Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1119
Toàn bộ thành thị là một mảnh tử địa tuyệt vọng, hầu như không thể tìm ra bất cứ một vật sống nào, cũng chẳng có công trình kiến trúc nào tốt, căn bản không có bất cứ thứ gì có giá trị.
Cố Thanh Sơn không cam lòng, thần niệm tiếp tục lan tràn ra bốn phương tám hướng, tìm tòi hết tất cả mọi vùng đất.
Rốt cuộc, Cố Thanh Sơn phát hiện một khu nhà ẩn náu ở một nơi hẻo lánh cách thành thị hơn ba trăm dặm.
Ở lối vào của khu nhà được treo biển hiệu của Sở nghiên cứu quân sự, bên trong cũng là một cảnh tượng hỗn loạn sau thảm họa.
Tuy rằng toàn bộ Sở nghiên cứu đều bị phá hủy nhưng trong phân xưởng nghiên cứu máy móc, có một số thiết bị nhìn qua vẫn còn khả năng sửa chữa.
Như vậy là đủ rồi!
Ở thế giới phế tích này, nếu như có một nơi có thể giúp Cố Thanh Sơn đọc được nội dung trong chiếc hộp đen, thì chính là chỗ này.
Thân hình Cố Thanh Sơn khẽ động, bay vút về phía Sở nghiên cứu.
Cố Thanh Sơn bay lượn trên bầu trời với tốc độ chậm rãi.
Dọc theo đường đi, hắn tận lực tiến hành tra xét bốn phía một phen, phát hiện nhiều vết tích chiến tranh.
Đây là một cuộc chiến tranh toàn diện, từ thành thị cho đến ngoại ô rồi đến cả sơn lâm, rất nhiều địa phương đều chịu thiệt hại nặng nề.
Thế giới này phản kích rất ngoan cường, đáng tiếc dường như kẻ địch của bọn họ cường đại quá mức tưởng tượng.
Cố Thanh Sơn nhìn thấy một ngọn núi.
Cả ngọn núi bị một sức mạnh to lớn nào đó nổ tung thành một cái hố vừa lớn vừa sâu.
Trên hiện trường có nhiều mảnh vỡ máy móc vụn vặt nằm lẫn với xương người.
Cố Thanh Sơn hạ xuống, lấy cái hộp đen từ trong áo giáp ra, lại động thân bay đi.
Hai mươi phút sau hắn đã đi tới Sở nghiên cứu quân sự.
Từ trên cao nhìn xuống chỉ có thể thấy mặt đất đen kịt khô cằn và những tòa nhà đã sụp đổ.
Đống đổ nát của bảy chiếc máy bay bị nổ tung nằm ngổn ngang trên đường chạy.
Mưa gió nổi lên từ bầu trời đêm, lưu loát mà đến, từng đợt tràn qua đống đổ nát.
Cố Thanh Sơn hạ xuống.
Hắn đi tới vị trí của phân xưởng sửa chữa máy móc, tiện tay tiến hành một điều khiển.
Toàn bộ mảnh vụn từ đống đổ nát trên mặt đất nhảy dựng lên rồi bay ra ngoài.
Cố Thanh Sơn đi vào phân xưởng.
Những mảnh vỡ máy móc trước mặt hắn bị một sức mạnh vô hình đẩy ra hai bên, tạo cho hắn một lối đi.
Thần niệm đảo qua mọi ngóc ngách, Cố Thanh Sơn lập tức hiểu được đại khái tình hình.
“Không ít thứ vẫn còn có thể sửa chữa, đáng tiếc đã cắt điện từ lâu, cánh tay sửa chữa cũng không cách nào hoạt động.”
“Thật ra đây không phải vấn đề lớn.”
Cố Thanh Sơn nhảy lên bàn làm việc bảo trì máy móc, tay đánh ra một chiêu.
Một cánh tay sửa chữa máy móc dài chín thước, rộng hai thước bay tới, lơ lửng trước mặt hắn.
Cố Thanh Sơn tìm được nguồn sinh lực của cánh tay máy móc, dùng một thanh trường kiếm cắt dây cao su bọc bên ngoài, để lộ ra dây dẫn điện.
Sau đó hắn vươn một tay cầm mở dây dẫn điện.
“Tích tích tích!”
Một chuỗi âm thanh tiếng điện tử vang lên.
Cánh tay sửa chữa máy móc lo lớn lập tức giật giật.
