Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1470
Sau khi Thần Sinh Mệnh ý thức được điều này, nó đột nhiên cười lên như điên, gào thét: “Các ngươi cho rằng người phàm có thể chiến thắng thần linh sao? Buồn cười!”
“Chờ Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả và Ma Long giết chết kẻ phàm kia, các ngươi cũng đến lúc phải chết!”
“Đến lúc đó, ta sẽ ăn tươi nuốt sống từng tên trong các ngươi!”
Hoàn toàn yên tĩnh.
Không ai thèm để ý nó cả.
Lão già râu dài đã chui vào chăn, bắt đầu ngáy ngủ.
Các yêu tinh khác cũng bắt đầu dạo chơi vui đùa trong hư không, mở yến hội, dạo vườn, diễn xướng, thậm chí có vài cặp yêu tinh đang bố trí hiện trường hôn lễ.
Chỉ có yêu tinh vóc dáng cao lớn vẫn đứng ở nơi đó, vừa trộm nhìn đồng bọn đang chơi đùa, vừa mang vẻ mặt đau khổ thì thầm: “À, chuyện này, điều thứ hai, thư ký chủ yếu phụ trách chỉnh lý tài liệu án kiện, đóng sách hồ sơ vụ án và những hạng mục công tác quan trọng khác...”
...
Bên kia.
Thế giới Tháp Cao.
Đây là trụ sở của Hiệp hội những người bảo vệ Tháp Cao, chứa vô số tri thức và bí pháp, diện tích bao la, kích thước của nó gần như bằng bảy tám thế giới thông thường.
Loáng thoáng nghe được tiếng chém giết, tiếng quát tháo, vô số thuật pháp dao động theo gió truyền đến khắp nơi trong thế giới. Những thuật pháp ổn định thế giới do các pháp sư Tháp Cao bố trí đang dần dần bị loại bỏ.
Bước chân hủy diệt đang càng ngày càng gần.
Một thời đại đang sắp sửa kết thúc.
Ầm!
Tận cùng phía xa, tòa tháp tri thức cao chọc trời đột nhiên bị gãy, từ từ đổ xuống.
Mặt đất chấn động.
Theo sự sụp đổ của tháp cao, vô số bụi bặm bốc lên, cuốn lên trên cao, tỏa ra bốn phía.
Cùng thời khắc đó.
Trong một góc xa nhất của thế giới.
Sương đen từ trên trời giáng xuống, một chiếc phi thuyền đi ra từ trong sương mù.
Ngay sau đó, có vô số chức nghiệp giả hạ xuống, số lượng đông nghìn nghịt, đứng trên những mảnh đất rộng lớn xung quanh phi thuyền.
Mọi người đối mặt nhìn nhau.
Chúng ta đi tới nơi nào thế?
Không phải chúng ta sẽ chống lại Hỗn Loạn sao, bây giờ chúng ta nên làm cái gì?
Phi thuyền mở ra.
Đám người Đại ca, Barry, Anna bay ra ngoài, đứng ở trên phi thuyền.
Anna khiêng một chuôi lưỡi hái dài, bên trên có lửa đen thiêu đốt rừng rực, nhìn mọi người, nói:
“Mọi người hãy nghe ta nói, hiện tại chúng ta đã trở lại lúc Tháp Cao bị hủy diệt.”
“Trận chiến sẽ lập tức bắt đầu, xin các vị hãy chuẩn bị sẵn sàng!”
Những người theo ba đồng tiền xuyên không đến nơi này đều nhốn nháo hết cả lên.
Thời khắc Tháp Cao bị hủy diệt.
Cũng chính là thời khắc Hắc Hải nữ sĩ hy sinh.
Một gã chức nghiệp giả không nhịn được hỏi: “Hiện tại chúng ta nên làm gì? Đi cứu Tháp Cao? Hay là đi cứu Hắc Hải nữ sĩ?”
Đột nhiên, trong hư không xa xôi truyền đến một giọng nữ chói tai: “Những sinh linh được chúng thần tạo ra, các ngươi chẳng biết tuyệt vọng là gì cả.”
Một giọng nam điên cuồng vang lên theo: “Giá trị duy nhất của các ngươi chính là chất dinh dưỡng ẩn chứa trong linh hồn!”
Âm thanh nửa nam nửa nữ cao vút đồng thời vang lên: “Linh hồn! Dâng hiến linh hồn của các ngươi cho taaa...”
Mọi người lập tức biến sắc.
Đây là kỹ năng vô địch của Thần Hỗn Loạn, có thể hấp thu linh hồn của tất cả chúng sinh!
"Không có việc gì!"
