Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-350
CHƯƠNG 328: CHỦ NHÂN CỦA LÂM YẾN NHI
CHƯƠNG 328: CHỦ NHÂN CỦA LÂM YẾN NHI
Tôi liền thấy căng thẳng trong lòng, không chỉ bởi vì không có yêu quái chuột túc trực bên linh sàng thì tôi sẽ không có cách nào tìm được yêu thân kiếp trước của tôi mang ra mà còn vì lần trước yêu quái chuột túc trực bên linh sàng giúp tôi nhiều như vậy, bây giờ thấy nó đang bị thương nặng trong lòng tôi không khỏi thấy nhói đau theo.
Tôi bước nhanh chạy đến bên cạnh yêu quái chuột túc trực bên linh sàng. Trên người nó có không ít vết máu, trên ngực mập mạp đầy vết thương, những vết thương kia hình như là do dã thú nào đó cào xé, vết thương có nông có sâu, sâu nhất thậm chí có thể thấy cả xương.
Cũng may thân thể nó vẫn còn ấm, lỗ mũi lúc này vẫn thở ra yếu ớt.
Nước mắt tôi trong nháy mắt lăn xuống, quay sang hỏi Thuồng luồng tiên: “Ông biết nên làm thế nào để cứu nó không? Truyền cho nó một chút yêu khí có được không? Nó sống lâu như vậy không thể để mặc chết đi, ông mau nghĩ biện pháp cứu nó!”
“Vô ích, vừa rồi ta đã thử rót một chút yêu khí qua cho nó, thương tích của nó quá nặng, thân thể căn bản không cách nào tiếp nhận yêu khí nữa. Chuyện đến mức này muốn cứu nó cũng chỉ có một phương pháp cuối cùng.” Thuồng luồng tiên thở dài nói.
Tinh thần tôi chấn động một cái, hỏi Thuồng luồng tiên: “Phương pháp gì?”
“Máu tươi.”
Thuồng luồng tiên nói: “Bình thường bị thương như vậy dường như không còn cứu được, nhưng yêu quái chuột túc trực bên linh sàng là do ngươi kiếp trước dùng máu tươi của mình để nuôi, cho nên nó rất lệ thuộc vào máu của ngươi. Không đúng, thật sự mà nói thì nó lệ thuộc vào máu của ngươi ở kiếp trước. Chuyện tới nước này chỉ có máu của ngươi ở kiếp trước mới có thể cứu nó trở về được, chứ cũng không còn cách nào khác.”
“Nhưng thân thể kiếp trước của tôi vẫn ở trong quan tài băng, không phải chỉ có yêu quái chuột lúc trực bên linh sàng mới có thể đem quan tài băng đó lấy ra sao, bây giờ yêu quái chuột túc trực bên linh sàng lại cần máu tươi của kiếp trước mới có thể chuyển biến tốt, cái này không phải tạo thành vòng lặp bế tắc hay sao…” Tôi cau mày nói.
Nghĩ đến chuyện Đường Dũng còn ở trong tay Yêu Thần tôi liền không khỏi thấy bất an, nhưng tình hình bây giờ chúng tôi rõ ràng bị vây ở trong một ngõ cụt, căn bản không có phương pháp hóa giải.
Nghe tôi hỏi Thuồng luồng tiên cũng không biết nói gì, yên lặng nhìn chằm chằm yêu quái chuột túc trực bên linh sàng. Ngay khi chúng tôi còn đang vắt óc xem có biện pháp nào thì tượng đá sau lưng đột nhiên truyền tới tiếng động. Có người vào!
Tôi cùng Thuồng luồng tiên chấn động một chút, Thuồng luồng tiên phản ứng đặc biệt nhanh, người lóe lên một cái đã đứng trước mặt tôi, hai mắt nhìn chằm chằm về phía pho tượng đá!
Đồng thời trong đầu tôi cũng vang lên tiếng của Thuồng luồng tiên, ông ta nói lúc này người tới có tới tám chín phần là địch chứ không phải bạn, bảo tôi cẩn thận một chút, tùy lúc tìm cơ hội để chạy trốn.
Từ sau khi hóa rồng rất ít khi Thuồng luồng tiên lo lắng như vậy, xem ra lần này hẳn là một đối thủ mạnh tới.
Tôi không khỏi nuốt nước miếng một cái, tim đập thình thịch, mắt ngay cả chớp cũng không dám, sợ trong lúc không thấy gì cả tôi cùng Thuồng luồng tiên liền bị mất mạng.
