Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-347
CHƯƠNG 325: ĐỒNG TIỀN CỔ
CHƯƠNG 325: ĐỒNG TIỀN CỔ
“Sao vậy?” Tôi hỏi.
Có thể khiến cho Thuồng luồng tiên căng thẳng hẳn không phải là chuyện tốt.
“Có một mùi máu tanh mãnh liệt, ngươi không ngửi thấy sao?” Thuồng luồng tiên nói.
Vừa nói ông ta đã theo mùi máu tanh đi về phía trước. Đại khái đi khoảng vài bước Thuồng luồng tiên đã đứng ở cửa hang vào trong mộ huyệt.
“Mùi máu tanh chính là từ dưới cửa hang truyền tới, có người từng đến nơi này.” Sau khi xác định được nơi phát ra mùi máu tanh, sắc mặt Thuồng luồng tiên càng thêm khó coi.
“Có phải là người dân xung quanh đây muốn vào trong mộ trộm đồ nên đã xông nhầm vào đây? Ông đừng quá lo lắng, ông vừa mới nói yêu quái chuột túc trực bên linh sàng rất lợi hại phải không, hẳn sẽ không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn đi?” Tôi cũng luống cuống, hỏi Thuồng luồng tiên.
“Sẽ không, có yêu quái chuột túc trực bên linh sàng ở đây, nhóm cảnh sát cùng các chuyên gia khảo cổ lần trước tất cả đều chỉ có vào không có ra, nơi này đã thành động ăn thịt người, người dân xung quanh đây ai cũng biết, nếu không nơi này cũng không đến nỗi đổ nát hoang vu như vậy. Nếu bây giờ còn có người dám muốn vào đây trộm đồ thì thật chán sống.” Thuồng luồng tiên nói.
Vừa nói ông ta đi lòng vòng hai vòng quanh cửa động, không vội vàng đi vào mà hỏi tôi: “Ngươi có mang tiền theo người không?”
“Sao?”
Tôi sửng sốt một chút, Thuồng luồng tiên chuyển chủ đề quá nhanh khiến đầu óc tôi có chút không phản ứng kịp.
“Ta hỏi ngươi có mang theo tiền không? Tốt nhất là tiền đồng cổ đại, không thì tiền bằng đồng bây giờ cũng được.” Thuồng luồng tiên vội kêu lên.
Ông ta chặn cửa động lại, cũng không để cho tôi tới nhìn khiến trong lòng tôi thêm nôn nao, càng thêm lo lắng.
“Tiền đồng cổ tôi đi đâu tìm cho ông được, tiền bây giờ thì có mấy đồng, để tôi tìm một chút…” Tôi nói.
Mặc dù không hiểu Thuồng luồng tiên muốn tiền đồng để làm gì nhưng thấy bộ dáng đầy nghiêm túc của ông ta nên tôi cũng không dám trì hoãn, từ trên người lần mò nửa ngày tìm ra được ba đồng tiền đưa cho Thuồng luồng tiên.
Thuồng luồng tiên nhận lấy, cũng không hề nhìn qua mà trực tiếp giơ tay lên không trung tung lên.
‘Đinh’ một tiếng giòn dã.
Ba đồng tiền chạm vào nhau ở giữa không trung, giống như tiên nữ rải hoa vậy, trong nháy mắt phân ra thành rất nhiều tàn ảnh rơi tung tóe trên mặt đất trước cửa hang.
“U… u…” Một âm thanh run rẩy truyền tới.
Tất cả những mảnh đồng sau khi rơi xuống đất không hề nằm xuống mà không ngừng rung phát ra một âm thanh ma quái.
Tôi sợ đến ngây người, không ngờ Thuồng luồng tiên còn có kỹ năng này, đây rõ ràng chính là thuật pháp dùng tiền đẻ ra tiền, ba đồng ban đầu trong nháy mắt đã biến thành ba trăm đồng, quan trọng hơn chính là toàn bộ những đồng này đều đang đứng trên mặt đất.
Nhìn qua giống như đang bày trận.
“Dương Dương, rút lui!”
Ngay khi tôi còn đang thán phục không thôi thì đột nhiên Thuồng luồng tiên lên tiếng.
Tôi lại càng thấy căng thẳng, có chút khiếp sợ nhìn Thuồng luồng tiên.
Lúc này Thuồng luồng tiên đem toàn thân đứng ở cửa hang, chặn lại hoàn toàn cửa hang, tay còn đang bấm thật chặt trên mặt đất giống như đang giằng co với thứ gì đó trong động.
