Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1193: Trả giá
Chương 1193: Trả giá
Khi mọi người nghe thấy lời nói của Tiêu Hào, trên mặt đều hiện rõ vẻ nghi ngờ.
Có một người đến hỏi: “Yêu Thần đại nhân, tôi không biết anh đến đây để làm gì, anh định mang cô gái này đi sao?”
Tiêu Hào nói: “Tôi đã điều tra rất rõ rồi, cô gái này là Đế
Vương Ma Đô, có sức lực vô cùng mạnh mẽ” “Trên người của cô gái này, có một bí pháp thần bí được tìm thấy.” “Khi bắt cô gái này trở lại thì vị trí của thành Thâm Hải đã bị lộ ra rồi.” “Mà đại quân của Ma Đô bất cứ lúc nào cũng có thể tấn công thành Thâm Hải và cứu Đế Vương của bọn họ đi được.”
Những người đang có mặt ở đây đều rất kinh ngạc khi nghe thấy những lời nói này của Tiêu Hào.
Mặc dù bọn họ sinh sống ở đây, cách biệt hoàn toàn với thế giới.
Nhưng bọn họ vẫn sẽ đi ra ngoài kia, đi xuống đáy biển để liên lạc với người ở những biển khác, tìm hiểu một chút về sự phân bố các thế lực và thông tin của loài người.
Mười mấy vị Đế Vương của tộc Sửa Sư lại quỳ trên mặt đất cầu xin tha tội. “Yêu Thần đại nhân, đều là do Đoạn Giai Thụy mang cô gái kia quay về, giam giữ ở đây. “Đúng đó, Yêu Thần đại nhân, vốn dĩ chúng tôi đã định giết cô gái này rồi. “Thế nhưng Đoạn Giai Thụy lại nói trên người của cô gái này có một sức mạnh cực kỳ lớn mà có thể nghiên cứu được. “Cô ta có thể làm tăng sức mạnh toàn thể của tộc Sửa Sư chúng ta, vì vậy nên cô ta mới bị bắt lại.” “Yêu Thần đại nhân, bây giờ chúng ta nên làm gì?” “Nếu như vị trí của tộc Thâm Hải chúng ta đã bị lộ ra, vậy thì rất bất lợi cho chúng ta.”
Tiêu Hào đã đạt được mục tiêu của anh rồi.
Tiêu Hào nói: “Ma Đô cũng không có đáng sợ như các người nghĩ đâu. “Tôi sẽ đưa cô gái này đi ra ngoài để thương lượng cùng với những người của Ma Đô, cùng nhau đối phó với Hồn Điện, đây là một chuyện vô cùng có lợi cho chúng ta”
Những người có mặt ở đây khi nghe thấy lời của Tiêu Hào nói muốn hợp tác cùng loài người, trên mặt đều lộ vẻ kỳ quái và có chút ngạc nhiên.
Một người hỏi: “Yêu Thần đại nhân, không phải anh luôn luôn ở lại thành Thâm Hải, chưa từng rời đi sao?” “Anh có thể sống ở trên cạn được sao?"
Tiêu Hào vẫn đang phải nói chuyện với những người này bằng thân phận của Bạch Tử Du.
Tiêu Hào nói: “Trước đây thì không thể, nhưng bây giờ huyết mạch Yêu Thần ở trong cơ thể tôi đã thức tỉnh rồi, có thể lên cạn được. “Tóm lại, bây giờ tất cả những gì tôi đã sắp xếp, đều là để đối phó với Hồn Điện "Các người chỉ cần đợi tin tốt của tôi là được”
Những lời nói của Tiêu Hào giống như mệnh lệnh vậy, những người khác đều không có cách nào chống lại được.
Vì vậy, Tiêu Hào nghênh ngang đem Ninh Khinh Vân rời khỏi tộc Sửa Sư.
Sau đó, hai người Tiêu Hào và Ninh Khinh Vân đi đến tộc Bạch Tuộc.
