Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 60: Còn Dám Hỏi
Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.net
Chương 60: Còn Dám Hỏi
Điền Hậu biết Tiêu Hào có thể đánh nhau. Nhưng với tư cách là chủ gia đình, ông phải đi tìm công lý cho con trai mình và người bị đánh. Nếu không, nếu sự việc này lan rộng ra, với tư cách là chủ gia đình, làm sao ông có thể có được chỗ đứng? Tiêu Hào sắc mặt bình tĩnh: "Thực xin lỗi... Cháu sẽ không xin lỗi. Tổn thất cháu cũng không bồi thường. Muốn bồi thường cũng là bồi thường tổn thất của cháu" “Haha..." Điền Hậu tức giận cười: "Tiêu Hào, người cậu có thể đánh. Nhưng phải bồi thường tổn thất. Cậu phải bồi thường cho chúng tôi một tỷ, hôm nay những việc ở buổi đấu giá nhà họ Lâm và chuyện trước đây đều bị xóa sổ” “Một tỷ? Là do con trai chủ ngốc chứ liên quan gì đến cháu? Đây là vụ tống tiền của nhà họ Điền ư?” Tiêu Hào nở nụ cười: "Cháu không trả tiền thì chú có thể làm gì? Cháu muốn đi, ai có thể ngăn cản?"
Ánh mắt Điền Hậu có chút lạnh lùng: "Cậu đi, tôi thật sự không ngăn được. Nếu cậu không bồi thường, Chúng tôi sẽ tìm người của họ Liễu và vợ của cậu. Nếu cậu không có tiền, tiền sẽ đến từ nhà họ Liễu và vợ cậu. Nếu của cậu không trả được, nhà họ Điền của chúng tôi sẽ thôn tính công ty nhà họ Liễu của cậu và thôn tính tất cả mọi thứ. Đừng tưởng rằng con trai của tôi là kẻ dễ bị ăn hiếp, đừng nghĩ rằng nhà họ Điền của chúng tôi không làm được gì.
Bắt nạt nhà họ Điền cậu phải trả giá. Tôi sẽ cho cậu biết nhà họ Điền của chúng tôi tốt như thế nào. Thực lực của nhà họ Điền quả thực mạnh hơn nhà họ Liễu mấy lần.
Nếu họ Điền muốn trấn áp, xử lý dứt điểm nhà họ Liễu cũng rất dễ dàng huống chi phải đưa năm trăm triệu, một tỷ, nếu không nhà họ Liễu sẽ hoàn toàn xong. Nhà họ Điền hoàn toàn có thể phá hủy công ty của nhà họ Liễu bằng những biện pháp bình thường. Tất nhiên có Tiêu Hào ở đây thì không ai có thể động đến Liễu Nguyệt Hân và công ty. "Tiêu Hào, làm sao vậy? Không có tiền sao?" Điền Hậu chế nhạo: "Nhà họ Liễu chỉ là công ty hạng ba. Thật sự là không thể tiêu một tỷ, cậu còn có cơ hội, chính là tự mình phế cánh tay này đi. Chuyện giữa chúng ta cũng có thể xóa bỏ."
Điền Hậu cố ý chặt đứt tay của Tiêu Hào, không phải để thị uy mà là để cho Tiêu Hào không có tay trở thành một phế nhân. Điền Sáng rất hài lòng với sự sắp xếp của cha mình, anh ta hung hăng nhìn: "Tiêu Hào, dám láo với tôi, hôm nay tôi sẽ làm cho anh khổ sở.” Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Nếu không phải Tiêu Hào muốn nhờ nhà họ Điền giúp đỡ anh đã trở mặt từ lâu . Cho dù nhà họ Điền có mạnh đến đâu, Tiêu Hào cũng chưa từng để ý đến. Tiêu Hào có tiền và giàu trở thành kẻ thù của đất nước, nhưng Tiêu Hào tuyệt nhiên không muốn đưa một tỷ cho nhà họ Điền. Chặt tay càng không thể, Tiêu Hào mỉm cười: "Tôi sẽ không mất tiền cũng sẽ không chặt tay. Tuy nhiên, tôi có một thứ trị giá hơn một tỷ ở đây. Không biết có được không?" "Có giá trị gì? Hơn một tỷ?" Điền Sáng không tin: "Tiêu Hào, anh đang giở thủ đoạn gì?"