Cô gái lớn tiếng nói.
Cô đặt một tấm khiên bảy màu trước mặt, kích hoạt sức mạnh bên trên.
Tấm khiên tỏa ra ánh sáng hoa mỹ, bao phủ mọi người bên trong.
Tấm khiên Người Bảo Hộ Chúng Sinh – Kết Giới Bảo Hộ Linh Hồn!
Trong tiếng gào thét đâm rách toàn bộ thế giới, mọi người vẫn bình yên vô sự.
Rất nhiều chức nghiệp giả lớn tiếng hoan hô!
“Thật không thể tin nổi, ta vẫn còn sống!”
“Sợ nhất là chiêu này, thực sự khó phá giải.”
“Có thể thoát khỏi bị hấp thu linh hồn, ta nguyện đánh với nó đến giây phút cuối cùng!”
“Như vậy quá tuyệt vời!”
Có bảo vật có thể chống lại thuật hấp hồn, nỗi sợ hãi trong lòng mọi người liền được tiêu trừ.
Trong lúc mọi người đang hoan hô, bỗng nhiên tiếng rít gào ngưng bặt.
Một quầng sáng xanh thẳm như biển từ phía xa chân trời cuốn tới.
Tiếng rít gào cả nam lẫn nữ dừng lại, chợt nổi gận gào thét:
“Là ai? Lại dám làm gián đoạn ta ăn cơm!”
Trong hư không vô tận vang lên một giọng nữ thở dài.
Hắc Hải nữ sĩ.
Thời khắc tất cả mọi người trên chiến trường sắp chết đi, bà lại xuất hiện.
Ngay lúc này!
Anna cầm thật chặt Tấm Khiên Bảy Màu trong tay, lớn tiếng nói: “Mọi người, cùng tiến lên! Chúng ta đi cứu Hắc Hải nữ sĩ!”
Mọi người ầm ầm hưởng ứng.
Bây giờ Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả còn chưa đăng thần, thực lực cũng chưa mạnh bằng khoảng thời gian Kỷ nguyên Hỗn Loạn sau này.
Thuật hấp hồn mạnh nhất của nó bị tấm khiên khắc chế.
Cho nên đây chính là thời cơ tốt nhất để giết nó!
Những chức nghiệp giả nghĩ như vậy, chiến ý trên người lập tức trào dâng.
“Thời khắc báo thù đến rồi.” Có người nói nhỏ.
"Giết nó."
“Nó là khởi nguồn của tai họa.”
“Chúng ta lên!”
Phi thuyền đi phía trước, đông đảo các chức nghiệp giả theo phía sai. Các chiến sĩ xuyên không mà đến đang toàn lực hăng hái bay về phía chiến trường.
Mèo Con đứng ở trên phi thuyền, sắc mặt do dự bất định.
“Như vậy được không? Tôi cứ thấy lo lắng thế nào.”
Anna nắm chặt Tấm Khiên Bảy Màu trong tay, nói: “Yên tâm, tất cả vẫn đang tiến hành theo tính toán của Cố Thanh Sơn, vậy nên sẽ không xảy ra vấn đề gì.”
Đại Ca cũng nói: “Trên chiến trường đã có một tên Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả, như vậy Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả của thời đại chúng ta sẽ không dám tới nơi này. Bởi vì một khi nó xuất hiện, pháp tắc thời gian sẽ lập tức xóa sổ một tên trong đó để bảo đảm mọi chuyện trong dòng chảy thời gian và sự kiện lịch sử sẽ không bị thay đổi.”
Trương Anh Hào cũng nói: “Đúng vậy, Thần Hỗn Loạn không dám lên chiến trường đâu!”
“Trừ phi nó dám đánh cuộc một lần, nhìn xem “mình” nào có thể sóng sót.”
Mọi người nhanh chóng tiến vào chiến trường.
Chỉ thấy Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả đang đứng tại chỗ... đối diện nó, trong ánh sáng xanh thẳm vô tận, có thể thấy được thấp thoáng hình bóng một cô gái.
Cô gái phát ra tiếng thở dài:
“Hôm nay ta sẽ chết, nhưng không phải chết theo cách bị các ngươi ăn tươi.”
“Khoan! Hắc Hải nữ sĩ, bọn tôi tới giúp bà đây!” Trương Anh Hào quát to.
Hắc Hải nữ sĩ chợt quay đầu lại.
Sức mạnh tự hủy diệt trong người bà tạm thời bị đè ép xuống.
“Các ngươi là...”
Hắc Hải nữ sĩ nhìn những chức nghiệp giả rợp cả bầu trời, nghi ngờ hỏi.
