Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-444
Chương 444: Mây nào đẹp bằng mây Vu Sơn
**********
“Bố à, bố yên tâm đi, con nhất định sẽ xử lý chuyện này, sẽ không buông tha cho bất kì người nào có trách nhiệm. Tư Mã Minh Thịnh nói, ông ta đã tìm được người gánh tội thay rồi.
Lâm Đại Dao trốn sau phòng tắm nghe trộm cuộc trò chuyện giữa hai người.
Khỏe miệng cô ấy khẽ nở một nụ cười lạnh.
Nếu Mã thị sụp đổ, Mã Trúc Mai sẽ không thể đứng dậy được nữa, “sự nghiệp vĩ đại" của Tư Mã Minh Thịnh cũng vì thế mà tiêu tan.
Từ phòng tắm đi ra, cô chào hỏi Tư Mã Minh Thịnh rồi bước ra ngoài, tâm tình vô cùng tốt.
Về đến nhà, cô liền gọi cho Hoa Hiền Phương rồi kể lại chuyện này.
Hoa Hiền Phương lặng lẽ liếc nhìn người đàn ông bên cạnh.
Hiện tại, Mã Thị về cơ bản là do Tư Mã Minh Thịnh quản lý người trong giới đều biết ông ta là em rể của ang mily Vu Son bố, đâu đâu cũng nể mặt, ai dám công khai chúng lại ông ta chứ, trừ ph “Ma vương Tu La, cuộc khủng hoảng của Mã thị có liên quan gì đến anh không?" Lục Kiến Nghi khẽ bùng lên trán cô: "Lo mà chuẩn bị cho thiết kế năm nay của em đi, đừng quan tâm máy chuyện linh tinh nữa."
Cô bĩu môi: "Em chỉ tò mò thôi mà, ở Thành phố Long Minh này, em không tìm được người thứ hai dám động đến Tư Mã Minh Thịnh." "Đi đêm có ngày gặp ma thôi." Lục Kiển Nghi lắc lắc chiếc cốc trong tay, thứ nước ép màu đỏ tươi trong đó giống như máu chảy sau một cuộc tàn sát, đặc quanh và chói mắt.
Hoa Hiền Phương dựa vào ghế sô pha, tháo khẩu trang trên mặt ra: "Mã thị là căn cứ của Tư Mã Minh Thịnh, chỉ cần ông cụ nhà họ Mã chết đi, nó sẽ là của ông ta. Trong nhiều năm trôi qua, ông ta vẫn luôn bí mật sử dụng tài nguyên của Lục thị để phát triển các công ty của riêng mình. Tuy nhiên, mấy công ty ấy còn kém xa so với Mã thị vốn có thể lực hùng hậu. Bởi vậy mà ông ta mới quyết định chuyển trong tâm sang Mã thị, từng bước từng bước nắm quyền điều hành bạn giám đốc của Mã thị. Ông Mã không có con trai, chỉ có ng may Vu San hai con gái, Ma Trúc Mai là con cả, đương nhiên sau này sẽ là người thừa kế của nhà họ Mã. Nhưng Mã Trúc Mai lại hoàn toàn nghe theo sự sắp xếp của Tư Mã Minh Thịnh, thế nên Mã thị vốn đi đã nằm trong tay ông ta. Nếu Mã thị thất thủ, bao nhiều năm chăm chỉ làm việc của Tư Mã Minh Thịnh sẽ thành công cốc hết, mà ông ta cũng đã sức tàn lực kiệt rồi
Lục Kiến Nghi xoa đầu cô: "Em biết khá rõ đấy nhì.
Đánh rắn phải đánh dập đầu, mà Mã thị lại chính là "đầu” của Tư Mã Minh Thịnh. Đọc truyện mới nhất tại Truy ện88.net
Cô cầm cốc nước trái cây lên, nhấp một ngụm nước dưa hấu, khẽ liếm môi: “Người này một khi bị tiền tài danh vọng làm mờ mắt thì sẽ trở nên bạc tình bạc nghĩa, đến người thân cũng không nhận ra, chỉ có thể đánh cho ông ta trở lại hình dạng ban đầu thì ông ta mới có thể tinh lại được. “Đây là bản chất của những người giàu mới nổi." Lục Kiến Nghỉ chế nhạo.
