Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 128: Phiên ngoại 3
Edit: Sư Tử Biển
Reup: Mèo Tai Cụp
Beta: Tiêu Diêu
1.
Sau khi thử thai thấy hai vạch, ngày hôm sau Dương Tiếu và Mạnh Vũ Phồn vội vã đi đăng ký kết hôn, ngay cả ngày cũng không xem.
Kết quả vô cùng trùng hợp, ngày này thế mà lại là ngày hai người gặp nhau lần đầu tiên.
Quả nhiên, tất cả mọi thứ trêи thế giới này đều là định mệnh. Dương Tiếu của một năm trước không bao giờ nghĩ rằng cô sẽ bước vào hôn nhân với người bạn trai thuê tạm thời này.
Khoảnh khắc bước ra từ cục dân chính, Dương Tiếu nhìn vào con dấu đỏ "Đã kết hôn" trêи sổ hộ khẩu, còn chưa kịp thích ứng với danh tính mới của mình, Mạnh Vũ Phồn đã vội vã bắt đầu lên kế hoạch cho chuyện đám cưới.
2.
Dương Tiếu chỉ muốn lo liệu đơn giản, nhưng Mạnh Vũ Phồn lại vô cùng bướng bỉnh, nhất định tổ chức cho cô một hôn lễ lãng mạn mà không thể không long trọng.
3.
Bởi vì Dương Tiếu đang mang thai, Mạnh Vũ Phồn sợ cô mệt, dứt khoát làm hết mọi việc, một tay lo liệu.
Mạnh Vũ Phồn hứa hẹn: “Em không cần bận tâm lo nghĩ về bất cứ chuyện gì cả, em chỉ cần ngày hôm đó xuất hiện thật lộng lẫy ở hôn lễ là đủ rồi!”
4.
Hôn lễ được chọn ở trang viên nghỉ dưỡng ngoại ô, định tổ chức vào ngày đầu năm (ngày đầu năm âm lịch).
Dương Tiếu hỏi: “Bạn bè đồng nghiệp mà em quen, tổ chức hôn lễ, đều phải đặt chỗ trước một năm, anh làm sao có thể kịp đặt một nơi đứng đầu như vậy?"
Mạnh Vũ Phồn khiêm tốn nói: “Bởi vì anh là phú nhị đại.”
5.
Vốn dĩ đám cưới này, phù dâu và phù rể chọn hai người, hoa đồng một người, hoa chó một con.
Không cần phải nói, hoa chó hiển nhiên là chú chó Golden Retriever Đại Thánh, họ cũng đã cho nó đến một spa tắm rửa làm đẹp để sửa sang lại bộ lông, đến lúc đó đảm bảo nó gọn gàng xinh đẹp, trở thành một chú đẹp nhất trong toàn bộ đám cưới.
6.
Hoa đồng họ muốn mời con gái của hậu vệ đại ca. Con bé năm nay sáu tuổi, đang học lớp một. Bởi vì ba mẹ con bé đều là cầu thủ bóng rổ, chiều cao của con bé đã sớm vượt qua 1m50, cao hơn rất nhiều so với các bạn cùng trang lứa.
Sau khi Đinh Man bị bắt, hậu vệ đại ca đã đưa hắn ta đến vành móng ngựa, hắn ta phải chịu trách nhiệm trêи tòa án về tội cố ý gây thương tích của mình. Đinh Man đã thua kiện, bồi thường một khoản tiền. Hậu vệ đại ca đã lấy khoản tiền đó “nghỉ hưu sớm”, rời khỏi đội bóng ban đầu, hiện đang làm huấn luyện viên thể thao cho trẻ em trong một tổ chức giáo ɖu͙ƈ trẻ em. Mặc dù không còn tốt như trước, nhưng thời gian dư dả, có thể dành nhiều thời gian cho con gái.
7.
Về phần nhóm phù dâu, Dương Tiếu đưa thiệp mời cho Lưu Duyệt Nguyệt và Đường Thư Cách.
Lưu Duyệt Nguyệt sau khi nhận được thiệp mời, rơi vào trạng thái buồn rầu.
Dương Tiếu thấy cô mặt mày ủ rủ, bèn hỏi: “Sao vậy? Là sắp xếp thời gian không được sao? Hay là không tiện nói thẳng, không cần ngại từ chối chị đâu.”
"Chị Dương Tiếu, chị đã chọn em làm phù dâu của chị. Em thực sự vô cùng xúc động, vô cùng vui, vô cùng hạnh phúc, nhưng ..." Lưu Duyệt Nguyệt lắp bắp nói “Đến lúc đó em không phải là trở thành người thấp nhất trong hôn lễ sao? Phù rể được Đại Mạnh mời, hẳn là thành viên của đội bóng rổ mà anh ấy quen rồi nhỉ? Em chỉ cao 1m55, em đứng bên cạnh phù rể cao hai mét, người không biết còn tưởng là phù rể mang theo một cái ấm đấy!"