Tiêu Hào từ trong tay lấy ra một cái hộp ngọc đưa qua: "Nhìn xem, là cái này... trị giá một tỷ đúng không nhỉ?”
Khoảnh khắc nhìn thấy hộp ngọc, trong lòng Điền Sáng run lên. Hộp ngọc này quá quen thuộc, không phải là hộp ngọc đựng cỏ Hồi Hồn trong buổi đấu giá sao? Không phải là hộp ngọc mà đã bị lấy đi sao? Điền Sáng đứng bật dậy, giật hộp ngọc trên tay Tiêu Hào. Điền Sáng đã kiểm tra cẩn thận, xác nhận rằng đó là hộp ngọc chứa có hồi hồn.
Tay hắn run run, không cầm chắc được hộp ngọc nên không dám mở. “Có chuyện gì vậy?” Điền Hậu khó chịu nói: “Mở ra xem bên trong có gì. Ta muốn đi xem thử xem, nó là thứ gì, đáng giá một tỷ. "Ba. Giọng của Điền Sáng run rẩy nói: “Đây... có thể là cỏ hồi hồn.” “Cái gì?” Điền Hậu bước tới nắm lấy hộp ngọc trong tay con trai, cẩn thận mở ra. Bên trong hộp là cỏ hồi hồn, bên cạnh là giấy chứng nhận của nhà họ Lâm, đằng sau giấy chứng nhận là số đấu giá. "A.." Điền Sáng hét lên khi nhìn thấy cây cỏ hồi hồn trong hộp, trong lòng không tin: “Làm sao có khả năng, làm sao có khả năng?”
Vẻ mặt Điền Sáng méo mó, nhìn Tiêu Hào như nhìn thấy ma: “Tiêu Hào, rõ ràng là người của Bộ quân đoàn một đã lấy cỏ hồi hồn về. Làm sao có thể ở trong tay anh được?" "Cái này... cái này."
Vẻ mặt của Điền Hậu cũng thay đổi rõ rệt, tuy ngoài mặt không chút thay đổi, lúc này trong lòng lại kinh hãi. Khoảng hai giờ trước, người của Bộ quân đồn một lấy cỏ hồi hồn đi, hai giờ sau, cỏ hồi hồn xuất hiện trong tay Tiêu Hào. Sẽ không bao giờ có đồ giả, hộp ngọc bích hay giấy chứng nhận thẩm định nào của nhà họ Lâm. Chẳng lẽ Tiêu Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha !!!
Hào đã lấy cỏ Hồi Hồn từ Bộ quân đoàn một? Hoàn toàn không thể. Điều đó cho thấy Tiêu Hào có mối liên hệ với quân đoàn một. Sau đó, Tiêu Hào lấy ra một hộp ngọc khác và đưa cho Điền Hậu. Điền Hậu cố giữ bình tĩnh, cầm lấy hộp ngọc, sau khi mở ra thì thấy bên trong có một quả vạn độc. “Là quả vạn độc, làm sao có thể. Ba, thứ này sao lại ở trong tay Tiêu Hào?” Vẻ mặt của Điền Sáng méo mó, trong lòng vô cùng bối rối và kinh hoảng. Không khí xung quanh vô cùng tồi tệ, giọng của Điền Hậu trầm xuống vài tông, ông ta vô cùng kinh ngạc và bối rối: “Tiêu Hào, cậu là ai?”
