Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-107
CHƯƠNG 107: NUÔI CƯƠNG THI?
CHƯƠNG 107: NUÔI CƯƠNG THI
“Bọn họ thế nào? Hồn phách cha mẹ tôi kết quả thế nào?” Cường Tử nghe rõ, nhất thời nóng nảy.
Thậm chí hai tay anh ta còn ôm lấy hai chân người than khóc, sợ ông ta chạy.
Mặt người than khóc đầy vẻ hối hận, nhưng ông ta đã lỡ lời, muốn thu lại cũng khó, không thể làm gì khác hơn là giật giật chân để thoát khỏi Cường Tử trước, có chuyện gì thì vào trong tiệm của ông ta nói.
Thấy ông ta rốt cuộc đã chịu mở miệng, Cường Tử vội vàng buông chân ông ta, từ dưới đất đứng lên kéo ông ta lên xe taxi để đưa ông ta về. Người than khóc không chịu, nói ông ta còn xe điện, sẽ tự đi xe của mình về nhà. Cường Tử sợ ông ta muốn chạy liền lái xe đi sát phía sau.
Lúc về tới cửa tiệm, người than khóc bảo vợ đi ra ngoài mua thức ăn, nói buổi trưa mời chúng tôi ăn cơm, nhờ vợ ông ta chuẩn bị một chút.
Ông ta giữ chúng tôi lại ăn cơm là giả, chú yếu là muốn vợ ông ta đi ra ngoài.
Chờ sau khi vợ ông ta đi, tôi liền hỏi sao phải để vợ ông ta ra ngoài, chẳng lẽ vợ ông ta không biết ông ta là người than khóc?
Mặt người than khóc lộ chút phức tạp, hai mắt nhìn tôi thật sâu, nói: “Cháu gái, cháu vừa gia nhập giới này phải không? Loại chuyện này mình biết là được, tốt nhất không nên để người nhà biết nếu không về lâu dài sớm muộn sẽ liên lụy tới người nhà…”
Liên lụy người nhà?
Tôi cả kinh trong lòng, vội vàng hỏi ông ta liên lụy thế nào.
Ông ta lần nữa thở dài, đưa mắt nhìn về một xó xỉnh trong tiệm. Lúc này tôi mới phát hiện trong góc bày một khung ảnh, trong khung là ảnh chụp hai người, chính là người than khóc và một người phụ nữ.
Nhưng người phụ nữ trong ảnh không phải là bà vợ vừa rồi của người than khóc.
Tôi liền chỉ người trong khung ảnh hỏi là ai? Bà ấy không phải là vợ người than khóc nhưng động tác giữa bà ấy và người than khóc vô cùng thân mật, quan hệ chắc chắn không bình thường.
“Đây là vợ quá cố của tôi, năm đó cũng vì chuyện trung tâm hỏa táng mới khiến cô ấy chết sớm. Cho nên tôi mới khuyên các ngươi, đừng nên chọc vào trung tâm hỏa táng kia. Hơn nữa cháu hiểu chuyện âm dương cũng ngàn vạn lần không nên nói cho người nhà, nếu không sớm muộn sẽ liên lụy tới người nhà, không riêng gì chú, chú đã từng biết nhiều đại sư âm dương, cuối cùng đều không may mắn tránh được, không thoát được lời nguyền này.” Người than khóc nói.
Giọng của ông ta mười phần trầm thấp, hiển nhiên tình cảm của ông ta với người vợ quá cố kia rất sâu đậm, mà từ trong lời nói của ông ta cũng không khó nhận ra ông ta cũng từng là một nhân vật lớn, có điều sau biến cố gì đó mới lạc tới thôn làng nhỏ này làm một người than khóc bình thường.
Nghe được cái này, tâm tình tôi cũng trầm xuống, nhỏ giọng xin lỗi người than khóc, sau đó nói: “Quả thật cháu mới gia nhập được chưa lâu, nhưng người nhà cháu không biết năng lực của cháu, vậy mà bây giờ cũng bị liên lụy. Lần này cháu đi trung tâm hỏa táng cũng bởi vì muốn cứu người nhà.”
