Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 65: Quỳ dưới đất run rẩy
Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha !!!
Chương 65: Quỳ dưới đất run rẩy
Điền Văn Trung hoàn toàn kinh ngạc đến ngơ người ngay tại chỗ!
Lòng tràn đầy sự sợ hãi!
Tại sao người trước mặt này lại giống với nhân vật lớn mà ông từng có duyên gặp mặt một lần đến vậy?
Còn Tiêu Hào khi nghe đến hai từ "Thần Y", ánh mắt của anh dừng lại trên người Điền Văn Trung, anh không có chút ấn tượng nào với ông già sắp gần đất xa trời này cả.
Trong sáu năm qua, Tiêu Hào đã nhìn thấy quá nhiều người, không phải ai cũng có thể nhớ được.
Nhân vật nhỏ bé này lại càng không thể nhớ được.
Lý Tính đang ở bên cạnh Điền Văn Trung liền tiến lên một bước, lạnh lùng nhìn chằm chằm Tiêu Hào: "Thật là láo xược! Nhà họ Điền chúng tôi đâu có phải là chỗ cho cậu tác oai tác quái!" "Thả chủ nhà tôi ra!"
Giọng Tiêu Hào bỗng lạnh lùng: "Ăn nói cho cẩn thận, nếu không đêm nay ta sẽ tiêu diệt nhà họ Điền các ông!" “Nói khoác mà không biết ngượng!” Lý Tính tức giận “Không có ai dám kiêu ngạo trước mặt tôi như vậy!" "Nghe nói cậu chỉ dùng một chiêu đã đánh Lý Phùng con trai tôi bị thường!" "Tôi muốn xem xem cậu rốt cuộc lợi hại đến mức nào!"
Một con dao găm ngắn xuất hiện trong tay phải của Lý
Tính, tích tụ khí huyết toàn thân lao về phía Tiêu Hào. Tiêu Hào cười nhẹ, thân hình thoắt một cái né được dao găm của Lý Tính dễ như trở bàn tay, sau đó vọt qua một bên, tay phải búng nhẹ vào cổ tay Lý Tính.
Một giây sau, Lý Tính cảm thấy tay phải của mình bị một lực lạ đánh vào, sau đó toàn bộ cánh tay của ông ta tế dai.
Con dao găm trong tay ông ta tuột ra, rơi vào tay Tiêu
Hào.
Hơn nữa, con dao găm đã kề ngay trên cổ Lý Tính. Tất cả chuyện này xảy ra quá nhanh đến nỗi Lý Tính không thể tóm lấy cơ thể Tiêu Hào! "Ông không xứng đánh nhau với tôi! Cút!"
Tiêu Hào đá vào bụng Lý Tính.
Lý Tính bay xa năm mét, tay chân chỉa lên trời. Sau đó, con dao găm rơi xuống trước mặt ông ta, đang cắm vào giữa hai chân ông ta....
Chỉ cách bộ phận quan trọng của ông ta vài cm!
Lý Tính hoảng sợ, mồ hôi nhễ nhại. Mọi người đều sững sờ.
Họ biết Lý Tính có sức mạnh đến mức nào. Khi còn trẻ, Lý Tính đã giành chức vô địch Sanda trong thành phố. au đó, Lý Tính nhận một người rất mạnh làm thầy và trở thành một võ sĩ.
Hiện tại, ông ta không thể làm gì trong tay Tiêu Hào. (Sanda là một trong 3 trường phái của môn Sanshou, nó được lưu truyền trong dân gian dùng để chiến đấu và phòng thân hiệu quả.)
Con trai không đánh lại, bố cũng đánh không lại!
Sức mạnh của Tiêu Hào đã vượt quá sức tưởng tượng của mọi người tại hiện trường! “Tiêu Hào!” Lý Tính đứng lên, hai mắt tràn đầy tia máu đỏ ngầu, ông ta chưa bao giờ bị sỉ nhục đến vậy! Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha !!!
