Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1178: Không chết không từ bỏ
Chương 1178: Không chết không từ bỏ
Hai người phụ nữ bị dọa đến mức phải khóc lóc cầu xin.
Họ làm sao cũng không thể ngờ được sự việc này sẽ phát triển đến mức này. Lẽ ra hôm nay họ muốn cho tộc Bạch Tuộc một cái bây.
Nhưng không ngờ ăn trộm gà không được còn thiệt luôn hả gạo, người của tộc Sửa Sư đã hoàn toàn khiến người của tộc Bạch Tuộc tức giận rồi!
Không có ai ngờ một con bạch tuộc nhỏ bé sẽ làm thay đổi cả cục diện. Lúc này Tư Duệ đi đến trước mặt hai người phụ nữ và nói: “Hai người đã ức hiếp chúng tôi bao nhiêu năm qua rồi, hôm nay cuối cùng tôi cũng có thể đích thân trả thù” “Trước kia có nằm mơ tôi cũng muốn giết chết hai người, bây giờ ước nguyện của tôi cuối cùng cũng thành hiện thực”
Uyển Dư quỳ xuống dưới chân Tư Duệ và không ngừng dập dầu nhận lỗi, khuôn mặt khóc lóc cầu xin nức nở nhưng tiếc là không có ích gì.
Trong tay Tư Duệ xuất hiện một luồng sức mạnh và lướt qua cổ Uyển Dư khiến cô ta chết trong vũng máu.
Sau đó, Tư Duệ cũng dùng phương thức đó để giết Du
Lan!
Tất cả những người của tộc Sửa Sư đều bị giết chết rồi. Nhìn thấy thi thể trước mặt, sắc mặt của Tư Duệ trông cực kỳ khó coi.
Bạch Tử Du đi đến trước mặt Tiêu Hào và nói: “Bạch tuộc nhỏ, lần này cậu đã giúp chúng tôi rất nhiều đấy. "Cậu là ân nhân cứu mạng của chúng tôi, tôi thành thật cảm ơn.” “Còn bây giờ tôi muốn cậu hãy giúp tôi thêm một chuyện. Tiêu Hào nói: “Ngài tộc trưởng, anh có chuyện gì cần tôi giúp cứ việc nói."
Bạch Tử Du nói: “Tình trạng bây giờ chúng tôi và tộc
Sửa Sư đã hoàn toàn trở mặt rồi” “Hôm nay chắc chắn tôi sẽ chết ở nơi này, còn thực lực của cậu lại mạnh hơn nên tôi cầu xin cậu hãy dẫn theo con gái tôi cùng chạy trốn khỏi chỗ này!” “Cậu đưa con gái tôi rời khỏi thành Thâm Hải và đi ra thế giới bên ngoài tận hưởng cuộc sống tự do tự tại!” Tư Duệ nghe thấy bố nói thế thì trong lòng đột nhiên cảm thấy chua xót nói: “Bố, con sẽ không rời khỏi đâu. “Muốn sống cùng nhau sống, muốn chết cùng nhau chết, cho dù đi chúng ta cũng phải đi cùng nhau, con tuyệt đối sẽ không bỏ bố một mình ở lại đây đâu.
Bạch Tử Du nói: “Chúng ta đã hoàn toàn trở mặt với tộc Sửa Sư rồi, mà tộc Sửa Sư có tổng cộng bảy mươi hai vị cường giả Đế Vương!” “Nếu những cường giả này toàn bộ được huy động ra thì tộc Bạch Tuộc của chúng ta hoàn toàn không cách nào phản kháng được, trong vòng mấy ngày sẽ hoàn toàn diệt vong” Sự việc đã đi đến bước này rồi thì bây giờ điều bố hy vọng nhất chính là con có thể sống sót và giữ lại chút dòng máu cho gia tộc”
Tư Duệ lắc lắc đầu từ chối bố: “Con sẽ không đi đâu, cho dù bố có nói gì thì con cũng không rời khỏi đâu. “Vì vậy tộc Bạch Tuộc chúng ta tuyệt đối không bị tiêu diệt đâu” “Mặc dù cường giả Đế Vương của gia tộc chúng tôi khá ít nhưng tộc Sửa Sư muốn công phá hàng phòng ngự của chúng ta cũng không phải là chuyện dễ dàng. “Bây giờ chúng hãy cùng nhau rời khỏi nơi này và về gia tộc chúng ta làm tốt công tác phòng ngự”
Bạch Tử Du nắm lấy tay Tư Duệ và gấp gáp nói: “Bây giờ con cần phải rời khỏi cùng với bạch tuộc. “Hai tộc khai chiến chắc chắc sẽ thương vong vô SỐ. “Tư Duệ, con nhất định phải sống sót, con là hy vọng của bố, con là tất cả của bố”
Lúc này Tư Duệ mới thật sự hiểu rõ tình yêu của bố dành cho mình.
