Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-515
Chương 515: Chớ đùa giỡn tâm cơ với tôi
**********
Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyệ*n88.vip
Chương 515: Chớ đùa giỡn tâm cơ với tôi
Bí mật của Tư Mã Ngọc Thanh đã giấu cực lâu trong lòng bà ấy, giấu đến nỗi bà ấy cũng sắp không giấu được.
Nhưng bà ấy biết mình không thể nói ra được, nhất định phải liều chết giữ vững, không thể để cho cậu ấy gặp nguy hiểm.
Mỗi người mẹ đều sẽ có lòng riêng, từ lúc Tư Mã Ngọc Thanh vừa ra đời, bà ấy đã tưởng tượng có một ngày cậu ấy có thể thay Lục Kiển Nghi trở thành người thừa kế của nhà họ Lục
Nhưng cậu ấy càng lớn lên thì cách nguyện vọng của bà ấy càng xa.
Bà ấy không tin con trai mình và Lục Vinh Hàn sẽ kém như vậy, nhất định là em trai và em dâu dạy dỗ có vấn đề, nuôi câu ấy thành kẻ bỏ đi.
Bây giờ bà ấy muộn dịch thân dạy do cậu ấy, để khối vàng bị mai một như cậu ấy lần nữa phát ra ánh sáng rực rỡ
Lục Vịnh Hán vỏ vai có ấy "Được rồi, bà đừng suốt ngày huy động nhân lực vì chuyện của Ngọc
Thanh. Chờ Mã Ngọc Lan từ nước ngoài trở về thì hãy tiền nó về. Bà chỉ là cô của nó mà thôi, con cái cuối cùng cũng phải sống chung với bố mẹ.
“Ngọc Thanh sẽ không trở về, nó đang cùng sống chung với tôi ở đây. Nó thật ra rất ngoan và thông minh, giống như Sênh Hạ, có trí thông minh hơn người thường, đều là bị em trai và em gái tôi dạy hư. Bây giờ phải do chính tay tôi dạy nó, tôi muốn bồi dưỡng nó thành đứa trẻ ưu tú giống
Kiến Nghi.
Lục Vinh Hàn ho sặc sua, tư chất của Tư Mã Ngọc Thanh, ông ấy thấy được. Cậu ấy có thể có một phần mười của Sênh Hạ thì đã cảm ơn trời đất, so với Kiến Nghi thì đó là một người trên trời, kẻ thì dưới đất, vốn không có cách so sánh.
“Con cái phải dựa theo tài năng tới đầu mới dạy được, không thể yêu cầu quả cao với nó.”
“Một ngày nào đó, tôi sẽ để ông lau mất mà nhìn với Tư Mã Ngọc Thanh." Tư Mã Ngọc Như chém định chặt sắt nói, bà ấy tràn ngập lòng tin với bản thân, cũng vô cùng tin tưởng Ngọc Thanh.
Trên lầu, Hoa Hiền Phương gọi Hứa Kiến Quân vào phòng
“Kiến Quân, con có gì muốn nói với mẹ về chuyền của chủ Ngọc Thanh hả?"
Hứa Kiểm Quần của thập đầu xuống "Mẹ con biết con không nên nói dội, nhưng con rất muộn giúp chủ Ngọc Thanh, mọi ngày chủ ấy biếp ản rau, bản thân phải học thứ không thích rất là không vui.”
Hoa Hiền Phương hôn một cái lên khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu bé: "Mẹ biết suy nghĩ của con là tốt, nhưng sau này không thể như vậy nữa. Mặc kệ làm chuyện gì cũng phải nói với mẹ, không thể giấu diếm. Con phải tin mẹ, chỉ cần là chuyện đúng, mẹ cũng sẽ không ngăn cản con.
“Con biết.” Hứa Kiến Quân ngoan ngoãn gật
đâu.
Sau khi Lục Kiến Nghi trở về, Hoa Hiền Phương nói chuyện của Tư Mã Ngọc Thanh cho anh.