Tiêu Hào cười nói: “Tôi là ai? Tôi chỉ có thể nói cho chú biết, quân đoàn một nằm trong tay tôi. Nó là thứ được đấu giá bởi nhà họ Điền của chủ, tôi sẽ trả lại cho chú ngay bây giờ, chính xác là một tỷ"
Mặt Điền Hậu và Điền Sáng thay đổi đột ngột, ông nói: "Điền Sáng, tao muốn đánh mày!” “Ba, thế này là sao?" Hai cha con đều toát mồ hôi hột, Điền Sáng như nghĩ ra điều gì đó: "Tiêu Hào... anh... anh đến từ Bộ quân đoàn một sao? Không thể nào, làm sao anh có quyền lớn như vậy? Tôi điều tra anh rồi, anh vừa mới ra tù không bao lâu. Ba, Tiêu Hào nhất định đang lừa gạt chúng ta, chắc chắn như vậy.” Điền Sáng vô cùng khó chịu, anh ta không thể tin được.
Điền Hậu bối rối, sau khi bình tĩnh lại, ông nhanh chóng có phán đoán: "Tiêu Hào, tôi nghe nói anh và đại đô đốc rất thân. Liễu gia đánh nhau, Đại đô đốc hỗ trợ anh. Bây giờ, chỉ có một lời giải thích, anh là người của đại đô đốc “Đúng, tôi là người của Đại đô đốc." Tiêu Hào thừa nhận, anh không muốn lãng phí thời gian: "Cỏ hồi hồn và quả Vạn Độc đang nằm trong tay tôi. Lần này tôi đến nhà họ Điền để nhờ chú giúp đỡ."
Điền Hậu bình tĩnh nói:"Việc gì?”
Tiêu Hào nói: “Tôi muốn nhà họ Điền chuẩn bị một ít dược liệu cho tôi mượn luyện chế đan một đêm. Hai cha con họ Điền đưa mắt nhìn nhau, cảm thấy yêu cầu này rất kỳ lạ.
Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net
Chương 60: Còn Dám Hỏi
Điền Hậu biết Tiêu Hào có thể đánh nhau. Nhưng với tư cách là chủ gia đình, ông phải đi tìm công lý cho con trai mình và người bị đánh. Nếu không, nếu sự việc này lan rộng ra, với tư cách là chủ gia đình, làm sao ông có thể có được chỗ đứng? Tiêu Hào sắc mặt bình tĩnh: "Thực xin lỗi... Cháu sẽ không xin lỗi. Tổn thất cháu cũng không bồi thường. Muốn bồi thường cũng là bồi thường tổn thất của cháu" “Haha..." Điền Hậu tức giận cười: "Tiêu Hào, người cậu có thể đánh. Nhưng phải bồi thường tổn thất. Cậu phải bồi thường cho chúng tôi một tỷ, hôm nay những việc ở buổi đấu giá nhà họ Lâm và chuyện trước đây đều bị xóa sổ” “Một tỷ? Là do con trai chủ ngốc chứ liên quan gì đến cháu? Đây là vụ tống tiền của nhà họ Điền ư?” Tiêu Hào nở nụ cười: "Cháu không trả tiền thì chú có thể làm gì? Cháu muốn đi, ai có thể ngăn cản?"
Ánh mắt Điền Hậu có chút lạnh lùng: "Cậu đi, tôi thật sự không ngăn được. Nếu cậu không bồi thường, Chúng tôi sẽ tìm người của họ Liễu và vợ của cậu. Nếu cậu không có tiền, tiền sẽ đến từ nhà họ Liễu và vợ cậu. Nếu của cậu không trả được, nhà họ Điền của chúng tôi sẽ thôn tính công ty nhà họ Liễu của cậu và thôn tính tất cả mọi thứ. Đừng tưởng rằng con trai của tôi là kẻ dễ bị ăn hiếp, đừng nghĩ rằng nhà họ Điền của chúng tôi không làm được gì.