Trong lòng của bố, mọi thứ đều đặt đại cuộc lên hàng đâu.
Hai vợ chồng họ bao nhiêu năm qua đều vì cả tộc
Bạch Tuộc.
Nhưng đến sau cùng, người bố quan tâm nhất, yêu nhất cũng là đứa con gái của mình.
Cho dù gia tộc có thật sự bị tiêu diệt, thật sự xảy ra chuyện thì ông cũng sẽ khiến con gái sống tiếp.
Chính lúc này một tiếng quát lớn vang đến từ phía xa. “Các người còn muốn rời khỏi nơi này, các người biết nhiều người của chúng tôi như thế mà nghĩ muốn chạy là chạy sao?” Bạch Tử Du vội vã nói: “Bạch tuộc, cậu hãy nhanh chóng đưa Tư Duệ rời khỏi, tôi sẽ cản lại người của tộc
Sua Su!"
Tư Duệ không có ý định đi, khuôn mặt cô nói với vẻ đầy kiên định: “Bố, hôm nay con sẽ không rời khỏi đâu, con sẽ cùng bố chiến đấu.
Tiêu Hào cũng mở miệng nói: “Kể từ khoảnh khắc cô chủ đưa tôi đến tộc Bạch Tuộc thì tôi đã là thành viên của tộc Bạch Tuộc rồi.” “Vì vậy tôi và mọi người sẽ cùng nhau chống lại người của tộc Sửa Sư.
Trên bầu trời bay đến mười mấy con cá chuồn, trên người mỗi con cá chuồn đều là một Đế Vương mạnh mẽ.
Mười sáu vị Đế Vương rất nhanh chóng đáp xuống từ trên thân con cá chuồn và xông đến trước mặt đám người Bạch Tử Du.
Người đứng đầu chính là Đại trưởng lão của tộc Sửa Sư, cả sáu vị trưởng lão còn lại cũng ở đó, còn có chín Đế Vương cao cấp của tộc Sứa Sư.
Mười sáu vị Đế Vương đến hiện trường nhìn thấy thi thể của hai vị trưởng lão, ai nấy đều tức giận, cơn lửa giận khủng khiếp và sát khí đằng đẳng bao quanh đám người Bạch Tử Du.
Đại trưởng lão quát lớn: “Bạch Tử Du, anh to gan lắm” “Anh dám đến tổng bộ của tộc Sửa Sư giết người, thật là ngông cuồng mà, hôm nay tôi nhất định phải băm anh ra thành trăm mảnh!”
Đại trưởng lão là người đầu tiên xông về phía Bạch Tử Du, mười lăm người còn lại cũng không tỏ vẻ yếu ớt. Họ đều sử dụng ra sức mạnh thiên phú xông về phía trước!
Bạch Tử Du cảm thấy áp lực cực ký lớn, mười mấy người xông đến khiến anh ta hoàn toàn không cách nào phản kháng được!
Còn Bạch Tử Du cảm nhận thấy có một luồng sức mạnh thần bí bao bọc người anh ta lại khiến áp lực xung quanh bỗng chốc tan biến ngay.
Tiêu Hào chuyển động một cái xúc tu, một tấm khiên trắng đen đầy năng lượng bao bọc Bạch Tử Du, Tư Duệ và Y Trân lại.
Tấm khiên năng lượng này giống như khi xưa ở trận quyết chiến với các Đế Vương ở núi Bàn Long vậy, Tiêu
Hào dùng năng lượng của Thái Hư Thánh Hỏa bảo vệ Liễu
Nguyệt Hân bọn họ vậy.
Cho dù Đế Vương có sức mạnh ghê gớm xông đến thì nhất thời cũng không thể phá được tấm khiên năng lượng này.
Tâm khiên năng lượng lần này còn mạnh hơn cả lần trước, đây là sức mạnh của Thái Hư Quyết tầng thứ chín.
