhỏ viết hai chữ to như rồng bay phượng múa: "Tru Tà".
Còn vòng tròn lớn ở phía trên vòng tròn nhỏ thì từ đầu đến cuối vẫn giữ nguyên trạng thái màu xám, cho dù Cố Thanh Sơn ấn thế nào cũng không có bất kỳ phản ứng gì.
Keng! Một hàng chữ lớn nhảy ra ở giữa hệ thống.
[Xin người chơi hoàn thành nhiệm vụ tăng cấp của thần thông, mới có thể lấy được nhiệm vụ mới để mở thần thông này.]
Nhìn dấu hiệu nhắc nhở lần này, Cố Thanh Sơn bỗng nhiên tỉnh ngộ.
Mỗi một lần các tu sĩ tiến hành vượt qua đại cảnh giới, cũng có cơ hội cảm ngộ thiên địa pháp tắc, từ đó đánh thức thần thông. Mà sau khi đánh thức thần thông, họ có thể lên cấp không ngừng.
Diệp Phi Ly và Cố Thanh Sơn lẳng lặng nghe trong chốc lát.
"Ông ta không giống như "người bình thường" mà ông ta vừa nói." Diệp Phi Ly nhận xét.
"Dù gì cũng có thể coi như là đàn ông bình thường." Cố Thanh Sơn đáp lại.
Lúc này, bên trong gian phòng của Liêu Hành truyền đến vài tiếng trẻ con khóc.
"Nghe đi, có trẻ con rất mệt mỏi, khó trách ông ta muốn đi chỗ khác vui vẻ với phụ nữ." Diệp Phi Ly tiếp tục nói.
"Cậu suy nghĩ một chút xem, ông ta có bao nhiêu con? Tôi nghe nói mấy năm gần đây còn đang đẻ tiếp... Vợ của ông ta vừa hát vừa dỗ nhiều đứa bé như vậy đi ngủ, dĩ nhiên là bận tới mức thở hồng hộc rồi." Cố Thanh Sơn tán đồng. Sau đó, hắn hỏi Diệp Phi Ly: "Không nói đến ông ta nữa, hai ngày này cậu cảm thấy như thế nào?".
Diệp Phi Ly nghiêng đầu trầm tư: "Ăn uống no đủ, giết cũng giết đủ, dường như còn tốt hơn so với trước lúc tận thế nhiều!"
"Nữ Thần Công Chính đang tìm kiếm mục tiêu mới cho cậu." Cố Thanh Sơn nói: "Lần sau, đến ban đêm thì trò chơi Người Bất Tử mới bắt đầu, trong thời gian này cậu cũng nghỉ ngơi đi!"
"Vậy thì tôi đi tăng hạng game thủ trên thế giới cho mình đây." Diệp Phi Ly gật gật đầu. Hắn ta duỗi lưng một cái, ngả người trên ghế sofa, lẩm bẩm nói: "Tôi lại cảm thấy, thực ra tôi mới là người bình thường."
Chỉ chốc lát sau, một màn ánh sáng chiếu lên vách tường đối diện ghế sofa, trò chơi đã bắt đầu.
Cố Thanh Sơn ngồi thêm một lúc nữa, từ từ uống nửa chén rượu còn lại rồi mới đứng dậy. Hắn ra khỏi phòng, đi một mạch ra khỏi biệt thự, về phía đỉnh núi. Hắn tìm chỗ khuất gió ở đỉnh núi, vỗ túi trữ vật, lấy ra một đĩa bát quái.
Vận khởi linh lực, hai tay đánh liên tục trên đĩa bát quái.
Hai trận pháp Phong Linh được bố trí chồng lên nhau, cả đỉnh núi đều đã nằm trong phạm vi cảnh giác của Cố Thanh Sơn.
Đây là trận pháp duy nhất mà hắn biết, dùng để giám thị và báo động, hữu hiệu vô cùng.
Bố trí trận pháp xong, Cố Thanh Sơn cất đĩa bát quái đi, gọi: "Nữ Thần Công Chính."
[Tôi đây.] Quang não phát sáng.
"Chú ý xung quanh giúp tôi, đừng để bất kỳ kẻ nào tới gần nơi này!"
[Vâng, thưa ngài.]
Cố Thanh Sơn lấy ra một cái bồ đoàn, khoanh chân ngồi xuống.
Hắn vừa lấy ngọc giản mà Bách Hoa tiên tử đưa cho mình ra, trên Giao diện Chiến Thần lập tức hiện lên mấy hàng chữ nhỏ.
[Phát hiện công pháp Trúc Cơ kỳ: Bách Thánh Kết Đan quyết.]
[Cảnh giới tu hành hiện nay của bạn là: Trúc Cơ hậu kỳ.]
[Lĩnh ngộ Bách Thánh Kết Đan quyết (Trúc Cơ đỉnh phong) cần tiêu hao 50 điểm hồn lực.]
[Bạn có lựa chọn lĩnh ngộ ngay bây giờ hay không?]
"Có."
[Lĩnh ngộ xong, hồn lực còn thừa là 220 điểm.]
Một luồng khí nóng hừng hực tràn vào tay Cố Thanh Sơn theo ngọc giản. Luồng khí nóng trào lên trong thân thể theo cánh tay, mãi cho đến khi vào trong ý thức của hắn thì bỗng nhiên hóa thành rất nhiều hình tượng và cảm ngộ.
Ngay sau đó, Cố Thanh Sơn đã nắm rõ Trúc Cơ đỉnh phong như lòng bàn tay.
Từ Trúc Cơ hậu kỳ đến Trúc Cơ đỉnh phong, thực ra chủ yếu ở chỗ cảm ngộ đối với cảnh giới và thông suốt thiên địa pháp tắc. Nói cho dễ hiểu một chút thì giai đoạn này để thử thách năng khiếu ngộ tính của người ta.
