Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-348
CHƯƠNG 326: ÔNG CHỦ LỚN
CHƯƠNG 326: ÔNG CHỦ LỚN
Rõ ràng đây là bọn họ có tật giật mình.
Chỉ là tôi không ngờ bọn họ dám vào trong mộ tìm đồ, không phải nói có yêu quái chuột túc trực bên linh sàng ở đó thì những ai đi vào chỉ có tới không có về sao?
Trong này có thể xảy ra chuyện gì mà tôi không biết.
Lão Cửu bị trưởng thôn trừng mắt rõ ràng có chút lúng túng, cười chột dạ mấy tiếng, nhìn tôi một cái nói: “Cái đó, trưởng thôn nói không sai, nếu ông ấy không có tiền cổ ở đây thì cô đi chỗ khác tìm cách khác đi, thôn chúng tôi không có đồ cổ.”
Vừa nói ông ta còn gật đầu liên tục, thật giống như tự xác nhận lời nói của mình.
Chẳng qua ông ta diễn quá kém, sự chột dạ hiện rõ trên mặt ông ta. Tôi sầm mặt xuống, đi nơi khác tìm tiền đồng hiển nhiên là không thực tế, nơi này rất hoang vắng, mười tám cái đỉnh núi cũng chỉ có vài cái thôn nhỏ. Hơn nữa lúc này Thuồng luồng tiên đang dùng thân mình để chặn cửa hàng, ai có thể biết được ông ta chống đỡ được bao lâu?
“Không có tiền đồng cổ sao? Các ngươi ở gần mộ cổ như vậy chắc đã gặp qua yêu quái chuột túc trực bên linh sàng ở dưới đó, không cần tôi phải nhấn mạnh sự lợi hại của nó chứ? Nếu như không tìm được tiền đồng cổ phong ấn nó thì tối nay nó có thể chui lên tàn sát bừa bãi.” Tôi khẽ nhếch miệng lên cười nhạt, nói.
Yêu quái chuột túc trực bên linh sàng kia có tướng mạo rất rợn người, hơn nữa trước giờ nó đều không khách khí với người lạ, nếu đám thôn dân này có thể chạy thoát được yêu quái chuột túc trực bên linh sàng chứng tỏ yêu quái chuột túc trực bên linh sàng xảy ra vấn đề, hoặc là trong thôn này cũng có cao nhân, có thể chế ngự được yêu quái chuột túc trực bên linh sàng để có thể lấy bảo vật trong mộ ra.
Cho dù là vì cái gì, những thôn dân này cũng trăm phần trăm đã xuống mộ, bây giờ trong mộ có hơn ba trăm quỷ yêu không giải thích được có lẽ cũng có liên quan tới những thôn dân này.
Quả nhiên, sau khi nghe thấy tôi nói cả trưởng thôn và lão Cửu đồng đều biến sắc, trưởng thôn vẫn có chút tốt, chẳng qua trên mặt đầy vẻ khiếp sợ, lão Cửu không nhịn được hỏi tôi: “Yêu quái chuột túc trực bên linh sàng? Cô nói con chuột siêu to siêu khổng lồ mập mạp đó sao? Nó còn chưa chết?!”
“Lão Cửu!” Trưởng thôn không ngờ Lão Cửu nhanh miệng như vậy, muốn ngăn lại đã không còn kịp, chỉ có thể kìm cơn giận gọi tên lão Cửu một tiếng.
“Không sao, ông đã thấy nó? Theo như ta biết con chuột kia rất hung tàn, thấy người liền giết, sao ông có thể trốn thoát khỏi nó được? Rốt cuộc trong mộ xảy ra chuyện gì?” Thấy lão Cửu lỡ miệng, tôi lập tức chớp lấy cơ hội.
Trưởng thôn không ngờ tôi lại tiếp tục truy hỏi lão Cửu, chỉ có thể liên tục nháy mắt cho ông ta.