Dựa theo tiêu chuẩn cung cấp điện của thế giới này, Cố Thanh Sơn đã biến năng lượng sét thành dòng điện áp ổn định và cố định, cuồn cuộn không ngừng đưa vào cánh tay sửa chữa máy móc to lớn để làm cho nó hoạt động.
“Được rồi, kỳ thực nếu không phải phạm vi tổn hại quá lớn, hiện tại cần sửa chữa thiết bị tìm kiếm tai nạn, chứ không cần phải phiền toái như vậy. Nhưng bây giờ các linh kiện thay thế vẫn phải thay đổi.” Cố Thanh Sơn tự lẩm bẩm.
Hắn bắt đầu sửa chữa máy móc.
Tất cả các hệ thống và các thành phần của áo giáp tự động tấn công đều do hắn chế tạo, lúc này sửa chữa máy móc đối với hắn không hề khó khăn, chỉ có thể coi là một công việc cơ bản.
Thời gian chậm rãi trôi qua.
Bốn mươi phút sau, thiết bị tìm kiếm tai nạn đã được sửa chữa hoàn tất.
Cố Thanh Sơn bỏ lại cánh tay sửa chữa máy móc ở đây, nhanh chóng đi tới phía trước bộ máy.
Hắn mở điện cho máy bằng một tay, tay còn lại lấy ra chiếc hộp đen, đặt vào trong thiết bị.
Thiết bị bắt đầu hoạt động.
Cố Thanh Sơn một tay thật nhanh nhấn vào thiết bị, sau đó điều điều ra nội dung được ghi lại trong hộp đen.
Thiết bị tìm kiếm tai nạn phát ra một màn sáng, chiếu ra trên hư không.
Toàn bộ tư liệu hình ảnh lóe lên rồi từ từ ổn định lại.
Cố Thanh Sơn thấy được đội hình áo giáp tự động sắp xếp gọn gàng.
Thanh âm theo đó truyền đến:
“Hồ ly số một gọi đội hình tê giác sắt.”
“Đây là đội hình tê giác sắt, thỉnh quan trên chỉ thị.”
“Người ngoài hành tinh tấn công Nhà Quốc Hội, xin lập tức trợ giúp.”
“Đã nhận! Đã nhận!”
Đội hình áo giáp bắt đầu chuyển động.
Chúng dùng hết tốc lực tiến về phía trước, lướt qua mọi ngõ phố chiến hỏa tán loạn, đi tới trước cửa Nhà Quốc Hội.
Màn ảnh chuyển góc quay lên bầu trời.
Chỉ thấy một gã nam tử thân mắc trường bào màu đen đang bay lơ lửng trên không trung.
Trong tay hắn nâng một ngọn lửa đang bùng cháy.
“Những kẻ ngu xuẩn, hãy để ta dùng sức mạnh vĩ đại của cái chết đến nói cho các ngươi biết, ở trước mặt tử vong thánh giáo, các ngươi nhỏ bé và vô dụng đến mức nào.”
Ngọn lửa bắn văng ra, nhanh chóng phóng đại trên màn ảnh.
“Ầm.”
Toàn bộ thế giới đều bị một biển lửa sôi trào nung chảy.
Tiếng kêu thảm thiết vang lên bên tai không dứt.
Màn ảnh bay thật cao lên, không ngừng cuồn cuộn rồi nặng nề rơi xuống mặt đất.
Màn hình tối sầm.
Nội dung được ghi chép trong hộp đen đến đây là kết thúc.
Cố Thanh Sơn sửng sốt một hồi lâu.
Trường bào màu đen, tử thần, tử vong thần điện.
Đây là một trong bảy Ma thần thần điện trong khu vực tranh bá.
Sao bọn họ dám xâm phạm thế giới mặt đất?
Người tạo vật của Đất vô cùng cường đại, căn bản Thần tộc không có khả năng chống lại.
Sương mù nồng nặc.
Cố Thanh Sơn lấy cái hộp đen kia ra, rồi lại đặt nó vào một cái hộp đen khác.
Màn ảnh chứa thông tin lại sáng lên lần nữa.
“Toàn bộ áo giáp, tiến lên nghên chiến!”
“Tuân mệnh!”
Những áo giáp tự động bắt đầu chạy trốn.
Một giọng nữ nhu hòa vang lên: “Sức mạnh huyền bí ở chỗ vị thần thành tín phụng dưỡng bí pháp.”
Theo đạo âm thanh này, trên bầu trời có vật gì đó phát ra tiếng rít bén nhọn, rơi xuống giữa nhóm áo giáp.
Màn ảnh kịch liệt lay động.
Màn hình tối sầm.
