Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1190: Hồn Điện bị hủy
Chương 1190: Hồn Điện bị hủy
Thành chủ nhìn thanh vũ khí trong tay Tiêu Hào, ông ta căn bản không tin thanh vũ khí trước mắt có thể phá vỡ nhuyễn giáp của ông ta.
Thành chủ nói: “Bạch Tử Du, đừng mơ tưởng hão huyền nữa, vũ khí trong tay anh có lợi hại đến đâu cũng không thể phá vỡ nhuyễn giáp của tôi đâu. “Thật không dám dấu diếm, nhuyễn giáp trên người tôi vốn dĩ không thuộc thế giới này” “Cho nên năng lượng của thế giới này cơ bản không có tác dụng đối với nhuyễn giáp của tôi”
Tay phải Tiêu Hào nắm chặt thanh trường đao màu vàng, mũi đao đâm vào trên người của thành chủ. Sau đó nhẹ nhàng hất một cái, làn da của thành chủ bị rách ra, một tia máu từ bên trong phun ra.
Tiêu Hào chưa sử dụng năng lượng gì, chỉ là cầm thanh đại đao màu vàng chém một cái thì nhuyễn giáp đã bị chém rách rồi.
Thành chủ quá sợ hãi, ông ta không thể tin được, cho dù là năng lượng cảnh giới Đế Vương cũng không thể chém vào da của ông ta được.
Bây giờ, chuỗi vũ khí trước mắt lại dễ dàng chém rách da ông ta, tựa như một con dao nhỏ cắt vào một làn da mỏng!
Thành chủ lập tức bị dọa đến choáng váng, la lên: “Không thể nào, không thể nào, vì sao lại có thể xảy ra chuyện như vậy?" “Nhuyễn giáp trên người tôi được rèn từ khoảng thạch tinh thần, cho dù là vũ khí nào cũng không cách nào phá vỡ được, đây là loại khoáng thạch không thuộc về thế giới này. “Bạch Tử Du, anh rốt cuộc là ai?" “Thanh vũ khí này rốt cuộc là vũ khí gì?” “Anh không phải là Bạch Tử Du, anh biết thanh vũ khí này!”
Thành chủ tuyệt vọng hét lên, Tiêu Hào cũng không trả lời vấn đề của ông ta.
Ngay sau đó, Tiêu Hào cầm đao chém lên nhuyễn giáp của ông ta!
Bởi vì nhuyễn giáp được chết tạo thanh da của thành chủ cho nên sau khi phá vỡ nhuyễn giáp của ông ta, trên người thành chủ đầm đìa máu tươi, da tróc thịt bong.
Thành chủ biết mình chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ, cho nên ông ta lập tức muốn tự sát.
Đáng tiếc Tiêu Hào không cho ông ta cơ hội này. Tay phải Tiêu Hào đặt lên đầu thanh chủ sử dụng Di Hồn Đại Pháp.
Tiêu Hào lạnh lùng nói: “Muốn tự sát trước mặt tôi sao, không thể nào đâu!” “Trong lúc tôi phá vỡ nhuyễn giáp của ông, tôi đã giam cầm sức mạnh của ông rồi, lần này ông chết chắc rồi!”
Tiêu Hào sử dụng Di Hồn Đại Pháp, nhưng anh cũng không trực tiếp lấy đi trí nhớ của thành chủ mà là khiến ông ta lầm vào mê hoặc.
Sau khi Tiêu Hào đã hoàn toàn khống chế được thành chủ, tay anh rời khỏi đầu thành chủ. Anh lạnh lùng hỏi: “Thành chủ, bây giờ trò chuyện một chút.” “Đầu tiên nói cho tôi biết, ông là người nào, ông đến từ thế lực nào?”
Vẻ mặt thành chủ có chút dại ra, thì thào nói: “Tôi là người của Hồn Điện” “Trước kia tôi là điểm chủ thứ tám mươi chín của Hồn
Điện, tên của tôi là Đoạn Giai Thụy” “Sau nhiều năm Hồn Điện của chúng tôi lên kế hoạch, họ đưa tôi đến lén vào thành Thâm Hải, giết chết tộc trưởng của tộc Sửa Sư. “Sau đó lợi dựng thân phận của tộc trưởng tộc Sửa Sư để khống chế thành Thâm Hải.”