Nhưng lúc này lão Cửu đã không còn chú ý tới trưởng thôn, nghe thấy tôi hỏi chuyện yêu quái chuột túc trực bên linh sàng, ông ta lập tức hứng thú, nghiến răng nghiến lợi nói: “Đừng nói nữa, nói đến nó tôi lại thấy xui. Đầu năm không phải các người đã chắn lại toàn bộ cổ mộ sao, nghe nói lúc ấy chết không ít người, ngay cả trong thôn chúng ta cũng có người chết ở trong mộ. Chúng ta vốn không dám lại gần, nhưng hơn một tháng trước đột nhiên có một ông chủ chuyên mua bán cổ vật, nói tra ra trong mộ có một quốc bảo rất có giá trị, chỉ cần chúng tôi có thể trợ giúp ông ta lấy được quốc bảo liền sẽ cho chúng tôi 3 tỷ!”
“Lão Cửu…” Trưởng thôn lúc này cũng bất đắc dĩ, nhưng mặc kệ ông ta ra dấu thế nào thì lão Cửu cũng không nhìn ông ta, cuối cùng không thể làm gì khác hơn là nói tiếp về đề tài này: “Nếu Lão Cửu đã nói với cô thì tôi cũng không giấu nữa. Khoảng thời gian trước quả thật có người tới đây, dáng vẻ rất có tiền, ra tay cũng rất hào phòng. Trong thôn chúng tôi quả thật có không ít người đi theo xuống đó, nhưng tôi có thể đảm bảo với cô chúng tôi chỉ lấy đồ trong mộ, kết cấu mộ không hề phá hư, các người bây giờ lần nữa xuống đấy không có quan hệ gì với chúng tôi cả…”
Ông ta đây là đang nghĩ cách chối tội cho mình, tôi không khỏi ngắt lời: “Cái này không quan trọng, hôm nay tôi không lấy thân phận là chính quyền tới hỏi ông, nếu người trong thôn đã xuống đó thuận tay nhặt ít đồ về cũng dễ hiểu. Tôi chỉ muốn hỏi rõ ông chủ tháng trước tới đây rốt cuộc là ai, các người có biết thân phận của ông ta không?”
“Cái này...” Trưởng thôn cau mày giống như có chút khó xử, cũng giống như có vẻ không biết.
Trong lòng tôi liền có dự cảm không tốt. Một tháng trước chính là lúc chúng tôi từ long mạch ở Thái Lan trở về. Sau khi từ Thái Lan trở lại tôi liền bị hôn mê nửa tháng, sau đó liền gặp phải chuyện Tôn Thiên Nhiên và mộ phần hồ tiên, rồi sau đó tôi suýt chút nữa bị Lâm Yến Nhi bẫy chết ở trong mộ hồ tiên, còn trời xui đất khiến khôi phục một chút trí nhớ kiếp trước.
Sau đó Đường Dũng lại vô tình nhặt được hoa quỳ dương mà tôi mới vừa thấy trong trí nhớ đời trước, sau đó còn có một con Yên Thần tuyệt thế được thả ra.
Những chuyện này từng món từng món nhìn thật giống như không có chút liên quan nào, nhưng trên thực tế đều là đầu đuôi hô ứng, giống như có người ở sau lưng cố ý thao túng vậy. Cảm giác tất cả những chuyện tôi đã trải qua đều đã được sắp xếp xong xuôi từ trước.
Tôi quả thực không nghĩ ra được ai sẽ tốn nhiều công sức cùng tâm tư bày ra một ván cờ với tôi như vậy, nhưng dựa theo những truyện trinh thám tôi đã đọc, nếu như đối phương đã sớm biết thân phận kiếp trước của tôi thì sau khi Đường Dũng bị Yêu Thần bắt đi, nếu tôi muốn cứu Đường Dũng cũng chỉ có một con đường để đi.
