Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1185: Đến lần nữa đi
Chương 1185: Đến lần nữa đi
Bạch Tử Du hung hăng cắn chặt răng, lần này anh ta thúc dục năng lượng trong cơ thể đến cực hạn.
Máu từ hai mắt anh ta chảy ra, năng lượng như nổ tung bay ra khỏi cơ thể, vọt tới thanh trường kiếm trong tay.
Bạch Tử Du đã tuyệt vọng rồi.
Bạch Tử Du hét lơn: “Thành chủ, tôi nhất định phải phá hủy vũ khí của ông, một chiêu này tôi phải chém gãy vũ khí của ông!” “Ha ha ha ha!” Thành chủ trào phúng nói: “Tôi biết anh rất mạnh, người có thể phá ba chiêu trước của tôi ở thành Thâm Hải này cũng không có mấy người. “Nhưng mà đáng tiếc là, chiêu thứ tư sẽ có năng lượng gấp tám lần, anh căn bản là không ngăn được!”
Bạch Tử Du nhảy lên cao đến hơn hai mươi mét, trường kiếm trong tay biến thành thanh trường kiếm cao mấy chục mét, hung hăng chém xuống thành chủ phía dưới!
Mà năng lượng của vòng sáng thứ tư cũng phóng lên cao theo hướng của Bạch Tử Du! “Ầm”, trời long đất đở.
Năng lượng hai bên khủng bố lạ thường, tựa như muốn xé rách không gian.
Năng lượng đó lan đến đâu, mặt đất chỗ đó lập tức nứt toác thành một cái rãnh thật sâu.
Trong lúc nhất thời đất đá bay lên đầy trời! Bạch Tử Du như một con diều đứt dây bay về phương xa!
Cả người Bạch Tử Du toàn máu là máu, toàn thân trên dưới đều có miệng vết thương, trông vô cùng thê thảm.
Anh ta bị lún vào mặt đất sâu hơn năm mét, rốt cuộc cũng không đứng dậy được!
Mọi người trong bộ tộc Bạch Tuộc quá mức sợ hãi. “Tộc trưởng!” “Tộc trưởng!”
Tư Duệ và Y Trân và tất cả những người cao tầng của bộ tộc Bạch Tuộc đều vọt đến.
Mọi người nâng Bạch Tử Du đang hãm sâu trong đất lên, Bạch Tử Du đã bị thương nặng, mất đi sức chiến đấu!
Hơn nữa cơ thể Bạch Tử Du đã bị biến dạng, tay chân đều đã biến thành xúc tu, xém chút nữa là bị đánh ra nguyên hình!
Tất cả mọi người trong bộ tộc Bạch Tuộc nhìn đến tộc trưởng bị đánh bại của bọn họ, thống khổ tuyệt vọng, phẫn nộ thổi quét qua đáy lòng mọi người.
Nếu tộc trưởng của bọn thua thì cả bộ tộc Bạch Tuộc còn lại chỉ có thể bị hủy diệt!
Mà trên mặt mỗi người trong tộc Sửa Sư đều vô cùng phấn khích.
Tộc trưởng của bọn họ thẳng, thành chủ dùng mấy chiêu đã đánh cho tộc trưởng bộ tộc Bạch Tuộc bị thương nặng! “Ha ha ha. Thành chủ cười khẩy liên tục: “Tôi đã nói rồi, bộ tộc Bạch Tuộc các người không phải là đối thủ của tôi!”
Bên trong đôi mắt của mọi người trong bộ tộc Bạch Tuộc đều tràn ngập tia máu. Rất nhiều người đều đã hóa thành bản thể to lớn, giương nanh múa vuốt rống giận, muốn cùng người của tộc Sửa Sư liều chết một phen. Không một ai quỳ xuống, càng không có ai thuần phục, cho dù là bị hủy diệt cũng phải có tôn nghiêm!
Tuyệt đối không được quỳ gối dưới chân kẻ địch!
Tiêu Hào đứng phía sau cũng kinh ngạc không thôi, anh thật sự không ngờ Bạch Tử Du lại thua trận hoàn toàn như vậy.
Năng lượng của Bạch Tử Du tuy chưa trải qua rèn luyện, không đủ thuần thục. Bạch Tử Du nhất thời không thể khống chế toàn bộ năng lượng của Đế Vương cấp chín.
Nhưng mà năng lượng đó là do Tiêu Hào cho, mạnh mẽ vô cùng.
Hơn nữa anh ta còn mang theo thần binh được rèn luyện từ huyết mạch của Yêu Hoàng, Tiêu Hào cho rằng Bạch Tử Du chắc chắn có thể đánh bại thành chủ.