Thành chủ kể ra tất cả mọi chuyện, tất cả đều là âm mưu của Hồn Điện.
Hồn Điện vì có được hầu hết bảo thạch và tài nguyên của Thâm Hải Yêu tộc đã mang đến cho Hồn Điện những lợi ích không thể đếm hết.
Bây giờ chân tướng mọi chuyện đều đã rõ ràng.
Người của Yêu tộc ở thành Thâm Hải đều lửa giận ngút trời, muốn xông lên chém Đoạn Giai Thụy thành từng mảnh nhỏ.
Hàng năm Đoạn Giai Thụy chiếm đoạt lượng lớn tài nguyên và các loại bảo thạch của bộ tộc Thâm Hải Yêu tộc, vận chuyển lên mặt nước nộp cho Hồn Điện. Lượng bảo thạch và tài nguyên hàng năm ông ta trộm vận chuyển ra bên ngoài là vô giá, không thể ước lượng được.
Hơn nữa vài vị trưởng lão cũng bị Đoạn Giai Thụy dùng bí pháp thần bí để khống chế.
Những người này làm việc cho Đoạn Giai Thụy, tất cả đều cực kỳ bí ẩn, không chê vào đâu được, nhiều năm qua đi như vậy rồi mà không kẻ nào phát hiện.
Càng thêm kinh khủng chính là, hàng năm Đoạn Giai Thụy bí mật ám sát rất nhiều người của tộc Thâm Hải.
Giết chết người của tộc Sửa Sư, lấy hết nội đan của bọn họ. Nội đan của Yêu tộc ẩn chứa sức mạnh vô cùng mạnh mẽ, bọn họ lấy nội đan ra để buôn bán!
Lần này, Đoạn Giai Thụy đối phó với bộ tộc Bạch Tuộc là nhìn trúng bảo vật của bộ tộc Bạch Tuộc. Ông ta muốn đoạt đi rất nhiều bảo vật của bộ tộc Bạch
Tuộc, còn muốn giết chết người của bộ tộc Bạch Tuộc, cướp đi nội đan của bọn họ.
Nếu không phải Tiêu Hào ngăn trở âm mưu này, chỉ sợ là lần này bộ tộc Bạch Tuộc sẽ bị diệt tộc!
Bảo thạch và tài nguyên đó phần lớn đều vận chuyển ra nước ngoài.
Sau đó bí mật tiêu thụ trong chợ đen, hoặc cải tạo bảo thạch và tài nguyên trở thành bảo thạch con người có thể sử dụng được để buôn bán. Bởi vì giới tu luyện của con người cũng có quy tắc.
Con người và Thâm Hải Yêu tộc, nước sông không phạm nước giếng.
Nếu xuất hiện một lượng lớn bảo vật của Thâm Hải Yêu tộc sẽ làm giới tu luyện vô cùng cảnh giác.
Bởi vì trộm được bảo vật của Thâm Hải Yêu tộc là đã hoàn toàn đắc tội Thâm Hải Yêu tộc, dẫn đến hậu quả cực kỳ nghiêm trọng.
Hậu quả này có khả năng dẫn đến chiến tranh, vậy nên không ai dám vượt qua Lôi Trì này, không ai dám vượt qua ranh giới đỏ này.
Nhưng mà người của Hồn Điện làm việc không từ thủ đoạn, vì lợi ích của bản thân mà làm liều.
Nếu không phải lần này Tiêu Hào xuất hiện, chỉ sợ bí mật này sẽ không được đưa ra ánh sáng, thành Thâm Hải vẫn sẽ bị người của Hồn Điện khống chế!
Sau khi bí mật này được đưa ra ánh sáng, người ở thành Thâm Hải rốt cuộc cũng không khống chế được nữa.