Chính là tìm được yêu thân thuần khiết kiếp trước của tôi, khôi phục thực lực kiếp trước mới có thể đoạt lại Đường Dũng.
Nhưng ngay vào lúc này, trong mộ đột nhiên xuất hiện hơn ba trăm con quỷ yêu, hơn nữa có tám chín phần là ba trăm con quỷ yêu này có liên quan với ông chủ đồ cổ tự nhiên xuất hiện kia.
Rốt cuộc hắn là ai?
Phí hết tâm tư đối nghịch với tôi là vì mục đích gì?
Đầu óc tôi loạn cào cào, quả thực không nghĩ ra, tôi chỉ có thể đưa mắt nhìn trưởng thôn, chờ ông ta trả lời.
Ít nhất ông ta đã gặp ông chủ kia, có lẽ tôi có thể từ ông ta biết được thêm điều gì đó.
“Cô gái, cái này quả thực có chút làm khó chúng tôi. Ông chủ kia sau khi đến liền gọi thôn dân cùng ông ta xuống mộ, hơn nữa chi tiền rất hào phóng. Cô cũng có thể thấy, chúng tôi ở nơi hẻo lánh này kiếm tiền rất khó, còn ai dám hỏi về thân thế của ông chủ đó? Tôi chỉ biết ông ta họ Chung, là một người rất có bản lãnh, con yêu quái chuột gì gì trong mộ kia chính là ông ta giải quyết. Lúc ban đầu chúng tôi cũng không ai dám xuống, sợ chết ở trong mộ, nhưng ông chủ kia một mình đi vào trong một chuyến, ở trong mộ cả đêm mới ra ngoài, các thôn dân thấy ông ta không bị sao mới dám đi theo ông ta xuống.” Trưởng thôn nói.
Nói chuyện một hồi trán ông ta đã rỉ ra một tầng mồ hôi, có lẽ là do thấy vừa rồi sắc mặt của tôi bất thiện khiến ông ta sợ hãi.
Tôi gật đầu một cái, vốn còn muốn hỏi thêm một ít tin tức, nhưng nghĩ Thuồng luồng tiên còn đang một mình chặn cửa hàng, tôi không khỏi bối rối, hỏi trưởng thôn: “Bây giờ lời cũng đã nói, ông vẫn không thể đem đồng tiền cổ đưa tôi sao? Nói thật, ban đầu ông chủ kia tới đây có lẽ cũng có chút bản lãnh cho nên mới có thể khống chế được con yêu quái chuột kia. Bây giờ yêu quái chuột đã hồi lại sức, phải ra để báo thù, đứng mũi chịu sào chính là những thôn dân đã xuống mộ này. Ông là trưởng thôn thấy nên làm gì thì cứ làm, nếu như không có người có thể khống chế con yêu quái chuột kia lần nữa thì có lẽ tối nay toàn bộ nơi này sẽ bị san phẳng.”
Nói xong tôi cố ý xụ mặt xuống, cũng không nói gì với trưởng thôn nữa mà xoay người đi ra ngoài.
“Cô gái, cô chờ một chút!” Thấy tôi thật sự mặc kệ, người trưởng thôn kia liền vội vàng gọi tôi lại.
“Sao?”
“Tôi… có không ít tiền đồng, yêu quái chuột kia thật muốn báo thù sao? Cô có thể đưa tôi tới nhìn qua một chút không? Dù sao tôn cũng là trưởng thôi, không thể để cho yêu nghiệt kia quay lại gieo họa cho người trong thôn.” Trưởng thôn nói.
Vừa nói ông ta đã nhanh chóng xoay người lại đi thẳng tới góc chiếc giường bằng đất, vén cái nệm bên trên ra.
Lúc này tôi mới phát hiện ở giữa giường đất kia có một tấm ván, phía dưới tấm ván là một cái hố không lớn không nhỏ, sau khi mở ra bên trong chứa đầy đồng tiền màu đồng.