Nhưng sau khi tiếng động phát ra từ tượng đá một lúc vẫn không thấy có thêm bất cứ động tĩnh gì, mặc kệ tôi cùng Thuồng luồng tiên lo lắng thế nào thì phía trước cũng không thấy bóng dáng ai cả.
Càng như vậy Thuồng luồng tiên lại càng lo lắng, rõ ràng phía trước động tĩnh gì cũng không có nhưng cả tôi và Thuồng luồng tiên đều cảm nhận được rõ một tia sát ý đập thẳng vào mặt!
“rầm!” Ngay khi hồn vía hai chúng tôi sắp rớt ra ngoài thì phía sau pho tượng đá đột nhiên truyền đến một tiếng vang.
Hơn nữa tiếng vang kia có cảm giác rất xa xăm, hiển nhiên không từ sau tượng đá phát ra mà là từ đại sảnh bên ngoài.
Tim tôi bất chợt nảy lên, trưởng thôn cùng Lão Cửu còn ở trong mộ, sao tôi lại có thể quên mất hai người bọn họ.
Tôi lập tức đưa mắt nhìn Thuồng luồng tiên, không đợi tôi mở miệng hỏi Thuồng luồng tiên bây giờ nên làm gì thì khóe miệng đang căng thẳng của Thuồng luồng tiên đột nhiên cong lên cười, nói: “Không cần lo lắng, người xuống có thể là cứu tinh chống lại Yêu Thần.”
“Cứu tinh?” Tôi nghe Thuồng luồng tiên nói lại càng thấy mông lung không hiểu ý Thuồng luồng tiên là gì, tại sao ông ta lại biết đây là cứu tinh?
Hơn nữa trong những người tôi quen cũng chỉ có Thuồng luồng tiên là lợi hại nhất, ngay cả ông ta cũng không có biện pháp cầm chân Yêu Thần, ai còn có thể chống lại được Yêu Thần?
Ngay khi tôi còn đang trái lo phải nghĩ không hiểu gì thì Thuồng luồng tiên đã lôi tôi quay lại đại sảnh bên ngoài.
Chỉ thấy trưởng thôn cùng Lão cửu đã lăn ra bất tỉnh nhân sự, cũng không biết là còn sống hay đã chết. Ở cách bọn họ không xa có hai cơn lốc xoáy đang dây dưa một chỗ, hai cơn lốc kia một đen một trắng giống như hắc bạch vô thường vậy. Ở bên trong rõ ràng có hai thân ảnh, chẳng qua bọn họ bị cơn lốc bọc lấy nên tôi không nhìn rõ được.
Lúc này Thuồng luồng tiên cũng nhìn thấy hai thân ảnh kia đang dây dưa với nhau, nhãn lực của ông ta tốt hơn tôi, hiển nhiên là nhận ra thân phận hai người kia, trong nháy mắt biểu tình đã buông lỏng rất nhiều. Ông ta cũng không để ý tới tình hình của trưởng thôn và Lão cửu, lôi tôi đến một bậc thang ngồi xuống nhìn hai người kia đánh nhau, bộ dáng như không phải chuyện của mình.
Trong lòng tôi đã sớm đầy nghi vấn, thừa lúc hai người kia còn đang đánh nhau bất chấp sự xuất hiện của chúng tôi, tôi vội vàng hỏi Thuồng luồng tiên hai người kia là ai? Tại sao lại chạy đến đây đánh nhau?
“Hai người này ngươi đều biết, hoặc có thể nói là ngươi đều đã gặp. Nhìn bóng người màu đen kia đi, chính là Yêu Thần cướp lấy thân thể của Đường Dũng, còn thân ảnh màu trắng chính là tổ tiên Nhà họ Tô mà ngươi đã gặp ở trong long mạch tại Thái Lan. Vốn ta còn lo lắng lúc này yêu thần đánh tới đây thì không biết phải làm sao, bây giờ thì tốt rồi, có hắn ở đây hai ta coi như an toàn.” Thuồng luồng tiên cười nói.
“Tổ tiên Nhà họ Tô?” Tôi sửng sốt một chút, thế nào cũng không ngờ được cứu tinh trong miệng Thuồng luồng tiên chính là anh ta. Thật ra đối với vị tổ tiên Nhà họ Tô này tôi cũng không có ấn tượng gì tốt, thậm chí còn hơi có chút không ưa anh ta. Dẫu sao lần trước không phải đột nhiên anh ta xuất hiện thì Tô Mộc cũng sẽ không hồi sinh thất bại, nếu không phải có anh ta thì không chừng Tô Mộc lúc này đã thành người sống sờ sờ bên cạnh tôi!