Nhưng thật không ngờ trong tay thành chủ lại có một thanh đại đao màu vàng.
Năng lượng bên trong thanh đạo này mạnh mẽ vô cùng, mỗi một vòng vàng đều bộc phát ra năng lượng cường đại.
Năng lượng cái sau mạnh hơn cái trước, năng lượng từng cái đều tăng lên, hoàn toàn đánh bại Bạch Tử Du.
Lúc này, cơ thể Tiêu Hào phía sau đám người chợt lóe, đi đến bên cạnh Bạch Tử Du, sau đó ôm lấy Bạch Tử Du.
Lại lóe lên một cái, rời khỏi ánh mắt mọi người rồi đến căn phòng phía sau.
Tay Tiêu Hào đặt trên người Bạch Tử Du, vết thương trên cơ thể Bạch Tử Du khôi phục với tốc độ mắt thường có thể thấy được.
Miệng Bạch Tử Du đầy máu nói: “Ngài Bí Ngô, tôi thất bại rồi.” “Thực xin lỗi, tôi khiến ngài thất vọng rồi.”
Tiêu Hào nói: “Ở trong này dưỡng thương cho tốt, chuyện còn lại cứ giao cho tôi.” Lời Tiêu Hào vừa dứt, vẻ ngoài hay dáng người Tiêu Hào đều bắt đầu thay đổi.
Anh biến thành một người giống y đúc Bạch Tử Du! Bạch Tử Du lắp bắp kinh ngạc nói: “Ngài Bí Ngô, rốt cuộc ngài định làm gì?" “Chẳng lẽ ngài định biến thành dáng vẻ của tôi đề tham chiến sao?”
Tiêu Hào gật gật đầu, nói: “Đúng vậy, tôi thay mặt anh đi tham chiến
Bạch Tử Du nói: “Tuyệt đối không được, ngài sử dụng thuật biến hình, đối phương chắc chắn có thể nhận ra” “Nếu họ nhận ra ngài là giả, ngài làm vậy không bằng dùng thân phận thận của ngài để xuất chiến!”
Tiêu Hào lắc đầu nói: “Tôi không thể lấy thân phận của tôi, bởi vì anh mới là tộc trưởng của bộ tộc Bạch Tuộc. “Hôm nay anh phải tự mình đánh bại thành chủ, như vậy mới có thể để lại truyền thuyết cho đời sau. “Vậy nên tôi phải lấy thân phận của anh đề xuất chiến “Anh yên tâm đi, thuật biến hình của tôi chính là thuật biến hình của Yêu Hoàng, cho dù là kẻ nào cũng không thể phát hiện ra tôi là giả!” Bạch Tử Du còn muốn nói thêm gì đó nhưng Tiêu Hào chợt lóe đã rời đi mất.
Tiêu Hào để Y Trần ở lại chăm sóc cho Bạch Tử Du, không để cho kẻ nào đi vào căn phòng này.
Giờ phút này, ở chiến trường bên ngoài, thành chủ từng bước áp sát, hét to: “Sao các người còn không chịu quỳ xuống thuần phục” “Bây giờ tôi đếm đến ba, nếu các người không chịu quỳ gối trước mặt tôi tôi lập tức sẽ đại khai sát giới.” “Giết cho bộ tộc Bạch Tuộc không còn một manh giáp nào, ba, hai, một!” Ủng hộ team chún*g mình bằng cách theo dõi truyện tại tamlinh247.net
Thành chủ đang định hạ lệnh đại khai sát giới thì đột nhiên lúc này có một bóng người tiến đến xuất hiện trước mặt thành chủ.
Tất cả ánh nhìn của mọi người ở đây đều dừng lại trên người người này, là Bạch Tử Du! Nhân mã hai bên của tộc Sửa Sư và bộ tộc Bạch Tuộc đều kinh ngạc đến ngây người.
Lúc trước bọn họ đều nhìn thấy Bạch Tử Du đã bị thương nặng, không còn sức chiến đấu, hơn nữa đã bị người dẫn đi.
Nhưng mà bây giờ, Bạch Tử Du lại lần nữa xuất hiện trước mặt mọi người, trên người lại không có một vết thương nào.
Quần áo trên người Bạch Tử Du cũng đã đổi một bộ mới, hơi thở cũng trở nên vững vàng, không hề giống một người bị thương chút nào!
Thành chủ hỏi: “Bạch Tử Du, anh đang diễn xiếc cái gì vậy?" “Thương thế của anh sao lại khôi phục nhanh như vậy?”