“Sao vậy, trong động này có cái gì?” Tôi vội kêu lên.
Bây giờ thi thể thiếu nữ trong động là biện pháp duy nhất để tôi có thể cứu Đường Dũng, nếu như nơi này cũng xảy ra chuyện ngoài ý muốn thì Đường Dũng chẳng phải sẽ gặp chuyện xấu sao?
Tôi sẽ phải lấy cái gì để đối kháng với Yêu Thần?
“Quỷ yêu, mỗi một đồng tiền kia là ứng với một con quỷ yêu, dưới này ít nhất có hơn ba trăm con quỷ yêu. Ngươi hãy rút lui trước, đi tới thôn bên cạnh tìm mấy đồng tiền cổ, càng cổ càng tốt. Bây giờ ta còn có thể chịu đựng được, ngươi đi nhanh về nhanh, nếu quả thực không tìm được tiền cổ thì hãy mang theo đồng tiền hiện này qua đây!” Thuồng luồng tiên vội kêu lên.
Vừa nói ông ta vừa dùng mắt liên tục ra hiệu bảo tôi đừng chần chờ mà hãy đi nhanh lên.
Tôi nhận ra tình huống khẩn cấp, lập tức cũng không để ý Thuồng luồng tiên có thật là có thể chống đỡ hay không, xoay người chạy như điên vào trong thôn.
Thôn này tôi đã từng tới một lần, bây giờ lại tơi cũng coi như quen đường quen nẻo, trực tiếp chạy đến nhà người lần trước đã đưa chúng tôi tới đây là lão cửu, hỏi ông ta có tiền cổ đại hay tiền đồng ở đây không.
“Ai? Cô là…” Một năm không thấy, bây giờ lão Cửu thấy tôi liền sửng sốt một chút, có chút quen mắt nhưng lại không nhớ ra tôi là ai.
Tôi không có thời gian để giải thích với lão Cửu, vội kêu lên: “Ông đừng để ý tôi là ai, bây giờ trong cổ mộ ngoài thôn xảy ra chuyện, nếu như không có được tiền cổ thì mọi người không chừng đều chết hết ở nơi này!”
Bệnh nặng cần thuốc đắng, tôi phải đem hậu quả rất nghiêm trọng nói ra mới có thể tìm được tiền cổ, dẫu sao mộ Võ Tắc Thiên kia đã sớm có tiếng xấu ở nơi này, tôi nói như vậy bọn họ hẳn sẽ tin tưởng.
Quả nhiên, sau khi nghe tôi nói sắc mặt lão Cửu liền cả kinh, lúc này dường như mới nhớ ra điều gì, vỗ đùi nói: “Là cô! Tôi nhớ cô rồi, cô chính là nữ sinh lần trước tới nơi này khảo sát, cô lại chưa chết? Không thể a, lần trước nhóm cô phải chết hết mới đúng…”
“Nói nhảm ít thôi, rốt cuộc ông có tiền cổ hay không?” Trong lòng tôi gấp gáp muốn chết, thấy lão Cửu đã nhớ được tôi còn muốn tám chuyện tôi liền ngắt lời ông ta.
Ông ta bị chặn lời cũng thấy được tôi đang gấp gáp, cười hềnh hệch nói: “Có, a không phải, không có. Thật ra thì tôi không có nhưng trong thôn chúng tôi có nhà có, cô muốn gấp như vậy thì tôi sẽ đưa cô tới nhà đó lấy, có điều tôi phải nói trước, đồng tiền hắn cất giữ là đồ cổ, giá cả có thể không dễ chịu…”
“Dễ chịu hay không dễ chịu cũng phải chờ xem lần này các người có sống sót được hay không rồi hãy nói.” Tôi tức giận nói.
Trước kia tôi đã có ấn tượng rất kém với lão Cửu này, bây giờ hắn còn giở trò khiến tôi liền có tâm tư muốn đánh người.
Lão Cửu bị tôi mắng mấy câu, mặt hiện lên vẻ lúng túng, cười xòa mấy tiếng rồi đưa nhanh tôi đi tới nhà của trưởng thôn.
Khi chạy đến thì trưởng thôn không có có ở nhà, chỉ có cháu trai khoảng bảy tám tuổi của ông ta.
Tôi cũng không thể chờ trưởng thôn trở lại, trực tiếp chạy vào trong nhà trưởng thôn tìm kiếm.