Tiêu Hào sau khi bảo vệ những người kia thì từ bạch tuộc lắc người biến một cái đã biến thành một thanh niên mới khoảng chừng ba mươi tuổi. Nhớ đọc truyện trên tamlinh247.net để ủng hộ t*eam nha !!!
Tất nhiên đó không phải là nhan sắc thật sự của Tiêu Hào.
Bởi vì dùng cơ thể của bạch tuộc để chiến đấu thật sự là quá khó chịu.
Vì vậy Tiêu Hào đã tùy tiện biến thành hình dáng một con người và bắt đầu quyết chiến với các đại Đế Vương!
Tiêu Hào đã tu luyện Thái Hư Quyết đến tầng thứ chín, vừa hay cũng cần phải rèn luyện thêm, mười mấy vị Đế Vương trước mặt đúng lúc trở thành đối tượng rèn luyện của Tiêu Hào.
Ngọn lửa màu trắng và ngọn lửa màu đen trong tay Tiêu Hào không ngừng bốc lên và giết về phía mười mấy người kia!
Tất nhiên Tiêu Hào không có vội vã giết chết đám người này mà cùng họ giao chiến để rèn luyện thêm sức mạnh của bản thân.
Đùng đùng đùng, ở hiện trường không ngừng vang lên những tiếng nổ lớn! Tiêu Hào một lần cản trở cả mười mấy vị Đế Vương và cùng họ đánh nhau!
Thân hình của Tiêu Hào cứ hòa lẫn vào trong nguồn năng lượng kia và đánh bay những Đế Vương kia lần này đến lần khác!
Còn những Đế Vương kia cũng cảm nhận được sức mạnh của Tiêu Hào không phải mạnh lắm nền lại xông lên chiến đấu với anh!
Tiêu Hào hết lần này đến lần khác rèn luyện sức mạnh của bản thân, ngoài ra có sáu Đế Vương xông về phía Bach Tu Du.
Đối mặt với tấm khiên năng lượng trắng đen trước mặt, họ hoàn toàn không biết đó lá sức mạnh gì khi hết lần này đến lần khác công phá tấm khiên năng lượng nhưng tiếc là vẫn không thể phá vỡ được.
Đám người của Bạch Tử Du bên trong tấm khiên năng lượng đã hoàn toàn bị dọa cho chết khiếp.
Họ biết Tiêu Hào rất mạnh nhưng không ngờ lại mạnh một cách đáng sợ như thế.
Đối mặt với sự tấn công của nhiều Đế Vương Tộc Sửa Sư như thế mà anh vẫn không tỏ ra yếu thế. Mười sáu vị Đế Vương nhanh chóng tiến lên bao vây giết Tiêu Hào!
Cho dù sức mạnh của họ có mạnh cỡ nào thì cũng không có cách đối phó với Tiêu Hào.
Tốc độ của Tiêu Hào rất nhanh, anh không ngừng di chuyển giữa họ, ngọn lửa màu trắng và ngọn lửa màu đen có thể khiến toàn bộ sức mạnh và sự tấn công của họ bị phá vỡ.
Đại trưởng lão quát lớn: “Đây là sức mạnh gì thế?” “Rốt cuộc cậu có tu vi gì chứ?"
Tiêu Hào không trả lời câu hỏi của đối phương. Đại trưởng lão là Đế Vương cấp tám, ông ta đã ở ranh giới của cấp chín rồi.
Vị Đế Vương trước mặt rõ ràng chỉ là Đế Vương cấp bảy, thế mà khi chiến đấu với mười mấy vị Đế Vương lại có thể khiến họ bại trận sao. Mười mấy vị Đế Vương càng đánh càng sợ hãi, càng đánh càng mất sức! Cứ tiếp tục đánh như thế hoàn toàn không thể làm hại đến đối phương.
Vả lại mười mấy người này phát hiện đối phương mạnh như thế nhưng lại không thật sự muốn làm hại đến họ, nếu không thì mười mấy người này đã sớm bị đối phương giết chết rồi!
Điều càng khiến họ cảm thấy sợ hãi hơn chính là họ không muốn đánh nữa, họ muốn chạy trốn, muốn rời khỏi nhưng không thể làm được.
Bất kể mười mấy người này có chạy về phương hướng nào thí Tiêu Hào cũng sẽ xuất hiện trước mặt họ và đánh họ quay trở về.
Tiêu Hào đang hành hạ mười mấy vị Đế Vương!
Hai người phụ nữ bị dọa đến mức phải khóc lóc cầu xin.
Họ làm sao cũng không thể ngờ được sự việc này sẽ phát triển đến mức này. Lẽ ra hôm nay họ muốn cho tộc Bạch Tuộc một cái bây.
Nhưng không ngờ ăn trộm gà không được còn thiệt luôn hả gạo, người của tộc Sửa Sư đã hoàn toàn khiến người của tộc Bạch Tuộc tức giận rồi!
Không có ai ngờ một con bạch tuộc nhỏ bé sẽ làm thay đổi cả cục diện. Lúc này Tư Duệ đi đến trước mặt hai người phụ nữ và nói: “Hai người đã ức hiếp chúng tôi bao nhiêu năm qua rồi, hôm nay cuối cùng tôi cũng có thể đích thân trả thù” “Trước kia có nằm mơ tôi cũng muốn giết chết hai người, bây giờ ước nguyện của tôi cuối cùng cũng thành hiện thực”
Uyển Dư quỳ xuống dưới chân Tư Duệ và không ngừng dập dầu nhận lỗi, khuôn mặt khóc lóc cầu xin nức nở nhưng tiếc là không có ích gì.
Trong tay Tư Duệ xuất hiện một luồng sức mạnh và lướt qua cổ Uyển Dư khiến cô ta chết trong vũng máu.
Sau đó, Tư Duệ cũng dùng phương thức đó để giết Du
Lan!
Tất cả những người của tộc Sửa Sư đều bị giết chết rồi. Nhìn thấy thi thể trước mặt, sắc mặt của Tư Duệ trông cực kỳ khó coi.
Bạch Tử Du đi đến trước mặt Tiêu Hào và nói: “Bạch tuộc nhỏ, lần này cậu đã giúp chúng tôi rất nhiều đấy. "Cậu là ân nhân cứu mạng của chúng tôi, tôi thành thật cảm ơn.” “Còn bây giờ tôi muốn cậu hãy giúp tôi thêm một chuyện. Tiêu Hào nói: “Ngài tộc trưởng, anh có chuyện gì cần tôi giúp cứ việc nói."
Bạch Tử Du nói: “Tình trạng bây giờ chúng tôi và tộc
Sửa Sư đã hoàn toàn trở mặt rồi” “Hôm nay chắc chắn tôi sẽ chết ở nơi này, còn thực lực của cậu lại mạnh hơn nên tôi cầu xin cậu hãy dẫn theo con gái tôi cùng chạy trốn khỏi chỗ này!” “Cậu đưa con gái tôi rời khỏi thành Thâm Hải và đi ra thế giới bên ngoài tận hưởng cuộc sống tự do tự tại!” Tư Duệ nghe thấy bố nói thế thì trong lòng đột nhiên cảm thấy chua xót nói: “Bố, con sẽ không rời khỏi đâu. “Muốn sống cùng nhau sống, muốn chết cùng nhau chết, cho dù đi chúng ta cũng phải đi cùng nhau, con tuyệt đối sẽ không bỏ bố một mình ở lại đây đâu.
Bạch Tử Du nói: “Chúng ta đã hoàn toàn trở mặt với tộc Sửa Sư rồi, mà tộc Sửa Sư có tổng cộng bảy mươi hai vị cường giả Đế Vương!” “Nếu những cường giả này toàn bộ được huy động ra thì tộc Bạch Tuộc của chúng ta hoàn toàn không cách nào phản kháng được, trong vòng mấy ngày sẽ hoàn toàn diệt vong” Sự việc đã đi đến bước này rồi thì bây giờ điều bố hy vọng nhất chính là con có thể sống sót và giữ lại chút dòng máu cho gia tộc”
Tư Duệ lắc lắc đầu từ chối bố: “Con sẽ không đi đâu, cho dù bố có nói gì thì con cũng không rời khỏi đâu. “Vì vậy tộc Bạch Tuộc chúng ta tuyệt đối không bị tiêu diệt đâu” “Mặc dù cường giả Đế Vương của gia tộc chúng tôi khá ít nhưng tộc Sửa Sư muốn công phá hàng phòng ngự của chúng ta cũng không phải là chuyện dễ dàng. “Bây giờ chúng hãy cùng nhau rời khỏi nơi này và về gia tộc chúng ta làm tốt công tác phòng ngự”
Bạch Tử Du nắm lấy tay Tư Duệ và gấp gáp nói: “Bây giờ con cần phải rời khỏi cùng với bạch tuộc. “Hai tộc khai chiến chắc chắc sẽ thương vong vô SỐ. “Tư Duệ, con nhất định phải sống sót, con là hy vọng của bố, con là tất cả của bố”
Lúc này Tư Duệ mới thật sự hiểu rõ tình yêu của bố dành cho mình.
Trong lòng của bố, mọi thứ đều đặt đại cuộc lên hàng đâu.
Hai vợ chồng họ bao nhiêu năm qua đều vì cả tộc
Bạch Tuộc.
Nhưng đến sau cùng, người bố quan tâm nhất, yêu nhất cũng là đứa con gái của mình.
Cho dù gia tộc có thật sự bị tiêu diệt, thật sự xảy ra chuyện thì ông cũng sẽ khiến con gái sống tiếp.
Chính lúc này một tiếng quát lớn vang đến từ phía xa. “Các người còn muốn rời khỏi nơi này, các người biết nhiều người của chúng tôi như thế mà nghĩ muốn chạy là chạy sao?” Bạch Tử Du vội vã nói: “Bạch tuộc, cậu hãy nhanh chóng đưa Tư Duệ rời khỏi, tôi sẽ cản lại người của tộc
Sua Su!"
Tư Duệ không có ý định đi, khuôn mặt cô nói với vẻ đầy kiên định: “Bố, hôm nay con sẽ không rời khỏi đâu, con sẽ cùng bố chiến đấu.
Tiêu Hào cũng mở miệng nói: “Kể từ khoảnh khắc cô chủ đưa tôi đến tộc Bạch Tuộc thì tôi đã là thành viên của tộc Bạch Tuộc rồi.” “Vì vậy tôi và mọi người sẽ cùng nhau chống lại người của tộc Sửa Sư.
Trên bầu trời bay đến mười mấy con cá chuồn, trên người mỗi con cá chuồn đều là một Đế Vương mạnh mẽ.
Mười sáu vị Đế Vương rất nhanh chóng đáp xuống từ trên thân con cá chuồn và xông đến trước mặt đám người Bạch Tử Du.
Người đứng đầu chính là Đại trưởng lão của tộc Sửa Sư, cả sáu vị trưởng lão còn lại cũng ở đó, còn có chín Đế Vương cao cấp của tộc Sứa Sư.
Mười sáu vị Đế Vương đến hiện trường nhìn thấy thi thể của hai vị trưởng lão, ai nấy đều tức giận, cơn lửa giận khủng khiếp và sát khí đằng đẳng bao quanh đám người Bạch Tử Du.
Đại trưởng lão quát lớn: “Bạch Tử Du, anh to gan lắm” “Anh dám đến tổng bộ của tộc Sửa Sư giết người, thật là ngông cuồng mà, hôm nay tôi nhất định phải băm anh ra thành trăm mảnh!”
Đại trưởng lão là người đầu tiên xông về phía Bạch Tử Du, mười lăm người còn lại cũng không tỏ vẻ yếu ớt. Họ đều sử dụng ra sức mạnh thiên phú xông về phía trước!
Bạch Tử Du cảm thấy áp lực cực ký lớn, mười mấy người xông đến khiến anh ta hoàn toàn không cách nào phản kháng được!
Còn Bạch Tử Du cảm nhận thấy có một luồng sức mạnh thần bí bao bọc người anh ta lại khiến áp lực xung quanh bỗng chốc tan biến ngay.
Tiêu Hào chuyển động một cái xúc tu, một tấm khiên trắng đen đầy năng lượng bao bọc Bạch Tử Du, Tư Duệ và Y Trân lại.
Tấm khiên năng lượng này giống như khi xưa ở trận quyết chiến với các Đế Vương ở núi Bàn Long vậy, Tiêu
Hào dùng năng lượng của Thái Hư Thánh Hỏa bảo vệ Liễu
Nguyệt Hân bọn họ vậy.
Cho dù Đế Vương có sức mạnh ghê gớm xông đến thì nhất thời cũng không thể phá được tấm khiên năng lượng này.
Tâm khiên năng lượng lần này còn mạnh hơn cả lần trước, đây là sức mạnh của Thái Hư Quyết tầng thứ chín.
Tiêu Hào sau khi bảo vệ những người kia thì từ bạch tuộc lắc người biến một cái đã biến thành một thanh niên mới khoảng chừng ba mươi tuổi. Nhớ đọc truyện trên tamlinh247.net để ủng hộ t*eam nha !!!
Tất nhiên đó không phải là nhan sắc thật sự của Tiêu Hào.
Bởi vì dùng cơ thể của bạch tuộc để chiến đấu thật sự là quá khó chịu.
Vì vậy Tiêu Hào đã tùy tiện biến thành hình dáng một con người và bắt đầu quyết chiến với các đại Đế Vương!
Tiêu Hào đã tu luyện Thái Hư Quyết đến tầng thứ chín, vừa hay cũng cần phải rèn luyện thêm, mười mấy vị Đế Vương trước mặt đúng lúc trở thành đối tượng rèn luyện của Tiêu Hào.
Ngọn lửa màu trắng và ngọn lửa màu đen trong tay Tiêu Hào không ngừng bốc lên và giết về phía mười mấy người kia!
Tất nhiên Tiêu Hào không có vội vã giết chết đám người này mà cùng họ giao chiến để rèn luyện thêm sức mạnh của bản thân.
Đùng đùng đùng, ở hiện trường không ngừng vang lên những tiếng nổ lớn! Tiêu Hào một lần cản trở cả mười mấy vị Đế Vương và cùng họ đánh nhau!
Thân hình của Tiêu Hào cứ hòa lẫn vào trong nguồn năng lượng kia và đánh bay những Đế Vương kia lần này đến lần khác!
Còn những Đế Vương kia cũng cảm nhận được sức mạnh của Tiêu Hào không phải mạnh lắm nền lại xông lên chiến đấu với anh!
Tiêu Hào hết lần này đến lần khác rèn luyện sức mạnh của bản thân, ngoài ra có sáu Đế Vương xông về phía Bach Tu Du.
Đối mặt với tấm khiên năng lượng trắng đen trước mặt, họ hoàn toàn không biết đó lá sức mạnh gì khi hết lần này đến lần khác công phá tấm khiên năng lượng nhưng tiếc là vẫn không thể phá vỡ được.
Đám người của Bạch Tử Du bên trong tấm khiên năng lượng đã hoàn toàn bị dọa cho chết khiếp.
Họ biết Tiêu Hào rất mạnh nhưng không ngờ lại mạnh một cách đáng sợ như thế.
Đối mặt với sự tấn công của nhiều Đế Vương Tộc Sửa Sư như thế mà anh vẫn không tỏ ra yếu thế. Mười sáu vị Đế Vương nhanh chóng tiến lên bao vây giết Tiêu Hào!
Cho dù sức mạnh của họ có mạnh cỡ nào thì cũng không có cách đối phó với Tiêu Hào.
Tốc độ của Tiêu Hào rất nhanh, anh không ngừng di chuyển giữa họ, ngọn lửa màu trắng và ngọn lửa màu đen có thể khiến toàn bộ sức mạnh và sự tấn công của họ bị phá vỡ.
Đại trưởng lão quát lớn: “Đây là sức mạnh gì thế?” “Rốt cuộc cậu có tu vi gì chứ?"
Tiêu Hào không trả lời câu hỏi của đối phương. Đại trưởng lão là Đế Vương cấp tám, ông ta đã ở ranh giới của cấp chín rồi.
Vị Đế Vương trước mặt rõ ràng chỉ là Đế Vương cấp bảy, thế mà khi chiến đấu với mười mấy vị Đế Vương lại có thể khiến họ bại trận sao. Mười mấy vị Đế Vương càng đánh càng sợ hãi, càng đánh càng mất sức! Cứ tiếp tục đánh như thế hoàn toàn không thể làm hại đến đối phương.
Vả lại mười mấy người này phát hiện đối phương mạnh như thế nhưng lại không thật sự muốn làm hại đến họ, nếu không thì mười mấy người này đã sớm bị đối phương giết chết rồi!
Điều càng khiến họ cảm thấy sợ hãi hơn chính là họ không muốn đánh nữa, họ muốn chạy trốn, muốn rời khỏi nhưng không thể làm được.
Bất kể mười mấy người này có chạy về phương hướng nào thí Tiêu Hào cũng sẽ xuất hiện trước mặt họ và đánh họ quay trở về.
Tiêu Hào đang hành hạ mười mấy vị Đế Vương!