Hoa Hiền Phương lấm tấm mồ hội: "Anh thấy mẹ nhỏ vô cùng lo lắng cũng không lên tiếng?"
Lục Kiến Nghĩ đi đến trước quầy bar, rót hai ly cocktail không độ, một ly đưa cho cô. "Bà ấy bảo chúng ta đừng quan tâm chuyện của Ngọc Thanh, anh vẽ vời thêm chuyện làm gì.”
Hoa Hiền Phương bĩu môi. "Gần đây mẹ nhỏ không phải có thành kiến với em sao? Em từng làm chuyện gì khiến ba ấy không vui sao?”
Lục Kiến Nghị lung lay ly rượu trong tay "Có lẽ là thời kỳ mãn kinh của bà ấy đến nhanh, cảm xúc có hơi không ổn định"
Có nghẹn họng "Anh đang đùa em hay thật sự suy nghĩ như vậy thế
Lục Kiến Nghĩ không trả lời chỉ hở hùng nói. “Dù sao chuyen của Tư Mã Ngọc Thanh sau này chúng ta cũng không cần hỏi đến Nếu bạn đang đọc truyện ở một website khác không phải Truy*ện88.vip thì có nghĩa đây là trang web ĂN CẮP TRUYỆN. Các bạn hãy quay trở lại Truy*ện88.vip để ủng hộ bên mình nhé !
Hoa Hiền Phương thở dài, chẳng biết tại sao lại có một cảm giác gió thổi mưa giông trước cơn bão.
Tư Mã Ngọc Như thật ra không phải có thành kiến với Hoa Hiền Phương, mà là trong lòng càng ngày càng mất cân bằng.
Lục Vinh Hàn hình như không để bụng bà ấy giống như trước.
Mã thị bị người ta cướp đi, bà ấy cầu xin ông ấy giúp em trai đoạt lại, nhưng ông ấy vốn cũng không thèm quan tâm, còn nói trên thương trường, tháng bại là chuyện thường của nhà bình gì đó.
Nếu công ty của Lục Kiến Nghi bị người ta cướp đi, ông ấy chắc chắn sẽ không khoanh tây đứng nhìn.
Trừ cái đó ra, còn khiến bà ấy mệt mỏi chính là cái thai đầu tiên của Hoa Hiện Phương lại là con trai, như vậy chẳng khác nào nói người thừa kế đời sau cũng đã được định sẵn
Nếu như cô và Lục Kiển Nghi noi không có con trai, Ngọc Thành văn có hy vọng
Vì sao ông trời không thể thiên vị bà ấy một
chút chứ? Cho tốt gì cũng bị cả nhà Y Hạo Phong
chiếm mất.
Bà ấy tiếp tục khống chế độ ăn thức uống của Tu Ma Ngọc Thanh, nhất định phải đe cau ấy khôi phục trong lượng bình thường.
Cập nhật nhanh nhất t*rên Truyện88.vip
De mat động vật an thit lai an rau là một loại tra tấn tàn khốc.
Mỗi ngày Tư Mã Ngọc Thanh đều ăn rất ít, cậu ấy không thích ăn rau, chỉ muốn ăn thịt. Buổi chiều Hoa Hiền Phương vừa từ công ty
trở về đã bị Tư Mã Ngọc Thanh kéo đến nơi hẻo
lánh.
"Chị gái xinh đẹp, em muốn ăn vịt chiên giòn, chị làm vịt chiên giòn cho em ăn có được không?”
Hoa Hiền Phương cực kỳ đồng tình vuốt ve đầu cậu ấy: “Thật xin lỗi, Ngọc Thanh, em muốn ăn vịt chiên giòn thì phải nhận được sự đồng ý của cô đã, nếu không cô ấy sẽ tức giận.”
“Nếu chỉ lén cho em ăn như lần trước thì cô sẽ không biết. Cầu xin chị đó, chị gái xinh đẹp, cả ngày hôm nay em cũng chưa ăn, những rau xanh kia em ăn không trôi món nào cả, em sắp chết đói rồi. Chi làm cho em ăn đi.”