Tiêu Hào thản nhiên nói: “Sao vậy, có vấn đề gì không?” “Bộ tộc Bạch Tuộc chúng tôi có một loại thuốc tiên để chữa thương” “Vừa rồi tôi không có mang theo trên người, sau khi tôi ăn thuốc tiên thì thương tích trên người đã khỏi hẳn rồi” “Tiếp theo, chúng ta tiếp tục chiến đấu thôi.
Thành chủ lại khinh thường nói: “Bạch Tử Du, anh căn bản không phải đối thủ của tôi” “Bốn chiêu vừa rồi anh còn không đỡ được. “Trên thanh đạo vàng này của tôi có chín vòng vàng, còn năm cái, cái sau lại mạnh hơn cái trước. “Một khi tôi hạ đao thứ năm xuống, anh chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ!” Trong tay Tiêu Hào là thanh vũ khí lúc nãy Bạch Tử Du sử dụng. Tiêu Hào giơ cao thanh trường kiếm dài gần hai mét lên.
Vẻ mặt anh đầy khiêu khích nói: “Vừa rồi tôi giao thủ với ông chỉ mới sử dụng một phần ba năng lượng thôi. “Tôi vừa mới đột phá Đế Vương cấp chín, phần lớn năng lượng còn chưa được sử dụng nên mới bị ông đánh bại. “Lần này tôi sẽ không nương tay nữa, tôi sẽ sử dụng năng lượng chân chính.” “Tôi muốn cho ông biết, cái gì là sự lớn mạnh của bộ tộc Bạch Tuộc!"
Người của bộ tộc Bạch Tuộc nhìn tộc trưởng của bọn họ sống lại.
Sự tuyệt vọng nguyên bản trên mặt bọn họ dần được thay thế bởi sự hy vọng.
Nhưng mà một chiêu vừa rồi của thành chủ khiến sắc mặt rất nhiều người đều vô cùng khó coi.
Bọn họ đều cho rằng trận chiến này tộc trưởng thua chắc rồi.
Nhưng mà, cho dù là tộc trưởng thua hay thắng thì mọi người của bộ tộc Bạch Tuộc đều sẽ đứng sau lưng tộc trưởng, vì tộc trưởng mà cố lên! Nếu tộc trưởng chết trận, bọn họ sẽ theo tộc trưởng cùng chết, tuyệt đối sẽ không thần phục tộc Sửa Sư!
Bạch Tử Du hung hăng cắn chặt răng, lần này anh ta thúc dục năng lượng trong cơ thể đến cực hạn.
Máu từ hai mắt anh ta chảy ra, năng lượng như nổ tung bay ra khỏi cơ thể, vọt tới thanh trường kiếm trong tay.
Bạch Tử Du đã tuyệt vọng rồi.
Bạch Tử Du hét lơn: “Thành chủ, tôi nhất định phải phá hủy vũ khí của ông, một chiêu này tôi phải chém gãy vũ khí của ông!” “Ha ha ha ha!” Thành chủ trào phúng nói: “Tôi biết anh rất mạnh, người có thể phá ba chiêu trước của tôi ở thành Thâm Hải này cũng không có mấy người. “Nhưng mà đáng tiếc là, chiêu thứ tư sẽ có năng lượng gấp tám lần, anh căn bản là không ngăn được!”
Bạch Tử Du nhảy lên cao đến hơn hai mươi mét, trường kiếm trong tay biến thành thanh trường kiếm cao mấy chục mét, hung hăng chém xuống thành chủ phía dưới!
Mà năng lượng của vòng sáng thứ tư cũng phóng lên cao theo hướng của Bạch Tử Du! “Ầm”, trời long đất đở.
Năng lượng hai bên khủng bố lạ thường, tựa như muốn xé rách không gian.
Năng lượng đó lan đến đâu, mặt đất chỗ đó lập tức nứt toác thành một cái rãnh thật sâu.
Trong lúc nhất thời đất đá bay lên đầy trời! Bạch Tử Du như một con diều đứt dây bay về phương xa!
Cả người Bạch Tử Du toàn máu là máu, toàn thân trên dưới đều có miệng vết thương, trông vô cùng thê thảm.
Anh ta bị lún vào mặt đất sâu hơn năm mét, rốt cuộc cũng không đứng dậy được!
Mọi người trong bộ tộc Bạch Tuộc quá mức sợ hãi. “Tộc trưởng!” “Tộc trưởng!”
Tư Duệ và Y Trân và tất cả những người cao tầng của bộ tộc Bạch Tuộc đều vọt đến.
Mọi người nâng Bạch Tử Du đang hãm sâu trong đất lên, Bạch Tử Du đã bị thương nặng, mất đi sức chiến đấu!