Bắt nạt nhà họ Điền cậu phải trả giá. Tôi sẽ cho cậu biết nhà họ Điền của chúng tôi tốt như thế nào. Thực lực của nhà họ Điền quả thực mạnh hơn nhà họ Liễu mấy lần.
Nếu họ Điền muốn trấn áp, xử lý dứt điểm nhà họ Liễu cũng rất dễ dàng huống chi phải đưa năm trăm triệu, một tỷ, nếu không nhà họ Liễu sẽ hoàn toàn xong. Nhà họ Điền hoàn toàn có thể phá hủy công ty của nhà họ Liễu bằng những biện pháp bình thường. Tất nhiên có Tiêu Hào ở đây thì không ai có thể động đến Liễu Nguyệt Hân và công ty. "Tiêu Hào, làm sao vậy? Không có tiền sao?" Điền Hậu chế nhạo: "Nhà họ Liễu chỉ là công ty hạng ba. Thật sự là không thể tiêu một tỷ, cậu còn có cơ hội, chính là tự mình phế cánh tay này đi. Chuyện giữa chúng ta cũng có thể xóa bỏ."
Điền Hậu cố ý chặt đứt tay của Tiêu Hào, không phải để thị uy mà là để cho Tiêu Hào không có tay trở thành một phế nhân. Điền Sáng rất hài lòng với sự sắp xếp của cha mình, anh ta hung hăng nhìn: "Tiêu Hào, dám láo với tôi, hôm nay tôi sẽ làm cho anh khổ sở.” Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Nếu không phải Tiêu Hào muốn nhờ nhà họ Điền giúp đỡ anh đã trở mặt từ lâu . Cho dù nhà họ Điền có mạnh đến đâu, Tiêu Hào cũng chưa từng để ý đến. Tiêu Hào có tiền và giàu trở thành kẻ thù của đất nước, nhưng Tiêu Hào tuyệt nhiên không muốn đưa một tỷ cho nhà họ Điền. Chặt tay càng không thể, Tiêu Hào mỉm cười: "Tôi sẽ không mất tiền cũng sẽ không chặt tay. Tuy nhiên, tôi có một thứ trị giá hơn một tỷ ở đây. Không biết có được không?" "Có giá trị gì? Hơn một tỷ?" Điền Sáng không tin: "Tiêu Hào, anh đang giở thủ đoạn gì?"
Tiêu Hào từ trong tay lấy ra một cái hộp ngọc đưa qua: "Nhìn xem, là cái này... trị giá một tỷ đúng không nhỉ?”
Khoảnh khắc nhìn thấy hộp ngọc, trong lòng Điền Sáng run lên. Hộp ngọc này quá quen thuộc, không phải là hộp ngọc đựng cỏ Hồi Hồn trong buổi đấu giá sao? Không phải là hộp ngọc mà đã bị lấy đi sao? Điền Sáng đứng bật dậy, giật hộp ngọc trên tay Tiêu Hào. Điền Sáng đã kiểm tra cẩn thận, xác nhận rằng đó là hộp ngọc chứa có hồi hồn.
Tay hắn run run, không cầm chắc được hộp ngọc nên không dám mở. “Có chuyện gì vậy?” Điền Hậu khó chịu nói: “Mở ra xem bên trong có gì. Ta muốn đi xem thử xem, nó là thứ gì, đáng giá một tỷ. "Ba. Giọng của Điền Sáng run rẩy nói: “Đây... có thể là cỏ hồi hồn.” “Cái gì?” Điền Hậu bước tới nắm lấy hộp ngọc trong tay con trai, cẩn thận mở ra. Bên trong hộp là cỏ hồi hồn, bên cạnh là giấy chứng nhận của nhà họ Lâm, đằng sau giấy chứng nhận là số đấu giá. "A.." Điền Sáng hét lên khi nhìn thấy cây cỏ hồi hồn trong hộp, trong lòng không tin: “Làm sao có khả năng, làm sao có khả năng?”