Trong lúc này ở thành Thâm Hải, Bí Long Hắc Ám đang thấy vô cùng ấm ức. Nó vẫn luôn ẩn trốn trong cơ thể của Tiêu Hào, không dám hiện thân, cũng không thể bị bất kỳ ai phát hiện ra được.
Sau đó, Tư Duệ đưa Tiêu Hào và Ninh Khinh Vân cùng nhau rời khỏi thành Thâm Hải, đi xuống tận sâu dưới đáy biển.
Đích thân Tư Duệ đã đưa Tiêu Hào và Ninh Khinh Vân ra đến biển. Mấy trăm năm rồi Tư Duệ chưa có ra đến biển. Sau khi cô ta đến biển, hít thở một hơi thật sâu không khí xung quanh, cảm giác vô cùng thoải mái, toàn thân dường như được thay da đổi thịt, vô cùng vui vẻ.
Tiêu Hào cùng với Ninh Khinh Vân đưa Tư Duệ đến mặt nước cùng nhau chơi đùa. Tư Duệ có thể cảm nhận được sự ấm áp của ánh mặt trời, cảm nhận được vẻ đẹp của cảnh vật trên biển, tâm tình càng ngày càng cảm thấy vui vẻ, hạnh phúc.
Thế nhưng không lâu sau, chỉ sau mười mấy phút, Tư Duệ đã cảm thấy sức mạnh của mình đang dần tiêu tan het.
Hơn nữa, tốc độ lại rất nhanh, căn bản không có cách nào có thể kiểm soát khống chế được sức mạnh ở trong cơ thể nữa, không thể ngưng tụ lại được.
Những Hải Yêu ở thành Thâm Hải cũng không có cách nào có thể tồn tại ở trên mặt đất được, cứ cho là ở trên mặt biển đi chăng nữa cũng không thể.
Ở đây không có áp lực nước như ở dưới đáy biển, không có môi trường sinh sống của những loài dưới đáy biển, dần dà lâu ngày cơ thể căn bản sẽ không thể chịu nổi.
Tư Duệ vốn dĩ đang vô cùng vui vẻ, bây giờ vẻ mặt lại tràn đầy sự thất vọng, nói: “Em trai Bí Ngô à, chị phải đi rồi.” “Dù cho em có là Yêu Thần đại nhân đi chăng nữa, thì ở trong lòng chị em vĩnh viễn là Bí Ngô của chị.
Tư Duệ nắm chặt tay của Tiêu Hào không buông.
Tiêu Hào có chút yêu chiều xoa đầu Tư Duệ, anh nói: “Được, có thời gian tôi sẽ đến thăm cô" “Hơn nữa, tôi sẽ để lại cho cô chiếc nhẫn truyền âm, cách sử dụng nó như thế nào tôi đều dạy cô rồi, có thời gian chúng ta có thể nói chuyện với nhau.
Tư Duệ miễn cưỡng nói lời tạm biệt với Tiêu Hào và Ninh Khinh Vân, sau đó cô nhảy xuống nước, bơi xuống đáy biển.
Lúc này, Tiêu Hào gọi một cuộc điện thoại, hai mươi phút sau liền có một chiếc du thuyền xuất hiện trước mặt Tiêu Hào.
Đây chính là du thuyền của Đế vương Khu Kỳ Hạn
Trước đây lúc Tiêu Hảo đến, anh đã ngồi ở trên chiếc du thuyền này, và nó cũng luôn luôn đợi Tiêu Hào. Tiêu Hào năm lấy tay Khinh Văn, hai người cùng nhau lên du thuyền.
Thi thể của Võ Thần vẫn còn ở trong du thuyền.
Sau khi Tiêu Hào và Khinh Vân nhìn thấy thi thể của Võ Thần, trong lòng đều cảm thấy vô cùng đau buồn.
Ninh Khinh Vân hỏi Tiêu Hào: “Anh đã thông báo về cho thủ đô Võ Thần chưa?”