Dương Tiếu vạn lần không nghĩ tới cô ấy vì vấn đề chiều cao mà cảm thấy bối rối, khuyên bảo hồi lâu, Lưu Duyệt Nguyệt cuối cùng cũng nhận lời.
8.
Không ngoài dự đoán, phù rể mà Mạnh Vũ Phồn mời chính là Từ Đông và Phùng Tương.
9.
Dương Tiếu: “À, sức khỏe của ông nội Từ Đông sao rồi, Từ Đông gần đây đang làm gì? Có còn chơi bóng nữa không?”
Mạnh Vũ Phồn: “Bệnh tình của ông cậu ấy coi như đã ổn định rồi. Từ Đông dự định thi công chức, vào cục thể ɖu͙ƈ thể thao.”
Dương Tiếu: “???”
Mạnh Vũ Phồn: “Thành tích môn văn hóa của cậu ấy rất tốt, dù sao thì cậu ấy cũng là người duy nhất trong đội đã vượt qua kỳ thi tiếng Anh CET-6.”
Đây thật ra có thể xem là một kết cục không tồi.
10.
Dương Tiếu: “Nói tới tiếng Anh CET-6. Anh đã vượt qua kỳ thi tiếng Anh CET-4 năm ngoái hay chưa? Lúc đó em dạy phụ đạo cho anh lâu như vậy, sao không nhìn thấy chứng chỉ CET-4 của anh đâu thế?”
Mạnh Vũ Phồn cố tình lảng tránh vấn đề nói: “Ừm… ừm… Không phải chúng ta đang nói về chuyện phù dâu và phù rể hay sao?”
11.
Dương Tiếu không muốn lấy chồng.
Cô không nghĩ sẽ gả cho một người mà đến tiếng Anh CET-4 cũng không vượt qua!!!!!!!
12.
Ngày hôm đó, chú rể, cô dâu, phù rể, phù dâu cùng nhau xuất hiện.
Phù rể phù dâu lần đầu tiên gặp mặt, cảnh tượng vô cùng lúng túng.
13.
Sau khi Từ Đông nhìn thấy Lưu Duyệt Nguyệt, có chút tò mò hỏi: “ Hoa đồng hôm nay cũng đến thử trang phục à?”
Lưu Duyệt Nguyệt: “...”
Lưu Duyệt Nguyệt nhảy dựng lên, đá mạnh đầu gối Từ Đông.
Từ Đông tử trận thảm thiết.
14.
Bên kia, Đường Thư Cách cầm giấy bút xoay quanh Phùng Tương.
Phùng Tương cho rằng mình đang gặp được người hâm mộ, đắc ý hỏi: “Sao thế, muốn xin chữ ký sao?”
Nào nghĩ đến Đường Thư Cách không giống theo lẽ thường, hỏi lại anh ấy: “Ai muốn ai ký tên? Anh muốn xin chữ ký của một nhà văn nữ mới nổi sao?”
Phùng Tương: “...?” Anh ấy không hiểu đầu cua tai nheo gì, “Cô không muốn xin chữ ký của tôi, vậy cầm giấy bút xoay quanh tôi làm gì vậy?”
Đường Thư Cách: “Tôi đang tích lũy cho bài viết tiếp theo của mình, tôi nhìn thấy anh thì có cảm hứng sáng tác. Bài viết tiếp theo là về một công tử nhà giàu xuyên đến thế giới của Kim Dung, sau đó sử dụng khoa học kỹ thuật để thay đổi thế giới võ thuật, tạo dựng sự nghiệp, làm xà phòng, làm thủy tinh, làm nhà máy thuốc...”
“Ồ? Vậy cô cần phải sắp xếp thêm cho tôi một vài nhân vật nữ chính. Ví dụ như quận chúa giảo hoạt này, nữ ma đầu quỷ quái này, thánh nữ thùy mị này... Tôi thấy xuyên không trở thành Vi Tiểu Bảo cũng không tệ.”
“Anh hiểu lầm rồi.” Đường Thư Cách chân thành nói, “Trước khi linh hồn anh xuyên không thì phải luyện kiếm pháp trừ tà.”
“...”
15.
Đường Thư Cách và Lưu Duyệt Nguyệt lần đầu tiên gặp mặt, liền giống như đã quen thân.
Bởi vì màn hình điện thoại của hai người vậy mà lại chung một thần tượng!
16.
Hai người nắm tay cùng xem mà hai mắt ngấn lệ.
Đường Thư Cách thét chói tai: “Em đã thấy MV mới của chồng chưa? Ngăn cách bởi màn hình điện thoại nhưng chị đều bị choáng bởi hormone của người đàn ông này! Thật đẹp trai, thật tốt, một người đàn ông rất tuyệt!"
Lưu Duyệt Nguyệt cũng hét lên: “Đương nhiên xem rồi! Con gái em là người đẹp nhất thế giới, yêu kiều nhất vũ trụ, công chúa nhỏ của mẹ, em gái tốt của chị!"
Đường Thư Cách: “... a... a.”
Lưu Duyệt Nguyệt: “... a... a.”
Tình bạn hữu tồn tại trong ba giây của hai người cứ như vậy mà tan biến.