Cậu ấy chấp tay trước ngực, tội nghiệp cầu xin. Hoa Hiền Phương mêm lòng. "Em tới phòng của Kiến Quân chờ chị, chị làm xong sẽ mang lên cho hai dua an."
“Được.” Tư Mã Ngọc Thanh nhếch môi nở nụ cười, vừa nghĩ tới được ăn vịt chiên giòn thơm ngon, nước bọt cũng sáp chạy ra
Hoa Hiện Phương đi đến phòng bếp nướng vịt, sau khi nướng chín thì bỏ vào trong hợp giữ tươi rồi đem lên lâu.
Cô cũng không biết ngoài phòng bếp một đội mắt đang nhìn trộm cô.
Trong phòng của Hứa Kiến Quân, Lục Sênh Hạ
cũng tới.
Hoa Hiền Phương khóa cửa lại, mở hộp giữ
tươi ra.
Tư Mã Ngọc Thanh đói lắm rồi, cầm một miếng lên nhét vào trong miệng: "Ăn ngon thật, thơm quá.”
“Sau khi ăn xong, nhớ lau miệng sạch sẽ.” Hoa Hiền Phương dặn dò.
“Em biết rồi, nhất định sẽ không để cô phát hiện." Tư Mã Ngọc Thanh gật đầu. Ba đứa trẻ chấm tương ngọt, ăn đến say sưa
ngon lành.
Hứa Kiến Quân liếm miệng nhỏ, bị bộ nói: “Chủ Ngọc Thanh, sau này chủ muốn ăn thịt thì tới phòng con, bảo mẹ con lên làm bằng lên
“Đây là ý kiến hay" Lục Sênh Hạ giơ ngón tay cái lên
Đúng lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng đập
“Ai vậy?” Hoa Hiền Phương hỏi một câu. Đối phương không phản ứng mà chỉ gõ cửa.
Trực giác nói với cô rằng khẳng định không phải Lục Kiển Nghi
Có nhanh chống báo bạn nhỏ dep vịt chiến
gion di
Nhớ đọc truyện trên Truyện88.vip để ủng hộ* team nha !!!
**********
Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyệ*n88.vip
Chương 515: Chớ đùa giỡn tâm cơ với tôi
Bí mật của Tư Mã Ngọc Thanh đã giấu cực lâu trong lòng bà ấy, giấu đến nỗi bà ấy cũng sắp không giấu được.
Nhưng bà ấy biết mình không thể nói ra được, nhất định phải liều chết giữ vững, không thể để cho cậu ấy gặp nguy hiểm.
Mỗi người mẹ đều sẽ có lòng riêng, từ lúc Tư Mã Ngọc Thanh vừa ra đời, bà ấy đã tưởng tượng có một ngày cậu ấy có thể thay Lục Kiển Nghi trở thành người thừa kế của nhà họ Lục
Nhưng cậu ấy càng lớn lên thì cách nguyện vọng của bà ấy càng xa.
Bà ấy không tin con trai mình và Lục Vinh Hàn sẽ kém như vậy, nhất định là em trai và em dâu dạy dỗ có vấn đề, nuôi câu ấy thành kẻ bỏ đi.
Bây giờ bà ấy muộn dịch thân dạy do cậu ấy, để khối vàng bị mai một như cậu ấy lần nữa phát ra ánh sáng rực rỡ
Lục Vịnh Hán vỏ vai có ấy "Được rồi, bà đừng suốt ngày huy động nhân lực vì chuyện của Ngọc
Thanh. Chờ Mã Ngọc Lan từ nước ngoài trở về thì hãy tiền nó về. Bà chỉ là cô của nó mà thôi, con cái cuối cùng cũng phải sống chung với bố mẹ.
“Ngọc Thanh sẽ không trở về, nó đang cùng sống chung với tôi ở đây. Nó thật ra rất ngoan và thông minh, giống như Sênh Hạ, có trí thông minh hơn người thường, đều là bị em trai và em gái tôi dạy hư. Bây giờ phải do chính tay tôi dạy nó, tôi muốn bồi dưỡng nó thành đứa trẻ ưu tú giống
Kiến Nghi.
