Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1801
Chương 1801
Nếu là trước đây, cô sẽ xấu hổ thoát ra khỏi vòng tay của Phạm Nhật Minh, nhưng lần này thì không, cô ngoan ngoãn nằm trong vòng tay của người đàn ông, nhìn người phụ nữ trước mặt, cô mỉm cười gật đầu.
Phạm Nhật Minh cũng gật đầu cười nói: “Lại đây.”
Có điều, anh lại tò mò mà nhìn xuống người phụ nữ nhỏ nhắn trong vòng tay mình, da mặt của cô mỏng, trước đây nếu có người khác ở bên cạnh, cô sẽ đỏ mặt và bỏ chạy, nhưng hôm nay thì khác.
Phạm Nhật Minh cảm thấy mới lạ thì mới lạ, trong lòng lại rất vui mừng.
Lúc này Hiên Viên Minh cũng theo từ phía sau đi tới, đầu tiên là nhìn Phạm Nhật Minh và Nguyễn Khánh Linh, sau đó quay sang nhìn Hà Tử Ngưng, anh ta cong môi, cười trêu chọc: “Nhật Minh, anh suốt ngày dính với chị dâu như keo dán thế này, không thấy sến sao?”
Phạm Nhật Minh liếc anh ta một cái, cười như không cười: “Chê sến thì đừng nhìn.”
Khi nói câu này, tay của người đàn ông vẫn đặt chắc trên eo của người phụ nữ, không hề cảm thấy xấu hổ hay không tự nhiên.
Nghe vậy, Hiên Viên Minh cười cười, vô thức nhìn Hà Tử Ngưng bên cạnh, thấy quai hàm của người phụ nữ ấy đang căng lên, nhưng khuôn mặt vẫn tươi cười, nhưng nụ cười đó đối với anh ta có vẻ khá miễn cưỡng.
Hiên Viên Minh có một chút cáu kỉnh không thể giải thích được.
Anh ta không tiếp tục chủ đề này nữa, mà nói với Phạm Nhật Minh về chuyện của Hà Thanh.
Nhưng Phạm Nhật Minh và Nguyễn Khánh Linh đã sớm có chuẩn bị, cũng không ngạc nhiên khi nghe những gì anh ta nói.
Phạm Nhật Minh nhàn nhạn nói: “Chuyện này chúng tôi biết rồi. Sở dĩ lần này tôi gọi hai người tới là vì muốn hai người giúp tôi chăm sóc Khánh Linh, dù sao thì tôi có để ý thế nào thì cũng sẽ có chỗ sơ suất.”
Hiên Viên Minh và Hà Tử Ngưng đều mỉm cười và đồng ý.
Chị dâu nhỏ nhất định phải được bảo vệ cẩn thận, cô ấy là bảo bối của Phạm Nhật Minh, cộng với việc cô đang mang thai một đứa trong bụng, cô vô cùng quý giá.
Chẳng trách Phạm Nhật Minh cẩn thận như vậy.
Nhưng mà Hiên Viên Minh nhìn ra Hà Tử Ngưng tâm trạng không tốt, tuy rằng trên mặt lúc này vẫn đang tươi cười, nhưng là đang giả bộ cho Phạm Nhật Minh xem, trong lòng anh ta rất rõ ràng.
Anh ta không trêu chọc hai người Phạm Nhật Minh như vừa rồi nữa.
Vô thức nắm chặt tay Hà Tử Ngưng, anh ta chỉ cười nói: “Hai cái bóng đèn chúng tôi không quấy rầy hai người nữa, đi trước đây.”
“Ừ.” Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Phạm Nhật Minh lười biếng đáp lại, không có bất kỳ phản ứng đặc biệt nào, cũng không giữ bọn họ lại.
Bởi anh không muốn bị người khác quấy rầy khi ở một mình với cô vợ nhỏ của mình.
Nghe vậy, Hiên Viên Minh không nói lời nào, trực tiếp kéo Hà Tử Ngưng đi, lúc này người phụ nữ không thích anh ta chạm vào, cũng không nói gì, yên lặng để anh ta dắt mình đi.
Chỉ cần tránh xa Phạm Nhật Minh, cảm giác ngột ngạt trong lòng cô ấy mới dần dần giảm bớt.
Hiên Viên Minh kéo cô ấy đến một nơi khác, cách xa Phạm Nhật Minh một chút.
Hà Tử Ngưng mới bình thường trở lại, cô ấy rút tay khỏi tay người đàn ông, cau mày hỏi: “Anh muốn đưa tôi đi đâu?”