Còn có, nếu không phải lần đó anh ta giữ Tô Mộc lại để giáo huấn thì tính cách Tô Mộc sau khi đi ra cũng sẽ không thay đổi như vậy, lại đi cứu Lâm Yến Nhi mà không để ý tới tôi.
Nghĩ tới đây đột nhiên trong lòng tôi có một ý niệm vô cùng chấn động. Chủ nhân trong miệng Lâm Yến Nhi sẽ không phải là vị tổ tiên Nhà họ Tô này chứ?
Dẫu sao lúc trước Tô Mộc rất căm ghét Lâm Yến Nhi, hơn nữa chúng tôi cũng đã xác định sau khi anh ấy sống lại sẽ tổ chức kết hôn. Không có lý do gì đột nhiên Tô Mộc lại giở quẻ, sau đó lại bỏ mặc tôi không nghe không hỏi, trong này nhất định có ẩn tình khác. Mà ẩn tình này khả năng lớn nhất cũng là vì vị tổ tiên Nhà họ Tô này!
Nghĩ tới đây thân thể tôi không nhịn được phát run, trong lòng từng trận lạnh lẽo. Nếu như chủ nhân của Lâm Yến Nhi thật sự là vị tổ tiên Nhà họ Tô này thì quá đáng sợ!
Dẫu sao anh ta sống lâu như vậy, Nhà họ Tô cũng là một tay anh ta khai sáng, mà Lâm Yến Nhi lại là đầu sỏ hủy diệt Nhà họ Tô, nếu như Lâm Yến Nhi thật sự là thủ hạ của anh ta thì không phải chuyện hủy diệt Nhà họ Tô kia là lệnh của chính anh ta hay sao?!
Thân thể tôi run rẩy lợi hại, Thuồng luồng tiên nhận ra tôi không bình thường, giơ tay lên lau mồ hôi lạnh trên trán tôi, nhỏ giọng nói: “Dương Dương, ngươi suy nghĩ nhiều rồi. Cõi đời này bất kỳ ai cũng có thể làm tổn hại Nhà họ Tô nhưng tuyệt đối sẽ không thể là hắn , ai có thể gây tổn thương ngươi nhưng tuyệt đối hắn ta cũng sẽ không làm tổn thương cô.”
CHƯƠNG 328: CHỦ NHÂN CỦA LÂM YẾN NHI
Tôi liền thấy căng thẳng trong lòng, không chỉ bởi vì không có yêu quái chuột túc trực bên linh sàng thì tôi sẽ không có cách nào tìm được yêu thân kiếp trước của tôi mang ra mà còn vì lần trước yêu quái chuột túc trực bên linh sàng giúp tôi nhiều như vậy, bây giờ thấy nó đang bị thương nặng trong lòng tôi không khỏi thấy nhói đau theo.
Tôi bước nhanh chạy đến bên cạnh yêu quái chuột túc trực bên linh sàng. Trên người nó có không ít vết máu, trên ngực mập mạp đầy vết thương, những vết thương kia hình như là do dã thú nào đó cào xé, vết thương có nông có sâu, sâu nhất thậm chí có thể thấy cả xương.
Cũng may thân thể nó vẫn còn ấm, lỗ mũi lúc này vẫn thở ra yếu ớt.
Nước mắt tôi trong nháy mắt lăn xuống, quay sang hỏi Thuồng luồng tiên: “Ông biết nên làm thế nào để cứu nó không? Truyền cho nó một chút yêu khí có được không? Nó sống lâu như vậy không thể để mặc chết đi, ông mau nghĩ biện pháp cứu nó!”
“Vô ích, vừa rồi ta đã thử rót một chút yêu khí qua cho nó, thương tích của nó quá nặng, thân thể căn bản không cách nào tiếp nhận yêu khí nữa. Chuyện đến mức này muốn cứu nó cũng chỉ có một phương pháp cuối cùng.” Thuồng luồng tiên thở dài nói.
Tinh thần tôi chấn động một cái, hỏi Thuồng luồng tiên: “Phương pháp gì?”
“Máu tươi.”
Thuồng luồng tiên nói: “Bình thường bị thương như vậy dường như không còn cứu được, nhưng yêu quái chuột túc trực bên linh sàng là do ngươi kiếp trước dùng máu tươi của mình để nuôi, cho nên nó rất lệ thuộc vào máu của ngươi. Không đúng, thật sự mà nói thì nó lệ thuộc vào máu của ngươi ở kiếp trước. Chuyện tới nước này chỉ có máu của ngươi ở kiếp trước mới có thể cứu nó trở về được, chứ cũng không còn cách nào khác.”
