Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 21: Khinh người quá đáng
Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Vào đêm, Băng Sương gọi điện thoại tới. "Nam Dế, Trương Hồng Vĩ và Trương Hồng Dương bị phản tử hình, chấp hành ngay lập tức!" "Liễu Kiến Phong là người của Bắc Cảnh nên cần tạm giam thẩm phán, ba ngày sau sẽ xử quyết "Tất cả sản nghiệp của Trương Hồng Vĩ đều sung vào công "Hai ngày sau, nhà tổ họ Tiêu sẽ được xây dựng lại, Giang quỹ
Đinh phụ trách tất cả công trình!"
Kết quả này cũng nằm trong những gì Tiêu Hào dự liệu Bữa tối hôm nay vô cùng phong phú, Liễu Kiến Quốc mở chai rượu để mà ông ta cất giữ mười năm trời ra rồi lôi kéo Tiêu Hào uống" "Tiêu Hào, chuyện nợ nần đã giải quyết, chuyện bố thăng chức cũng đã là mười phân chắc chín. Mọi thứ đều là nhờ con và đô về Cao. "Bố kính con một chén!" "Nhưng con phải nhớ cho kỹ, đô vệ Cao giúp chúng ta, chúng ta nợ đô vệ Cao một món nợ lớn bằng trời." "Một người muốn mạnh thì phải mạnh bằng sức mình chứ không phải là dựa vào ngoại lực. "Con vẫn nên tìm một công việc phù hợp đi, bài thi ba tháng vẫn sẽ được tiếp tục!"
Biểu hiện của Tiêu Hào đã dần thu hoạch được sự tán thành của bố mẹ vợ.
Tiêu Hào gật đầu: "Con nhớ mà bối"
Trên mặt Liễu Nguyệt Hàn hiện lên nụ cười: "Bố mẹ, Tiêu
Hào, con rót rượu cho mọi người."
Lưu Ngọc Lan thì nói: "Mọi người đừng vui mừng quá sớm, chuyện này lớn như vậy, Liễu Kiến Phong còn bị bắt đi, chắc chân ông cụ sẽ rất tức giận!" "Nếu như bố của Liễu Kiến Phong biết chuyện này thì chắc chắn sẽ trở về, còn Trương Hồng Vĩ là người nhà họ Trương, bây giờ chúng ta đã làm mích lòng hai gia tộc lớn" "Cuộc sống của chúng ta có thể tốt hơn được sao?" "Nhà họ Liễu và nhà họ Trương sẽ bỏ qua cho Tiêu Hào sao?"
Liêu Quốc lại không vui: "Phụ nữ như bà thì biết gì mà nói, ăn cơm đi đã. Chuyện sau này thì sau này tính" "Tôi nói không đúng à?" Lưu Ngọc Lan có chút không vui: "Chuyện nợ nần đã được giải quyết thì tôi cũng vui, ông được thăng chức tôi càng vui hơn. Nhưng lần này là do đô vệ Cao giúp chúng ta, lần sau, lần sau nữa ông ta sẽ giúp mãi chắc?" "Tôi đã nói rồi. Tiêu Hào, nếu như nhà họ Liễu và nhà họ Trương tính sổ với cậu thì tự cậu gánh chịu hậu quả, đừng kéo chúng tôi xuống nước!"
Lưu Ngọc Lan nói cũng đúng, người một nhà bọn họ sao có thể hứng chịu được lửa giận của nhà họ Trương và họ Liễu chứ? Chuyện ngày hôm nay bọn họ thẳng nhưng chính bọn họ không có năng lực, đô vệ Cao cũng không thể bảo vệ bọn họ cả đời.
Bầu không khí vui vẻ hòa thuận lúc đầu đã bị phá vỡ. Đúng lúc này, chuông cửa vang lên.
Lưu Ngọc Lan đi mở cửa thì một người thanh niên mặc đồ tây bước vào. Truyện88.net website cập nhật truyện nhanh nhất
Đó là Liễu Kiến Phong.
Mọi người nhìn thấy anh ta tới thì sắc mặt trở nên rất khó
Anh ta sải bước đi vào. "Chủ hai, Tiêu Hào, có phải là bất ngờ lắm đúng không? Tôi coi. bị Bắc Cảnh bắt đi mà còn có thể trở về?" "Tiêu Hào, có phải là cậu thất vọng làm đúng không?" Tiêu Hào nhíu mày, Băng Sương tự mình bắt người, mới nửa ngày mà anh ta đã ra được rồi!