17.
Dương Tiếu nghe hai cô tranh cãi đến trời long đất lở, không thể không ra mặt chủ trì công bằng.
“Hai người không phải cùng chung một thần tượng sao? Cậu cũng thích anh ta, em cũng thích anh ta, hai người tại sao không thể trở thành bạn chứ?”
Đường Thư Cách giọng đầy chính nghĩa: “Fan ảo tưởng mù quáng, tớ và cô ấy không có gì để nói.”
Lưu Duyệt Nguyệt hừ lạnh một tiếng: “Em nói cho chị biết, em có thể là con trai, nhưng thần tượng của em nhất định phải là con gái!!!!!”
Dương Tiếu: “...”
Ban đầu cô không nên chọn hai người phù dâu này.
18.
Họ cãi nhau, nhưng không trì hoãn việc chính. Trong lúc Dương Tiếu lưỡng lự giữa nhiều mẫu váy cưới, cuối cùng đã chọn một chiếc váy cưới đuôi cá với phong cách thanh lịch trắng trong thuần khiết theo gợi ý của các phù dâu, đuôi cá kéo dài không quá phô trương, không có kim cương, không có ren phức tạp ...
Chất liệu tơ lụa làm nổi bật những đường cong thanh tú của cô gái, dây đeo tinh tế cài trêи đôi vai gầy mảnh khảnh, vải dệt trêи ngực được xếp tầng tầng lớp lớp nhưng không có vẻ rườm rà. Toàn bộ váy cưới sạch sẽ và thanh lịch, cô trông giống như một bông hoa huệ tây nở rộ.
Dương Tiếu thực sự hài lòng với bộ váy cưới này, nào nghĩ đến Mạnh Vũ Phồn sau khi nhìn thấy, bỗng nhiên có một chút đỏ nơi khóe mắt.
Dương Tiếu hoảng sợ: “Sao vậy? Là do em mặc chiếc váy này không đẹp sao?”
Mạnh Vũ Phồn nước mắt rơi lã chã: “Ô ô ô ô ... không không không không, em rất đẹp! Anh phát hiện, so với hôm qua anh càng yêu em nhiều hơn rồi!”
Dương Tiếu: “...”
Ôi, thật đáng yêu.
Bây giờ đã muốn đến đoạn tổ chức hôn lễ đưa vào động phòng rồi!
19.
Đôi vợ chồng nhỏ bàn bạc viết danh sách khách mời.
Dương Tiếu mời một bàn bạn học, một bàn đồng nghiệp, một bàn bạn bè, cộng với người thân và đồng nghiệp của ba mẹ Dương Tiếu, cuối cùng cô đưa ra được sáu bàn.
Danh sách mà Mạnh Vũ Phồn mời có thể chỉ có bạn học và đồng đội, hai bàn là đủ rồi, nhưng phía ba mẹ anh, lại muốn cho hai con của họ một “bất ngờ lớn”.
Họ đưa ra một danh sách khách mời thật dài, khách khứa chừng năm mươi bàn! Từ đối tác của công ty đến nhân viên trong công ty, họ hận không thể thông báo khắp thiên hạ, nói với mọi người rằng con trai của họ kết hôn!
Mạnh Vũ Phồn bất đắc dĩ nói: “Ba, mẹ. Hai người làm gì vậy, sao không trực tiếp đem hôn lễ của con đưa vào kỳ họp thường niên của công ty luôn đi?”
Ba Tiểu Mạnh cho là thật: “Hả? Hai con muốn tổ chức hôn lễ ở kỳ họp thường niên của công ty sao? Thật ra cũng có thể.”
20.
Mạnh Vũ Phồn liệt kê ra một danh sách dài đầy đủ, khiến cho ba Mạnh Vũ Phồn đáng tiếc một hồi.
21.
Thật ra ba mẹ DươngTiếu sau khi biết gia đình nhà họ Mạnh giàu có, rất sửng sốt.
Thông gia giàu có như vậy, họ có bị coi là trèo cao hay không?
Ba Dương Tiếu cảm thán nói: “Không nghĩ rằng tôi ngần này tuổi rồi, còn có một ngày nương tựa vào đứa con gái yêu quý!”
22.
Mẹ Dương Tiếu nói, ba cô gần đây đang xem một cuốn tiểu thuyết nói về tranh đấu chốn hậu cung.
Đã thế lại còn là thể loại nữ tôn nữa chứ.
23.
Ngày đón dâu, Dương Tiếu đã nói với hội chị em, không làm những trò chơi kỳ quái, ngàn vạn lần không muốn làm khó người ta, ý tứ một chút là được rồi.
Trình Cơ xoay người khinh bỉ: “Nói tới nói lui, cậu chính là đau lòng cho người ta chứ gì.”
Dương Tiếu thản nhiên: “Chồng tớ, đương nhiên tớ đau lòng rồi!”
24.
Những người thân của gia đình Dương Tiếu kỳ thực đã đặt rất nhiều trạm kiểm soát, nào nghĩ đến, khi chú rể xông vào với một nhóm nam nữ cao hai mét, gia đình Dương Tiếu bị gϊếŧ không còn mảnh giáp nào.