Lý Tính không cam tâm, rất nhiều năm qua chưa từng đánh thua ai, hôm nay bất kể thế nào cũng phải đánh bại đối thủ! Nhà họ Điền có ân với nhà họ Lý, Lý Tính và các con trai của ông ta luôn bảo vệ người nhà họ Điền, bây giờ có chuyện xảy ra với nhà họ Điền, nhưng ông ta lại không phải là đối thủ của kẻ thù. "Tao muốn làm thịt mày!"
Lý Tính nằm lấy con dao găm trên mặt đất, nghiến răng nghiến lợi, khí thế toàn thân tăng vọt, lại lao về phía Tiêu Hào. "Dừng tay!"
Điền Văn Trung nãy giờ không dám hé răng cuối cùng cũng lên tiếng.
Nổi giận gầm lên một tiếng.
Lý Tính dừng bức, nhìn Điền Văn Trung một cách khó hiểu, ông ta thấy sự dao động trong cảm xúc của Điền Văn Trung, sắc mặt vô cùng khó coi.
Điền Sáng đỡ Điền Hậu từ dưới đất và bước đến bên cạnh Điền Văn Trung.
Điền Hậu an ủi Lý Tính: "Lý Tính, Tiêu Hào rất lợi hại, đánh không lại thì đừng miễn cưỡng nữa." "Ông phải biết là, cho dù Tiêu Hào mạnh cỡ nào thì cũng chỉ là một kẻ lỗ mãng, không thể nào so sánh với chúng ta."
Sắc mặt của Lý Tính có chút vẻ dễ chịu thoáng qua.
Tiêu Hào khinh thường liếc nhìn Điền Hậu: "Điền Hậu, ông có chết đi vẫn cảm thấy mình là người bề trên." "Hôm nay, tôi phải tiêu diệt ông trước, sau đó sẽ tiêu diệt nhà họ Đường!" “Nói khoác mà không biết xấu hổ!” Điền Hậu lạnh lùng nhìn Tiêu Hào: “Tiêu Hào, để tôi nói cho cậu biết, tôi đã hợp tác với nhà họ Đường và nhà họ Lâm từ lâu rồi." "Hôm nay, có bố tôi ở đây, chỉ cần bố tôi nói một lời thì Tiêu Hào à, cho dù là cậu hay là nhà họ Liễu, đều sẽ bị xóa tên khỏi ba thành phố lớn!" “Ồ?” Tiêu Hào cảm thấy kinh ngạc, đối thủ đã bị đánh không còn sức đánh trả, hiện tại vẫn còn có át chủ bài.
Tiêu Hào không vội: "Tôi muốn xem xem ông già nhà họ Điền các ông có bản lĩnh gì để đối phó tôi." “Thẻ vàng của Thần Y!” Điền Hậu nhếch mép: “Đây là con át chủ bài mạnh nhất của nhà họ Điền chúng tôi. Ba năm trước, nhà họ điền tôi vẫn là một gia tộc nhỏ. Nhờ vào tấm thẻ vàng của Thần Y, trong vòng ba năm nhà họ Điền đã trở thành một gia tộc lớn, làm kinh doanh và mở hiệu thuốc ở khắp mọi nơi! " "Tiêu Hào, bất kể cậu có lai lịch gì trong bộ quân sự, bất kể cậu có quan hệ ra sao với Cao Đại đô đốc, bất kể y thuật của cậu có mạnh đến đâu, bất kể cậu có đánh nhau giỏi đến thế nào. Chỉ cần bố tôi nói một lời là hoàn toàn có thể nghiền chết cậu!" "Bố! Lấy thẻ vàng của bố ra đi, để cho Tiêu Hào hết hẳn hy vọng! Để cho cậu ta quỳ xuống đất mà run rẩy!"
Thẻ vàng của Thần Y?