Túi sửa nhỏ chạy đến, buổi sáng nó vừa gọi video với Tần Nhân Thiền trên zalo, Tần Nhân Thiên muốn mang quả từ Châu Phi đến cho thằng bé nhưng nó lại muốn qua lấy. Nhân tiên nghe anh ta kể về chuyển thám hiểm. ang may Vu Sdn
Hoa Hiền Phương nhìn thấy bố dạng hàng hải của tháng bé thì không muốn làm nó thất vọng. Thế là cô liền đưa nó đến biệt thự của Tấn Nhân Thiên.
Tần Nhân Thiên đang hái hoa trong sân, vừa nhìn thấy Hoa Hiền Phường đi tới, trong đôi mắt mở mắt lóe lên chút ánh sáng. “Từ khi sinh con đến nay, em chưa từng đến chỗ anh chơi, cảm giác như cả thế kỷ rồi anh chưa gặp em." “Anh đi Châu Phi thám hiểm hai tháng trời, em có muốn đến đây cũng không gặp được anh." Hoa Hiền Phương cười đùa. “Cũng phải." Tần Nhân Thiên nhíu mày cười. “Cậu ơi, cậu mau nói cho con biết, Madagascar có gì vui không?" Túi sữa nhỏ sốt ruột nói. "Được rồi." Tần Nhân Thiên bể thằng bé đi vào phòng khách, kể cho nó nghe về những cây bánh mì ở Madagascar.
Nó nghiêng đầu lắng nghe một cách thích thú: “Quả cây bánh mì ăn có ngon không?” “Giống như quả sầu riêng vậy." Tần Nhân Thiên nhún vai. "Cậu ơi, cậu có đến thung lũng của Đông Nhật ng may Vu San không? Nó là hèm nủi lớn nhất thế giới đấy, câu kể cho con nghe chuyên ở đó đi." Túi sữa nhỏ nói với đôi mắt to chop chop.
Tần Nhân Thiên xoa đầu nó rồi lấy quả ra: "Con nên xem món quà cậu chuẩn bị cho con trước đã "
Túi sửa nhỏ mở hộp ra, bên trong là một miếng hồ phách tự nhiên với hình con bướm xinh xắn bên trong, "Oa!" Thắng bé mở to mắt: “Đẹp quá cậu ơi, cậu nhặt được ở đâu vậy? "Nó được đào dưới mặt đất ở thung lũng Đông Nhật." Tần Nhân Thiên cười nhẹ nói.
Hoa Hiền Phương xem qua: “Hổ phách như vậy rất hiểm" “Bởi vì cậu cả đã từng đến rất nhiều nơi mà trước đây chưa từng có ai lui tới, nên mới có thể thu thập được những bảo vật quý hiếm không ai có được. Túi sữa nhỏ nhìn anh ta với ánh mắt ngưỡng mộ. Khi nào lớn lên, nó cũng sẽ đi du lịch thế giới, phiêu lưu khắp ndi.
Tần Nhân Thiên âu yếm vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hào của thằng bé rồi đưa đồ ăn nhẹ trên ban cho nó. “Anh cũng đã chuẩn bị quà cho Kiến Diệu và Kiến Diên rối đầu Khi nào có thời gian thì anh sẽ đến gặp ng nily Vu Sdn bọn trẻ, chúng nó vẫn chưa gặp ông câu này lần nào Cập nhật chương mới nhất tại Truyện8 8.net
Tuy còn nhỏ nhưng chúng nó đã nhận được người qua giọng nói rồi đấy." Hoa Hiền Phương cười nói.
Túi sửa nhỏ vừa ăn bánh nướng vừa chu riêng "Em con đều có chỉ số IQ cao giống như con vậy” "Con có thích em không?" Tần Nhân Thiên cười nhẹ hỏi.
Túi sữa nhỏ gật đầu như gà mổ thóc: “Thích chứ, ngày nào con cũng chơi với em. Khi nào hai em lớn hơn, bọn con có thể cùng chơi bóng chảy" “Trong nhà có nhiều trẻ con đúng là rất náo nhiệt. Ảnh mắt Tần Nhân Thiên ẩn chứa chút mất mát, nếu tất cả có thể trở lại thì thì tốt biết bao, anh và cô ấy cũng sẽ có một gia đình hạnh phúc với một đám nhóc dễ thương và thông minh như vậy.
