Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1110
Trong nháy mắt người khổng lồ bất diệt chạy trốn, Linh hồn Tiêm tiếu giả cử động thân thể, dường như muốn đuổi theo.
Nhưng nó cứng ngắc dừng lại.
Ánh mắt nó nhìn xuống dưới đất, nhìn chằm chằm tu sĩ Nhân tộc đang chế tạo thần binh đó.
Thiên kiếm đã sắp hoàn thành.
Từng bộ phận cấu thành binh khí Vực Sâu Vĩnh Hằng đang chậm rãi dán lên Thiên kiếm.
Tiên vương hoàn toàn quên mình, tập trung hết sức khống chế pháp quyết, để hoàn thành bước chế tạo cuối cùng của Thiên kiếm
Không, bây giờ nó không phải trường kiếm nữa.
Nó là binh khí Vực Sâu Vĩnh Hằng!
Linh hồn Tiêm tiếu giả lao xuống, lặng lẽ bay về phía Tiên vương.
"Đừng có mơ đoạt được binh khí này!"
Ma Long Vực Sâu gào thét, xông lên đánh bay Linh hồn Tiêm tiếu giả.
Hai con quái vật lại bắt đầu chiến đấu với nhau.
Binh khí đã sắp hoàn thành!
Dường như đây là một tín hiệu, để bọn họ rơi vào trong trận đấu quyết tử.
Chưa đánh được bao lâu, đột nhiên Linh hồn Tiêm tiếu giả hét lớn: "Tên khổng lồ đó, chẳng lẽ ngươi quên rồi, còn có tên khổng lồ đó!"
Động tác tấn công của Ma Long Vực Sâu hơi chậm lại.
Phải, tuyệt đối không thể để ngư ông đắc lợi.
Thế nhưng thực lực của người khổng lồ đó quá kém, thật ra thì không có uy hiếp gì quá lớn.
Ma Long Vực Sâu hơi lưỡng lự, há miệng phun ra một đống lửa rực cháy cuồn cuộn màu xám trở về phía Linh hồn Tiêm tiếu giả.
Linh hồn Tiêm tiếu giả dường như có điều kiêng kị với ngọn lửa này, lắc mình tránh ra, không chút do dự đánh trả lại.
Nó không ngừng tấn công đối phương!
Đúng vào lúc này, một điểm đen ở tận cùng không trung không ngừng phóng đại.
Người khổng lồ bất diệt lại tới!
Thiên kiếm đã sắp xuất thế, nó không thể không tới!
Quanh quẩn bên bờ sinh tử, qua lại giữa bao nhiêu tình cảnh nguy hiểm, dùng hết tất cả sức mạnh, từ mấy chục ngàn năm sau đi tới thời đại này, đều là vì thanh kiếm đó!
Trong cái nhìn chăm chú của hai con quái vật, người khổng lồ bất diệt cũng không dám đi về phía Tiên vương, mà là dứt khoát gia nhập vòng chiến.
Trong phút chốc, ba quái vật lao vào vật lộn.
Người khổng lồ bất diệt dùng hết sức tấn công Linh hồn Tiêm tiếu giả.
Linh hồn Tiêm tiếu giả phản kích.
Ma Long Vực Sâu tấn công người khổng lồ bất diệt.
Người khổng lồ bất diệt cắn răng, tiếp tục tấn công Linh hồn Tiêm tiếu giả.
Linh hồn Tiêm tiếu giả tiếp tục phản kích.
Ma Long Vực Sâu tiếp tục tấn công người khổng lồ bất diệt.
Người khổng lồ bất diệt chịu đựng vết thương, vẫn tấn công Linh hồn Tiêm tiếu giả.
Linh hồn Tiêm tiếu giả vẫn phản kích.
Ma Long Vực Sâu rơi vào do dự.
Thực lực của người khổng lồ bất diệt quá kém, cho dù là một con Ma Long Vực Sâu, mình nhắm mắt cũng đánh thắng được nó.