Nói xong tôi lại hỏi hồn phách cha mẹ Cường Tử rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, xác chết cha mẹ anh ta theo như nói là không thiêu, chỉ cần xác chết không thiêu thì địa hồn sẽ ở, còn những hồn kia theo bình thường hẳn vào âm phủ chờ đầu thai mới đúng.
Sau khi hồn phách đầu thai, địa hồn ở trên xác chết sẽ tiêu tán, xác chết trong chớp mắt thối rữa thành một đống xương khô.
Toàn bộ quá trình này cũng chỉ cần hai tháng, hai tháng đó cũng chính là quá trình xác chết thối rữa.
Nếu xác chết không bình thường, tức hồn phách có oán khí rất cao sẽ tạo thành quỷ hồn, không chịu đầu thai chuyển thế, như vậy địa hồn sẽ vẫn ở lại trên xác chết người, chỉ cần địa hồn không tiêu tán thì xác chết vĩnh viễn sẽ không thối rữa thành xương.
Đây cũng là lí do tại sao phim truyền hình thường diễn người trộm mộ đùng phải hài cốt còn nguyên sẽ rất lo lắng, bởi vì hài cốt còn thịt ngoại trừ chết chưa lâu thì đều là địa hồn không tiêu tán, hồn phách vẫn còn ở, dễ dàng thấy nhất là trá thi. Nếu muốn tạo thành cương thi thì địa hồn không tiêu tán cũng là một trong những điều kiện cơ bản.
Dựa theo như lời Cường Tử, cha mẹ anh ta xảy ra tai nạn xe đại khái là hơn một tháng trước, lúc này hồn phải tử vong coi như tiến vào âm phủ, chỉ cần có lời gọi hồn thì vẫn có thể gọi trở về. Người than khóc lại nói hồn phải của họ không chiêu được, đây chỉ có thể có một khả năng, chính là hồn phách cha mẹ anh ta bị người khống chế, hoặc là xác chết bị người khống chế, hai người này chỉ cần bị người bắt giữ thì hồn phách không cách nào hiện thân.
Giống như tình huống của em họ tôi vậy
Đến lúc này, tôi cơ bản có thể khẳng định xác chết cha mẹ Cường Tử bị trung tâm hỏa táng làm gì đó phi pháp, cũng không chừng trung tâm hỏa táng dùng những xác chết này để đào tạo cương thi.
Nghĩ tới đây tôi lập tức hỏi người than khóc có biết cương thi được hình thành như thế nào không, ông ta có thể gọi hồn hồn phách, hơn nữa dáng vẻ nói năng bất phàm hẳn kiến thức rất uyên thâm.
Thấy tôi nhắc tới cương thi, người than khóc nhìn tôi với vẻ bất ngờ, ánh mắt lộ ra một tia tán thưởng, nói: “Cháu mới vào giới không lâu, có thể thông qua những gì ta vừa nói lại nghĩ đến cương thi, đầu óc thật tốt a.”
Rồi ông ta nói tiếp: “Có rất nhiều phương pháp tạo thành cương thi, nhưng cho dù tạo thành như thế nào thì cũng không thoát được khỏi một nguyên lý, chính là dùng âm khí.”
“Thi lấy âm làm gốc, phải có đầy đủ âm khí để chống đỡ, địa hồn trên xác chết có thể thông qua âm khí phát triển lớn mạnh, lớn mạnh đến thời điểm có thể chi phối xác chết thì sẽ tạo thành xác sống.”
“Sau khi thành xác sống thì có thể coi xác chết tiến vào ngưỡng cửa cương thi, chỉ là xác sống sơ cấp sẽ không có lực sát thương gì, vẫn chưa thể gọi là cương thi. Tiếp theo bọn họ cần một lượng âm khí rất lớn để tu luyện, sau khi tu luyện tới mức răng dài ra mới chính thức gọi là cương thi.”
Thông qua nhiều âm khí để tu luyện.
Hôm qua lúc đi tới đó tôi đã nhìn rồi, về mặt địa lý mà nói trung tâm hỏa táng kia không phải là nơi âm khí hội tụ, nhưng nơi đó có rất nhiều xác chết ra ra vào vào khiến âm khí rất nồng đậm.