Tiêu Hào là vua của Bắc Cảnh, anh tự mình ra lệnh thì ai dám vi phạm chứ?
Đến cùng là vấn đề ở chỗ nào?
Liễu Kiến Phong ngồi trên ghế sô pha rồi nói với vẻ trêu tức "Tiêu Hào, không thể không nói, hôm nay cậu mời được Đại Vệ xuất hiện đúng là kinh ngạc thật đấy." "Lần này tôi trở về không có ý định về Bắc Cảnh nữa. Hôm nay xảy ra chuyện cũng xem như là trong họa có phúc. Tôi về là vì tranh cử hội trưởng thương hội" "Vị trí hội trưởng thương hội đã là mười phần chắc chín."
Liễu Kiến Quốc nghe thế thì vẻ mặt trở nên vô cùng khó coi, lần này ông ta nhận ra được Liễu Kiến Phong có bối cảnh rất mạnh ở Bắc Cảnh
Nếu như Liễu Kiến Phong trở thành hội trưởng thì chắc chắn người một nhà bọn họ không thể sống yên được.
Tiêu Hào thở dài trong lòng, cho dù là ai cứu Liễu Kiến Phong thì anh ta chắc chắn phải chết.
Dám khoe khoang trước mặt anh, ếch ngồi đáy giếng! "Liễu Kiến Phong, tôi khuyên anh một câu, nếu như anh không biết tỉnh ngộ thì Trương Hồng Vĩ ngày hôm nay chính là kết quả của anh sau này!"
Liễu Kiến Phong nghe Tiêu Hào nhắc với bố con Trương Hồng Vĩ thì vẻ mặt trở nên lạnh lùng, hai bố con bọn họ đã bị phán tử hình. Chuyện này thầy của anh ta cũng không làm được gì.
Chuyện xảy ra ngày hôm nay đã khiến danh tiếng của Tiêu Hào truyền đi xa. Liễu Kiến Phong nhớ tới chuyện này thì càng thêm tức tối.
Anh ta nói: "Câu này nên tặng cho cậu thì đúng hơn. Tiêu
Hào, hôm nay cậu chỉ có thể cáo mượn oai hùm mà thôi. Đô vệ Cao cứu cậu một lần, cậu cho rằng ông ta còn có thể cứu cậu lần thứ hai chắc?" "Dám đối đầu với Liễu Kiến Phong thì chỉ có chết mà thôi."
Liễu Kiến Quốc tức giận mà nói: "Liễu Kiến Phong, cháu và Tiêu Hào không có hận thù gì, cũng chỉ vì Tiêu Hào có tên trong danh sách đề danh mà cháu lại bắt tay với người nhà họ Trương để đối phó nói" "Bây giờ lại tới nhà tôi quậy phá." "Liễu Kiến Phong, lòng dạ cháu hẹp hòi quá rồi đấy! Liều Kiến Phong nói với vẻ lạnh lùng: "Những gì tôi làm đều là ý của ông nội. Dạng người như Tiêu Hảo không xứng ở lại nhà họ Liễu, là vướng víu!" "Chủ hai, chủ cũng nên nhận rõ vị trí của mình. Chú liên hệ đô vệ Cao vứt món nợ ba mươi tỷ cho công ty khiến cho ông nội rất tức giận. "Chủ hai, chúng ta đều là người một nhà, nên nghe lời ông nội chứ không phải là tự làm theo ý mình, đối đầu với toàn bộ nhà họ Liễu." Đọc truyện mới nhất tại Truyệ n88.net
Liễu Kiến Quốc nghe thấy chuyện này là ý kiến của ông cụ Liễu thì sắc mặt càng thêm khó coi.
Chẳng lẽ quan hệ của ông ta và bố mình lại chuyển biển xấu thêm, không hề có chỗ giảng hòa rồi ư?
Liễu Kiến Quốc giận dữ: "Liễu Kiến Phong, tôi là trưởng bối của cậu, còn chưa đến phiên một đứa về dưới như cậu đến dạy tôi làm cái gì!" "Không có chuyện gì thì rời khỏi nhà chúng ta đi, nơi này không chào đón cậu!" "Gấp cái gì?" Liễu Kiến Phong cười nói: "Tôi đến nhà chủ hai muốn thông báo cho mọi người một tin tốt"
Lúc này, Liễu Kiến Phong lấy ra một bản hợp đồng, đưa cho Liễu Nguyệt Hân. "Nguyệt Hân, đây là hợp đồng hợp tác với nhà họ Lương, hạng mục này, là hạng mục chỉnh đốn và cái cách chỗ giáp giới của ba thành hợp lại giao tới, cực kỳ quan trọng với nhà họ Liễu chúng ta." "Ngày mai, em và người nhà họ Lương tới bàn đi."