CHƯƠNG 326: ÔNG CHỦ LỚN
Rõ ràng đây là bọn họ có tật giật mình.
Chỉ là tôi không ngờ bọn họ dám vào trong mộ tìm đồ, không phải nói có yêu quái chuột túc trực bên linh sàng ở đó thì những ai đi vào chỉ có tới không có về sao?
Trong này có thể xảy ra chuyện gì mà tôi không biết.
Lão Cửu bị trưởng thôn trừng mắt rõ ràng có chút lúng túng, cười chột dạ mấy tiếng, nhìn tôi một cái nói: “Cái đó, trưởng thôn nói không sai, nếu ông ấy không có tiền cổ ở đây thì cô đi chỗ khác tìm cách khác đi, thôn chúng tôi không có đồ cổ.”
Vừa nói ông ta còn gật đầu liên tục, thật giống như tự xác nhận lời nói của mình.
Chẳng qua ông ta diễn quá kém, sự chột dạ hiện rõ trên mặt ông ta. Tôi sầm mặt xuống, đi nơi khác tìm tiền đồng hiển nhiên là không thực tế, nơi này rất hoang vắng, mười tám cái đỉnh núi cũng chỉ có vài cái thôn nhỏ. Hơn nữa lúc này Thuồng luồng tiên đang dùng thân mình để chặn cửa hàng, ai có thể biết được ông ta chống đỡ được bao lâu?
“Không có tiền đồng cổ sao? Các ngươi ở gần mộ cổ như vậy chắc đã gặp qua yêu quái chuột túc trực bên linh sàng ở dưới đó, không cần tôi phải nhấn mạnh sự lợi hại của nó chứ? Nếu như không tìm được tiền đồng cổ phong ấn nó thì tối nay nó có thể chui lên tàn sát bừa bãi.” Tôi khẽ nhếch miệng lên cười nhạt, nói.
Yêu quái chuột túc trực bên linh sàng kia có tướng mạo rất rợn người, hơn nữa trước giờ nó đều không khách khí với người lạ, nếu đám thôn dân này có thể chạy thoát được yêu quái chuột túc trực bên linh sàng chứng tỏ yêu quái chuột túc trực bên linh sàng xảy ra vấn đề, hoặc là trong thôn này cũng có cao nhân, có thể chế ngự được yêu quái chuột túc trực bên linh sàng để có thể lấy bảo vật trong mộ ra.
Cho dù là vì cái gì, những thôn dân này cũng trăm phần trăm đã xuống mộ, bây giờ trong mộ có hơn ba trăm quỷ yêu không giải thích được có lẽ cũng có liên quan tới những thôn dân này.
Quả nhiên, sau khi nghe thấy tôi nói cả trưởng thôn và lão Cửu đồng đều biến sắc, trưởng thôn vẫn có chút tốt, chẳng qua trên mặt đầy vẻ khiếp sợ, lão Cửu không nhịn được hỏi tôi: “Yêu quái chuột túc trực bên linh sàng? Cô nói con chuột siêu to siêu khổng lồ mập mạp đó sao? Nó còn chưa chết?!”
“Lão Cửu!” Trưởng thôn không ngờ Lão Cửu nhanh miệng như vậy, muốn ngăn lại đã không còn kịp, chỉ có thể kìm cơn giận gọi tên lão Cửu một tiếng.
“Không sao, ông đã thấy nó? Theo như ta biết con chuột kia rất hung tàn, thấy người liền giết, sao ông có thể trốn thoát khỏi nó được? Rốt cuộc trong mộ xảy ra chuyện gì?” Thấy lão Cửu lỡ miệng, tôi lập tức chớp lấy cơ hội.
Trưởng thôn không ngờ tôi lại tiếp tục truy hỏi lão Cửu, chỉ có thể liên tục nháy mắt cho ông ta.