Mặc dù âm khí nơi đó đậm đà nhưng cũng chỉ là so sánh với những nơi khác mà thôi, đối với tu luyện xác chết mà nói, âm khí như vậy là quá nhạt, đừng nói so sánh cùng âm trạch của Nhà họ Tô, chỉ cần so sánh với động dưới cái cây nơi chúng tôi phát hiện thiên địa kích thì âm khí so với trung tâm hỏa táng cũng đậm đặc hơn rất nhiều.
Cho nên âm khí trong trung tâm hỏa táng nhất định không thể chống đỡ được quá trình tu luyện cương thi. Vậy thì âm khí từ đâu tới?
Chân mày tôi nhíu càng sâu, câu trả lời cũng tự động bật ra trong đầu, bên trong có vật chứa âm khí, chính là xác chết.
Phương thức này giống như đã từng quen biết, giống hệt phương pháp luyện chế cổ trùng, đem tất cả xác sống cùng các xác chết chứa nhiều âm khí thả vào một không gian kín để bọn họ giết lẫn nhau, cuối cùng có thể lưu lại chính là cương thi!
Cho nên phòng giữ xác mới có thể truyền ra tiếng nhai, căn bản là xác chết khi biến thành xác sống đang gặm ăn những xác chết khác, mà phòng giữ xác tối hôm qua chúng tôi vào chính là cái lồng nuôi dưỡng cương thi!
Nghĩ tơi đây tôi nhất thời không lạnh mà run, trên trán đổ ra một tầng mồ hôi lạnh.
Người than khóc thấy phản ứng này của tôi, lấy một ít khăn giấy đưa cho tôi để tôi lau mồ hôi.
Ngay trước mặt Cường Tử ông ta cũng không nói toạc ra, chỉ nói: “Nếu cháu đã nghĩ rõ ràng sẽ thấy lời khuyên của chú là không thừa, cách trung tâm hỏa táng xa một chút, tự thu xếp ổn thỏa đi.”
Tôi sững sờ gật đầu một cái, hồn còn chưa tỉnh khỏi nỗi kinh sợ.
Thấy ngay cả tôi cũng gật đầu, Cường Tử không khỏi nóng nảy, hỏi tôi xảy ra chuyện gì, tại sao đột nhiên biến thành như vậy.
“Không có gì, tôi phải quay về một chút, có chuyện gì tối nay hãy nói.” Tôi nói.
Nói xong, tôi cảm ơn người than khóc một tiếng, sau đó để Cường Tử đưa tôi về.
Cường Tử vẫn không cam lòng, nhưng thấy bộ dáng mất hồn mất vía của tôi, hơn nữa tôi có nói tối sẽ liên lạc nên anh ta lúc này mới gật đầu một cái, lấy số điện thoại của tôi, nói buổi tối sẽ liên lạc.
Từ nhà của người than khóc, Cường Tử liền đưa tôi về căn biệt thự lớn. Cha mẹ tôi cũng không biết vì sao vẫn nằm hôn mê bất tỉnh trên giường như cũ.
Tôi sợ bọn họ ngủ lâu xảy ra vấn đề gì liền lấy nước nóng lau qua cho thân thể bọn họ một chút, lại cho bọn họ uống nước đường để có thêm năng lượng rồi mới quay lại lầu một, ngồi trên ghế salon ngẩn ra.
Bây giờ ở trung tâm hỏa táng kia rõ ràng có kẻ bất lương đang lợi dụng xác chết để nuôi cương thi, hơn nữa người nuôi cương thi kia thực lực rất thâm sâu, ngay cả Tô Thịnh đối với hắn ta cũng phải tránh lui, hiển nhiên hắn rất có thực lực.
Sẽ là ai chứ?
Lâm Yến Nhi? Quả phụ họ Vương? Lý Chùy?
Trong đầu tôi hiện ra ba người này, nói về giỏi việc này cũng chỉ có ba người bọn họ
Chỉ có điều nghĩ cẩn thận thì có khá nhiều điểm đáng ngờ, bản thân Lầm yến Nhi là Lệ quỷ, thủ hạ còn có một đám tiểu quỷ, không cần hao tâm tốn sức đi nuôi cương thi.