Họ thậm chí còn không biết rằng Thần Y đang ở ngay trước mặt họ. Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.net
Tiêu Hào đã từng tặng một số thẻ vàng. Họ đều là những tên tuổi lớn trong lĩnh vực y học hoặc là thành viên hoàng gia của một quốc gia nào đó. Tất cả các thẻ vàng mà Tiêu Hào gửi tặng đều có số hiệu đặc biệt. Hơn nữa, dựa vào thẻ vàng có thể huy động được rất nhiều sức mạnh trong giới y học, giống như mệnh lệnh của Thần Y. Nhưng loại quyền hành này chỉ có thể sử dụng một lần. “Câm miệng!” Đột nhiên Điền Văn Trung tát Điền Hậu một cái.
Cái tát này rất tàn nhẫn, Điền Hậu vốn là bị Tiêu Hào đánh bị thương, sau cái tát này, Điền Hậu trực tiếp ngã nhào xuống đất, ngã rất mạnh. “Bố, tại sao bố lại đánh con?” Điền Hậu bị đánh thành tên ngốc.
Nhưng ông ta lại nhìn thấy Điền Văn Trung bước lên mấy bước, trực tiếp quỳ xuống trước mặt Tiêu Hào.
Điền Văn Trung cả người run lên, trong mắt tràn đầy sự tôn trọng thành kính không gì sánh được! "Thần Y đại nhân, tôi xin được nhận tội với cậu!" Điền Hậu và Điền Sáng trở nên ngây ngốc.
Lý Tính cũng kinh ngạc không thôi. Chuyện gì đã xảy ra?
Ông chủ sao có thể quỳ gối trước mặt Tiêu Hào? "Mấy tên khốn chúng mày còn không mau quỳ xuống, chúng mày có biết người trước mặt là ai không!" "Cậu ấy là huyền thoại trong giới y học, là một trong hai bậc thầy giỏi nhất thế giới ... Thần Y!" "Cậu ấy là Thần Y!".
Tiêu Hào ngẩn ra trong lòng, ông già trước mặt thật sự biết mình!
Điền Sáng và Điền Hậu tiếp tục choáng váng.
Điền Sáng cảm thấy da đầu tê rần rần: "Ông nội, ông đang làm gì vậy? Đây là Tiêu Hào, con trai của hội trưởng nhà họ Tiêu, là đứa trẻ mồ côi bị tiêu diệt cả nhà vào sáu năm trước ... "Cậu ấy cũng là người có thẻ vàng, vô cùng lợi hại, nhưng sao có thể là Thần Y được chứ?" “Câm miệng!” Điền Văn Trung trừng mắt nhìn Điền Sáng một cái. “Thần Y đại nhân, tôi xin cậu.” Thiên Trung nước mắt đầm đìa: “Cậu muốn giết thì giết tôi đi, đừng giết con trai tôi.” "Con trai tôi nhất thời hồ đồ mới gây ra tội lớn như vậy!" "Thần Y đại nhân, tôi van xin cậu, tôi van xin cậu!"
Tiêu Hào không có ấn tượng gì về Điền Văn Trung, vì đối phương đã nhận ra anh nên không cần phải che giấu nữa. "Làm sao mà ông biết được tôi?"
Điền Văn Trung nhớ lại: "Ba năm trước, tôi đến Đại học Y khoa Hoàng gia Ưng Quốc để nghiên cứu thêm, cậu đã đến đó diễn thuyết" "Tôi may mắn được là một học viên, được nghe buổi diễn thuyết của Thần Y!" "Lúc đó không cho phép chụp ảnh, học viên cách Thần Y rất xa. "Lúc đó, Ưng Quốc muốn cậu tặng cho học viên tại hội trường hôm đó một tấm thẻ vàng của Kỳ Hạ." "Và tôi rất may mắn đã nhận được thẻ vàng này. Hơn nữa, thẻ vàng đó còn có chứ ký của cậu
Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất
Chương 65: Quỳ dưới đất run rẩy
Điền Văn Trung hoàn toàn kinh ngạc đến ngơ người ngay tại chỗ!