Bọn họ vốn đang chờ Yêu Thần đại nhân phán xét, không ai lên tiếng, nhưng vì chuyện này mà bọn họ không thể nhịn được nữa. Nhiều năm qua đi như vậy rồi, thành chủ thành Thâm ТrцуeлАРР.cоm trang web cập nhậ*t nhanh nhất
Hải, vua của thành Thâm Hải, thế nhưng lại là con người.
Đây là một sự sỉ nhục!
Đây là nỗi sỉ nhục đối với mỗi một người trong tộc
Thâm Hải. Nếu chuyện này bi truyền ra ngoài sẽ trở thành một trò cười lớn.
Một người bên ngoài lại có thể khống chế được tất cả người của tộc Thâm Hải!
Đám đông xung quanh rống giận, cảm xúc bùng nổ. “Giết đến đại lục, phá hủy Hồn Điện!” “Phong tỏa tất cả Hải Châu, chỉ cần người của Hồn Điện xuất hiện thì bắn hết!” “Loài người đáng chết dám khiêu khích tộc Thâm Hải chúng ta, dám cướp đoạt bảo vật của tộc Thâm Hải chúng ta!" “Chúng ta nhất định phải khiến cho bọn chúng trả giá đại giới!” “Tộc Thâm Hải chúng ta từ trước đến nay đều nước sông không phạm nước giếng với con người, không có lui tới gì, thế mà con người lại không biết xấu hổ mà khống chế tộc Thâm Hải chúng ta!” “Chúng ta nhất định phải phá hủy Hồn Điện!” “Xin Yêu Thần đại nhân hạ lệnh, phá hủy Hồn Điện!” “Xin Yêu Thần đại nhân hạ lệnh!”
Cường giả tộc Thâm Hải ở bốn phương tám hướng quỳ rạp xuống đất, yêu cầu Tiêu Hào hạ lệnh tấn công Hồn Điện, hủy diệt Hồn Điện!
Tiêu Hào và Hồn Điện vốn cũng có thù hận không chết không ngừng. Lúc trước Hồn Điện ở lãnh thổ của Kỳ Hạ thiết lập căn cứ ở rất nhiều đảo nhỏ hoang tàn vắng vẻ, bí mật bắt một ít trẻ con, bí mật đưa đến căn cứ làm thí nghiệm, bồi dưỡng thành sát thủ của Hồn Điện!
Lúc trước, Tiêu Hào phá hủy một hòn đảo nhỏ, sau đó bí mật hạ lệnh cho vương triều Ám Dạ và người của Long Tổ, bí mật phá hủy toàn bộ căn cứ của Hồn Điện thiết lập tại rất nhiều đảo nhỏ trên lãnh thổ của Kỳ Hạ, nhổ cỏ tận gốc.
Sau đó, sau khi Tiêu Hào bị truy nã, trên một chiếc máy bay với Đế Vương của Hồn Điện, tổng điện chủ của Hồn Điện quyết chiến thì Ma Tôn xuất hiện, giết chết tổng điện chủ Hồn Điện và toàn bộ Đế Vương của Hồn Điện, phi cơ rơi xuống bể tan tành.
Lúc đó thù hận giữa Tiêu Hào và Hồn Điện càng ngày càng sâu.
Tiêu Hào vẫn muốn đuổi tất cả thế lực của Hồn Điện ra khỏi Kỳ Hạ.
Nhưng mà tổ chức của Hồn Điện ở khắp thế giới, liên quan đến các ngành nghềm thậm chí người thường cũng có, ăn sâu bén rễ.
Muồn đuổi mọi người của Hồn Điện ra khỏi Kỳ Hạ là vô cùng khó khăn.
Mà Hồn Điện lại quá mạnh, cho dù tổng điện chủ của Hồn Điện ở Kỳ Hạ đã bị Tiêu Hào giết chết, nhưng bọn họ cũng có người dự bị.
Một người tổng điện chủ mới lập tức nhậm chức!
Rất nhiều quốc gia đều đau đầu đối với Hồn Điện, nhưng muốn thật sự tiêu diệt được Hồn Điện là không có khả năng. Rất nhiều nhân viên quan trọng của một quốc gia, còn có tu luyện mạnh mẽ, đều có người của Hồn Điện, hoặc là người vì Hồn Điện mà bán mạng.
