Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 26
Tôi nằm sụp xuống tránh vết chém của bà ta, nhanh chóng đạp cho bà một phát một bụng. Bà đau đớn ôm lùi lại, Lauren đỡ tôi dậy, kéo tôi lùi lại, giáo sư Murphey ói
-Đó là giúp việc đã chết mà!
-Đừng đùa nữa giáo sư, nếu chết rồi khi em đạp bà ta tại sao em lại cảm nhận bà ta vậy?
-Có lẽ bà ta chưa chết_ Lucy ôm chặt chồng nói
Bà giúp việc gượng dậy sau khi bị tôi đấm một phát, miệng ré lên điên cuồng, cười ha há
-Ta chưa chết lũ oắt, ta đã trở về từ cái chết, trời đã giúp ta giết những ai vào đây
-Bà sống ở đây sao?
-Đúng vậy! Nào giờ chết đi!
Bà ta đâm cây dao về phía chúng tôi, tôi ném điện thoại sang bên cạnh, tay giữ tay điên cuồng của bà giúp việc, lấy cây dao của bà ta ra.
-Đừng xem mọi thứ như trong phim, tôi có thể giết bà ngay lập tức đấy_ Tôi giơ dao cảnh cáo
Tình thế hiện giờ đã đảo ngược, bà ta không còn đường nào chống cự túm lấy Lauren.
-Ngươi thử tiến đến một bước, ta sẽ giết luôn người đàn bà này
Lauren bị bà ta túm không ngừng túm lấy giãy dụa
-Tại sao bà lại trở lại đây hả?_ Tôi hỏi
-Đồ đĩ, ta đến đây vì ta muốn tìm cậu chủ của ta
-Cậu chủ của bà không có ở đây đâu
-Im đi, cậu chủ của ta không bao giờ ra khỏi đây, ta phải tìm cậu ...
Bà ta đang khóc đúng không? Bà ta muốn cậu chủ như vậy sao?
-Vì sao bà nghĩ cậu chủ không ra khỏi đây?
-Bởi vì chính cậu chủ đã kêu gọi ta đến đây để đưa cậu ra
-Đừng tin bà ta Carol_ Giáo sư Murphey hét lên
-Không, thật sự là cậu chủ đang ở trong này_ Lucy hét lên, bảo mọi người bình tĩnh
Lucy bước ra khỏi vòng tay của ông chồng, dũng cảm đi đến trước mặt bà giúp việc
-Đi theo tôi, tôi sẽ dẫn bà đến...
-Lucy, em điên hả?
-Đi theo tôi...
Lucy bước đi lên lầu, bà giúp việc xách cổ Lauren đi theo lên lầu, đến gần phòng ngủ. Bà giúp việc tỏ ra giận dữ xiết chặt cổ Lauren hơn nữa
-Không có ai ở đây cả, ta đã tìm rồi...
-Bà chưa tìm kỹ_ Tôi nói
Lucy mở tủ đồ ra, gõ gõ và tường, nhờ ông chồng
-Anh yêu, làm ơn?
Giáo sư dùng ta đập vỡ bức tường ra, xuất hiện một đường hầm tăm tối. Tôi thả con dao xuống, mọi người ai cũng bỡ ngỡ nhìn.
-Ông Brown nói khi ngủ thấy ai đang cầm dao giết mình đúng không? Đầu tiên tôi nghĩ là bà làm, nhưng khi tôi nói chuyện nhiều hơn, ông ta nói là có một giọng nói vang ở cửa tủ làm tôi nghi hoặc, chắc chắc cậu chủ bà đang sống trong này._ Lucy giải thích
Bà giúp việc điên khùng buông Lauren ra, tôi kéo Lauren về sau lưng mình bảo vệ, Lucy định bước vào trước nhưng bị giáo sư ngăn lại để giáo sư vào trước, chúng tôi vô cùng ngỡ ngàng sâu trong này còn tồn tại một căn phòng như vậy. Chúng tôi thấy có một người đàn ông có vẻ không được tắm rửa nhiều lắm, đang ngồi một đống ở góc phòng quay sang nhìn chúng tôi
-Cậu chủ..._ Bà giúp việc vui mừng tiến tới đến hỏi thăm cậu
-Bà Kate_ Người đàn ông nói
-Ôi cậu chủ, hồi xưa cậu đẹp trai cỡ nào mà bây giờ, ôi cậu chủ đáng thương
Thấy cảnh tụ họp gia đình hạnh phúc quá, tôi nhìn ra cửa có ánh sáng nhr chiếu vào, tôi thấy con quạ đậu trên cành cây nhìn tôi chăm chú, nó chỉ nhìn mình tôi thôi.