Hạng mục này, nhà họ Lương khai thác đầu từ mấy trăm tỷ mấy chục công ty của ba thành đều muốn hợp tác với nhà họ Lương, nhưng nhà họ Lương từ đầu tới cuối đều không có quyết định.
Lãnh đạo cấp cao của nhà họ Liễu trò truyện qua mấy lần với nhà họ Lương nhưng cũng không có kết quả. Liễu Nguyệt Hàn khó hiểu nói: "Mặc dù em là quản lý hạng mục, nhưng hợp đồng quan trọng như vậy hắn là nên giao cho trưởng bối cấp cao phụ trách, tại sao lại muốn em đi làm?"
Liễu Kiến Phong cười nói: "Đây là ý của cậu chủ Lương, bảo en đi làm. "Chỉ cần em đàm phán hạng mục này thành công thì em chính là người nhà họ Lương." "Nếu em không đàm phán không thành công ty sẽ sa thải em." "Anh nói gì?" Liễu Nguyệt Hân nghe được ba chữ Lương Thiếu Thu thì chợt cảm thấy không ổn. Liễu Kiến Phong cười nói: "Hạng mục này mà không bắt được, chẳng những sẽ sa thải em mà còn thu hồi lại nhà ở của các người. "Nhà các người sẽ mất đi tất cả!" "Nói trắng ra, phần hợp đồng này là sinh lễ mà nhà họ Lương cho nhà họ Liễu chúng ta!" "Các người tự mà lo đi."
Liễu Kiến Phong nói xong thì rời đi.
Lần trước trong bữa tiệc của ông cụ, Liễu Nguyệt Hân biết ông nội cố ý tác hợp mình với cậu chủ nhà họ Lương!
Không ngờ lại cầm bản hợp đồng này tới dọa minh!
Nhà ở đúng là do công ty cấp, mọi người đều không ngờ ông cụ sẽ tuyệt tình như thế
Đây là muốn ép Liêu Nguyệt Hân đến nhà họ Lương!
Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Vào đêm, Băng Sương gọi điện thoại tới. "Nam Dế, Trương Hồng Vĩ và Trương Hồng Dương bị phản tử hình, chấp hành ngay lập tức!" "Liễu Kiến Phong là người của Bắc Cảnh nên cần tạm giam thẩm phán, ba ngày sau sẽ xử quyết "Tất cả sản nghiệp của Trương Hồng Vĩ đều sung vào công "Hai ngày sau, nhà tổ họ Tiêu sẽ được xây dựng lại, Giang quỹ
Đinh phụ trách tất cả công trình!"
Kết quả này cũng nằm trong những gì Tiêu Hào dự liệu Bữa tối hôm nay vô cùng phong phú, Liễu Kiến Quốc mở chai rượu để mà ông ta cất giữ mười năm trời ra rồi lôi kéo Tiêu Hào uống" "Tiêu Hào, chuyện nợ nần đã giải quyết, chuyện bố thăng chức cũng đã là mười phân chắc chín. Mọi thứ đều là nhờ con và đô về Cao. "Bố kính con một chén!" "Nhưng con phải nhớ cho kỹ, đô vệ Cao giúp chúng ta, chúng ta nợ đô vệ Cao một món nợ lớn bằng trời." "Một người muốn mạnh thì phải mạnh bằng sức mình chứ không phải là dựa vào ngoại lực. "Con vẫn nên tìm một công việc phù hợp đi, bài thi ba tháng vẫn sẽ được tiếp tục!"
Biểu hiện của Tiêu Hào đã dần thu hoạch được sự tán thành của bố mẹ vợ.
Tiêu Hào gật đầu: "Con nhớ mà bối"
Trên mặt Liễu Nguyệt Hàn hiện lên nụ cười: "Bố mẹ, Tiêu
Hào, con rót rượu cho mọi người."
Lưu Ngọc Lan thì nói: "Mọi người đừng vui mừng quá sớm, chuyện này lớn như vậy, Liễu Kiến Phong còn bị bắt đi, chắc chân ông cụ sẽ rất tức giận!" "Nếu như bố của Liễu Kiến Phong biết chuyện này thì chắc chắn sẽ trở về, còn Trương Hồng Vĩ là người nhà họ Trương, bây giờ chúng ta đã làm mích lòng hai gia tộc lớn" "Cuộc sống của chúng ta có thể tốt hơn được sao?" "Nhà họ Liễu và nhà họ Trương sẽ bỏ qua cho Tiêu Hào sao?"