Thành chủ nhìn thanh vũ khí trong tay Tiêu Hào, ông ta căn bản không tin thanh vũ khí trước mắt có thể phá vỡ nhuyễn giáp của ông ta.
Thành chủ nói: “Bạch Tử Du, đừng mơ tưởng hão huyền nữa, vũ khí trong tay anh có lợi hại đến đâu cũng không thể phá vỡ nhuyễn giáp của tôi đâu. “Thật không dám dấu diếm, nhuyễn giáp trên người tôi vốn dĩ không thuộc thế giới này” “Cho nên năng lượng của thế giới này cơ bản không có tác dụng đối với nhuyễn giáp của tôi”
Tay phải Tiêu Hào nắm chặt thanh trường đao màu vàng, mũi đao đâm vào trên người của thành chủ. Sau đó nhẹ nhàng hất một cái, làn da của thành chủ bị rách ra, một tia máu từ bên trong phun ra.
Tiêu Hào chưa sử dụng năng lượng gì, chỉ là cầm thanh đại đao màu vàng chém một cái thì nhuyễn giáp đã bị chém rách rồi.
Thành chủ quá sợ hãi, ông ta không thể tin được, cho dù là năng lượng cảnh giới Đế Vương cũng không thể chém vào da của ông ta được.
Bây giờ, chuỗi vũ khí trước mắt lại dễ dàng chém rách da ông ta, tựa như một con dao nhỏ cắt vào một làn da mỏng!
Thành chủ lập tức bị dọa đến choáng váng, la lên: “Không thể nào, không thể nào, vì sao lại có thể xảy ra chuyện như vậy?" “Nhuyễn giáp trên người tôi được rèn từ khoảng thạch tinh thần, cho dù là vũ khí nào cũng không cách nào phá vỡ được, đây là loại khoáng thạch không thuộc về thế giới này. “Bạch Tử Du, anh rốt cuộc là ai?" “Thanh vũ khí này rốt cuộc là vũ khí gì?” “Anh không phải là Bạch Tử Du, anh biết thanh vũ khí này!”
Thành chủ tuyệt vọng hét lên, Tiêu Hào cũng không trả lời vấn đề của ông ta.
Ngay sau đó, Tiêu Hào cầm đao chém lên nhuyễn giáp của ông ta!
Bởi vì nhuyễn giáp được chết tạo thanh da của thành chủ cho nên sau khi phá vỡ nhuyễn giáp của ông ta, trên người thành chủ đầm đìa máu tươi, da tróc thịt bong.
Thành chủ biết mình chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ, cho nên ông ta lập tức muốn tự sát.
Đáng tiếc Tiêu Hào không cho ông ta cơ hội này. Tay phải Tiêu Hào đặt lên đầu thanh chủ sử dụng Di Hồn Đại Pháp.
Tiêu Hào lạnh lùng nói: “Muốn tự sát trước mặt tôi sao, không thể nào đâu!” “Trong lúc tôi phá vỡ nhuyễn giáp của ông, tôi đã giam cầm sức mạnh của ông rồi, lần này ông chết chắc rồi!”
Tiêu Hào sử dụng Di Hồn Đại Pháp, nhưng anh cũng không trực tiếp lấy đi trí nhớ của thành chủ mà là khiến ông ta lầm vào mê hoặc.
Sau khi Tiêu Hào đã hoàn toàn khống chế được thành chủ, tay anh rời khỏi đầu thành chủ. Anh lạnh lùng hỏi: “Thành chủ, bây giờ trò chuyện một chút.” “Đầu tiên nói cho tôi biết, ông là người nào, ông đến từ thế lực nào?”
Vẻ mặt thành chủ có chút dại ra, thì thào nói: “Tôi là người của Hồn Điện” “Trước kia tôi là điểm chủ thứ tám mươi chín của Hồn
Điện, tên của tôi là Đoạn Giai Thụy” “Sau nhiều năm Hồn Điện của chúng tôi lên kế hoạch, họ đưa tôi đến lén vào thành Thâm Hải, giết chết tộc trưởng của tộc Sửa Sư. “Sau đó lợi dựng thân phận của tộc trưởng tộc Sửa Sư để khống chế thành Thâm Hải.”