Nhưng lúc này lão Cửu đã không còn chú ý tới trưởng thôn, nghe thấy tôi hỏi chuyện yêu quái chuột túc trực bên linh sàng, ông ta lập tức hứng thú, nghiến răng nghiến lợi nói: “Đừng nói nữa, nói đến nó tôi lại thấy xui. Đầu năm không phải các người đã chắn lại toàn bộ cổ mộ sao, nghe nói lúc ấy chết không ít người, ngay cả trong thôn chúng ta cũng có người chết ở trong mộ. Chúng ta vốn không dám lại gần, nhưng hơn một tháng trước đột nhiên có một ông chủ chuyên mua bán cổ vật, nói tra ra trong mộ có một quốc bảo rất có giá trị, chỉ cần chúng tôi có thể trợ giúp ông ta lấy được quốc bảo liền sẽ cho chúng tôi 3 tỷ!”
“Lão Cửu…” Trưởng thôn lúc này cũng bất đắc dĩ, nhưng mặc kệ ông ta ra dấu thế nào thì lão Cửu cũng không nhìn ông ta, cuối cùng không thể làm gì khác hơn là nói tiếp về đề tài này: “Nếu Lão Cửu đã nói với cô thì tôi cũng không giấu nữa. Khoảng thời gian trước quả thật có người tới đây, dáng vẻ rất có tiền, ra tay cũng rất hào phòng. Trong thôn chúng tôi quả thật có không ít người đi theo xuống đó, nhưng tôi có thể đảm bảo với cô chúng tôi chỉ lấy đồ trong mộ, kết cấu mộ không hề phá hư, các người bây giờ lần nữa xuống đấy không có quan hệ gì với chúng tôi cả…”
Ông ta đây là đang nghĩ cách chối tội cho mình, tôi không khỏi ngắt lời: “Cái này không quan trọng, hôm nay tôi không lấy thân phận là chính quyền tới hỏi ông, nếu người trong thôn đã xuống đó thuận tay nhặt ít đồ về cũng dễ hiểu. Tôi chỉ muốn hỏi rõ ông chủ tháng trước tới đây rốt cuộc là ai, các người có biết thân phận của ông ta không?”
“Cái này...” Trưởng thôn cau mày giống như có chút khó xử, cũng giống như có vẻ không biết.
Trong lòng tôi liền có dự cảm không tốt. Một tháng trước chính là lúc chúng tôi từ long mạch ở Thái Lan trở về. Sau khi từ Thái Lan trở lại tôi liền bị hôn mê nửa tháng, sau đó liền gặp phải chuyện Tôn Thiên Nhiên và mộ phần hồ tiên, rồi sau đó tôi suýt chút nữa bị Lâm Yến Nhi bẫy chết ở trong mộ hồ tiên, còn trời xui đất khiến khôi phục một chút trí nhớ kiếp trước.
Sau đó Đường Dũng lại vô tình nhặt được hoa quỳ dương mà tôi mới vừa thấy trong trí nhớ đời trước, sau đó còn có một con Yên Thần tuyệt thế được thả ra.
Những chuyện này từng món từng món nhìn thật giống như không có chút liên quan nào, nhưng trên thực tế đều là đầu đuôi hô ứng, giống như có người ở sau lưng cố ý thao túng vậy. Cảm giác tất cả những chuyện tôi đã trải qua đều đã được sắp xếp xong xuôi từ trước.
Tôi quả thực không nghĩ ra được ai sẽ tốn nhiều công sức cùng tâm tư bày ra một ván cờ với tôi như vậy, nhưng dựa theo những truyện trinh thám tôi đã đọc, nếu như đối phương đã sớm biết thân phận kiếp trước của tôi thì sau khi Đường Dũng bị Yêu Thần bắt đi, nếu tôi muốn cứu Đường Dũng cũng chỉ có một con đường để đi.