Lòng tràn đầy sự sợ hãi!
Tại sao người trước mặt này lại giống với nhân vật lớn mà ông từng có duyên gặp mặt một lần đến vậy?
Còn Tiêu Hào khi nghe đến hai từ "Thần Y", ánh mắt của anh dừng lại trên người Điền Văn Trung, anh không có chút ấn tượng nào với ông già sắp gần đất xa trời này cả.
Trong sáu năm qua, Tiêu Hào đã nhìn thấy quá nhiều người, không phải ai cũng có thể nhớ được.
Nhân vật nhỏ bé này lại càng không thể nhớ được.
Lý Tính đang ở bên cạnh Điền Văn Trung liền tiến lên một bước, lạnh lùng nhìn chằm chằm Tiêu Hào: "Thật là láo xược! Nhà họ Điền chúng tôi đâu có phải là chỗ cho cậu tác oai tác quái!" "Thả chủ nhà tôi ra!"
Giọng Tiêu Hào bỗng lạnh lùng: "Ăn nói cho cẩn thận, nếu không đêm nay ta sẽ tiêu diệt nhà họ Điền các ông!" “Nói khoác mà không biết ngượng!” Lý Tính tức giận “Không có ai dám kiêu ngạo trước mặt tôi như vậy!" "Nghe nói cậu chỉ dùng một chiêu đã đánh Lý Phùng con trai tôi bị thường!" "Tôi muốn xem xem cậu rốt cuộc lợi hại đến mức nào!"
Một con dao găm ngắn xuất hiện trong tay phải của Lý
Tính, tích tụ khí huyết toàn thân lao về phía Tiêu Hào. Tiêu Hào cười nhẹ, thân hình thoắt một cái né được dao găm của Lý Tính dễ như trở bàn tay, sau đó vọt qua một bên, tay phải búng nhẹ vào cổ tay Lý Tính.
Một giây sau, Lý Tính cảm thấy tay phải của mình bị một lực lạ đánh vào, sau đó toàn bộ cánh tay của ông ta tế dai.
Con dao găm trong tay ông ta tuột ra, rơi vào tay Tiêu
Hào.
Hơn nữa, con dao găm đã kề ngay trên cổ Lý Tính. Tất cả chuyện này xảy ra quá nhanh đến nỗi Lý Tính không thể tóm lấy cơ thể Tiêu Hào! "Ông không xứng đánh nhau với tôi! Cút!"
Tiêu Hào đá vào bụng Lý Tính.
Lý Tính bay xa năm mét, tay chân chỉa lên trời. Sau đó, con dao găm rơi xuống trước mặt ông ta, đang cắm vào giữa hai chân ông ta....
Chỉ cách bộ phận quan trọng của ông ta vài cm!
Lý Tính hoảng sợ, mồ hôi nhễ nhại. Mọi người đều sững sờ.
Họ biết Lý Tính có sức mạnh đến mức nào. Khi còn trẻ, Lý Tính đã giành chức vô địch Sanda trong thành phố. au đó, Lý Tính nhận một người rất mạnh làm thầy và trở thành một võ sĩ.
Hiện tại, ông ta không thể làm gì trong tay Tiêu Hào. (Sanda là một trong 3 trường phái của môn Sanshou, nó được lưu truyền trong dân gian dùng để chiến đấu và phòng thân hiệu quả.)
Con trai không đánh lại, bố cũng đánh không lại!
Sức mạnh của Tiêu Hào đã vượt quá sức tưởng tượng của mọi người tại hiện trường! “Tiêu Hào!” Lý Tính đứng lên, hai mắt tràn đầy tia máu đỏ ngầu, ông ta chưa bao giờ bị sỉ nhục đến vậy! Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha !!!