Liêu Quốc lại không vui: "Phụ nữ như bà thì biết gì mà nói, ăn cơm đi đã. Chuyện sau này thì sau này tính" "Tôi nói không đúng à?" Lưu Ngọc Lan có chút không vui: "Chuyện nợ nần đã được giải quyết thì tôi cũng vui, ông được thăng chức tôi càng vui hơn. Nhưng lần này là do đô vệ Cao giúp chúng ta, lần sau, lần sau nữa ông ta sẽ giúp mãi chắc?" "Tôi đã nói rồi. Tiêu Hào, nếu như nhà họ Liễu và nhà họ Trương tính sổ với cậu thì tự cậu gánh chịu hậu quả, đừng kéo chúng tôi xuống nước!"
Lưu Ngọc Lan nói cũng đúng, người một nhà bọn họ sao có thể hứng chịu được lửa giận của nhà họ Trương và họ Liễu chứ? Chuyện ngày hôm nay bọn họ thẳng nhưng chính bọn họ không có năng lực, đô vệ Cao cũng không thể bảo vệ bọn họ cả đời.
Bầu không khí vui vẻ hòa thuận lúc đầu đã bị phá vỡ. Đúng lúc này, chuông cửa vang lên.
Lưu Ngọc Lan đi mở cửa thì một người thanh niên mặc đồ tây bước vào. Truyện88.net website cập nhật truyện nhanh nhất
Đó là Liễu Kiến Phong.
Mọi người nhìn thấy anh ta tới thì sắc mặt trở nên rất khó
Anh ta sải bước đi vào. "Chủ hai, Tiêu Hào, có phải là bất ngờ lắm đúng không? Tôi coi. bị Bắc Cảnh bắt đi mà còn có thể trở về?" "Tiêu Hào, có phải là cậu thất vọng làm đúng không?" Tiêu Hào nhíu mày, Băng Sương tự mình bắt người, mới nửa ngày mà anh ta đã ra được rồi!
Tiêu Hào là vua của Bắc Cảnh, anh tự mình ra lệnh thì ai dám vi phạm chứ?
Đến cùng là vấn đề ở chỗ nào?
Liễu Kiến Phong ngồi trên ghế sô pha rồi nói với vẻ trêu tức "Tiêu Hào, không thể không nói, hôm nay cậu mời được Đại Vệ xuất hiện đúng là kinh ngạc thật đấy." "Lần này tôi trở về không có ý định về Bắc Cảnh nữa. Hôm nay xảy ra chuyện cũng xem như là trong họa có phúc. Tôi về là vì tranh cử hội trưởng thương hội" "Vị trí hội trưởng thương hội đã là mười phần chắc chín."
Liễu Kiến Quốc nghe thế thì vẻ mặt trở nên vô cùng khó coi, lần này ông ta nhận ra được Liễu Kiến Phong có bối cảnh rất mạnh ở Bắc Cảnh
Nếu như Liễu Kiến Phong trở thành hội trưởng thì chắc chắn người một nhà bọn họ không thể sống yên được.
Tiêu Hào thở dài trong lòng, cho dù là ai cứu Liễu Kiến Phong thì anh ta chắc chắn phải chết.
Dám khoe khoang trước mặt anh, ếch ngồi đáy giếng! "Liễu Kiến Phong, tôi khuyên anh một câu, nếu như anh không biết tỉnh ngộ thì Trương Hồng Vĩ ngày hôm nay chính là kết quả của anh sau này!"
Liễu Kiến Phong nghe Tiêu Hào nhắc với bố con Trương Hồng Vĩ thì vẻ mặt trở nên lạnh lùng, hai bố con bọn họ đã bị phán tử hình. Chuyện này thầy của anh ta cũng không làm được gì.
Chuyện xảy ra ngày hôm nay đã khiến danh tiếng của Tiêu Hào truyền đi xa. Liễu Kiến Phong nhớ tới chuyện này thì càng thêm tức tối.
Anh ta nói: "Câu này nên tặng cho cậu thì đúng hơn. Tiêu
Hào, hôm nay cậu chỉ có thể cáo mượn oai hùm mà thôi. Đô vệ Cao cứu cậu một lần, cậu cho rằng ông ta còn có thể cứu cậu lần thứ hai chắc?" "Dám đối đầu với Liễu Kiến Phong thì chỉ có chết mà thôi."