Nhưng Linh hồn Tiêm tiếu giả lại đang kiềm chế mình.
Ma Long Vực Sâu đổi phương hướng, tấn công Linh hồn Tiêm tiếu giả.
Bây giờ người khổng lồ bất diệt và Ma Long Vực Sâu cùng nhau công kích Linh hồn Tiêm tiếu giả.
Một khi Linh hồn Tiêm tiếu giả muốn gào thét, người khổng lồ bất diệt sẽ phóng ra sấm sét khiến người ta mất mất lí trí, cắt đứt tiếng thét dài của nó.
Mỗi khi Linh hồn Tiêm tiếu giả ngăn cản đòn tấn công của người khổng lồ bất diệt, Ma Long Vực Sâu sẽ nhân cơ hội xông lên, mạnh mẽ đánh nó.
"Chờ một chút, ngươi không thể hùa vào cùng nó tấn công ta"
Linh hồn Tiêm tiếu giả gầm hét lên.
Ma Long Vực Sâu bịt tai không nghe, chỉ tập trung phóng ra các loại thuật pháp Vực Sâu, dùng hết sức công kích Linh hồn Tiêm tiếu giả.
Đối với nó mà nói, cục diện như bây giờ là tốt nhất.
"Đáng chết! Ngu xuẩn!"
Linh hồn Tiêm tiếu giả tức giận hét lớn.
Nhưng mà bất kể là Ma Long Vực Sâu, hay là người khổng lồ bất diệt, đều không để ý đến nó.
Nó bắt buộc phải dùng hết sức để đối phó với tấn công của hai con quái vật.
Cuộc chiến như vậy kéo dài hồi lâu, cho đến khi Linh hồn Tiêm tiếu giả bị trọng thương.
Đột nhiên, người khổng lồ bất diệt đánh lén Ma Long Vực Sâu!
Xoạt
Ma Long Vực Sâu bị người khổng lồ chém một vết dài.
Trên trường kiếm vô số sức mạnh hỗn loạn không ngừng mở rộng vết thương, máu rồng màu đen rơi xuống bầu trời mênh mông.
"A, tên khổng lồ đáng chết, ta lấy mạng ngươi dễ như trở bàn tay!"
Ma Long Vực Sâu rống giận, xông về phía người khổng lồ bất diệt.
Lúc này.
Linh hồn Tiêm tiếu giả nhắm ngay điểm yếu của ma long, lập tức dùng hết sức xuống tay.
Đùng!!!
Ma long bị đánh lăn ra ngoài, thật vất vả mới đứng vững lại được.
Linh hồn Tiêm tiếu giả xông lên.
Người khổng lồ bất diệt xông lên.
Bây giờ lại đổi thành Ma Long Vực Sâu vất vả đối phó.
Nó đột nhiên bừng tỉnh, nhìn Linh hồn Tiêm tiếu giả hét lớn: "Chúng ta trúng kế rồi, mau dừng lại! Nếu không cả hai bên đều bị hại, cuối cùng chỉ có lợi cho tên khổng lồ kia"
Linh hồn Tiêm tiếu giả hận nó hận đến tận xương tủy, giờ phút này không nói một lời chỉ hung hăng tấn công.
Nó với người khổng lồ bất diệt cùng nhau tiến đánh Ma Long Vực Sâu.
Cho đến khi ma long cũng bị trọng thương.
Linh hồn Tiêm tiếu giả chợt dừng lại, lui về phía sau.
Nó nhìn về phía ma long phát ra giọng nói lạnh như băng: "Được rồi, đến đây chấm dứt, thương thế của ta và ngươi cũng gần như nhau, vẫn có thể giết người khổng lồ."
Bọn họ cùng nhau nhìn về phía người khổng lồ.
Giờ khắc này, trên người nó ít vết thương nhất.