“A, sao cô chưa được người khác đồng ý đã lục lọi như vậy, nếu mất cái gì thì cô phải bồi thường.” Lão cửu cả kinh nói, có điều mặc dù miệng lão nói như vậy nhưng không có chút gì muốn ngăn cản tôi, còn đi theo tôi lục tìm.
Chẳng qua rõ ràng hắn không phải đang lục soát tiền cổ, cũng không biết hắn đang muốn tìm cái gì.
Trong lòng tôi rất sợ Thuồng luồng tiên không chịu được, cũng không có tâm tư quản tới lão Cửu, chỉ mong chóng tăng nhanh động tác chân tay.
Tôi còn chưa tìm được đồng tiền thì từ cửa truyền đến một loạt tiếng bước chân, một người nông dân hơn năm mươi tuổi đang phăm phăm đi tới, cũng không biết nghe được tin từ đâu, vội la lên: “Các ngươi đang làm gì? Ban ngày ban mặt mà dám trộm đồ?”
Lão Cửu nghe vậy liền run cả người, động tác dừng lại, cũng nhìn về phía tôi một cái rồi cười khan nói: “Không phải đâu chú Thường, chú hiểu lầm rồi. Cháu là Cửu, sao có thể tới nhà chú trộm đồ. Đây là chuyên gia khảo cổ tới đây muốn tìm tiền cổ, cô ấy nói trong mộ xảy ra chuyện, nếu như không lấy được đồng tiền cổ nào thì toàn bộ người trong thôn chúng ta sẽ chết. Cháu nhớ toàn bộ đồ trong thôn tìm được đều mang tới giao cho chú Thường cho nên mới mang cô ấy tới đây xem một chút.”
“Ngươi đang nói hươu nói vượn cái gì thế?” Người gọi là chú Thường kia nghe nói tôi là chuyên gia khảo cổ liền đổi giọng. Ông ta vừa trừng mắt nhìn lão Cửu vừa bước nhanh vào, đem cái rương vừa rồi tôi đang tìm đóng lại, nói: “Tôi không có đồ cổ gì cả, càng không có tiền cổ, các ngươi tìm lộn người rồi!”
Vừa nói ông ta còn trợn mắt hung ác nhìn lão Cửu.
CHƯƠNG 325: ĐỒNG TIỀN CỔ
“Sao vậy?” Tôi hỏi.
Có thể khiến cho Thuồng luồng tiên căng thẳng hẳn không phải là chuyện tốt.
“Có một mùi máu tanh mãnh liệt, ngươi không ngửi thấy sao?” Thuồng luồng tiên nói.
Vừa nói ông ta đã theo mùi máu tanh đi về phía trước. Đại khái đi khoảng vài bước Thuồng luồng tiên đã đứng ở cửa hang vào trong mộ huyệt.
“Mùi máu tanh chính là từ dưới cửa hang truyền tới, có người từng đến nơi này.” Sau khi xác định được nơi phát ra mùi máu tanh, sắc mặt Thuồng luồng tiên càng thêm khó coi.
“Có phải là người dân xung quanh đây muốn vào trong mộ trộm đồ nên đã xông nhầm vào đây? Ông đừng quá lo lắng, ông vừa mới nói yêu quái chuột túc trực bên linh sàng rất lợi hại phải không, hẳn sẽ không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn đi?” Tôi cũng luống cuống, hỏi Thuồng luồng tiên.
“Sẽ không, có yêu quái chuột túc trực bên linh sàng ở đây, nhóm cảnh sát cùng các chuyên gia khảo cổ lần trước tất cả đều chỉ có vào không có ra, nơi này đã thành động ăn thịt người, người dân xung quanh đây ai cũng biết, nếu không nơi này cũng không đến nỗi đổ nát hoang vu như vậy. Nếu bây giờ còn có người dám muốn vào đây trộm đồ thì thật chán sống.” Thuồng luồng tiên nói.
Vừa nói ông ta đi lòng vòng hai vòng quanh cửa động, không vội vàng đi vào mà hỏi tôi: “Ngươi có mang tiền theo người không?”
“Sao?”
Tôi sửng sốt một chút, Thuồng luồng tiên chuyển chủ đề quá nhanh khiến đầu óc tôi có chút không phản ứng kịp.
“Ta hỏi ngươi có mang theo tiền không? Tốt nhất là tiền đồng cổ đại, không thì tiền bằng đồng bây giờ cũng được.” Thuồng luồng tiên vội kêu lên.