25.
Cậu của Dương Tiếu: “Đám thổ phỉ này là đến cướp dâu hả????”
26.
Hội chị em chỉ giữ lại một trò chơi, đó chính là tìm kiếm đôi giày cưới.
Chỉ có đi đôi giày cưới của cô dâu vào, mới có thể được chú rể đón đi.
Hội chị em đã giấu đôi giày cưới ở một nơi rất khó tìm.
Trừ phi Mạnh Vũ Phồn đưa ra bao lì xì đủ làm các nàng dao động, họ mới nói cho cậu biết manh mối của đôi giày.
27.
Mạnh Vũ Phồn sau khi vào phòng, nhìn vào đôi chân trần nhỏ bé của Dương Tiếu, cậu búng ngón tay một cách bình tĩnh.
Phù rể mang tới một hộp giày.
―― Đúng vậy, Mạnh Vũ Phồn tự đem theo một đôi giày cưới!!!
28.
Hội chị em: “...”
Dương Tiếu cảnh giác nói: “Không phải AJ chứ?”
29.
May mà không phải là AJ, Dương Tiếu không dám tưởng tượng bộ dạng ngốc nghếch của mình khi đi AJ trêи thảm đỏ.
Mạnh Vũ Phồn chọn một đôi giày cưới màu bạc sáng lấp lánh, hoa giày là một đóa hoa hồng thủy tinh.
Nó thật sự rất đẹp.
Nó cũng thật sự là rất đắt.
30.
Mạnh Vũ Phồn quỳ một gối, đi giày cưới vào cho Dương Tiếu.
Sau đó bồng cô như một nàng công chúa bước ra khỏi nhà mẹ đẻ.
Đây là một tập tục nhỏ của đám cưới, khi chú rể đón cô dâu ra, chân của cô dâu không thể chạm xuống đất, chú rể chỉ có thể cõng cô hoặc bế cô dâu ra ngoài.
Vì trong bụng Dương Tiếu đang có bảo bối nhỏ, bụng hơi hơi gồ lên, Mạnh Vũ Phồn lo lắng đè lên cục cưng, vì thế dùng tư thế bế công chúa để bế cô ra ngoài.
Nhưng Dương Tiếu đang khoác trêи người bộ lễ phục tơ lụa rất trơn mượt, Mạnh Vũ Phồn còn chưa đi ra khỏi cửa phòng, Dương Tiếu đã trượt khỏi lòng anh.
31.
Mạnh Vũ Phồn sợ tới mức vội vàng sốc nhẹ nâng cô lên.
“Cốp!”
Đầu của Dương Tiếu chạm vào bóng đèn trêи trần nhà.
32.
Vóc dáng cao lớn của người đàn ông không phù hợp cho sự lãng mạn.
33.
Dương Tiếu: “Sau này em không cho phép anh cùng con chơi trò nâng cao này đâu đấy!!!!! Em sợ đầu của con va phải quạt trần!!!!!!!!!!!!!!”
Mạnh Vũ Phồn: “Anh.”
34.
Quả thật Dương Tiếu không một chút lo lắng về đám cưới sắp diễn ra, trêи đường xe tới khách sạn, cô bỗng nhiên trở nên hồi hộp.
Cô bảo Mạnh Vũ Phồn tiết lộ chút thông tin.
Nhưng Mạnh Vũ Phồn không nói bất cứ điều gì.
Dương Tiếu: “Anh ít nhất có thể nói một chút về bài hát khi bước vào lễ đường không? Đừng chọn bài hát dễ mau nước mắt. Em đi lấy chồng, không phải là đi tu, không muốn thấy ba mẹ khóc đâu.”
Mạnh Vũ Phồn ra vẻ thần bí nói: “Chọn một bài hát có liên quan tới em!”
35.
Là [Can you feel the love tonight].
Dương Tiếu nghĩ muốn nát óc cũng không nghĩ ra bài hát này có liên quan gì tới bản thân.
Hôn lễ của họ cũng không phải tổ chức vào buổi tối?
36.
“Bởi vì đây là ca khúc chủ đề của bộ phim [The Lion King], mà em là chòm sao sư tử, em dũng cảm như một chú sư tử. Anh yêu một người giống sư tử như em.”
37.
Ngày, rất ngây thơ.
Ngày, rất lãng mạn.
38.
Mạnh Vũ Phồn tặng Dương Tiếu đôi giày cưới vừa đẹp vừa đắt tiền kia, thật sự quá khó đi rồi.
Dương Tiếu đi được năm phút, liền bị cọ vào gót chân.
Thật sự là phong cách nhiễm đầy máu tươi.
39.
Cuối cùng thật sự không có cách nào, Mạnh Vũ Phồn đưa cho cô đôi giày AJ to như chiếc thuyền của mình.
40.
Cuối cùng, cô vẫn là đi đôi giày bóng rổ cậu yêu thích nhất, gả cho người con trai mà cô yêu thương nhất.
...