Tiêu Hào nhẹ lắc đầu nói: “Vẫn chưa, tôi không biết nên nói thế nào. “Võ Thần bị người ta ám sát mà chết, chuyện này mà truyền ra ngoài, nó sẽ giảng một đòn cực mạnh vào thủ đô Võ Thần.” “Thậm chí sẽ khiến cho đất nước rơi vào cảnh hỗn loạn” “Bởi vì Võ Thần là trụ cột tinh thần của rất nhiều thế lực ở thủ đô Võ Thần.” “Nếu như người của thủ đô Võ Thần biết được sự thật này, ngay lập tức sẽ nổ ra một trận tranh đấu chống lại để quốc Thái Dương, hoặc là sẽ phải đến một số lượng lớn những sát thủ vô cùng mạnh mẽ đi vào đế quốc Thái Dương.” Cập nhật chương mới* nhất tại TгцуeлАРР.coм
Ninh Khinh Vân thở dài thườn thượt và bắt đầu kể cho Tiêu Hào nghe chuyện xảy ra ngày hôm đó.
Trước đây Tiêu Hào luôn luôn bế quan trên đảo Bí Long, Ninh Khinh Vân luôn ở bên cạnh Tiêu Hào.
Có một ngày, nhẫn truyền âm của Ninh Khinh Vân có một tin tức, chính là Võ Thần đã hẹn cô đến chỗ Hải Châu tự do để bàn bạc một số chuyện quan trọng.
Ninh Khinh Vân cũng không có nghi ngờ gì nhiều, lập tức đi đến chỗ hẹn.
Nhưng sau khi đi đến đó, cô ấy mới phát hiện ra rằng đó là một cái bẫy của Thái Dương ninja.
Ở đó có một trận pháp rất lớn, phong tỏa cả một Hải
Châu rất lớn, áp chế hết sức mạnh của Ninh Khinh Vân.
Sức mạnh của Ninh Khinh Vân chỉ có thể phát huy tối đa đến ba bốn phần mà thôi, căn bản không phải là đối thủ của đối phương, cuối cùng Ninh Khinh Vân đã bị đánh bại.
Và lúc đó cô ấy không còn cách nào khác ngoài việc buộc phải điên cuồng lặn xuống đáy biển, dùng thuật Huyết Độn nhảy xuống sâu dưới đáy biển.
Kkhi đó, Ninh Khinh Vân đã không còn bất kỳ sức lực chiến đầu nào nữa, lại bị quái vật biển biển Thâm Hải phát hiện ra.
Quái vật biển đã biết rằng trên biển vừa rồi có một trận chiến giữa các Đế Vương, chuyện này vô cùng quan trọng. Vì vậy liền lập tức báo chuyện này cho tộc Sửa Sư của thành Thâm Hải.
Mà thành chủ đã lập tức hạ lệnh bắt giữ Ninh Khinh
Vân.
Một tia sát khí hiện lên trong ánh mắt của Tiêu Hào, anh nói: “Trước đây, tôi cũng có nhận được tin tức của nhẫn truyền âm, là tin tức mà cô truyền cho tôi đúng không” “Xem ra là tên ninja kia đã dùng nhẫn truyền âm của cô rồi giả mạo giọng của cô để đánh lừa tôi” “Tôi sẽ giết cái tên ninja đó. “Đây chính là âm mưu của đế quốc Thái Dương, bọn họ muốn trước khi giải đấu Đế Vương diễn ra, sẽ giết hết ba đại Đế Vương của Kỳ Hạ, ba người tham gia giải đấu.
Ninh Khinh Vân hừ lạnh một tiếng, vẻ mặt đầy oán hận nói: “Đế quốc Thái Dương đúng thật là đồ không biết xấu hổ." “Bọn họ vậy mà lại muốn ám sát chúng tôi, mà trước đây cái trận pháp kia đã xuất hiện ở dưới biển rất nhiều năm rồi” “Xem ra, bọn họ sớm đã lên kế hoạch để đối phó với
Kỳ Hạ chúng ta rồi.
Tiêu Hào suy nghĩ một chút rồi nói: “Đế quốc Thái Dương đã làm ra chuyện để tiện và vô liêm sỉ như thế này, còn giết chết cả Võ Thần, lại còn muốn giết cả chúng ta. “Tôi nhất định sẽ khiến bọn họ phải trả giá.