Có người tiến hành tu hành một mạch, thế như chẻ tre, nhưng ở giai đoạn này thường kẹt lại mấy tháng, thậm chí một hai năm dài đằng đẵng.
Nhưng đối với "Kỹ nghệ Chiến Thần" thì loại đột phá thiên về lĩnh ngộ cảnh giới này lại gãi đúng ngay chỗ ngứa.
Cố Thanh Sơn vỗ túi trữ vật, lấy ra một viên đan dược bổ sung linh lực, nhét vào trong miệng. Làm xong mọi chuyện, cuối cùng hắn cũng nhắm hai mắt, chính thức bắt đầu đột phá.
Một đêm trôi qua.
Trời sáng dần, trăng tàn mờ đi theo ánh mặt trời, gió sớm se lạnh.
Cố Thanh Sơn giống như không cảm giác được gì cả, mãi đến tận khi tia nắng đầu tiên chiếu rọi khuôn mặt của hắn, truyền tới sự ấm áp, hắn mới bỗng nhiên mở to mắt nhìn bốn phía.
Ở trong ánh mắt của hắn dường như có một loại thần quang hóa thành vật chất thực, bắn đi theo cái nhìn chăm chú của hắn.
Mắt như bắn điện.
Đây là dấu hiệu của Trúc Cơ đại thành.
Cố Thanh Sơn đột nhiên rút kiếm ra, vọt lên trên trời, múa một bài Lưu Vân kiếm quyết trên không.
Thân hình của hắn như chim bay, lại như cá bơi, cưỡi gió tới lui, tự do rong chơi, cử chỉ tràn đầy nhịp điệu và linh tính.
Bộ kiếm quyết "Lưu Vân" này vốn là kiếm quyết bay bổng, sở trường là chiến đấu chém giết trên không trung, còn có khả năng ngự phong bằng kiếm trong trời gian ngắn.
Ánh kiếm chớp tắt, lượn quanh tới lui ở giữa không trung, thỉnh thoảng bộc phát ra từng tiếng vù vù. Nhìn lên từ giữa sườn núi, chỉ thấy một người cầm trường kiếm thoải mái múa ở trên trời, như là tiên nhân giáng thế.
Trúc Cơ đỉnh phong đã có thể phi hành trong thời gian ngắn, nếu không Cố Thanh Sơn cũng không múa ra được bộ Lưu Vân kiếm quyết này. Còn nếu muốn xông lên tận trời, ra vào âm phủ, cầm kiếm rong chơi trên biển mây, nhất định phải đến Kim Đan cảnh giới mới được.
Cố Thanh Sơn múa xong bộ kiếm quyết này rồi, mới từ từ đáp xuống mặt đất.
Sau khi hồn lực thăng cấp, linh lực tràn đầy quanh thân gột đi tất cả mệt nhọc, cả người hắn tràn trề sinh lực.
Hắn nhìn về phía Giao diện Chiến Thần, thấy trên "Kỹ nghệ Chiến Thần" không có bất kỳ nhắc nhở gì, điều này nghĩa là hắn có thể tiếp tục dùng "Kỹ nghệ Chiến Thần" để lĩnh ngộ công pháp tu hành.
"Bước kế tiếp, lập tức có thể kết thành Kim Đan..." Cố Thanh Sơn lẩm bẩm nói.
Có câu nói là "Nuốt một hạt Kim Đan vào bụng, mới biết mệnh ta không do trời", tu sĩ Kim Đan là lực lượng trung kiên của thế giới tu hành, sức chiến đấu hoàn toàn ở một lĩnh vực khác so với Luyện Khí, Trúc Cơ.
Đây cũng là nguyên nhân Cố Thanh Sơn cố gắng mời Lãnh Thiên Tinh cùng đi tra xét chân tướng linh thú làm phản lúc trước.
Bỗng nhiên, vòng tròn "Thần thông Chiến Thần " bên trong Giao diện Chiến Thần chậm rãi chuyển động.
Cố Thanh Sơn chăm chú nhìn lại, đã thấy trên đó hiện ra mấy hàng chữ nhỏ.
[Kiểm tra đo lường thấy người chơi bước vào Trúc Cơ đỉnh phong.]
[Thần thông đã sẵn sàng lên cấp.]
[Thần thông đã sẵn sàng lấy ra.]
Khi Cố Thanh Sơn vừa đọc xong, hàng chữ lập tức tiêu tan. Bên trên Giao diện Chiến Thần xuất hiện hai vòng tròn một lớn một nhỏ, vòng tròn lớn ở trên, vòng tròn nhỏ ở dưới, hai cái vòng tròn từ từ chuyển động.
Chính giữa vòng tròn nhỏ viết hai chữ to như rồng bay phượng múa: "Tru Tà".
Còn vòng tròn lớn ở phía trên vòng tròn nhỏ thì từ đầu đến cuối vẫn giữ nguyên trạng thái màu xám, cho dù Cố Thanh Sơn ấn thế nào cũng không có bất kỳ phản ứng gì.
Keng! Một hàng chữ lớn nhảy ra ở giữa hệ thống.
[Xin người chơi hoàn thành nhiệm vụ tăng cấp của thần thông, mới có thể lấy được nhiệm vụ mới để mở thần thông này.]
Nhìn dấu hiệu nhắc nhở lần này, Cố Thanh Sơn bỗng nhiên tỉnh ngộ.
Mỗi một lần các tu sĩ tiến hành vượt qua đại cảnh giới, cũng có cơ hội cảm ngộ thiên địa pháp tắc, từ đó đánh thức thần thông. Mà sau khi đánh thức thần thông, họ có thể lên cấp không ngừng.