Nếu là trước đây, cô sẽ xấu hổ thoát ra khỏi vòng tay của Phạm Nhật Minh, nhưng lần này thì không, cô ngoan ngoãn nằm trong vòng tay của người đàn ông, nhìn người phụ nữ trước mặt, cô mỉm cười gật đầu.
Phạm Nhật Minh cũng gật đầu cười nói: “Lại đây.”
Có điều, anh lại tò mò mà nhìn xuống người phụ nữ nhỏ nhắn trong vòng tay mình, da mặt của cô mỏng, trước đây nếu có người khác ở bên cạnh, cô sẽ đỏ mặt và bỏ chạy, nhưng hôm nay thì khác.
Phạm Nhật Minh cảm thấy mới lạ thì mới lạ, trong lòng lại rất vui mừng.
Lúc này Hiên Viên Minh cũng theo từ phía sau đi tới, đầu tiên là nhìn Phạm Nhật Minh và Nguyễn Khánh Linh, sau đó quay sang nhìn Hà Tử Ngưng, anh ta cong môi, cười trêu chọc: “Nhật Minh, anh suốt ngày dính với chị dâu như keo dán thế này, không thấy sến sao?”
Phạm Nhật Minh liếc anh ta một cái, cười như không cười: “Chê sến thì đừng nhìn.”
Khi nói câu này, tay của người đàn ông vẫn đặt chắc trên eo của người phụ nữ, không hề cảm thấy xấu hổ hay không tự nhiên.
Nghe vậy, Hiên Viên Minh cười cười, vô thức nhìn Hà Tử Ngưng bên cạnh, thấy quai hàm của người phụ nữ ấy đang căng lên, nhưng khuôn mặt vẫn tươi cười, nhưng nụ cười đó đối với anh ta có vẻ khá miễn cưỡng.
Hiên Viên Minh có một chút cáu kỉnh không thể giải thích được.
Anh ta không tiếp tục chủ đề này nữa, mà nói với Phạm Nhật Minh về chuyện của Hà Thanh.
Nhưng Phạm Nhật Minh và Nguyễn Khánh Linh đã sớm có chuẩn bị, cũng không ngạc nhiên khi nghe những gì anh ta nói.
Phạm Nhật Minh nhàn nhạn nói: “Chuyện này chúng tôi biết rồi. Sở dĩ lần này tôi gọi hai người tới là vì muốn hai người giúp tôi chăm sóc Khánh Linh, dù sao thì tôi có để ý thế nào thì cũng sẽ có chỗ sơ suất.”
Hiên Viên Minh và Hà Tử Ngưng đều mỉm cười và đồng ý.
Chị dâu nhỏ nhất định phải được bảo vệ cẩn thận, cô ấy là bảo bối của Phạm Nhật Minh, cộng với việc cô đang mang thai một đứa trong bụng, cô vô cùng quý giá.
Chẳng trách Phạm Nhật Minh cẩn thận như vậy.
Nhưng mà Hiên Viên Minh nhìn ra Hà Tử Ngưng tâm trạng không tốt, tuy rằng trên mặt lúc này vẫn đang tươi cười, nhưng là đang giả bộ cho Phạm Nhật Minh xem, trong lòng anh ta rất rõ ràng.
Anh ta không trêu chọc hai người Phạm Nhật Minh như vừa rồi nữa.
Vô thức nắm chặt tay Hà Tử Ngưng, anh ta chỉ cười nói: “Hai cái bóng đèn chúng tôi không quấy rầy hai người nữa, đi trước đây.”
“Ừ.” Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Phạm Nhật Minh lười biếng đáp lại, không có bất kỳ phản ứng đặc biệt nào, cũng không giữ bọn họ lại.
Bởi anh không muốn bị người khác quấy rầy khi ở một mình với cô vợ nhỏ của mình.
Nghe vậy, Hiên Viên Minh không nói lời nào, trực tiếp kéo Hà Tử Ngưng đi, lúc này người phụ nữ không thích anh ta chạm vào, cũng không nói gì, yên lặng để anh ta dắt mình đi.
Chỉ cần tránh xa Phạm Nhật Minh, cảm giác ngột ngạt trong lòng cô ấy mới dần dần giảm bớt.
Hiên Viên Minh kéo cô ấy đến một nơi khác, cách xa Phạm Nhật Minh một chút.
Hà Tử Ngưng mới bình thường trở lại, cô ấy rút tay khỏi tay người đàn ông, cau mày hỏi: “Anh muốn đưa tôi đi đâu?”