Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chú à em yêu anh-58
Chú À! Em Yêu Anh! - Chương 58: Không Cùng Huyết Thống!
Ngồi trên ghế trắng, Hứa Sơ Sơ đối diện với Nhã Lệ, cô thoải mái ngồi gác chân, người dựa ra sau, lên tiếng hỏi trước:
- Chị muốn nói gì, nói đi?
Nhã Lệ ngồi thẳng người, khác với cô gái xinh đẹp toát ra khí chất lười biếng cao quý trước mặt, cô lại mang nét trưởng thành thanh nhã của người con gái phương Đông, đúng chuẩn thục nữ hiện đại
Dì Tầm đặt ly trà xuống bàn, Nhã Lệ cười lễ phép với bà ấy một cái, sau đó mới quay sang nhìn Hứa Sơ Sơ, nói:
- Em hình như không đi học thì phải, nghe nói em đang là sinh viên năm 3 cửa trường nghệ thuật Bắc Kinh!
Hứa Sơ Sơ nhướng mày, không trả lời câu hỏi của cô, lại muốn nói một chủ đề khác sao?
- Một câu hỏi mắc cười thật, đang kì nghỉ hè, chị không thấy sao? - Hứa Sơ Sơ đáp
Nghe lời nói đầy gai của cô, Nhã Lệ để hai tay lên bàn, mười ngón đan vào nhau, hỏi:
- Em rất ghét tôi sao? Hay là em luôn nói như vậy với mọi người?
Hứa Sơ Sơ thở dài, nhàm chán trả lời:
- Tôi không ghét chị nhưng cũng không thích chị, chỉ là, tôi không thích nói chuyện với người lạ! Đặc biệt là người lạ nói chuyện nhiều, rất phiền!
Nhã Lệ mím môi gật đầu, lại nói:
- Em học ngành điện ảnh, có lẽ đã từng thấy qua nhiều cặp đôi yêu nhau, trong phim lẫn ngoài đời rồi, cũng có thể em đã từng diễn những vai như vậy, em nghĩ sẽ như thế nào nếu một tình yêu sai trái tồn tại?
Hứa Sơ Sơ nhìn Nhã Lệ, đôi mắt như hiện lên cái gì đó, cô cười ra một hơi, hỏi:
- Này chị gái, lúc còn đi học chẳng lẽ cô giáo Văn không dạy chỉ cách mở bài trực tiếp sao? Hay chị là học sinh giỏi Văn, nên lúc nào cũng là dùng cách mở bài gián tiếp để nói chuyện? Chị chắc là muốn cùng tôi nói đến vấn đề ngành học điện ảnh của tôi chứ không phải là ẩn dụ một chuyện khác?
Nhã Lệ mím môi, cô im lặng khoảng 3s, rồi lên tiếng, lần này, là hỏi thẳng:
- Em thích Cảnh Thường sao?
Hứa Sơ Sơ nghe câu hỏi của cô, nhếch môi đáp:
- Cái đó không phải rất dễ thấy à? Chị còn cần gì hỏi lại?
Bàn tay Nhã Lệ hơi nắm lại, cô nuốt một ngụm nước bọt, nói:
- Cảnh Thường, anh ấy à chú của em!!!
Một câu nói, à không, là một câu khẳng định, câu khẳng định mà Nhã Lệ muốn nhấn mạnh, rằng có một sự thật đang tồn tại, rất rõ ràng!
Tuy nhiên, trước câu nói đó của cô, ngược lại với suy nghĩ của Nhã Lệ, Hứa Sơ Sơ lại không hề có biểu hiện gì
Cô chỉ nghiêng đầu, chẹp miệng hỏi ngược lại:
- Vậy thì sao?
Nhã Lệ bất ngờ, cô chớp to mắt, giọng nói có chút không kiềm chế được:
- Em sao có thể bình tĩnh thừa nhận đến vậy??? Anh ấy là chú của em đấy!!!
Hứa Sơ Sơ nhướng mày, cô cười nhếch môi, nói:
- Chị gái, chị đến đây nói chuyện mà không chuẩn bị kĩ càng sao? Hay là chị tự tin với cái lí do đó đến nỗi không điều tra tôi?