Ông ta chặn cửa động lại, cũng không để cho tôi tới nhìn khiến trong lòng tôi thêm nôn nao, càng thêm lo lắng.
“Tiền đồng cổ tôi đi đâu tìm cho ông được, tiền bây giờ thì có mấy đồng, để tôi tìm một chút…” Tôi nói.
Mặc dù không hiểu Thuồng luồng tiên muốn tiền đồng để làm gì nhưng thấy bộ dáng đầy nghiêm túc của ông ta nên tôi cũng không dám trì hoãn, từ trên người lần mò nửa ngày tìm ra được ba đồng tiền đưa cho Thuồng luồng tiên.
Thuồng luồng tiên nhận lấy, cũng không hề nhìn qua mà trực tiếp giơ tay lên không trung tung lên.
‘Đinh’ một tiếng giòn dã.
Ba đồng tiền chạm vào nhau ở giữa không trung, giống như tiên nữ rải hoa vậy, trong nháy mắt phân ra thành rất nhiều tàn ảnh rơi tung tóe trên mặt đất trước cửa hang.
“U… u…” Một âm thanh run rẩy truyền tới.
Tất cả những mảnh đồng sau khi rơi xuống đất không hề nằm xuống mà không ngừng rung phát ra một âm thanh ma quái.
Tôi sợ đến ngây người, không ngờ Thuồng luồng tiên còn có kỹ năng này, đây rõ ràng chính là thuật pháp dùng tiền đẻ ra tiền, ba đồng ban đầu trong nháy mắt đã biến thành ba trăm đồng, quan trọng hơn chính là toàn bộ những đồng này đều đang đứng trên mặt đất.
Nhìn qua giống như đang bày trận.
“Dương Dương, rút lui!”
Ngay khi tôi còn đang thán phục không thôi thì đột nhiên Thuồng luồng tiên lên tiếng.
Tôi lại càng thấy căng thẳng, có chút khiếp sợ nhìn Thuồng luồng tiên.
Lúc này Thuồng luồng tiên đem toàn thân đứng ở cửa hang, chặn lại hoàn toàn cửa hang, tay còn đang bấm thật chặt trên mặt đất giống như đang giằng co với thứ gì đó trong động.
“Sao vậy, trong động này có cái gì?” Tôi vội kêu lên.
Bây giờ thi thể thiếu nữ trong động là biện pháp duy nhất để tôi có thể cứu Đường Dũng, nếu như nơi này cũng xảy ra chuyện ngoài ý muốn thì Đường Dũng chẳng phải sẽ gặp chuyện xấu sao?
Tôi sẽ phải lấy cái gì để đối kháng với Yêu Thần?
“Quỷ yêu, mỗi một đồng tiền kia là ứng với một con quỷ yêu, dưới này ít nhất có hơn ba trăm con quỷ yêu. Ngươi hãy rút lui trước, đi tới thôn bên cạnh tìm mấy đồng tiền cổ, càng cổ càng tốt. Bây giờ ta còn có thể chịu đựng được, ngươi đi nhanh về nhanh, nếu quả thực không tìm được tiền cổ thì hãy mang theo đồng tiền hiện này qua đây!” Thuồng luồng tiên vội kêu lên.
Vừa nói ông ta vừa dùng mắt liên tục ra hiệu bảo tôi đừng chần chờ mà hãy đi nhanh lên.
Tôi nhận ra tình huống khẩn cấp, lập tức cũng không để ý Thuồng luồng tiên có thật là có thể chống đỡ hay không, xoay người chạy như điên vào trong thôn.
Thôn này tôi đã từng tới một lần, bây giờ lại tơi cũng coi như quen đường quen nẻo, trực tiếp chạy đến nhà người lần trước đã đưa chúng tôi tới đây là lão cửu, hỏi ông ta có tiền cổ đại hay tiền đồng ở đây không.
“Ai? Cô là…” Một năm không thấy, bây giờ lão Cửu thấy tôi liền sửng sốt một chút, có chút quen mắt nhưng lại không nhớ ra tôi là ai.
Tôi không có thời gian để giải thích với lão Cửu, vội kêu lên: “Ông đừng để ý tôi là ai, bây giờ trong cổ mộ ngoài thôn xảy ra chuyện, nếu như không có được tiền cổ thì mọi người không chừng đều chết hết ở nơi này!”