Thành chủ kể ra tất cả mọi chuyện, tất cả đều là âm mưu của Hồn Điện.
Hồn Điện vì có được hầu hết bảo thạch và tài nguyên của Thâm Hải Yêu tộc đã mang đến cho Hồn Điện những lợi ích không thể đếm hết.
Bây giờ chân tướng mọi chuyện đều đã rõ ràng.
Người của Yêu tộc ở thành Thâm Hải đều lửa giận ngút trời, muốn xông lên chém Đoạn Giai Thụy thành từng mảnh nhỏ.
Hàng năm Đoạn Giai Thụy chiếm đoạt lượng lớn tài nguyên và các loại bảo thạch của bộ tộc Thâm Hải Yêu tộc, vận chuyển lên mặt nước nộp cho Hồn Điện. Lượng bảo thạch và tài nguyên hàng năm ông ta trộm vận chuyển ra bên ngoài là vô giá, không thể ước lượng được.
Hơn nữa vài vị trưởng lão cũng bị Đoạn Giai Thụy dùng bí pháp thần bí để khống chế.
Những người này làm việc cho Đoạn Giai Thụy, tất cả đều cực kỳ bí ẩn, không chê vào đâu được, nhiều năm qua đi như vậy rồi mà không kẻ nào phát hiện.
Càng thêm kinh khủng chính là, hàng năm Đoạn Giai Thụy bí mật ám sát rất nhiều người của tộc Thâm Hải.
Giết chết người của tộc Sửa Sư, lấy hết nội đan của bọn họ. Nội đan của Yêu tộc ẩn chứa sức mạnh vô cùng mạnh mẽ, bọn họ lấy nội đan ra để buôn bán!
Lần này, Đoạn Giai Thụy đối phó với bộ tộc Bạch Tuộc là nhìn trúng bảo vật của bộ tộc Bạch Tuộc. Ông ta muốn đoạt đi rất nhiều bảo vật của bộ tộc Bạch
Tuộc, còn muốn giết chết người của bộ tộc Bạch Tuộc, cướp đi nội đan của bọn họ.
Nếu không phải Tiêu Hào ngăn trở âm mưu này, chỉ sợ là lần này bộ tộc Bạch Tuộc sẽ bị diệt tộc!
Bảo thạch và tài nguyên đó phần lớn đều vận chuyển ra nước ngoài.
Sau đó bí mật tiêu thụ trong chợ đen, hoặc cải tạo bảo thạch và tài nguyên trở thành bảo thạch con người có thể sử dụng được để buôn bán. Bởi vì giới tu luyện của con người cũng có quy tắc.
Con người và Thâm Hải Yêu tộc, nước sông không phạm nước giếng.
Nếu xuất hiện một lượng lớn bảo vật của Thâm Hải Yêu tộc sẽ làm giới tu luyện vô cùng cảnh giác.
Bởi vì trộm được bảo vật của Thâm Hải Yêu tộc là đã hoàn toàn đắc tội Thâm Hải Yêu tộc, dẫn đến hậu quả cực kỳ nghiêm trọng.
Hậu quả này có khả năng dẫn đến chiến tranh, vậy nên không ai dám vượt qua Lôi Trì này, không ai dám vượt qua ranh giới đỏ này.
Nhưng mà người của Hồn Điện làm việc không từ thủ đoạn, vì lợi ích của bản thân mà làm liều.
Nếu không phải lần này Tiêu Hào xuất hiện, chỉ sợ bí mật này sẽ không được đưa ra ánh sáng, thành Thâm Hải vẫn sẽ bị người của Hồn Điện khống chế!
Sau khi bí mật này được đưa ra ánh sáng, người ở thành Thâm Hải rốt cuộc cũng không khống chế được nữa.
Bọn họ vốn đang chờ Yêu Thần đại nhân phán xét, không ai lên tiếng, nhưng vì chuyện này mà bọn họ không thể nhịn được nữa. Nhiều năm qua đi như vậy rồi, thành chủ thành Thâm ТrцуeлАРР.cоm trang web cập nhậ*t nhanh nhất
Hải, vua của thành Thâm Hải, thế nhưng lại là con người.