Khi mọi người nghe thấy lời nói của Tiêu Hào, trên mặt đều hiện rõ vẻ nghi ngờ.
Có một người đến hỏi: “Yêu Thần đại nhân, tôi không biết anh đến đây để làm gì, anh định mang cô gái này đi sao?”
Tiêu Hào nói: “Tôi đã điều tra rất rõ rồi, cô gái này là Đế
Vương Ma Đô, có sức lực vô cùng mạnh mẽ” “Trên người của cô gái này, có một bí pháp thần bí được tìm thấy.” “Khi bắt cô gái này trở lại thì vị trí của thành Thâm Hải đã bị lộ ra rồi.” “Mà đại quân của Ma Đô bất cứ lúc nào cũng có thể tấn công thành Thâm Hải và cứu Đế Vương của bọn họ đi được.”
Những người đang có mặt ở đây đều rất kinh ngạc khi nghe thấy những lời nói này của Tiêu Hào.
Mặc dù bọn họ sinh sống ở đây, cách biệt hoàn toàn với thế giới.
Nhưng bọn họ vẫn sẽ đi ra ngoài kia, đi xuống đáy biển để liên lạc với người ở những biển khác, tìm hiểu một chút về sự phân bố các thế lực và thông tin của loài người.
Mười mấy vị Đế Vương của tộc Sửa Sư lại quỳ trên mặt đất cầu xin tha tội. “Yêu Thần đại nhân, đều là do Đoạn Giai Thụy mang cô gái kia quay về, giam giữ ở đây. “Đúng đó, Yêu Thần đại nhân, vốn dĩ chúng tôi đã định giết cô gái này rồi. “Thế nhưng Đoạn Giai Thụy lại nói trên người của cô gái này có một sức mạnh cực kỳ lớn mà có thể nghiên cứu được. “Cô ta có thể làm tăng sức mạnh toàn thể của tộc Sửa Sư chúng ta, vì vậy nên cô ta mới bị bắt lại.” “Yêu Thần đại nhân, bây giờ chúng ta nên làm gì?” “Nếu như vị trí của tộc Thâm Hải chúng ta đã bị lộ ra, vậy thì rất bất lợi cho chúng ta.”
Tiêu Hào đã đạt được mục tiêu của anh rồi.
Tiêu Hào nói: “Ma Đô cũng không có đáng sợ như các người nghĩ đâu. “Tôi sẽ đưa cô gái này đi ra ngoài để thương lượng cùng với những người của Ma Đô, cùng nhau đối phó với Hồn Điện, đây là một chuyện vô cùng có lợi cho chúng ta”
Những người có mặt ở đây khi nghe thấy lời của Tiêu Hào nói muốn hợp tác cùng loài người, trên mặt đều lộ vẻ kỳ quái và có chút ngạc nhiên.
Một người hỏi: “Yêu Thần đại nhân, không phải anh luôn luôn ở lại thành Thâm Hải, chưa từng rời đi sao?” “Anh có thể sống ở trên cạn được sao?"
Tiêu Hào vẫn đang phải nói chuyện với những người này bằng thân phận của Bạch Tử Du.
Tiêu Hào nói: “Trước đây thì không thể, nhưng bây giờ huyết mạch Yêu Thần ở trong cơ thể tôi đã thức tỉnh rồi, có thể lên cạn được. “Tóm lại, bây giờ tất cả những gì tôi đã sắp xếp, đều là để đối phó với Hồn Điện "Các người chỉ cần đợi tin tốt của tôi là được”
Những lời nói của Tiêu Hào giống như mệnh lệnh vậy, những người khác đều không có cách nào chống lại được.
Vì vậy, Tiêu Hào nghênh ngang đem Ninh Khinh Vân rời khỏi tộc Sửa Sư.
Sau đó, hai người Tiêu Hào và Ninh Khinh Vân đi đến tộc Bạch Tuộc.
Trong lúc này ở thành Thâm Hải, Bí Long Hắc Ám đang thấy vô cùng ấm ức. Nó vẫn luôn ẩn trốn trong cơ thể của Tiêu Hào, không dám hiện thân, cũng không thể bị bất kỳ ai phát hiện ra được.