Lý Tính không cam tâm, rất nhiều năm qua chưa từng đánh thua ai, hôm nay bất kể thế nào cũng phải đánh bại đối thủ! Nhà họ Điền có ân với nhà họ Lý, Lý Tính và các con trai của ông ta luôn bảo vệ người nhà họ Điền, bây giờ có chuyện xảy ra với nhà họ Điền, nhưng ông ta lại không phải là đối thủ của kẻ thù. "Tao muốn làm thịt mày!"
Lý Tính nằm lấy con dao găm trên mặt đất, nghiến răng nghiến lợi, khí thế toàn thân tăng vọt, lại lao về phía Tiêu Hào. "Dừng tay!"
Điền Văn Trung nãy giờ không dám hé răng cuối cùng cũng lên tiếng.
Nổi giận gầm lên một tiếng.
Lý Tính dừng bức, nhìn Điền Văn Trung một cách khó hiểu, ông ta thấy sự dao động trong cảm xúc của Điền Văn Trung, sắc mặt vô cùng khó coi.
Điền Sáng đỡ Điền Hậu từ dưới đất và bước đến bên cạnh Điền Văn Trung.
Điền Hậu an ủi Lý Tính: "Lý Tính, Tiêu Hào rất lợi hại, đánh không lại thì đừng miễn cưỡng nữa." "Ông phải biết là, cho dù Tiêu Hào mạnh cỡ nào thì cũng chỉ là một kẻ lỗ mãng, không thể nào so sánh với chúng ta."
Sắc mặt của Lý Tính có chút vẻ dễ chịu thoáng qua.
Tiêu Hào khinh thường liếc nhìn Điền Hậu: "Điền Hậu, ông có chết đi vẫn cảm thấy mình là người bề trên." "Hôm nay, tôi phải tiêu diệt ông trước, sau đó sẽ tiêu diệt nhà họ Đường!" “Nói khoác mà không biết xấu hổ!” Điền Hậu lạnh lùng nhìn Tiêu Hào: “Tiêu Hào, để tôi nói cho cậu biết, tôi đã hợp tác với nhà họ Đường và nhà họ Lâm từ lâu rồi." "Hôm nay, có bố tôi ở đây, chỉ cần bố tôi nói một lời thì Tiêu Hào à, cho dù là cậu hay là nhà họ Liễu, đều sẽ bị xóa tên khỏi ba thành phố lớn!" “Ồ?” Tiêu Hào cảm thấy kinh ngạc, đối thủ đã bị đánh không còn sức đánh trả, hiện tại vẫn còn có át chủ bài.
Tiêu Hào không vội: "Tôi muốn xem xem ông già nhà họ Điền các ông có bản lĩnh gì để đối phó tôi." “Thẻ vàng của Thần Y!” Điền Hậu nhếch mép: “Đây là con át chủ bài mạnh nhất của nhà họ Điền chúng tôi. Ba năm trước, nhà họ điền tôi vẫn là một gia tộc nhỏ. Nhờ vào tấm thẻ vàng của Thần Y, trong vòng ba năm nhà họ Điền đã trở thành một gia tộc lớn, làm kinh doanh và mở hiệu thuốc ở khắp mọi nơi! " "Tiêu Hào, bất kể cậu có lai lịch gì trong bộ quân sự, bất kể cậu có quan hệ ra sao với Cao Đại đô đốc, bất kể y thuật của cậu có mạnh đến đâu, bất kể cậu có đánh nhau giỏi đến thế nào. Chỉ cần bố tôi nói một lời là hoàn toàn có thể nghiền chết cậu!" "Bố! Lấy thẻ vàng của bố ra đi, để cho Tiêu Hào hết hẳn hy vọng! Để cho cậu ta quỳ xuống đất mà run rẩy!"
Thẻ vàng của Thần Y?