Mặc dừ quan hệ giữa cương thi và quỷ khá chặt chẽ, nhưng tóm là là tương sinh tương khắc, Lâm Yến Nhi muốn khống chế xác chết cần hao phí sức lực hơn nhiều so với khống chế quỷ
Còn về quả phụ họ Vương, mặc dù nhờ vào lúc tôi không chú ý đã trốn thoát, nhưng Tô Mộc cùng Đường Dũng đều đã từng nói, vương quả phụ thực lực cũng không cao, xa so với bọn họ, có khả năng cần bồi dưỡng cương thi để tăng thực lực
Nhưng khúc mắt của Tô Mộc và quả phụ họ Vương như vậy, còn đã từng làm bị thương Tô Đoàn, như vậy điều này không giống do quả phụ họ Vương làm cho lắm.
Còn về Lý Chùy, hắn là người có khả năng nhất, bởi vì ông ta là azar đen, ở thái lan cũng có phương pháp khống chế xác chết, chỉ có điều thì gọi là nuôi thi mà gọi là Cổ man đồng
Tôi không hiểu rõ về cái này, Tô Mộc cũng không nói qua, chỉ có điều bằng vào bản lãnh của anh và sự hiểu rõ về xác chết thì rất có thể thông qua phương pháp này nuôi cương thi
Nghĩ đến đây, đầu tôi chợt nghĩ ra một người
Đệ tử phái nuôi thi
Bọn họ chuyên nuôi thi, luôn khát vọng có xác chết ngon lành, nếu trung tâm hỏa táng này là do bọn họ mở, vậy...
Nghĩ đến đây, tôi lập tức lấy điện thoại ra gọi ngay cho Đường Dũng.
Là anh thả gã phái cản thi kia ra, có lẽ sẽ biết nơi ở của gã
Tôi muốn biết anh có thể tìm về gã phái cản thi kia hay không.
Đương Dũng nhận điện thoại rất nhanh, tôi vừa gọi đến trong điện thoại đã truyền đến giọng nói của Đường Dũng: “Dương Dương, có phải nhớ anh hay không? Quyết định gả cho anh rồi đúng không?”
“đúng cọng lông, tôi có việc tìm anh!” tôi tức giận nói.
Lúc đầu lòng tôi khá nặng nề bởi vì việc của trung tâm hỏa táng, có điều bị Dường Dũng vừa nói liền nhẹ lòng rất nhiều.
“kết hôn còn không phải việc lớn hay sao, em ở đâu, anh qua tìm em.” Giọng anh ta tiu nghỉu, giống như bị tủi thân vậy.
Tôi cũng lười nói nhảm với anh ta, trực tiếp báo địa chỉ căn biệt thự cho Đường Dũng.
Mười phút sau, Đường Dũng liền thở hồng hộc xuất hiện tại cửa biệt thự.
Nghe được tiếng gõ cửa của anh khiến tôi khá giật mình.
Bởi chỗ của anh đến biệt thự này khá xa, cho dù lái xe cũng phải mất nửa tiếng đồng hồ.
Nhưng anh chỉ dùng mười phút, hơn nữa nhìn anh ta mô hôi dầm dề rõ ràng là chạy bộ đến đây
Tôi thấy ấm trong lòng, lập tức dùng khăn ướt lau mô hôi cho anh, thuận tiện đưa chai nước cho anh để anh uống ngụm nước nghỉ ngơi.
“Cám ơn Dương Dương, thì ra em đau lòng anh như vậy, sợ anh mệt chết, bất quá em yên tâm, thể lực ông xã em khá tốt, chạy như vậy không tính là gì.” Đường Dũng ngạc nhiên nhận nước nhưng không uống mà ba hoa nói.
Đúng thế, Đại ca em trước kia chạy trốn đã quen, đoạn đường xíu xiu đó với anh ấy mà nói thì là chuyện nhỏ, trước kia chạy trối chết đã chạy đến một ngày một đêm đó ạ.”