Sau đó, Tư Duệ đưa Tiêu Hào và Ninh Khinh Vân cùng nhau rời khỏi thành Thâm Hải, đi xuống tận sâu dưới đáy biển.
Đích thân Tư Duệ đã đưa Tiêu Hào và Ninh Khinh Vân ra đến biển. Mấy trăm năm rồi Tư Duệ chưa có ra đến biển. Sau khi cô ta đến biển, hít thở một hơi thật sâu không khí xung quanh, cảm giác vô cùng thoải mái, toàn thân dường như được thay da đổi thịt, vô cùng vui vẻ.
Tiêu Hào cùng với Ninh Khinh Vân đưa Tư Duệ đến mặt nước cùng nhau chơi đùa. Tư Duệ có thể cảm nhận được sự ấm áp của ánh mặt trời, cảm nhận được vẻ đẹp của cảnh vật trên biển, tâm tình càng ngày càng cảm thấy vui vẻ, hạnh phúc.
Thế nhưng không lâu sau, chỉ sau mười mấy phút, Tư Duệ đã cảm thấy sức mạnh của mình đang dần tiêu tan het.
Hơn nữa, tốc độ lại rất nhanh, căn bản không có cách nào có thể kiểm soát khống chế được sức mạnh ở trong cơ thể nữa, không thể ngưng tụ lại được.
Những Hải Yêu ở thành Thâm Hải cũng không có cách nào có thể tồn tại ở trên mặt đất được, cứ cho là ở trên mặt biển đi chăng nữa cũng không thể.
Ở đây không có áp lực nước như ở dưới đáy biển, không có môi trường sinh sống của những loài dưới đáy biển, dần dà lâu ngày cơ thể căn bản sẽ không thể chịu nổi.
Tư Duệ vốn dĩ đang vô cùng vui vẻ, bây giờ vẻ mặt lại tràn đầy sự thất vọng, nói: “Em trai Bí Ngô à, chị phải đi rồi.” “Dù cho em có là Yêu Thần đại nhân đi chăng nữa, thì ở trong lòng chị em vĩnh viễn là Bí Ngô của chị.
Tư Duệ nắm chặt tay của Tiêu Hào không buông.
Tiêu Hào có chút yêu chiều xoa đầu Tư Duệ, anh nói: “Được, có thời gian tôi sẽ đến thăm cô" “Hơn nữa, tôi sẽ để lại cho cô chiếc nhẫn truyền âm, cách sử dụng nó như thế nào tôi đều dạy cô rồi, có thời gian chúng ta có thể nói chuyện với nhau.
Tư Duệ miễn cưỡng nói lời tạm biệt với Tiêu Hào và Ninh Khinh Vân, sau đó cô nhảy xuống nước, bơi xuống đáy biển.
Lúc này, Tiêu Hào gọi một cuộc điện thoại, hai mươi phút sau liền có một chiếc du thuyền xuất hiện trước mặt Tiêu Hào.
Đây chính là du thuyền của Đế vương Khu Kỳ Hạn
Trước đây lúc Tiêu Hảo đến, anh đã ngồi ở trên chiếc du thuyền này, và nó cũng luôn luôn đợi Tiêu Hào. Tiêu Hào năm lấy tay Khinh Văn, hai người cùng nhau lên du thuyền.
Thi thể của Võ Thần vẫn còn ở trong du thuyền.
Sau khi Tiêu Hào và Khinh Vân nhìn thấy thi thể của Võ Thần, trong lòng đều cảm thấy vô cùng đau buồn.
Ninh Khinh Vân hỏi Tiêu Hào: “Anh đã thông báo về cho thủ đô Võ Thần chưa?”