Chính là tìm được yêu thân thuần khiết kiếp trước của tôi, khôi phục thực lực kiếp trước mới có thể đoạt lại Đường Dũng.
Nhưng ngay vào lúc này, trong mộ đột nhiên xuất hiện hơn ba trăm con quỷ yêu, hơn nữa có tám chín phần là ba trăm con quỷ yêu này có liên quan với ông chủ đồ cổ tự nhiên xuất hiện kia.
Rốt cuộc hắn là ai?
Phí hết tâm tư đối nghịch với tôi là vì mục đích gì?
Đầu óc tôi loạn cào cào, quả thực không nghĩ ra, tôi chỉ có thể đưa mắt nhìn trưởng thôn, chờ ông ta trả lời.
Ít nhất ông ta đã gặp ông chủ kia, có lẽ tôi có thể từ ông ta biết được thêm điều gì đó.
“Cô gái, cái này quả thực có chút làm khó chúng tôi. Ông chủ kia sau khi đến liền gọi thôn dân cùng ông ta xuống mộ, hơn nữa chi tiền rất hào phóng. Cô cũng có thể thấy, chúng tôi ở nơi hẻo lánh này kiếm tiền rất khó, còn ai dám hỏi về thân thế của ông chủ đó? Tôi chỉ biết ông ta họ Chung, là một người rất có bản lãnh, con yêu quái chuột gì gì trong mộ kia chính là ông ta giải quyết. Lúc ban đầu chúng tôi cũng không ai dám xuống, sợ chết ở trong mộ, nhưng ông chủ kia một mình đi vào trong một chuyến, ở trong mộ cả đêm mới ra ngoài, các thôn dân thấy ông ta không bị sao mới dám đi theo ông ta xuống.” Trưởng thôn nói.
Nói chuyện một hồi trán ông ta đã rỉ ra một tầng mồ hôi, có lẽ là do thấy vừa rồi sắc mặt của tôi bất thiện khiến ông ta sợ hãi.
Tôi gật đầu một cái, vốn còn muốn hỏi thêm một ít tin tức, nhưng nghĩ Thuồng luồng tiên còn đang một mình chặn cửa hàng, tôi không khỏi bối rối, hỏi trưởng thôn: “Bây giờ lời cũng đã nói, ông vẫn không thể đem đồng tiền cổ đưa tôi sao? Nói thật, ban đầu ông chủ kia tới đây có lẽ cũng có chút bản lãnh cho nên mới có thể khống chế được con yêu quái chuột kia. Bây giờ yêu quái chuột đã hồi lại sức, phải ra để báo thù, đứng mũi chịu sào chính là những thôn dân đã xuống mộ này. Ông là trưởng thôn thấy nên làm gì thì cứ làm, nếu như không có người có thể khống chế con yêu quái chuột kia lần nữa thì có lẽ tối nay toàn bộ nơi này sẽ bị san phẳng.”
Nói xong tôi cố ý xụ mặt xuống, cũng không nói gì với trưởng thôn nữa mà xoay người đi ra ngoài.
“Cô gái, cô chờ một chút!” Thấy tôi thật sự mặc kệ, người trưởng thôn kia liền vội vàng gọi tôi lại.
“Sao?”
“Tôi… có không ít tiền đồng, yêu quái chuột kia thật muốn báo thù sao? Cô có thể đưa tôi tới nhìn qua một chút không? Dù sao tôn cũng là trưởng thôi, không thể để cho yêu nghiệt kia quay lại gieo họa cho người trong thôn.” Trưởng thôn nói.
Vừa nói ông ta đã nhanh chóng xoay người lại đi thẳng tới góc chiếc giường bằng đất, vén cái nệm bên trên ra.
Lúc này tôi mới phát hiện ở giữa giường đất kia có một tấm ván, phía dưới tấm ván là một cái hố không lớn không nhỏ, sau khi mở ra bên trong chứa đầy đồng tiền màu đồng.