CHƯƠNG 107: NUÔI CƯƠNG THI
“Bọn họ thế nào? Hồn phách cha mẹ tôi kết quả thế nào?” Cường Tử nghe rõ, nhất thời nóng nảy.
Thậm chí hai tay anh ta còn ôm lấy hai chân người than khóc, sợ ông ta chạy.
Mặt người than khóc đầy vẻ hối hận, nhưng ông ta đã lỡ lời, muốn thu lại cũng khó, không thể làm gì khác hơn là giật giật chân để thoát khỏi Cường Tử trước, có chuyện gì thì vào trong tiệm của ông ta nói.
Thấy ông ta rốt cuộc đã chịu mở miệng, Cường Tử vội vàng buông chân ông ta, từ dưới đất đứng lên kéo ông ta lên xe taxi để đưa ông ta về. Người than khóc không chịu, nói ông ta còn xe điện, sẽ tự đi xe của mình về nhà. Cường Tử sợ ông ta muốn chạy liền lái xe đi sát phía sau.
Lúc về tới cửa tiệm, người than khóc bảo vợ đi ra ngoài mua thức ăn, nói buổi trưa mời chúng tôi ăn cơm, nhờ vợ ông ta chuẩn bị một chút.
Ông ta giữ chúng tôi lại ăn cơm là giả, chú yếu là muốn vợ ông ta đi ra ngoài.
Chờ sau khi vợ ông ta đi, tôi liền hỏi sao phải để vợ ông ta ra ngoài, chẳng lẽ vợ ông ta không biết ông ta là người than khóc?
Mặt người than khóc lộ chút phức tạp, hai mắt nhìn tôi thật sâu, nói: “Cháu gái, cháu vừa gia nhập giới này phải không? Loại chuyện này mình biết là được, tốt nhất không nên để người nhà biết nếu không về lâu dài sớm muộn sẽ liên lụy tới người nhà…”
Liên lụy người nhà?
Tôi cả kinh trong lòng, vội vàng hỏi ông ta liên lụy thế nào.
Ông ta lần nữa thở dài, đưa mắt nhìn về một xó xỉnh trong tiệm. Lúc này tôi mới phát hiện trong góc bày một khung ảnh, trong khung là ảnh chụp hai người, chính là người than khóc và một người phụ nữ.
Nhưng người phụ nữ trong ảnh không phải là bà vợ vừa rồi của người than khóc.
Tôi liền chỉ người trong khung ảnh hỏi là ai? Bà ấy không phải là vợ người than khóc nhưng động tác giữa bà ấy và người than khóc vô cùng thân mật, quan hệ chắc chắn không bình thường.
“Đây là vợ quá cố của tôi, năm đó cũng vì chuyện trung tâm hỏa táng mới khiến cô ấy chết sớm. Cho nên tôi mới khuyên các ngươi, đừng nên chọc vào trung tâm hỏa táng kia. Hơn nữa cháu hiểu chuyện âm dương cũng ngàn vạn lần không nên nói cho người nhà, nếu không sớm muộn sẽ liên lụy tới người nhà, không riêng gì chú, chú đã từng biết nhiều đại sư âm dương, cuối cùng đều không may mắn tránh được, không thoát được lời nguyền này.” Người than khóc nói.
Giọng của ông ta mười phần trầm thấp, hiển nhiên tình cảm của ông ta với người vợ quá cố kia rất sâu đậm, mà từ trong lời nói của ông ta cũng không khó nhận ra ông ta cũng từng là một nhân vật lớn, có điều sau biến cố gì đó mới lạc tới thôn làng nhỏ này làm một người than khóc bình thường.
Nghe được cái này, tâm tình tôi cũng trầm xuống, nhỏ giọng xin lỗi người than khóc, sau đó nói: “Quả thật cháu mới gia nhập được chưa lâu, nhưng người nhà cháu không biết năng lực của cháu, vậy mà bây giờ cũng bị liên lụy. Lần này cháu đi trung tâm hỏa táng cũng bởi vì muốn cứu người nhà.”
Nói xong tôi lại hỏi hồn phách cha mẹ Cường Tử rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, xác chết cha mẹ anh ta theo như nói là không thiêu, chỉ cần xác chết không thiêu thì địa hồn sẽ ở, còn những hồn kia theo bình thường hẳn vào âm phủ chờ đầu thai mới đúng.
Sau khi hồn phách đầu thai, địa hồn ở trên xác chết sẽ tiêu tán, xác chết trong chớp mắt thối rữa thành một đống xương khô.
Toàn bộ quá trình này cũng chỉ cần hai tháng, hai tháng đó cũng chính là quá trình xác chết thối rữa.
Nếu xác chết không bình thường, tức hồn phách có oán khí rất cao sẽ tạo thành quỷ hồn, không chịu đầu thai chuyển thế, như vậy địa hồn sẽ vẫn ở lại trên xác chết người, chỉ cần địa hồn không tiêu tán thì xác chết vĩnh viễn sẽ không thối rữa thành xương.
Đây cũng là lí do tại sao phim truyền hình thường diễn người trộm mộ đùng phải hài cốt còn nguyên sẽ rất lo lắng, bởi vì hài cốt còn thịt ngoại trừ chết chưa lâu thì đều là địa hồn không tiêu tán, hồn phách vẫn còn ở, dễ dàng thấy nhất là trá thi. Nếu muốn tạo thành cương thi thì địa hồn không tiêu tán cũng là một trong những điều kiện cơ bản.
Dựa theo như lời Cường Tử, cha mẹ anh ta xảy ra tai nạn xe đại khái là hơn một tháng trước, lúc này hồn phải tử vong coi như tiến vào âm phủ, chỉ cần có lời gọi hồn thì vẫn có thể gọi trở về. Người than khóc lại nói hồn phải của họ không chiêu được, đây chỉ có thể có một khả năng, chính là hồn phách cha mẹ anh ta bị người khống chế, hoặc là xác chết bị người khống chế, hai người này chỉ cần bị người bắt giữ thì hồn phách không cách nào hiện thân.
Giống như tình huống của em họ tôi vậy
Đến lúc này, tôi cơ bản có thể khẳng định xác chết cha mẹ Cường Tử bị trung tâm hỏa táng làm gì đó phi pháp, cũng không chừng trung tâm hỏa táng dùng những xác chết này để đào tạo cương thi.
Nghĩ tới đây tôi lập tức hỏi người than khóc có biết cương thi được hình thành như thế nào không, ông ta có thể gọi hồn hồn phách, hơn nữa dáng vẻ nói năng bất phàm hẳn kiến thức rất uyên thâm.
Thấy tôi nhắc tới cương thi, người than khóc nhìn tôi với vẻ bất ngờ, ánh mắt lộ ra một tia tán thưởng, nói: “Cháu mới vào giới không lâu, có thể thông qua những gì ta vừa nói lại nghĩ đến cương thi, đầu óc thật tốt a.”
Rồi ông ta nói tiếp: “Có rất nhiều phương pháp tạo thành cương thi, nhưng cho dù tạo thành như thế nào thì cũng không thoát được khỏi một nguyên lý, chính là dùng âm khí.”
“Thi lấy âm làm gốc, phải có đầy đủ âm khí để chống đỡ, địa hồn trên xác chết có thể thông qua âm khí phát triển lớn mạnh, lớn mạnh đến thời điểm có thể chi phối xác chết thì sẽ tạo thành xác sống.”
“Sau khi thành xác sống thì có thể coi xác chết tiến vào ngưỡng cửa cương thi, chỉ là xác sống sơ cấp sẽ không có lực sát thương gì, vẫn chưa thể gọi là cương thi. Tiếp theo bọn họ cần một lượng âm khí rất lớn để tu luyện, sau khi tu luyện tới mức răng dài ra mới chính thức gọi là cương thi.”
Thông qua nhiều âm khí để tu luyện.
Hôm qua lúc đi tới đó tôi đã nhìn rồi, về mặt địa lý mà nói trung tâm hỏa táng kia không phải là nơi âm khí hội tụ, nhưng nơi đó có rất nhiều xác chết ra ra vào vào khiến âm khí rất nồng đậm.