Anna giơ Tấm Khiên Bảy Màu trong tay lên, lớn tiếng nói: “Hắc Hải nữ sĩ, chúng tôi có biện pháp phòng ngự thuật hấp hồn của nó!”
Hắc Hải nữ sĩ và Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả cùng nhìn về phía tấm khiên.
Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả bỗng nhiên lộ ra ánh mắt kỳ quái.
Nó nói bằng giọng nam: “Hóa ra lần này thật sự có kẻ xuyên không quay về đây.”
Rồi lại nói bằng giọng nữ: “Tiếp tục ở lại chỗ này sẽ gây trở ngại cho tương lai của ta, gây trở ngại cho Kỷ nguyên Hỗn Loạn hoàn thành mảnh ghép cuối cùng.”
Giọng nam lại nói: “Theo như thông tin có được trước đó, hãy để lại chiến trường này cho “ta” trong tương lai.”
Giọng nữ nói: "Không sai, đi!"
Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả phất tay mở ra một cánh cửa ánh sáng, từ từ đi vào trong đó.
Cánh cửa dần dần tiên tán.
Bóng dáng của nó không còn xuất hiện lần nào nữa.
Nó đi thật.
Mọi người ngây người.
Đột nhiên, bầu trời bị một tầng sương đen bao phủ.
Trong cơn lốc hình thành bởi sương đen, hai hình bóng đang dần trở nên rõ ràng.
Trong nháy mắt, chúng nó từ trên trời giáng xuống, rơi ở trước mặt mọi người.
Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả.
Ma Long.
Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả tiến lên một bước, giọng nữ the thé cất lên: “Mánh khóe của bọn trẻ con mà cũng dám lấy ra ngăn cản bản thần?”
Lực Hỗn Loạn vô tận ở trên người nó bốc lên không ngớt.
Chỉ là loại sức mạnh vĩ đại như sóng xô biển gào này thôi đã thổi không ít người bay ra ngoài.
Lòng dạ mọi người đều chìm xuống.
Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả nhìn mọi người, nét mặt đầy vẻ châm chọc.
Nó dùng giọng nam tràn ngập bạo ngược quát lên:
“Ngày hôm nay, toàn bộ các ngươi đều phải ở lại chỗ này, không ai có thể tránh được cái chết!”
Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả nói, khí thế toàn thân không ngừng dâng lên, nhanh chóng lên tới đỉnh điểm.
“Chờ Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả và Ma Long giết chết kẻ phàm kia, các ngươi cũng đến lúc phải chết!”
“Đến lúc đó, ta sẽ ăn tươi nuốt sống từng tên trong các ngươi!”
Hoàn toàn yên tĩnh.
Không ai thèm để ý nó cả.
Lão già râu dài đã chui vào chăn, bắt đầu ngáy ngủ.
Các yêu tinh khác cũng bắt đầu dạo chơi vui đùa trong hư không, mở yến hội, dạo vườn, diễn xướng, thậm chí có vài cặp yêu tinh đang bố trí hiện trường hôn lễ.
Chỉ có yêu tinh vóc dáng cao lớn vẫn đứng ở nơi đó, vừa trộm nhìn đồng bọn đang chơi đùa, vừa mang vẻ mặt đau khổ thì thầm: “À, chuyện này, điều thứ hai, thư ký chủ yếu phụ trách chỉnh lý tài liệu án kiện, đóng sách hồ sơ vụ án và những hạng mục công tác quan trọng khác...”
...
Bên kia.
Thế giới Tháp Cao.
Đây là trụ sở của Hiệp hội những người bảo vệ Tháp Cao, chứa vô số tri thức và bí pháp, diện tích bao la, kích thước của nó gần như bằng bảy tám thế giới thông thường.
Loáng thoáng nghe được tiếng chém giết, tiếng quát tháo, vô số thuật pháp dao động theo gió truyền đến khắp nơi trong thế giới. Những thuật pháp ổn định thế giới do các pháp sư Tháp Cao bố trí đang dần dần bị loại bỏ.
Bước chân hủy diệt đang càng ngày càng gần.
Một thời đại đang sắp sửa kết thúc.
Ầm!
Tận cùng phía xa, tòa tháp tri thức cao chọc trời đột nhiên bị gãy, từ từ đổ xuống.
Mặt đất chấn động.
Theo sự sụp đổ của tháp cao, vô số bụi bặm bốc lên, cuốn lên trên cao, tỏa ra bốn phía.
Cùng thời khắc đó.
Trong một góc xa nhất của thế giới.