Họ thậm chí còn không biết rằng Thần Y đang ở ngay trước mặt họ. Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.net
Tiêu Hào đã từng tặng một số thẻ vàng. Họ đều là những tên tuổi lớn trong lĩnh vực y học hoặc là thành viên hoàng gia của một quốc gia nào đó. Tất cả các thẻ vàng mà Tiêu Hào gửi tặng đều có số hiệu đặc biệt. Hơn nữa, dựa vào thẻ vàng có thể huy động được rất nhiều sức mạnh trong giới y học, giống như mệnh lệnh của Thần Y. Nhưng loại quyền hành này chỉ có thể sử dụng một lần. “Câm miệng!” Đột nhiên Điền Văn Trung tát Điền Hậu một cái.
Cái tát này rất tàn nhẫn, Điền Hậu vốn là bị Tiêu Hào đánh bị thương, sau cái tát này, Điền Hậu trực tiếp ngã nhào xuống đất, ngã rất mạnh. “Bố, tại sao bố lại đánh con?” Điền Hậu bị đánh thành tên ngốc.
Nhưng ông ta lại nhìn thấy Điền Văn Trung bước lên mấy bước, trực tiếp quỳ xuống trước mặt Tiêu Hào.
Điền Văn Trung cả người run lên, trong mắt tràn đầy sự tôn trọng thành kính không gì sánh được! "Thần Y đại nhân, tôi xin được nhận tội với cậu!" Điền Hậu và Điền Sáng trở nên ngây ngốc.
Lý Tính cũng kinh ngạc không thôi. Chuyện gì đã xảy ra?
Ông chủ sao có thể quỳ gối trước mặt Tiêu Hào? "Mấy tên khốn chúng mày còn không mau quỳ xuống, chúng mày có biết người trước mặt là ai không!" "Cậu ấy là huyền thoại trong giới y học, là một trong hai bậc thầy giỏi nhất thế giới ... Thần Y!" "Cậu ấy là Thần Y!".
Tiêu Hào ngẩn ra trong lòng, ông già trước mặt thật sự biết mình!
Điền Sáng và Điền Hậu tiếp tục choáng váng.
Điền Sáng cảm thấy da đầu tê rần rần: "Ông nội, ông đang làm gì vậy? Đây là Tiêu Hào, con trai của hội trưởng nhà họ Tiêu, là đứa trẻ mồ côi bị tiêu diệt cả nhà vào sáu năm trước ... "Cậu ấy cũng là người có thẻ vàng, vô cùng lợi hại, nhưng sao có thể là Thần Y được chứ?" “Câm miệng!” Điền Văn Trung trừng mắt nhìn Điền Sáng một cái. “Thần Y đại nhân, tôi xin cậu.” Thiên Trung nước mắt đầm đìa: “Cậu muốn giết thì giết tôi đi, đừng giết con trai tôi.” "Con trai tôi nhất thời hồ đồ mới gây ra tội lớn như vậy!" "Thần Y đại nhân, tôi van xin cậu, tôi van xin cậu!"
Tiêu Hào không có ấn tượng gì về Điền Văn Trung, vì đối phương đã nhận ra anh nên không cần phải che giấu nữa. "Làm sao mà ông biết được tôi?"
Điền Văn Trung nhớ lại: "Ba năm trước, tôi đến Đại học Y khoa Hoàng gia Ưng Quốc để nghiên cứu thêm, cậu đã đến đó diễn thuyết" "Tôi may mắn được là một học viên, được nghe buổi diễn thuyết của Thần Y!" "Lúc đó không cho phép chụp ảnh, học viên cách Thần Y rất xa. "Lúc đó, Ưng Quốc muốn cậu tặng cho học viên tại hội trường hôm đó một tấm thẻ vàng của Kỳ Hạ." "Và tôi rất may mắn đã nhận được thẻ vàng này. Hơn nữa, thẻ vàng đó còn có chứ ký của cậu
Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất