Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1851
Chương 1851
Ngay cả một người đàn ông không quen biết mới gặp mặt một lần này mà còn biết quan tâm cô ta, nhưng anh của cô ta thì sao? Anh ta cưng chiều cô ta nhiều năm như vậy, nhưng hôm nay lại khăng khăng muốn kết hôn với một người phụ nữ mà anh ta không thích, còn bỏ cô ta một mình ở đây…
“Thêm một ly nữa.”
Lãnh Nhược Giai bực bội lắc đầu, mặc kệ thì mặc kệ đi.
Một mình cô ta cũng có thể sống tốt.
Lãnh Hàn Vũ và Vân Minh Nguyệt trao nhẫn đính hôn xong, tiếp theo hẳn là tới lúc hai người cùng hôn môi.
Người dẫn chương trình nhìn Vân Minh Nguyệt, rồi lại nhìn Lãnh Hàn Vũ.
Anh ta tươi cười muốn mở miệng nói tới phân đoạn tiếp theo, kết quả, vừa đụng phải ánh mắt Lãnh Hàn Vũ liền thấy trong mắt anh ta ánh lên vẻ lạnh lẽo, như thể đang cảnh cáo người dẫn chương trình điều gì đó.
Người dẫn chương trình cảm thấy thấp thỏm.
Đây… Ánh mắt của anh Lãnh này có ý gì đây?
Vì vậy, anh ta lấy hết can đảm, lại một lần nữa nhìn Lãnh Hàn Vũ, phát hiện ra vừa rồi anh ta không hề có ảo giác, người đàn ông không chút e dè nhìn thẳng anh ta, ánh mắt phát ra vẻ lạnh lẽo.
Lãnh Hàn Vũ thật sự đang cảnh cáo anh ta, nhưng mà, cảnh cáo cái gì chứ…
Người dẫn chương trình nhìn nhẫn cưới của hai người, anh ta đột nhiên nảy lên một suy nghĩ, nhưng cũng không dám khẳng định, vì vậy anh ta lại nhìn Lãnh Hàn Vũ một lần nữa, chỉ thấy ánh mắt người đàn ông dần trở nên mất kiên nhẫn.
Lãnh Hàn Vũ cảm giác mình đứng ở đây như một con khỉ bị người ta vây xem, lòng tự trọng của anh ta không cho phép anh ta tiếp tục đứng đây như một tên ngốc nữa.
Lúc này, người dẫn chương trình đánh bạo, trực tiếp bỏ qua phần hôn môi, bảo mọi người vỗ tay chúc mừng hai người.
Khi Lãnh Hàn Vũ bước xuống sân khấu, người dẫn chương trình còn lén lút liếc nhìn anh ta, phát hiện ra vẻ mặt người đàn ông không có bất cứ ý gì không vui.
Haiz… anh ta cuối cùng cũng có thể thở dài một hơi, cũng may mình chọn đúng cách.
Thế nhưng, anh ta lại có chút nghi hoặc, anh Lãnh này vì sao lại không muốn hôn cô Vân? Lẽ nào, là không thích cô ấy?
Không thích mà còn tổ chức lễ đính hôn hoành tráng như vậy à?
Người dẫn chương trình lại vội vàng lắc đầu, bỏ đi, thế giới của người có tiền, họ có làm gì anh ta cũng không hiểu nổi.
Thế nhưng, sau khi Vân Minh Nguyệt xuống sân khấu lại có chút thất vọng, vốn dĩ cô ta còn mong đợi nụ hôn, kết quả sau khi người dẫn chương trình nhìn Lãnh Hàn Vũ, lại trực tiếp bỏ qua phân đoạn này luôn?
Tuy rằng cô ta và Lãnh Hàn Vũ đính hôn, ngời bên ngoài nhìn vào đều thấy họ môn đăng hộ đối rất hạnh phúc, nhưng chỉ có cô ta biết, giữa cô ta và Lãnh Hàn Vũ hoàn toàn không phải như vậy.
Cô ta thích Lãnh Hàn Vũ, cũng theo đuổi anh ta rất lâu, nhưng Lãnh Hàn Vũ luôn coi thường không thèm để ý tới cô ta, mãi cho tới tối ngày hôm đó, anh ta đột nhiên gọi điện tới, hẹn cô ta ra ngoài.
Ban đầu, anh ta thậm chí còn không biết tên cô ta.
Cũng là lần đó, đụng phải em gái của Lãnh Hàn Vũ, Lãnh Nhược Giai, ngày hôm đó, em gái của Lãnh Hàn Vũ nói, mình là bạn gái của anh ta.
Vân Minh Nguyệt rất bất ngờ, cũng rất vui mừng, tuy rằng cô ta không biết nguyên nhân là gì nhưng cô ta vẫn vui vẻ tiếp nhận.