Hơn nữa cơ thể Bạch Tử Du đã bị biến dạng, tay chân đều đã biến thành xúc tu, xém chút nữa là bị đánh ra nguyên hình!
Tất cả mọi người trong bộ tộc Bạch Tuộc nhìn đến tộc trưởng bị đánh bại của bọn họ, thống khổ tuyệt vọng, phẫn nộ thổi quét qua đáy lòng mọi người.
Nếu tộc trưởng của bọn thua thì cả bộ tộc Bạch Tuộc còn lại chỉ có thể bị hủy diệt!
Mà trên mặt mỗi người trong tộc Sửa Sư đều vô cùng phấn khích.
Tộc trưởng của bọn họ thẳng, thành chủ dùng mấy chiêu đã đánh cho tộc trưởng bộ tộc Bạch Tuộc bị thương nặng! “Ha ha ha. Thành chủ cười khẩy liên tục: “Tôi đã nói rồi, bộ tộc Bạch Tuộc các người không phải là đối thủ của tôi!”
Bên trong đôi mắt của mọi người trong bộ tộc Bạch Tuộc đều tràn ngập tia máu. Rất nhiều người đều đã hóa thành bản thể to lớn, giương nanh múa vuốt rống giận, muốn cùng người của tộc Sửa Sư liều chết một phen. Không một ai quỳ xuống, càng không có ai thuần phục, cho dù là bị hủy diệt cũng phải có tôn nghiêm!
Tuyệt đối không được quỳ gối dưới chân kẻ địch!
Tiêu Hào đứng phía sau cũng kinh ngạc không thôi, anh thật sự không ngờ Bạch Tử Du lại thua trận hoàn toàn như vậy.
Năng lượng của Bạch Tử Du tuy chưa trải qua rèn luyện, không đủ thuần thục. Bạch Tử Du nhất thời không thể khống chế toàn bộ năng lượng của Đế Vương cấp chín.
Nhưng mà năng lượng đó là do Tiêu Hào cho, mạnh mẽ vô cùng.
Hơn nữa anh ta còn mang theo thần binh được rèn luyện từ huyết mạch của Yêu Hoàng, Tiêu Hào cho rằng Bạch Tử Du chắc chắn có thể đánh bại thành chủ.
Nhưng thật không ngờ trong tay thành chủ lại có một thanh đại đao màu vàng.
Năng lượng bên trong thanh đạo này mạnh mẽ vô cùng, mỗi một vòng vàng đều bộc phát ra năng lượng cường đại.
Năng lượng cái sau mạnh hơn cái trước, năng lượng từng cái đều tăng lên, hoàn toàn đánh bại Bạch Tử Du.
Lúc này, cơ thể Tiêu Hào phía sau đám người chợt lóe, đi đến bên cạnh Bạch Tử Du, sau đó ôm lấy Bạch Tử Du.
Lại lóe lên một cái, rời khỏi ánh mắt mọi người rồi đến căn phòng phía sau.
Tay Tiêu Hào đặt trên người Bạch Tử Du, vết thương trên cơ thể Bạch Tử Du khôi phục với tốc độ mắt thường có thể thấy được.
Miệng Bạch Tử Du đầy máu nói: “Ngài Bí Ngô, tôi thất bại rồi.” “Thực xin lỗi, tôi khiến ngài thất vọng rồi.”
Tiêu Hào nói: “Ở trong này dưỡng thương cho tốt, chuyện còn lại cứ giao cho tôi.” Lời Tiêu Hào vừa dứt, vẻ ngoài hay dáng người Tiêu Hào đều bắt đầu thay đổi.
Anh biến thành một người giống y đúc Bạch Tử Du! Bạch Tử Du lắp bắp kinh ngạc nói: “Ngài Bí Ngô, rốt cuộc ngài định làm gì?" “Chẳng lẽ ngài định biến thành dáng vẻ của tôi đề tham chiến sao?”
Tiêu Hào gật gật đầu, nói: “Đúng vậy, tôi thay mặt anh đi tham chiến
Bạch Tử Du nói: “Tuyệt đối không được, ngài sử dụng thuật biến hình, đối phương chắc chắn có thể nhận ra” “Nếu họ nhận ra ngài là giả, ngài làm vậy không bằng dùng thân phận thận của ngài để xuất chiến!”
Tiêu Hào lắc đầu nói: “Tôi không thể lấy thân phận của tôi, bởi vì anh mới là tộc trưởng của bộ tộc Bạch Tuộc. “Hôm nay anh phải tự mình đánh bại thành chủ, như vậy mới có thể để lại truyền thuyết cho đời sau. “Vậy nên tôi phải lấy thân phận của anh đề xuất chiến “Anh yên tâm đi, thuật biến hình của tôi chính là thuật biến hình của Yêu Hoàng, cho dù là kẻ nào cũng không thể phát hiện ra tôi là giả!” Bạch Tử Du còn muốn nói thêm gì đó nhưng Tiêu Hào chợt lóe đã rời đi mất.
Tiêu Hào để Y Trần ở lại chăm sóc cho Bạch Tử Du, không để cho kẻ nào đi vào căn phòng này.
Giờ phút này, ở chiến trường bên ngoài, thành chủ từng bước áp sát, hét to: “Sao các người còn không chịu quỳ xuống thuần phục” “Bây giờ tôi đếm đến ba, nếu các người không chịu quỳ gối trước mặt tôi tôi lập tức sẽ đại khai sát giới.” “Giết cho bộ tộc Bạch Tuộc không còn một manh giáp nào, ba, hai, một!” Ủng hộ team chún*g mình bằng cách theo dõi truyện tại tamlinh247.net
Thành chủ đang định hạ lệnh đại khai sát giới thì đột nhiên lúc này có một bóng người tiến đến xuất hiện trước mặt thành chủ.
Tất cả ánh nhìn của mọi người ở đây đều dừng lại trên người người này, là Bạch Tử Du! Nhân mã hai bên của tộc Sửa Sư và bộ tộc Bạch Tuộc đều kinh ngạc đến ngây người.
Lúc trước bọn họ đều nhìn thấy Bạch Tử Du đã bị thương nặng, không còn sức chiến đấu, hơn nữa đã bị người dẫn đi.
Nhưng mà bây giờ, Bạch Tử Du lại lần nữa xuất hiện trước mặt mọi người, trên người lại không có một vết thương nào.
Quần áo trên người Bạch Tử Du cũng đã đổi một bộ mới, hơi thở cũng trở nên vững vàng, không hề giống một người bị thương chút nào!
Thành chủ hỏi: “Bạch Tử Du, anh đang diễn xiếc cái gì vậy?" “Thương thế của anh sao lại khôi phục nhanh như vậy?”
Tiêu Hào thản nhiên nói: “Sao vậy, có vấn đề gì không?” “Bộ tộc Bạch Tuộc chúng tôi có một loại thuốc tiên để chữa thương” “Vừa rồi tôi không có mang theo trên người, sau khi tôi ăn thuốc tiên thì thương tích trên người đã khỏi hẳn rồi” “Tiếp theo, chúng ta tiếp tục chiến đấu thôi.
Thành chủ lại khinh thường nói: “Bạch Tử Du, anh căn bản không phải đối thủ của tôi” “Bốn chiêu vừa rồi anh còn không đỡ được. “Trên thanh đạo vàng này của tôi có chín vòng vàng, còn năm cái, cái sau lại mạnh hơn cái trước. “Một khi tôi hạ đao thứ năm xuống, anh chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ!” Trong tay Tiêu Hào là thanh vũ khí lúc nãy Bạch Tử Du sử dụng. Tiêu Hào giơ cao thanh trường kiếm dài gần hai mét lên.
Vẻ mặt anh đầy khiêu khích nói: “Vừa rồi tôi giao thủ với ông chỉ mới sử dụng một phần ba năng lượng thôi. “Tôi vừa mới đột phá Đế Vương cấp chín, phần lớn năng lượng còn chưa được sử dụng nên mới bị ông đánh bại. “Lần này tôi sẽ không nương tay nữa, tôi sẽ sử dụng năng lượng chân chính.” “Tôi muốn cho ông biết, cái gì là sự lớn mạnh của bộ tộc Bạch Tuộc!"
Người của bộ tộc Bạch Tuộc nhìn tộc trưởng của bọn họ sống lại.
Sự tuyệt vọng nguyên bản trên mặt bọn họ dần được thay thế bởi sự hy vọng.
Nhưng mà một chiêu vừa rồi của thành chủ khiến sắc mặt rất nhiều người đều vô cùng khó coi.
Bọn họ đều cho rằng trận chiến này tộc trưởng thua chắc rồi.
Nhưng mà, cho dù là tộc trưởng thua hay thắng thì mọi người của bộ tộc Bạch Tuộc đều sẽ đứng sau lưng tộc trưởng, vì tộc trưởng mà cố lên! Nếu tộc trưởng chết trận, bọn họ sẽ theo tộc trưởng cùng chết, tuyệt đối sẽ không thần phục tộc Sửa Sư!