“Nhưng thân thể kiếp trước của tôi vẫn ở trong quan tài băng, không phải chỉ có yêu quái chuột lúc trực bên linh sàng mới có thể đem quan tài băng đó lấy ra sao, bây giờ yêu quái chuột túc trực bên linh sàng lại cần máu tươi của kiếp trước mới có thể chuyển biến tốt, cái này không phải tạo thành vòng lặp bế tắc hay sao…” Tôi cau mày nói.
Nghĩ đến chuyện Đường Dũng còn ở trong tay Yêu Thần tôi liền không khỏi thấy bất an, nhưng tình hình bây giờ chúng tôi rõ ràng bị vây ở trong một ngõ cụt, căn bản không có phương pháp hóa giải.
Nghe tôi hỏi Thuồng luồng tiên cũng không biết nói gì, yên lặng nhìn chằm chằm yêu quái chuột túc trực bên linh sàng. Ngay khi chúng tôi còn đang vắt óc xem có biện pháp nào thì tượng đá sau lưng đột nhiên truyền tới tiếng động. Có người vào!
Tôi cùng Thuồng luồng tiên chấn động một chút, Thuồng luồng tiên phản ứng đặc biệt nhanh, người lóe lên một cái đã đứng trước mặt tôi, hai mắt nhìn chằm chằm về phía pho tượng đá!
Đồng thời trong đầu tôi cũng vang lên tiếng của Thuồng luồng tiên, ông ta nói lúc này người tới có tới tám chín phần là địch chứ không phải bạn, bảo tôi cẩn thận một chút, tùy lúc tìm cơ hội để chạy trốn.
Từ sau khi hóa rồng rất ít khi Thuồng luồng tiên lo lắng như vậy, xem ra lần này hẳn là một đối thủ mạnh tới.
Tôi không khỏi nuốt nước miếng một cái, tim đập thình thịch, mắt ngay cả chớp cũng không dám, sợ trong lúc không thấy gì cả tôi cùng Thuồng luồng tiên liền bị mất mạng.
Nhưng sau khi tiếng động phát ra từ tượng đá một lúc vẫn không thấy có thêm bất cứ động tĩnh gì, mặc kệ tôi cùng Thuồng luồng tiên lo lắng thế nào thì phía trước cũng không thấy bóng dáng ai cả.
Càng như vậy Thuồng luồng tiên lại càng lo lắng, rõ ràng phía trước động tĩnh gì cũng không có nhưng cả tôi và Thuồng luồng tiên đều cảm nhận được rõ một tia sát ý đập thẳng vào mặt!
“rầm!” Ngay khi hồn vía hai chúng tôi sắp rớt ra ngoài thì phía sau pho tượng đá đột nhiên truyền đến một tiếng vang.
Hơn nữa tiếng vang kia có cảm giác rất xa xăm, hiển nhiên không từ sau tượng đá phát ra mà là từ đại sảnh bên ngoài.
Tim tôi bất chợt nảy lên, trưởng thôn cùng Lão Cửu còn ở trong mộ, sao tôi lại có thể quên mất hai người bọn họ.
Tôi lập tức đưa mắt nhìn Thuồng luồng tiên, không đợi tôi mở miệng hỏi Thuồng luồng tiên bây giờ nên làm gì thì khóe miệng đang căng thẳng của Thuồng luồng tiên đột nhiên cong lên cười, nói: “Không cần lo lắng, người xuống có thể là cứu tinh chống lại Yêu Thần.”
“Cứu tinh?” Tôi nghe Thuồng luồng tiên nói lại càng thấy mông lung không hiểu ý Thuồng luồng tiên là gì, tại sao ông ta lại biết đây là cứu tinh?
Hơn nữa trong những người tôi quen cũng chỉ có Thuồng luồng tiên là lợi hại nhất, ngay cả ông ta cũng không có biện pháp cầm chân Yêu Thần, ai còn có thể chống lại được Yêu Thần?
Ngay khi tôi còn đang trái lo phải nghĩ không hiểu gì thì Thuồng luồng tiên đã lôi tôi quay lại đại sảnh bên ngoài.
Chỉ thấy trưởng thôn cùng Lão cửu đã lăn ra bất tỉnh nhân sự, cũng không biết là còn sống hay đã chết. Ở cách bọn họ không xa có hai cơn lốc xoáy đang dây dưa một chỗ, hai cơn lốc kia một đen một trắng giống như hắc bạch vô thường vậy. Ở bên trong rõ ràng có hai thân ảnh, chẳng qua bọn họ bị cơn lốc bọc lấy nên tôi không nhìn rõ được.