Liễu Kiến Quốc tức giận mà nói: "Liễu Kiến Phong, cháu và Tiêu Hào không có hận thù gì, cũng chỉ vì Tiêu Hào có tên trong danh sách đề danh mà cháu lại bắt tay với người nhà họ Trương để đối phó nói" "Bây giờ lại tới nhà tôi quậy phá." "Liễu Kiến Phong, lòng dạ cháu hẹp hòi quá rồi đấy! Liều Kiến Phong nói với vẻ lạnh lùng: "Những gì tôi làm đều là ý của ông nội. Dạng người như Tiêu Hảo không xứng ở lại nhà họ Liễu, là vướng víu!" "Chủ hai, chủ cũng nên nhận rõ vị trí của mình. Chú liên hệ đô vệ Cao vứt món nợ ba mươi tỷ cho công ty khiến cho ông nội rất tức giận. "Chủ hai, chúng ta đều là người một nhà, nên nghe lời ông nội chứ không phải là tự làm theo ý mình, đối đầu với toàn bộ nhà họ Liễu." Đọc truyện mới nhất tại Truyệ n88.net
Liễu Kiến Quốc nghe thấy chuyện này là ý kiến của ông cụ Liễu thì sắc mặt càng thêm khó coi.
Chẳng lẽ quan hệ của ông ta và bố mình lại chuyển biển xấu thêm, không hề có chỗ giảng hòa rồi ư?
Liễu Kiến Quốc giận dữ: "Liễu Kiến Phong, tôi là trưởng bối của cậu, còn chưa đến phiên một đứa về dưới như cậu đến dạy tôi làm cái gì!" "Không có chuyện gì thì rời khỏi nhà chúng ta đi, nơi này không chào đón cậu!" "Gấp cái gì?" Liễu Kiến Phong cười nói: "Tôi đến nhà chủ hai muốn thông báo cho mọi người một tin tốt"
Lúc này, Liễu Kiến Phong lấy ra một bản hợp đồng, đưa cho Liễu Nguyệt Hân. "Nguyệt Hân, đây là hợp đồng hợp tác với nhà họ Lương, hạng mục này, là hạng mục chỉnh đốn và cái cách chỗ giáp giới của ba thành hợp lại giao tới, cực kỳ quan trọng với nhà họ Liễu chúng ta." "Ngày mai, em và người nhà họ Lương tới bàn đi."
Hạng mục này, nhà họ Lương khai thác đầu từ mấy trăm tỷ mấy chục công ty của ba thành đều muốn hợp tác với nhà họ Lương, nhưng nhà họ Lương từ đầu tới cuối đều không có quyết định.
Lãnh đạo cấp cao của nhà họ Liễu trò truyện qua mấy lần với nhà họ Lương nhưng cũng không có kết quả. Liễu Nguyệt Hàn khó hiểu nói: "Mặc dù em là quản lý hạng mục, nhưng hợp đồng quan trọng như vậy hắn là nên giao cho trưởng bối cấp cao phụ trách, tại sao lại muốn em đi làm?"
Liễu Kiến Phong cười nói: "Đây là ý của cậu chủ Lương, bảo en đi làm. "Chỉ cần em đàm phán hạng mục này thành công thì em chính là người nhà họ Lương." "Nếu em không đàm phán không thành công ty sẽ sa thải em." "Anh nói gì?" Liễu Nguyệt Hân nghe được ba chữ Lương Thiếu Thu thì chợt cảm thấy không ổn. Liễu Kiến Phong cười nói: "Hạng mục này mà không bắt được, chẳng những sẽ sa thải em mà còn thu hồi lại nhà ở của các người. "Nhà các người sẽ mất đi tất cả!" "Nói trắng ra, phần hợp đồng này là sinh lễ mà nhà họ Lương cho nhà họ Liễu chúng ta!" "Các người tự mà lo đi."
Liễu Kiến Phong nói xong thì rời đi.
Lần trước trong bữa tiệc của ông cụ, Liễu Nguyệt Hân biết ông nội cố ý tác hợp mình với cậu chủ nhà họ Lương!
Không ngờ lại cầm bản hợp đồng này tới dọa minh!
Nhà ở đúng là do công ty cấp, mọi người đều không ngờ ông cụ sẽ tuyệt tình như thế
Đây là muốn ép Liêu Nguyệt Hân đến nhà họ Lương!
Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net