Sương đen từ trên trời giáng xuống, một chiếc phi thuyền đi ra từ trong sương mù.
Ngay sau đó, có vô số chức nghiệp giả hạ xuống, số lượng đông nghìn nghịt, đứng trên những mảnh đất rộng lớn xung quanh phi thuyền.
Mọi người đối mặt nhìn nhau.
Chúng ta đi tới nơi nào thế?
Không phải chúng ta sẽ chống lại Hỗn Loạn sao, bây giờ chúng ta nên làm cái gì?
Phi thuyền mở ra.
Đám người Đại ca, Barry, Anna bay ra ngoài, đứng ở trên phi thuyền.
Anna khiêng một chuôi lưỡi hái dài, bên trên có lửa đen thiêu đốt rừng rực, nhìn mọi người, nói:
“Mọi người hãy nghe ta nói, hiện tại chúng ta đã trở lại lúc Tháp Cao bị hủy diệt.”
“Trận chiến sẽ lập tức bắt đầu, xin các vị hãy chuẩn bị sẵn sàng!”
Những người theo ba đồng tiền xuyên không đến nơi này đều nhốn nháo hết cả lên.
Thời khắc Tháp Cao bị hủy diệt.
Cũng chính là thời khắc Hắc Hải nữ sĩ hy sinh.
Một gã chức nghiệp giả không nhịn được hỏi: “Hiện tại chúng ta nên làm gì? Đi cứu Tháp Cao? Hay là đi cứu Hắc Hải nữ sĩ?”
Đột nhiên, trong hư không xa xôi truyền đến một giọng nữ chói tai: “Những sinh linh được chúng thần tạo ra, các ngươi chẳng biết tuyệt vọng là gì cả.”
Một giọng nam điên cuồng vang lên theo: “Giá trị duy nhất của các ngươi chính là chất dinh dưỡng ẩn chứa trong linh hồn!”
Âm thanh nửa nam nửa nữ cao vút đồng thời vang lên: “Linh hồn! Dâng hiến linh hồn của các ngươi cho taaa...”
Mọi người lập tức biến sắc.
Đây là kỹ năng vô địch của Thần Hỗn Loạn, có thể hấp thu linh hồn của tất cả chúng sinh!
"Không có việc gì!"
Cô gái lớn tiếng nói.
Cô đặt một tấm khiên bảy màu trước mặt, kích hoạt sức mạnh bên trên.
Tấm khiên tỏa ra ánh sáng hoa mỹ, bao phủ mọi người bên trong.
Tấm khiên Người Bảo Hộ Chúng Sinh – Kết Giới Bảo Hộ Linh Hồn!
Trong tiếng gào thét đâm rách toàn bộ thế giới, mọi người vẫn bình yên vô sự.
Rất nhiều chức nghiệp giả lớn tiếng hoan hô!
“Thật không thể tin nổi, ta vẫn còn sống!”
“Sợ nhất là chiêu này, thực sự khó phá giải.”
“Có thể thoát khỏi bị hấp thu linh hồn, ta nguyện đánh với nó đến giây phút cuối cùng!”
“Như vậy quá tuyệt vời!”
Có bảo vật có thể chống lại thuật hấp hồn, nỗi sợ hãi trong lòng mọi người liền được tiêu trừ.
Trong lúc mọi người đang hoan hô, bỗng nhiên tiếng rít gào ngưng bặt.
Một quầng sáng xanh thẳm như biển từ phía xa chân trời cuốn tới.
Tiếng rít gào cả nam lẫn nữ dừng lại, chợt nổi gận gào thét:
“Là ai? Lại dám làm gián đoạn ta ăn cơm!”
Trong hư không vô tận vang lên một giọng nữ thở dài.
Hắc Hải nữ sĩ.
Thời khắc tất cả mọi người trên chiến trường sắp chết đi, bà lại xuất hiện.
Ngay lúc này!
Anna cầm thật chặt Tấm Khiên Bảy Màu trong tay, lớn tiếng nói: “Mọi người, cùng tiến lên! Chúng ta đi cứu Hắc Hải nữ sĩ!”
Mọi người ầm ầm hưởng ứng.
Bây giờ Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả còn chưa đăng thần, thực lực cũng chưa mạnh bằng khoảng thời gian Kỷ nguyên Hỗn Loạn sau này.
Thuật hấp hồn mạnh nhất của nó bị tấm khiên khắc chế.
Cho nên đây chính là thời cơ tốt nhất để giết nó!
Những chức nghiệp giả nghĩ như vậy, chiến ý trên người lập tức trào dâng.
“Thời khắc báo thù đến rồi.” Có người nói nhỏ.
"Giết nó."