HOÀN TOÀN VĂN
Reup: Mèo Tai Cụp
Beta: Tiêu Diêu
1.
Sau khi thử thai thấy hai vạch, ngày hôm sau Dương Tiếu và Mạnh Vũ Phồn vội vã đi đăng ký kết hôn, ngay cả ngày cũng không xem.
Kết quả vô cùng trùng hợp, ngày này thế mà lại là ngày hai người gặp nhau lần đầu tiên.
Quả nhiên, tất cả mọi thứ trêи thế giới này đều là định mệnh. Dương Tiếu của một năm trước không bao giờ nghĩ rằng cô sẽ bước vào hôn nhân với người bạn trai thuê tạm thời này.
Khoảnh khắc bước ra từ cục dân chính, Dương Tiếu nhìn vào con dấu đỏ "Đã kết hôn" trêи sổ hộ khẩu, còn chưa kịp thích ứng với danh tính mới của mình, Mạnh Vũ Phồn đã vội vã bắt đầu lên kế hoạch cho chuyện đám cưới.
2.
Dương Tiếu chỉ muốn lo liệu đơn giản, nhưng Mạnh Vũ Phồn lại vô cùng bướng bỉnh, nhất định tổ chức cho cô một hôn lễ lãng mạn mà không thể không long trọng.
3.
Bởi vì Dương Tiếu đang mang thai, Mạnh Vũ Phồn sợ cô mệt, dứt khoát làm hết mọi việc, một tay lo liệu.
Mạnh Vũ Phồn hứa hẹn: “Em không cần bận tâm lo nghĩ về bất cứ chuyện gì cả, em chỉ cần ngày hôm đó xuất hiện thật lộng lẫy ở hôn lễ là đủ rồi!”
4.
Hôn lễ được chọn ở trang viên nghỉ dưỡng ngoại ô, định tổ chức vào ngày đầu năm (ngày đầu năm âm lịch).
Dương Tiếu hỏi: “Bạn bè đồng nghiệp mà em quen, tổ chức hôn lễ, đều phải đặt chỗ trước một năm, anh làm sao có thể kịp đặt một nơi đứng đầu như vậy?"
Mạnh Vũ Phồn khiêm tốn nói: “Bởi vì anh là phú nhị đại.”
5.
Vốn dĩ đám cưới này, phù dâu và phù rể chọn hai người, hoa đồng một người, hoa chó một con.
Không cần phải nói, hoa chó hiển nhiên là chú chó Golden Retriever Đại Thánh, họ cũng đã cho nó đến một spa tắm rửa làm đẹp để sửa sang lại bộ lông, đến lúc đó đảm bảo nó gọn gàng xinh đẹp, trở thành một chú đẹp nhất trong toàn bộ đám cưới.
6.
Hoa đồng họ muốn mời con gái của hậu vệ đại ca. Con bé năm nay sáu tuổi, đang học lớp một. Bởi vì ba mẹ con bé đều là cầu thủ bóng rổ, chiều cao của con bé đã sớm vượt qua 1m50, cao hơn rất nhiều so với các bạn cùng trang lứa.
Sau khi Đinh Man bị bắt, hậu vệ đại ca đã đưa hắn ta đến vành móng ngựa, hắn ta phải chịu trách nhiệm trêи tòa án về tội cố ý gây thương tích của mình. Đinh Man đã thua kiện, bồi thường một khoản tiền. Hậu vệ đại ca đã lấy khoản tiền đó “nghỉ hưu sớm”, rời khỏi đội bóng ban đầu, hiện đang làm huấn luyện viên thể thao cho trẻ em trong một tổ chức giáo ɖu͙ƈ trẻ em. Mặc dù không còn tốt như trước, nhưng thời gian dư dả, có thể dành nhiều thời gian cho con gái.
7.
Về phần nhóm phù dâu, Dương Tiếu đưa thiệp mời cho Lưu Duyệt Nguyệt và Đường Thư Cách.
Lưu Duyệt Nguyệt sau khi nhận được thiệp mời, rơi vào trạng thái buồn rầu.
Dương Tiếu thấy cô mặt mày ủ rủ, bèn hỏi: “Sao vậy? Là sắp xếp thời gian không được sao? Hay là không tiện nói thẳng, không cần ngại từ chối chị đâu.”
"Chị Dương Tiếu, chị đã chọn em làm phù dâu của chị. Em thực sự vô cùng xúc động, vô cùng vui, vô cùng hạnh phúc, nhưng ..." Lưu Duyệt Nguyệt lắp bắp nói “Đến lúc đó em không phải là trở thành người thấp nhất trong hôn lễ sao? Phù rể được Đại Mạnh mời, hẳn là thành viên của đội bóng rổ mà anh ấy quen rồi nhỉ? Em chỉ cao 1m55, em đứng bên cạnh phù rể cao hai mét, người không biết còn tưởng là phù rể mang theo một cái ấm đấy!"
Dương Tiếu vạn lần không nghĩ tới cô ấy vì vấn đề chiều cao mà cảm thấy bối rối, khuyên bảo hồi lâu, Lưu Duyệt Nguyệt cuối cùng cũng nhận lời.