Mặc dù âm khí nơi đó đậm đà nhưng cũng chỉ là so sánh với những nơi khác mà thôi, đối với tu luyện xác chết mà nói, âm khí như vậy là quá nhạt, đừng nói so sánh cùng âm trạch của Nhà họ Tô, chỉ cần so sánh với động dưới cái cây nơi chúng tôi phát hiện thiên địa kích thì âm khí so với trung tâm hỏa táng cũng đậm đặc hơn rất nhiều.
Cho nên âm khí trong trung tâm hỏa táng nhất định không thể chống đỡ được quá trình tu luyện cương thi. Vậy thì âm khí từ đâu tới?
Chân mày tôi nhíu càng sâu, câu trả lời cũng tự động bật ra trong đầu, bên trong có vật chứa âm khí, chính là xác chết.
Phương thức này giống như đã từng quen biết, giống hệt phương pháp luyện chế cổ trùng, đem tất cả xác sống cùng các xác chết chứa nhiều âm khí thả vào một không gian kín để bọn họ giết lẫn nhau, cuối cùng có thể lưu lại chính là cương thi!
Cho nên phòng giữ xác mới có thể truyền ra tiếng nhai, căn bản là xác chết khi biến thành xác sống đang gặm ăn những xác chết khác, mà phòng giữ xác tối hôm qua chúng tôi vào chính là cái lồng nuôi dưỡng cương thi!
Nghĩ tơi đây tôi nhất thời không lạnh mà run, trên trán đổ ra một tầng mồ hôi lạnh.
Người than khóc thấy phản ứng này của tôi, lấy một ít khăn giấy đưa cho tôi để tôi lau mồ hôi.
Ngay trước mặt Cường Tử ông ta cũng không nói toạc ra, chỉ nói: “Nếu cháu đã nghĩ rõ ràng sẽ thấy lời khuyên của chú là không thừa, cách trung tâm hỏa táng xa một chút, tự thu xếp ổn thỏa đi.”
Tôi sững sờ gật đầu một cái, hồn còn chưa tỉnh khỏi nỗi kinh sợ.
Thấy ngay cả tôi cũng gật đầu, Cường Tử không khỏi nóng nảy, hỏi tôi xảy ra chuyện gì, tại sao đột nhiên biến thành như vậy.
“Không có gì, tôi phải quay về một chút, có chuyện gì tối nay hãy nói.” Tôi nói.
Nói xong, tôi cảm ơn người than khóc một tiếng, sau đó để Cường Tử đưa tôi về.
Cường Tử vẫn không cam lòng, nhưng thấy bộ dáng mất hồn mất vía của tôi, hơn nữa tôi có nói tối sẽ liên lạc nên anh ta lúc này mới gật đầu một cái, lấy số điện thoại của tôi, nói buổi tối sẽ liên lạc.
Từ nhà của người than khóc, Cường Tử liền đưa tôi về căn biệt thự lớn. Cha mẹ tôi cũng không biết vì sao vẫn nằm hôn mê bất tỉnh trên giường như cũ.
Tôi sợ bọn họ ngủ lâu xảy ra vấn đề gì liền lấy nước nóng lau qua cho thân thể bọn họ một chút, lại cho bọn họ uống nước đường để có thêm năng lượng rồi mới quay lại lầu một, ngồi trên ghế salon ngẩn ra.
Bây giờ ở trung tâm hỏa táng kia rõ ràng có kẻ bất lương đang lợi dụng xác chết để nuôi cương thi, hơn nữa người nuôi cương thi kia thực lực rất thâm sâu, ngay cả Tô Thịnh đối với hắn ta cũng phải tránh lui, hiển nhiên hắn rất có thực lực.
Sẽ là ai chứ?
Lâm Yến Nhi? Quả phụ họ Vương? Lý Chùy?
Trong đầu tôi hiện ra ba người này, nói về giỏi việc này cũng chỉ có ba người bọn họ
Chỉ có điều nghĩ cẩn thận thì có khá nhiều điểm đáng ngờ, bản thân Lầm yến Nhi là Lệ quỷ, thủ hạ còn có một đám tiểu quỷ, không cần hao tâm tốn sức đi nuôi cương thi.