Cố Thanh Sơn tĩnh lặng chốc lát rồi mới lấy ra chiếc hộp đen.
Đó là tín đồ của bí pháp chi thần.
Kế tiếp, hắn thu tập lại những chiếc hộp đen một lần.
Bảy đại thần điện đều xuất hiện trong màn hình chiến tranh, không sót một cái.
Nói cách khác, khởi xướng diệt gọn thế giới mặt đất chính là bảy đại thần điện trong khu vực tranh bá.
Đây rốt cuộc là chuyện gì?
Cố Thanh Sơn ngảy xuống bàn làm việc, cầm lấy cánh tay sửa chữa máy móc to lớn đi đến trung tâm liên lạc của Sở nghiên cứu quân sự.
Chỗ này cơ hồ bị san thành bình địa.
Có lẽ thế giới này coi rẻ và khinh miệt vũ lực, có lẽ là những vị thần hủy diệt nơi này không quá am hiểu về khoa học kỹ thuật. Nói chung, rất nhiều thư từ qua lại, cáp quang, và một số bộ phận thiết bị hư hao không nghiêm trọng lắm.
Cố Thanh Sơn hao tốn vài giờ để sửa chữa máy vi tính trong trung tâm liên lạc.
Hắn dựa theo phương thức lần đầu tiên mình xâm nhập hệ thống phòng ngự quốc gia, bắt đầu một lần nữa phá giải hệ thống phòng ngự quốc gia.
Rất nhanh, máy vi tính được kết nối với cơ sở dữ liệu quốc phòng, tải xuống toàn bộ nội dung chiến tranh từ vệ tinh hàng không vụ trụ và tất cả các thiết bị quay chụp trên thế giới.
Cơ sở dữ liệu quốc phòng của thế giới này nằm ở một mảnh sa mạc sâu mấy ngàn thước dưới lòng đất, gần như luôn trong trạng thái bảo mật.
Khi nó được xây dựng hoàn tất, tất cả những người tham gia xây dựng đều đã chết vì những tai nạn khác nhau.
Thế giới này cũng nhanh chóng lãng quên bọn họ.
Cố Thanh Sơn tin tưởng, hết thảy chuyện này đều do Người tạo vật của Đất ở sau bố trí.
Đáng tiếc nó rời đi từ thời đại viễn cố, không trở về nữa.
Thế giới này chỉ có một vài người biết được sự tồn tại của cơ sở dữ liệu này.
Cố Thanh Sơn không cam lòng, thần niệm tiếp tục lan tràn ra bốn phương tám hướng, tìm tòi hết tất cả mọi vùng đất.
Rốt cuộc, Cố Thanh Sơn phát hiện một khu nhà ẩn náu ở một nơi hẻo lánh cách thành thị hơn ba trăm dặm.
Ở lối vào của khu nhà được treo biển hiệu của Sở nghiên cứu quân sự, bên trong cũng là một cảnh tượng hỗn loạn sau thảm họa.
Tuy rằng toàn bộ Sở nghiên cứu đều bị phá hủy nhưng trong phân xưởng nghiên cứu máy móc, có một số thiết bị nhìn qua vẫn còn khả năng sửa chữa.
Như vậy là đủ rồi!
Ở thế giới phế tích này, nếu như có một nơi có thể giúp Cố Thanh Sơn đọc được nội dung trong chiếc hộp đen, thì chính là chỗ này.
Thân hình Cố Thanh Sơn khẽ động, bay vút về phía Sở nghiên cứu.
Cố Thanh Sơn bay lượn trên bầu trời với tốc độ chậm rãi.
Dọc theo đường đi, hắn tận lực tiến hành tra xét bốn phía một phen, phát hiện nhiều vết tích chiến tranh.
Đây là một cuộc chiến tranh toàn diện, từ thành thị cho đến ngoại ô rồi đến cả sơn lâm, rất nhiều địa phương đều chịu thiệt hại nặng nề.
Thế giới này phản kích rất ngoan cường, đáng tiếc dường như kẻ địch của bọn họ cường đại quá mức tưởng tượng.
Cố Thanh Sơn nhìn thấy một ngọn núi.
Cả ngọn núi bị một sức mạnh to lớn nào đó nổ tung thành một cái hố vừa lớn vừa sâu.
Trên hiện trường có nhiều mảnh vỡ máy móc vụn vặt nằm lẫn với xương người.
Cố Thanh Sơn hạ xuống, lấy cái hộp đen từ trong áo giáp ra, lại động thân bay đi.
Hai mươi phút sau hắn đã đi tới Sở nghiên cứu quân sự.
Từ trên cao nhìn xuống chỉ có thể thấy mặt đất đen kịt khô cằn và những tòa nhà đã sụp đổ.
Đống đổ nát của bảy chiếc máy bay bị nổ tung nằm ngổn ngang trên đường chạy.
Mưa gió nổi lên từ bầu trời đêm, lưu loát mà đến, từng đợt tràn qua đống đổ nát.
Cố Thanh Sơn hạ xuống.
Hắn đi tới vị trí của phân xưởng sửa chữa máy móc, tiện tay tiến hành một điều khiển.
Toàn bộ mảnh vụn từ đống đổ nát trên mặt đất nhảy dựng lên rồi bay ra ngoài.
Cố Thanh Sơn đi vào phân xưởng.
Những mảnh vỡ máy móc trước mặt hắn bị một sức mạnh vô hình đẩy ra hai bên, tạo cho hắn một lối đi.
Thần niệm đảo qua mọi ngóc ngách, Cố Thanh Sơn lập tức hiểu được đại khái tình hình.
“Không ít thứ vẫn còn có thể sửa chữa, đáng tiếc đã cắt điện từ lâu, cánh tay sửa chữa cũng không cách nào hoạt động.”
“Thật ra đây không phải vấn đề lớn.”
Cố Thanh Sơn nhảy lên bàn làm việc bảo trì máy móc, tay đánh ra một chiêu.
Một cánh tay sửa chữa máy móc dài chín thước, rộng hai thước bay tới, lơ lửng trước mặt hắn.
Cố Thanh Sơn tìm được nguồn sinh lực của cánh tay máy móc, dùng một thanh trường kiếm cắt dây cao su bọc bên ngoài, để lộ ra dây dẫn điện.
Sau đó hắn vươn một tay cầm mở dây dẫn điện.
“Tích tích tích!”
Một chuỗi âm thanh tiếng điện tử vang lên.
Cánh tay sửa chữa máy móc lo lớn lập tức giật giật.
Dựa theo tiêu chuẩn cung cấp điện của thế giới này, Cố Thanh Sơn đã biến năng lượng sét thành dòng điện áp ổn định và cố định, cuồn cuộn không ngừng đưa vào cánh tay sửa chữa máy móc to lớn để làm cho nó hoạt động.
“Được rồi, kỳ thực nếu không phải phạm vi tổn hại quá lớn, hiện tại cần sửa chữa thiết bị tìm kiếm tai nạn, chứ không cần phải phiền toái như vậy. Nhưng bây giờ các linh kiện thay thế vẫn phải thay đổi.” Cố Thanh Sơn tự lẩm bẩm.
Hắn bắt đầu sửa chữa máy móc.
Tất cả các hệ thống và các thành phần của áo giáp tự động tấn công đều do hắn chế tạo, lúc này sửa chữa máy móc đối với hắn không hề khó khăn, chỉ có thể coi là một công việc cơ bản.
Thời gian chậm rãi trôi qua.
Bốn mươi phút sau, thiết bị tìm kiếm tai nạn đã được sửa chữa hoàn tất.
Cố Thanh Sơn bỏ lại cánh tay sửa chữa máy móc ở đây, nhanh chóng đi tới phía trước bộ máy.
Hắn mở điện cho máy bằng một tay, tay còn lại lấy ra chiếc hộp đen, đặt vào trong thiết bị.
Thiết bị bắt đầu hoạt động.
Cố Thanh Sơn một tay thật nhanh nhấn vào thiết bị, sau đó điều điều ra nội dung được ghi lại trong hộp đen.
Thiết bị tìm kiếm tai nạn phát ra một màn sáng, chiếu ra trên hư không.
Toàn bộ tư liệu hình ảnh lóe lên rồi từ từ ổn định lại.
Cố Thanh Sơn thấy được đội hình áo giáp tự động sắp xếp gọn gàng.
Thanh âm theo đó truyền đến:
“Hồ ly số một gọi đội hình tê giác sắt.”
“Đây là đội hình tê giác sắt, thỉnh quan trên chỉ thị.”
“Người ngoài hành tinh tấn công Nhà Quốc Hội, xin lập tức trợ giúp.”
“Đã nhận! Đã nhận!”
Đội hình áo giáp bắt đầu chuyển động.
Chúng dùng hết tốc lực tiến về phía trước, lướt qua mọi ngõ phố chiến hỏa tán loạn, đi tới trước cửa Nhà Quốc Hội.
Màn ảnh chuyển góc quay lên bầu trời.
Chỉ thấy một gã nam tử thân mắc trường bào màu đen đang bay lơ lửng trên không trung.
Trong tay hắn nâng một ngọn lửa đang bùng cháy.
“Những kẻ ngu xuẩn, hãy để ta dùng sức mạnh vĩ đại của cái chết đến nói cho các ngươi biết, ở trước mặt tử vong thánh giáo, các ngươi nhỏ bé và vô dụng đến mức nào.”
Ngọn lửa bắn văng ra, nhanh chóng phóng đại trên màn ảnh.
“Ầm.”
Toàn bộ thế giới đều bị một biển lửa sôi trào nung chảy.
Tiếng kêu thảm thiết vang lên bên tai không dứt.
Màn ảnh bay thật cao lên, không ngừng cuồn cuộn rồi nặng nề rơi xuống mặt đất.
Màn hình tối sầm.
Nội dung được ghi chép trong hộp đen đến đây là kết thúc.
Cố Thanh Sơn sửng sốt một hồi lâu.
Trường bào màu đen, tử thần, tử vong thần điện.
Đây là một trong bảy Ma thần thần điện trong khu vực tranh bá.
Sao bọn họ dám xâm phạm thế giới mặt đất?
Người tạo vật của Đất vô cùng cường đại, căn bản Thần tộc không có khả năng chống lại.
Sương mù nồng nặc.
Cố Thanh Sơn lấy cái hộp đen kia ra, rồi lại đặt nó vào một cái hộp đen khác.
Màn ảnh chứa thông tin lại sáng lên lần nữa.
“Toàn bộ áo giáp, tiến lên nghên chiến!”
“Tuân mệnh!”
Những áo giáp tự động bắt đầu chạy trốn.
Một giọng nữ nhu hòa vang lên: “Sức mạnh huyền bí ở chỗ vị thần thành tín phụng dưỡng bí pháp.”
Theo đạo âm thanh này, trên bầu trời có vật gì đó phát ra tiếng rít bén nhọn, rơi xuống giữa nhóm áo giáp.
Màn ảnh kịch liệt lay động.
Màn hình tối sầm.
Cố Thanh Sơn tĩnh lặng chốc lát rồi mới lấy ra chiếc hộp đen.
Đó là tín đồ của bí pháp chi thần.
Kế tiếp, hắn thu tập lại những chiếc hộp đen một lần.
Bảy đại thần điện đều xuất hiện trong màn hình chiến tranh, không sót một cái.
Nói cách khác, khởi xướng diệt gọn thế giới mặt đất chính là bảy đại thần điện trong khu vực tranh bá.
Đây rốt cuộc là chuyện gì?
Cố Thanh Sơn ngảy xuống bàn làm việc, cầm lấy cánh tay sửa chữa máy móc to lớn đi đến trung tâm liên lạc của Sở nghiên cứu quân sự.
Chỗ này cơ hồ bị san thành bình địa.
Có lẽ thế giới này coi rẻ và khinh miệt vũ lực, có lẽ là những vị thần hủy diệt nơi này không quá am hiểu về khoa học kỹ thuật. Nói chung, rất nhiều thư từ qua lại, cáp quang, và một số bộ phận thiết bị hư hao không nghiêm trọng lắm.
Cố Thanh Sơn hao tốn vài giờ để sửa chữa máy vi tính trong trung tâm liên lạc.
Hắn dựa theo phương thức lần đầu tiên mình xâm nhập hệ thống phòng ngự quốc gia, bắt đầu một lần nữa phá giải hệ thống phòng ngự quốc gia.
Rất nhanh, máy vi tính được kết nối với cơ sở dữ liệu quốc phòng, tải xuống toàn bộ nội dung chiến tranh từ vệ tinh hàng không vụ trụ và tất cả các thiết bị quay chụp trên thế giới.
Cơ sở dữ liệu quốc phòng của thế giới này nằm ở một mảnh sa mạc sâu mấy ngàn thước dưới lòng đất, gần như luôn trong trạng thái bảo mật.
Khi nó được xây dựng hoàn tất, tất cả những người tham gia xây dựng đều đã chết vì những tai nạn khác nhau.
Thế giới này cũng nhanh chóng lãng quên bọn họ.
Cố Thanh Sơn tin tưởng, hết thảy chuyện này đều do Người tạo vật của Đất ở sau bố trí.
Đáng tiếc nó rời đi từ thời đại viễn cố, không trở về nữa.
Thế giới này chỉ có một vài người biết được sự tồn tại của cơ sở dữ liệu này.