8.
Không ngoài dự đoán, phù rể mà Mạnh Vũ Phồn mời chính là Từ Đông và Phùng Tương.
9.
Dương Tiếu: “À, sức khỏe của ông nội Từ Đông sao rồi, Từ Đông gần đây đang làm gì? Có còn chơi bóng nữa không?”
Mạnh Vũ Phồn: “Bệnh tình của ông cậu ấy coi như đã ổn định rồi. Từ Đông dự định thi công chức, vào cục thể ɖu͙ƈ thể thao.”
Dương Tiếu: “???”
Mạnh Vũ Phồn: “Thành tích môn văn hóa của cậu ấy rất tốt, dù sao thì cậu ấy cũng là người duy nhất trong đội đã vượt qua kỳ thi tiếng Anh CET-6.”
Đây thật ra có thể xem là một kết cục không tồi.
10.
Dương Tiếu: “Nói tới tiếng Anh CET-6. Anh đã vượt qua kỳ thi tiếng Anh CET-4 năm ngoái hay chưa? Lúc đó em dạy phụ đạo cho anh lâu như vậy, sao không nhìn thấy chứng chỉ CET-4 của anh đâu thế?”
Mạnh Vũ Phồn cố tình lảng tránh vấn đề nói: “Ừm… ừm… Không phải chúng ta đang nói về chuyện phù dâu và phù rể hay sao?”
11.
Dương Tiếu không muốn lấy chồng.
Cô không nghĩ sẽ gả cho một người mà đến tiếng Anh CET-4 cũng không vượt qua!!!!!!!
12.
Ngày hôm đó, chú rể, cô dâu, phù rể, phù dâu cùng nhau xuất hiện.
Phù rể phù dâu lần đầu tiên gặp mặt, cảnh tượng vô cùng lúng túng.
13.
Sau khi Từ Đông nhìn thấy Lưu Duyệt Nguyệt, có chút tò mò hỏi: “ Hoa đồng hôm nay cũng đến thử trang phục à?”
Lưu Duyệt Nguyệt: “...”
Lưu Duyệt Nguyệt nhảy dựng lên, đá mạnh đầu gối Từ Đông.
Từ Đông tử trận thảm thiết.
14.
Bên kia, Đường Thư Cách cầm giấy bút xoay quanh Phùng Tương.
Phùng Tương cho rằng mình đang gặp được người hâm mộ, đắc ý hỏi: “Sao thế, muốn xin chữ ký sao?”
Nào nghĩ đến Đường Thư Cách không giống theo lẽ thường, hỏi lại anh ấy: “Ai muốn ai ký tên? Anh muốn xin chữ ký của một nhà văn nữ mới nổi sao?”
Phùng Tương: “...?” Anh ấy không hiểu đầu cua tai nheo gì, “Cô không muốn xin chữ ký của tôi, vậy cầm giấy bút xoay quanh tôi làm gì vậy?”
Đường Thư Cách: “Tôi đang tích lũy cho bài viết tiếp theo của mình, tôi nhìn thấy anh thì có cảm hứng sáng tác. Bài viết tiếp theo là về một công tử nhà giàu xuyên đến thế giới của Kim Dung, sau đó sử dụng khoa học kỹ thuật để thay đổi thế giới võ thuật, tạo dựng sự nghiệp, làm xà phòng, làm thủy tinh, làm nhà máy thuốc...”
“Ồ? Vậy cô cần phải sắp xếp thêm cho tôi một vài nhân vật nữ chính. Ví dụ như quận chúa giảo hoạt này, nữ ma đầu quỷ quái này, thánh nữ thùy mị này... Tôi thấy xuyên không trở thành Vi Tiểu Bảo cũng không tệ.”
“Anh hiểu lầm rồi.” Đường Thư Cách chân thành nói, “Trước khi linh hồn anh xuyên không thì phải luyện kiếm pháp trừ tà.”
“...”
15.
Đường Thư Cách và Lưu Duyệt Nguyệt lần đầu tiên gặp mặt, liền giống như đã quen thân.
Bởi vì màn hình điện thoại của hai người vậy mà lại chung một thần tượng!
16.
Hai người nắm tay cùng xem mà hai mắt ngấn lệ.
Đường Thư Cách thét chói tai: “Em đã thấy MV mới của chồng chưa? Ngăn cách bởi màn hình điện thoại nhưng chị đều bị choáng bởi hormone của người đàn ông này! Thật đẹp trai, thật tốt, một người đàn ông rất tuyệt!"
Lưu Duyệt Nguyệt cũng hét lên: “Đương nhiên xem rồi! Con gái em là người đẹp nhất thế giới, yêu kiều nhất vũ trụ, công chúa nhỏ của mẹ, em gái tốt của chị!"
Đường Thư Cách: “... a... a.”
Lưu Duyệt Nguyệt: “... a... a.”
Tình bạn hữu tồn tại trong ba giây của hai người cứ như vậy mà tan biến.
17.