Mặc dừ quan hệ giữa cương thi và quỷ khá chặt chẽ, nhưng tóm là là tương sinh tương khắc, Lâm Yến Nhi muốn khống chế xác chết cần hao phí sức lực hơn nhiều so với khống chế quỷ
Còn về quả phụ họ Vương, mặc dù nhờ vào lúc tôi không chú ý đã trốn thoát, nhưng Tô Mộc cùng Đường Dũng đều đã từng nói, vương quả phụ thực lực cũng không cao, xa so với bọn họ, có khả năng cần bồi dưỡng cương thi để tăng thực lực
Nhưng khúc mắt của Tô Mộc và quả phụ họ Vương như vậy, còn đã từng làm bị thương Tô Đoàn, như vậy điều này không giống do quả phụ họ Vương làm cho lắm.
Còn về Lý Chùy, hắn là người có khả năng nhất, bởi vì ông ta là azar đen, ở thái lan cũng có phương pháp khống chế xác chết, chỉ có điều thì gọi là nuôi thi mà gọi là Cổ man đồng
Tôi không hiểu rõ về cái này, Tô Mộc cũng không nói qua, chỉ có điều bằng vào bản lãnh của anh và sự hiểu rõ về xác chết thì rất có thể thông qua phương pháp này nuôi cương thi
Nghĩ đến đây, đầu tôi chợt nghĩ ra một người
Đệ tử phái nuôi thi
Bọn họ chuyên nuôi thi, luôn khát vọng có xác chết ngon lành, nếu trung tâm hỏa táng này là do bọn họ mở, vậy...
Nghĩ đến đây, tôi lập tức lấy điện thoại ra gọi ngay cho Đường Dũng.
Là anh thả gã phái cản thi kia ra, có lẽ sẽ biết nơi ở của gã
Tôi muốn biết anh có thể tìm về gã phái cản thi kia hay không.
Đương Dũng nhận điện thoại rất nhanh, tôi vừa gọi đến trong điện thoại đã truyền đến giọng nói của Đường Dũng: “Dương Dương, có phải nhớ anh hay không? Quyết định gả cho anh rồi đúng không?”
“đúng cọng lông, tôi có việc tìm anh!” tôi tức giận nói.
Lúc đầu lòng tôi khá nặng nề bởi vì việc của trung tâm hỏa táng, có điều bị Dường Dũng vừa nói liền nhẹ lòng rất nhiều.
“kết hôn còn không phải việc lớn hay sao, em ở đâu, anh qua tìm em.” Giọng anh ta tiu nghỉu, giống như bị tủi thân vậy.
Tôi cũng lười nói nhảm với anh ta, trực tiếp báo địa chỉ căn biệt thự cho Đường Dũng.
Mười phút sau, Đường Dũng liền thở hồng hộc xuất hiện tại cửa biệt thự.
Nghe được tiếng gõ cửa của anh khiến tôi khá giật mình.
Bởi chỗ của anh đến biệt thự này khá xa, cho dù lái xe cũng phải mất nửa tiếng đồng hồ.
Nhưng anh chỉ dùng mười phút, hơn nữa nhìn anh ta mô hôi dầm dề rõ ràng là chạy bộ đến đây
Tôi thấy ấm trong lòng, lập tức dùng khăn ướt lau mô hôi cho anh, thuận tiện đưa chai nước cho anh để anh uống ngụm nước nghỉ ngơi.
“Cám ơn Dương Dương, thì ra em đau lòng anh như vậy, sợ anh mệt chết, bất quá em yên tâm, thể lực ông xã em khá tốt, chạy như vậy không tính là gì.” Đường Dũng ngạc nhiên nhận nước nhưng không uống mà ba hoa nói.
Đúng thế, Đại ca em trước kia chạy trốn đã quen, đoạn đường xíu xiu đó với anh ấy mà nói thì là chuyện nhỏ, trước kia chạy trối chết đã chạy đến một ngày một đêm đó ạ.”