Ngay cả một người đàn ông không quen biết mới gặp mặt một lần này mà còn biết quan tâm cô ta, nhưng anh của cô ta thì sao? Anh ta cưng chiều cô ta nhiều năm như vậy, nhưng hôm nay lại khăng khăng muốn kết hôn với một người phụ nữ mà anh ta không thích, còn bỏ cô ta một mình ở đây…
“Thêm một ly nữa.”
Lãnh Nhược Giai bực bội lắc đầu, mặc kệ thì mặc kệ đi.
Một mình cô ta cũng có thể sống tốt.
Lãnh Hàn Vũ và Vân Minh Nguyệt trao nhẫn đính hôn xong, tiếp theo hẳn là tới lúc hai người cùng hôn môi.
Người dẫn chương trình nhìn Vân Minh Nguyệt, rồi lại nhìn Lãnh Hàn Vũ.
Anh ta tươi cười muốn mở miệng nói tới phân đoạn tiếp theo, kết quả, vừa đụng phải ánh mắt Lãnh Hàn Vũ liền thấy trong mắt anh ta ánh lên vẻ lạnh lẽo, như thể đang cảnh cáo người dẫn chương trình điều gì đó.
Người dẫn chương trình cảm thấy thấp thỏm.
Đây… Ánh mắt của anh Lãnh này có ý gì đây?
Vì vậy, anh ta lấy hết can đảm, lại một lần nữa nhìn Lãnh Hàn Vũ, phát hiện ra vừa rồi anh ta không hề có ảo giác, người đàn ông không chút e dè nhìn thẳng anh ta, ánh mắt phát ra vẻ lạnh lẽo.
Lãnh Hàn Vũ thật sự đang cảnh cáo anh ta, nhưng mà, cảnh cáo cái gì chứ…
Người dẫn chương trình nhìn nhẫn cưới của hai người, anh ta đột nhiên nảy lên một suy nghĩ, nhưng cũng không dám khẳng định, vì vậy anh ta lại nhìn Lãnh Hàn Vũ một lần nữa, chỉ thấy ánh mắt người đàn ông dần trở nên mất kiên nhẫn.
Lãnh Hàn Vũ cảm giác mình đứng ở đây như một con khỉ bị người ta vây xem, lòng tự trọng của anh ta không cho phép anh ta tiếp tục đứng đây như một tên ngốc nữa.
Lúc này, người dẫn chương trình đánh bạo, trực tiếp bỏ qua phần hôn môi, bảo mọi người vỗ tay chúc mừng hai người.
Khi Lãnh Hàn Vũ bước xuống sân khấu, người dẫn chương trình còn lén lút liếc nhìn anh ta, phát hiện ra vẻ mặt người đàn ông không có bất cứ ý gì không vui.
Haiz… anh ta cuối cùng cũng có thể thở dài một hơi, cũng may mình chọn đúng cách.
Thế nhưng, anh ta lại có chút nghi hoặc, anh Lãnh này vì sao lại không muốn hôn cô Vân? Lẽ nào, là không thích cô ấy?
Không thích mà còn tổ chức lễ đính hôn hoành tráng như vậy à?
Người dẫn chương trình lại vội vàng lắc đầu, bỏ đi, thế giới của người có tiền, họ có làm gì anh ta cũng không hiểu nổi.
Thế nhưng, sau khi Vân Minh Nguyệt xuống sân khấu lại có chút thất vọng, vốn dĩ cô ta còn mong đợi nụ hôn, kết quả sau khi người dẫn chương trình nhìn Lãnh Hàn Vũ, lại trực tiếp bỏ qua phân đoạn này luôn?
Tuy rằng cô ta và Lãnh Hàn Vũ đính hôn, ngời bên ngoài nhìn vào đều thấy họ môn đăng hộ đối rất hạnh phúc, nhưng chỉ có cô ta biết, giữa cô ta và Lãnh Hàn Vũ hoàn toàn không phải như vậy.
Cô ta thích Lãnh Hàn Vũ, cũng theo đuổi anh ta rất lâu, nhưng Lãnh Hàn Vũ luôn coi thường không thèm để ý tới cô ta, mãi cho tới tối ngày hôm đó, anh ta đột nhiên gọi điện tới, hẹn cô ta ra ngoài.
Ban đầu, anh ta thậm chí còn không biết tên cô ta.
Cũng là lần đó, đụng phải em gái của Lãnh Hàn Vũ, Lãnh Nhược Giai, ngày hôm đó, em gái của Lãnh Hàn Vũ nói, mình là bạn gái của anh ta.
Vân Minh Nguyệt rất bất ngờ, cũng rất vui mừng, tuy rằng cô ta không biết nguyên nhân là gì nhưng cô ta vẫn vui vẻ tiếp nhận.