Lúc này Thuồng luồng tiên cũng nhìn thấy hai thân ảnh kia đang dây dưa với nhau, nhãn lực của ông ta tốt hơn tôi, hiển nhiên là nhận ra thân phận hai người kia, trong nháy mắt biểu tình đã buông lỏng rất nhiều. Ông ta cũng không để ý tới tình hình của trưởng thôn và Lão cửu, lôi tôi đến một bậc thang ngồi xuống nhìn hai người kia đánh nhau, bộ dáng như không phải chuyện của mình.
Trong lòng tôi đã sớm đầy nghi vấn, thừa lúc hai người kia còn đang đánh nhau bất chấp sự xuất hiện của chúng tôi, tôi vội vàng hỏi Thuồng luồng tiên hai người kia là ai? Tại sao lại chạy đến đây đánh nhau?
“Hai người này ngươi đều biết, hoặc có thể nói là ngươi đều đã gặp. Nhìn bóng người màu đen kia đi, chính là Yêu Thần cướp lấy thân thể của Đường Dũng, còn thân ảnh màu trắng chính là tổ tiên Nhà họ Tô mà ngươi đã gặp ở trong long mạch tại Thái Lan. Vốn ta còn lo lắng lúc này yêu thần đánh tới đây thì không biết phải làm sao, bây giờ thì tốt rồi, có hắn ở đây hai ta coi như an toàn.” Thuồng luồng tiên cười nói.
“Tổ tiên Nhà họ Tô?” Tôi sửng sốt một chút, thế nào cũng không ngờ được cứu tinh trong miệng Thuồng luồng tiên chính là anh ta. Thật ra đối với vị tổ tiên Nhà họ Tô này tôi cũng không có ấn tượng gì tốt, thậm chí còn hơi có chút không ưa anh ta. Dẫu sao lần trước không phải đột nhiên anh ta xuất hiện thì Tô Mộc cũng sẽ không hồi sinh thất bại, nếu không phải có anh ta thì không chừng Tô Mộc lúc này đã thành người sống sờ sờ bên cạnh tôi!
Còn có, nếu không phải lần đó anh ta giữ Tô Mộc lại để giáo huấn thì tính cách Tô Mộc sau khi đi ra cũng sẽ không thay đổi như vậy, lại đi cứu Lâm Yến Nhi mà không để ý tới tôi.
Nghĩ tới đây đột nhiên trong lòng tôi có một ý niệm vô cùng chấn động. Chủ nhân trong miệng Lâm Yến Nhi sẽ không phải là vị tổ tiên Nhà họ Tô này chứ?
Dẫu sao lúc trước Tô Mộc rất căm ghét Lâm Yến Nhi, hơn nữa chúng tôi cũng đã xác định sau khi anh ấy sống lại sẽ tổ chức kết hôn. Không có lý do gì đột nhiên Tô Mộc lại giở quẻ, sau đó lại bỏ mặc tôi không nghe không hỏi, trong này nhất định có ẩn tình khác. Mà ẩn tình này khả năng lớn nhất cũng là vì vị tổ tiên Nhà họ Tô này!
Nghĩ tới đây thân thể tôi không nhịn được phát run, trong lòng từng trận lạnh lẽo. Nếu như chủ nhân của Lâm Yến Nhi thật sự là vị tổ tiên Nhà họ Tô này thì quá đáng sợ!
Dẫu sao anh ta sống lâu như vậy, Nhà họ Tô cũng là một tay anh ta khai sáng, mà Lâm Yến Nhi lại là đầu sỏ hủy diệt Nhà họ Tô, nếu như Lâm Yến Nhi thật sự là thủ hạ của anh ta thì không phải chuyện hủy diệt Nhà họ Tô kia là lệnh của chính anh ta hay sao?!
Thân thể tôi run rẩy lợi hại, Thuồng luồng tiên nhận ra tôi không bình thường, giơ tay lên lau mồ hôi lạnh trên trán tôi, nhỏ giọng nói: “Dương Dương, ngươi suy nghĩ nhiều rồi. Cõi đời này bất kỳ ai cũng có thể làm tổn hại Nhà họ Tô nhưng tuyệt đối sẽ không thể là hắn , ai có thể gây tổn thương ngươi nhưng tuyệt đối hắn ta cũng sẽ không làm tổn thương cô.”