Dương Tiếu nghe hai cô tranh cãi đến trời long đất lở, không thể không ra mặt chủ trì công bằng.
“Hai người không phải cùng chung một thần tượng sao? Cậu cũng thích anh ta, em cũng thích anh ta, hai người tại sao không thể trở thành bạn chứ?”
Đường Thư Cách giọng đầy chính nghĩa: “Fan ảo tưởng mù quáng, tớ và cô ấy không có gì để nói.”
Lưu Duyệt Nguyệt hừ lạnh một tiếng: “Em nói cho chị biết, em có thể là con trai, nhưng thần tượng của em nhất định phải là con gái!!!!!”
Dương Tiếu: “...”
Ban đầu cô không nên chọn hai người phù dâu này.
18.
Họ cãi nhau, nhưng không trì hoãn việc chính. Trong lúc Dương Tiếu lưỡng lự giữa nhiều mẫu váy cưới, cuối cùng đã chọn một chiếc váy cưới đuôi cá với phong cách thanh lịch trắng trong thuần khiết theo gợi ý của các phù dâu, đuôi cá kéo dài không quá phô trương, không có kim cương, không có ren phức tạp ...
Chất liệu tơ lụa làm nổi bật những đường cong thanh tú của cô gái, dây đeo tinh tế cài trêи đôi vai gầy mảnh khảnh, vải dệt trêи ngực được xếp tầng tầng lớp lớp nhưng không có vẻ rườm rà. Toàn bộ váy cưới sạch sẽ và thanh lịch, cô trông giống như một bông hoa huệ tây nở rộ.
Dương Tiếu thực sự hài lòng với bộ váy cưới này, nào nghĩ đến Mạnh Vũ Phồn sau khi nhìn thấy, bỗng nhiên có một chút đỏ nơi khóe mắt.
Dương Tiếu hoảng sợ: “Sao vậy? Là do em mặc chiếc váy này không đẹp sao?”
Mạnh Vũ Phồn nước mắt rơi lã chã: “Ô ô ô ô ... không không không không, em rất đẹp! Anh phát hiện, so với hôm qua anh càng yêu em nhiều hơn rồi!”
Dương Tiếu: “...”
Ôi, thật đáng yêu.
Bây giờ đã muốn đến đoạn tổ chức hôn lễ đưa vào động phòng rồi!
19.
Đôi vợ chồng nhỏ bàn bạc viết danh sách khách mời.
Dương Tiếu mời một bàn bạn học, một bàn đồng nghiệp, một bàn bạn bè, cộng với người thân và đồng nghiệp của ba mẹ Dương Tiếu, cuối cùng cô đưa ra được sáu bàn.
Danh sách mà Mạnh Vũ Phồn mời có thể chỉ có bạn học và đồng đội, hai bàn là đủ rồi, nhưng phía ba mẹ anh, lại muốn cho hai con của họ một “bất ngờ lớn”.
Họ đưa ra một danh sách khách mời thật dài, khách khứa chừng năm mươi bàn! Từ đối tác của công ty đến nhân viên trong công ty, họ hận không thể thông báo khắp thiên hạ, nói với mọi người rằng con trai của họ kết hôn!
Mạnh Vũ Phồn bất đắc dĩ nói: “Ba, mẹ. Hai người làm gì vậy, sao không trực tiếp đem hôn lễ của con đưa vào kỳ họp thường niên của công ty luôn đi?”
Ba Tiểu Mạnh cho là thật: “Hả? Hai con muốn tổ chức hôn lễ ở kỳ họp thường niên của công ty sao? Thật ra cũng có thể.”
20.
Mạnh Vũ Phồn liệt kê ra một danh sách dài đầy đủ, khiến cho ba Mạnh Vũ Phồn đáng tiếc một hồi.
21.
Thật ra ba mẹ DươngTiếu sau khi biết gia đình nhà họ Mạnh giàu có, rất sửng sốt.
Thông gia giàu có như vậy, họ có bị coi là trèo cao hay không?
Ba Dương Tiếu cảm thán nói: “Không nghĩ rằng tôi ngần này tuổi rồi, còn có một ngày nương tựa vào đứa con gái yêu quý!”
22.
Mẹ Dương Tiếu nói, ba cô gần đây đang xem một cuốn tiểu thuyết nói về tranh đấu chốn hậu cung.
Đã thế lại còn là thể loại nữ tôn nữa chứ.
23.
Ngày đón dâu, Dương Tiếu đã nói với hội chị em, không làm những trò chơi kỳ quái, ngàn vạn lần không muốn làm khó người ta, ý tứ một chút là được rồi.
Trình Cơ xoay người khinh bỉ: “Nói tới nói lui, cậu chính là đau lòng cho người ta chứ gì.”
Dương Tiếu thản nhiên: “Chồng tớ, đương nhiên tớ đau lòng rồi!”
24.
Những người thân của gia đình Dương Tiếu kỳ thực đã đặt rất nhiều trạm kiểm soát, nào nghĩ đến, khi chú rể xông vào với một nhóm nam nữ cao hai mét, gia đình Dương Tiếu bị gϊếŧ không còn mảnh giáp nào.