Hoa Hiền Phương nhìn anh ta mìm cười: “Anh ả khi nào anh kết hôn sinh con rồi thì trong nhà cũng sẽ rất vui vẻ.
Gương mặt Tần Nhân Thiên dần dần lộ ra vẻ đau khổ, trừ cô ấy ra, anh ta không muốn bất kì ai khác, anh ta cũng sẽ không yêu người phụ nữ nào khác nữa. "Nước nào tựa được nước biển xanh, mày nào đẹp hằng máu Vu Sơn. Anh đã từng yêu một rối nhi không ng may Vu Sdn ai có thể thay thế được cô ấy cả
Hoa Hiên Phương khê kinh ngạc.
Có nghe nói Tần Nhân Nhiên là một người thích chơi trò tình yêu, anh ta đã có nhiều bạn gái, nhưng không ai trong số họ là nghiêm túc cả, thay bạn gái còn nhanh hơn thay áo. Sao cô lại không nghe nói rằng anh ta còn có một câu chuyện tình yêu khó quên? “Anh à, cô gái anh thích thế nào, bây giờ ở đâu, mà sao hai người lại chia tay?" "Cô ấy... đã kết hôn với người khác rồi." Giọng nói của Tần Nhân Thiên trầm thấp như gió đêm, nhàn nhạt lướt qua đuôi tóc cô.
Cô khẽ vén tóc bên tại lên: "Không thể nào, còn có ai ở thành phố Dương Hà xuất sắc hơn anh được cơ chứ?"
Người theo đuổi anh ta có thể xếp hàng dài vòng quanh xích đạo, ai nấy đều chết lên chết xuống vì anh ta, sao lại có người bỏ anh ta đi kết hôn với người khác được? “Có phải vì hai bác cho rằng gia đình cô ấy không tương xứng nên không được ở bên nhau, sau đó cô ấy vì tổn thương mà đi cưới người khác hay không?"
Tần Nhân Thiên chợt nghẹn họng, trí tưởng tượng của tôi luôn nhưng như như vậy trước giờ không thay ng may Vu Sant doi.
Không dầu, là do ông trời cố tình trêu chọc, cướp có ay khỏi anh thôi"
**********
“Bố à, bố yên tâm đi, con nhất định sẽ xử lý chuyện này, sẽ không buông tha cho bất kì người nào có trách nhiệm. Tư Mã Minh Thịnh nói, ông ta đã tìm được người gánh tội thay rồi.
Lâm Đại Dao trốn sau phòng tắm nghe trộm cuộc trò chuyện giữa hai người.
Khỏe miệng cô ấy khẽ nở một nụ cười lạnh.
Nếu Mã thị sụp đổ, Mã Trúc Mai sẽ không thể đứng dậy được nữa, “sự nghiệp vĩ đại" của Tư Mã Minh Thịnh cũng vì thế mà tiêu tan.
Từ phòng tắm đi ra, cô chào hỏi Tư Mã Minh Thịnh rồi bước ra ngoài, tâm tình vô cùng tốt.
Về đến nhà, cô liền gọi cho Hoa Hiền Phương rồi kể lại chuyện này.
Hoa Hiền Phương lặng lẽ liếc nhìn người đàn ông bên cạnh.
Hiện tại, Mã Thị về cơ bản là do Tư Mã Minh Thịnh quản lý người trong giới đều biết ông ta là em rể của ang mily Vu Son bố, đâu đâu cũng nể mặt, ai dám công khai chúng lại ông ta chứ, trừ ph “Ma vương Tu La, cuộc khủng hoảng của Mã thị có liên quan gì đến anh không?" Lục Kiến Nghi khẽ bùng lên trán cô: "Lo mà chuẩn bị cho thiết kế năm nay của em đi, đừng quan tâm máy chuyện linh tinh nữa."
Cô bĩu môi: "Em chỉ tò mò thôi mà, ở Thành phố Long Minh này, em không tìm được người thứ hai dám động đến Tư Mã Minh Thịnh." "Đi đêm có ngày gặp ma thôi." Lục Kiển Nghi lắc lắc chiếc cốc trong tay, thứ nước ép màu đỏ tươi trong đó giống như máu chảy sau một cuộc tàn sát, đặc quanh và chói mắt.