Vẻ mặt Điền Sáng méo mó, nhìn Tiêu Hào như nhìn thấy ma: “Tiêu Hào, rõ ràng là người của Bộ quân đoàn một đã lấy cỏ hồi hồn về. Làm sao có thể ở trong tay anh được?" "Cái này... cái này."
Vẻ mặt của Điền Hậu cũng thay đổi rõ rệt, tuy ngoài mặt không chút thay đổi, lúc này trong lòng lại kinh hãi. Khoảng hai giờ trước, người của Bộ quân đồn một lấy cỏ hồi hồn đi, hai giờ sau, cỏ hồi hồn xuất hiện trong tay Tiêu Hào. Sẽ không bao giờ có đồ giả, hộp ngọc bích hay giấy chứng nhận thẩm định nào của nhà họ Lâm. Chẳng lẽ Tiêu Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha !!!
Hào đã lấy cỏ Hồi Hồn từ Bộ quân đoàn một? Hoàn toàn không thể. Điều đó cho thấy Tiêu Hào có mối liên hệ với quân đoàn một. Sau đó, Tiêu Hào lấy ra một hộp ngọc khác và đưa cho Điền Hậu. Điền Hậu cố giữ bình tĩnh, cầm lấy hộp ngọc, sau khi mở ra thì thấy bên trong có một quả vạn độc. “Là quả vạn độc, làm sao có thể. Ba, thứ này sao lại ở trong tay Tiêu Hào?” Vẻ mặt của Điền Sáng méo mó, trong lòng vô cùng bối rối và kinh hoảng. Không khí xung quanh vô cùng tồi tệ, giọng của Điền Hậu trầm xuống vài tông, ông ta vô cùng kinh ngạc và bối rối: “Tiêu Hào, cậu là ai?”
Tiêu Hào cười nói: “Tôi là ai? Tôi chỉ có thể nói cho chú biết, quân đoàn một nằm trong tay tôi. Nó là thứ được đấu giá bởi nhà họ Điền của chủ, tôi sẽ trả lại cho chú ngay bây giờ, chính xác là một tỷ"
Mặt Điền Hậu và Điền Sáng thay đổi đột ngột, ông nói: "Điền Sáng, tao muốn đánh mày!” “Ba, thế này là sao?" Hai cha con đều toát mồ hôi hột, Điền Sáng như nghĩ ra điều gì đó: "Tiêu Hào... anh... anh đến từ Bộ quân đoàn một sao? Không thể nào, làm sao anh có quyền lớn như vậy? Tôi điều tra anh rồi, anh vừa mới ra tù không bao lâu. Ba, Tiêu Hào nhất định đang lừa gạt chúng ta, chắc chắn như vậy.” Điền Sáng vô cùng khó chịu, anh ta không thể tin được.
Điền Hậu bối rối, sau khi bình tĩnh lại, ông nhanh chóng có phán đoán: "Tiêu Hào, tôi nghe nói anh và đại đô đốc rất thân. Liễu gia đánh nhau, Đại đô đốc hỗ trợ anh. Bây giờ, chỉ có một lời giải thích, anh là người của đại đô đốc “Đúng, tôi là người của Đại đô đốc." Tiêu Hào thừa nhận, anh không muốn lãng phí thời gian: "Cỏ hồi hồn và quả Vạn Độc đang nằm trong tay tôi. Lần này tôi đến nhà họ Điền để nhờ chú giúp đỡ."
Điền Hậu bình tĩnh nói:"Việc gì?”
Tiêu Hào nói: “Tôi muốn nhà họ Điền chuẩn bị một ít dược liệu cho tôi mượn luyện chế đan một đêm. Hai cha con họ Điền đưa mắt nhìn nhau, cảm thấy yêu cầu này rất kỳ lạ.
Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net