Nếu như tiếp tục cái đà này
Ma Long Vực Sâu khẽ run lên.
Thật may Linh hồn Tiêm tiếu giả đã có tính toán trước.
Lại nói, người khổng lồ bất diệt không thể đánh bại bất kì một con quái vật nào trong hai.
Mà bây giờ, hai con quái vật bắt đầu liên kết lại.
Bọn họ chuẩn bị cùng tiêu diệt người khổng lồ bất diệt.
Nhìn qua, kết cục của người khổng lồ bất diệt chỉ có một, đó là chết.
"Đừng để nó chạy nữa."
Ma Long Vực Sâu cảm nhận đau nhức truyền tới từ vết thương, cắn răng nghiến lợi nói.
"Lần trước là bất ngờ, nhưng lần này, tên gian xảo này chạy đằng trời, ta đang nhìn nó chằm chằm." Giọng nữ của Linh hồn Tiêm tiếu giả vang lên.
"Dám khiến ta bị thương đến mức này, ta muốn ăn linh hồn nó." Giọng nam mang theo tức giận nói.
Người khổng lồ bất diệt lại để trường kiếm chắn trước mặt mình.
Dùng hết tất cả trí khôn.
Dùng hết tất cả biện pháp
Chịu đựng cả người đầy thương tích.
Cuối cùng hắn cũng đã kéo được tình thế đi đến bước này.
Đây là thời khắc cuối cùng.
Cũng thười khắc mà hắn đã luôn chờ đợi.
Không gian yên tĩnh lại.
Một ảo ảnh khác thường từ nơi nào đó dưới đất xông thẳng lên trời, toả ra ánh sáng đầy màu sắc bao trùm khắp nơi.
Hiện tượng kì dị của trời đất!
Điều này đại biểu cho Thiên kiếm đã hoàn thành!
Ba con quái vật không hẹn mà cùng nhìn xuống mặt đất.
Chỉ thấy Tiên vương giơ cao một thanh trường kiếm.
Ở chung quanh ông ta, những bộ phận cấu thành của binh khí đều rơi xuống nền đất.
Tiên vương đột nhiên dùng trường kiếm đâm vào ngực mình, đọc một đoạn thần chú thật dài.
Lấy mạng tế kiếm!
Ngay sau đó, một cô gái mặc nghê thường, thân hình dần dần hóa thành hư ảo, cả người dung nhập vào trong trường kiếm.
Lạc Băng Ly!
Kiếm linh trở về vị trí cũ!
Một bước cuối cùng đã hoàn thành!
Tiên vương rút trường kiếm ra khỏi ngực, giơ lên thật cao.
Ông ta không nhịn được phun một ngụm máu ra ngoài, nhưng lại hoàn toàn không có cảm giác gì.
Ông ta chỉ tuyệt vọng nhìn ra xung quanh, lẩm bẩm như bị điên: "Người đâu? Người của chúng ta đâu? Mau tới đây, ai đó hãy đến lấy thanh khiếm này đi!"
Đây là giây phút cuối cùng trong sinh mệnh ông.
Nhưng ông không cam lòng cứ như vậy chết đi, bởi vì người đi tìm kiếm đó vẫn chưa xuất hiện trước mặt mình.
Một màn này rơi vào trong mắt ba con quái vật trên bầu trời.
Đó là Thiên kiếm đã được chế tạo xong!
Trải qua trù tính dài đằng đẵng, lại tiến hành chế tạo bao năm trong Nhân tộc, rốt cuộc thì binh khí quý hiếm này đã hoàn thành!
Linh hồn Tiêm tiếu giả khẽ cử động, lại lập tức dừng lại.
Nó chú ý tới, Ma Long Vực Sâu đang nhìn chằm chằm vào nó, sẵn sàng chuẩn bị tấn công.
Tình thế lại đổi.
Linh hồn Tiêm tiếu giả, Ma Long Vực Sâu, người khổng lồ bất diệt nhìn nhau chằm chằm.
Nhưng nó cứng ngắc dừng lại.
Ánh mắt nó nhìn xuống dưới đất, nhìn chằm chằm tu sĩ Nhân tộc đang chế tạo thần binh đó.
Thiên kiếm đã sắp hoàn thành.
Từng bộ phận cấu thành binh khí Vực Sâu Vĩnh Hằng đang chậm rãi dán lên Thiên kiếm.
Tiên vương hoàn toàn quên mình, tập trung hết sức khống chế pháp quyết, để hoàn thành bước chế tạo cuối cùng của Thiên kiếm
Không, bây giờ nó không phải trường kiếm nữa.
Nó là binh khí Vực Sâu Vĩnh Hằng!
Linh hồn Tiêm tiếu giả lao xuống, lặng lẽ bay về phía Tiên vương.
"Đừng có mơ đoạt được binh khí này!"
Ma Long Vực Sâu gào thét, xông lên đánh bay Linh hồn Tiêm tiếu giả.
Hai con quái vật lại bắt đầu chiến đấu với nhau.
Binh khí đã sắp hoàn thành!
Dường như đây là một tín hiệu, để bọn họ rơi vào trong trận đấu quyết tử.
Chưa đánh được bao lâu, đột nhiên Linh hồn Tiêm tiếu giả hét lớn: "Tên khổng lồ đó, chẳng lẽ ngươi quên rồi, còn có tên khổng lồ đó!"
Động tác tấn công của Ma Long Vực Sâu hơi chậm lại.
Phải, tuyệt đối không thể để ngư ông đắc lợi.
Thế nhưng thực lực của người khổng lồ đó quá kém, thật ra thì không có uy hiếp gì quá lớn.
Ma Long Vực Sâu hơi lưỡng lự, há miệng phun ra một đống lửa rực cháy cuồn cuộn màu xám trở về phía Linh hồn Tiêm tiếu giả.
Linh hồn Tiêm tiếu giả dường như có điều kiêng kị với ngọn lửa này, lắc mình tránh ra, không chút do dự đánh trả lại.
Nó không ngừng tấn công đối phương!
Đúng vào lúc này, một điểm đen ở tận cùng không trung không ngừng phóng đại.
Người khổng lồ bất diệt lại tới!
Thiên kiếm đã sắp xuất thế, nó không thể không tới!
Quanh quẩn bên bờ sinh tử, qua lại giữa bao nhiêu tình cảnh nguy hiểm, dùng hết tất cả sức mạnh, từ mấy chục ngàn năm sau đi tới thời đại này, đều là vì thanh kiếm đó!
Trong cái nhìn chăm chú của hai con quái vật, người khổng lồ bất diệt cũng không dám đi về phía Tiên vương, mà là dứt khoát gia nhập vòng chiến.
Trong phút chốc, ba quái vật lao vào vật lộn.
Người khổng lồ bất diệt dùng hết sức tấn công Linh hồn Tiêm tiếu giả.
Linh hồn Tiêm tiếu giả phản kích.
Ma Long Vực Sâu tấn công người khổng lồ bất diệt.
Người khổng lồ bất diệt cắn răng, tiếp tục tấn công Linh hồn Tiêm tiếu giả.
Linh hồn Tiêm tiếu giả tiếp tục phản kích.
Ma Long Vực Sâu tiếp tục tấn công người khổng lồ bất diệt.
Người khổng lồ bất diệt chịu đựng vết thương, vẫn tấn công Linh hồn Tiêm tiếu giả.
Linh hồn Tiêm tiếu giả vẫn phản kích.
Ma Long Vực Sâu rơi vào do dự.
Thực lực của người khổng lồ bất diệt quá kém, cho dù là một con Ma Long Vực Sâu, mình nhắm mắt cũng đánh thắng được nó.
Nhưng Linh hồn Tiêm tiếu giả lại đang kiềm chế mình.
Ma Long Vực Sâu đổi phương hướng, tấn công Linh hồn Tiêm tiếu giả.
Bây giờ người khổng lồ bất diệt và Ma Long Vực Sâu cùng nhau công kích Linh hồn Tiêm tiếu giả.
Một khi Linh hồn Tiêm tiếu giả muốn gào thét, người khổng lồ bất diệt sẽ phóng ra sấm sét khiến người ta mất mất lí trí, cắt đứt tiếng thét dài của nó.
Mỗi khi Linh hồn Tiêm tiếu giả ngăn cản đòn tấn công của người khổng lồ bất diệt, Ma Long Vực Sâu sẽ nhân cơ hội xông lên, mạnh mẽ đánh nó.
"Chờ một chút, ngươi không thể hùa vào cùng nó tấn công ta"
Linh hồn Tiêm tiếu giả gầm hét lên.
Ma Long Vực Sâu bịt tai không nghe, chỉ tập trung phóng ra các loại thuật pháp Vực Sâu, dùng hết sức công kích Linh hồn Tiêm tiếu giả.
Đối với nó mà nói, cục diện như bây giờ là tốt nhất.
"Đáng chết! Ngu xuẩn!"
Linh hồn Tiêm tiếu giả tức giận hét lớn.
Nhưng mà bất kể là Ma Long Vực Sâu, hay là người khổng lồ bất diệt, đều không để ý đến nó.
Nó bắt buộc phải dùng hết sức để đối phó với tấn công của hai con quái vật.
Cuộc chiến như vậy kéo dài hồi lâu, cho đến khi Linh hồn Tiêm tiếu giả bị trọng thương.
Đột nhiên, người khổng lồ bất diệt đánh lén Ma Long Vực Sâu!
Xoạt
Ma Long Vực Sâu bị người khổng lồ chém một vết dài.
Trên trường kiếm vô số sức mạnh hỗn loạn không ngừng mở rộng vết thương, máu rồng màu đen rơi xuống bầu trời mênh mông.
"A, tên khổng lồ đáng chết, ta lấy mạng ngươi dễ như trở bàn tay!"
Ma Long Vực Sâu rống giận, xông về phía người khổng lồ bất diệt.
Lúc này.
Linh hồn Tiêm tiếu giả nhắm ngay điểm yếu của ma long, lập tức dùng hết sức xuống tay.
Đùng!!!
Ma long bị đánh lăn ra ngoài, thật vất vả mới đứng vững lại được.
Linh hồn Tiêm tiếu giả xông lên.
Người khổng lồ bất diệt xông lên.
Bây giờ lại đổi thành Ma Long Vực Sâu vất vả đối phó.
Nó đột nhiên bừng tỉnh, nhìn Linh hồn Tiêm tiếu giả hét lớn: "Chúng ta trúng kế rồi, mau dừng lại! Nếu không cả hai bên đều bị hại, cuối cùng chỉ có lợi cho tên khổng lồ kia"
Linh hồn Tiêm tiếu giả hận nó hận đến tận xương tủy, giờ phút này không nói một lời chỉ hung hăng tấn công.
Nó với người khổng lồ bất diệt cùng nhau tiến đánh Ma Long Vực Sâu.
Cho đến khi ma long cũng bị trọng thương.
Linh hồn Tiêm tiếu giả chợt dừng lại, lui về phía sau.
Nó nhìn về phía ma long phát ra giọng nói lạnh như băng: "Được rồi, đến đây chấm dứt, thương thế của ta và ngươi cũng gần như nhau, vẫn có thể giết người khổng lồ."
Bọn họ cùng nhau nhìn về phía người khổng lồ.
Giờ khắc này, trên người nó ít vết thương nhất.
Nếu như tiếp tục cái đà này
Ma Long Vực Sâu khẽ run lên.
Thật may Linh hồn Tiêm tiếu giả đã có tính toán trước.
Lại nói, người khổng lồ bất diệt không thể đánh bại bất kì một con quái vật nào trong hai.
Mà bây giờ, hai con quái vật bắt đầu liên kết lại.
Bọn họ chuẩn bị cùng tiêu diệt người khổng lồ bất diệt.
Nhìn qua, kết cục của người khổng lồ bất diệt chỉ có một, đó là chết.
"Đừng để nó chạy nữa."
Ma Long Vực Sâu cảm nhận đau nhức truyền tới từ vết thương, cắn răng nghiến lợi nói.
"Lần trước là bất ngờ, nhưng lần này, tên gian xảo này chạy đằng trời, ta đang nhìn nó chằm chằm." Giọng nữ của Linh hồn Tiêm tiếu giả vang lên.
"Dám khiến ta bị thương đến mức này, ta muốn ăn linh hồn nó." Giọng nam mang theo tức giận nói.
Người khổng lồ bất diệt lại để trường kiếm chắn trước mặt mình.
Dùng hết tất cả trí khôn.
Dùng hết tất cả biện pháp
Chịu đựng cả người đầy thương tích.
Cuối cùng hắn cũng đã kéo được tình thế đi đến bước này.
Đây là thời khắc cuối cùng.
Cũng thười khắc mà hắn đã luôn chờ đợi.
Không gian yên tĩnh lại.
Một ảo ảnh khác thường từ nơi nào đó dưới đất xông thẳng lên trời, toả ra ánh sáng đầy màu sắc bao trùm khắp nơi.
Hiện tượng kì dị của trời đất!
Điều này đại biểu cho Thiên kiếm đã hoàn thành!
Ba con quái vật không hẹn mà cùng nhìn xuống mặt đất.
Chỉ thấy Tiên vương giơ cao một thanh trường kiếm.
Ở chung quanh ông ta, những bộ phận cấu thành của binh khí đều rơi xuống nền đất.
Tiên vương đột nhiên dùng trường kiếm đâm vào ngực mình, đọc một đoạn thần chú thật dài.
Lấy mạng tế kiếm!
Ngay sau đó, một cô gái mặc nghê thường, thân hình dần dần hóa thành hư ảo, cả người dung nhập vào trong trường kiếm.
Lạc Băng Ly!
Kiếm linh trở về vị trí cũ!
Một bước cuối cùng đã hoàn thành!
Tiên vương rút trường kiếm ra khỏi ngực, giơ lên thật cao.
Ông ta không nhịn được phun một ngụm máu ra ngoài, nhưng lại hoàn toàn không có cảm giác gì.
Ông ta chỉ tuyệt vọng nhìn ra xung quanh, lẩm bẩm như bị điên: "Người đâu? Người của chúng ta đâu? Mau tới đây, ai đó hãy đến lấy thanh khiếm này đi!"
Đây là giây phút cuối cùng trong sinh mệnh ông.
Nhưng ông không cam lòng cứ như vậy chết đi, bởi vì người đi tìm kiếm đó vẫn chưa xuất hiện trước mặt mình.
Một màn này rơi vào trong mắt ba con quái vật trên bầu trời.
Đó là Thiên kiếm đã được chế tạo xong!
Trải qua trù tính dài đằng đẵng, lại tiến hành chế tạo bao năm trong Nhân tộc, rốt cuộc thì binh khí quý hiếm này đã hoàn thành!
Linh hồn Tiêm tiếu giả khẽ cử động, lại lập tức dừng lại.
Nó chú ý tới, Ma Long Vực Sâu đang nhìn chằm chằm vào nó, sẵn sàng chuẩn bị tấn công.
Tình thế lại đổi.
Linh hồn Tiêm tiếu giả, Ma Long Vực Sâu, người khổng lồ bất diệt nhìn nhau chằm chằm.