25.
Cậu của Dương Tiếu: “Đám thổ phỉ này là đến cướp dâu hả????”
26.
Hội chị em chỉ giữ lại một trò chơi, đó chính là tìm kiếm đôi giày cưới.
Chỉ có đi đôi giày cưới của cô dâu vào, mới có thể được chú rể đón đi.
Hội chị em đã giấu đôi giày cưới ở một nơi rất khó tìm.
Trừ phi Mạnh Vũ Phồn đưa ra bao lì xì đủ làm các nàng dao động, họ mới nói cho cậu biết manh mối của đôi giày.
27.
Mạnh Vũ Phồn sau khi vào phòng, nhìn vào đôi chân trần nhỏ bé của Dương Tiếu, cậu búng ngón tay một cách bình tĩnh.
Phù rể mang tới một hộp giày.
―― Đúng vậy, Mạnh Vũ Phồn tự đem theo một đôi giày cưới!!!
28.
Hội chị em: “...”
Dương Tiếu cảnh giác nói: “Không phải AJ chứ?”
29.
May mà không phải là AJ, Dương Tiếu không dám tưởng tượng bộ dạng ngốc nghếch của mình khi đi AJ trêи thảm đỏ.
Mạnh Vũ Phồn chọn một đôi giày cưới màu bạc sáng lấp lánh, hoa giày là một đóa hoa hồng thủy tinh.
Nó thật sự rất đẹp.
Nó cũng thật sự là rất đắt.
30.
Mạnh Vũ Phồn quỳ một gối, đi giày cưới vào cho Dương Tiếu.
Sau đó bồng cô như một nàng công chúa bước ra khỏi nhà mẹ đẻ.
Đây là một tập tục nhỏ của đám cưới, khi chú rể đón cô dâu ra, chân của cô dâu không thể chạm xuống đất, chú rể chỉ có thể cõng cô hoặc bế cô dâu ra ngoài.
Vì trong bụng Dương Tiếu đang có bảo bối nhỏ, bụng hơi hơi gồ lên, Mạnh Vũ Phồn lo lắng đè lên cục cưng, vì thế dùng tư thế bế công chúa để bế cô ra ngoài.
Nhưng Dương Tiếu đang khoác trêи người bộ lễ phục tơ lụa rất trơn mượt, Mạnh Vũ Phồn còn chưa đi ra khỏi cửa phòng, Dương Tiếu đã trượt khỏi lòng anh.
31.
Mạnh Vũ Phồn sợ tới mức vội vàng sốc nhẹ nâng cô lên.
“Cốp!”
Đầu của Dương Tiếu chạm vào bóng đèn trêи trần nhà.
32.
Vóc dáng cao lớn của người đàn ông không phù hợp cho sự lãng mạn.
33.
Dương Tiếu: “Sau này em không cho phép anh cùng con chơi trò nâng cao này đâu đấy!!!!! Em sợ đầu của con va phải quạt trần!!!!!!!!!!!!!!”
Mạnh Vũ Phồn: “Anh.”
34.
Quả thật Dương Tiếu không một chút lo lắng về đám cưới sắp diễn ra, trêи đường xe tới khách sạn, cô bỗng nhiên trở nên hồi hộp.
Cô bảo Mạnh Vũ Phồn tiết lộ chút thông tin.
Nhưng Mạnh Vũ Phồn không nói bất cứ điều gì.
Dương Tiếu: “Anh ít nhất có thể nói một chút về bài hát khi bước vào lễ đường không? Đừng chọn bài hát dễ mau nước mắt. Em đi lấy chồng, không phải là đi tu, không muốn thấy ba mẹ khóc đâu.”
Mạnh Vũ Phồn ra vẻ thần bí nói: “Chọn một bài hát có liên quan tới em!”
35.
Là [Can you feel the love tonight].
Dương Tiếu nghĩ muốn nát óc cũng không nghĩ ra bài hát này có liên quan gì tới bản thân.
Hôn lễ của họ cũng không phải tổ chức vào buổi tối?
36.
“Bởi vì đây là ca khúc chủ đề của bộ phim [The Lion King], mà em là chòm sao sư tử, em dũng cảm như một chú sư tử. Anh yêu một người giống sư tử như em.”
37.
Ngày, rất ngây thơ.
Ngày, rất lãng mạn.
38.
Mạnh Vũ Phồn tặng Dương Tiếu đôi giày cưới vừa đẹp vừa đắt tiền kia, thật sự quá khó đi rồi.
Dương Tiếu đi được năm phút, liền bị cọ vào gót chân.
Thật sự là phong cách nhiễm đầy máu tươi.
39.
Cuối cùng thật sự không có cách nào, Mạnh Vũ Phồn đưa cho cô đôi giày AJ to như chiếc thuyền của mình.
40.
Cuối cùng, cô vẫn là đi đôi giày bóng rổ cậu yêu thích nhất, gả cho người con trai mà cô yêu thương nhất.
...
HOÀN TOÀN VĂN