-Vậy thủ phạm giết người trong nhà này là cậu đúng không?_ Giáo sư Murphey thắc mắc
Người đàn ông lắc đầu, bà giúp việc lại nói
-Không phải cậu chủ tôi làm, chúng tôi bị tên cướp đột nhập vào đây, tôi lại cố ngăn tên cướp nên bị thương hôn mê suốt mấy năm liền, khi tôi mở mắt ra nghe tiếng cậu chủ bảo tôi đến tìm cậu. Tôi quá vui mừng khi cậu còn sống.
-Woa, bây giờ chúng ta đã tìm được, tôi lại phải tốn tiên đóng lại lỗ hổng do các người tạo ra_ Bà Lauren chán nản nói
Chúng tôi đưa hai người ra khỏi đây, bà Lucy an ủi ông Brown là từ đây ông ngủ ngon được rồi, tôi đặt cậu vào bồn tắm mà kỳ cọ người cho cậu
-Ôi, khá bốc mùi đấy, cậu không tắm bao nhiêu lâu rồi?
Tôi mở vòi sen lên xịt vào người cậu, cậu lại càng lui ra khỏi nước, tôi lại dùng sức kéo cậu vào nhấn xuống bồn tắm để kỳ cọ
-Không sao đâu, để tôi tắm cho cậu, người cậu hôi quá đấy,cậu có răng trắng nhỉ?
Ok, tôi thì không ngượng ngùng lắm khi tắm cho con trai tại vì tôi nhìn thấy khá nhiều ở bệnh viện rồi, còn đối với lúc với tên Jonathan ... cảm xúc lúc đó rất khó tả.
Mọi thứ trên người cậu đều bốc mùi chỉ riêng bộ răng vẫn trắng muốt như vậy đấy. Giáo sư Murphey cũng giúp tôi chút ít để tỉa tót cho cậu. Khi được vệ sinh sạch sẽ xong nhìn cậu trong gương, trong rạng ngời và đẹp trai hẳn ra. Đúng là đẹp trai thiệt!!! Tôi sắp bấn loạn rồi. Trước đây và sau đây đúng là khác nhau một trời một vực
Lời tác giả: Thêm một anh nam phụ nữa lên sàn. Hurray!!! *Tung bông* . Mấy chuyện về Murder house ko đề cập nhiều đến Carol nhưng lại cũng tìm được anh nam phụ điển trai vậy được rồi. Đợi tác nghĩ thêm nhiều chiêu thức SM để >..< Đen tối quá
-Đó là giúp việc đã chết mà!
-Đừng đùa nữa giáo sư, nếu chết rồi khi em đạp bà ta tại sao em lại cảm nhận bà ta vậy?
-Có lẽ bà ta chưa chết_ Lucy ôm chặt chồng nói
Bà giúp việc gượng dậy sau khi bị tôi đấm một phát, miệng ré lên điên cuồng, cười ha há
-Ta chưa chết lũ oắt, ta đã trở về từ cái chết, trời đã giúp ta giết những ai vào đây
-Bà sống ở đây sao?
-Đúng vậy! Nào giờ chết đi!
Bà ta đâm cây dao về phía chúng tôi, tôi ném điện thoại sang bên cạnh, tay giữ tay điên cuồng của bà giúp việc, lấy cây dao của bà ta ra.
-Đừng xem mọi thứ như trong phim, tôi có thể giết bà ngay lập tức đấy_ Tôi giơ dao cảnh cáo
Tình thế hiện giờ đã đảo ngược, bà ta không còn đường nào chống cự túm lấy Lauren.
-Ngươi thử tiến đến một bước, ta sẽ giết luôn người đàn bà này
Lauren bị bà ta túm không ngừng túm lấy giãy dụa
-Tại sao bà lại trở lại đây hả?_ Tôi hỏi
-Đồ đĩ, ta đến đây vì ta muốn tìm cậu chủ của ta
-Cậu chủ của bà không có ở đây đâu
-Im đi, cậu chủ của ta không bao giờ ra khỏi đây, ta phải tìm cậu ...
Bà ta đang khóc đúng không? Bà ta muốn cậu chủ như vậy sao?
-Vì sao bà nghĩ cậu chủ không ra khỏi đây?
-Bởi vì chính cậu chủ đã kêu gọi ta đến đây để đưa cậu ra
-Đừng tin bà ta Carol_ Giáo sư Murphey hét lên
-Không, thật sự là cậu chủ đang ở trong này_ Lucy hét lên, bảo mọi người bình tĩnh
Lucy bước ra khỏi vòng tay của ông chồng, dũng cảm đi đến trước mặt bà giúp việc
-Đi theo tôi, tôi sẽ dẫn bà đến...