Đây là một sự sỉ nhục!
Đây là nỗi sỉ nhục đối với mỗi một người trong tộc
Thâm Hải. Nếu chuyện này bi truyền ra ngoài sẽ trở thành một trò cười lớn.
Một người bên ngoài lại có thể khống chế được tất cả người của tộc Thâm Hải!
Đám đông xung quanh rống giận, cảm xúc bùng nổ. “Giết đến đại lục, phá hủy Hồn Điện!” “Phong tỏa tất cả Hải Châu, chỉ cần người của Hồn Điện xuất hiện thì bắn hết!” “Loài người đáng chết dám khiêu khích tộc Thâm Hải chúng ta, dám cướp đoạt bảo vật của tộc Thâm Hải chúng ta!" “Chúng ta nhất định phải khiến cho bọn chúng trả giá đại giới!” “Tộc Thâm Hải chúng ta từ trước đến nay đều nước sông không phạm nước giếng với con người, không có lui tới gì, thế mà con người lại không biết xấu hổ mà khống chế tộc Thâm Hải chúng ta!” “Chúng ta nhất định phải phá hủy Hồn Điện!” “Xin Yêu Thần đại nhân hạ lệnh, phá hủy Hồn Điện!” “Xin Yêu Thần đại nhân hạ lệnh!”
Cường giả tộc Thâm Hải ở bốn phương tám hướng quỳ rạp xuống đất, yêu cầu Tiêu Hào hạ lệnh tấn công Hồn Điện, hủy diệt Hồn Điện!
Tiêu Hào và Hồn Điện vốn cũng có thù hận không chết không ngừng. Lúc trước Hồn Điện ở lãnh thổ của Kỳ Hạ thiết lập căn cứ ở rất nhiều đảo nhỏ hoang tàn vắng vẻ, bí mật bắt một ít trẻ con, bí mật đưa đến căn cứ làm thí nghiệm, bồi dưỡng thành sát thủ của Hồn Điện!
Lúc trước, Tiêu Hào phá hủy một hòn đảo nhỏ, sau đó bí mật hạ lệnh cho vương triều Ám Dạ và người của Long Tổ, bí mật phá hủy toàn bộ căn cứ của Hồn Điện thiết lập tại rất nhiều đảo nhỏ trên lãnh thổ của Kỳ Hạ, nhổ cỏ tận gốc.
Sau đó, sau khi Tiêu Hào bị truy nã, trên một chiếc máy bay với Đế Vương của Hồn Điện, tổng điện chủ của Hồn Điện quyết chiến thì Ma Tôn xuất hiện, giết chết tổng điện chủ Hồn Điện và toàn bộ Đế Vương của Hồn Điện, phi cơ rơi xuống bể tan tành.
Lúc đó thù hận giữa Tiêu Hào và Hồn Điện càng ngày càng sâu.
Tiêu Hào vẫn muốn đuổi tất cả thế lực của Hồn Điện ra khỏi Kỳ Hạ.
Nhưng mà tổ chức của Hồn Điện ở khắp thế giới, liên quan đến các ngành nghềm thậm chí người thường cũng có, ăn sâu bén rễ.
Muồn đuổi mọi người của Hồn Điện ra khỏi Kỳ Hạ là vô cùng khó khăn.
Mà Hồn Điện lại quá mạnh, cho dù tổng điện chủ của Hồn Điện ở Kỳ Hạ đã bị Tiêu Hào giết chết, nhưng bọn họ cũng có người dự bị.
Một người tổng điện chủ mới lập tức nhậm chức!
Rất nhiều quốc gia đều đau đầu đối với Hồn Điện, nhưng muốn thật sự tiêu diệt được Hồn Điện là không có khả năng. Rất nhiều nhân viên quan trọng của một quốc gia, còn có tu luyện mạnh mẽ, đều có người của Hồn Điện, hoặc là người vì Hồn Điện mà bán mạng.