Tiêu Hào nhẹ lắc đầu nói: “Vẫn chưa, tôi không biết nên nói thế nào. “Võ Thần bị người ta ám sát mà chết, chuyện này mà truyền ra ngoài, nó sẽ giảng một đòn cực mạnh vào thủ đô Võ Thần.” “Thậm chí sẽ khiến cho đất nước rơi vào cảnh hỗn loạn” “Bởi vì Võ Thần là trụ cột tinh thần của rất nhiều thế lực ở thủ đô Võ Thần.” “Nếu như người của thủ đô Võ Thần biết được sự thật này, ngay lập tức sẽ nổ ra một trận tranh đấu chống lại để quốc Thái Dương, hoặc là sẽ phải đến một số lượng lớn những sát thủ vô cùng mạnh mẽ đi vào đế quốc Thái Dương.” Cập nhật chương mới* nhất tại TгцуeлАРР.coм
Ninh Khinh Vân thở dài thườn thượt và bắt đầu kể cho Tiêu Hào nghe chuyện xảy ra ngày hôm đó.
Trước đây Tiêu Hào luôn luôn bế quan trên đảo Bí Long, Ninh Khinh Vân luôn ở bên cạnh Tiêu Hào.
Có một ngày, nhẫn truyền âm của Ninh Khinh Vân có một tin tức, chính là Võ Thần đã hẹn cô đến chỗ Hải Châu tự do để bàn bạc một số chuyện quan trọng.
Ninh Khinh Vân cũng không có nghi ngờ gì nhiều, lập tức đi đến chỗ hẹn.
Nhưng sau khi đi đến đó, cô ấy mới phát hiện ra rằng đó là một cái bẫy của Thái Dương ninja.
Ở đó có một trận pháp rất lớn, phong tỏa cả một Hải
Châu rất lớn, áp chế hết sức mạnh của Ninh Khinh Vân.
Sức mạnh của Ninh Khinh Vân chỉ có thể phát huy tối đa đến ba bốn phần mà thôi, căn bản không phải là đối thủ của đối phương, cuối cùng Ninh Khinh Vân đã bị đánh bại.
Và lúc đó cô ấy không còn cách nào khác ngoài việc buộc phải điên cuồng lặn xuống đáy biển, dùng thuật Huyết Độn nhảy xuống sâu dưới đáy biển.
Kkhi đó, Ninh Khinh Vân đã không còn bất kỳ sức lực chiến đầu nào nữa, lại bị quái vật biển biển Thâm Hải phát hiện ra.
Quái vật biển đã biết rằng trên biển vừa rồi có một trận chiến giữa các Đế Vương, chuyện này vô cùng quan trọng. Vì vậy liền lập tức báo chuyện này cho tộc Sửa Sư của thành Thâm Hải.
Mà thành chủ đã lập tức hạ lệnh bắt giữ Ninh Khinh
Vân.
Một tia sát khí hiện lên trong ánh mắt của Tiêu Hào, anh nói: “Trước đây, tôi cũng có nhận được tin tức của nhẫn truyền âm, là tin tức mà cô truyền cho tôi đúng không” “Xem ra là tên ninja kia đã dùng nhẫn truyền âm của cô rồi giả mạo giọng của cô để đánh lừa tôi” “Tôi sẽ giết cái tên ninja đó. “Đây chính là âm mưu của đế quốc Thái Dương, bọn họ muốn trước khi giải đấu Đế Vương diễn ra, sẽ giết hết ba đại Đế Vương của Kỳ Hạ, ba người tham gia giải đấu.
Ninh Khinh Vân hừ lạnh một tiếng, vẻ mặt đầy oán hận nói: “Đế quốc Thái Dương đúng thật là đồ không biết xấu hổ." “Bọn họ vậy mà lại muốn ám sát chúng tôi, mà trước đây cái trận pháp kia đã xuất hiện ở dưới biển rất nhiều năm rồi” “Xem ra, bọn họ sớm đã lên kế hoạch để đối phó với
Kỳ Hạ chúng ta rồi.
Tiêu Hào suy nghĩ một chút rồi nói: “Đế quốc Thái Dương đã làm ra chuyện để tiện và vô liêm sỉ như thế này, còn giết chết cả Võ Thần, lại còn muốn giết cả chúng ta. “Tôi nhất định sẽ khiến bọn họ phải trả giá.