Hoa Hiền Phương dựa vào ghế sô pha, tháo khẩu trang trên mặt ra: "Mã thị là căn cứ của Tư Mã Minh Thịnh, chỉ cần ông cụ nhà họ Mã chết đi, nó sẽ là của ông ta. Trong nhiều năm trôi qua, ông ta vẫn luôn bí mật sử dụng tài nguyên của Lục thị để phát triển các công ty của riêng mình. Tuy nhiên, mấy công ty ấy còn kém xa so với Mã thị vốn có thể lực hùng hậu. Bởi vậy mà ông ta mới quyết định chuyển trong tâm sang Mã thị, từng bước từng bước nắm quyền điều hành bạn giám đốc của Mã thị. Ông Mã không có con trai, chỉ có ng may Vu San hai con gái, Ma Trúc Mai là con cả, đương nhiên sau này sẽ là người thừa kế của nhà họ Mã. Nhưng Mã Trúc Mai lại hoàn toàn nghe theo sự sắp xếp của Tư Mã Minh Thịnh, thế nên Mã thị vốn đi đã nằm trong tay ông ta. Nếu Mã thị thất thủ, bao nhiều năm chăm chỉ làm việc của Tư Mã Minh Thịnh sẽ thành công cốc hết, mà ông ta cũng đã sức tàn lực kiệt rồi
Lục Kiến Nghi xoa đầu cô: "Em biết khá rõ đấy nhì.
Đánh rắn phải đánh dập đầu, mà Mã thị lại chính là "đầu” của Tư Mã Minh Thịnh. Đọc truyện mới nhất tại Truy ện88.net
Cô cầm cốc nước trái cây lên, nhấp một ngụm nước dưa hấu, khẽ liếm môi: “Người này một khi bị tiền tài danh vọng làm mờ mắt thì sẽ trở nên bạc tình bạc nghĩa, đến người thân cũng không nhận ra, chỉ có thể đánh cho ông ta trở lại hình dạng ban đầu thì ông ta mới có thể tinh lại được. “Đây là bản chất của những người giàu mới nổi." Lục Kiến Nghỉ chế nhạo.
Túi sửa nhỏ chạy đến, buổi sáng nó vừa gọi video với Tần Nhân Thiền trên zalo, Tần Nhân Thiên muốn mang quả từ Châu Phi đến cho thằng bé nhưng nó lại muốn qua lấy. Nhân tiên nghe anh ta kể về chuyển thám hiểm. ang may Vu Sdn
Hoa Hiền Phương nhìn thấy bố dạng hàng hải của tháng bé thì không muốn làm nó thất vọng. Thế là cô liền đưa nó đến biệt thự của Tấn Nhân Thiên.
Tần Nhân Thiên đang hái hoa trong sân, vừa nhìn thấy Hoa Hiền Phường đi tới, trong đôi mắt mở mắt lóe lên chút ánh sáng. “Từ khi sinh con đến nay, em chưa từng đến chỗ anh chơi, cảm giác như cả thế kỷ rồi anh chưa gặp em." “Anh đi Châu Phi thám hiểm hai tháng trời, em có muốn đến đây cũng không gặp được anh." Hoa Hiền Phương cười đùa. “Cũng phải." Tần Nhân Thiên nhíu mày cười. “Cậu ơi, cậu mau nói cho con biết, Madagascar có gì vui không?" Túi sữa nhỏ sốt ruột nói. "Được rồi." Tần Nhân Thiên bể thằng bé đi vào phòng khách, kể cho nó nghe về những cây bánh mì ở Madagascar.
Nó nghiêng đầu lắng nghe một cách thích thú: “Quả cây bánh mì ăn có ngon không?” “Giống như quả sầu riêng vậy." Tần Nhân Thiên nhún vai. "Cậu ơi, cậu có đến thung lũng của Đông Nhật ng may Vu San không? Nó là hèm nủi lớn nhất thế giới đấy, câu kể cho con nghe chuyên ở đó đi." Túi sữa nhỏ nói với đôi mắt to chop chop.
Tần Nhân Thiên xoa đầu nó rồi lấy quả ra: "Con nên xem món quà cậu chuẩn bị cho con trước đã "
Túi sửa nhỏ mở hộp ra, bên trong là một miếng hồ phách tự nhiên với hình con bướm xinh xắn bên trong, "Oa!" Thắng bé mở to mắt: “Đẹp quá cậu ơi, cậu nhặt được ở đâu vậy? "Nó được đào dưới mặt đất ở thung lũng Đông Nhật." Tần Nhân Thiên cười nhẹ nói.