-Lucy, em điên hả?
-Đi theo tôi...
Lucy bước đi lên lầu, bà giúp việc xách cổ Lauren đi theo lên lầu, đến gần phòng ngủ. Bà giúp việc tỏ ra giận dữ xiết chặt cổ Lauren hơn nữa
-Không có ai ở đây cả, ta đã tìm rồi...
-Bà chưa tìm kỹ_ Tôi nói
Lucy mở tủ đồ ra, gõ gõ và tường, nhờ ông chồng
-Anh yêu, làm ơn?
Giáo sư dùng ta đập vỡ bức tường ra, xuất hiện một đường hầm tăm tối. Tôi thả con dao xuống, mọi người ai cũng bỡ ngỡ nhìn.
-Ông Brown nói khi ngủ thấy ai đang cầm dao giết mình đúng không? Đầu tiên tôi nghĩ là bà làm, nhưng khi tôi nói chuyện nhiều hơn, ông ta nói là có một giọng nói vang ở cửa tủ làm tôi nghi hoặc, chắc chắc cậu chủ bà đang sống trong này._ Lucy giải thích
Bà giúp việc điên khùng buông Lauren ra, tôi kéo Lauren về sau lưng mình bảo vệ, Lucy định bước vào trước nhưng bị giáo sư ngăn lại để giáo sư vào trước, chúng tôi vô cùng ngỡ ngàng sâu trong này còn tồn tại một căn phòng như vậy. Chúng tôi thấy có một người đàn ông có vẻ không được tắm rửa nhiều lắm, đang ngồi một đống ở góc phòng quay sang nhìn chúng tôi
-Cậu chủ..._ Bà giúp việc vui mừng tiến tới đến hỏi thăm cậu
-Bà Kate_ Người đàn ông nói
-Ôi cậu chủ, hồi xưa cậu đẹp trai cỡ nào mà bây giờ, ôi cậu chủ đáng thương
Thấy cảnh tụ họp gia đình hạnh phúc quá, tôi nhìn ra cửa có ánh sáng nhr chiếu vào, tôi thấy con quạ đậu trên cành cây nhìn tôi chăm chú, nó chỉ nhìn mình tôi thôi.
-Vậy thủ phạm giết người trong nhà này là cậu đúng không?_ Giáo sư Murphey thắc mắc
Người đàn ông lắc đầu, bà giúp việc lại nói
-Không phải cậu chủ tôi làm, chúng tôi bị tên cướp đột nhập vào đây, tôi lại cố ngăn tên cướp nên bị thương hôn mê suốt mấy năm liền, khi tôi mở mắt ra nghe tiếng cậu chủ bảo tôi đến tìm cậu. Tôi quá vui mừng khi cậu còn sống.
-Woa, bây giờ chúng ta đã tìm được, tôi lại phải tốn tiên đóng lại lỗ hổng do các người tạo ra_ Bà Lauren chán nản nói
Chúng tôi đưa hai người ra khỏi đây, bà Lucy an ủi ông Brown là từ đây ông ngủ ngon được rồi, tôi đặt cậu vào bồn tắm mà kỳ cọ người cho cậu
-Ôi, khá bốc mùi đấy, cậu không tắm bao nhiêu lâu rồi?
Tôi mở vòi sen lên xịt vào người cậu, cậu lại càng lui ra khỏi nước, tôi lại dùng sức kéo cậu vào nhấn xuống bồn tắm để kỳ cọ
-Không sao đâu, để tôi tắm cho cậu, người cậu hôi quá đấy,cậu có răng trắng nhỉ?
Ok, tôi thì không ngượng ngùng lắm khi tắm cho con trai tại vì tôi nhìn thấy khá nhiều ở bệnh viện rồi, còn đối với lúc với tên Jonathan ... cảm xúc lúc đó rất khó tả.
Mọi thứ trên người cậu đều bốc mùi chỉ riêng bộ răng vẫn trắng muốt như vậy đấy. Giáo sư Murphey cũng giúp tôi chút ít để tỉa tót cho cậu. Khi được vệ sinh sạch sẽ xong nhìn cậu trong gương, trong rạng ngời và đẹp trai hẳn ra. Đúng là đẹp trai thiệt!!! Tôi sắp bấn loạn rồi. Trước đây và sau đây đúng là khác nhau một trời một vực
Lời tác giả: Thêm một anh nam phụ nữa lên sàn. Hurray!!! *Tung bông* . Mấy chuyện về Murder house ko đề cập nhiều đến Carol nhưng lại cũng tìm được anh nam phụ điển trai vậy được rồi. Đợi tác nghĩ thêm nhiều chiêu thức SM để >..< Đen tối quá