Lục Vinh Hàn ho sặc sua, tư chất của Tư Mã Ngọc Thanh, ông ấy thấy được. Cậu ấy có thể có một phần mười của Sênh Hạ thì đã cảm ơn trời đất, so với Kiến Nghi thì đó là một người trên trời, kẻ thì dưới đất, vốn không có cách so sánh.
“Con cái phải dựa theo tài năng tới đầu mới dạy được, không thể yêu cầu quả cao với nó.”
“Một ngày nào đó, tôi sẽ để ông lau mất mà nhìn với Tư Mã Ngọc Thanh." Tư Mã Ngọc Như chém định chặt sắt nói, bà ấy tràn ngập lòng tin với bản thân, cũng vô cùng tin tưởng Ngọc Thanh.
Trên lầu, Hoa Hiền Phương gọi Hứa Kiến Quân vào phòng
“Kiến Quân, con có gì muốn nói với mẹ về chuyền của chủ Ngọc Thanh hả?"
Hứa Kiểm Quần của thập đầu xuống "Mẹ con biết con không nên nói dội, nhưng con rất muộn giúp chủ Ngọc Thanh, mọi ngày chủ ấy biếp ản rau, bản thân phải học thứ không thích rất là không vui.”
Hoa Hiền Phương hôn một cái lên khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu bé: "Mẹ biết suy nghĩ của con là tốt, nhưng sau này không thể như vậy nữa. Mặc kệ làm chuyện gì cũng phải nói với mẹ, không thể giấu diếm. Con phải tin mẹ, chỉ cần là chuyện đúng, mẹ cũng sẽ không ngăn cản con.
“Con biết.” Hứa Kiến Quân ngoan ngoãn gật
đâu.
Sau khi Lục Kiến Nghi trở về, Hoa Hiền Phương nói chuyện của Tư Mã Ngọc Thanh cho anh.
Hoa Hiền Phương lấm tấm mồ hội: "Anh thấy mẹ nhỏ vô cùng lo lắng cũng không lên tiếng?"
Lục Kiến Nghĩ đi đến trước quầy bar, rót hai ly cocktail không độ, một ly đưa cho cô. "Bà ấy bảo chúng ta đừng quan tâm chuyện của Ngọc Thanh, anh vẽ vời thêm chuyện làm gì.”
Hoa Hiền Phương bĩu môi. "Gần đây mẹ nhỏ không phải có thành kiến với em sao? Em từng làm chuyện gì khiến ba ấy không vui sao?”
Lục Kiến Nghị lung lay ly rượu trong tay "Có lẽ là thời kỳ mãn kinh của bà ấy đến nhanh, cảm xúc có hơi không ổn định"
Có nghẹn họng "Anh đang đùa em hay thật sự suy nghĩ như vậy thế
Lục Kiến Nghĩ không trả lời chỉ hở hùng nói. “Dù sao chuyen của Tư Mã Ngọc Thanh sau này chúng ta cũng không cần hỏi đến Nếu bạn đang đọc truyện ở một website khác không phải Truy*ện88.vip thì có nghĩa đây là trang web ĂN CẮP TRUYỆN. Các bạn hãy quay trở lại Truy*ện88.vip để ủng hộ bên mình nhé !
Hoa Hiền Phương thở dài, chẳng biết tại sao lại có một cảm giác gió thổi mưa giông trước cơn bão.
Tư Mã Ngọc Như thật ra không phải có thành kiến với Hoa Hiền Phương, mà là trong lòng càng ngày càng mất cân bằng.
Lục Vinh Hàn hình như không để bụng bà ấy giống như trước.
Mã thị bị người ta cướp đi, bà ấy cầu xin ông ấy giúp em trai đoạt lại, nhưng ông ấy vốn cũng không thèm quan tâm, còn nói trên thương trường, tháng bại là chuyện thường của nhà bình gì đó.
Nếu công ty của Lục Kiến Nghi bị người ta cướp đi, ông ấy chắc chắn sẽ không khoanh tây đứng nhìn.