“Nó là khởi nguồn của tai họa.”
“Chúng ta lên!”
Phi thuyền đi phía trước, đông đảo các chức nghiệp giả theo phía sai. Các chiến sĩ xuyên không mà đến đang toàn lực hăng hái bay về phía chiến trường.
Mèo Con đứng ở trên phi thuyền, sắc mặt do dự bất định.
“Như vậy được không? Tôi cứ thấy lo lắng thế nào.”
Anna nắm chặt Tấm Khiên Bảy Màu trong tay, nói: “Yên tâm, tất cả vẫn đang tiến hành theo tính toán của Cố Thanh Sơn, vậy nên sẽ không xảy ra vấn đề gì.”
Đại Ca cũng nói: “Trên chiến trường đã có một tên Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả, như vậy Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả của thời đại chúng ta sẽ không dám tới nơi này. Bởi vì một khi nó xuất hiện, pháp tắc thời gian sẽ lập tức xóa sổ một tên trong đó để bảo đảm mọi chuyện trong dòng chảy thời gian và sự kiện lịch sử sẽ không bị thay đổi.”
Trương Anh Hào cũng nói: “Đúng vậy, Thần Hỗn Loạn không dám lên chiến trường đâu!”
“Trừ phi nó dám đánh cuộc một lần, nhìn xem “mình” nào có thể sóng sót.”
Mọi người nhanh chóng tiến vào chiến trường.
Chỉ thấy Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả đang đứng tại chỗ... đối diện nó, trong ánh sáng xanh thẳm vô tận, có thể thấy được thấp thoáng hình bóng một cô gái.
Cô gái phát ra tiếng thở dài:
“Hôm nay ta sẽ chết, nhưng không phải chết theo cách bị các ngươi ăn tươi.”
“Khoan! Hắc Hải nữ sĩ, bọn tôi tới giúp bà đây!” Trương Anh Hào quát to.
Hắc Hải nữ sĩ chợt quay đầu lại.
Sức mạnh tự hủy diệt trong người bà tạm thời bị đè ép xuống.
“Các ngươi là...”
Hắc Hải nữ sĩ nhìn những chức nghiệp giả rợp cả bầu trời, nghi ngờ hỏi.
Anna giơ Tấm Khiên Bảy Màu trong tay lên, lớn tiếng nói: “Hắc Hải nữ sĩ, chúng tôi có biện pháp phòng ngự thuật hấp hồn của nó!”
Hắc Hải nữ sĩ và Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả cùng nhìn về phía tấm khiên.
Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả bỗng nhiên lộ ra ánh mắt kỳ quái.
Nó nói bằng giọng nam: “Hóa ra lần này thật sự có kẻ xuyên không quay về đây.”
Rồi lại nói bằng giọng nữ: “Tiếp tục ở lại chỗ này sẽ gây trở ngại cho tương lai của ta, gây trở ngại cho Kỷ nguyên Hỗn Loạn hoàn thành mảnh ghép cuối cùng.”
Giọng nam lại nói: “Theo như thông tin có được trước đó, hãy để lại chiến trường này cho “ta” trong tương lai.”
Giọng nữ nói: "Không sai, đi!"
Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả phất tay mở ra một cánh cửa ánh sáng, từ từ đi vào trong đó.
Cánh cửa dần dần tiên tán.
Bóng dáng của nó không còn xuất hiện lần nào nữa.
Nó đi thật.
Mọi người ngây người.
Đột nhiên, bầu trời bị một tầng sương đen bao phủ.
Trong cơn lốc hình thành bởi sương đen, hai hình bóng đang dần trở nên rõ ràng.
Trong nháy mắt, chúng nó từ trên trời giáng xuống, rơi ở trước mặt mọi người.
Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả.
Ma Long.
Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả tiến lên một bước, giọng nữ the thé cất lên: “Mánh khóe của bọn trẻ con mà cũng dám lấy ra ngăn cản bản thần?”
Lực Hỗn Loạn vô tận ở trên người nó bốc lên không ngớt.
Chỉ là loại sức mạnh vĩ đại như sóng xô biển gào này thôi đã thổi không ít người bay ra ngoài.
Lòng dạ mọi người đều chìm xuống.
Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả nhìn mọi người, nét mặt đầy vẻ châm chọc.
Nó dùng giọng nam tràn ngập bạo ngược quát lên:
“Ngày hôm nay, toàn bộ các ngươi đều phải ở lại chỗ này, không ai có thể tránh được cái chết!”
Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả nói, khí thế toàn thân không ngừng dâng lên, nhanh chóng lên tới đỉnh điểm.