Hoa Hiền Phương xem qua: “Hổ phách như vậy rất hiểm" “Bởi vì cậu cả đã từng đến rất nhiều nơi mà trước đây chưa từng có ai lui tới, nên mới có thể thu thập được những bảo vật quý hiếm không ai có được. Túi sữa nhỏ nhìn anh ta với ánh mắt ngưỡng mộ. Khi nào lớn lên, nó cũng sẽ đi du lịch thế giới, phiêu lưu khắp ndi.
Tần Nhân Thiên âu yếm vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hào của thằng bé rồi đưa đồ ăn nhẹ trên ban cho nó. “Anh cũng đã chuẩn bị quà cho Kiến Diệu và Kiến Diên rối đầu Khi nào có thời gian thì anh sẽ đến gặp ng nily Vu Sdn bọn trẻ, chúng nó vẫn chưa gặp ông câu này lần nào Cập nhật chương mới nhất tại Truyện8 8.net
Tuy còn nhỏ nhưng chúng nó đã nhận được người qua giọng nói rồi đấy." Hoa Hiền Phương cười nói.
Túi sửa nhỏ vừa ăn bánh nướng vừa chu riêng "Em con đều có chỉ số IQ cao giống như con vậy” "Con có thích em không?" Tần Nhân Thiên cười nhẹ hỏi.
Túi sữa nhỏ gật đầu như gà mổ thóc: “Thích chứ, ngày nào con cũng chơi với em. Khi nào hai em lớn hơn, bọn con có thể cùng chơi bóng chảy" “Trong nhà có nhiều trẻ con đúng là rất náo nhiệt. Ảnh mắt Tần Nhân Thiên ẩn chứa chút mất mát, nếu tất cả có thể trở lại thì thì tốt biết bao, anh và cô ấy cũng sẽ có một gia đình hạnh phúc với một đám nhóc dễ thương và thông minh như vậy.
Hoa Hiền Phương nhìn anh ta mìm cười: “Anh ả khi nào anh kết hôn sinh con rồi thì trong nhà cũng sẽ rất vui vẻ.
Gương mặt Tần Nhân Thiên dần dần lộ ra vẻ đau khổ, trừ cô ấy ra, anh ta không muốn bất kì ai khác, anh ta cũng sẽ không yêu người phụ nữ nào khác nữa. "Nước nào tựa được nước biển xanh, mày nào đẹp hằng máu Vu Sơn. Anh đã từng yêu một rối nhi không ng may Vu Sdn ai có thể thay thế được cô ấy cả
Hoa Hiên Phương khê kinh ngạc.
Có nghe nói Tần Nhân Nhiên là một người thích chơi trò tình yêu, anh ta đã có nhiều bạn gái, nhưng không ai trong số họ là nghiêm túc cả, thay bạn gái còn nhanh hơn thay áo. Sao cô lại không nghe nói rằng anh ta còn có một câu chuyện tình yêu khó quên? “Anh à, cô gái anh thích thế nào, bây giờ ở đâu, mà sao hai người lại chia tay?" "Cô ấy... đã kết hôn với người khác rồi." Giọng nói của Tần Nhân Thiên trầm thấp như gió đêm, nhàn nhạt lướt qua đuôi tóc cô.
Cô khẽ vén tóc bên tại lên: "Không thể nào, còn có ai ở thành phố Dương Hà xuất sắc hơn anh được cơ chứ?"
Người theo đuổi anh ta có thể xếp hàng dài vòng quanh xích đạo, ai nấy đều chết lên chết xuống vì anh ta, sao lại có người bỏ anh ta đi kết hôn với người khác được? “Có phải vì hai bác cho rằng gia đình cô ấy không tương xứng nên không được ở bên nhau, sau đó cô ấy vì tổn thương mà đi cưới người khác hay không?"
Tần Nhân Thiên chợt nghẹn họng, trí tưởng tượng của tôi luôn nhưng như như vậy trước giờ không thay ng may Vu Sant doi.
Không dầu, là do ông trời cố tình trêu chọc, cướp có ay khỏi anh thôi"