Trừ cái đó ra, còn khiến bà ấy mệt mỏi chính là cái thai đầu tiên của Hoa Hiện Phương lại là con trai, như vậy chẳng khác nào nói người thừa kế đời sau cũng đã được định sẵn
Nếu như cô và Lục Kiển Nghi noi không có con trai, Ngọc Thành văn có hy vọng
Vì sao ông trời không thể thiên vị bà ấy một
chút chứ? Cho tốt gì cũng bị cả nhà Y Hạo Phong
chiếm mất.
Bà ấy tiếp tục khống chế độ ăn thức uống của Tu Ma Ngọc Thanh, nhất định phải đe cau ấy khôi phục trong lượng bình thường.
Cập nhật nhanh nhất t*rên Truyện88.vip
De mat động vật an thit lai an rau là một loại tra tấn tàn khốc.
Mỗi ngày Tư Mã Ngọc Thanh đều ăn rất ít, cậu ấy không thích ăn rau, chỉ muốn ăn thịt. Buổi chiều Hoa Hiền Phương vừa từ công ty
trở về đã bị Tư Mã Ngọc Thanh kéo đến nơi hẻo
lánh.
"Chị gái xinh đẹp, em muốn ăn vịt chiên giòn, chị làm vịt chiên giòn cho em ăn có được không?”
Hoa Hiền Phương cực kỳ đồng tình vuốt ve đầu cậu ấy: “Thật xin lỗi, Ngọc Thanh, em muốn ăn vịt chiên giòn thì phải nhận được sự đồng ý của cô đã, nếu không cô ấy sẽ tức giận.”
“Nếu chỉ lén cho em ăn như lần trước thì cô sẽ không biết. Cầu xin chị đó, chị gái xinh đẹp, cả ngày hôm nay em cũng chưa ăn, những rau xanh kia em ăn không trôi món nào cả, em sắp chết đói rồi. Chi làm cho em ăn đi.”
Cậu ấy chấp tay trước ngực, tội nghiệp cầu xin. Hoa Hiền Phương mêm lòng. "Em tới phòng của Kiến Quân chờ chị, chị làm xong sẽ mang lên cho hai dua an."
“Được.” Tư Mã Ngọc Thanh nhếch môi nở nụ cười, vừa nghĩ tới được ăn vịt chiên giòn thơm ngon, nước bọt cũng sáp chạy ra
Hoa Hiện Phương đi đến phòng bếp nướng vịt, sau khi nướng chín thì bỏ vào trong hợp giữ tươi rồi đem lên lâu.
Cô cũng không biết ngoài phòng bếp một đội mắt đang nhìn trộm cô.
Trong phòng của Hứa Kiến Quân, Lục Sênh Hạ
cũng tới.
Hoa Hiền Phương khóa cửa lại, mở hộp giữ
tươi ra.
Tư Mã Ngọc Thanh đói lắm rồi, cầm một miếng lên nhét vào trong miệng: "Ăn ngon thật, thơm quá.”
“Sau khi ăn xong, nhớ lau miệng sạch sẽ.” Hoa Hiền Phương dặn dò.
“Em biết rồi, nhất định sẽ không để cô phát hiện." Tư Mã Ngọc Thanh gật đầu. Ba đứa trẻ chấm tương ngọt, ăn đến say sưa
ngon lành.
Hứa Kiến Quân liếm miệng nhỏ, bị bộ nói: “Chủ Ngọc Thanh, sau này chủ muốn ăn thịt thì tới phòng con, bảo mẹ con lên làm bằng lên
“Đây là ý kiến hay" Lục Sênh Hạ giơ ngón tay cái lên
Đúng lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng đập
“Ai vậy?” Hoa Hiền Phương hỏi một câu. Đối phương không phản ứng mà chỉ gõ cửa.
Trực giác nói với cô rằng khẳng định không phải Lục Kiển Nghi
Có nhanh chống báo bạn nhỏ dep vịt chiến
gion di
Nhớ đọc truyện trên Truyện88.vip để ủng hộ* team nha !!!