- Tôi với chú ấy không hề có quan hệ huyết thống!
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Ngồi trên ghế trắng, Hứa Sơ Sơ đối diện với Nhã Lệ, cô thoải mái ngồi gác chân, người dựa ra sau, lên tiếng hỏi trước:
- Chị muốn nói gì, nói đi?
Nhã Lệ ngồi thẳng người, khác với cô gái xinh đẹp toát ra khí chất lười biếng cao quý trước mặt, cô lại mang nét trưởng thành thanh nhã của người con gái phương Đông, đúng chuẩn thục nữ hiện đại
Dì Tầm đặt ly trà xuống bàn, Nhã Lệ cười lễ phép với bà ấy một cái, sau đó mới quay sang nhìn Hứa Sơ Sơ, nói:
- Em hình như không đi học thì phải, nghe nói em đang là sinh viên năm 3 cửa trường nghệ thuật Bắc Kinh!
Hứa Sơ Sơ nhướng mày, không trả lời câu hỏi của cô, lại muốn nói một chủ đề khác sao?
- Một câu hỏi mắc cười thật, đang kì nghỉ hè, chị không thấy sao? - Hứa Sơ Sơ đáp
Nghe lời nói đầy gai của cô, Nhã Lệ để hai tay lên bàn, mười ngón đan vào nhau, hỏi:
- Em rất ghét tôi sao? Hay là em luôn nói như vậy với mọi người?
Hứa Sơ Sơ thở dài, nhàm chán trả lời:
- Tôi không ghét chị nhưng cũng không thích chị, chỉ là, tôi không thích nói chuyện với người lạ! Đặc biệt là người lạ nói chuyện nhiều, rất phiền!
Nhã Lệ mím môi gật đầu, lại nói:
- Em học ngành điện ảnh, có lẽ đã từng thấy qua nhiều cặp đôi yêu nhau, trong phim lẫn ngoài đời rồi, cũng có thể em đã từng diễn những vai như vậy, em nghĩ sẽ như thế nào nếu một tình yêu sai trái tồn tại?
Hứa Sơ Sơ nhìn Nhã Lệ, đôi mắt như hiện lên cái gì đó, cô cười ra một hơi, hỏi:
- Này chị gái, lúc còn đi học chẳng lẽ cô giáo Văn không dạy chỉ cách mở bài trực tiếp sao? Hay chị là học sinh giỏi Văn, nên lúc nào cũng là dùng cách mở bài gián tiếp để nói chuyện? Chị chắc là muốn cùng tôi nói đến vấn đề ngành học điện ảnh của tôi chứ không phải là ẩn dụ một chuyện khác?
Nhã Lệ mím môi, cô im lặng khoảng 3s, rồi lên tiếng, lần này, là hỏi thẳng:
- Em thích Cảnh Thường sao?
Hứa Sơ Sơ nghe câu hỏi của cô, nhếch môi đáp:
- Cái đó không phải rất dễ thấy à? Chị còn cần gì hỏi lại?
Bàn tay Nhã Lệ hơi nắm lại, cô nuốt một ngụm nước bọt, nói:
- Cảnh Thường, anh ấy à chú của em!!!
Một câu nói, à không, là một câu khẳng định, câu khẳng định mà Nhã Lệ muốn nhấn mạnh, rằng có một sự thật đang tồn tại, rất rõ ràng!
Tuy nhiên, trước câu nói đó của cô, ngược lại với suy nghĩ của Nhã Lệ, Hứa Sơ Sơ lại không hề có biểu hiện gì
Cô chỉ nghiêng đầu, chẹp miệng hỏi ngược lại:
- Vậy thì sao?
Nhã Lệ bất ngờ, cô chớp to mắt, giọng nói có chút không kiềm chế được:
- Em sao có thể bình tĩnh thừa nhận đến vậy??? Anh ấy là chú của em đấy!!!
Hứa Sơ Sơ nhướng mày, cô cười nhếch môi, nói:
- Chị gái, chị đến đây nói chuyện mà không chuẩn bị kĩ càng sao? Hay là chị tự tin với cái lí do đó đến nỗi không điều tra tôi?
- Tôi với chú ấy không hề có quan hệ huyết thống!
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com