Bệnh nặng cần thuốc đắng, tôi phải đem hậu quả rất nghiêm trọng nói ra mới có thể tìm được tiền cổ, dẫu sao mộ Võ Tắc Thiên kia đã sớm có tiếng xấu ở nơi này, tôi nói như vậy bọn họ hẳn sẽ tin tưởng.
Quả nhiên, sau khi nghe tôi nói sắc mặt lão Cửu liền cả kinh, lúc này dường như mới nhớ ra điều gì, vỗ đùi nói: “Là cô! Tôi nhớ cô rồi, cô chính là nữ sinh lần trước tới nơi này khảo sát, cô lại chưa chết? Không thể a, lần trước nhóm cô phải chết hết mới đúng…”
“Nói nhảm ít thôi, rốt cuộc ông có tiền cổ hay không?” Trong lòng tôi gấp gáp muốn chết, thấy lão Cửu đã nhớ được tôi còn muốn tám chuyện tôi liền ngắt lời ông ta.
Ông ta bị chặn lời cũng thấy được tôi đang gấp gáp, cười hềnh hệch nói: “Có, a không phải, không có. Thật ra thì tôi không có nhưng trong thôn chúng tôi có nhà có, cô muốn gấp như vậy thì tôi sẽ đưa cô tới nhà đó lấy, có điều tôi phải nói trước, đồng tiền hắn cất giữ là đồ cổ, giá cả có thể không dễ chịu…”
“Dễ chịu hay không dễ chịu cũng phải chờ xem lần này các người có sống sót được hay không rồi hãy nói.” Tôi tức giận nói.
Trước kia tôi đã có ấn tượng rất kém với lão Cửu này, bây giờ hắn còn giở trò khiến tôi liền có tâm tư muốn đánh người.
Lão Cửu bị tôi mắng mấy câu, mặt hiện lên vẻ lúng túng, cười xòa mấy tiếng rồi đưa nhanh tôi đi tới nhà của trưởng thôn.
Khi chạy đến thì trưởng thôn không có có ở nhà, chỉ có cháu trai khoảng bảy tám tuổi của ông ta.
Tôi cũng không thể chờ trưởng thôn trở lại, trực tiếp chạy vào trong nhà trưởng thôn tìm kiếm.
“A, sao cô chưa được người khác đồng ý đã lục lọi như vậy, nếu mất cái gì thì cô phải bồi thường.” Lão cửu cả kinh nói, có điều mặc dù miệng lão nói như vậy nhưng không có chút gì muốn ngăn cản tôi, còn đi theo tôi lục tìm.
Chẳng qua rõ ràng hắn không phải đang lục soát tiền cổ, cũng không biết hắn đang muốn tìm cái gì.
Trong lòng tôi rất sợ Thuồng luồng tiên không chịu được, cũng không có tâm tư quản tới lão Cửu, chỉ mong chóng tăng nhanh động tác chân tay.
Tôi còn chưa tìm được đồng tiền thì từ cửa truyền đến một loạt tiếng bước chân, một người nông dân hơn năm mươi tuổi đang phăm phăm đi tới, cũng không biết nghe được tin từ đâu, vội la lên: “Các ngươi đang làm gì? Ban ngày ban mặt mà dám trộm đồ?”
Lão Cửu nghe vậy liền run cả người, động tác dừng lại, cũng nhìn về phía tôi một cái rồi cười khan nói: “Không phải đâu chú Thường, chú hiểu lầm rồi. Cháu là Cửu, sao có thể tới nhà chú trộm đồ. Đây là chuyên gia khảo cổ tới đây muốn tìm tiền cổ, cô ấy nói trong mộ xảy ra chuyện, nếu như không lấy được đồng tiền cổ nào thì toàn bộ người trong thôn chúng ta sẽ chết. Cháu nhớ toàn bộ đồ trong thôn tìm được đều mang tới giao cho chú Thường cho nên mới mang cô ấy tới đây xem một chút.”
“Ngươi đang nói hươu nói vượn cái gì thế?” Người gọi là chú Thường kia nghe nói tôi là chuyên gia khảo cổ liền đổi giọng. Ông ta vừa trừng mắt nhìn lão Cửu vừa bước nhanh vào, đem cái rương vừa rồi tôi đang tìm đóng lại, nói: “Tôi không có đồ cổ gì cả, càng không có tiền cổ, các ngươi tìm lộn người rồi!”
Vừa nói ông ta còn trợn mắt hung ác nhìn lão Cửu.